1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Không Thể Buông Tha - Mê Đồ Quân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      Viec thi tot nghiep quan trong hon ma , xl vi du ban on thi may tuan qua ko biet ma cu duc truyen , ko dang truyen luc nay thi se dang bu sau con ko thi tot nghiep dc thi co ma cap dat ma an . may qua nam truoc minh thi roi nen nam nay thoat , nam nay thi tot nghiep voi thi dai hoc hoi kho vi no gop lai thanh mot , du can than . chuc du thi may man

    2. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      chúc Du thi tốt nhé.

    3. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      @vuthuhang : ý, Du thi tốt nghiệp cao đẳng thôi, tóm lại ok rồi, giờ về với tổ chức :v
      @SoRi : chanh chiu nàng nhé, lời chúc ứng nghiệm phết :v
      vuthuhangSoRi thích bài này.

    4. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Thể Buông Tha - Mê Đồ Quân
      Chương 25: Xin chào Tần tiên sinh
      Edit: Vân Du


      Triệu Vân cả kinh, giống như người vừa nghe được chuyện gì đó động trời, toàn bộ cơ mặt đều cứng lại, thể tin nổi nhìn Lăng Yên. Lăng Yên nhún vai, tỏ ra mình chỉ vô tình buột miệng, tin hay tùy . Sau đó ấy đứng lên, vòng qua phòng khách đến trước cửa sổ, xuyên qua lớp cửa kính nhìn ra sân huấn luyện.

      Bạn từng có cảm giác như vậy chưa, bên cạnh luôn có người, phải là tình , nhưng lại có thể gửi gắm tất cả tình cảm nơi người đó, cả vui lẫn buồn. Bởi vì phải tình nên quan tâm mọi thứ, nghĩ loại tình cảm nào khác ngày nào đó đột nhiên xuất . Ở bên nhau vô cùng thoải mái, áp lực, vô cùng yên tâm.

      Nhưng bỗng nhiên có ngày, có người với bạn “ ta thích bạn”, sau đó bạn như chìm vào nỗi sợ hãi rất lớn, những lúc bạn tìm đến người đó xin giúp đỡ, những lúc bạn tìm kiếm an ủi đều làm tổn thương người đó, tình cảm ngỡ rằng thuần túy bỗng nhiên trở nên đơn thuần, biết phải đối mặt như thế nào.

      Triệu Vân có cảm giác như vậy, dễ dàng hoài nghi người, cũng dễ dàng tin tưởng người. Nhưng có thể phân biệt ràng, những lời Lăng Yên vừa phải đùa mà rất nghiêm túc.

      Cho nên bỗng nhiên lúc đó thấy hối hận về những điều làm, đồng thời cũng biết sau này phải đối mặt như thế nào.

      Chuyện Thẩm Gia Nhất thích , vẫn tưởng do người khác hiểu lầm. Ví dụ như Lưu Tiểu Ngạo, ngày nào cũng ồn ào so sánh tốt hơn Tần Phong, ví dụ như ba Triệu ngày nào cũng Gia Nhất quá chiều rồi, ví dụ như Tần Phong yên lòng với Thẩm Gia Nhất.

      Binh sĩ phía dưới cùng hô khẩu lệnh, nửa theo La Lương diễn tập trung, nửa theo Triệu Vân huấn luyện ở sân tập.

      biết giải quyết thế nào, Triệu Vân liền bị thanh khẩu hiệu của binh sĩ lôi ngược trở về, cuối cùng chuyển ánh mắt lên chiếc hộp màu đỏ kia. Biểu tượng hoa tường vi hạnh phúc chiếc nhẫn, tự tay làm bị ném lại phố Italy. Bây giờ sao lại xuất ? Hay đây là cái khác? muốn xin lỗi vì lừa gạt , hay muốn làm gì? từng , đúng vậy, nhưng có nghĩa hèn mọn như thế, sau khi nhìn thấy sai lầm thể tha thứ của mà vẫn tiếp tục thương nhung nhớ ngọt ngào.

      Triệu Vân bưng tách trà, ngón tay run run, nhìn chiếc nhẫn nữa, quay đầu với Lăng Yên: “Có hứng xuống dưới chút ?”

      Lăng Yên lắc đầu, lấy điện thoại trong túi quần, ra hiệu với Triệu Vân: “Em báo cáo công việc cho Lục Ngạn trước.”

      “Ừm, tiện thể cho cậu ta biết nhiệm vụ thành nhé.”

      Lăng Yên cười tiếng, đáp lại.

      Triệu Vân đứng dậy đến bên cạnh Lăng Yên cùng nhau nhìn ra cửa sổ, chiếc hộp vẫn yên lặng nằm bàn phía sau lưng, cứ như vậy nằm lẻ loi trơ trọi, giống như cần đến tuần lễ, chỉ cần vài giây đồng hồ thôi cũng phủ đầy tro bụi.

      Lục Ngạn nghe điện thoại, giọng rất vui vẻ, giống như cuộc điện thoại của Lăng Yên vốn nằm trong dự liệu, hỏi : “Chị Vân ở đó à?”

      Lăng Yên vừa ừ tiếng, Lục Ngạn dập điện thoại đánh “bụp”. Lăng Yên trợn tròn mắt cảm thấy thể hiểu nổi, Triệu Vân giống như bỗng nhiên nhận ra điều gì, quay người ra cửa.

      Lăng Yên vừa gọi Triệu Vân vừa theo ra ngoài, chưa đến vài giây đồng hồ sau, điện thoại lại vang lên, Lăng Yên tưởng là Lục Ngạn, vừa nghe máy liền hỏi: “Sao lại dập máy thế?”

      Bên trong truyền đến giọng lạ lẫm, trầm thấp và u ám: “Để Triệu Vân nghe điện thoại.”

      Lăng Yên sững sờ, sau khi kịp phản ứng, chân tay vội vàng chạy xuống theo Triệu Vân, hai lời nhét thẳng điện thoại vào tay : “Chị nghe điện thoại trước , em về lấy đồ.”

      Lăng Yên quay về lấy chiếc nhẫn Triệu Vân bỏ quên, còn Triệu Vân đứng cầu thang nghe điện thoại.

      Di động trong tay vẫn đặt lên tai, cúi đầu nhìn ánh sáng màn hình, bên dãy số điện thoại dài, đúng như dự đoán của , là Tần Phong. Lúc Lục Ngạn cúp điện thoại, biết ngay Tần Phong gọi điện đến, định nhanh chóng rời khỏi, nhưng chạy vẫn thoát. tự với chính mình, cứ coi như người xa lạ là được rồi.

      Cầm điện thoại đưa lên tai, giống như có tia phóng xạ mãnh liệt xuyên qua huyệt thái dương, huyệt thái dương giật giật khiến hơi nhói.

      thấy Lăng Yên vào phòng khách vẫn chưa ra, liền quay người vào phòng khác, là căn phòng trống, có bất cứ đồ đạc gì bên trong, thanh phát ra vô cùng quạnh quẽ, trống rỗng.

      Triệu Vân : “Xin chào.” thanh xa cách mà lễ độ.

      Tần Phong thở dài trong điện thoại, tiếng thở dài đó như truyền đến từ nơi xa xăm. Nơi ấy mang theo hoang vu, chật vật, thỏa hiệp, vừa mở miệng khó ngăn nổi tiếng khàn khàn: “Tiểu Vân…”

      Đó là thanh Triệu Vân chưa từng được nghe, nếu từng để nghe thanh này, nhất định cảm thấy đau lòng, nhưng bây giờ Triệu Vân chỉ muốn nhanh chóng ngắt lời : “Đồ của Tần tiên sinh tôi định nhận, bảo ấy mang về .”

      chút ý định thỏa hiệp, như ra lệnh, nghe lạ lẫm mà cương quyết.

      thực tế, Tần Phong bận hơn Monica nhiều, lần nghỉ ngơi gần nhất cách đây 52 tiếng. vừa nằm lên giường nghỉ, đúng lúc mới chìm vào giấc ngủ liền nhận được điện thoại của Lục Ngạn Lăng Yên ở cùng Triệu Vân. Sau đó Lục Ngạn chờ thần trí tỉnh táo liền dãy số điện thoại dài của Lăng Yên. ấn lên đầu đau nhức, cố ghi nhớ lại rồi nhanh chóng gọi tới. nghĩ đến thái độ của Triệu Vân rất cương quyết, nhưng lúc chính thức nghe được vẫn cảm thấy có chút tiếp nhận được.

      Tần Phong dựa vào giường, nhắm mắt lại, mang theo rất nhiều khó xử, giọng nhàng như thực: “Tiểu Vân, cho chút thời gian được ?”

      Triệu Vân tưởng tượng ra rất nhiều phản ứng của phụ nữ khi nghe được những lời này, có phải hừ lạnh hoặc xùy tiếng, mang theo ngữ điệu chói tai : “Cho thời gian làm gì? Để đuổi người vợ trẻ và đứa con khỏe mạnh à?”, hoặc thấp giọng rít lên: “ bao giờ, muốn liên lạc với tôi xuất trước mặt tôi”, dự đoán rất nhiều cảnh tượng, cho đến khi Tần Phong yên lặng đợi câu trả lời của Triệu Vân mất hai phút, Triệu Vân mới nghe thấy giọng của mình. Khác hẳn với suy nghĩ, khác đến mức thể tránh nổi khổ sở.

      : “Tần Phong, tôi và còn liên quan gì đến nhau, thời gian của cần tôi cho đâu.”

      Chuyện gì đẩy họ đến mức này?

      Triệu Vân cúp điện thoại, lúc ra khỏi phòng, xuất trước mặt Lăng Yên, Lăng Yên chỉ nghĩ đến câu hỏi đó. Lục Ngạn với , chị Vân Tần Phong rất nhiều năm, thậm chí trước khi bị sa thải, đổi thân phận, còn vì mà ở lại Ý để chuẩn bị chu toàn. người phụ nữ kiên định như vậy khiến cảm thấy có chút thể tin nổi.

      Cho nên, chuyện gì đẩy họ đến mức này?

      Lúc đó, Triệu Vân trả điện thoại trong tay cho Lăng Yên, thèm liếc qua chiếc hộp màu đỏ nằm ngay ngắn trong tay Lăng Yên, lạnh lùng : “Em về trước , chị phải huấn luyện tân binh.”

      Lăng Yên định đưa đồ trong tay tới lần nữa, Triệu Vân chỉ sát qua người xuống dưới. Như thể cuộc điện thoại vừa rồi với Tần Phong chưa từng xảy ra.

      Lăng Yên cúi đầu nhìn củ khoai lang nóng bỏng tay đến ngẩn người, hận Lục Ngạn thèm hỏi tiếng ném cho chuyện khó xử như vậy. Nhớ tới lần đầu gặp Triệu Vân, khoảng chừng năm trước, là lúc hồn bay phách lạc tham gia hôn lễ của Lục Ngạn, tên khốn kiếp đó dùng hôn lễ với người khác bức . như mất ý thức ngồi trong xe Triệu Vân dự hôn lễ.

      Khi đó Triệu Vân mặc bộ lễ phục màu xanh da trời, mặc quân trang chính thức như bây giờ, lễ phục làm nổi bật đường cong cơ thể, chữ V đằng sau lộ lưng, mắt đeo kính áp tròng màu xanh rất đẹp, dù cho Lăng Yên có đập đầu vào xe, cũng chỉ có Lăng Uy lúc xuống xe mặt biểu cảm hỏi: “Tiểu thư này, có bắng lái xe chưa? biết đèn đỏ phải dừng, đèn xanh mới được tiếp à?”

      Đó là lần đầu Lăng Yên gặp Triệu Vân, khi đó Lăng Yên cảm thấy này lạnh như băng, nhìn thấy Triệu Vân đâm nát cửa sổ xe mà vẫn cố chấp có bất kỳ quan tâm nào đến chuyện bằng lái xe cả.

      Bây giờ cũng giống như khi đó, Lăng Yên nghĩ, Triệu Vân chút cũng thay đổi, lạnh lùng, cương quyết, xinh đẹp. À , có chút giống, nhiều tình cảm hơn trước kia, nhưng cũng nhiều cương quyết thể cự tuyệt hơn trước kia.

      Lăng Yên vẫn ngẩn người, Triệu Vân đột nhiên từ khoảng cách phía dưới, cách mấy bậc thang, ngẩng đầu lên hỏi : “Có đến sân luyện binh với chị ?”

      Lăng Yên lập tức thu hồi ý nghĩ, Triệu Vân có nhiều cương quyết thể cự tuyệt, là nhiều tỉnh cảm hơn mới đúng.

      Lúc Lăng Yên cùng đến sân luyện binh mới biết sân huấn luyện lớn như vậy, xung quanh có rất nhiều thiết bị, phần lớn để huấn luyện thể lực và tính linh hoạt, vài thứ để huấn luyện năng lực phản ứng với cố đột ngột phát sinh.

      Tháng sáu, trời nóng lên, binh sĩ cơ bản đều mặc áo ba lỗ và quần ngụy, phân thanh nhiều khu, chia nhau huấn luyện ở những khu khác nhau. Trời nóng như vậy nhưng binh sĩ giống như hoàn toàn cảm thấy điều đó, lau mồ hôi xong lại tiếp tục leo lên, nhảy lên, vật lộn. Ấn tượng của Lăng Yên hoàn toàn khác, bộ đội ở đây dù có huấn luyện viên vẫn tự hạn chế, chỉnh tề, thậm chí tiếng chuyện cũng có.

      Triệu Vân đứng bên giải thích cho Lăng Yên: “Nhiệm vụ của họ là thăm dò, tác chiến ; số có nhiệm vụ dò xét khí tượng, thu thập tín hiệu; cũng có vài người thực hiệp ước vũ khí hạt nhân nước ngoài. Bộ đội ở đây và bộ đội bình thường giống nhau, căn cứ vào tư liệu nội bộ quốc gia, họ là người có ý chí tương đối mạnh và đều là người được huấn luyện bí mật từ các địa phương đưa tới.”

      Lăng Yên gật đầu, sau đó hỏi lại: “Vậy còn chị? Sao chị lại ở đây? Hơn nữa còn huấn luyện họ?”

      Triệu Vân đáp, nghiêng đầu vừa hay nhìn thấy Bành An Nghiêu về phía mình, liền duỗi ngón tay cho Lăng Yên xem: “Giống ta, tồn tại đặc biệt.”

      Lăng Yên nhìn theo hướng Triệu Vân chỉ, cảm thấy người này có chút quen mắt, ánh mặt trời làm nổi bật dáng vẻ thư thái. Lục lại trí nhớ, hình như chưa từng gặp người đàn ông nào thuần túy như vậy.”

      Bành An Nghiêu tới, lễ độ gật đầu với Lăng Yên, với Triệu Vân: “Tôi tìm để triển khai cuộc họp, bây giờ có thời gian ?”

      Lăng Yên nghe xong cũng tự biết phải , lại thấy dáng vẻ của Bành An Nghiêu có vẻ thân với Triệu Vân, cũng biết là nguyên nhân gì, hoặc do Bành An Nghiêu trông giống người tốt, hoặc nhất thời cao hứng muốn ném củ khoai lang trong tay, lấy hộp nhẫn ra nhét vào tay Bành An Nghiêu: “Đây là của chị Vân, tạm để chỗ trước nhé.”

      Bành An Nghiêu ngẩng đầu nhìn bộ dạng Triệu Vân lạnh xuống, ngược lại nhận lấy cái hộp, cười với Lăng Yên: “Được, tôi giữ thay ấy.”

      Triệu Vân kịp phản bác, Lăng Yên vẫy tay chạy .

      Triệu Vân : “Bành An Nghiêu, tôi cho rằng nhiều chuyện rồi.”

      Bành An Nghiêu gật đầu nhưng cũng phản bác: “Họp chuyện quan trọng đấy, mau thôi.”

      * Vân Du: Xin chào tổ chức, Du về :v
      liên quan nhưng dằn vặt nhau như thế này có tính là ngược nam ? :v
      Chương trước Lăng Yên : “Trái tim chị có thể rất cứng rắn. Nhưng em cảm thấy chị chắc chắn biết, người đó rất thích chị.”, có ai nhầm với Tần tiên sinh như Du ?
      Cơ mà đừng bảo Triệu Vân biết tình cảm của Gia Nhất nhé, chúng mình biết hết mà, nhờ :v

    5. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      chào mừng nàng trở về. Thế câu Lăng Yên ý chỉ Thẩm Gia Nhất hả nàng?
      Vân Du thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :