1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Quyến rũ yêu nghiệt thủ trưởng - Độc Cô Cầu Yêu (Hoàn - Đã có Ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 66
      Trầm Úy Vũ vừa nhanh vừa lấy di động ra gọi cho Quản Sĩ Huân, muốn hỏi xem là ở bệnh viện nào, bởi vì xung quanh công ty có tận ba bốn cái bệnh viện.

      Kết quả là chỉ nghe thấy giọng hát của Thái Y Lâm ở đầu bên kia, cuối cùng chuyển tiếp sang hộp thư thoại, làm tức đến phát điên, gọi lại lần nữa nhưng cũng thấy ai nghe máy.

      “Mẹ nó! Lúc này còn nghe máy là thế nào!” đứng giữa ngã tư quát, làm cho người đường giật bắn mình, kinh ngạc quay lại nhìn .

      Tâm trạng của rất bực bội, cho nên kìm chế được cảm xúc mà trừng mắt nhìn lại họ cái, khiến cho người ta sợ quá phải mau chóng quay đầu tiếp, mới đầu năm, ai muốn chỉ vì ánh mắt mà xảy ra ẩu đả.

      Trầm Úy Vũ chạy tới ba cái bệnh viện nhưng có bệnh nhân nào tên Đào Lộ cả, mãi đến khi hỏi đến bệnh viện thứ tư mới có tên , lúc này mới thở phào nhõm, nôn nóng vò đầu bứt tai, nhớ kỹ số tầng và số phòng bệnh.

      Đứng chờ thang máy, chỉ mong sao con số hiển thị chạy nhanh lên chút, lo lắng muốn phát điên lên rồi.

      Đinh –

      Cửa vừa mở ra, Trầm Úy Vũ lại ngay lập tức thấy Quản Sĩ Huân bước ra, bèn túm lấy cổ áo , lớn giọng hỏi: “ ấy đâu? Xảy ra chuyện gì rồi?”

      Quản Sĩ Huân miệng co rút, mặt ba vạch đen, giọng của thủ trưởng đủ để cho cả tầng nghe thấy rồi, bèn giữ tay : “Ông chủ, nơi này hợp để chuyện, chúng ta ra bên ngoài !” Quản Sĩ Huân đưa Trầm Úy Vũ ra vườn hoa bên ngoài bệnh viện, lúc này mới buông tay ra, sau đó đút tay vào túi quần.

      “Cậu mau ! Đào Lộ rốt cục xảy ra chuyện gì? Tối qua ấy có vẻ thoải mái, sáng hôm nay tinh thần cũng uể oải, sắc mặt được tốt, có phải chỗ nào bị thương ? Có phải …” Trầm Úy Vũ kích động .

      Câu hỏi của thủ trưởng làm Quản Sĩ Huân nhớ đến lời bác sĩ vừa cách đây lâu, ngữ điệu có chút tức giận, còn mắng là: “Sao quan tâm đến bạn mình vậy, làm tình lại thô lỗ như vậy, sợ làm rơi mất đứa bé à? Chỗ đó của ấy còn sưng đỏ, nhất định là do quá thô bạo rồi! hiểu nổi mấy người trẻ bây giờ, làm gì cũng biết chừng mực!”

      Quản Sĩ Huân nghe xong mà mặt lúc xanh lúc đỏ, sửng sốt lúc mới phản ứng lại được, lúc đó bác sĩ sớm giao việc lại cho y tá rồi mất rồi. Hại người đàn ông độc thân hoàng kim còn chưa từng hôn Đào Lộ là đây mắc tội danh cầm thú, còn bị y tá lườm mấy lần nữa, oan uổng quá mất!

      Khóe miệng trộm nhếch lên cười, trong đầu lên suy nghĩ tà ác, nhất định phải nghiêm túc chỉnh Trầm Úy Vũ phen mới được, có thế mới bồi thường lại được cho danh dự của chứ, mà đương nhiên người đàn ông lo lắng kia thể nhìn thấy được vẻ mặt này của .

      “Tổng giám đốc, hãy bình tĩnh nghe tôi . ” Quản Sĩ Huân thu lại nụ cười, cố tình tỏ ra sầu não, ánh mắt nhìn về phía chân trời xa xa, chậm rãi : “Bác sĩ …Tiểu Lộ mắc căn bệnh…Sợ là …Cần phải chăm sóc cẩn thận chu đáo, được để ấy chịu đả kích…”

      đâu có sai, Đào Lộ vì mang thai nên hay buồn ngủ, ngủ ấy đau đầu, mà chuyện mang thai đâu phải chỉ qua mấy tuần là ổn, cho nên thể chịu đả kích là đúng rồi, ảnh hưởng đến đứa bé.

      ngờ lại nghe được tin xấu từ Quản Sĩ Huân, Trầm Úy Vũ vô cùng sợ hãi, vội vàng hỏi: “Vậy. . . vậy…vậy bệnh này có ảnh hưởng đến tính mạng của ấy ?”

      Nếu của hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này, vậy biết sống sao đây? tại tuy bọn họ chia tay, nhưng vẫn có thể ngày ngày trông thấy , nhưng nếu có ngày mãi mãi xuất trước mặt nữa, chắc chắn là thể chịu đựng nổi!

      “Ừm…Chuyện này rất khó , nếu được chăm sóc tốt và cẩn thận có vấn đề gì quá lớn, nhưng nếu ngược lại rất có thể đấy!” Quản Sĩ Huân nhìn Trầm Úy Vũ, nghiêm túc .

      Theo cách của , nếu phụ nữ khi mang thai mà được chăm sóc tốt dẫn tới biến chứng xấu, đứa bé gặp nguy hiểm, người mẹ cũng vậy, cho nên phải nhắc nhở Trầm Úy Vũ nên biết đối xử tốt với Đào Lộ.

      Trầm Úy Vũ nhíu chặt mày , trong lòng hối hận tối qua làm đau, lại còn dừng lại hỏi han dỗ dành , sáng hôm nay lại kìm chế được mà làm giận, khiến cho tâm trạng của được vui.

      Từ khi gặp , tự chủ của gần như còn, đáng giận mà!

      “Tổng giám đốc, tôi biết vẫn còn để bụng chuyện xảy ra ngoài ý muốn kia, tôi là người ngoài nên dám nhiều, tôi chỉ biết điều là Đào Lộ rất , chuyện tai nạn kia phải là lỗi của ấy, nếu có thể, ấy cũng muốn rằng mình người bố như vậy. Nhưng tôi nghĩ, bố ấy cũng phải sống trong những ngày tháng ân hận và áy náy, cho dù trời phạt người cũng tự phạt mình rồi, cũng ấy, vậy sao phải dằn vặt đau khổ như vậy? Tôi mua mấy thứ rồi quay lại, lên trước thăm ấy !” Quản Sĩ Huân xong rồi quay người đến cửa hàng tiện lợi ở gần đó.

      Trầm Úy Vũ kinh ngạc nhìn bóng dáng của Quản Sĩ Huân, sau đó lại quay sang nhìn về hướng bệnh viện.

      Con người nếu như mất rồi mới biết quý trọng, nếu như còn để đến khi chuyện muộn rồi mới luyến tiếc, vậy phải còn kịp nữa, đúng !

      sải chân thẳng vào bệnh viện, rất nhanh tìm được phòng bệnh của Đào Lộ, đột nhiên cảm thấy rất khó thở, sợ sau khi vào, chỉ nhìn thấy thân ảnh nằm đó, bao giờ tỉnh dậy nữa.

      nhàng mở cửa phòng bệnh ra, cẩn thận bước tới cạnh giường, nhìn gương mặt tái nhợt của Đào Lộ, ngực vẫn phập phồng, lúc này mới thở phào nhõm.

      yên lặng ngồi im bên cạnh , mắt nhìn thẳng vào người con làm cho lúc nào cũng phải quan tâm, phải phiền lòng, phải đau đớn kia. , chính là cả thế giới của .

      Chương 67
      yên lặng bao trùm trong phòng bệnh, thỉnh thoảng vọng lại tiếng xe cứu thương, tiếng y tá và bệnh nhân trò chuyện với nhau ngoài hành lang, nhưng hầu hết thanh đều bị ngăn cách ra bên ngoài.

      Trầm Úy Vũ mắt nhìn màn hình điện thoại xem tin tức trong và ngoài nước, sau đó lại liếc nhìn nằm giường bệnh, trong lòng cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

      Khi đưa mắt nhìn vào di động lần thứ hai Đào Lộ chậm rãi mở mắt ra, càng ngờ hơn là lại nhìn thấy trong lúc này.

      Dù là lúc nào Trầm Úy Vũ cũng tạo cho người ta cảm giác bị áp bức, nhưng nếu cho chọn, vẫn thấy hình ảnh lúc này của vẫn là tuyệt nhất, yên lặng cúi đầu tập trung vào chuyện gì đó, kích động ra những câu châm chọc .

      Trầm Úy Vũ cảm nhận được có ánh mắt chăm chú nhìn mình, bèn liếc mắt nhìn , lập tức trông thấy đôi mắt to của ngập nước, thoạt nhìn mềm yếu khiến cho người ta muốn thương .

      vội vàng cất di động vào túi quần, đưa tay ra nắm trọn lấy tay , nhàng : “Còn đau em? Quả đào …”

      Vừa nghe thấy ba chữ “quả đào ” từ trong miệng , Đào Lộ liền cảm thấy mắt và mũi chua xót, nước mắt cũng lẳng lặng rơi xuống.

      mím môi lắc đầu, lâu rồi được nghe gọi như vậy, trong giọng còn hàm chứa cả quan tâm và thương, khiến cho xúc động vô cùng.

      Thấy rơi nước mắt, Trầm Úy Vũ sợ hãi ngồi lên giường, ôm vào lòng, vừa vỗ vừa : “Là do tốt, em đừng khóc, nếu còn tức giận cứ đánh đây này, bảo bối khóc khóc…”, quên lời dặn của Quản Sĩ Huân, rất sợ tâm trạng của xấu .

      Đào Lộ dán vào ngực , sửng sốt hồi lâu mới nhàng vòng tay ra sau ôm lấy thắt lưng , dùng sức hít thở mùi hương thơm ngát quen thuộc, cảm giác ấm áp lan tỏa khắp toàn thân.

      “Quả đào , trở về bên nhé, chăm sóc em tốt, dù có chuyện gì xảy ra cũng liều mạng bảo vệ em!” Trầm Úy Vũ ôm chặt Đào Lộ, cằm cọ lên tóc .

      biết rồi à…” Đào Lộ giọng hỏi, lúc nghe bác sĩ có thai, sợ đến choáng váng đầu óc, có nghĩ cũng ngờ là mình có em bé!


      Nghe thấy lời của , sợ rằng tình nguyện giảng hòa với phải vì tình , mà là vì trong bụng có con của , người ta mẹ dựa hơi con, lúc này giá trị của đứa bé chưa ra đời cao hơn , vị thế cũng quan trọng hơn .

      Có phải sợ sảy thai, cho nên thái độ đối với mới thay đổi nhanh như vậy? Hơn nữa có thể cũng rất muốn có đứa con này, cho nên mới muốn quay trở về bên ?

      …Có phải vì thương hại em nên mới như vậy đúng ? Nếu là vì thế cần đâu, em muốn sống cùng với người thương em…” Còn chưa xong bị cắt ngang.

      bé ngốc, lòng em, có em, phát điên, khó chịu, làm chuyện gì cũng thấy hứng thú, rất sợ, bảo bối, thể có em. ” Trầm Úy Vũ khẽ đẩy ra chút, ánh mắt chân thành nhìn khuôn mặt nhắn của , đưa tay lên giúp lau những giọt nước mắt lăn má.

      nhàng mỉm cười, nụ cười ngọt ngào vô cùng, giống như đóa hoa đào nở rộ, xinh đẹp động lòng người, tay bé sờ lên mặt , làm nũng : “Em cũng rất , sau này chuyện gì cũng phải nghe theo em, được bắt nạt em, được mắng em, được…Ưm…”

      Trầm Úy Vũ chịu nổi nét mặt khả ái kia của , liền dứt khoát cúi đầu hôn lên đôi môi , đem lời của nuốt hết vào trong bụng, miệng lưỡi cuồng nhiệt xâm chiếm hương vị ngọt ngào bên trong miệng .

      Mãi đến khi thấy ánh mắt trở nên mông lung, hai má ửng hồng, mới buông ra, khàn giọng : “Cái gì cũng nghe em hết, chỉ cần em đừng rời xa là được. ”

      Lúc ôm vào lòng, mới cảm nhận được niềm hạnh phúc quen thuộc mà bỏ lỡ bấy lâu nay.

      Mắt nhìn thấy lon cà phê đặt cạnh giường, Trầm Úy Vũ đưa tay ra cầm lấy, giật nắp lon xuống rồi đặt lon về chỗ cũ.

      quyết định thừa dịp này đem trói lại, đời này đừng hòng rời khỏi !

      “Quả đào , thế giới này có người nào tốt như đâu, cho nên em hãy làm vợ nhé, với lại dù sao em cũng chỉ có thể cưới mình thôi!” Trầm Úy Vũ bá đạo , nâng tay lên, đem cái nắp lon đeo vào ngón áp út của .

      Oa! Người này đúng là da mặt dày! Nhưng mà lại rất thích nghe thấy giọng điệu cường thế như vậy của !

      khanh khách cười vang, : “Nào có ai lại cầu hôn như vậy! Lợi dụng lúc người ta để ý mà đeo nhẫn, người ta có muốn đổi ý cũng được. ”

      Trầm Úy Vũ cắn lên tai , tức giận cảnh cáo: “ cho đổi ý, cũng được thương lượng!”, sau đó lại thêm: “ nhân cơ hội trói em lại, chỉ sợ em bị tên nhóc thối kia lừa gạt rồi cùng nó chạy mất, trong hôn lễ đeo nhẫn kim cương cho em. ”

      Sờ lên cái nắp lon, Đào Lộ cảm thấy vô cùng hạnh phúc, song lại khỏi suy nghĩ đến chuyện ngoài ý muốn kia, cắn môi : “Úy Vũ…Ba của em……”

      “Bảo bối, em đừng lo, mặc dù vẫn chưa thể chấp nhận được hành động của ba em, nhưng cố gắng để hòa thuận với ông, chuyện kia hãy cứ đem nó chôn vùi trong quá khứ …” xoa đầu , mỉm cười đáp.

      lúc hai người nùng tình mật ý Quản Sĩ Huân đứng ở cửa, cười hì hì : “Tôi giúp Đào Lộ làm thủ tục xuất viện rồi, cũng hỏi bác sĩ, bác sĩ tạm thời có chuyện gì rồi, về nhà nghỉ ngơi nhiều khỏe lại, cho nên bây giờ chúng ta có thể xuất viện về nhà rồi ~”

      Đào Lộ xuống giường vệ sinh, Trầm Úy Vũ thu dọn lại mấy thứ, lúc này Quản Sĩ Huân lại giọng nhắc nhở Trầm Úy Vũ: “Đúng rồi, bác sĩ ấy thể chịu nổi kích thích, nhất là chuyện giường chiếu, vất vả cho rồi, ha ha ~”

      Trầm Úy Vũ nghe xong, sắc mặt liền trở nên khó coi, nhưng vì sức khỏe của nên cũng gật đầu đồng ý, trong lòng ai oán sao mình sớm hòa hợp với Đào Lộ chứ, như vậy ít nhất cũng phải nhẫn nhịn trong suốt thời gian dài rồi!

      Quản Sĩ Huân đương nhiên là có thể đọc được phần suy nghĩ của thủ trưởng, nhìn có vẻ như lực bất tòng tâm, tất nhiên rồi, vì chuyện vận động kịch liệt giường làm ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng mà, ha ha~

      Chương 68
      Cùng ngày xuất viện, Trầm Úy Vũ lập tức chuyển hết quần áo và đồ đạc của về phòng mình, hai người lại tiếp tục những ngày tháng ngọt ngào như lúc trước, thậm chí, vì dạo này Đào Lộ thường xuyên ngủ sớm, nên còn đem văn kiện lên giường làm, thỉnh thoảng lại ngắm nhìn ngủ.

      Hai người ngoại trừ thời gian làm việc ra cũng bắt đầu dành chút thời gian để chuẩn bị hôn lễ, hai bên gia đình cũng gặp mặt, bà nội Trầm Úy Vũ cực kỳ thích Đào Lộ, chỉ hy vọng cho hôn lễ mau chóng được cử hành.

      Vì có ở bên cẩn thận chăm sóc, cho nên mỗi ngày tâm trạng của Đào Lộ đều vô cùng thoải mái, chỉ có Trầm Úy Vũ là khổ, ngày ngày phải nén dục vọng mà dám giải tỏa.

      Nhưng khi nghe Đào Lộ mở lời, lại cưng chiều hôn từ phía sau, dịu dàng đáp: “ sao, bác sĩ là em được vận động mạnh, cho nên dùng tay giải quyết là được rồi, tất nhiên là…Nếu em muốn dùng tay giúp rất vui vẻ mà tiếp nhận. ”

      Thế là, quả đào của chúng ta tự nhiên lại luyện thêm được kỹ thuật sử dụng tay cách thuần thục, phục vụ tiểu Úy Vũ cách tận tình và chu đáo.

      buổi tối của ba tuần sau, Đào Lộ ngồi giường đọc sách về nuôi dạy con mà hôm nay vừa mới đến nhà sách mua về.

      Ngày mai là ngày khám thai của , mà thời gian này vì bận rộn quá nên có thời gian để trau dồi kiến thức về sinh đẻ, thừa dịp hôm nay rảnh rỗi, muốn nhanh chóng đọc thêm để bù lại chút, ngày mai sợ nghe hiểu bác sĩ gì.

      Lật được vài trang, chợt nghe thấy tiếng bước chân của tiến vào phòng ngủ, ngẩng đầu lên mỉm cười với , sau đó lại tiếp tục cúi xuống đọc.

      Trầm Úy Vũ ngồi lên giường, thấy tập trung đọc sách, biết là loại sách gì có thể khiến chú ý đến như vậy, bèn cúi đầu nhìn trang bìa, thấy đó ghi “Con của mẹ. ”

      “Ha ha~ Quả đào đọc say mê đấy, bắt đầu chuẩn bị làm mẹ rồi. ” khẽ cười, hôn lên má cái rồi tiếp: “Chờ em khỏe lại, chúng ta lại có thể tiếp tục tăng gia sản xuất trả nợ cho tổ quốc rồi!”

      Đào Lộ đặt sách xuống đầu giường, chui vào lòng tìm tư thế thoải mái để dựa vào, sau đó cầm lấy tay rồi đặt lên bụng mình.

      “Cơ thể của người ta vẫn tốt mà, với lại chúng ta cũng tăng gia sản xuất để trả nợ cho tổ quốc đó thôi ~” chu môi đáp, lại ngáp cái, cơn buồn ngủ lại kéo tới rồi.

      tăng gia sản xuất? Có sao? Hai người lần thứ hai ngủ chung giường, vậy mà còn được ăn , chỉ dựa vào cái miệng nhắn và hai bàn tay bé xinh của để an ủi cho mình mà thôi.

      bật cười, : “Chẳng lẽ quả đào là thánh mẫu Maria à? Chỉ dùng phương pháp bắn vào trong miệng là có thể mang thai rồi?”

      Từ ngữ của sao nghe kỳ quái vậy, sao lại so sánh với thánh mẫu Maria chứ? đương nhiên cũng ngốc đến mức tin vào phương pháp kia là có thể mang thai.

      gì vậy hả ~ Ngày mai bệnh viện, nên em phải ngồi đọc qua để biết thêm kiến thức! Em muốn lại bị bác sĩ trừng mắt nhìn đâu. ” Đào Lộ nâng mặt lên, tay nắm lấy cằm đẩy qua đẩy lại.

      “Bệnh của em còn chưa hồi phục, ngày mai mà còn đề cập đến việc sinh con với bác sĩ chắc chắn bị bác sĩ trừng mắt đấy, tin !” Trầm Úy Vũ đưa tay xoa đầu Đào Lộ, dùng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn .

      Tuy rằng cũng rất muốn có con, nhưng trước tiên vẫn phải bồi bổ sức khỏe cho Đào Lộ , khi nào hết bệnh rồi tính. vẫn quên lời Quản Sĩ Huân, nếu cơ thể của tốt nên mang thai.

      Đào Lộ bắt đầu cảm thấy nội dung cuộc chuyện của có chút kỳ lạ đến khó hiểu.

      có bệnh ư? Sao lại biết? Hay là bác sĩ thừa dịp ngủ say nên gì đó với ? Phải hỏi cho ràng mới được!

      Đào Lộ nghĩ xong liền nhanh chóng rời khỏi ngực , mặt đối mặt : “Bác sĩ em có bệnh ư? Bác sĩ chỉ là em mang thai thôi mà, phải sao?”

      “Quản Sĩ Huân với là em bị bệnh…” Trầm Úy Vũ bình thường bất ngờ sửng sốt dừng lại, ánh mắt thể tin được nhìn vào bụng .

      Mở to mắt nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của , Đào Lộ đoán chắc là bị Quản Sĩ Huân lừa rồi, là dở khóc dở cười.

      vẫn biết là em mang thai à? Bác sĩ phụ nữ có thai rất thèm ngủ, em được ăn no ngủ kỹ đau đầu, hơn nữa đêm hôm trước lại quá thô bạo, làm cho người ta mệt chết được. Bác sĩ được vận động mạnh, nếu đứa bé bị làm rơi mất lúc nào biết chừng, em cứ nghĩ là Sĩ Huân với rồi chứ. ” nhàng giải thích, thấy sắc mặt của ngày khó coi, biết là hiểu lầm rằng có bệnh nan y gì đó!

      ra là giải thích ràng, cũng hỏi , cho nên chủ đề chuyện của hai người mới thành ra ông gà bà vịt như vậy!

      Thấy Trầm Úy Vũ vẫn chưa có phản ứng, Đào Lộ lại chu môi lên làm nũng: “Cũng chín tuần rồi đó ~ tại chính là ba ba Trầm rồi!”

      Nghe được ba chữ “ba ba Trầm”, mới kinh ngạc phản ứng lại, nhưng lời đầu tiên ra lại là…

      “Quản Sĩ Huân! Cậu chết với tôi!” tức giận gầm , nếu Quản Sĩ Huân ở đây, trực tiếp xông lên đánh cậu ta trận.

      Đào Lộ sợ khi thấy như vậy, trái lại còn vui vẻ cười vang, lao vào ngực rồi hôn cái, nhàng : “Úy Vũ…em …”

      cũng em…Nào nào, em đừng kích động như thế, đừng ôm chặt quá, đè lên con bây giờ!”

      “Trời ạ, chúng ta phải mau chóng hoàn thành hôn lễ thôi, đến lúc bụng em to ra lại mặc được váy cưới. ”

      “Còn nữa, mua cho em mấy bộ quần áo rộng cho em mặc…”

      Tổng giám đốc Trầm của chúng ta trở nên ngốc nghếch vì quá vui mừng, bị quả đào hôn môi mà vẫn còn lẩm bẩm dứt, cứ dời môi ra là lại thêm câu, còn cuống quýt lo lắng đủ thứ, cuối cùng bị mạnh mẽ cưỡng chế mới dừng lại.

      Lúc hai người nằm trong chăn ấm chuẩn bị vào giấc ngủ, lại kìm được mà tức giận chỉ trích: “Tên nhóc Quản Sĩ Huân này, ngày mai phải giáo huấn cậu ta trận mới được, dám lừa !”

      Đào Lộ vỗ lên ngực , dịu dàng : “Suỵt…ba ba ngủ , cục cưng của muốn nghỉ ngơi rồi đó ~” sau đó nhắm mắt lại ngủ.

      Trước khi tiến vào mộng đẹp, Đào Lộ khẽ cười thầm trong lòng, nghĩ: Quân sư thân mến của tôi, tha thứ cho tôi vì tôi thể bảo vệ được nhé! Ha ha ~
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      HoanHoan, Khanh¥Ni, Hotaru_yuki41 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      e hèm......chị chọn sai người rồi.....theo tui là mặt lạnh mới chuẩn......có mùi dấm ko a........hóng......hóng. ... @Ngân Nhi
      naughtygirl_35, milktruyenky, Trâu2 others thích bài này.

    3. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Ung ho ban ^^
      naughtygirl_35Ngân Nhi thích bài này.

    4. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Chết chị :yoyo36:
      naughtygirl_35, milktruyenkyNgân Nhi thích bài này.

    5. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      lạnh lạnh chứ bị ăn nóng liền đó mà .hóng @.,@

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :