1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạch thiếu gia, cưng chiều vợ như mạng - Hạ Lan Âm (Full- Mai có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Editor : tyvybutchi.
      Chương 54:
      Gạo nấu thành cơm. “Ơ kìa, tiểu Thắng Thắng, hiếm thấy nha! Vậy mà cũng có lúc được thấy con tự ra đón máy bay nha.” Y Mạt Thuần cười tươi, định bước lên ôm Bạch Thắng cái thân thiết ai ngờ móng vuốt còn chưa kịp đưa ra bị người ta nắm chặt cổ áo, kéo lại.

      “Mẹ nó, tên khốn Mẫn Cẩn Phong kia, lại kéo quần áo của em rồi.”

      “Người lớn phải ra dáng người lớn. Ôm ôm ấp ấp hay lắm à?”

      “Biến, chị đây vĩnh viễn là tuổi thanh xuân! ghen tị cứ thẳng ra, mẹ nó, em bồi dưỡng tình cảm với cháu em mà cũng có ý kiến à?”

      Ứng San lạnh nhạt : “Đừng là người, dù em chạm vào heo, chỉ cần là giống đực cậu ta cũng đều có ý kiến.”

      Y Bối Nặc: “Đúng.”

      Bạch Thắng nghe mẹ mình so sánh mình với heo, nhất thời dừng tất cả hành động lại, đút hai tay vào túi quần nhàn nhã đứng bên xem trò vui.

      Quý Nghiên lễ phép chào hỏi: “Con chào bác trai bác , con chào dì dượng chú ạ.”

      Có trời mới biết có bao nhiêu áp lực khi gọi bác trai bác !

      Y Mạt Thuần mỉm cười, : “Ha ha, bé, lại gặp rồi.”

      Vẻ mặt Quý Nghiên vô cùng nghi ngờ. Họ từng gặp nhau à?

      ra lúc ở Wasshington là chị San cứu con, sau đó dì mới tới.”

      Quý Nghiên há hốc miệng, “a” tiếng, khó nén kinh ngạc trong mắt.

      Y Mạt Thuần nhìn qua là người rất nhiệt tình lại ồn áo, cho người ta cảm giác cần phải có người chăm sóc, ngờ lại là người lợi hại như thế sao?

      Quý Nghiên cách chân thành: “Cám ơn dì.”

      Y Mạt Thuần: “Người nhà cần khách sáo.”

      Xong rồi, Quý Nghiên lại xấu hổ!

      Sao dì ấy lại có thể chuyện tự nhiên như thế?

      Quý Nghiên nhìn Ứng San. Bà ấy biểu gì, vẫn giữ vẻ mặt vui buồn. Trong lòng Quý Nghiên hơi lo lắng. Chẳng lẽ mẹ của Bạch thiếu gia thích sao?

      Đoàn người trở về nhà họ Bạch mà vòng qua vườn cây, theo con đường thông với nhà họ Y. Hay nhà Bạch Y thông với nhau. Hôm nay Quý Nghiên mới biết điều này. Đây là lần thứ ba tới đây. Trước đó tham quan kỹ. Trước cửa nhà họ Y là vườn hoa lớn với đủ loại hoa tranh nhau đua nở, đẹp sao tả xiết.

      Mùi hoa tràn ngập gian.

      Nhà họ Y giống nhà họ Bạch, có người giúp việc, nhất là trong nhà chưa tới thời gian dọn dẹp thấy bóng người giúp việc nào.

      Lúc bọn họ vào chỉ thấy nữ sinh và cậu bé xem tivi. bàn trà là đống đồ ăn vặt đủ loại. Nghe tiếng động, cậu bé nhìn sang, khuôn mặt đẹp trai vẫn còn nét ngây thơ ra nụ cười, lập tức nhảy khỏi ghế salon, chạy về phía Y Mạt Thuần: “Mẹ.”

      khó khăn mới gặp được mẹ, sắp ôm được đột nhiên có bàn tay đáng ghét vươn ra, ngăn cản hành động nhào tới trước cửa của nó. Mẫn Ấu vô cùng bất mãn: “Ba chiếm mẹ lâu thế mà còn chưa đủ à? Bây giờ về lại giành với con! Ba xấu lắm.”

      Người nào đó bị con trai tố cáo, chẳng những có chút áy náy nào lại còn rất đương nhiên: “Nhóc con, cả đời này con cũng đừng nghĩ tới chuyện đó.”

      Y Mạt Thuần vô cùng coi thường : “Mẫn Cẩn Phong, là càng ngày càng ấu trĩ! nào Tiểu Ấu Ấu, chúngt a đừng để ý tới ba con.”

      Y Bối Nặc nhìn con nhà mình cắn khoai tây chiên, hề nhìn lấy cái. Lòng người làm cha cảm thấy bị tổn thương, kêu lên yếu ớt đầy oán giận: “Y Nhân à....”

      Y Nhân dừng động tác nhai khoai tây chiên lại, như bị sét đánh. ấy liếc ba mình cái.

      Quý Nghiên kinh ngạc phát ra rằng Y Nhân này chính là đạo diễn truyền hình và điện ảnh trẻ tuổi nhất, nổi tiếng nhất trong nước. Chỉ hơn mười tuổi có đội ngũ của riêng mình. ấy chuyên sáng tác sáu tới chín câu chuyện xưa, tình tiết đơn giản ấm áp, thường đánh vào nơi mềm mại nhất trong lòng mọi người, từ đó được mọi người đồng cảm. Cho nên những tác phẩm của ấy đều rất được mọi người hoan nghênh. Quý Nghiên từng xem qua tác phẩm của ấy. Nó rất chân thực.

      “Luyến Y đâu?” Mẫn Cẩn Phong hỏi.

      Về lâu vậy rồi mà thấy con bảo bối của .

      Y Nhân : “Chị ấy và Hàn Niệm làm bữa tối trong bếp.”

      Quý Nghiên mối quan hệ của bọn họ cho lắm. Bạch Thắng giới thiệu sơ lược về các thành viên trong nhà bọn họ cho .

      Mẹ và Y Mạt Thuần là họ hàng. Y Mạt Thuần và Y Bối Nặc là hai chị em sinh đôi. Mẫn Hi Nghiên – vợ của Y Bối Nặc và Mẫn Cẩn Phong là em, cho nên mối quan hệ huyết thống của hai nhà Mẫn Y rất phức tạp. (=> ở Vệ Nam, xét theo vai vế Bạch Thắng lớn nhất trong đám con cháu, đáng lẽ phải xưng với mấy người kia nhưng trong chuyện này hình như xét theo tuổi tác mà mình lại chắc lắm ai lớn hơn ai nên mình cho xưng là cậu mình như bạn nha? Đợi tiếp mấy chương nữa nếu có phân tuổi mình sửa lại.)
      Last edited by a moderator: 30/5/15

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 54 (tiếp): Gạo nấu thành cơm.

      Y Mạt Thuần và Mẫn Cẩn Phong có bốn đứa con, Mẫn Y Thần, Mẫn Y Hăm, Mẫn Luyến Y và Mẫn Ấu. Nghe vậy Quý Nghiên thầm oán trong lòng.

      Nhà bọn họ dễ dãi! biết nên cha mẹ quá lười hay do dượng quá dì, chỉ mong sao cả thế giới đều biết chuyện này!

      Y Bối Nặc và Mẫn Hi Nghiên có ba người con, Y Tịch Nhược, Y Phù Tô, Y Nhân. Lúc đến Phù Tô, có tia xót xa thoáng qua mắt Bạch Thắng.

      “Nhưng bây giờ chỉ còn lại Tịch Nhược và Y Nhân thôi”

      “Tịch Nhược?” Quý Nghiên dò hỏi: “Có phải là siêu sao Hollywood Tịch Nhược ?”

      Nếu là bình thường nghĩ tới chuyện này, nhưng qua Ứng San và chấn động từ Y Nhân, Quý Nghiên cảm thấy có gì là thể xảy ra trong nhà bọn họ.

      Bạch Thắng gật đầu.

      Quý Nghiên: “Quả nhiên.....”

      “Nhà của khác người.”

      Dường như từng nghe cái tên Phù Tô ở đâu đó nhưng nhất thời nhớ ra được.

      Trong lúc vô tình, nhìn thấy cái túi để cạnh mình. Lúc này mới nhớ ra mình chưa tặng quà.

      cho rằng hôm nay chỉ gặp mặt ba mẹ Bạch thiếu gia ăn bữa cơm mà thôi nên chỉ mua hai món quà. ngờ bây giờ lại có nhiều người như vậy

      Hơn nữa còn có hai đôi người lớn nữa ở đây. Quý Nghiên định lấy đồ ra.

      chuẩn bị quà cho những người khác.

      “Cái gì đây?” Y Mạt Thuần nhìn theo tầm mắt của , tò mò chỉ vào hai cái túi.

      Lòng Quý Nhiên liền trở nên hồi hộp. là sợ cái gì cái đó xảy ra.

      Bạch Thắng: “Nghiên Nghiên chuẩn bị quà cho mọi người”

      “A? Dì cũng có hả?”

      Quý Nghiên nhân lúc mọi người để ý, vội vàng len lén nhéo Bạch Thắng.

      Người này tới đây để phá rối hả?

      Bạch Thắng cười, sửa lại cách bình tĩnh, “Sai rồi, là tặng cho vợ chồng Bạch cục trưởng”

      Y Bối Nặc: “Chậc”

      Bạch Trì nhận lấy cái túi, cách hoà nhã: “Cảm ơn con!”

      Ứng San vẫn tỏ thái độ gì như cũ.

      Y Mạt Thuần : “Ứng San, chị nhiệt tình chút . chẳng dễ gì Tiểu Thắng Thắng đưa bạn về, đừng doạ người ta sợ. Coi chừng con trai chị liều mạng với chị đấy!”

      Quý Nghiên hơi lúng túng, trong lòng tránh khỏi mất mát, im lặng.

      Bạch Thắng cầm tay , nở nụ cười tao nhã ấm áp, dùng khẩu hình miệng với : “ sao đâu.”

      Quý Nhiên chỉ cho là an ủi mình, vừa định cần phải lo, nhờ bỗng nghe thấy tiếng Ứng San.

      : “Chị nghĩ Bạch Trì kém cỏi như vậy, con trai ấy làm cách nào mà trong tuần bắt được vợ rồi?”

      Nếu bà nhớ lầm mấy ngày trước bé này vừa từ chối con trai mình.

      Có thể khiến người ta thay đổi nhanh như vậy, thể về khía cạnh này Bạch Thắng mạnh hơn ba nó nhiều.

      Mọi người: “.......”

      Ứng San tiếp: “Có thể kết luận quả là nó thừa hưởng gen của chị”

      Mọi người: “.........”

      Rốt cuộc Quý Nghiên có thể thở phào nhõm. Hù chết . tưởng rằng Ứng San có ý kiến với mình. May quá!

      Lúc ăn tối Mẫn Y Thần cũng về. Đây là lần đầu tiên Quý Nghiên thấy boss lớn trong lời đồn. Quả là như Mộc Tây từng , những lạnh lùng mà còn mặt than, tựa như đế vương cao cao tại thượng

      Mẫn Luyến Y làm bàn đồ ăn lớn, mười mấy người cùng ngồi chung hết sức vui vẻ.

      Chỉ nhìn màu sắc của những món ăn thấy ngon khiến Quý Nghiên thèm thuồng. Nhưng những món thích lại ở rất xa, thể đứng lên gắp hoặc chuyển món ăn mình thích tới gần, làm vậy rất lịch .

      Mẫn Hi Nghiên ngồi cạnh Quý Nghiên, nhìn yên lặng ăn cơm trắng, nhịn được mà gắp cho ít món ăn từ cái dĩa trước mặt. Quý Nghiên sửng sốt. Khi nhìn trong chén có thêm món ăn nước mắt rơi xuống.

      .........Heo.........gan heo.....

      Chưa kịp mặc niệm cho mình Bạch Thắng cầm lấy cái chén của , “Em ăn chén này

      đưa cái chén của mình cho Quý Nghiên, sau đó nhiều, bắt đầu ăn gan heo trong chén của .

      Mẫn Hi Nghiên hỏi: “Thắng, con ăn gan heo từ khi nào vậy?”

      “Mới đây”

      Quý Nghiên im lặng nhìn Bạch Thắng, ánh mắt mang theo sùng bái. Bạch thiếu gia thích ăn gan heo, giỏi..... khẩu vị đặt biệt!

      Nhìn chén cơm trước mặt, thấy có rất nhiều món ăn chưa đụng tới, thịt kho tàu, sườn xào chua ngọt, cà tím đậu đũa..... đều là những món thích. Bạch thiếu gia đúng là phúc tinh của !

      Quý Nghiên ăn mấy miếng sườn, càng thêm kìm được mà than lên sợ hãi. Ngon quá. Ngon hơn những món từng ăn rất nhiều. ngờ khả năng nấu nướng của Mẫn Luyến Y lại tốt như thế. Sắp đạt tới trình độ của thần rồi!

      khó cho Bạch thiếu gia khi được ăn những món vừa ngon vừa đẹp mắt như vậy mỗi ngày mà còn phải khen đồ ăn làm. Nhất thời Quý Nghiên cảm thấy vui mừng gấp đôi.
      Last edited by a moderator: 31/5/15

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 54 (tiếp): Gạo nấu thành cơm.

      Hàn Niệm: “Phải rồi, tiểu Thắng Thắng, mình điều tra ra. Cậu đoán sai, đúng là nhà họ Y chống lưng cho Ám Môn.”

      Bạch Thắng ngước mắt lên.

      Y Nhân : “ lại hack dữ liệu ngầm của người ta à?”

      “Nhà họ Y? Ngôn Quyết?” Ứng San dừng động tác lại, nhíu mày, hỏi.

      Nhất thời tầm mắt của mọi người chuyển sang Hàn Niệm.

      Quý Nghiên hiểu gì, biết có chuyện gì, chỉ có thể tiếp tục nghe tiếp.

      Y Bối Nặc: “Ngôn Quyết nào? Có phải là nhà họ Ngôn ở Luân Đôn ?”

      “Ừ.”

      “Lúc trước để Vân Song Chi tới gần tiểu Thắng Thắng cũng là . phải bọn họ có bệnh chứ? Sao lại nhìn chằm chằm tiểu Thắng Thắng rời thế? Cũng chẳng phải là thầm mến cậu ấy.” Hàn Niệm ,

      Y Nhân: “Biết đâu được.”

      “Mình tiểu Thắng Thắng khiến người ta nhớ nhung mà. nhiều năm rồi, hệ thống phòng ngự của nhà họ Y cũng thay đổi vài lần. Mình phải hack kho dữ liệu rất mệt đó nha.”

      “…”

      Đây là điển hình cho được tiện nghi còn khoe mẽ!

      Bạch Thắng: “Cậu tiếp tục theo dõi, có động tĩnh gì báo cho mình.”

      Lần này Y Mạt Thuần và Ứng San nữa. Họ có bảo vệ thế nào chuyện bọn trẻ này muốn tự giải quyết họ can thiệp, để cho bọn chúng có gian phát huy. Dù sao cũng là người nhà, có bản lĩnh thế nào họ hiểu rất .

      Nếu có lòng tin như thế sao có thể sống trong hoàn cảnh này được?

      Bỗng nhiên Y Mạt Thuần : “Con cả, Ứng San được con dâu tặng quà rồi, khi nào con mới dẫn con dâu về cho mẹ? Lúc tiểu Thắng Thắng sinh ra con cũng bỏ quần yếm lâu rồi. Bây giờ em trai có vợ, con còn muốn sống độc thân à?”

      Mẫn Y Thần: “…”

      Sao lại lôi vào?

      . Có phải cái kia của con được ?”

      “…”

      “Nếu vô lý! Ngoan, cho mẹ , mẹ chắc chắn cười con đây.” Y Mạt Thuần bày ra vẻ mặt mẹ hiền.

      Mẫn Y Thần cắn răng, gằn từng chữ: “Con rất khỏe.”

      Y Mạt Thuần: “ ? Sao mẹ thấy vậy? Con lừa mẹ đấy chứ?”

      Mặt Mẫn Y Thần chút thay đổi.

      “Bệnh này phải chữa sớm mới được. Nếu là đúng, chắc chú Joy của con có cách…” Y Mạt Thuần vẫn tiếp tục thao thao bất tuyệt.

      Mẫn Y Thần hoàn toàn xấu hổ.

      biết là ai muốn uống rượu, sau đó mang chai rượu quý của Mẫn Cẩn Phong ra. Về chuyện này Mẫn Cẩn Phong rất hào hứng. ngoài Mẫn ra ai cũng có ly rượu.

      Bạch Thắng nghĩ tới tửu lượng của Quý Nghiên kiềm được mà quay sang nhìn . Quả nhiên nhìn thấy khuôn mặt đầy đau khổ vì bị ép buộc, mở to mắt nhìn ly rượu.

      định uống thay bị Mẫn Cẩn Phong gọi , là có chuyện cần bàn với lầu.

      Bạch Thắng tràn đầy nghi ngờ.

      “Ha ha ha ha, bé, khó có dịp vui thế này, uống với mọi người lý nhé.” Y Mạt Thuần tựa như dụ dỗ trẻ con, cười đầy bỉ ổi.

      Quý Nghiên run lên, bị Y Mạt Thuần nhìn khiến thấy rất mất tự nhiên. Tửu lượng của lại kém, dám nâng ly.

      Y Mạt Thuần như đọc được suy nghĩ của , khuyên: “Độ cồn trong rượu này rất thấp, còn thấp hơn rượu vang nữa. Uống , uống , sao đâu.”

      Quý Nghiên bối rối nhìn Ứng San, bà nhíu mày: “Nó dối đâu.”

      “Phi, làm như em là mẹ kế của công chúa Bạch Tuyết bằng. Em trong sáng đáng thế này mà lừa ai?” Y Mạt Thuần chớp mắt rồi lại chớp mắt.

      Mọi người giả chết.

      Quý Nghiên từ chối nữa, nâng ly rượu lên, nhấp ngụm.

      Mùi vị cũng tệ lắm.

      bị sặc.

      Y Mạt Thuần thấy mặt giãn ra rèn sắt khi còn nóng: “Dì là độ cồn cao mà. Khi mọi người tụ họp đều uống cái này cho có khí. Ứng San, chúng ta cũng cạn ly nào.”

      Ứng San thầm giật giật khóe miệng, rất nể mặt mà cầm cái ly lên, cụng ly với Y Mạt Thuần.

      Quý Nghiên còn lo lắng nữa, dưới dụ dỗ của Y Mạt Thuần, uống thêm vài ly. khí bàn ăn rất tốt. Mọi người các nhà Bạch Mẫn Y rất hòa thuận nên khó có dịp Quý Nghiên thấy thả lỏng như vậy.

      Lúc Bạch Thắng xuống sắc mặt Quý Nghiên vẫn bình thường, ly rượu còn đầy nên yên tâm.

      Lúc đầu còn tưởng là kế điệu hổ ly sơn của Y Mạt Thuần.

      Người này chỉ sợ thiên hạ loạn. Nếu dì ấy muốn chuyện gì là làm được.

      Buổi tối, Ứng San đề nghị Quý Nghiên ở lại, Bạch Thắng cũng phản đối. Có điều vừa đưa Quý Nghiên về phòng liền phát có điều khác thường. Hai má ửng đổ, ánh mắt hơi mông lung, ý thức cũng mơ mơ hồ hồ, nhìn là biết say.
      Last edited by a moderator: 2/6/15
      tú cầu, Nguyen Thuy, Phong Vũ Yên2 others thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 54 (tiếp): Gạo nấu thành cơm.

      lại gần ngửi thử thì quả nhiên có mùi rượu.

      Shit!

      Bạch Thắng đứng dậy, nhìn khắp phòng một lượt, cuối cùng phát hiện một cái camera theo dõi trong góc kệ sách. thở dài đầy bất đắc dĩ, gỡ cái camera xuống.

      Nhất thời, mọi người ngồi trước máy tính truyền hình trực tiếp ở nhà họ Y nhao nhao kêu to thật đáng tiếc.

      Chỉ có Mẫn Y Thần, Mẫn Luyến Y, Mẫn Hi Nghiên, Bạch Trì và Mẫn Cẩn Phong bình tĩnh ngồi phía sau, dùng ánh mắt thể hiểu nổi mà nhìn mấy người tham gia náo nhiệt.

      “Kỹ thuật của Hàn Niệm con tệ quá. Bị phát hiện nhanh thế.” Y Mạt Thuần xem được nên bắt đầu phỉ nhổ Hàn Niệm.

      Mắt Hàn Niệm trợn trắng: “Chuyện này sao có thể trách con chứ? Cậu ấy mà phát hiện ra thì dù con có giấu kỹ cỡ nào cậu ấy cũng tìm ra được, tin ?”

      có chuyện gì thì thông minh thế làm gì chứ!” Y Mạt Thuần thở dài, cương quyết chuyển ánh mắt sang Ứng San, kết luận: “Con trai của chị thật đáng chút nào!”

      Ứng San: “Đừng trách con trai chị. Rõ ràng là hứng thú tệ hại của em mà.”

      “Phì, chị có muốn xem ? muốn xem thì đứng đây làm gì? Nói thật chứ mấy đứa nhà chúng ta xuất sắc như thế mà sao có trình độ tình cảm gì vậy? Chưa có đứa nào phá thân cả. Chị nhìn nhà Doãn Kỳ xem đứa nào mà trưởng thành sớm. Nếu có biện pháp phòng tránh thì trẻ con chạy đầy nhà rồi! Nhà chúng ta thì con cả đã 25, hề có một người bạn gái nào. Lúc ba nó lớn bằng nó thì Y Hàm và Luyến Y đã biết mua xì dầu rồi (dầu bôi trơn khi xx). Tiểu Thắng Thắng cũng thế, Bạch Trì 23 tuổi đã có Bạch Tinh. Ôi trời, chị nói xem với tốc độ này của bọn nó thì khi nào chúng ta mới được ôm cháu đây?” Y Mạt Thuần liến thoắng.

      Họ về hưu sớm, mấy năm nay đều du lịch, đã hơn nửa vòng trái đất. Bây giờ có việc gì càng muốn ở nhà vui niềm vui tuổi già.

      Aiz, bạn nghĩ xem, nếu trong nhà có mấy đứa trẻ, có việc gì thì trêu đùa một chút, hành hạ một chút, cuộc sống thật tốt đẹp biết mấy!

      Nếu Phù Tô vẫn còn thì nó và Bạch Tinh sẽ có con sớm nhất.

      Mẫn Y Thần lại trúng đạn.

      Ánh mắt lạnh như băng lặng lẽ nhìn Mẫn Luyến Y, nói gì nữa.

      Ứng San nâng ly trà, khoanh một tay trước ngực, dựa vào tường, lơ đãng nói: “Gấp làm gì? phải người say rượu sức lực sẽ rất mạnh mẽ sao? Chuyện nên tới sẽ tới. Hai đứa nhau thế nào thì trong lòng tự hiểu, em quan tâm cũng vô dụng thôi.”

      Nhà họ Bạch.

      Đầu Quý Nghiên cực kỳ choáng váng, trong dạ dày như dời núi lấp biển, nhưng lại chóng mặt tới mức muốn động đậy. Cho tới khi cảm giác buồn nôn ập tới, nhịn được nữa, xoay người xuống giường , chạy nhanh về phía phòng tắm, nôn vào bồn rửa mặt.

      Bạch Thắng theo sát sau , nhíu chặt mày, đau lòng vỗ lưng giúp .

      Càng thêm của thấy Y Mạt Thuần thật đáng tin.

      Quý Nghiên nôn xong thì người mềm nhũn, đầu óc lại càng tỉnh táo. Bạch Thắng mở nước giúp , ̣nh tắm cho nhưng lại gặp phải một vấn đề khó khăn.

      Với tình trạng bây giờ của Quý Nghiên thì thể động đậy dù chỉ một ngón tay, chỉ có thể để .

      chủ quan thì Bạch Thắng có ý kiến gì nhưng khách quan thì dám chắc sẽ có hậu quả thế nào!

      chần chừ lâu, rửa mặt cho Quý Nghiên, từ từ cởi hết quần áo của . Trong lúc đó Quý Nghiên rất phối hợp, vừa như oán trách quấy rầy giấc ngủ của . lẩm bẩm, hoa tay múa chân, phải vất vả lắm mới kiềm chế được , bỏ vào bồn tắm. Ngón tay thon dài chạy dọc cơ thể , ngay lập tức có một luồng điện truyền sang người . Lý trí mách bảo rằng mình chỉ giúp tắm mà thôi nhưng phản ứng của cơ thể lại rất chân thực, thể lừa mình dối người được.

      Da thịt trắng nõn nà dưới ngón tay càng kích thích mỗi một giác quan của . Đã vậy Quý Nghiên còn cực kỳ an phận, cứ nhích người tới lui. tìm một tư thế thoải mái để ngủ, kết quả là dựa vào người Bạch Thắng. Trong lúc giúp tắm thì quần áo cũng bị ướt, để tiện nên dựa hẳn vào bồn tắm. Bỗng níu lấy ̉ , cọ vào ngực , mềm mại dán sát vào ngực khiến một chỗ của Bạch Thắng có thay đổi ngay lập tức.

      Thật là muốn chết!

      “Nghiên Nghiên.” Bạch Thắng nói khẽ.

      Quý Nghiên “ừ” một tiếng mơ hồ. Giọng nói dịu dàng mềm mại mang theo chút quyến rũ.
      Last edited by a moderator: 3/6/15
      tú cầu, Nguyen Thuy, Phong Vũ Yên2 others thích bài này.

    5. Friendangel2727

      Friendangel2727 Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      28
      Haizzz gia đình của tiểu thắng thắng là cực phẩm! Thích quá ah thanks bạn nhiều nha :050::050::050:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :