1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Quyến rũ yêu nghiệt thủ trưởng - Độc Cô Cầu Yêu (Hoàn - Đã có Ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. olphuit

      olphuit Active Member

      Bài viết:
      169
      Được thích:
      139
      @Ngân Nhi trở lại và lợi hại hơn xưa :3 híhí. mong là sớm có chương mới ^_^
      Huệ NguyễnNgân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 41
      Ánh nắng chiếu lên khung cửa, tiếng vù vù của điều hòa nổi bật trong gian, trong văn phòng tiếng thở dốc của đôi nam nữ cùng dần dần ổn định lại.

      Đào Lộ ôm cổ Trầm Úy Vũ, miệng thở lên tai , hạ thân của vẫn cắm vào cơ thể như cũ, thân mật lúc này làm cho cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

      Đột nhiên, chợt nhớ hai người từ nãy vẫn cuồng nhiệt trong văn phòng, biết có nhân viên nào qua đây hay nữa?

      Hơn nữa, với tác phong của Trầm Úy Vũ, bao giờ làm chuyện này!

      “Đều tại đó…Tự nhiên lại…” Đào Lộ rời khỏi hõm vai , nhìn vào bộ dạng như vừa được ăn uống no đủ của , khuôn mặt nhắn bỗng hơi ửng đỏ.

      Trầm Úy Vũ nhướn mày, bàn tay to vuốt ve dọc lưng , lúc này, áo sơ mi của bị cởi hết cúc rồi phanh ra, áo lót đẩy lên cao lộ ra bộ ngực sữa, váy vẫn nguyên vẹn mặc bên dưới, mà tiểu huyệt vẫn mút chặt lấy , làm cho lại muốn ăn nữa rồi!

      Tiểu huyệt vì mới đạt cao trào nên rất mẫn cảm, cho nên cảm nhận được ngay là côn thịt của lại cứng lên, trong lòng thầm nghĩ lẽ đói bụng lâu lắm rồi sao? Trong ngày thôi mà có thể làm hết số lần mà làm trong tháng của kiếp trước rồi!

      Nhận thấy ánh mắt của ra câu “Còn phải tại em”, Đào Lộ nghĩ mà muốn phát hỏa, tuy là sai trước, nhưng còn phải là do muốn trực tiếp làm luôn trong văn phòng sao!

      “Tổng giám đốc, hết giận chưa?” cố ý xê dịch mông, để cho côn thịt “ cẩn thận” cọ vào tiểu huyệt vài cái, miệng lại ngây thơ nở nụ cười.

      Phụ nữ thông minh nổi giận với đàn ông, dù là vui cũng được biểu ra, phải dịu dàng làm nũng để hóa giải xích mích, khiến cho đàn ông tình nguyện ngã vào gót giày của mình!

      Bị Đào Lộ ma xát, Trầm Úy Vũ nhịn được mà thở tiếng, dục hỏa lại bốc lên, dùng ánh mắt sáng rực nhìn gương mặt tươi cười của , muốn hăng hái chiến đấu thêm lần nữa.

      “Hết rồi, nhưng nếu quả đào làm thêm lần nữa càng vui vẻ hơn!” Trầm Úy Vũ mị hoặc , đong đưa mông đâm vào bên trong .

      “A…” Đào Lộ thở hắt ra, tay bé bám chặt vào cánh tay .

      Hừ! ngốc mà chiều theo ý đâu! Mệt chết được!

      Tiếng kêu mềm nhũn vang lên, khiến cho Trầm Úy Vũ càng thêm giữ chặt mông , chậm rãi đong đưa, chất lỏng trong tiểu huyệt cứ như vậy bị tràn ra ngoài.

      Đào Lộ đương nhiên cũng cảm giác được điều đó, cuống quýt lấy tay đè lên ngực , đáng : “Đừng đùa nữa mà…Người ta đau lắm…Tổng giám đốc…”

      này đau hay giả vờ đây? Nếu đau tại sao vừa nãy lúc chủ động đong đưa lại kêu, sao bây giờ vừa mới cọ vào lại kêu hả?

      Mặc kệ! giờ Trầm Úy Vũ hưng phấn, lại tiếp tục chăm chỉ cày cấy, ai bảo làm cho người ta thèm thuồng như vậy, ăn mấy lần cũng thấy chán!

      “Úy Vũ…Đau mà…” dán lên mặt .

      Lần này vị tổng giám đốc cố chấp phải dừng hành động đong đưa lại, hai tay ôm lấy , : “Được được, trêu quả đào của nữa. ” Dù biết là đau hay giả!

      sao?” Đào Lộ hoài nghi nhìn , ra nếu muốn cũng nguyện ý thôi, chẳng qua vẫn phải tỏ ý kháng cự chút.

      . ” Trầm Úy Vũ đáp, khẽ hôn lên môi cái, cố gắng để ý đến thân dưới bừng bừng dục vọng.

      Nhìn chằm chằm vào , cảm thấy Trầm Úy Vũ lúc này giống với Trầm Úy Vũ của kiếp trước nữa, ngờ lại biết quan tâm chăm sóc như vậy.

      Tựa đầu vào ngực , nhàng hỏi: “Úy Vũ…Sao lại tốt với em như vậy?” Tốt đến mức khiến cho lòng rất ấm áp.

      Giờ phút này, mơ hồ, liệu có phải nếu càng tốt với , sau khi phát ra càng đau khổ? Càng khó đón nhận nó? Cũng càng…khó mà bỏ qua cho ân oán của thế hệ?

      “Quả đào ngốc, em là bảo bối của mà, tốt với em tốt với ai đây?” Trầm Úy Vũ xoa mái tóc ngắn của , tiếp: “Càng ngày càng thấy thích em!”

      Trầm Úy Vũ chưa từng rung động vì ai, chỉ có duy nhất này là có thể khống chế được tâm tình của , làm cho cuộc sống của trở nên nhiều màu sắc, chỉ muốn nhiều hơn nữa, bao giờ hối hận!

      “Vậy…Liệu có thể bất chấp tất cả mà em ? Dù tương lai có xảy ra chuyện gì, cũng vẫn em chứ?” Đào Lộ thấp giọng hỏi, tuy rằng trong lòng có đáp án, nhưng vẫn muốn nghe chính ra.

      dịu dàng cười, trêu ghẹo hỏi: “Sợ bỏ rơi em à?” Phụ nữ đúng là vừa tinh tế vừa mẫn cảm, may là phải là người khó mở miệng những lời thương, cho nên cũng phải lo lắng nhiều!

      Tổng tài đại nhân làm sao mà biết được lúc này thư ký của mình nghĩ gì chứ, chỉ nghĩ phụ nữ trời sinh rất nhạy cảm, luôn cần đến thương và bảo vệ của người mà thôi.

      ~ cho em biết đáp án mà ~” làm nũng thúc giục , thực hề sợ Trầm Úy Vũ bỏ rơi , kiếp trước là chủ động buông tay , còn chưa bao giờ chia tay với .

      “Đúng vậy, dù cho tương lai có ra sao vẫn em. ” Trầm Úy Vũ hôn lên tóc , cho lời hứa, trong lòng còn nghĩ, nếu có muốn trốn cũng bao giờ cho phép!

      Đào Lộ nghe thấy đáp án của bất an trong lòng mới thoáng vơi chút, điều này chứng tỏ là , vậy , nếu như khi thực được vạch trần, có lẽ cố gắng để tiếp nhận nó cách thoải mái nhất…

      Chương 42
      Hai người ôm nhau chuyện lát, sau đó Trầm Úy Vũ mặc lại quần áo cho Đào Lộ, tiếp đó cũng sửa sang lại bản thân, nhìn lên đồng hồ là mười hai rưỡi rồi.

      Đào Lộ ngồi đùi , mắt híp tịt cả lại, còn ngáp cái, cơn buồn ngủ sắp kéo đến rồi.

      “Quả đào , ăn trưa thôi. ” vỗ lên má , muốn giúp tỉnh táo lại, dù biết mệt nhưng vẫn phải ăn rồi muốn làm gì làm.

      “Ừm…Vâng…” Đào Lộ giọng đáp, ý thức hơi hỗn độn, tùy ý để mặc cho cầm tay ra khỏi phòng làm việc.

      Thế nhưng tình huống bên ngoài khiến cho giật mình sửng sốt!

      Quản Sĩ Huân lại ung dung ngồi ghế salon ở bên ngoài, biết đợi ở đây bao lâu rồi, có nghe được tiếng rên rỉ của hay ?

      “Sĩ Huân, có chuyện gì ?” Trầm Úy Vũ vừa gặp con ruồi bọ muốn theo đuổi của mình sắc mặt liền sầm xuống, nhưng vẫn bảo trì lễ nghi, có ý định tỏ thái độ đối địch với .

      Quản Sĩ Huân đặt cuốn tạp chí kinh doanh trong tay xuống rồi đứng dậy, giơ lên tập văn kiện : “Thư ký Đào vừa nãy để quên văn kiện ở chỗ tôi, cho nên tôi đến đưa lại, nhưng mà…lại thấy ấy ngồi ở đây, ra là ở trong phòng của tổng giám đốc ~ Xem ra là có chuyện quan trọng cần bàn bạc phải ? Ha ha ~”

      Trời ạ! Rốt cục đợi ở bên ngoài bao lâu rồi? Mười phút? Nửa tiếng? Hay là ngay khi theo Trầm Úy Vũ về văn phòng bám theo sau rồi? Đào Lộ bối rối nghĩ, hai má lại bắt đầu ửng hồng.

      Liệu có nghe thấy tiếng kêu và mấy lời dâm đãng của ? xấu hổ quá mất!

      Sớm biết rằng ở trong văn phòng hoan ái dễ bị phát như thế có đánh chết cũng ngăn lại hành động bá đạo của Trầm Úy Vũ, tình nguyện đợi đến khi tan tầm rồi về nhà cho tùy ý trừng phạt!

      Đào Lộ bên còn suy nghĩ lung tung, bên kia Trầm Úy Vũ lại mặt dày mỉm cười, vẻ mặt tỏ ý “Cậu hiểu là tốt rồi”, chỉ mong thằng nhóc này trông thấy được cảnh bọn họ chiến đấu đến long trời lở đất ở trong phòng thôi.

      Tiếp nhận ánh mắt chút giấu diếm của lãnh đạo, Quản Sĩ Huân lại nổi tính xấu trêu đùa, tiếp tục ra vẻ nghiền ngẫm : “Ai ~ Tôi ngồi đây đợi lát, còn nghe được tiếng kêu phát ra ~ Chất giọng còn rất dễ nghe nữa. ” Thứ mà ám chỉ thực ra là tiếng chuông điện thoại của Đào Lộ đặt bàn làm việc, giọng hát của nữ ca sĩ quả rất hay.

      Người quen biết với Quản Sĩ Huân biết là người rất thích đùa, hơn nữa còn thích suy diễn ý nghĩ của người khác, có thể cũng bởi vì có nhiều ý tưởng trong đầu, nên vị trí trưởng phòng kế hoạch hiển nhiên là được giao cho .

      Quả nhiên, câu kia của đâm trúng tim đen của Trầm Úy Vũ, tức giận nhìn nụ cười tỏa sáng của tên họ Quản, có ý định muốn xông lên đánh người!

      Quản Sĩ Huân nhìn thấy ánh mắt sắc bén của đối phương, nhịn được cười thầm, quả nhiên người có thông minh đến mấy mà vào cũng biến thành mù quáng thôi!

      Ít nhất , chưa từng nhìn thấy Trầm Úy Vũ đương công khai như vậy, thái độ lãnh đạm thường ngày cũng dần mất rồi.

      “Trưởng phòng Quản, nếu còn việc gì nữa phiền quay về chỗ làm việc của mình !” Trầm Úy Vũ trực tiếp ra lệnh, bàn tay to ôm chặt vòng eo nhắn của Đào Lộ, sau đó quay người về phía thang máy.

      Nhưng mà Quản Sĩ Huân lại dễ để thủ trưởng xua đuổi như vậy, lập tức đáp lại: “Ngoài chuyện văn kiện ra tôi còn muốn mời thư ký Đào cùng ăn trưa nữa. ”

      Đào Lộ bị lời của Quản Sĩ Huân làm cho hoảng sợ, mở to mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú mất bình tĩnh của Trầm Úy Vũ, trong lòng thầm nghĩ trưởng phòng Quản là muốn khó xử đấy à? Nhìn khuôn mặt của tổng giám đốc hết xanh rồi lại đen, dáng vẻ tức giận sắp bùng nổ rồi kia kìa!

      ấy bây giờ rảnh ăn cơm với , sau này cũng rảnh!” Trầm Úy Vũ lạnh lùng thay trả lời, nhìn cũng biết phản ứng thế nào, vậy dùng dao chặt đứt tâm tư của tên kia luôn!

      “Tổng giám đốc à, tôi hỏi thư ký Đào mà, thư ký Đào còn chưa trả lời tôi đâu! Mới vừa rồi ấy còn hẹn tôi lần tới ăn cơm với nhau đó!” Quản Sĩ Huân trực tiếp nhìn thẳng vào Đào Lộ im thin thít, muốn chờ trả lời.

      Thảm rồi! Thảm rồi! cực kỳ xấu hổ cắn môi, tự hỏi nên làm thế nào để vừa giải quyết được vấn đề của Quản Sĩ Huân, vừa khiến cho Trầm Úy Vũ vui vẻ.

      Đột nhiên cảm thấy tên trưởng phòng Quản này rất khó hiểu! Nếu nghe thấy được thanh phát ra từ trong phòng, vậy sao bây giờ vẫn còn cố làm cho Trầm Úy Vũ ghen chứ!

      giờ trước vừa mới giải quyết xong mùi dấm chua, tại mà còn làm giận nữa chắc chiều nay khỏi phải làm việc rồi!

      “Trưởng phòng Quản, chuyện tôi hứa với , tôi đổi ý, nhưng mà tại tôi thể ăn với được, hẹn trưa mai được ?” Đào Lộ cười đáp, cảm giác bàn tay nắm bên hông có xu thế bóp chặt hơn.

      Quản Sĩ Huân vừa lòng gật đầu, huýt sáo cái rồi biến mất trong thang máy, rời khỏi tầng mười lăm, để lại mình Đào Lộ đối phó với Trầm Úy Vũ tức giận.

      Chờ tên nhóc kia rời , Trầm Úy Vũ mới đanh giọng hỏi: “Sao em lại đáp ứng cậu ta? Có phải là chưa dạy dỗ em đủ phải ?!” xong lập tức có ý định kéo về phòng xử phạt lần nữa.

      “Tổng giám đốc, người em mà, tin em , em muốn trở thành người có chữ tín ~ Em cam đoan với ngày mai là lần cuối cùng em ăn với trưởng phòng Quản, đừng giận nữa được ?” Đào Lộ ôm , nũng nịu .

      Bị làm nũng như vậy, cũng bớt tức giận hơn, nhưng vẫn nén giận : “Em cũng nghĩ xem, khi em ăn với tên đàn ông khác cảm giác của như thế nào!”

      “Ừ ~ Em biết mà, cho nên…” ngọt ngào cười, kéo dài cuối, sau đó ghé vào tai : “Tối nay tiểu tinh giúp giảm nhiệt nhé!”

      Chết tiệt! câu kia của lại khiến cho có phản ứng rồi, tại, chỉ mong sao thời gian trôi qua nhanh, để tối nay lại có thể đè ra mà ăn sạch !

      Chương 43
      Trầm Úy Vũ nhìn xuống đồng hồ máy tính, từng con số chậm rãi biến đổi, lúc đồng hồ mười giờ năm chín phút, khuôn mặt cũng cứng ngắc lại rồi.

      Bỏ lại công việc hoàn thành được 95%, đứng lên tới chỗ vẫn tập trung vào đống hồ sơ kia.

      Trước đây khi chưa hoàn thành xong công việc bao giờ bỏ dở như vậy, nhưng thói quen này bị Đào Lộ làm cho thay đổi.

      Đào Lộ dừng động tác đánh máy lại, mắt hướng lên nhìn vẻ mặt trầm của , nhịn được mà bật cười, trông bây giờ giống như đứa trẻ bị người ta cướp mất đồ chơi vậy.

      Còn dám cười à? Lại còn cười đến mức kiêng dè gì nữa chứ?

      “Xem ra quả đào vui lắm nhỉ ~” Trầm Úy Vũ nghiến răng nghiến lợi , cúi người xuống giang hai tay ôm chặt lấy , lại cam lòng mà cắn vào cổ cái.

      Cảm giác đau nhói làm cho hét lên: “A ~ Đừng cắn mà, trời nóng lắm, người ta muốn mặc áo cao cổ để hun chết mình đâu!” Vội vàng né đầu ra, muốn để tiếp tục cắn nữa.

      Nếu Trầm Úy Vũ vì lý do này mà bỏ qua phải là Trầm Úy Vũ rồi!

      Hơn nữa, muốn lưu lại dấu hôn cổ , như vậy có thể chứng minh rằng này thuộc về ai, để đối phương biết điều mà dám ra tay.

      cần mặc áo cao cổ đâu! cắn khéo chút, như vậy coi như là món trang sức rồi. ”Miệng như vậy, nhưng lực đạo rất nhiều, bởi vì biết của ngày mai nhất định mặc áo cao cổ rồi mới ra khỏi nhà.

      Trời đất! lại có thể tìm được lý do để hợp lý hóa hành vi của mình, là da mặt càng ngày càng dày!

      “Đừng nghịch nữa mà ~ Lát nữa trưởng phòng Quản mà lên đây, nhìn thấy như vậy, hình tượng tổng giám đốc còn đâu!” Đào Lộ tốt bụng nhắc nhở người đàn ông động tay động chân với , sợ có người xuất , nhưng mà sợ đó ~

      nhắc tới còn đỡ, nhắc tới rồi Trầm Úy Vũ lại càng tức giận hơn, càng muốn tà ác gây rối trận, bàn tay to do dự chui thẳng vào trong váy , cách lớp vải mỏng xoa bóp nơi riêng tư nhạy cảm.

      Dòng điện kích thích bất chợt xông thẳng lên gáy , khiến cho phải kêu lên: “A!” Tay bé cố gắng giữ cánh tay tác quái nơi tư mật của lại.

      “Suỵt…Đừng phát ra tiếng kêu, nếu lát nữa thằng nhóc họ Quản kia nghe thấy đó!” ghé vào tai , vừa đùa vừa nghe động tĩnh từ phía thang máy.

      Gì cơ? Nếu…nếu vậy đừng sờ nữa ~ Sợ Quản Sĩ Huân nghe thấy mà vẫn còn mãnh liệt sờ là thế nào hả? Đúng là thùng dấm chua cỡ đại! Hai ngày này mới biết là Trầm Úy Vũ ghen tuông khủng khiếp đến cỡ nào đó!

      Ngón tay thâm nhập vào bên trong lớp quần, cảm giác được bên trong ướt át, sung sướng mỉm cười, bèn đưa cả ngón tay đâm sâu xuống.

      Đào Lộ há miệng thở dốc, bị ngón tay ma xát trong cơ thể, bụng dưới lập tức bị dục hỏa chiếm giữ, thân thể khát khao được hung hăng âu yếm.

      Nếu muốn giỡn cũng phối hợp mà giỡn cùng , rồi sau đó nhìn bị dục vọng thiêu đốt mà có chỗ giải tỏa, để đợi đến tối về nhà mới có kẹo ăn.

      Tay bé vịn lên thành ghế, khẽ nâng người lên, chủ động đong đưa vòng eo nhắn, làm cho ngón tay càng thêm ra vào thuận lợi, mà cũng có thể cảm nhận được nhiều khoái cảm hơn.

      “Quả đào nhiệt tình đó ~ Ướt ơi là ướt!” Trầm Úy Vũ xấu xa , lại tà ác cắm thêm ngón tay nữa vào, muốn làm cho thêm thoải mái.

      Như vậy có cơ hội kéo vào văn phòng, đem nhốt Quản Sĩ Huân ở bên ngoài, đương nhiên ngại để lưu lại dấu răng vai đâu, miễn kêu lên là được.

      Càng nghĩ càng thấy hưng phấn, hạ thân cũng sưng cứng, chỉ muốn nhanh chóng mà đâm vào cơ thể của thôi.

      Đáng tiếc, Trầm Úy Vũ tính sai giờ!

      lúc rút hai ngón tay ra, muốn kéo Đào Lộ vào văn phòng, thang máy kia lại kêu đinh tiếng, sau đó là tiếng bước chân.

      “Chết tiệt! Quả đào , hẹn ta hôm khác . ” Trầm Úy Vũ chửi tiếng rồi , cùng lúc đó Quản Sĩ Huân xuất trong tầm mắt hai người.

      “Hi ~ Trưởng phòng Quản. ” Đào Lộ mỉm cười chào hỏi, sau đó kéo bàn tay to của Trầm Úy Vũ rồi thầm với : “Tổng giám đốc, lời ra được nuốt lời ~ Người ta còn muốn giữ được dáng bình thường đó!”

      Thấy khóe miệng nhếch lên của có dấu hiệu hạ xuống, Đào Lộ quyết định cho chút an ủi, bằng nhất định tức giận mất. Nghĩ xong, liền hôn lên mặt cái, hành động này cũng coi như là để cho Quản Sĩ Huân nhìn thấy.

      Đàn ông mà ~ Luôn rất sĩ diện, nhất là khi được công khai chủ quyền trước mặt tình địch, mà đây còn là do của mình chủ động, cảm giác quả là vui ngất trời.

      Trầm Úy Vũ chìm trong lửa giận cũng chống lại được nịnh nọt này của , dù muốn nhưng vẫn nhàng dặn dò: “Ăn xong quay trở về ngay, được muộn. ”

      “Vâng ~ Tạ ơn đại nhân đại lượng. ” Đào Lộ cười ngọt ngào, công nhận đáng đấy ~

      cầm lấy túi xách rồi cùng với Quản Sĩ Huân, lúc này Trầm Úy Vũ mới nhớ ra là nhu cầu của mình còn chưa được giải quyết, nhịn được lại chửi thề tiếng, như vậy rốt cục là được lợi hay là chịu thiệt đây?

      Chương 44
      Vẫn là nhà hàng đó, nhưng cảm giác lại khác với lần trước, hôm trước buổi tối nên rất yên tĩnh, mà lúc này là giữa trưa nên có vẻ ồn ào náo nhiệt hơn.

      Mà tâm trạng của Đào Lộ cũng khác hẳn, nghĩ là mình nên dứt khoát từ chối Quản Sĩ Huân, thứ nhất là vì muốn phí thời gian cho , thứ hai là cơn ghen của Trầm Úy Vũ ngày lớn, mỗi lần đều bị ăn mệt muốn chết!

      nuốt miếng thịt bò xuống, nhấp ngụm nước chanh, nhìn lên thấy vẫn như cũ tươi cười nhìn . Giống hệt với lần trước, như thể nhìn ăn là cũng no vậy.

      “Trưởng phòng Quản, mau ăn , tôi mà về muộn là bị tổng giám đốc phạt đó!” Đào Lộ nhắc nhở , có thể làm muộn nhưng .

      “Khó có dịp tổng giám đốc đồng ý để em cơm với , đương nhiên phải quang minh chính đại nhìn ngắm người đẹp lần mới được. ” Quản Sĩ Huân trêu ghẹo , sau đó mới bắt đầu cầm dao cắt thịt bò.

      “Đây là lần cuối cùng!” Đào Lộ mỉm cười ra lời hứa mà mình với Trầm Úy Vũ.

      Quản Sĩ Huân cũng quá kinh ngạc, nhưng vẫn ra vẻ vô cùng tiếc nuối : “Hả…Sao lại như vậy…Bỗng dưng lại tuyên bố knock-out ! thể so được với tổng giám đốc ư?”

      Người này rất có thiên phú làm diễn viên đó!

      Tuy rằng thoạt nhìn có vẻ như rất tiếc nuối, cam lòng, nhưng ánh mắt lại trái ngược hẳn, dường như biết trước là có kết quả như vậy.

      Biết thế mà sao vẫn còn muốn theo đuổi chứ? kỳ lạ.

      Đào Lộ lấy tay chống má, im lặng lúc mới đáp lại: “Bởi vì tôi xác định người tôi ấy, hai đều có những ưu điểm, tựa như mặt trời và mặt trăng vậy, sao có thể đem ra so sánh được chứ? Nhưng mà có vẻ trưởng phòng Quản mấy buồn khi bị tôi từ chối nhỉ. ”

      Quản Sĩ Huân có chút kinh ngạc nhìn Đào Lộ, cứ nghĩ là kể ra số ưu điểm của Trầm Úy Vũ, có thể còn ca tụng nữa, giống như đám phụ nữ trong công ty vậy, lúc nào cũng tung hô ta lên tận trời xanh, nghe đến phát chán rồi!

      “Ha ha ~ Bị em phát rồi, đúng là thông minh. ” thẳng thắn thừa nhận, tiếp tục cúi xuống ăn, chờ hỏi tiếp, bởi vì biết chắc là ra suy nghĩ của mình.

      “Nếu sớm biết là bị tôi từ chối, vậy tại sao còn cố chấp theo đuổi tôi?” Đào Lộ hoang mang hỏi, lẽ Quản Sĩ Huân thích cái cảm giác bị người ta từ chối sao? biến thái đến vậy chứ?

      Xiên lên miếng thịt, chậm rãi : “Lần đầu tiên gặp em thích em rồi, nhưng sau đó cũng biết là mình có khả năng, mà thái độ của tổng giám đốc lại rất thú vị, chưa từng trông thấy sếp có nhiều biểu như vậy, có thể khiến sếp tức giận cũng vui lắm, ha ha ~”

      ra là ta chỉ muốn trêu tức Trầm Úy Vũ thôi, đúng là, chuyện này thể cho biết, nếu nhất định phát điên mất!

      “Mà…Chuyện em muốn hỏi chắc phải là chuyện đó đúng ?” Quản Sĩ Huân tươi cười hỏi, rất thích ra hiểu biết và kinh nghiệm của mình với người khác, có thể điều Đào Lộ muốn hỏi có thể giúp được.

      nghe xong sửng sốt, mạnh dạn gật đầu, buông dao dĩa trong tay xuống rồi hỏi: “Đàn ông có phải luôn thích người phụ nữ thành hay ? Kiểu như hề có bí mật gì ý!”

      cơ bản đúng như vậy…Nhất là khi ấy là bạn của mình. ” tao nhã nhai thức ăn, bắt đầu làm quân sư.

      “Vậy nếu…Có bí mật…Nhưng giờ thể ra, nhưng cuối cùng rồi ấy cũng biết, phải làm gì mới tốt đây? Bí mật đó…Có thể khiến ấy hận tôi. ” nhíu mày .

      Quản Sĩ Huân nhếch miệng : “Vậy khiến cho ta khăng khăng mực thương em, đến mức quên cả hận thù, như vậy cuối cùng dù cho ta có biết được bí mật đó, vẫn thể rời khỏi em ~”

      Rất nhiều người rằng đàn ông là loài động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, nhưng bọn họ lại hề nghĩ rằng ra đàn ông cũng là loài động vật biết suy nghĩ!

      Nếu người đàn ông đến thê thảm, dù cho ấy có thế nào nữa, ta vẫn đặt trong lòng bàn tay mà nâng niu, chỉ cần phụ nữ lòng với đàn ông, đàn ông cũng đáp lại y như vậy.

      Cho nên, ai dám đàn ông đều là kẻ bạc tình chứ? Đó là vì ta chưa gặp được người mà mình thương thôi!

      Đào Lộ nghĩ lúc rồi lại đưa ra giả thiết: “Vậy nếu… ấy vừa lại vừa hận, khống chế được tâm trạng sao?”

      “Ừm ~ Vậy tìm cách để khống chế được tâm trạng của ta là ổn thôi ~ Tiểu Lộ, em phải hiểu được đạo lý lạt mềm buộc chặt, như vậy cuối cùng rồi ta cũng quay về bên em thôi. ” Quản Sĩ Huân mang tâm trạng như xem kịch vui, lớn mật đưa ra lời khuyên, sợ bị người nào đó biết được rồi đánh chết.

      “Nếu như cần giúp đỡ, lựa chọn tồi đâu, ha ha ~” bổ sung thêm, nghĩ đến việc có thể chỉnh người kia, mỹ thực trong miệng lại càng thêm đậm đà hương vị.

      Khẽ nở nụ cười với , Đào Lộ vui vẻ gật đầu, tiếp tục dùng cơm với Quản Sĩ Huân.

      Xem ra tìm được vị quân sư khác rồi, dù sao chuyện này cũng nên cho chị dâu biết, mà Quản Sĩ Huân cũng tồi, nguyện ý giúp đỡ , đây đương nhiên là chuyện thể nào tốt hơn.

      Chương 45
      Lần đầu tiên Trầm Úy Vũ biết đến cái cảm giác gọi là “Đứng đống lửa, ngồi xuống đống than”.

      Trong từ điển của câu thành ngữ này chưa từng lần tồn tại, vì từ trước đến nay mỗi khi làm việc gì đều rất thong dong tự tại, thời gian có gì đáng để bận tâm và lo lắng chứ?!

      Tuyệt đối bao giờ có tình huống như vậy, cũng bao giờ cho phép cục diện đó phát sinh.

      Mỗi lần ở thương trường, khi thấy đối thủ nhíu chặt mày, bối rối uống ngụm cà phê, thường xuyên lau mồ hôi hoặc toilet, đều tỏ ra thờ ơ lạnh nhạt, thản nhiên mà nhếch miệng cười.

      Nhưng hôm nay, mới biết, cái cảm giác đứng ngồi yên nó làm cho người ta phiền chán đến cỡ nào!

      Đôi mắt phượng chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, năm mươi phút trôi qua, công việc vẫn dừng lại ở tiến độ cũ, còn 5% chưa được Trầm Úy Vũ hoàn thành nốt.

      Bàn tay to bực dọc hất tóc mái, đứng lên rồi cầm theo di động, quyết định phải xuống lầu, đem đáng ghét kia bắt trở về.

      Còn chưa ra khỏi văn phòng chợt nghe thấy tiếng giày cao gót vang lên, lại lập tức ngồi xuống, tay cầm lấy con chuột, giả vờ như vẫn làm việc.

      Đào Lộ trộm ghé vào cánh cửa, lộ ra nửa khuôn mặt nhắn, mắt nhìn Trầm Úy Vũ vẫn còn chuyên tâm làm việc, rời mắt khỏi màn hình máy tính.

      Xem ra tiện quấy rầy làm việc rồi. Nhưng mà, người ta vẫn đàn ông khi làm việc chăm chỉ là quyến rũ nhất, lúc này thu hút chú ý của .

      Gương mặt tuấn tú của trông rất kiên định, đôi môi đỏ khẽ nhếch lên, làm cho muốn…muốn…cắn cái!

      Ngắm xong, quyết định quay về chỗ ngồi của mình trước, chờ sau khi làm việc xong mới dỗ dành , thế nhưng, vừa mới lùi mặt về bị gọi lại.

      “Quả đào , mới trở về mà lại muốn ngay à?” Trầm Úy Vũ sớm biết đứng ngoài cửa nhìn , còn tưởng là vào, ai ngờ lại làm như có chuyện gì rồi định quay về chỗ ngồi.

      Hả? Sao giọng của có vẻ khó chịu thế nhỉ? Có chút…cảm giác ai oán?

      Đào Lộ nhàng tới bên người , miệng khẽ nở nụ cười, dịu dàng : “Em có đâu đâu, chẳng qua thấy bận nên em định chờ hết bận rồi mới vào mà. ”

      xoay ghế vòng, hai tay vòng ra ôm lấy eo , đem gương mặt tuấn mỹ dán lên bụng , chậm rãi cọ xát, lúc này tâm tình mới thoáng bình ổn trở lại.

      Này…này…Sao có thể làm ra động tác đáng phù hợp với tính cách của mình như vậy?!

      Trong ấn tượng của , chưa bao giờ làm nũng như thế này, lúc nào cũng chỉ ra vẻ trầm tĩnh thành thục thôi, còn bây giờ lại như trẻ con vậy.

      “Quả đào , đói bụng!” Trầm Úy Vũ sau khi ổn định tâm tình mới cảm nhận được bụng làm loạn đòi ăn.

      “Hả…Vừa rồi ăn cơm à?” Đào Lộ đưa tay lên xoa tóc , tóc vừa mềm lại vừa dày, làm cho thích thú mà sờ qua sờ lại.

      Hừ! chỉ lòng nghĩ đến , làm gì có tâm tình mà ăn chứ, với lại ăn mình chán lắm, đương nhiên là phải có cùng mới chịu.

      ngẩng đầu lên, ánh mắt giận dỗi nhìn , rầu rĩ : “ chưa ăn, nghĩ đến việc em ăn với tên nhóc kia là nuốt trôi rồi… đói quá, em mua cơm về đây cho ăn được ?”

      Nhìn như thể đứa trẻ đáng thương” làm cho Đào Lộ muốn cười to, nhưng tuyệt đối thể làm vậy, xấu hổ mà giận mất!

      là, để em mua, ngoan ngoãn ngồi đây chờ em nhé!” khẽ bóp mũi , vỗ vỗ hai má cái, sau đó nhanh nhẹn rời khỏi văn phòng.

      Mười phút sau Đào Lộ quay trở lại văn phòng, chỉ thấy Trầm Úy Vũ vẫn nhìn chằm chằm, tay ôm ngồi đùi, hôn lên môi chút, có ý định mở hộp cơm ra.

      “Tổng giám đốc, phải đói bụng lắm à? Sao ăn ?” khó hiểu hỏi, đẩy hộp cơm lại gần , tay còn cầm thìa đưa cho .

      tại đói quá nên đủ sức cầm thìa nữa rồi, quả đào đút ăn . ” Trầm Úy Vũ mặt dày , dùng dáng vẻ điềm đạm đáng nhìn .

      Hôm nay Đào Lộ mới biết, hóa ra Trầm Úy Vũ lúc làm nũng lại “dễ thương” như vậy đó, lông mi dài còn khẽ run, môi đỏ chu lên, gương mặt còn đẹp hơn cả phụ nữ.

      Đúng là nghiệt!

      Trước kia nghe đám phụ nữ Trầm Úy Vũ là nghiệt, còn nghe hiểu, chỉ biết là có gương mặt đẹp hơn cả con thôi, giờ phút này mới nhận ra, người đàn ông của đúng là nghiệt!

      “Hừm ~ Đại mỹ nhân, để ta chăm sóc cho nàng nhé ~” Đào Lộ nổi tính côn đồ đùa giỡn, xúc thìa cơm rồi đút cho , còn quên tặng nụ hôn vào môi mỗi khi ăn xong thìa cơm.

      Đút cho ăn, vừa khiến vui lại vừa được hôn mấy chục cái vào môi , quá lời cho rồi ~ Đương nhiên, cũng quên vừa đút vừa kể lại chuyện ăn với Quản Sĩ Huân cho nghe, giúp vơi bớt oán khí!
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      HoanHoan, Phong nguyet, Khanh¥Ni39 others thích bài này.

    3. hoadaoanh

      hoadaoanh Active Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      110
      ah...ca hai nguoi deu thay doi...
      mong cho cuoc hen sap toi cua ho wa diiiii
      :yoyo60::yoyo60::yoyo57::yoyo57:

    4. HangNguyen

      HangNguyen New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      19
      Hay quá nàng ơi!!! Cảm ơn nàng edit. Cố lên nàng nhé!!!^^
      naughtygirl_35Ngân Nhi thích bài này.

    5. HangNguyen

      HangNguyen New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      19
      :yoyo26::yoyo26:
      naughtygirl_35Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :