Tôi không làm nữ phụ - Quân Vô Dạng (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phong ca ca

      Phong ca ca Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      55
      Tôi Làm Nữ Phụ
      [​IMG]

      - Tên gốc: Chi làm ác độc nữ phụ
      - Tác giả: Quân Vô Dạng
      - Editor: Vân Phong
      - Thể loại:Trọng sinh
      - Convert:
      -Số chương: 75 + 1 phiên ngoại
      - Tiến độ edit: 1 tuần 3 chương

      Văn án
      Từ lầu chín nhảy xuống sau khi tỉnh lại Lương Mộ Vân phát mình những chết mà còn trở lại sáu năm trước. Xem sáu năm trước kia, ́ch thực là nữ phụ ác độc. Sau khi lấy được xong nam chính như bao tiểu thuyết nữ phụ sẽ bày mưu tính kế ra sức tìm cách bày ra đủ thứ chuyện để hãm hại nữ chính, buộc nữ chính rời xa nam chính và rồi giành lấy tình của nam chính.
      Cái gì mà bắt cóc, bỏ thuốc, dùng hết thủ đoạn chia rẽ bọn họ,... đúng là những thủ đoạn tàn nhẫn vô nhân tính. Nhưng nói đúng đó chính xác là của trước kia. Ngẫm lại đều là nỗi chua xót, thầm mà rơi lệ. lập lời thề nếu như cho ở thời điểm đó làm lại lần nữa, tuyệt đối sẽ làm những chuyện điên rồ kia hại người hại mình còn được cám ơn. Còn cái chuyện ngu xuẩn khi biết quý trọng sinh mạng của mình, nam chính thương, buộc nữ chính rời xa, đây là máu dạy dỗ!
      Nhưng ai có thể cho biết, ràng người nào nữ chính đến chết sống lại đó liên tục đuổi theo tha! Trêu chọc .
      ngày, sau tất cả mọi chuyện, giận dữ hỏi người nào đó:
      " theo đuổi nữ chính của , như thế nào chạy tới theo đuổi tôi."
      Người nào đó nhếch mép cười, trông bộ dạng vô cùng thoả mãn, bình tĩnh trả lời:
      " biết là chúng ta là một đôi kết hợp vô cùng ăn ý sao?"
      chỉ có thể đỡ eo thầm mắng: "Một đôi kết hợp vô cùng ăn ý cái đầu , trước một nữ phụ ác độc cùng nam phụ trong lòng luôn đầy mưu tính thì có gì tốt, có gì xứng chứ!

      Nhân vật chính:
      -Lương Mộ Vân, Lê Khải
      Vai phụ:
      - La Mạn, Đàm Thành Hi, Tống Luyến Y

      # Biên tập sinh đánh giá:
      Nữ phụ Lương Mộ Vân trọng sinh trở lại sáu năm trước, phát rất nhiều trước kia biết chuyện! trước kia từng phụ thuộc qua cũng từng sợ hãi nam phụ Lê Khải, cũng thay đổi phải giống nhau, vì muốn lặp lại bi kịch của trước kia, quyết định vạch trần tất cả bí mật. may là, về phía trước đường vô luận làm cái gì đều so với trước kia thêm người vì mà bảo hộ mình thương mình, bảo vệ an toàn!
      Ưu điểm: Bài này nữ phụ thuộc tính phải là ác độc, sảng văn báo thù, chọi , khôi hài lại ngọt cưng chiều, hành văn lưu loát.

      Mục lục
      [​IMG]

      C 1C 2 ♥ C 3 ♥ C 4 ♥ C 5

      C 6 ♥ C 7 ♥ C 8 ♥ C 9 ♥ C 10

      C 11 ♥ C 12 ♥ C 13 ♥ C 14 ♥ C 15

      C 16 ♥ C 17 ♥ C 18 ♥ C 19 ♥ C 20

      C 21 ♥ C 22 ♥ C 23 ♥ C 24 ♥ C 25

      C 26 ♥ C 27 ♥ C 28 ♥ C 29 ♥ C 30

      C 31 ♥ C 32 ♥ C 33 ♥ C 34 ♥ C 35

      C 36 ♥ C 37 ♥ C 38 ♥ C 39 ♥ C 40

      C 41 ♥ C 42 ♥ C 43 ♥ C 44 ♥ C 45

      C 46 ♥ C 47 ♥ C 48 ♥ C 49 ♥ C 50

      C 51 ♥ C 52 ♥ C 53 ♥ C 54 ♥ C 55

      C 56 ♥ C 57 ♥ C 58 ♥ C 59 ♥ C 60

      C 61 ♥ C 62 ♥ C 63 ♥ C 64 ♥ C 65

      C 66 ♥ C 67 ♥ C 68 ♥ C 69 ♥ C 70

      C 71 ♥ C 72 ♥ C 73 ♥ C 74 ♥ C 75

      Phiên ngoại

      [​IMG]

      Last edited by a moderator: 2/6/15
      1012, midnight, Xing Bairong6 others thích bài này.

    2. Phong ca ca

      Phong ca ca Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      55
      ☆ Chương 01: Tiểu sử [Trọng sinh]

      Gần sáng, ánh mặt trời lung linh đầy màu sắc xuyên thấu qua rèm cửa sổ chiếu rọi vào trong nhà, ánh sáng mặt trời rơi xuống chiếc giường màu hồng phấn xinh đẹp giường giường, giường chủ nhân của nó trở mình lật qua lật lại, dụi mắt, mở ra sương mù mắt.

      Lương Mộ Vân có chút mờ mịt khó hiểu nhìn lên trần nhà, nhớ nhảy lầu tự tử, nhưng nay là chết sao? Trong lòng rối ren khó hiểu vô cùng, mà lại là nhảy từ lầu chín nhảy xuống, tan xương nát thịt thì đã tốt số lắm rồi, làm sao lại còn sống thì đúng là kì tích.

      sờ sờ thân thể của mình xem xét cẩn thận, vén chăn lên, lại nhìn chút người nhưng vết sẹo nhỏ nào, chứ gì đến có vết thương lớn nào.

      Chẳng lẽ chính mình chỉ mơ, nằm trong giấc mộng chưa tỉnh lại? Lương Mộ Vân ngồi bật dậy đem chỗ ở trong phòng mình quan sát phen, đây phải là căn phòng ở sau khi cùng Đàm Thành Hi có hôn ước sao, tất cả căn phòng đều được trang trí bằng màu hồng rất xinh đẹp, như một căn phòng của nàng công chúa.

      Lương Mộ Vân thử lấy tay nhéo một cái thật mạnh vào chính mình.
      Á, đúng là có cảm giác đau, chứng minh phải là ở trong mộng, chính xác là đã trở lại trước kia? (VP: Ý bảo trở lại 6 năm trước khi chưa tự tử ^^)

      Đầu giường có đặt một bộ điện thoại di động, Lương Mộ Vân dè dặt lấy tới, giải khóa, nhìn thời gian.

      Ngày 6 tháng 5 năm 2013!
      giật mình dám tin vào mắt mình nên xem xem lại để xác nhận mình có nhìn lầm, trong đầu liên tục nãy sinh những suy nghĩ điên rồ, điện thoại di động biểu thời gian là ngày 6 tháng 5 năm 2013 thay đổi.

      Ý tứ đúng là thực trở lại sáu năm trước! Nghĩ đến cái khả năng này, Lương Mộ Vân có chút hưng phấn nhảy dựng lên khoé môi xinh đẹp vẽ nên một đường cong hoàn hảo, sáu năm trước cũng chỉ là một người mới chân ướt chân ráo bước vào giới giải trí, cách khác lúc đó biết La Mạn, cách khác còn có cơ hội thay đổi chính mình thay đổi cái kết cục thê thảm này.

      Sau khi hưng phấn vui vẻ một hồi, Lương Mộ Vân ngồi ở giường suy tư về cuộc sống sau này của mình nên làm như thế nào? Sống như thế nào cho tốt để lặp lại kết thúc thảm thương kia.

      Lương Mộ Vân hồi tưởng chút, trước kia hiển nhiên như tiểu thuyết hay TV là một nữ phụ độc ác luôn tìm cách hảm hại nữ chính đáng thương, hay chính là cái loại phụ nữ có đầu óc chỉ biết bày mưu tính kế, vì phá hoại hạnh phúc của nam nữ chính liền làm ra những chuyện điên rồ của nữ phụ vì tình che mắt. Nếu làm chết chết, nhưng đến cuối cùng kết cục đặc biệt thảm, cũng bị người đời xỉ vã khinh thường đến chết .

      nghĩ đến chuyện trước đây bị Đàm Thành Hi từ hôn, bị mẹ Đàm Thành Hi ra sức hãm hại, rồi sau đó trong lòng uất ức cam lòng ghi hận rồi sinh ra muốn trả thù bằng mọi thủ đoạn, điên cuồng trả thù hãm hại Đàm Thành Hi cùng người là La Mạn, đối với La Mạn ra tay đặc biệt hung ác, bỏ thuốc, bắt cóc chuyện gì cũng làm qua, còn độc ác đẩy ngã La Mạn hại chết đứa con còn trong bụng chưa chào đời của La Mạn và Đàm Thành Hi.

      Như ̣nh luật bình thường chối cãi, nữ phụ độc ác chắc chắn có kết cục tốt đẹp mà Lương Mộ Vân trước kia kết cục liền đặc biệt thảm thương, bị hành hạ thành người tàn tật ra dạng gì , còn tuyệt tất cả đường sống của , càng đáng buồn hơn khi liên lụy đến người nhà của . Mẹ sau khi nghe những chuyện ngu xuẩn của mà uất ức đến hôn mê bất tỉnh, ông nội bà nội thì bệnh nặng phải nằm viện, bà nội càng trị liệu những có tiến triển mà bệnh một ngày một nặng đến cuối cùng cũng ra , mà tiền đồ của danh tiếng của cũng phá hủy, tinh thần suy sụp đến kiệt quệ, cuối cùng tinh thần khủng hoảng trầm trọng suy nghĩ dại dột từ lầu chín nhảy xuống, kết thúc tính mạng của khi tuổi đời còn trẻ , khi đó nhảy lầu cũng chỉ mới 26 tuổi.

      Bây giờ suy nghĩ lại chút, lúc trước đúng là ngốc thể nói vào đâu được, chỉ vì người đàn ông thương mình mà đem bản thân biến thành bộ dáng thê thảm này. Khó trách luôn bị người ta ngực to não rỗng, bây giờ suy nghĩ lại chút, khi đó chính xác là chút đầu óc nào.

      quyết định nhảy xuống ranh giới giữa sự sống và cái chết, suy nghĩ thoáng lên trong đầu , Lương Mộ Vân muốn làm lại từ đầu, nếu để cho làm lại lần nữa, tuyệt đối ngu ngốc như vậy.

      Thở dài một hơi, có lẽ là ông trời mở mắt nghe được lời khẩn cầu trong lòng , cho mộtcơ hội sống lại để làm lại cuộc đời, trước kia cũng thật là ngu ngốc biết suy nghĩ như vậy, vì người thì đáng để mình hi sinh tất cả.

      tự hứa với bản thân sẽ quý trọng tính mạng, rời xa nam chính nữ chính, cũng tuyệt thể nam chính lần nữa, ghen ghét đố kị với nữ chính, cái này tất cả là ngôn tình tiểu thuyết cho dạy dỗ rồi mà. đấu lại liền núp xa xa, quyết để cho chuyện trước kia làm gánh nặng tái diễn lần nữa.

      "́c, ́c, ́c" nghĩ ngợi lung tung một mình, thì có người gõ cửa.

      "Vân Vân, dậy chưa, con nên rời giường được rồi."

      giọng nữ trung niên vô cùng dịu dàng, Lương Mộ Vân nghe được cái thanh này thiếu chút nữa là kìm được nước mắt mà khóc, đây là người mẹ thương nhất, trước kia bởi vì mà đã làm cho mẹ biết bao phiền muộn cùng đau lòng chịu biết bao khổ cực, bị chọc cho đến tức làm bệnh nặng thêm còn phải chăm sóc bố mẹ chồng tuổi đã cao , cuối cùng còn người tóc bạc tiễn người tóc xanh là đứa con gái bất hiếu như .

      Nhịn xuống những giọt nước mắt, Lương Mộ Vân cất giọng trả lời: "Mẹ, con dậy rồi, lập tức ra liền."

      "Nhanh lên, đừng có như mọi ngày mà lại ngồi trang điểm hơn một tiếng đồng hồ, đợi tí nữa là Thành Hi tới rồi, cũng đừng làm cho người ta chờ lâu."

      "Biết rồi, con lập tức ra ngay để người ta chờ lâu!"

      "Tốt lắm, vậy mau ra ăn một ít đồ ăn sáng đã."

      "Biết rồi mẹ."

      Đứng dậy xuống giường, rửa mặt, thay quần áo.

      Mở ra tủ quần áo, trong tủ tràn đầy đủ mọi loại quần áo màu sắ xinh đẹp, do dự hồi, cầm lấy cái váy ngắn màu xanh biếc, lại phối hợp đôi giày cao gót màu trắng, đeo một số đồ trang sức đơn giản nhưng vô cùng trang nhã.

      Lương Mộ Vân khuôn mặt xinh đẹp của chính mình trong gương, khoé môi hài lòng nhếch lên một đường cong hoàn hảo nở nụ cười quyến rũ, tốt như chính mình bây giờ, vì cái gọi là tình mà lại lãng phí nhiều năm tuổi trẻ như vậy thì đúng là đáng chút nào.

      Nếu nhớ lầm, trước đây thường thích mặc áo quần màu hồng, giày cao gót màu hồng, bộ dáng kia phải nhiêu dịu dàng đáng có bấy nhiêu dịu dàng đáng . Mà hôm nay thay đổi trang phục, đáng thay đổi thành nhẹ nhàng thuần khiết, trông rất giản dị, nhìn qua cũng còn như vậy mà mất sự quý phái xinh đẹp.

      Ra khỏi cửa phòng, mẹ chuẩn bị xong bữa sáng, kêu gọi ăn điểm tâm sáng. Lương Mộ Vân xích ghế nhu thuận ngồi vào bên cạnh mẹ, vì chuẩn bị bữa sáng.

      Buổi sáng, bàn ăn Lương gia cũng chỉ có một mình bà Lương, ngẫu nhiên cũng chỉ có Lương Mộ Vân cùng mẹ ăn bữa sáng.

      Lương gia có thể nhà giàu mới nổi, ông Lương làm lái xe cho Đàm gia, bà Lương chỉ là con gái của của một gia đình bình thường. Năm năm trước, ông Lương lái xe đưa ông Đàm lên biệt thự núi nhưng ở thời điểm đó may gặp mưa xối xả, phanh xe còn nhạy nữa, vì cứu ông Đàm, ông Lương đem ông Đàm đẩy xuống xe còn mình thì lái cả xe lẫn người đem xe rơi xuống vách núi, sau đó ngay cả thi thể cũng đều có tìm được.

      Vì đền bù tổn thất và mất mát cho Lương gia, ông Đàm liền đem xí nghiệp Đàm thị của mình chia 5% cổ phần cho Lương gia, mà bà nội Đàm Thành Hi lại làm chủ đem Lương Mộ Vân 15 tuổi cùng Đàm Thành Hi 21 tuổi đính hôn.

      Giới giải trí cũng có mặt của Đàm thị nên với 5% cổ phần thì hàng năm có thể thu về lợi nhuận cũng ít, cũng đủ để Lương gia vượt qua ưu việt sinh sống.

      Lo xong hậu sự cho ông Lương, Lương gia được Đàm gia đưa về nhà họ ở, Lương Mộ Vân cũng tiến vào trường quý tộc học.

      Mười lăm tuổi Lương Mộ Vân từ học trường trung học bình thường xin chuyển tới trường học quý tộc, Đàm bà nội còn giao cho lão giáo sư dạy dỗ lễ nghi để thực trở thành một gái con nhà có gia giáo. chỉ có là lễ nghi, vì có thể xứng với danh Đàm thiếu phu nhân, Lương Mộ Vân lại càng học ngữ tiếng Pháp, còn học Piano...

      thể , Đàm gia đối với cũng chỉ biết là tốt , Đàm bà nội cũng đau lòng thay cho , khi đó Đàm Thành Hi đối với cũng rất tốt, chỉ là có tình , hoàn toàn chỉ xem là em gái, cứ nói việc bà Đàm (mẹ Đàm Thành Hi) rất thích , nhưng phải vì thế mà thích, mặc dù đằng sau luôn hại rất thảm, ngẫm lại nếu như đằng sau có sự việc kia chắc Đàm mẹ cũng đối với mà làm ra chuyện như vậy , lại tới cũng là xúi quẩy, biết rồi bít mật nên biết, nên mới bị người ta hãm hại, đến cuối cùng phá hủy danh tiếng của mình.

      Hôn sự của Đàm Thành Hi cùng Lương Mộ Vân là do đàm bà nội định ra, Đàm Thành Hi du học tại Mĩ, nghe tin tức liền gấp gáp trở về cùng Đàm bà nội phản đối mình muốn kết hôn, chỉ là Đàm bà nội đồng ý, dùng câu hôn nhân đại phải nghe trưởng bối, nếu nghe thì còn là cháu nội của ta, đem luôn chuyện hiếu thuận ra khiến cho Đàm Thành Hi bất đắc dĩ đồng ý.

      Đúng là đàm bà nội vừa qua đời, Đàm Thành Hi bởi vì có La Mạn liền thay đổi, cùng Lương Mộ Vân lời huỷ bỏ hôn ước. Lương Mộ Vân có đáp ứng, rồi sau đó bị Đàm Thành Hi bắt ép chịu hủy bỏ, lại càng cùng La Mạn lĩnh chứng. Hay bởi vì biết chút bí mật rồi, bà Đàm liềnbắt được tiết lộ, lúc này mới khiến cho toàn tâm toàn ý chờ làm dâu Lương Mộ Vân trở nên phát rồ, thậm chí tiếc phá hủy chính mình mà phải trả cái giá cao cũng như muốn hủy diệt hạnh phúc của bọn họ, chỉ là đã sai rồi, phá hủy chính mình cũng có đổi lấy lấy được Đàm Thành Hi, cũng có đổi đến danh dự của mình.

      Lương Mộ Vân thở dài, tình cảm việc này đúng là cưỡng cầu sẽ được, đặc biệt là muốn dựa vào trưởng bối buộc đối phương lại, càn quấy, càng là thể nào hạnh phúc .

      Hồi tưởng chút, cũng biết lúc trước rốt cuộc vì sao lại ́ chấp như vậy, nên như thế bất chấp tất cả để lấy được , bởi vì sao? Kỳ nếu bàn về đến , phỏng đoán là phải bởi vì nhiều, mà là vì cam lòng thôi, con người ta thường ích kỉ như thế thứ mà có được thì càng ́ chấp lấy cho bằng được. Hơn nữa cũng là do một tay bà Đàm ép tạo nên nghiệt để rồi đến kết cục bi thảm kia, nếu phải bà ép chặt như vậy, thì cũng chỉ biết giữ đoạn tình cảm tốt đẹp kia giữa hai người mà ra oán trách.

      Vừa ăn vừa nói chuyện, Đàm Thành Hi khi nào cũng biết, nếu phải bà Lương thấy Đàm Thành Hi đến hô lên câu, đoán chừng vẫn còn trầm tư ở trong chuyện cũ.

      Lương Mộ Vân ngước mặt lên trước mặt mình chính là người đàn ông mình mến mấy chục năm, có động tâm như lúc trước, cũng có bất chấp ý niệm phải lấy được người đàn ông này. Đương nhiên, cũng có bị huỷ hôn ngày hôm đó mà ghi hận.

      Lên tiếng chào, Lương Mộ Vân thu hồi tầm mắt, tiếp tục ăn trước mặt bữa sáng.

      Đàm Thành Hi chăm chú nhìn gái yên lặng ăn điểm tâm trước mặt, có chút kỳ quái, luôn cảm giác buổi tối gặp, đã có sự thay đổi. Mà thay đổi này rất ràng, trước đây hay chính xác là ngày hôm qua vừa thấy được mỉm cười ngọt ngào, hơn nữa sẽ có bộ dạng nịnh bợ liền hướng dựa người , nhưng tại chỉ còn yên lặng tiếp tục ăn bữa sáng của mình.

      Đàm Thành Hi có miệt mài theo đuổi sự thay đổi của , hướng me Lương ̣ chào hỏi rồi ngồi ở bên ghế sô pha chờ Lương Mộ Vân ăn xong.

      Lương Mộ Vân phảng phất biết có người đợi , tiếp tục từ từ ăn bữa sáng của mình, vừa tính kế tiếp mình nên làm như thế nào.

      Rời xa Đàm Thành Hi, hoặc là hoà giải phân khoảng cách nhất ̣nh, tốt nhất là ở tại thời điểm Đàm bà nội còn khoẻ mạnh đề nghị huỷ hôn ước này, nắm giữ quyền chủ động.

      Bà Đàm là người đáng để lo lắng nhất đối với , về kia bí mật của bà, có thể đánh vỡ cũng đánh vỡ, nhưng mà nếu là bị ép, cũng giống trước kia vì sợ hãi Đàm mẹ uy hiếp mà đảm nhiệm đả kích có có thành tích, cùng lắm cá chết lưới rách, dù sao như vậy mặc người chém giết .

      Giới giải trí, cũng chỉ biết tiếp tục ở lại, hơn nữa còn phải cố gắng đạt tới mục tiêu mà từng đặt ra - - ảnh hậu, tốt hơn so với La Mạn càng cảnh tượng, trở thành xà nhà nữ vương.

      Lần này đoạt Đàm Thành Hi, hãm hại La Mạn, như vậy rời xa những chuyện ma quỷ đã từng đeo bám trước kia. Hồi tưởng sáu năm trước, sợ nhất phải là Đàm Thành Hi, phải là La Mạn, mà là Lê Khải.

      Lê Khải là một tên ma quỷ đến đáng sợ, cũng bởi vì Lương Mộ Vân muốn bắt cóc La Mạn, Lê Khải liền cưỡng bức , đương nhiên, đằng sau vì mà có thể được che chở, cam nguyện cùng duy trì mối quan hệ mập mờ đứng đắn hơn năm.

      Khi đó Lương Mộ Vân chỉ cảm thấy may mắn, Lê Khải có tìm nhiều người hơn làm bẩn , hồi tưởng cũng thấy có chút may mắn.

      Hơn nữa chủ yếu thường chứng kiến cảnh tối ngày chán nản, u buồn hơn năm, mỗi lần nghĩ đến , nhìn thấy cũng nhớ tới chính mình vài năm trước kia.

      Thở dài, Lương Mộ Vân phát mình chưa từng để ý đến những món ăn mà mẹ đã dày công chuẩn bị cho mình.

      Bà Lương nhìn xem Lương Mộ Vân trước mặt chén còn một hạt cơm, cười rất vui vẻ, trước kia con gái của bà chưa từng ăn hết bữa sáng bao giờ.

      Để đũa xuống, Lương Mộ Vân nhìn bà Lương cười ngọt ngào: "Mẹ, con ăn xong rồi, vậy con ra cửa trước ."

      "Tốt, . Nhớ là ngoan ngoãn, đừng gây thêm phiền toái cho Thành Hi."Bà Lương mỉm cười gật đầu, thẳng đem đây lại hướng Đàm Thành Hi."
      "Biết rồi mẹ, con ngoan ngoãn ." Lương Mộ Vân nở nụ cười ngọt ngào như đứa trẻ vùi vào trong lòng mẹ làm nũng mẹ một chút chút, xong mới trở về phòng cầm túi xách .
      Last edited: 25/5/15

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      hì.............thank bạn
      nhưng mà bạn xem lại chút đk k
      có nhiều lỗi convert khó hiểu quá
      tutuPhong ca ca thích bài này.

    4. Phong ca ca

      Phong ca ca Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      55
      Đây là lần đầu mình ed nên có nhiều chổ thiếu sót nên mọi người thông cảm nhé, có chổ nào khó hiểu hãy nhận xét tích cực nha để mình rút kinh nghiệm cho truyện hoàn chỉnh hơn.
      Thanks nhiều ^^
      Last edited: 25/5/15
      linhdiep17yunafr thích bài này.

    5. Tuyết Liên

      Tuyết Liên Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      68
      Cố lên nha !
      Cảm ơn bạn vì edit :))
      Phong ca ca thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :