1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Duyên Nợ Ba Sinh - Heo Thích Ăn Khoai Tây (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      Chương 16

      Quan hệ giữa Lan Lăng và con trai út tốt, cả giới thượng lưu đều biết.


      Lúc sinh Phong Tế, Lan Lăng bị khó sinh suýt chút nữa chết giường bệnh, do đó tình cảm của Lan Lăng dành cho Phong Tế rất phức tạp. Chính là lạnh lùng và nhìn vừa mắt lâu dần tạo thành thói quen.


      Hơn nữa khi con trai 16 tuổi bị tai nạn xe cộ, tính tình trở nên cổ quái, chỉ thông báo tiếng với Phong Hồng Thịnh, bàn bạc gì với Phong Lãng và Lan Lăng, mình Mỹ, quan hệ giữa hai mẹ con càng lạnh nhạt, năm chỉ gọi điện lần.


      Đối với Phong Tế, ở Phong gia chỉ có Phong Hồng Thịnh là ủng hộ , còn những người khác liên quan gì tới ? là Phong Tế, lại phải Phong Tế của nhà họ Phong, mà là Phong Tế của chính mình, là Phong Tế của Cảnh Thần.


      Cho nên khi nghe Phong Tế làm việc ở Phong thị mà làm việc ở tập đoàn Cảnh Phong, Lan Lăng đương nhiên cao hứng. Bởi quan hệ giữa Lan Lăng và Phong Tế tốt, nên bà ta càng thích hai người con trai có quan hệ tốt với bà ta tiếp quản Phong thị.


      Loại tâm tư này ở đâu cũng có.


      Phong Lãng lạnh lùng liếc Lan Lăng, quay đầu với Phong Tế: “Phong Tế, con là con cháu của Phong gia…”


      “Ba, con sớm với ông nội rồi.” Phong Tế ngắt lời Phong Lãng, dừng động tác trong tay, nhìn ông , “Khi 16 tuổi rời khỏi nhà, con cầm phần sản nghiệp để gây dựng nghiệp của con.”


      “Cái gì?” Phong Lãng kinh ngạc. Ở Phong gia chỉ cần nhận phần sản nghiệp gây dựng nghiệp có nghĩa là buông tha cho việc thừa kế Phong gia. Nhưng mà hai ngày trước, ba ông ta còn với ông ta muốn Phong Tế thừa kế Phong gia, sao có thể… Phong Lãng quay đầu nhìn Phong Hồng Thịnh đầy nghi hoặc, “Ba?”


      Phong Lãng giống Lan Lăng, ông ta nhìn xa hơn Lan Lăng. Ở thế hệ của ông ta, phải chỉ có ông ta là con độc nhất. Phía Phong Lãng còn có người trai nổi tiếng, bên dưới còn có em , năng lực của bọn họ thể khinh thường. Tuy rằng em lấy chồng nhưng ai có thể chắc chắn Phong Hồng Thịnh … dù sao trước đây Phong Hồng Thịnh cũng vô cùng cưng chiều người con này.


      chị em của Phong Lãng đều có năng lực và vị thế, vì quyền thừa kế Phong gia, người nhà họ Phong mặt ngoài biểu gì, nhưng đằng sau…


      Do đó khi biết ba mình khen ngợi Phong Tế, ông ta hơi kinh ngạc nhưng cũng vui mừng. Quan hệ giữa Phong Tế và Phong Lãng cũng bình thường, nhưng ông ta tin người được ba mình coi trọng là người hiếu thuận. Hai đứa con lớn của Phong Lãng cũng rất giỏi nhưng cho đến bây giờ ba ông ta chưa từng khen họ lần nào.


      Nhưng tại là tình huống gì, PhongTế sớm buông tha quyền thừa kế sao?!


      Phong Lãng nhìn ra được nỗi vui mừng như điên trong mắt Lan Lăng và hai đứa con trai lớn, đúng là tầm nhìn hạn hẹp!


      Phong Hồng Thịnh chăm chú nhìn Phong Tế hồi lâu, cuối cùng thở dài , “Tiểu Tế, ông ngờ cháu lại kiên quyết vậy. Trong mắt cháu, tập đoàn Phong thị đáng để cháu cố gắng hả?”


      Phong Tế mỉm cười: “Ông nội, ông cũng biết cháu tự do quen rồi, Phong gia… cháu có chút hứng thú. Hơn nữa Phong gia nhiều người thế, ông cũng có thể tìm được người thích hợp.”


      “Cháu biết người ông coi trọng là cháu mà!” Phong Hồng Thịnh tức giận , cuối cùng phất tay, “Bỏ bỏ , sớm biết cháu chịu rồi, ông cần gì phải khổ sở cầu xin cháu chứ. Nếu chọn Cảnh Phong, phải làm tốt. Tập đoàn này tệ lắm, mới hơn mười năm trở thành tập đoàn nhất nhì cả nước, cũng rất có tương lai.”


      Nhưng ba năm trước tập đoàn Cảnh Phong mới tiến vào nội địa, lại hợp tác với Đường thị hạng mục, lúc ấy Phong thị cũng có đấu thầu, nhưng biết rốt cuộc kém Đường thị ở chỗ nào.


      Ba năm trước.


      Đường thị.


      Scandal của Đường Dương.


      Cảnh Thần.


      Tập đoàn Cảnh Phong!


      Đồng tử Phong Hồng Thịnh co rút mạnh mẽ, mang theo vài phần khiếp sợ và vài phần nghiên cứu nhìn đứa cháu mình luôn thưởng thức.


      Khó trách nó cần Phong thị, chỉ ngắn ngủi 10 năm, nó có thể gây dựng nên đế quốc của mình. Khó trách lúc trước nó đồng ý tiếp nhận ca bệnh của Cảnh Thần, ra nó coi trọng này từ lâu, chỉ là có cơ hội mà thôi.


      “ Cảnh”, “Phong”. Đứa cháu trai út của ông đúng là rất thâm tình với con bé Cảnh Thần này!


      Phong Tế sớm biết, chỉ cần muốn làm việc ở tập đoàn Cảnh Phong khẳng định Phong Hồng Thịnh biết, chẳng qua ngờ lại nhanh vậy. Nhìn ánh mắt dò hỏi của Phong Hồng Thịnh, Phong Tế khẽ gật đầu, xác định điều ông đoán.


      Tuy khí bàn ăn tốt lắm, nhưng cuối cùng cũng kết thúc.


      Sau khi đưa Cảnh Thần và vợ chồng Cảnh Hoằng Hi về biệt thự, Phong Tế tình nguyện rời . Nửa năm tiếp theo, và Cảnh Thần thể giống như khi ở Mỹ lúc nào cũng ở chung chỗ rồi.


      Nửa năm, đúng là dài quá!


      Phong Tế thở dài, khởi động xe chạy về phía biệt thự Phong gia. biết, Phong Hồng Thịnh còn rất nhiều điều muốn với .


      ***********************


      Đường Dương mở cửa ra, vẻ mặt mệt mỏi thay dép lê. Nhìn Bạch Yến Vũ mang thai ngồi sopha, trong mắt mang theo nhu tình, và bất đắc dĩ mà bản thân cũng nhận ra.


      “Hôm nay các cục cưng có ngoan , Yến nhi.” Bỏ tài kiệu tay xuống, vài bước đến bên cạnh Bạch Yến Vũ, bàn tay to nhàng đặt lên bụng nhô lên của ta.


      “Dạ, bọn chúng rất ngoan.” Bạch Yến Vũ tươi cười đầy tình mẫu tử, rất xinh đẹp. ta đỡ thắt lưng muốn đứng lên: “Chồng ơi, vất vả rồi. Hôm nay em có nấu canh cho bồi bổ, em còn nấu cả canh giải rượu để uống cho thoải mái chút.”


      “Đừng nhúc nhích, để lấy!” Đường Dương nhìn Bạch yến Vũ mang bụng to đùng muốn , chạy vội tới ngăn động tác của ta, “Lần sau em đừng tự mình nấu canh nữa, kêu người ta làm là được, tốn tiền mời ta đến chính là để làm việc mà.”


      “Chồng này, em sao, mới chỉ có bảy tháng thôi, bác sĩ cũng bảo em nên hoạt động nhiều tí.” Bạch Yến Vũ rất hưởng thụ quan tâm của Đường Dương.


      Bắt được trái tim đàn ông cũng dễ dàng, nhất là tại ta có muốn làm cũng có phương tiện, Đường Dương lại là người có sức hấp dẫn, nếu dùng tâm tư người , chừng…


      Bach Yến Vũ vất vả lắm mới có thể trở thành thiếu phu nhân của Đường gia, đương nhiên bằng lòng để người khác chen chân vào. Nếu phải trưởng bối Đường gia nhắc mãi, mà mấy trai, họ của đều có con rồi, Bạch Yến Vũ muốn có con sớm thế.


      Sau khi mang thai muốn khôi phục lại dáng người dễ dàng chút nào, hơn nữa mang thai cũng làm phụ nữ biến dạng, mà mang thai mất gần năm. Trong năm này, ai biết Đường Dương ở bên ngoài có làm chuyện gì hay


      Cũng may Bạch Yến Vũ vẫn là nữ chính đầy hào quang, ta rất chú ý bảo dưỡng bản thân nên biến dạng như những người phụ nữ có thai kia, còn khiến người khác cảm giác càng xinh đẹp nữa kìa.


      Hơn nữa Bạch Yến Vũ mang thai đôi, còn là long phượng thai!


      Tin tức này làm người nhà họ Đường rất vui vẻ. Đường Dương cũng rất kinh hỉ, đây có thể coi là đứa con chân chính đầu tiên của , trước kia bất quá chỉ là phôi thai còn trong bụng mẹ mất rồi.


      Có long phượng thai, lại có vợ dịu dàng chăm sóc, trừ việc cơ thể ta có hơi mập chút. Đường Dương cảm thấy mình rất hạnh phúc, trong lòng cũng có Bạch Yến Vũ nên khi ta mang thai, ra ngoài ăn chơi đàng điếm, còn thường xuyên để ta dùng cách khác giúp giải quyết vấn đề.


      “Yến nhi, thấy bụng em là lo lắng ngay.” Đường Dương nhíu mày khẽ vuốt ve bụng ta, cảm nhận thai máy, “Đúng là vất vả cho em rồi.”


      à, đây là con chúng ta, sao em vất vả được. Vì nuôi con dưỡng cái, em cam tâm tình nguyện mà.” Bach Yến Vũ cười , “Hơn nữa em còn cảm thấy may mắn, lần có cả trai lẫn , đâu giống như các chị dâu, còn phải chóng mặt mấy lần nữa ấy?”


      “Vậy bảo bối Yến nhi của , em định cảm ơn thế nào?” Đường Dương đè thấp giọng , “Nếu phải chồng em lợi hại, sao em có thể mang song thai chứ.”


      “Chồng à, …” Bạch Yến Vũ uyển chuyển gắt giọng, nhưng những lời còn lại bị Đường Dương nuốt vào.


      “Bảo bối, còn phải nhịn mấy tháng nữa, chồng nhịn nổi rồi.” Sau khi hôn nồng nhiệt, Đường Dương hổn hển .


      “Chồng nè, hay em dùng cách khác giúp giải quyết?” Hai gò má Bạch Yến Vũ đỏ ửng, . Cách khác ta cũng thích, chỉ vì để Đường Dương ra ngoài, ta chỉ có thể làm vậy thôi. Đáy mắt ta thoáng tia chán ghét, Đường Dương cũng nhìn thấy.


      “Bảo bối, rất hiểu tâm tư chồng mà!” Đường Dương hôn lên mặt ta, “ uống canh tình của em đây, lần sau đừng làm vậy nữa, đừng để hai bảo bối mệt.”


      “Em cũng chỉ có thể làm được việc đó cho .” Bạch Yến Vũ xấu hổ , “Nếu làm thế, em biết có thể làm gì cho .”


      “Chỉ cần em khỏe mạnh, sau đó an toàn sinh hai cục cưng ra, đó là điều tốt nhất làm cho rồi!” Bóng dáng Đường Dương biến mất sau cửa nhà bếp.


      Bạch Yến Vũ mím môi, lấy thiệp mời đỏ thẫm trong ngăn kéo bàn ra. Nhìn thiệp mời, trong mắt ta lóe lên hận ý mãnh liệt.


      ngờ vị hôn thê của Đường Dương sau khi giải trừ hôn ước lại ở chung với bác sĩ điều trị của . Vị bác sĩ này cũng đơn giản như ta nghĩ, cậu út nhà họ Phong, tổng tài sắp nhận chức của tập đoàn Cảnh Phong.


      Cảnh Thần kia sao có thể tốt số như vậy! Chỉ cần ngồi chỗ có người tìm đến cửa.


      Bạch Yến Vũ vĩnh viễn cũng quên nỗi nhục quỳ xuống trước mặt , nhưng… tại ta có năng lực, ta chỉ có thể nhịn.


      Sờ cái bụng nhô cao của mình, hai mắt ta lạnh như băng.


      tại tất cả đều phải nhờ vào hai đứa bé này, hi vọng hết thảy thuận lợi, thế này địa vị của ta và Đường Dương ở Đường gia được nâng cao.


      Những gì ta muốn nhất định có được, ít nhất đến bây giờ mọi chuyện đều như vậy, phải sao?


      “Yến nhi, thiệp mời của ai thế?” Đường Dương từ nhà bếp ra, tay cầm hai bát canh, thấy ta cầm thiệp mời, bèn hỏi.


      “Thiệp này hôm nay chị dâu cả mang tớ.” Bạch Yến Vũ cười cười, “là thiệp mời đính hôn của Cảnh Thần tiểu thư và cậu út nhà họ Phong - Phong Tế, Cảnh Thần tiểu thư tìm được hạnh phúc của mình rồi, em cũng cần áy náy nữa…”


      Bạch Yến Vũ chưa xong bị cắt đứt.


      Bởi vì bát canh tay Đường Dương đổ xuống đất.
      Last edited by a moderator: 5/2/16

    2. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      Chương 17

      “Chồng ơi!” Bạch Yến Vũ buông thiệp mời, đỡ thắt lưng đứng dậy, lo lắng tới bên người Đường Dương, “ sao chứ, có bị bỏng , sao lại bị trượt tay vậy?”


      Đường Dương kịp phản ứng, chạy tới đỡ ta, khẩu khí tốt : “Em chạy tớii làm gì, nếu may trượt chân sao, em đừng quên bây giờ em chỉ có mình!”


      “Em… em chỉ lo lắng cho thôi.” Hai mắt ta đẫm lệ nhìn Đường Dương, sau đó cúi đầu cắn môi, trong mắt lên tia hung ác, ra Cảnh Thần vẫn có sức ảnh hưởng lớn đến Đường Dương thế, đáng tiếc, vị đại tiểu thư kia phải đính hôn với người khác rồi.


      Lúc này Đường Dương mới bình tĩnh lại. tiếng động thở dài tiếng, xoay người ôm ta vào phòng ngủ. May mà tuy Bạch Yến Vũ mang thai đôi, ngoại trừ bụng hơi lto chút, cũng có gì thay đổi cho nên Đường Dương mới có thể thoải mái ôm ta.


      “Yến nhi, việc này em đừng quan tâm, để ngày mai người làm đến thu dọn.” Đường Dương , “Đừng cắn môi nữa, cắn nát sao. Bảo bối ngoan, ngoan mới .”


      Ánh mắt ta lóe ra, cắn môi tiếp.


      Đường Dương giúp Bạch Yến Vũ ngồi xuống giường hỏi, “Em muốn tắm hay nghỉ ngơi trước?”


      “Em tắm rồi mới nghỉ.” Bạch Yến Vũ cười cười cầm áo ngủ chậm rãi đến phòng tắm.


      Đường Dương dặn dò ta: “Trong phòng tắm rất trơn, em phải cẩn thận đấy.”


      Bạch Yến Vũ dừng lại, xoay đầu mỉm cười gật đầu với , sau đó bước vào phòng tắm.


      Khi trong phòng tắm truyền ra tiếng nước, Đường Dương tới phòng khách. Mà lúc này, Bạch Yến Vũ còn mặc nguyên quần áo mở cửa phòng tắm ra, ánh mắt u ám nhìn bóng rời .


      Quả nhiên chiếm được mới là tốt nhất?


      Nghĩ lại bối cảnh của Cảnh Thần và của mình, Bạch Yến Vũ yên lặng quay lại, đóng cửa phòng tắm.


      Đường Dương đứng trước bàn trà nhìn thiệp mời hồi lâu mới run run đưa tay cầm lên xem.


      cũng , sau khi giải trừ hôn ước với , Cảnh Thần nhất định tìm người đàn ông môn đăng hộ đối để kết hôn, chỉ là ngờ ngày đó đến nhanh vậy.


      Ba năm, và Bạch Yến Vũ kết hôn, 3 tháng nữa con của bọn họ cũng ra đời, nghĩ mọi biện pháp vẫn gặp được , nay đột nhiên lại đính hôn.


      “Phong Tế…” Khóe miệng mang theo trào phúng, vị hôn phu của Cảnh Thần là ta.


      Đường Dương rốt cục cũng hiểu người phía sau giật dây 3 năm qua là ai, có lẽ từ khi gặp Bạch Yến Vũ, mưa này bắt đầu rồi!


      Đường Dương hung hăng lắc đầu. , việc này liên quan đến Bạch Yến Vũ, ta cũng chẳng biết, chuyện này chỉ là trùng hợp thôi.


      Buông thiệp mời xuống, bình thản vào phòng ngủ. Bạch Yến Vũ tắm xong ngủ giường. nằm xuống cạnh ta, ôm ta vào ngực.


      Như bây giờ cũng tốt, tuy phải người có thể thừa kế Đường gia, nhưng cả đời chắc chắn lo chuyện cơm áo, thiếu tiền tiêu.


      Do đó cứ như vậy , có số việc quên là tốt nhất, cho dù biết , cũng có năng lực thay đổi điều gì.


      “Bảo bối giúp được ?” Đường Dương hôn tai Bạch Yến Vũ, bàn tay di chuyển người ta châm lửa.


      Bạch Yến Vũ nhướng mày, liếc cái, di chuyển cơ thể chậm rãi cởi quần .


      Nhất thời, trong phòng vang lên tiếng rên trầm thấp của đàn ông và tiếng vệt nước.


      ********


      Hôm nay khách sạn Hoàng Triều được Phong Tế bao trọn để làm địa điểm tổ chức lễ đính hôn của và Cảnh Thần.


      Trong phòng nghỉ của dâu, Cảnh Thần ngồi nhìn mình trong gương.


      Hôm nay mặc lễ phục trắng trễ ngực, lễ phục đơn giản hào phóng. Đầu đội vương miện, đeo trang sức Phong Tế chuẩn bị cho .


      “Thần Thần của mẹ xinh đẹp .” Phạm Niệm Chân đứng sau , cùng nhìn qua gương, “Lần này con nhất định hạnh phúc, đứa Phong Tế kia, ngay cả ba con cũng khen ngớt miệng. Khác với lần trước ba con luôn giữ thái độ lạnh nhạt với Đường Dương.”


      “Mẹ, trước kia con quá tùy hứng, xin lỗi.” Cảnh Thần thấp giọng , đây là thay Cảnh Thần trước kia .


      Dựa theo trí nhớ của Cảnh Thần, biết Phạm Niệm Chân cũng vừa lòng Đường Dương lắm, nhưng vì Cảnh Thần trước kia luôn ở trước mặt Phạm Niệm Chân tốt về Đường Dương, hơn nữa tính tình Cảnh Thần trước kia cũng tốt lắm.


      Tuy rằng Cảnh Thần xinh đẹp, gia thế tốt, nhưng chẳng có mấy nam sinh chịu nổi tính tình , cuối cùng chỉ có mỗi Đường Dương mang ý đồ khác tiếp cận , bao dung .


      Cho nên Cảnh Thần đơn thuần cứ như vậy bị Đường Dương dùng mỹ nam kế dụ dỗ. nếu phải vì chấn động não mà tử vong, kết quả cuối cùng của chắc chắn thê thảm như trong phim truyền hình.


      “Thần Thần trưởng thành rồi, bảo bối của mẹ, con nhất định hạnh phúc, hạnh phúc hơn cả mẹ.” Phạm Niệm Chân ôm hai má .


      “Mẹ, con cố gắng. Con khiến Tế học theo ba…”


      “Muốn học cái gì?” Phong Tế đẩy cửa vào, mặc bộ âu phục trắng, làm tôn lên dáng người . mũi là kính mắt, vì phối hợp với quần áo nên dùng kính viền vàng, điều này làm có phong độ của người trí thức, trông rất nho nhã.


      “Bảo theo học ba, đối xử tốt với em.” Cảnh Thần nhận hoa cưới từ Phong Tế, cười .


      “Em nha.” Phong Tế khẽ véo mũi , “ còn chưa đủ tốt với em sao?”


      “Tốt là được rồi, nhưng mà lòng người tham lam, vì vậy càng muốn càng nhiều.” Cảnh Thần trừng mắt ra oai, , “Có phải buổi lễ bắt đầu rồi ?”


      “Đúng thế, nên đến đón công chúa của nè.” Phong Tế vươn tay với Cảnh Thần.


      “Tế, em phải công chúa, em là nữ vương bệ hạ.” Trong mắt Cảnh Thần tràn ngập ý cười.


      “Nữ vương bệ hạ tôn kính của tôi, kị sĩ của ngài đến đón ngài, ngài có bằng lòng theo thuộc hạ ?” Phong Tế làm điệu bộ tiêu chuẩn của cung đình, ánh mắt dịu dàng, thâm tình chăm chú nhìn , đợi giao tay mình cho .


      Khi nắm chặt được tay , Phong Tế cười : “ cái nắm tay, nắm đến bạc đầu.”


      Hai mắt Cảnh Thần đỏ lên, đôi mắt rưng rưng nhìn Phong Tế.


      Lời này lúc lấy nhau ở kiếp trước, Phong Tế từng với . Cả cuộc đời ấy, hai người trải qua rất nhiều chuyện, cãi vã, mâu thuẫn, thậm chí cả hận nhưng cuối cùng họ cũng phát người hợp với mình nhất chính là đối phương. Dù có thế nào chỉ có đối phương bên cạnh mới là tốt nhất.


      Những lời này tuy đơn giản nhưng dễ gì thực .


      Đời này bọn họ phải đường vòng nữa, vì họ rất tín nhiệm nhau, vô cùng ăn ý với nhau.


      Bọn họ là đôi vợ chồng hạnh phúc nhất.


      Tay trái Phong Tế nắm lấy tay trái . Tay phải ôm eo tiến vào hội trường đính hôn.


      Phía sau bọn họ, Phạm Niêm Chân lặng lẽ lau nước mắt, theo.


      Lễ đính hôn tổ chức rất thành công, cuối cùng Phong Hồng Thịnh tuyên bố lễ cưới được tổ chức vào nửa năm sau.


      Đường Dương đứng ở góc trong đại sảnh, nhìn Cảnh Thần xinh đẹp đứng bên Phong Tế, vẻ mặt tươi cười đầy hạnh phúc.


      Đó từng là người con chỉ cười trước mặt .


      Đáng tiếc quá khứ chỉ là quá khứ. Con người sống là để hướng tới tương lai.


      Bạch Yến Vũ từ nhà vệ sinh bước ra bắt gặp Đường Dương nhìn Cảnh Thần chớp mắt, ánh mắt trầm xuống, cuối cùng mỉm cười gọi: “Chồng ơi!”


      tiếng này kéo lại chú ý của , xoay lại, nở nụ cười gượng gạo, “Xong rồi? Chúng ta về thôi, lễ đính hôn kết thúc, chúng ta tiếp tục ở lại cũng liên quan.”


      “Cứ thế rời à, có được ?” Bạch Yến Vũ khó xử .


      “Yến nhi phải khó xử, chúng ta về trước cũng chẳng có sao hết.” Đường Dương dịu dàng .


      Bạch Yến Vũ gật đầu, “Em với ba mẹ chúng ta tiếng.”


      Đường Dương gật đầu, Bạch Yến Vũ tới bàn của Đường Minh Húc, bề ngoài ta mỉm cười nhưng trong lòng lại vang lên những lời ta nghe được ở trong toilet


      “Cậu xem Đường Dương kia có phải đồ ngốc , buông tha cho công chúa như Cảnh Thần, chạy theo cái gọi là tình . Buồn cười , tư cách người thừa kế bị hủy bỏ. cậu thấy sắc mặt đâu, rất là đẹp đó.”


      luôn cho rằng mình tài trí hơn người, thực lực của Đường gia như thế nào, trong lòng mọi người đều biết . Lúc trước nếu phải đính hôn với Cảnh Thần ai thèm để mắt đến đâu.”


      “Mình thấy bây giờ như vậy là xứng đáng! Giờ tốt rồi, Cảnh Thần tìm được ông xã còn tốt hơn biết bao nhiêu lần, cậu út nhà họ Phong để ý đến quá khứ của ấy, còn tốt với ấy nữ. Haizz, mình cũng muốn tìm được người đàn ông như vậy.”


      “Đừng đặt chung Phong thiếu gia và Đường Dương vào chỗ, hai người họ căn bản cùng đẳng cấp. Cậu có biết tập đoàn Cảnh Phong , đó là do Phong thiếu gia năm 18 tuổi ở Mỹ thành lập đó, đây mới chính là thiên tài! Đường Dương tuy có năng lực nhưng so với Phong Tế, chậc chậc…”


      “Phong thiếu gia sớm coi trọng Cảnh Thần rồi, nếu phải Đường Dương làm lớn chuyện theo đuổi tình , Phong thiếu gia còn phải đau đầu. Nhưng Đường Dương cũng rất quá đáng, vị hôn thê bị thương mà thăm, còn ở cùng hồ li tinh. Ai chẳng biết vợ chồng Cảnh gia ân ái, làm thế, chẳng phải thể muốn ở chung với người ta sao.”


      “Được rồi, được rồi nữa, loại chuyện này mấy người chúng ta biết là được. Chú rể phải người dễ chọc. Nếu chọc giận ta, lại khiến gia tộc thêm phiền phức.” giọng chứa đầy lo lắng.


      “Vợ Đường Dương mang thai sao, bụng lớn vậy, có phải sắp sinh hay ?” giọng khác chuyển đề tài.


      “Chưa đâu, nghe là mang long phượng thai, nên bụng mới to thế.” Cuối cùng giọng tiết lộ bí mật.


      “Long phượng thai! Vận may ta tốt , trưởng bối Đường gia chắc vui mừng đến hỏng mất thôi.”


      “Vui vui, nhưng cũng coi trọng. Dù sao Đường Dương chẳng phải người thừa kế nhà họ Đường, vì tình , chẳng có gì cả, cứ bình thường như vậy mà sống cả đời.”


      “Thôi , thế này cũng gọi là tầm thường, cho dù phải người thừa kế Đường gia, đời này cũng phải lo ăn mặc. Nếu để và tình đích thực kia của trải qua cuộc sống bình thường, nghĩ xem còn cần tình đích nữa .”


      Ba người nở nụ cười.


      “Được rồi, nên ra ngoài thôi.”


      thôi, thôi.”


      Đợi ba người kia rồi, Bạch Yến Vũ mới mở cửa bước ra, nét mặt mê man.


      Đường Dương bị hủy bỏ tư cách thừa kế Đường gia là vì kết hôn với ta sao?
      Last edited by a moderator: 5/2/16

    3. Cain

      Cain Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      77
      tự hỏi Bạch liên hoa quyền thế này làm được gì Cảnh Thần :v
      thỏ con tinh nghịch thích bài này.

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Bạn Bạch Yến Vũ đáng sợ :05(1)::05(1): cơ mà tiếc nếu bạn cứ cố chạm vào Tế đại ca. Chia buồn :bye::bye:
      thỏ con tinh nghịch thích bài này.

    5. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      Chương 18

      “Đây là bản kế hoạch của ?” Phong Tế ngồi sau bàn làm việc, tay cầm tài liệu, mặt cười như cười sâu xa khó hiểu, ánh mắt giấu sau kính mắt viền vàng, làm người ta biết suy nghĩ của .


      Đứng thẳng người sau bàn làm việc là người phụ nữ mặc trang phục công sở, nhìn qua tầm 27, 28 tuổi, nét mặt kiên nghị và cao ngạo.


      “Đúng vậy.”


      Phong Tế đỡ kính mắt, cong khóe miệng : “Chung tiểu thư làm tổng giám đốc sáng chế ở Cảnh Phong được 4 năm rồi, đúng ?”


      Người phụ nữ lên tiếng.


      Thấy phản ứng của ta như thế, đột nhiên Phong Tế chẳng có tâm tình chuyện vòng vo với ta nữa, ngắn gọn dứt khoát: “Chung tiểu thư, phòng tài vụ thanh toán tiền lương .”


      Đồng tử ta co rút, muốn lấy lại văn kiện, lại bị Phong Tế ngăn cản


      “Chung tiểu thư, bản kế hoạch này là chứng cứ, sao có thể để lấy ?”


      Phong Tế nhìn chằm chằm ta, làm ta có cảm giác mình là con mồi của rắn độc, càng vì lời của mà rùng mình. Lời tiếp theo của Phong Tế khiến ta biến sắc.


      “Chúng ta cứ giải quyết theo pháp luật, công ty thiếu phân tiền. Mà phải gánh vác trách nhiệm pháp luật, mà công ty cũng truy cứu.” Phong Tế cầm tài liệu trong tay, mỉm cười, “Chung tiểu thư, có thể ra ngoài, thuận tiện cho tôi hỏi thăm Đường tiên sinh.”


      Sắc mặt Chung Vấn trắng bệch, cuối cùng yên lặng ra ngoài.


      Phong Tế cười trào phúng, cầm điện thoại kết nối phân phó vài câu với người ở đầu dây bên kia rồi tắt điện thoại.


      Đường Dương muốn đấu với , còn non lắm.


      Nhưng Phong Tế ngờ Đường Dương lại ra hạ sách này, sử dụng mỹ nam kế với giám đốc sáng chế của công ty . May thay Phong Tế vốn định chuyển trụ sở chính tập đoàn Cảnh Phong về thành phố Hải Thiên, nên nhân trong công ty phải thay đổi.


      số quản lý cấp cao máy bay về đây, do đó tại Chung Vấn rời cũng ảnh hưởng đến công ty. Dù sao ta cũng ở công ty 4 năm, cũng coi như cán bộ lão thành, ta rời khỏi vị trí đương nhiên tổn thất chút, may mà tổn thất đó công ty có thể chịu được.


      Nhưng Chung Vấn cũng rất ngốc, biết Đường Dương có vợ có con rồi, còn cam tâm tình nguyện nhảy vào.


      Tình !?


      Giữa Đường Dương và Bạch Yến Vũ cũng là tình , long phượng thai của bọn họ còn 100 ngày nữa ra đời!


      Phụ nữ chính là ngốc như vậy.


      Phong Tế tháo kính xuống, nhắm mắt cả người dựa vào ghế. Từ sau khi và Cảnh Thần đính hôn, Đường Dương luôn tạo cho những rắc rối . Mặc dù những rắc rối này gây tổn hại gì cho , nhưng làm cảm thấy phiền toái.


      Phong Tế mở mắt, cầm di động gọi vào số quen thuộc.


      “A, sao hôm nay Phong đại thiếu lại nhớ gọi điện cho mình vậy, phải mới đính hôn sao, tháng sau lại vội vàng muốn tổ chức lễ kết hôn hả?” Điện thoại vừa kết nối, đối phương liền tràng, mang theo trêu chọc.


      Phong Tế để ý đến đối phương, thẳng, “Giúp mình việc.”



      .”


      “Để Bạch Yến Vũ biết Đường Dương gần đây rất lăng nhăng.”


      Điện thoại truyền đến tiếng xuy, , “Phong đại thiếu cậu rốt cục hận Đường Dương cỡ nào thế? Lúc trước muốn cho và Bạch Yến Vũ đến với nhau, giờ lại châm ngòi li gián tình cảm của họ?”


      “Mình muốn kết hôn với Cảnh Thần, có tinh lực đối phó với trò vặt vãnh của .” Phong Tế lạnh lùng .


      “Được, mình làm việc cậu cứ yên tâm. Khi nào mang chị dâu tới tụ tập với mọi người đây, ở lễ đính hôn chỉ nhìn được lần từ xa. Phong đại thiếu cậu bảo vệ chị dâu kỹ quá.”


      “Cút, tiểu Thần ghét nhất loại công tử ăn chơi tráng tán như cậu.”


      “Vài năm trước khi cậu nhờ mình điều tra Đường Dương, mình nới với mấy người của mình cậu quắc, mấy ấy còn tin. Giờ nhìn xem cậu, toàn sợ vợ!”


      “Mình bằng lòng sợ vợ đấy, cậu muốn có người quản cũng có.”


      “….” Bên kia điện thoại trầm mặc chút, cuối cùng , “Mình còn trẻ, vẫn chưa chơi , giống Phong đại thiếu cậu, trước kia là hòa thượng, tại là kẻ sợ vợ. được rồi nữa, tạm biệt.”


      Đối phương trực tiếp cúp điện thoại, Phong Tế bất đắc dĩ cười cười, mỗi người đều có cuộc sống riêng, thể vì là bạn bè mà can thiệp được.


      Biệt thự Cảnh gia, nhà bốn người ngồi ngay phòng khách ăn hoa quả, chuyện phiếm.


      Đúng vậy, Cảnh gia bây giờ có bốn người, Phong Tế hòa nhập vào cuộc sống của mọi người trong Cảnh gia. Vợ chồng Cảnh Hoằng Hi rất hài lòng Phong Tế, Phong Tế chỉ rất tốt với Cảnh Thần mà còn chủ động để đứa bé đầu tiên của hai người mang họ Cảnh.


      “Tiểu Tế, nghe gần đây công ty con gặp phiền phức?” Cảnh Hoằng Hi đột nhiên xoay đầu lại hỏi Phong Tế.


      Bàn tay to của Phong Tế nắm bàn tay của Cảnh Thần, vuốt ve ngón tay , cười nhạt, “Ba, làm ba lo lắng rồi, chỉ là ít phiền phức thôi, xử lý xong rồi ạ.”


      Cảnh Hoằng Hi trầm mặc nhìn Phong Tế, cuối cùng thở dài: “Tiểu Tế, chừa chút mặt mũi, thành phố Hải Thiên dù lớn nhưng ngẩng đầu gặp cúi đầu cũng gặp à.”


      “Ba, đối với những người thức thời con nể mặt, về phần những kẻ khác…” Phong Tế nở nụ cười, mang theo vẻ nho nhã nhưng cũng có vài phần kiêu ngạo, “Nếu dám động tay động chân với con, cũng nên nghĩ đến hậu quả, đúng ạ?”


      “Haiz, giờ là thiên hạ của người trẻ tuổi, ba già rồi. Tiểu Tế chăm sóc Thần Thần cho tốt là được.” Cảnh Hoằng Hi đứng dậy, cùng Phạm Niệm Chân trước sau lên lầu.


      Phong Tế nhíu mày nhìn Cảnh Thần dựa trong lòng mình: “Lời này của ba là có ý gì?”


      “Mấy tháng ở công ty, biểu của em làm ba rất hài lòng, ba tuyên bố trước ban giám đốc, chờ em và kết hôn, giao toàn quyền của công ty cho em, ba mẹ hưởng tuần trăng mật.” Cảnh Thần ai oán , muốn mình chuyên nghiệp nhưng muốn làm nữ cường nhân, “Em vốn nghĩ rằng cổ đông trong công ty chẳng ai đồng ý, ai ngờ tại sao lại có ai phản đối.”


      “Biết nguyên nhân ?”


      “Đương nhiên, em cũng đâu phải kẻ ngốc.” Cảnh Thần vểnh môi, “Dù em có năng lực nhưng cũng thể ngay lập tức đảm nhiệm chức tổng giám đốc được, còn phải vì ba mẹ bảo vệ em, lại là vị hôn phu của em sao?”


      Phong Tế là người sáng lập kiêm chủ tịch tập đoàn Cảnh Phong, chuyện này với giới thượng lưu còn là bí mật. Cậu út nhà họ Phong chính là thiên tài, chỉ giỏi y thuật mà ở lĩnh vực buôn bán cũng có thành tựu. Lễ đính hôn của hai người khiến đại đa số xót xa, nhưng ít nhất có thể tạo quan hệ với , rất có lợi cho phát triển của gia tộc bọn họ.


      “Tiểu Thần, chẳng lẽ muốn thể chính mình?” Phong Tế khẽ cười hỏi, cho tới bây giờ cũng muốn vợ mình chỉ là hoa trong nhà kính, chỉ cần bằng lòng, có thể có nghiệp của riêng mình.


      “Em trải qua thời kì xúc động rồi, giờ chỉ muốn làm sâu gạo, sống thư thả thôi.” Cảnh Thần sâu kín .


      “Tiểu Thần, từ khi nào nhiệt tình vậy?”


      “Có bên cạnh, nguyện vọng làm sâu gạo của em có thể thực nhỉ?” Cảnh Thần đáp đúng chủ đề.


      “Nếu tiểu Thần muốn làm sâu gạo, đương nhiên thành vấn đề.” Phong Tế cúi đầu, đôi mắt hẹp dài có kính che giấu, lóe lên tia sáng, “Cơ mà Tiểu Thần em bằng lòng ư?”


      Cảnh Thần mếu máo lời nào.


      Phong Tế hôn lên đôi môi đỏ mọng của , giọng khàn khàn : “Hãy làm theo điều em muốn, phía sau em còn có . Còn nữa, đêm nay .”


      Sau khi hai người đính hôn, Phong Tế thường ngủ lại biệt thự Cảnh gia. Tình cảm của đôi vợ chồng này, mọi người đều để vào mắt, nên vợ chồng Cảnh Hoằng Hi cũng mắt nhắm mắt mở. thể , Phong Tế rất biết cách lấy lòng mọi người, ít nhất lúc trước, khi đính hôn với , Đường Dương được đối xử tốt vậy.


      Đương nhiên Phong Tế cũng biết việc này, bởi vì đời này, đây là lần đầu tiên hai người là của nhau.


      “Tế, hôm nay là ngày nguy hiểm.” Cảnh Thần hào phóng , ở mặt này thẹn thùng ngượng ngùng như những khác, hai người làm vợ chồng đời, loại chuyện này cần gì phải che giấu chứ.


      biết, có chuẩn bị.” Phong Tế ôm Cảnh Thần lên lầu đến phòng ngủ của .


      “Tế, có phải Đường Dương có hành động gì ?” Cảnh Thần tựa vào lòng Phong Tế hỏi.


      Cuộc chuyện của Phong Tế và Cảnh Hoằng Hi làm o để ý, hơn nữa… khi vào tập đoàn Cảnh thị mới biết Đường Dương sắp xếp ít người trong công ty, đến giờ Cảnh Hoằng Hi vẫn chưa xử lý hết, khó trách trong phim truyền hình Cảnh gia cuối cùng thuộc về Đường Dương.


      cần lo lắng, chỉ là việc thôi, rất nhanh có thời gian quản chuyện này nữa.”


      Cảnh Thần tò mò hỏi: “ làm gì?”


      Cảnh Thần bị Phong Tế ôm vào lòng, nhìn thấy sau khi hỏi vấn đề này nở nụ cười, khỏi chúc phúc cho Đường Dương. ràng Phong Tế định buông tha cho , nhưng còn muốn đưa đến tận cửa, biết chết là gì.


      “Tiểu Thần rất muốn biết hửm?” Phong Tế dùng chân đóng cửa phòng lại, dịu dàng đặt lên giường. Hai tay chống ở hai bên , cúi đầu nhìn , trong con ngươi mịt mù cơn gió lốc hơi sẫm màu.


      Cảnh Thần gật đầu, luôn theo Cảnh Hoằng Hi học quản lý công ty cho nên có thời gian hóng chuyện, giờ Phong Tế có thể cho biết tin tức trực tiếp, đương nhiên muốn biết.


      “Tiểu Thần biết muốn gì, cho rồi, em biết ngay, thế nào?” Phong Tế thầm bên tai , hôn lên gáy .


      Cảnh Thần ném cho ánh mắt xem thường, trực tiếp đẩy người đàn ông bận rộn người ra, ngồi dậy nhìn , “Chẳng lẽ em cho ?”


      “Em là, đây phải tình thú sao?” Phong Tế nằm giường, tay chống đầu nhìn , “Chúng ta còn sống với nhau cả đời mà, tạo ra tình thú, chẳng phải rất vô vị ư…”


      Cảnh Thần cười ngọt ngào nhưng khiến Phong Tế đầu đầy mồ hôi lạnh, nghiêng đầu nhìn , gằn từng tiếng.


      “Sao, còn chưa kết hôn đấy, Tế cảm thấy em vô vị, có hứng thú rồi?”
      Last edited by a moderator: 6/2/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :