Chương 54 (tiếp): Gạo nấu thành cơm.
lại gần ngửi thử thì quả nhiên có mùi rượu.
Shit!
Bạch Thắng đứng dậy, nhìn khắp phòng một lượt, cuối cùng phát hiện một cái camera theo dõi trong góc kệ sách. thở dài đầy bất đắc dĩ, gỡ cái camera xuống.
Nhất thời, mọi người ngồi trước máy tính truyền hình trực tiếp ở nhà họ Y nhao nhao kêu to thật đáng tiếc.
Chỉ có Mẫn Y Thần, Mẫn Luyến Y, Mẫn Hi Nghiên, Bạch Trì và Mẫn Cẩn Phong bình tĩnh ngồi phía sau, dùng ánh mắt thể hiểu nổi mà nhìn mấy người tham gia náo nhiệt.
“Kỹ thuật của Hàn Niệm con tệ quá. Bị phát hiện nhanh thế.” Y Mạt Thuần xem được nên bắt đầu phỉ nhổ Hàn Niệm.
Mắt Hàn Niệm trợn trắng: “Chuyện này sao có thể trách con chứ? Cậu ấy mà phát hiện ra thì dù con có giấu kỹ cỡ nào cậu ấy cũng tìm ra được, tin ?”
“ có chuyện gì thì thông minh thế làm gì chứ!” Y Mạt Thuần thở dài, cương quyết chuyển ánh mắt sang Ứng San, kết luận: “Con trai của chị thật đáng chút nào!”
Ứng San: “Đừng trách con trai chị. Rõ ràng là hứng thú tệ hại của em mà.”
“Phì, chị có muốn xem ? muốn xem thì đứng đây làm gì? Nói thật chứ mấy đứa nhà chúng ta xuất sắc như thế mà sao có trình độ tình cảm gì vậy? Chưa có đứa nào phá thân cả. Chị nhìn nhà Doãn Kỳ xem đứa nào mà trưởng thành sớm. Nếu có biện pháp phòng tránh thì trẻ con chạy đầy nhà rồi! Nhà chúng ta thì con cả đã 25, hề có một người bạn gái nào. Lúc ba nó lớn bằng nó thì Y Hàm và Luyến Y đã biết mua xì dầu rồi (dầu bôi trơn khi xx). Tiểu Thắng Thắng cũng thế, Bạch Trì 23 tuổi đã có Bạch Tinh. Ôi trời, chị nói xem với tốc độ này của bọn nó thì khi nào chúng ta mới được ôm cháu đây?” Y Mạt Thuần liến thoắng.
Họ về hưu sớm, mấy năm nay đều du lịch, đã hơn nửa vòng trái đất. Bây giờ có việc gì càng muốn ở nhà vui niềm vui tuổi già.
Aiz, bạn nghĩ xem, nếu trong nhà có mấy đứa trẻ, có việc gì thì trêu đùa một chút, hành hạ một chút, cuộc sống thật tốt đẹp biết mấy!
Nếu Phù Tô vẫn còn thì nó và Bạch Tinh sẽ có con sớm nhất.
Mẫn Y Thần lại trúng đạn.
Ánh mắt lạnh như băng lặng lẽ nhìn Mẫn Luyến Y, nói gì nữa.
Ứng San nâng ly trà, khoanh một tay trước ngực, dựa vào tường, lơ đãng nói: “Gấp làm gì? phải người say rượu sức lực sẽ rất mạnh mẽ sao? Chuyện nên tới sẽ tới. Hai đứa nhau thế nào thì trong lòng tự hiểu, em quan tâm cũng vô dụng thôi.”
Nhà họ Bạch.
Đầu Quý Nghiên cực kỳ choáng váng, trong dạ dày như dời núi lấp biển, nhưng lại chóng mặt tới mức muốn động đậy. Cho tới khi cảm giác buồn nôn ập tới, nhịn được nữa, xoay người xuống giường , chạy nhanh về phía phòng tắm, nôn vào bồn rửa mặt.
Bạch Thắng theo sát sau , nhíu chặt mày, đau lòng vỗ lưng giúp .
Càng thêm của thấy Y Mạt Thuần thật đáng tin.
Quý Nghiên nôn xong thì người mềm nhũn, đầu óc lại càng tỉnh táo. Bạch Thắng mở nước giúp , ̣nh tắm cho nhưng lại gặp phải một vấn đề khó khăn.
Với tình trạng bây giờ của Quý Nghiên thì thể động đậy dù chỉ một ngón tay, chỉ có thể để .
chủ quan thì Bạch Thắng có ý kiến gì nhưng khách quan thì dám chắc sẽ có hậu quả thế nào!
chần chừ lâu, rửa mặt cho Quý Nghiên, từ từ cởi hết quần áo của . Trong lúc đó Quý Nghiên rất phối hợp, vừa như oán trách quấy rầy giấc ngủ của . lẩm bẩm, hoa tay múa chân, phải vất vả lắm mới kiềm chế được , bỏ vào bồn tắm. Ngón tay thon dài chạy dọc cơ thể , ngay lập tức có một luồng điện truyền sang người . Lý trí mách bảo rằng mình chỉ giúp tắm mà thôi nhưng phản ứng của cơ thể lại rất chân thực, thể lừa mình dối người được.
Da thịt trắng nõn nà dưới ngón tay càng kích thích mỗi một giác quan của . Đã vậy Quý Nghiên còn cực kỳ an phận, cứ nhích người tới lui. tìm một tư thế thoải mái để ngủ, kết quả là dựa vào người Bạch Thắng. Trong lúc giúp tắm thì quần áo cũng bị ướt, để tiện nên dựa hẳn vào bồn tắm. Bỗng níu lấy ̉ , cọ vào ngực , mềm mại dán sát vào ngực khiến một chỗ của Bạch Thắng có thay đổi ngay lập tức.
Thật là muốn chết!
“Nghiên Nghiên.” Bạch Thắng nói khẽ.
Quý Nghiên “ừ” một tiếng mơ hồ. Giọng nói dịu dàng mềm mại mang theo chút quyến rũ.
Last edited by a moderator: 3/6/15