1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Quyến rũ yêu nghiệt thủ trưởng - Độc Cô Cầu Yêu (Hoàn - Đã có Ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      ủng hộ tiếp cho ngân nhi nào
      Huệ Nguyễnquỳnhpinky thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 6
      Tìm tài liệu bàn Đào Lộ rồi đưa cho Thuyên Hằng, sau đó mới đến cửa hàng I’RON ở gần công ty để chọn quần áo, lúc Trầm Úy Vũ trở lại văn phòng là 11 giờ.

      ra từ trước đến nay thường dạo phố, cho dù có mua quần áo cũng tốn thời gian, bởi vì phong cách làm việc của là nhanh gọn chuẩn xác, thế nhưng lại loanh quanh ở I’RON những tiếng đồng hồ, điều này nằm ngoại dự tính của .

      Là vì điều gì? Vì giỏi chọn quần áo cho nữ? Hay là vì sợ Đào Lộ thích?

      Nghĩ mãi ra nguyên nhân, đành gác vấn đề đó sang bên, nhàng đẩy cửa vào phòng, Đào Lộ tựa vào ghế salon ngủ say, đôi môi cánh hoa khẽ cong lên.

      cẩn thận đến gần ngắm nhìn dung nhan của , là, nếu phải cho điểm, so với các kiểu phụ nữ mà Trầm Úy Vũ biết, nhan sắc của Đào Lộ thể được cho là mỹ nữ.

      Đôi lông mày cong dài, gò má hơi phớt hồng, cái miệng nhắn khẽ nhếch lên, giống như mơ thấy chuyện rất vui vẻ.

      Điều này khiến cho Trầm Úy Vũ nhớ lại nụ hôn ngoài ý muốn hôm qua, mùi hương quýt ngọt ngào kia dường như vẫn còn đọng lại lưỡi .

      Nghĩ vậy, bàn tay to của chống lên sopha, cúi người chậm rãi hôn lên môi , xúc cảm mềm mại khiến cho dần vứt bỏ lý trí, bắt đầu đưa lưỡi tiến vào bên trong cái miệng nhắn của .

      Lưỡi của mềm mại như thạch hoa quả, tựa hồ như tan ra khi gặp đầu lưỡi .

      Hành động của Trầm Úy Vũ quấy rầy giấc ngủ của Đào Lộ, cảm thấy miệng mình như bị thứ gì đó ấm nóng xâm nhập triền miên.

      Hơn nữa mùi vị thơm ngát này còn rất quen thuộc.

      Khoan ! Mùi vị thơm ngát ư?!

      Đào Lộ khẽ mở mắt, bắt gặp đôi mắt của , đôi mắt đẹp như ánh sao, khiến cho bị hút sâu vào trong đó.

      “Ưm…” Lòng của bị lay động, theo bản năng khẽ lên tiếng, đánh thức suy nghĩ của Trầm Úy Vũ, ngay sau đó lập tức rời khỏi môi .

      “Ừm…Sao tổng giám đốc lại tự nhiên…Hôn…” Đào Lộ vội vàng im lặng, đem chữ “tôi” nuốt vào trong bụng, bởi vì vừa mới mở miệng cảm thấy là mình hỏi sai vấn đề, ràng là tự mình tìm đường chết mà!

      Từ trước đến giờ Trầm Úy Vũ đều tỏ thái độ ngạo mạn với phụ nữ, chuyện hôn cũng có thể là hứng thú nhất thời thôi, dù sao bọn họ cũng chưa hiểu nhau nhiều lắm!

      lúc Đào Lộ khóc ra nước mắt, muốn che tai để nghe thấy câu trả lời của , Trầm Úy Vũ nhanh miệng đáp.

      “Tôi chỉ muốn biết xem hôm nay em dùng loại son gì thôi. ” mặt đỏ tim loạn tìm lý do, , cũng biết vì sao mình lại hôn nữa!

      Chỉ biết rằng khi nhìn vào đôi môi của Đào Lộ, ánh mắt tựa như bị hãm sâu vào, sau đó xảy ra chuyện kia!

      “Ồ…Vâng…Là hương ô mai…Á…” Đào Lộ chớp chớp đôi mắt ngập nước, trả lời xong mới phát là lời của Trầm Úy Vũ có vấn đề.

      Nếu muốn biết dùng son mùi gì, vậy tại sao trực tiếp hỏi có phải tốt hơn ? Thế nhưng lại phải hôn để đoán mùi vị là thế nào? lẽ là do thích thế?

      “Tôi cũng nghĩ vậy, ban đầu cứ nghĩ là hương quýt. ” Trầm Úy Vũ vẫn dùng ánh mắt sáng như sao của mình nhìn chăm chú vào cái miệng vừa bị hôn kia, trong giọng tỏ đáng tiếc.

      Đào Lộ cảm nhận được tiếc nuối của , khỏi lại nghĩ đến dụng ý khi hôn .

      “Vâng…Son vị quýt tôi mới dùng hết rồi, trước dùng tạm vị ô mai , dù sao tôi cũng có thói quen dùng vị quýt rồi!” Đôi môi của khẽ cong lên, cười tươi với .

      được đem việc Trầm Úy Vũ hôn biến thành việc thích đâu? được đâu nhé?

      Bàn tay to nâng lên, ngón tay thon dài của khẽ vuốt ve môi , nhàng : “Hương quýt hợp với em hơn!”

      Nếu như dùng son hương quýt hàng ngày, ngại ăn hết son môi môi đâu! Bởi vì cảm giác khi hôn rất tuyệt!

      Bị Trầm Úy Vũ đụng chạm, hô hấp của Đào Lộ cũng trở nên rối loạn, hai má càng thêm đỏ ửng.

      ghi nhớ lời của rồi, thích mùi quýt.

      vậy nếu mỗi ngày dùng son mùi quýt, Trầm Úy Vũ cũng hôn thường xuyên sao?! Tuy đến mức mỗi ngày đều hôn, nhưng… thấy thích hôn ? Đúng hả?

      “Quần áo tôi mua rồi, em nhanh mặc vào , lại cảm lạnh. ” quay người , bàn tay to chỉ vào cái túi, sau đó bước ra ngoài.

      Đào Lộ lấy quần áo trong túi ra rồi mặc vào, may là nhân lúc Trầm Úy Vũ ra ngoài, sấy khô đồ lót rồi, bên trong mà mặc gì khó chịu lắm.

      Đứng trước gương, Đào Lộ sửng sốt hồi lâu, ngỡ như người trong gương bây giờ phải là mình!

      Áo sơ mi hoa tay, khoe được bờ vai gầy và cánh tay mảnh khảnh của , đằng trước cổ áo còn được trang trí bằng chiếc nơ bướm màu đen, phối với chiếc quần âu màu đen có thêu sợi bạc, vừa trẻ trung mà lại quá nghiêm túc.

      Toàn thân toát lên hương vị của phụ nữ, còn vẻ trung tính như trước nữa, thêm vào đó là rất vừa người, giỏi đấy!

      Cất quần áo cũ , bước ra ngoài, liền bắt gặp ngay Trầm Úy Vũ đứng đợi , khiến cho cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

      Như là…Bạn trai đợi bạn vậy.

      “Đẹp lắm!” Trầm Úy Vũ nhìn lượt từ đầu đến chân , đôi mắt đào hoa tươi cười híp lại.

      “Cảm ơn tổng giám đốc, áo tôi giặt rồi trả lại . ” Đào Lộ ngượng ngùng lè lưỡi.

      nhớ là Trầm Úy Vũ chưa bao giờ khen , ngay cả khi mặc váy cưới, cũng có ý kiến gì, đây là lần đầu tiên khen , khiến cho rất ngại ngùng.

      Trầm Úy Vũ gian tà liếc nhìn cái, bỏ lại câu rồi về bàn làm việc, để lại Đào Lộ đứng im tại chỗ, mặt đỏ như táo.

      “Cứ để đó cho em mặc, dù sao tôi cũng được ngắm cảnh xuân sắc rồi, kể ra cũng rất đáng giá. ”

      Chương 7
      Hôm nay là ngày nghỉ, Đào Lộ vốn tưởng phải trải qua ngày nghỉ chán ngắt buổi chiều lại có hẹn ra ngoài, cái gọi là chán ngắt chính là ngồi nhà lên mạng, lang thang khắp các trang web.

      Chọn chỗ ở cạnh cửa sổ rồi ngồi xuống, Đào Lộ nhìn khung cảnh người đến người đường phố, Đài Bắc vừa xa lạ vừa quen thuộc.

      “Tiểu Lộ, xin lỗi vì chị đến muộn!” xinh đẹp kéo ghế ra, tiện tay để túi xách sang bên, miệng nở nụ cười quyến rũ rồi ngồi xuống.

      sao đâu chị dâu. ” Đào Lộ nhàng trả lời, người trước mặt chính là vợ của trai – Diệp Linh Tiệp.

      Chiếc áo trễ cổ để lộ khe ngực, mái tóc dài lượn sóng làm tôn lên gương mặt nhắn xinh đẹp, dung nhan bị lớp trang điểm dày đặc bao phủ, trái lại cách trang điểm của chị nhìn rất nhàng tự nhiên.

      Lúc người phục vụ bưng cà phê tới còn trộm liếc nhìn bộ ngực của Diệp Linh Tiệp cái, Đào Lộ thấy vậy, thầm nghĩ có phải người đàn ông nào cũng thích kiểu phụ nữ như vậy hay ?

      “Gần đây em bận rộn quá nhỉ? Nghe Tuấn em mỗi ngày đều bận tới mức thấy mặt mũi đâu, trước kia em suốt ngày dính lấy ấy, bây giờ ấy còn cảm thấy quen đó, ha ha~” Diệp Linh Tiệp mở hộp sữa đặc rồi chậm rãi cho vào cà phê, nhàng khuấy đều.

      Trước đây Đào Lộ rất ghét tiếp xúc với đàn ông, lúc nào cũng chỉ bám mông trai, cho dù là lúc ở cùng Trầm Úy Vũ, cũng cố gắng tránh xa nhau được lúc nào hay lúc ấy.

      Cho nên, tại bám lấy Đào Tử Tuấn nữa, quả khiến cho quen.

      Nghĩ đến Trầm Úy Vũ, khuôn mặt thanh tú trắng nõn của Đào Lộ lập tức ửng đỏ, nhưng vẫn cố ra vẻ trấn tĩnh trả lời: “ là em bận nhiều việc ~ Em muốn học cách sống độc lập mà. ”

      Diệp Linh Tiệp tay chống má, tay đưa ra nhéo má Đào Lộ, cảm thấy đúng là có hơi nóng.

      “Ừ ~ Làm việc bận rộn đến vậy à? Vậy chị phải đến gặp lãnh đạo của em mới được, xem thử ta là loại ông chủ gì mà để bảo bối nhà ta có cả thời gian để dính lấy trai nữa. ” mở miệng trêu ghẹo, thấy khuôn mặt nhắn của Đào Lộ vừa kinh ngạc vừa ngượng ngùng, ràng là giấu đầu hở đuôi.

      ra Tử Tuấn có từng kể với chuyện lần đầu tiên Đào Lộ đến gặp ông chủ, cứ mỗi lần nghĩ đến là lại thấy rất khó hiểu.

      …Ừm…Chị dâu… ấy… phải…” Đào Lộ líu lưỡi nên lời, cảm thấy nhất định là vẻ mặt của mình làm lộ chuyện rồi, mới có thể khiến cho chị dâu “quan tâm” như vậy.

      Diệp Linh Tiệp nhíu mày, khẽ cười : “ ấy?” Từ này được phát ra từ miệng của Đào Lộ, người rất ghét đàn ông, vậy chắc chắn là có quan hệ gì đặc biệt đây.

      quan tâm đến đôi lông mày nhăn chặt lại của Đào Lộ, lại tiếp tục : “Nào nào, kể cho chị dâu nghe thủ trưởng của Tiểu Lộ rốt cục có ba đầu sáu tay thế nào nào!”

      ấy đáng sợ đến mức ba đầu sáu tay đâu!” Đào Lộ cuống quýt biện hộ thay người , bàn tay bé lướt điện thoại, tìm ảnh chụp của Trầm Úy Vũ.

      Bức ảnh này là lợi dụng thời gian nghỉ ngơi, chụp trộm khi Trầm Úy Vũ xem báo cáo, còn suýt chút nữa bị phát , làm sợ muốn chết! May là sao…

      Nhìn ảnh của Đào Lộ, Diệp Linh Tiệp lên tiếng cảm thán: “Oa! Ông chủ của em đúng là đại mỹ nam, chị chưa từng nhìn thấy người đàn ông đẹp trai đến vậy, phụ nữ theo đuổi ta chắc phải ngồi chật cả xe tải, nhìn , đôi mắt đào hoa phóng điện, môi hồng răng trắng, Tiểu Lộ, em xác định ta là người em muốn rồi hả?”

      Ngắm gương mặt thanh tú mang nét trung tính trước mặt, dùng đầu gối cũng biết chắc chắn là Đào Lộ bị knock-out bởi đống tiểu tam cho xem!

      “Vâng! Vâng! Em xác định!” Đào Lộ gật đầu lia lịa, có cơ hội sống lại, có cớ gì mà bắt lấy Trầm Úy Vũ!

      “Tiểu Lộ, chị dâu em nghe, sắc đẹp của em chưa đủ để khiến cho cậu ta say mê đâu, xét khuôn mặt thanh tú, xét kiểu tóc trung tính, xét quần áo nam tính, xét thân thể coi như đạt chuẩn, xét cử chỉ cẩu thả, ừm…Tổng điểm là 60 thôi ~ Thế vẫn là cao rồi đấy! Em nghĩ người đàn ông 100 điểm có thể thích 60 điểm hả?” Diệp Linh Tiệp từ tốn giải thích.

      Mà người nghe là Đào Lộ lúc này như bị quả bom nguyên tử dội vào, tan xương nát thịt, ngay cả miếng thịt nguyên lành cũng còn, quả là thương tích đầy mình!

      vốn cảm thấy cuộc sống sau khi trọng sinh của mình tuyệt vời, mấy ngày làm việc chung với Trầm Úy Vũ, chỉ thấy người vô cùng dịu dàng. Hoàn toàn quên Trầm Úy Vũ là người đàn ông xuất sắc, nhiều tiền, vạn người mê!

      Giống như chị dâu , là người đàn ông 100 điểm, văn phòng có cả đống phụ nữ mến muốn theo đuổi, chỉ là muốn đáp lại thôi, chứ nếu bị nhìn trúng còn lâu mới chạy thoát được!

      Hôm qua xuống tầng khác trình công văn, trong lúc vô ý nghe thấy có mấy người bàn luận về bữa tiệc hàng năm, lên kế hoạch làm sao để gây chú ý của tổng giám đốc Trầm, ai nấy đều xinh đẹp hơn !

      “Chị dâu…Em muốn có ấy!” cắn môi, dùng đôi mắt đáng thương nhìn Diệp Linh Tiệp.

      “Em yên tâm ~ Chị là quân sư của em, cố gắng hết sức giúp em, nhưng mà em phải ngoan ngoãn phối hợp, cố gắng học tập nhé ~” Diệp Linh Tiệp vỗ vỗ hai má Đào Lộ, cam đoan với .

      Chỉ cần Đào Lộ có lòng, chị dâu đây nhất định giúp được! Tố chất vốn có của Đào Lộ vừa may tồi, vẻ bề ngoại phải tu sửa lại kỹ càng, trở nên tinh tế chút ~

      Sau khi uống cà phê xong, Diệp Linh Tiệp lập tức kéo Đào Lộ thay đổi hình tượng.

      Đầu tiên, phải biến ngoại hình “con trai” thành “con !

      Chương 8
      Cốc cốc!

      Trầm Úy Vũ xem công văn ngẩng lên nhìn Đào Lộ đứng trước cửa phòng làm việc, nhàng : “Vào . ” Vừa vừa đặt bút máy trong tay xuống.

      khẽ hít sâu hơi, tự dặn mình được cuống, phải nhớ lời của chị dâu: Động tác phải tao nhã tự nhiên, nhưng lại được ra vẻ mềm mại yếu ớt.

      ra, mới có hai ngày mà thôi, sao có thể đạt tới trình độ mềm mại chứ, cùng lắm là cố gắng hành động lỗ mãng mà thôi!

      “Tổng giám đốc, giám đốc Vạn Đại Vương mới gọi điện thoại lần thứ hai muốn xin ý kiến về đề án hợp tác, ngoài ra, tạp chí Men Work muốn viết bài về , tôi giúp thu xếp thời gian rồi. ” lưu loát báo cáo từng hạng mục, nhìn ánh mắt đẹp của cũng nhìn , khiến hơi ngượng.

      “Được rồi, em gọi điện trả lời giám đốc Vương, báo cho ông ta biết thời gian gặp mặt để bàn chuyện hợp tác. ” suýt quên mất, nguyên nhân là do Đào Lộ cướp phần lớn chú ý của .

      Buổi sáng lúc qua chỗ ngồi của , chỉ kịp nhìn thoáng qua khuôn mặt của , cảm giác có chút khác biệt, nhưng nhất thời chưa nhận ra, nhưng khi bước vào, thành công thu hút ánh mắt của .

      Áo sơ mi tay công chúa khiến cho cánh tay của Đào Lộ có góc độ rất đẹp, ở giữa là đường viền hoa làm tôn lên bộ ngực của , hơn nữa kiểu áo lại rất vừa vặn, giúp tôn lên vòng eo mảnh khảnh.

      Hơn nữa bên dưới còn mặc quần ngắn màu đen dài đến đầu gối, tương phản với đôi chân trắng nõn.

      gương mặt nhắn kia còn được đánh lớp phấn mỏng và má hồng, thoạt nhìn vừa nhàng vừa mang theo hương vị nữ tính, tựa như đóa hoa đào thu hút ánh nhìn của người khác.

      “Vâng. ” Đào Lộ dịu dàng trả lời, kèm theo nụ cười, chị dâu khi giao tiếp được to tiếng, làm vậy đàn ông thấy đói bụng.

      Giọng kia rơi vào tai Trầm Úy Vũ, thanh mềm mại khẽ quanh quẩn trong tim .

      Đột nhiên, chuông điện thoại vang lên, gật đầu ý bảo Đào Lộ lui xuống, nhìn màn hình tên Tô Trinh Trinh, đưa tay ra bấm nút nghe.

      “Alo, Trinh Trinh, tìm có việc gì?” đưa mắt nhìn cảnh sắc bên ngoài, thái độ lãnh đạm chuyện điện thoại với đối phương.

      Đào Lộ trở về chỗ ngồi của mình, nhưng tai vẫn cố gắng nghe xem gì với Tô Trinh Trinh, quan tâm đến công việc cần giải quyết.

      Tô Trinh Trinh, gia đình ta và gia đình Trầm Úy Vũ có quan hệ lâu đời với nhau, có thể coi như bọn họ là thanh mai trúc mã, tuy Trầm Úy Vũ có du học chín năm ở nước ngoài, nhưng Tô Trinh Trinh vẫn như cũ qua lại với Trầm Úy Vũ, bởi vì ta thích !

      Tai nghe được đồng ý tối mai ăn với người phụ nữ khác, Đào Lộ hoảng hốt, con dao rọc giấy cầm cẩn thận đâm vào lòng bàn tay .

      “A…” khẽ kêu lên, từng giọt máu đỏ tươi thấm vào văn kiện, lo lắng cầm giấy vệ sinh ra lau vết máu giấy, quan tâm đến chuyện xử lý vết thương.

      Tiếng kêu của khiến cho Trầm Úy Vũ chú ý, lập tức cúp máy, cầm hộp cứu thương rồi vội vàng đến bên cạnh Đào Lộ, quỳ chân xuống, kéo tay trái của rồi cầm máu.

      “Em làm gì vậy? Sao xử lý vết thương trước?” Mi tâm Trầm Úy Vũ nhíu chặt lại, lúc này gương mặt của hề dịu dàng, mà mang theo chút tức giận.

      Nghe thấy được hài lòng của , giọng giải thích: “Bởi vì công văn này rất quan trọng…Cho nên…”, vừa vừa nhu thuận để cho băng bó vết thương.

      “Bị bẩn có thể in lại, nhưng vết thương thể chú ý tới!” hiểu này nghĩ gì nữa, đối với đương nhiên là quan trọng hơn mấy thứ này, lại thêm: “Tay em mà để lại sẹo xấu lắm!”

      Xử lý xong vết thương, Trầm Úy Vũ vẫn như cũ nắm lấy đôi tay bé, dùng hơi ấm từ đôi tay mình sưởi ấm cho , làn da trơn mịn làm cho mê mẩn.

      “Xin lỗi, khiến lo lắng rồi…” Tim đập nhanh vì hành động của Trầm Úy Vũ, nhìn thấy mi tâm của giãn ra, còn ngẩng đầu lên cười với , khiến cho sửng sốt mất vài giây.

      Tiếp theo đó, làm việc mà kiếp trước có đánh chết cũng làm!

      Chủ động dâng đôi môi nhắn áp lên môi , theo bản năng khẽ mút cái, mùi vị thơm mát của lại tràn ngập trong .

      Trầm Úy Vũ có chút kinh ngạc, tùy ý để Đào Lộ hôn , lúc định rời , lại đưa tay giữ chặt lấy gáy , lần này đến lượt chủ động.

      Bởi vì muốn xác thực rung động đến khó hiểu trong lòng mình, nếu như tô son hương quýt, ngại mà ăn hết son môi của .

      khẽ cắn môi , đưa lưỡi chiếm đoạt cái miệng nhắn, lướt qua hàm răng của , sau đó bắt đầu môi lưỡi triền miên, nước bọt thơm ngọt của bị mút vào trong miệng, hương quýt thoang thoảng được nuốt vào bụng.

      Mãi đến khi thấy mặt đỏ lên, Trầm Úy Vũ mới chịu buông tha!

      Đôi môi màu hồng nhạt của Đào Lộ bị hôn trở nên đỏ bừng, môi còn đọng lại ánh nước trong suốt, cộng với đôi mắt mờ sương, khiến cho người ta muốn thương.

      ra, kỹ thuật hôn của vẫn còn khá trúc trắc, cho thấy chưa từng hôn ai, điều này làm cho cảm thấy rất sung sướng.

      “Mùi quýt là thơm!” Vẻ mặt Trầm Úy Vũ mang theo chút tà mị, đem hương vị của giữ hết vào trong miệng.

      Tim vẫn đập mạnh và có dấu hiệu hồi phục, biết là hôn môi còn có thể nhiệt tình như vậy đấy…

      Chương 9
      Quả nhiên, em bé ngoan được cho kẹo ăn!

      Tuy mặt của Đào Lộ có được trang điểm , nhưng lại chấp nhận tô son linh tinh, lúc chị dâu cầm thỏi Anna Sui đưa tới, vội vàng lắc đầu từ chối ngay.

      Bởi vì Trầm Úy Vũ thích son hương quýt, cho nên có đánh chết cũng muốn thử bôi các loại son khác lên môi!

      “Mấy ngày này tay trái của em tiện cử động, nên có việc gì cứ với tôi. ” Vì vừa mới hôn xong nên giọng của Trầm Úy Vũ có vẻ hơi khàn khàn.

      ra còn muốn hôn nữa cơ, nhưng mà son môi bị liếm sạch rồi, xem ra đành phải chờ tô lại son mới có cớ để hôn tiếp thôi.

      Dù sao đối với trước khi làm việc gì đều cần có lý do chính đáng, đó chính là nguyên tắc từ xưa đến nay của .

      Nghe thấy lời quan tâm của Trầm Úy Vũ, khuôn mặt nhắn của Đào Lộ càng thêm rạng rỡ, tựa như đóa hoa nở rộ, mang theo cả hương vị ngọt ngào.

      lúc muốn quay người vào phòng Đào Lộ lại cuống quýt tóm chặt lấy vạt áo , bất ngờ đứng lại, lông mày khẽ nhướn lên.

      Ý thức được đường đột của mình, mau chóng buông tay ra rồi xấu hổ : “Ừm…Có chuyện này…Tối mai tổng giám đốc có rảnh ạ?” Bàn tay bé của vì lo lắng mà nắm chặt lấy mẩu giấy vệ sinh.

      “Sao vậy? Có chuyện gì à?” Trầm Úy Vũ buồn cười, từ cao nhìn xuống , giống như chú thỏ trắng vậy, bé, trong sáng khiến cho thích.

      từng gặp ít những người phụ nữ muốn dùng mọi cách để quyến rũ , cho nên, hoàn toàn có khả năng nhận biết được động cơ hành động của những người phụ nữ đó là gì.

      Nhưng đối với Đào Lộ, hề cảm nhận được chút ô uế nào trong những hành vi của .

      “Vâng…Tôi muốn cảm ơn tổng giám đốc vì giúp đỡ tôi mấy hôm trước, cho nên tôi có thể mời tổng giám đốc ăn cơm được …” Đào Lộ hơi hồi hộp, giọng hơi gấp gáp, còn khẽ cắn lên đôi môi cánh hoa.

      Ông trời ơi! Xin hãy tha thứ cho ghen tỵ của con!

      biết tối mai Trầm Úy Vũ ăn với Tô Trinh Trinh, nhưng muốn chuyện này xảy ra chút nào hết, chỉ cần tưởng tượng cảnh Tô Trinh Trinh làm nũng với thôi là thấy khó chịu rồi.

      Chị dâu từng nhắc nhở, phải cẩn thận đề phòng những người bạn thân là con của , muốn trực tiếp ngăn chặn thể vì như thế hơi lộ liễu, nhưng nếu giở chút chiêu trò để chen ngang hoàn toàn chấp nhận được!

      Trước đây luôn để tâm đến việc chơi gì, làm gì. Nhưng tại, muốn chiếm lấy tâm trí của , thích thấy chơi khắp nơi nữa, tuy rằng biết Trầm Úy Vũ luôn có nguyên tắc, bao giờ trêu hoa ghẹo nguyệt.

      Coi như lần này đặt cược phen, để Trầm Úy Vũ lựa chọn giữa và Tô Trinh Trinh, cũng vì thế nên càng thấy căng thẳng, mắt nhìn chăm chú vào Trầm Úy Vũ.

      “Ừm…” Trầm Úy Vũ có vẻ như suy nghĩ, dù sao cũng đồng ý hẹn với Tô Trinh Trinh rồi, nếu , đối phương nhất định lằng nhằng hỏi nguyên nhân vì sao.

      Cảm nhận được chần chừ của , tâm trạng của Đào Lộ trùng xuống, cho rằng Trầm Úy Vũ muốn từ chối thẳng thừng, sợ làm cho khó xử, cho nên mới miễn cưỡng ậm ừ như vậy.

      “Nếu tổng giám đốc có việc …” còn chưa xong nhàng ngắt lời.

      “Tôi bận, ngày mai cùng ăn tối nhé!” Trầm Úy Vũ để cho Đào Lộ có cơ hội thay đổi ý định, bởi vì nhìn ra được chờ mong kèm theo chút mất mát của .

      muốn khiến cho thất vọng!

      Dù sao cũng muốn với Tô Trinh Trinh lắm, do phép tắc xã giao nên mới đồng ý, chứ ra là còn chẳng muốn chuyện với Tô Trinh Trinh.

      Nhưng mà, bây giờ trong lòng lại cảm thấy xôn xao, rất chờ mong cuộc hẹn với vào tối mai.

      Nhận được câu trả lời của Trầm Úy Vũ, Đào Lộ choáng váng mất mấy giây, gương mặt lập tức tươi cười, gò má ửng hồng, trông càng thêm ngọt ngào.

      “Vâng, cảm ơn tổng giám đốc. ” quên cảm ơn cho cơ hội, coi như lần đánh cược này thắng!

      Tuy là Trầm Úy Vũ từ chối cuộc hẹn với Tô Trinh Trinh, nhưng có nghĩa là ta mất nguy hiểm, theo trí nhớ của Đào Lộ, kiếp trước Tô Trinh Trinh cực dính Trầm Úy Vũ, hề coi ra gì.

      phải ngày ngày đến diện kiến chị dâu, phải tận dụng hết các tiến bộ khoa học trái đất để biến mình trở thành người phụ nữ hoàn hảo từ trong ra ngoài mới được!

      Nhìn Đào Lộ giống như đứa trẻ vui mừng khi được nhận quà, Trầm Úy Vũ cũng bị vui lây, theo bản năng đưa tay ra nhéo cái.

      Da thịt mềm mại như thể tan được trong nước, xúc cảm tuyệt vời khiến cho kìm chế được mà xoa xoa thêm mấy cái.

      “Được rồi, em làm việc tiếp ! Có việc gì cần giúp với tôi!” buông tay ra, cất lại hộp thuốc vào chỗ cũ, sau đó trở về chỗ ngồi viết báo cáo.

      Nhìn lướt qua các ngón tay của mình, Trầm Úy Vũ sung sướng nhếch môi cười, nghĩ thầm thư ký tạm thời này tốt, để cho làm thư ký chính thức luôn, nếu muốn cũng cho !

      Bị hành động của Trầm Úy Vũ làm cho kinh ngạc, Đào Lộ sửng sốt lúc rồi mới hồi phục lại được, gương mặt còn lưu lại chút dư sau khi được xoa má.

      phải là thiếu gia con nhà giàu có cuộc sống nhàng, mà là người đàn ông muốn tự mình phấn đấu vươn lên, khiến cho cảm thấy rất đau lòng.

      Nhưng điều khiến cho càng thêm rung động hơn chính là, Trầm Úy Vũ chưa từng có những cử chỉ thân mật tự nhiên như vậy với , cho dù là khi đương mãnh liệt cũng có!

      Rốt cục ai là người thay đổi? Là ? Hay là Trầm Úy Vũ?

      Chương 10
      chiếc BMW sang trọng màu xanh lam ra từ bãi đỗ xe của Hắc Lâu, màu của chiếc xe được ánh nắng chiếu vào trông càng tăng thêm phần lộng lẫy.

      Tay trái của Trầm Úy Vũ nhàng nắm lấy vô lăng, tay phải điều chỉnh nhạc, ca khúc sôi động của Linking Park vang lên khiến cho khí trong xe được hâm nóng.

      Đào Lộ ngồi bên cạnh khe khẽ hát theo, bất ngờ nhướn mi, cười hỏi: “Em cũng thích Linking Park à?” Giọng mang theo kinh ngạc, bởi vì chưa từng gặp nào mà lại có sở thích nhạc giống , đặc biệt là loại nhạc có phần mạnh mẽ này.

      cứ nghĩ, phụ nữ đều chỉ thích nghe nhạc trữ tình lãng mạn, hoặc là nhạc cổ điển.

      “Vâng, em rất thích!” Đào Lộ khẽ nghiêng gương mặt trắng nõn, gật đầu cái, tuy nhiên thêm rằng “Vì nên em càng thấy thích loại nhạc này hơn!”

      ra có hứng thú với nhạc của Linking Park cho lắm, nhưng kiếp trước mỗi lần ở cùng lại thấy nghe loại nhạc này, lúc đó chỉ im lặng ngồi yên bên cạnh, trong lòng chẳng mấy tập trung vì quá căng thẳng.

      Thế nhưng vẫn là ca khúc này, mà cảm giác khi nghe giữa lần đó và lần này hoàn toàn khác biệt, cảm thấy mình có thể dung nhập vào thế giới của , để cho thế giới của tồn tại góc .

      Sau đó, hai người bắt đầu trò chuyện về những bản nhạc mà mình thường hay nghe, điều này làm cho Đào Lộ phát ra rằng hóa ra sở thích của và Trầm Úy Vũ tương đối giống nhau, ngay lập tức tâm trí của lại vui đến mức muốn bay lên rồi!

      Trong chốc lát, xe tới nhà hàng, Trầm Úy Vũ giao xe lại cho bảo vệ rồi cùng Đào Lộ vào thang máy, lên tầng 25 dùng bữa tối.

      Sau khi hai người vào thang máy, lại có thêm đám người chen chúc tới, dồn họ vào trong góc.

      Trầm Úy Vũ dùng cơ thể của mình để bảo vệ Đào Lộ, sợ đụng chạm vào người đàn ông khác, bàn tay to theo trực giác ôm lấy eo .

      Hành động này khiến cho Đào Lộ ngơ ngẩn, tiện đà ngẩng lên nhìn gương mặt tuấn mĩ của , vành tai lại bắt đầu ửng đỏ.

      “Em làm sao vậy?” Trầm Úy Vũ cúi đầu khẽ hỏi, dù sao trong thang máy cũng tiện chuyện to tiếng, hơi thở của nhàng quanh quẩn mặt .

      lắc đầu, khóe miệng hơi nhếch lên cười, khuôn mặt nhắn tựa như dán chặt lên ngực Trầm Úy Vũ, nhớ kiếp trước có lần hai người cũng gặp tình huống này, nhưng hồi đó vì quá kinh ngạc nên cả người cứng đơ, còn có ý muốn tránh xa ra chút.

      Còn bây giờ, bao giờ làm như vậy nữa!

      nhớ chị dâu rằng: “Nam theo đuổi nữ cách tầng núi, còn nữ theo đuổi nam cách tầng vải. ”, cho nên nếu phụ nữ mà biết chủ động đàn ông chắc chắn bị mê hoặc!

      Cúi đầu tiến gần thêm vào lồng ngực Trầm Úy Vũ, ngón tay bé cẩn thận vòng quanh thắt lưng , toàn thân như được mùi hương của quấn lấy.

      Trầm Úy Vũ ngại ngùng cứng đơ người lại như nghĩ, trái lại bàn tay to của càng thêm dùng lực, ôm sát vào người mình.

      Trước đây đều oán thán tại sao thời gian lại trôi chậm như vậy, như thể phải đợi đến thiên trường địa cửu vậy!

      tại, chỉ hy vọng sao cho thang máy chậm lại! muốn cầu xin ông trời biến phút thành hai phút, như vậy có gấp đôi thời gian hưởng thụ khoảnh khắc ngọt ngào này rồi!

      Hai người được phục vụ đưa đến vị trí ngồi gần cửa sổ, đồ ăn nhanh chóng được dọn ra.

      Nhìn Đào Lộ ngồi đối diện, Trầm Úy Vũ cảm thấy phong cách ăn mặc của vẫn đơn giản như trước, vẫn là áo sơ mi bó sát và quần dài, nhưng mái tóc lại được đeo thêm chiếc bờm có đính đá, trông rất mềm mại đáng .

      Lại thấy thưởng thức món bò bít tết, khuôn mặt nhắn tràn đầy thỏa mãn, dáng vẻ tươi cười, khiến cho càng thêm xinh đẹp hơn.

      “Có ngon ?” Trầm Úy Vũ tập trung ánh nhìn vào cái miệng đỏ thắm của , nếu có thể, thực muốn nhoài người ra giúp liếm chỗ nước sốt môi.

      “Rất ngon ạ!” Đào Lộ hoàn toàn chìm đắm vào mỹ thực, cho nên chú ý đến ánh mắt của nhìn mình, còn hưng phấn cắt miếng thịt bò rồi đưa đến miệng , muốn ăn thử.

      Mãi đến lúc Trầm Úy Vũ ăn miếng thịt kia vào trong miệng, mới bất ngờ sửng sốt, bởi vì hai người lại ăn chung dĩa, giống như hôn gián tiếp vậy, hành động này chỉ khi nhau mới có thể làm thôi.

      “A…Tổng giám đốc… ngại quá…” Cái miệng của méo xẹo, khẽ mắng mình ngu ngốc, quên mất giờ hai người chỉ có quan hệ thủ trưởng và cấp dưới thôi.

      sao, mùi vị của em rất ngon. ” Trầm Úy Vũ nhìn ra được suy nghĩ của , cũng rất lưu manh đáp lại câu, khiến cho gương mặt của càng tăng thêm phần tà mỹ, cuốn hút lòng người.

      Thấy gương mặt ửng hồng của Đào Lộ, thêm: “Sau này khi riêng tư hãy gọi tôi là Úy Vũ, cần phải câu nệ!”. Tiếp theo, chờ mong xem cảm giác khi nghe tên được ra từ miệng như thế nào.

      tại, như thể là nhà lành bị chàng công tử ăn chơi đùa giỡn vậy, đúng là biết cách giết người cần đền mạng, quả nhiên, vẫn phải cố gắng nhiều, nếu lại như chị dâu , 60 điểm làm sao đối phó được với 100 điểm chứ?

      “Úy Vũ. ” nhàng ra hai từ mà giữ trong lòng từ rất lâu, lời mang theo cả thương và hoài niệm.

      Đúng như suy nghĩ của , rất êm tai!

      phải là giọng nũng nịu của phụ nữ, thanh của nghe vừa nhàng vừa tình cảm, khiến cho cảm thấy vô cùng êm dịu.

      Trầm Úy Vũ biết, trong lòng , Đào Lộ vị trí vô cùng đặc biệt!
      Last edited by a moderator: 27/9/15

    3. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      c tomboy wa co ah :yoyo45:
      Huệ Nguyễn, Bạch PhụngNgân Nhi thích bài này.

    4. hoadaoanh

      hoadaoanh Active Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      110
      akkkk...mih thik câu noi cuoi cung cua nu 9....doc co chuong dau tien da bi loi cuon...tim convert doc ma ko co....huhu....thanks @Ngân Nhi

    5. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      hình như đây là lần đầu tớ đọc bộ mà nữ chính là dạng tomboy đấy
      naughtygirl_35, milktruyenkyNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :