1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 15: Thêm vai diễn

      Edit: Nhi Nguyen
      Beta: Kẹo Ngọt



      " học khoa truyền thông?" đợi Tần Phong tiếp tục hỏi, Tần Tử ở bên cạnh hỏi ngược lại, ta im lặng quan sát , rồi hứng thú hỏi: "Cũng có chút liên quan đấy”.

      Làm đạo diễn có kinh nghiệm lâu năm, khiến cho ta cảm thấy này tuy là lần đầu tiên diễn xuất nhưng quả thực thua gì những diễn viên chuyên nghiệp.

      Từ lúc bước ra ngoài quảng trường, mỗi động tác bước , biểu cảm khuân mặt, ấy đều làm rất tốt hề phạm phải lỗi nào, bắt ống kính rất sát, tất cả đều hoàn mỹ chê vào đâu được.

      Vừa rồi ta cảm thấy ngạc nhiên, tập trung tinh thần quan sát lâu, cũng tìm ra chút sai sót nào.

      Ai là diễn viên đều biết, cảm giác trước ống kính đều là do diễn xuất nhiều cùng năm tích lũy từ kinh nghiệm thực tế mới có được, nếu là người mới làm sao có thể diễn lần đầu tiên mà phạm sai lầm nào cả?

      Có thể thấy, Tần Phong và mọi người đều cảm thấy nghi ngờ tính xác thực trong lời của .

      qua nhiều năm hợp tác làm việc cùng nhau, cả hai người đều hiểu rất tính tình của nhau, nên khi đối mặt với con mắt sắc bén có thể nhìn thấu lòng người của bọn họ khiến Từ Y Nhân cảm thấy được tự nhiên thoải mái.

      Vừa rồi nghe tên kịch bản là “Tiêu dao kiếm”, cũng đoán được Tần phong chắc chắn có mặt tại trường quay. Mà ta thường đột nhiên xuất ý tưởng mới rồi liền sửa đổi kịch bản, thậm chí nếu hài lòng diễn viên diễn cứng nhắc liền cho dừng tiến độ quay, những chuyện này ở trong giới phải là chuyện lạ nữa.

      Ở trong phòng hóa trang cẩn thận suy nghĩ xem mình nên mở đầu kịch bản thế nào, từ những cảm nhận của mình quyết định thay đổi lời thoại và biểu cảm khuân mặt, thậm chí mỗi bước phải như thế nào đều chuẩn bị kỹ càng, dĩ nhiên vẫn phải thể cách hoàn hảo để tác động được tới vị biên kịch hàng đầu vốn được ví là "Quái tài" ( có tài nhưng tính khí khác người) khiến ta xúc động với hi vong được nhà biên kịch có tiếng tăm trong giới nghệ thuật với nhiều mối quan hệ rộng rãi để mắt nâng đỡ.

      Nhưng nhất thời quên mất thân phận nay của mình nên biểu diễn kỹ năng diễn xuất như vậy, khiến mọi người có phần thể tin được.

      “Vừa rồi trong quá trình diễn xuất làm tôi xuất ít ý tưởng”. Tần Phong cũng để ý nhiều như vậy, phất phất tay, cười thoải mái: "Tôi quyết định thêm đất diễn cho nhân vật Lăng Hoa này, có bằng lòng làm diễn viên đóng vai Lăng Hoa hay ?

      nghĩ mọi việc lại thuận lợi như vậy, Từ Y Nhân ngẩn người.

      "Sao vậy, đồng ý?" Tần Phong đưa ra đề nghị nhưng trong lòng cũng dám chắc chắn có đồng ý nhận vai này hay .

      " phải vậy? Chỉ là tôi..." có đôi mắt cười khiến hàng mi cong lại rực rỡ như ánh sáng của những vì tinh tú: “Tôi chỉ là bị bất ngờ thôi, cảm ơn đạo diễn, tôi đồng ý nhận vai này” .

      "Được. Vậy lưu lại cách thức liên lạc cho nhân viên, trong vòng hai ngày có người điện thoại cho , thù lao đóng phim cũng có thể thương lượng cụ thể. "

      Bước cách thoải mái ra khỏi Trung tâm điện ảnh và truyền hình, ngẩng đầu nhìn về phía xa, bên thành phố phồn hoa này chính là những đám mây nhàng phiêu lãng trôi, đẹp bút mực nào tả xiết.

      "Y Y, cố gắng lên nào." Tự động viên chính mình câu, biết là vui mừng hay đau buồn, đứng trước làn gió thổi qua nước mắt nàng tự nhiên rơi xuống.

      Mười năm chịu nhiều đau khổ, tổn thương, uất ức cùng khổ sở, cuối cùng đều cũng qua.

      Ngay từ bước đầu tiên của kiếp này, tương lai sáng ngời sáng cùng bao điều tốt đẹp vẫy gọi đúng ?

      Lắc lắc mái tóc đuôi ngựa về phía trước, điện thoại trong túi đột nhiên đổ chuông, luống cuống lấy điện thoại ra nghe, bên kia truyền đến thanh lễ phép của Vương Tuấn “Phu nhân?”

      "Vâng! Là tôi, có chuyện gì ?" Từ Y Nhân có chút cứng nhắc trả lời, trong lòng vẫn chưa thích ứng được với cách xưng hô “Phu nhân” này.

      "Vừa rồi tôi có gọi điện thoại cho , đều nghe máy, Lão gia ở nhà rất lo lắng”."

      Nhìn lại điện thoại, mới phát có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, định trả lời, đầu dây bên kia truyền đến giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng của người đàn ông “Chờ ở trước cổng trường học, tiếng đồng hồ nữa đến đón”.

      "Hả?" ngạc nhiên kêu lên, Thiệu Chính Trạch chuẩn bị lên xe bất giác nhíu mày hỏi: "Sao vậy? Có vấn đề gì sao?"

      "Em..." Từ Y Nhân nhất thời biết thế nào.

      Trung Tâm điện ảnh và truyền hình vốn là ở khu ngoại thành, phải đổi vài chuyến xe mới đến được đây, vào thời điểm này trong vòng tiếng thể nào về tới trường học được.

      "Em ở đâu? tới đón em." Thiệu Chính Trạch trong điện thoại nghe thấy chần chừ, do dự liền hỏi.

      tuần lễ gặp, ông nội còn mong nhớ hơn cả .

      Mà chính bản thân ...

      Dường như mấy ngày nay cũng luôn nhớ đến .

      Khuôn mặt với đôi mắt cười hàng mi cong cong, khi khóc nước mắt tràn mi cùng với nét nhu hòa dưới ánh đèn, khuôn mặt sáng như ánh trăng cùng đôi môi mềm mại như hoa hồng….

      "Em, em cùng bạn dạo. Tại khu phố buôn bán Phù Lan". Suy nghĩ mấy giây, Từ Y Nhân địa chỉ trường học ở gần Trung Tâm điện ảnh và truyền hình.

      Cũng biết tại sao, có cách nào cho biết.

      là Tổng giám đốc của tập đoàn truyền thông Châu Á luôn đứng ở vị trí cao hơn người khác, đó là khoảng cách khó có thể thu hẹp, mà bản thân giờ chỉ là sinh viên, mặc dù lúc này cũng có chút mặt mũi, nhưng tương lai vẫn xa xôi như trước.

      Liệu có thể đứng ngang hàng với hay ?

      Có thể đứng bên mà ánh hào quang của riêng vẫn tỏa ra xung quanh?

      Có thể cần dựa vào người khác, đường đường chính chính ở bên cạnh hay ?

      Có thể có ngày, thẹn với lương tâm dùng thân phận vợ của để đứng bên cạnh hay ?
      Last edited: 1/6/15
      Yoolirm Park, Traxy, AELITA41 others thích bài này.

    2. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      ồ nam chính bắt đầu có cảm giác với Y Nhân rồi, hóng quá .

    3. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      chap này lan man quá a huhu

    4. thaongoc.vthv

      thaongoc.vthv Active Member

      Bài viết:
      176
      Được thích:
      164
      Ôi! Thích quá . Hai người cũng có chút tình cảm với nhau nhỉ? Thanks bạn.

    5. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 16: Ước nguyện lúc ban đầu

      Beta: Nhi Nguyen
      Edit: Kẹo Ngọt



      nửa rèm cửa sổ hé mở, từ bên ngoài ánh sáng nhàng len lỏi qua khe chiếu vào trong phòng, mùi hoa cỏ thoang thoảng lướt qua chóp mũi, thỉnh thoảng gian lại vang lên tiếng côn trùng rả rích đây đó.

      Từ Y Nhân tắm rửa xong, thay bộ đồ ngủ bằng vải bông mềm mại rồi vùi đầu vào trong chăn, mê mẩn nhìn ánh trăng treo ngọn cây bên ngoài cửa sổ, đột nhiên chiếc điện thoại để bên giường vang lên tiếng chuông.

      "A lô, xin chào." Thanh của mềm mại dễ nghe, dù cho qua điện thoại cũng khiến cho chàng trai ở đầu bên kia có ấn tượng tốt về .

      "Xin hỏi là Từ Y Nhân đúng ?" Đầu dây bên kia sau khi im lặng trong giây lát, sau đó giọng nam lễ phép vang lên: "Xin chào, tôi ở bên tổ biên kịch của bộ phim “Tiêu dao kiếm”. Tôi thay đạo diễn gọi điện thông báo cho biết chiều mai mời đến trường quay chút, vai diễn của được sắp xếp xong rồi".

      "Ngày mai?" Từ Y Nhân lập tức ngồi thẳng người.

      "Có vấn đề gì sao?"

      " có gì." theo phản xạ ngay lập tức trả lời lại, trong giọng của che dấu được vui mừng: “Tôi biết rồi, cảm ơn , chiều mai tôi nhất định đến tổ biên kịch đúng giờ”.

      Thiệu Chính Trạch vừa bước đến cửa, nghe được câu trả lời cuối cùng của , lại bắt được được ba từ “tổ biên kịch” đôi lông mày giãn ra lập tức nhăn lại, lạnh lùng đầy cửa bước vào.

      Từ Y Nhân cúp điện thoại, hưng phấn mà vùi đầu vào trong chăn hô tiếng, nhưng vừa nhấc chăn ra, nụ cười mặt lập tức biến mất, có chút mất tự nhiên kéo chăn lại, giọng hỏi: “Sao lại vào đây?”

      " thể vào đây sao?" Thiệu Chính Trạch khẽ nhướng mắt, cười tiếng làm ý tứ của là gì, đôi chân thon dài của bước đến bên giường, từ cao nhìn xuống.

      " phải vậy!" Trong phòng hết sức yên lặng, Từ Y Nhân tự nhiên nghe thấy câu hỏi của liền cúi đầu trả lời, thanh giống như phải của mình, vừa hiểu lại vừa có chút khẩn trương lo lắng.

      Kiếp trước vào đời quá sớm, lại bị công ty Kinh Hoa chèn ép quá thê thảm, đối phó với những thứ này bằng cách lật mặt như cắt, lấy tay che mưa, nên khi đối mặt với những người ở tầng lớp cao hơn luôn tự nhiên nảy sinh cảnh giác. Nhưng giờ đây, mỗi khi mềm yếu hết lần này đến lần khác luôn xuất đúng lúc khiến cho trong lòng cảm thấy ấm áp, làm cho tự chủ được chú ý đến mỗi lời , hành động của , cho dù lời nào, vẻ mặt đẹp trai cũng tạo cho người ta ra cảm giác thể chạm vào được, muốn sống chớ lại gần.

      " phải cái gì?" Thiệu Chính Trạch lập lại lời của , thanh thấp, lại thong thả, giống như đem hai chữ kia vốn khiến khó chịu chỉnh lại bình thường như có gì xảy ra, "Nếu phải ông nội bảo lên đây, em liền lời nào tự mình quyết định bước vào giới giải trí mà thèm hỏi ý kiến ai?

      Đúng là bị mấy từ ngắn ngủi trong câu của làm cho tâm trạng rối như tơ vò, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn , đôi mắt trong veo như hồ nước thể ý tứ cùng cảm xúc của , trong nháy mắt hiểu ra.

      Thiệu Chính Trạch cũng biết chuyện đến Trung tâm điện ảnh và truyền hình, chỉ là nghe được ba chữ “tổ biên kịch” lại nhớ đến lúc trước chạy tới tập đoàn của để phỏng vấn, trong lòng có nghi vấn.

      Lúc này lại thấy phản ứng như vậy, trong lòng liền tràn đầy lửa giận.

      "Nghĩ ra nghệ danh chưa?" Người đàn ông cao gầy cất giọng hỏi thăm, mang theo mang theo ngữ điệu khẳng định chắc chắn, dùng đôi mắt đẹp chăm chú nhìn , nửa ngày nghe thấy câu trả lời, lại đột nhiên nghe thấy tiếng “Ừ” xíu.

      Từ Y Nhân nhớ lại lần đầu tiên đến công ty Kinh Hoa, bên kia cho biết với điều kiện của nhất định nổi tiếng, tên tuổi vang xa, trở thành siêu sao Châu Á, được nhiều người hâm mộ.

      mới bước vào đời, trẻ trung khờ dại, nghe thấy lời vẽ ra cho tương lai sáng lạng như vậy, chỉ có thể mím môi thiết tha hỏi tới cùng: “ vậy sao? Cả nước ai cũng biết đến tôi sao?”

      Người nọ nhìn rồi lần nữa thề thốt đảm bảo, mừng như điên, vì lợi ích bản thân thể thử lần.

      Viện Trưởng từng cho biết, có mẹ, nhưng mẹ của từ khi còn bé rời bỏ , cho nên bây giờ phải trở nên tài giỏi, được càng nhiều người biết tới mới có thể tìm được mẹ.

      câu đơn giản như vậy trở thành ước nguyện lúc đầu của khi bước vào giới giải trí và trở thành diễn viên, nhưng thực tế những lời kia của viện trưởng chỉ là lời dối thiện ý để an ủi .

      từ khi chào đời bị bỏ ở trước cửa nhi viện, ngay cả cha mẹ cũng cần !

      "Tại sao chuyện?" Trong phòng có mở đèn, chỉ có ánh trăng và ánh đèn ngoài cửa chiếu vào, mặc váy ngủ bằng bông rộng thùng thình, cái đầu cúi xuống, cần cổ mảnh khảnh trắng mịn như ngọc ra, xinh đẹp động lòng người.

      Trong nháy mắt lại ra hình ảnh Thượng Quang Diệp đột nhiên ôm trong phim, Thiệu Chính Trạch có chút bực bội trực tiếp tháo cà vạt ra, khom lưng xuống ngồi xuống bên giường, tay nắm chặt lấy bả vai của làm cho đối mặt với .

      mím môi, trong đôi mắt mang theo nước, vẻ mặt mờ mịt nhìn , rù rì : “Em chỉ là thích diễn xuất mà thôi, em thích làm diễn viên”.

      "Diễn viên?" Thiệu Chính Trạch đồng ý, nhìn thẳng vào mắt nàng "Thích diễn xuất? Em có biết diễn viên là gì ? Ở Thiệu gia nhiều năm như vậy, chẳng lẽ em còn biết, ông nội ghét nhất là chuyện giả lẫn lộn trong giới giải trí?”

      "Ông nội thích, Cho nên em được phép thích, có phải ?” Trong mắt hơi nước dần dần biến mất, chậm rãi biến thành ánh mắt trong suốt điềm tĩnh, từng câu từng câu , thong thả mà kiên định: "Đúng là em thích. Bởi vì rất thích, cho nên mặc kệ dù gặp bao nhiêu khó khăn em cũng nhất định phải làm. Em rất quý ông nội, nhưng dù ông nội có thương em đến đâu ông cũng thể quyết định cuộc đời em. thể có chuyện bởi vì ông nội thích em được làm. Xin lỗi, em làm được như vậy!”

      khí trong nháy mắt đông đặc lại, Thiệu Chính Trạch bị ngữ điệu quật cường trong giọng của làm cho khiếp sợ, lâu sau, giọng của hoàn toàn trong trẻo nhưng hết sức lạnh lùng: "Em có biết em cái gì ?”
      Last edited: 2/6/15
      Yoolirm Park, Traxy, Thanh Thanh Mạn41 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :