1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Quyến rũ yêu nghiệt thủ trưởng - Độc Cô Cầu Yêu (Hoàn - Đã có Ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      ố ồ... đam mỹ đây sao
      Huệ Nguyễn, Bạch PhụngNgân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 21
      Hai người xách theo ít đồ ăn về nhà, Trầm Úy Vũ với Đào Lộ là tối nay muốn đích thân xuống bếp, xem như để chúc mừng đến nhà ở, dù sao ngày nào cũng ăn bên ngoài cũng chán.

      Đào Lộ nghe vậy rất kinh ngạc, hoàn toàn biết là Trầm Úy Vũ biết nấu ăn đó!

      Trời ơi…rốt cục còn biết làm cái gì nữa? Cứ như đây phải là Trầm Úy Vũ mà quen từ kiếp trước vậy…

      Là do trước kia bao giờ thử tìm hiểu ? Hay là muốn trổ tài trước mặt ? Dù là đáp án nào cũng đều tốt!

      khi như vậy quyết tâm thâm nhập vào cuộc sống của , biết thêm được nhiều mặt tốt của , có vậy trong thế giới của Trầm Úy Vũ mới lưu lại dấu ấn của được.

      Về vấn đề cơm nước, thích ăn đồ Tây hơn đồ Trung Quốc, vì dù sao cũng ở nước ngoài thời gian rồi, hoàn hảo là hôm nay Trầm Úy Vũ cũng nấu món Tây, cũng chẳng biết làm sao bây giờ.

      Chị dâu dặn rồi, muốn bắt được trái tim của đàn ông, phải chinh phục được dạ dày của ta. Cho nên, cũng nên biết nấu cơm, có thể món ăn nấu được ngon lắm, nhưng rất tôn trọng thành ý của .

      rửa sạch rau xà lách, mắt liếc quanh bếp vòng, thấy có cái bát nào để đựng rau, xong đột nhiên nhớ Trầm Úy Vũ có ngăn tủ có để mấy cái bát to.

      Thế là, giơ tay lên mở tủ ra, quả nhiên nhìn thấy có bát to, liền kiễng chân lên muốn lấy xuống, thế nhưng miễn cưỡng mãi cũng mới chỉ chạm vào đáy bát, trong lòng thầm mắng sao mình lại thấp như vậy chứ.

      “Ngốc ạ, sao phải khổ sở thế, bảo lấy xuống hộ là được mà ~” Trầm Úy Vũ đứng sau lưng , mắt nhìn duỗi thẳng người, liều mạng với tay lên mà buồn cười thôi.

      Nhịn được lại muốn trêu đùa đáng này chút, mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt ửng hồng của lại bắt đầu rung động rồi.

      Thân hình rắn chắc đứng ngay sau , bàn tay to đưa lên ngăn tủ, cố tình chọn cái bát hơn bát chọn, giả bộ muốn lấy xuống bị lên tiếng ngăn lại: “A, phải cái đó, phải lớn hơn chút để còn đựng rau. ” Ánh mắt Đào Lộ thủy chung vẫn hướng lên , nhưng vẫn cảm nhận được gần sát giữa lưng và ngực Trầm Úy Vũ, thậm chí còn đụng phải bộ phận đàn ông của , khiến cho tim đập cực kỳ mạnh.


      có nên tránh xa chút hay ? Nhỡ đâu lại cọ vào súng nóng của lại to chuyện.

      Nghĩ là làm, Đào Lộ khẽ dịch người về phía bên trái, nhưng tay trái của lại chống lên bàn, ngăn trở hành động của . Thấy thế, đành phải di chuyển sang phía bên phải, ấy vậy mà bàn tay trái của lại vòng lên ôm lấy eo , khiến cho hoài nghi biết có phải là cố tình hay nữa?

      Đúng là Trầm Úy Vũ nhìn thấy vành tai bắt đầu đỏ lên, hơn nữa còn phát muốn chạy trốn, cho nên phải nhàng chặn đường lui của .

      “Đó đó, cái mà cầm đó, lấy xuống . ” Đào Lộ hoảng loạn muốn chấm dứt động tác mờ ám này, miễn cho việc lại bị ngây ngốc mà thể làm gì.

      Lần này, Trầm Úy Vũ thuận theo ý , lấy bát xuống rồi đặt lên bàn, mắt thấy vùng da dưới cổ của đỏ lên, liền cúi người xuống hôn lên đó.

      “A…” Đào Lộ hừ tiếng, lường trước được là lại đột nhiên có hành động thân mật như vậy.

      Trước kia luôn mặc áo kín cổ thông gió, năm bốn mùa đều mặc như vậy, mặc áo sơ mi đều phải cài kín cổ lại, mà khi ở giường, cũng chưa từng hôn lên cổ , cho nên cảm giác kỳ lạ lúc này khiến cho biết phải đáp lại như thế nào.

      “Thơm quá. ” cọ mũi lên bả vai , làm cho bật cười khanh khách, ngừng lui về sau, cầu xin tha thứ: “Úy Vũ, nhột quá…haha…Đừng nghịch nữa mà…”

      muốn bị công kích thêm nữa, Đào Lộ đẩy người ra, xoay người đối mặt lại với , mắt nhìn vào đôi mắt đẹp giống như bừng cháy của .

      Trực giác của phụ nữ luôn rất chính xác, cho dù chưa từng nhìn thấy ánh mắt này của , nhưng có thể hiểu được rằng giờ phút này khao khát có được .

      Đào Lộ bối rối trong lòng, còn chưa kịp tự hỏi xem nên hóa giải bầu khí xấu hổ này như thế nào Trầm Úy Vũ lại cúi xuống hôn lên môi .

      Hơn nữa, bàn tay to của còn khách khí mà men theo thắt lưng mò vào ngực , cởi bỏ móc áo, trực tiếp sờ nắn bộ ngực tròn mềm mại của .

      Sáng hôm qua tự nhiên bị tên Quản Sĩ Huân chết tiệt phá đám nên thể hành động được, lúc này đương nhiên phải tận dụng cơ hội mà tiếp tục rồi.

      Tay bé cuống quýt bám lấy tay áo , trước ngực truyền đến từng cơn tê dại khiến cho nhắm lại hai mắt, biết nên cự tuyệt hay mặc kệ nữa!

      Áo lót của bị vén lên cao, Trầm Úy Vũ nhìn bộ ngực trắng nõn của Đào Lộ, nhũ hoa bị vân vê mà dựng thẳng, gian tà : “Quả đào này sao lại đáng như vậy hả ~”

      …Sao lại những lời xấu hổ như thế chứ!?

      Gương mặt nhắn của Đào Lộ đỏ bừng cả lên, mắt lại trông thấy há miệng mút đầu ngực của , hình ảnh kích thích trước mắt khiến cho rất xấu hổ.

      “Ưm…Úy…Úy Vũ…” yếu ớt gọi tên , càng làm cho dục hỏa của tăng lên, hai tay lại gọn gàng cởi quần lót của ra, muốn tiến thêm bước nữa.

      Lúc này, Đào Lộ lại tìm về được chút lý trí, muốn bị knock-out lần nữa đâu, bèn hốt hoảng lên tiếng: “Úy Vũ… được…A…Em còn chưa chuẩn bị tốt…”

      nhăn mặt lại, chờ Trầm Úy Vũ trả lời, biết đàn ông thích dừng lại đột ngột khi hưng phấn, nhưng dám mạo hiểm vào lúc này.

      Ngẩng mặt lên nhìn khuôn mặt mếu máo của , Trầm Úy Vũ thầm trách bản thân biết kiềm chế, cho nên mới dọa sợ!

      Đưa tay mặc lại áo lót và quần áo cho , dịu dàng : “ xin lỗi, là do kích động quá. ” Sờ lên tóc , tiếp: “ giúp em từ từ quen với thân mật này, từng bước từng bước . ”

      “Vâng ạ. ” Đào Lộ khẽ thở phào, thầm nhắc tối nay phải nhanh nhanh gọi cho chị dâu mới được, hoãn được lần có nghĩa là có lần sau.

      Hai người lại tiếp tục cùng nhau chuẩn bị bữa tối, thỉnh thoảng lại đùa giỡn chút, vài câu chuyện, trải qua buổi tối cuối tuần vui vẻ và thoải mái.

      Chương 22
      Lại tuần mới bắt đầu!

      Bình thường lúc làm sau ngày cuối tuần, có khá nhiều người bị mắc loại bệnh gọi là di chứng ngày thứ hai, có nghĩa là cảm thấy vô cùng chán nản và lười biếng với công việc vào ngày đầu tuần.

      Thế nhưng hôm nay, Đào Lộ tự nhiên có cảm giác mình bị rất nhiều ánh mắt dõi theo, đố kỵ có, hâm mộ có.

      Vì sao mà mọi người lại có phản ứng như vậy? Đó là vì bó hoa hồng đỏ rất lớn xuất trong văn phòng, mà chủ nhân của bó hoa chính là Quản Sĩ Huân.

      “Bảo bối, rất nhớ nụ cười của em!” Đây là lời mà viết cho .

      ràng hôm đó có đeo mặt nạ, đối phương lại vẫn có thể công khai tình như vậy, có phải là bị quỷ che mắt rồi hả? Chẳng lẽ sợ là rất xấu xí hay sao?

      Nhìn vào sơ đồ tổ chức của công ty, mới biết Quản Sĩ Huân là trưởng phòng kế hoạch, dò xét đồng nghiệp lại biết thêm là người được các nhân viên nữ xếp hạng thứ hai trong số những người đàn ông hoàng kim độc thân trong công ty.

      Mà người đứng đầu đương nhiên chính là vị tổng giám đốc phong độ, thu hút phụ nữ, mê hoặc hồn phách của rồi!

      thể quên được biểu tình của Trầm Úy Vũ khi trông thấy bó hoa, chỉ nhìn chằm chằm nó lúc, sau đó nhàng phun ra câu: “Để đem vứt!”, khiến cho sửng sốt đến quên cả phản ứng.

      Đến khi hoàn hồn lại, thấy chuẩn bị nhét hoa vào thùng rác, mới vội vàng ngăn cản, cho dù thích người tặng hoa cũng đừng vứt bỏ bó hoa vô tội này có được hả? Cuối cùng cũng cho giữ lại, nhưng lần nào liếc qua bó hoa cũng chỉ thấy khinh thường.

      Đào Lộ tâm trí còn phiêu du, ôm văn kiện của Trầm Úy Vũ đến phòng kế hoạch, lúc phó thác cho trợ lý nhận lấy đối phương lại bảo phải trực tiếp đưa cho trưởng phòng.

      Trợ lý thấy Đào Lộ cắn môi do dự, trêu chọc : “Chỉ là đưa văn kiện thôi mà, trưởng phòng Quản ăn đâu mà sợ, hơn nữa cũng nên câu cảm ơn với ấy chứ!”

      Nghe giọng điệu có chút bênh vực kẻ yếu của trợ lý, xem ra cũng là ái mộ Quản Sĩ Huân, Đào Lộ khẽ thở dài, đành phải miễn cưỡng vào văn phòng của Quản Sĩ Huân.

      “Xin chào trưởng phòng Quản, tôi đến để đưa văn kiện ạ. ” khẽ đẩy cửa vào, lên tiếng để người đàn ông tập trung làm việc kia chú ý đến mình.

      Quản Sĩ Huân bình thản ngẩng mặt lên, đôi lông mày rậm, đôi mắt sáng mang theo ý cười, sống mũi cao thẳng, khóe miệng nhếch lên, chắc là người rất thích cười!

      “Đào Lộ phải ? Hôm nay em lại đến tận đây, quả là lucky day của tôi!” cười tươi , đôi mắt sáng rỡ như vị thần Apollo.

      Nếu như Quản Sĩ Huân là ánh mặt trời buổi sáng, phong thái toát ra nhiệt tình niềm nở, Trầm Úy Vũ chính là ánh chiều tà của hoàng hôn, trầm lặng nhưng khiến cho người ta thể ngắm nhìn.

      khẽ kinh ngạc, hiểu vì sao lại biết là Đào Lộ, nhưng cũng thể phủ nhận, lúc bị nhận ra, cảm thấy ngượng ngùng ít mà sợ hãi nhiều.

      Theo phép lịch , bước tới trước bàn làm việc, đưa văn kiện cho rồi mỉm cười : “Ừm…Cảm ơn bó hoa của , hoa đẹp lắm. ”

      Quản Sĩ Huân đứng dậy rồi vòng qua bàn tới chỗ Đào Lộ, lại ngờ rằng lại lùi nhanh về sau vài bước, làm cho kinh ngạc bật cười : “Em sợ đánh lén em à?”

      “Hả…A… phải…Là do đột nhiên đứng dậy. . . Làm tôi…Tôi biết…” Đào Lộ vội vàng xua tay, muốn hóa giải hành động xấu hổ của mình, nhưng mà càng càng rối!

      Bởi vì trừ Trầm Úy Vũ ra Đào Lộ vẫn có bài xích với những người đàn ông khác, bữa tiệc hôm đó là do ai nhận ra , cho nên mới bạo dạn như vậy.

      Nhưng tại có mặt nạ che đậy, tựa như có nhà để chắn gió, sợ hãi đến mức muốn trốn !

      “Ừm…Vậy có lẽ là nên ngồi xuống nhỉ, như thế tốt hơn phải ?” nghịch ngợm trả lời, sau đó ngồi xuống ghế sô pha, hy vọng giúp giảm bớt áp lực.

      Hả…? Sao cứ nghĩ là am hiểu tâm lý đối phương nhỉ? Ai ai ~ là do căng thẳng quá nên mới suy nghĩ theo cách chủ quan như vậy!

      Nghĩ vậy, mỉm cười đáp lại : “Vâng, cảm ơn !”

      “Bảo bối, em cười lên nhìn đẹp lắm ~” Quản Sĩ Huân thẳng thắn khen ngợi, khi để tâm đến chức vụ giữa hai bên đều như vậy, miệng lưỡi chút kiêng dè.

      Đào Lộ có chút ngượng ngùng, muốn cảm ơn đối phương vì khen đằng sau lại vang lên giọng sắc lạnh.

      “Trưởng phòng Quản, thư ký của tôi phải trở về rồi!” Trầm Úy Vũ đứng ở cửa, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt tinh nhuệ nhìn Quản Sĩ Huân.

      Lúc vừa bước vào nghe thấy tên Quản Sĩ Huân ra câu chết tiệt kia, khiến cho cực kỳ tức giận!

      Mà bên ngoài nhân viên còn lén lút theo dõi hai người bên trong bỗng dưng sếp tổng lại trực tiếp đến đây, làm cho ai nấy đều kinh ngạc, có vài còn tham lam nhìn ngắm Trầm Úy Vũ kỹ thêm chút, ghi nhớ trong lòng rồi mới quay về chỗ làm việc.

      “Ừm…Chào sếp tổng! vấn đề gì, tôi chỉ hàn huyên với ấy chút thôi mà, có phải bảo bối…thư ký?

      Nhận thấy khó chịu của Trầm Úy Vũ, Đào Lộ gật đầu trả lời: “Tổng giám đốc, bây giờ tôi quay lại văn phòng ngay. ” xong vội chạy ra ngoài, sợ nổi cơn giận.

      Trầm Úy Vũ muốn xoay người rời bên tai lại nghe thấy Quản Sĩ Huân lạnh nhạt : “ ấy làm say mê lòng người, lại ngây ngô khiến cho người ta muốn cắn cái. ”

      “Quản Sĩ Huân, ấy phải là người mà có thể động vào đâu! ấy là người của tôi!” Trầm Úy Vũ nghiêng đầu, lạnh lùng liếc nhìn đối phương cái, sau đó sải bước rời khỏi văn phòng.

      Sửng sốt chút, Quản Sĩ Huân nhịn được hô : “Trời ơi! Chuyện này thú vị đây!” chưa từng trông thấy vị thủ trưởng lạnh lùng này tỏ tình ý như vậy, thế nhưng điều này chỉ càng làm tăng thêm ý muốn khiêu chiến của mà thôi!

      Chương 23
      Đào Lộ tay ôm thùng giấy, tuy kích thước lớn lắm, nhưng bên trong biết đựng những cái gì mà nặng đến vậy.

      vào phòng ngủ, nhanh chóng mở hộp ra, bên trong có sách và đĩa DVD, trong nháy mắt, bỗng thấy hoang mang, đây là “bài giảng” mà chị dâu đưa cho đấy sao!

      Ngồi trước bàn máy tính, bắt đầu cẩn thận xem qua lượt các loại “bài giảng”.

      Hạ gục đàn ông trong nháy mắt, dâm loạn, tiểu ác ma dạy dỗ để đạt đến đỉnh cao tình ái, kỹ thuật khống chế đàn ông – Đây toàn là thể loại sách gì thế biết? Chỉ đọc tên thôi là thấy xấu hổ rồi!

      tiện tay lật xem chút, bên trong còn vẽ tranh rất đẹp, cái này…Chị dâu cũng quá mạnh mẽ rồi!?

      Vù vù – nhiều tư liệu như vậy, nhìn qua thấy hoa mắt rồi, bèn buông quyển sách tay ra, tầm mắt chuyển xuống mấy cái đĩa DVD phát sáng dưới đáy hộp.

      “Đại chiến tranh sủng của các bà vợ”? Nghe như phim hài vậy, chẳng lẽ nội dung lại chỉ có các bà vợ tranh nhau trèo lên giường giành đàn ông?! “Địa ngục ”? Có phải nội dung là cảnh làm tình máy bay vậy? “ hùng dâm loạn”? Phải là “ hùng trái đất” chứ! Người ta ràng là Lewis lừng danh lẫy lừng, diễn vai nổi tiếng như thế, sao đây lại bị đổi tên rồi? Chẳng lẽ là diễn cảnh đương thảo nguyên?

      Trời ơi! Mấy cái đĩa phim đen này là sao!!!

      Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, nhìn qua màn hình rồi lập tức nghe máy.

      “Khụ! Chị dâu. ” Đào Lộ khẽ hắng giọng, giọng có phần được tự nhiên.

      “Tiểu Lộ, nhận được đồ của chị chưa? Tối nay nhất định phải học bài đó, chị dâu kiểm tra em ~” Diệp Linh Tiệp cười duyên, tưởng tượng vẻ mặt xấu hổ của Đào Lộ.

      Trời ơi là trời! Đào Lộ than thầm, còn phải kiểm tra nữa hả? Đột nhiên cảm thấy như mình quay trở lại hồi học phổ thông, chăm chỉ làm bài để giáo kiểm tra vậy!

      “Được ạ…Em nhất định học sinh giỏi!” chu cái miệng lên trả lời, vì “tính” phúc của mình, tuyệt đối biến thành cá chết lần nữa, phải học hỏi cách để trở thành tiểu tinh mới được!

      Chấm dứt cuộc chuyện ngắn, nhìn vào đồng hồ máy tính, bây giờ là bảy giờ rưỡi, hoàn hảo hôm nay Trầm Úy Vũ có buổi xã giao, phải tối muộn mới trở về, cho nên có thể tận dụng chút thời gian ngồi xem phim.

      quyết định chọn đĩa “Đại chiến tranh sủng của các bà vợ”, hồi hộp mím chặt môi, đem bỏ đĩa vào máy tính, sau đó đeo tai nghe vào.

      Nhìn hai người diễn viên trong phim cởi quần áo ra, hai cơ thể trần truồng dính chặt, bắt đầu cảm thấy toàn thân nóng ran lên.

      Nữ diễn viên chủ động quỳ gối xuống, há miệng nuốt vật thô to kia của người nam, khiến cho Đào Lộ xem mà sửng sốt, ngờ nam nữ mà cũng có thể làm như vậy được!?

      luôn là người bị động, cho nên chưa từng chủ động lấy lòng Trầm Úy Vũ, ngay cả cái của to hay cũng có ấn tượng gì!

      Bởi vì lần nào cũng chỉ biết sợ hãi nhắm hai mắt lại, bị động đón nhận vật đó đưa ra đút vào nơi riêng tư của mình.

      Màn dạo đầu xong, bây giờ là phần chính…

      “Ưm… …Thoải mái quá…” ngừng kêu lên, nằm úp xuống chổng mông lên, để cho người nam có thể từ đằng sau tiến vào nơi sâu nhất.

      Thoải mái á? Đào Lộ hoài nghi biết có phải là mình nghe nhầm hay , bởi vì chỉ nhớ là cảm giác đó rất khó chịu, nhưng nhìn vẻ mặt của kia có vẻ như ấy muốn nhiều hơn nữa!

      Thêm vào đó, tiếng kêu của khiến cho người ta cảm thấy tê dại, ngay cả cũng thấy xúc động, bụng dưới bắt đầu nóng lên, còn có chất lỏng từ từ chảy ra.

      Người nam nâng hông lên, chuyển thành tư thế ngồi, còn người nam nằm dưới, mạnh mẽ nâng mông, cao thấp đong đưa thân mình.

      “Ưm…A…A…Sâu quá…Ưm…Sắp đến rồi…A…Thích quá…” dâm loạn , giống như nữ vương thao túng dục vọng của đàn ông, hưng phấn mà cọ xát nửa thân dưới của người nam.

      này… này… này… là lợi hại!

      Có thể chủ động như vậy, khiến cho người nam say mê, bàn tay ngừng xoa bóp bộ ngực trắng nõn của , miệng thở dốc liên tục.

      Cuối cùng, trong thế tấn công dũng mãnh của người nam, hai người cùng nhau đạt cực hạn, đoạn phim cũng kết thúc.

      Đào Lộ thở nhìn màn hình đen ngòm hồi lâu, chưa thể thoát ra khỏi khí mãnh liệt vừa rồi, trong đầu đều là tư thế quyến rũ của trong đoạn phim.

      Đột nhiên, bàn tay to đặt lên vai , làm sợ tới mức bắt lấy tay đối phương, tim cũng như thể ngừng đập!

      “Tiểu Lộ?” Trầm Úy Vũ khẽ nhướn mi, hiểu nhìn , cảm giác có phần kỳ lạ, giống như là… vừa bắt gặp làm chuyện xấu vậy!?

      Trời ơi! Sao báo trước mà tiến vào vậy? Mà cũng quên mất là phải khóa cửa lại rồi!

      “À…Em cứ nghĩ là đến đêm mới về, cho nên mới hoảng sợ!” chột dạ trả lời, buông tay ra, thầm cảm thấy may mắn là trở về sớm hơn, nếu bị bắt gặp khi xem phim đen rồi.

      Hai tay ôm lấy vòng eo nhắn của Đào Lộ, Trầm Úy Vũ khẽ nở nụ cười, dịu dàng : “Vốn là về muộn, nhưng nhớ em, cho nên mới về sớm, còn mua socola tươi cho em nữa đấy!”

      Lời của làm cho toàn thân như được tẩm đường vậy, mới chỉ lần thuận miệng ra socola tươi mà thôi, ngờ lại nhớ kỹ!

      “Em xem gì vậy? gõ cửa mà thấy em đáp lại, xem gì mà nhập tâm thế hả?” liếc mắt nhìn vào hộp giấy bên cạnh máy tính, ngạc nhiên hiểu là cái gì.

      “Ừm…À…Em xem phim thôi mà. ” Đào Lộ căng thẳng nuốt nước miếng, cố gắng để cho mặt mình lưu lại hương vị tình dục.

      Biết chắc tiếp tục hỏi, bèn quay lại vùi đầu vào ngực , hơi mất tự nhiên : “Chúng mình ăn socola ~”

      Trời ạ! ràng giọng điệu của kia giống với chút nào, ấy vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ, xem ra phải lén lút luyện tập thêm về giọng mới được!

      Bàn tay xoa lên mái tóc ngắn mềm mại của , cúi đầu hôn lên trán cái, sau đó dắt tay ra khỏi phòng.

      Chương 24
      Hai tháng vội vã trôi qua…

      Trong sáu mươi ngày này, Đào Lộ luôn luôn bận rộn, hầu như có ngày nào thảnh thơi, đơn giản là vì muốn cố gắng hết sức để thay đổi hoàn toàn nề nếp của bản thân!

      Ban ngày, vẫn đóng vai trò là thư ký, tuy nhiên cũng có lúc phát sinh việc đưa văn kiện đến phòng kế hoạch, chân trước vừa đến bao lâu, chân sau bị Trầm Úy Vũ kéo trở về.

      Quản Sĩ Huân vẫn duy trì việc tặng hoa hàng ngày, mỗi hôm bó hoa hồng, khiến cho Trầm Úy Vũ cực kỳ tức giận, chuyển hết số hoa đến các phòng ban khác trong công ty.

      Còn buổi tối, luôn được Trầm Úy Vũ đưa chơi khắp nơi, ăn, dạo chợ đêm, có hôm ở nhà xem phim với nhau, cuộc sống vô cùng ngọt ngào.

      Bây giờ mỗi khi tắm, đều phải soi gương luyện tập nét mặt của mình, phải đáng vô tội này, ánh mắt cũng phải quyến rũ nữa, cuối cùng là tập luyện cho giọng mang nét dịu dàng tự nhiên, tốn khoảng tiếng đồng hồ.

      Nửa đêm, có lẽ là do “học bài” trước khi ngủ nhiều quá, cho nên Đào Lộ thường nằm mơ thấy Trầm Úy Vũ làm chuyện kia với , hại sáng sớm tỉnh dậy nhìn thấy mặt cảm thấy rất bối rối.

      Tuy rằng ngày nào cũng rất mệt mỏi, nhưng luôn được chị dâu động viên, có quân sư ở sau lưng duy trì động lực, nhất định tiếp tục cố gắng.

      Mà các đồng nghiệp cũng nhận thấy dạo gần đây có vẻ nữ tính hơn nhiều, cho nên cũng bắt đầu đến bắt chuyện với , làm cho càng thêm tin tưởng vào công sức luyện tập của mình.

      Hôm nay là thứ bảy, Trầm Úy Vũ buổi tối có kiện muốn dẫn cùng, khi hỏi là kiện gì, chỉ thản nhiên đó là bữa tiệc quy tụ đống những kẻ có tiền.

      tại ngồi trong thẩm mỹ viện cao cấp, trước mặt chuyên gia trang điểm, tuy rằng tại hoàn toàn có thể tự mình trang điểm, nhưng Trầm Úy Vũ cho rằng tham gia tiệc nên qua loa.

      Nhìn cặp mi giả cầm tay , Đào Lộ nhăn mày : “Cái này…Bắt buộc phải dính lên sao?” thích trang điểm quá cầu kỳ, đặc biệt là dán mi giả, Trầm Úy Vũ cũng thích, cho nên tuyệt đối để nhìn thấy.

      “Trừ dán mi giả ra muốn làm gì cũng được. ” Lại liếc mắt nhìn cái, cực kỳ chắc chắn là mình muốn dính cái kia lên mắt, nhìn rất mất tự nhiên, huống hồ lông mi của cũng dài lắm mà ~

      Ý kiến của khách hàng luôn được tôn trọng, lập tức đặt mi giả xuống, bắt đầu giúp Đào Lộ đánh mắt: “ Đào là người bạn đầu tiên mà Trầm đưa đến đó!”

      biết Trầm Úy Vũ luôn giữ mình, nhưng nghe thấy điều này vẫn kinh ngạc, giọng hỏi: “Lúc trước ấy đưa bất kỳ ai tới đây sao?”

      “Người duy nhất trước đây là Tô, mọi người đều biết ấy phải là bạn của Trầm, vậy mà mỗi lần đến đây ấy đều tự cho mình là bạn của ấy!” Giọng của có chút khinh thường, tiếp theo lại bắt đầu oán giận về kiêu ngạo của Tô Trinh Trinh với Đào Lộ.

      Xem ra Tô Trinh Trinh phải người kiêu ngạo bình thường rồi!

      Trước đây hiểu nhiều lắm về Tô Trinh Trinh, cứ nghĩ ta là người rất thân thiện, tính tình dịu dàng, hơn nữa còn có vẻ ngoài diễm lệ khiến cho luôn cảm thấy hổ thẹn, ngờ ta giống như tưởng tượng của .

      ra trong hai tháng gần đây, Tô Trinh Trinh có ngày nào là gọi điện hẹn Trầm Úy Vũ ăn cơm, nhưng lần nào cũng từ chối thẳng thừng, có lần Tô Trinh Trinh chịu được mà trực tiếp đến đứng trước cửa nhà chờ, làm cho Trầm Úy Vũ khó chịu đuổi thẳng, còn với bảo vệ là lần sau cho người này vào.

      suy nghĩ kia trang điểm xong, sau đó Đào Lộ lại bị đưa thay lễ phục, mang giày cao gót, nhìn đứng trước gương, thể nhận ra đó là mình.

      Lúc e lệ bước ra khỏi phòng thay đồ, Trầm Úy Vũ đứng đợi sẵn bên ngoài, khiến cho sửng sốt, nở nụ cười ngọt ngào với .

      Đôi mắt to được đánh màu cà phê, lông mi dài chuốt thẳng, đôi môi cánh hoa màu hồng nhạt, thoạt nhìn vừa tươi mát vừa dịu dàng. Bộ váy tay màu hồng phấn, cổ tròn làm tăng thêm nét thanh lịch, chân váy bồng dài đến đầu gối, trông rất trẻ trung và tinh nghịch, phía đằng sau được thiết kế hở lưng, khiến cho phần lưng trơn bóng của bại lộ ra bên ngoài, làm cho có chút xúc động muốn trực tiếp cởi bộ váy của ra.

      Bước về phía trước, Trầm Úy Vũ kéo vào trong ngực, ghé miệng vào tai tán thưởng: “ muốn ngụm ăn sạch em, sau đó đem em giấu kỹ, cho tên đàn ông khác nhìn thấy!”

      Đào Lộ nghiêng đầu, cũng ghé vào tai : “Nếu có thể… bây giờ em cho ăn này. ” vui vẻ đùa.

      Bị câu của làm cho toàn thân nóng bừng, Trầm Úy Vũ liền cúi xuống ngậm lấy vành tai rồi liếm láp, cho đến khi nhột quá phải xin tha thứ mới thôi.

      Trầm Úy Vũ phát này càng ngày càng có thể trêu chọc trái tim , chỉ cần hành động hay câu của khiến cho xúc động, thể kìm chế nổi mà mãnh liệt ôm hôn chút, âu yếm thân thể chút, nhưng thủy chung vẫn chưa đến bước cuối cùng.

      Có thể nhẫn nại là ưu điểm lớn nhất của , cho nên tình nguyện chờ đợi, đợi cho đến khi quả đào ngọt này đồng ý đón nhận , đến lúc đó nuốt sạch vào bụng, sau đó giữ chặt bên người, bao giờ buông ra!

      Chương 25
      Khi Trầm Úy Vũ cùng Đào Lộ tiến vào hội trường, ánh mắt của mọi người giống như đèn pha sáng rực chiếu thẳng lên người bọn họ, dường như có thể đốt thành lỗ thủng luôn rồi.

      Đào Lộ biết tầm mắt của mọi người phải vì mà dừng lại, mà là do bên cạnh chàng trai vô cùng tuấn mỹ.

      Đôi mắt phượng đẹp quyến rũ lòng người, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười, áo sơ mi đen và quần âu, thêm chiếc cà vạt màu đỏ, dáng vẻ khí phách khiến cho người ta thể xâm phạm.

      Thế nhưng Đào Lộ biết rằng, ngoài Trầm Úy Vũ ra bên cạnh ấy cũng là tâm điểm chú ý của mọi người, phải biết là, cho dù Tô Trinh Trinh người luôn tự xưng là bạn của Trầm Úy Vũ cũng chưa từng được dẫn dự tiệc bao giờ.

      Điều này làm cho mọi người nổi lên lòng hiếu kỳ, khẽ bàn tán về bối cảnh của Đào Lộ.

      Cho dù Đào Lộ có tỏ ra thoải mái, cũng thể chú ý tới những ánh mắt nghiên cứu tìm tòi của các vị đại gia, cùng với ánh mắt đố kỵ của những thiên kim tiểu thư hướng về mình.

      Mím chặt môi lại, quyết phải cố gắng ổn định lại căng thẳng của mình, chị dâu , nếu càng hồi hộp càng phải tươi cười, tuyệt đối được quá cứng nhắc.

      Mấy tên công tử con nhà giàu có loại phụ nữ nào mà chưa từng thấy qua? Nhưng đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy có nét đẹp ngây thơ thuần khiết như vậy, cho nên cảm thấy rất mới mẻ.

      Tuy nhiên điều này lại làm cho Trầm Úy Vũ vui, cúi đầu khẽ với : “Tiểu Lộ, nghĩ có khi bây giờ đưa em về nhà tốt hơn đấy!”

      “Tại sao ạ?” Nhất thời Đào Lộ hiểu nghĩ gì, nhưng vẫn nhàng hỏi, đôi mắt to vô tội nhìn .

      “Bởi vì bọn họ dùng ánh mắt dâm tà nhìn em!” chút khách khí , tay vòng lên thắt lưng , ước gì có thể dùng thân thể để che khuất luôn.

      Đào Lộ nghe vậy buồn cười thôi, mắt to đảo vòng, tinh nghịch đến rung động lòng người.

      Ánh mắt của mấy người đàn ông kia cùng lắm chỉ được coi là ái mộ, bây giờ lại thành dâm tà trong mắt , nếu mà là bọn họ đúng là quá biến thái rồi.

      “Bọn họ nhìn được mà ăn được nha ~ mới là người có cơ hội ăn được quả đào mà!” cười trấn an Trầm Úy Vũ, hy vọng là đưa về nhà, bởi vì còn muốn thể mình là “bạn chính thức” của Trầm Úy Vũ nữa cơ mà.

      Chị dâu đây là cơ hội để công khai tuyên bố chủ quyền, khiến cho tất cả những người phụ nữ mến Trầm Úy Vũ phải biết khó mà lui!

      Nghe thấy ba từ “quả đào ” lại làm cho bụng dưới của Trầm Úy Vũ nóng lên, nếu nơi này phải yến tiệc hôn lên cái miệng của rồi, sau đó lấy tay bóp lên bộ ngực non mềm của , cuối cùng cúi xuống mút mát trận.

      “Đúng rồi…Vậy tối nay về nhà cho ăn nhé…” dán miệng lên tai , muốn nhìn thấy nơi đó đỏ lên, bởi vì chỉ có bị dục hỏa đốt người công bằng.

      Tuy rằng lời của Trầm Úy Vũ làm cho Đào Lộ cảm thấy nhộn nhạo, nhưng vẫn cố giữ vững bình tĩnh, dùng ánh mắt long lanh hỏi : “ muốn ăn đào ngọt à? Hôm qua em mua hoa quả về vẫn còn đấy…”

      Thỉnh thoảng chơi chữ vui đùa chút khiến cho đàn ông càng thêm say mê, bởi vì đàn ông trời sinh có tính cách muốn chinh phục phụ nữ mà.

      này ràng biết cái gì mà còn giả vờ hiểu, vậy phải hơn rồi.

      “Hử? Tối qua em còn dâng hai quả lên cho ăn mà, nếu em nhớ ngại khi về nhà giúp em ôn tập lại đâu!” Trầm Úy Vũ nhàng , mắt nhìn chăm chú vào khuôn mặt .

      Trong mắt của mọi người, hai người họ ngọt ngào, Trầm Úy Vũ trêu chọc làm cho Đào Lộ ngừng cười, quả khiến cho những người quen biết Trầm Úy Vũ phải kinh ngạc.

      Lúc Đào Lộ rời khỏi chỗ ngồi để toilet, Trầm Úy Vũ cũng ngồi chuyện với bạn bè, lát sau có giọng nũng nịu vang lên ngay gần : “ Úy Vũ, người ta nhớ lắm ~ bận rộn gì mà có thời gian cho người ta, làm người ta đơn lâu quá!”

      Tô Trinh Trinh đặt mông ngồi xuống bên cạnh Trầm Úy Vũ, khiến cho sắc mặt trở nên xanh mét, mấy người bạn thân biết là khó chịu, vội vàng muốn mời Tô Trinh Trinh , ngờ lại đúng lúc Đào Lộ quay về.

      “Úy Vũ, người này là…” Đào Lộ mỉm cười, tuy biết đối phương là ai nhưng cũng muốn toạc ra.

      còn trả lời Tô Trinh Trinh vênh mặt lên trả lời: “Tôi là Tô Trinh Trinh!”

      “Xin chào, tôi là Đào Lộ, bạn của Úy Vũ, tôi nghe về Tô nhiều rồi ~ và Úy Vũ rất thân nhau, giống như em nhà vậy. ” Đào Lộ nhìn Tô Trinh Trinh dán chặt vào Trầm Úy Vũ, có chút xúc động muốn lao tới kéo ta ra.

      “Cỡ như mà cũng muốn làm bạn của Úy Vũ à? có điểm gì hơn tôi hả? Ngoại hình đẹp, dáng người cũng chỉ ở mức trung bình!” Tô Trinh Trinh sẵng giọng , làm cho Trầm Úy Vũ nổi cơn giận, muốn lên tiếng lại bị Đào Lộ kéo tay trấn an.

      Tô, vậy đúng rồi, cũng biết Úy Vũ là người thế nào mà, ấy bao giờ xứng với , thế chẳng lẽ nào ấy có mắt nhìn người, hơn nữa, tình là chuyện của hai người, cần thiết phải đem ra so sánh với ai khác ~ Huống hồ, nếu Úy Vũ thích , ắt hẳn sớm trở thành Trầm phu nhân rồi chứ nhỉ?” Đào Lộ chậm rãi .

      Tô Trinh Trinh bị Đào Lộ công kích đến mức mặt lúc xanh lúc trắng, tức giận đứng bật dậy, xoay người bỏ quay đầu lại, làm cho mấy người ngồi đây chỉ dám cười trộm trong lòng, bạn này vừa đâu!

      Sau khi đuổi được Tô Trinh Trinh , Đào Lộ mới hòa hoãn lại được cơn ghen tuông, tuy rằng nhìn ra được khó chịu của Trầm Úy Vũ đối với Tô Trinh Trinh, nhưng khi nhìn thấy bộ ngực của ta dán chặt lên tay , vẫn cảm thấy bực mình thể chịu nổi!

      Trầm Úy Vũ dùng ánh mắt vừa kinh ngạc vừa dịu dàng nhìn Đào Lộ, cho nổi cơn điên với Tô Trinh Trinh, sợ làm náo loạn bầu khí, mà nhàng dùng lý lẽ để giải quyết việc.

      nhìn gì mà ngơ ngẩn vậy hả? Hay là muốn đuổi theo người ta?” Đào Lộ nghịch ngợm hỏi, khuôn mặt nhắn mỉm cười, uống ngụm rượu mà phục vụ đưa tới, ngọt ngào đến ê ẩm, làm cho sung sướng thôi.

      “Đúng là nhìn đến ngơ ngẩn rồi, ngơ ngẩn vì trí tuệ của em!” Trầm Úy Vũ nắm lấy tay , từ từ cúi đầu xuống, muốn tặng cho nụ hôn sâu.

      Đào Lộ lập tức giơ ngón tay đè lên môi , : “ được ~ Nhiều người nhìn kìa. ” Giọng điệu giống như chuyện với thú cưng của làm cho mấy người xung quanh thầm cười trộm.

      Xem ra, đại thiếu gia họ Trầm rơi vào lưới tình rồi!
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      Dang Du San, Thùy Dương95, HoanHoan50 others thích bài này.

    3. hoadaoanh

      hoadaoanh Active Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      110
      akkkkkk.......@Ngân ...hieu suat cao wa....cö ma t thik...dang nhap lien tuc
      truyen ngay cag loi cuon
      Huệ Nguyễn, naughtygirl_35Ngân Nhi thích bài này.

    4. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Nhìn chớp mắt, tks bạn, năng suất quá

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Suất cuả suất luôn ý......con đuong dụ dỗ phát triển nhỉ

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :