1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nguyễn Thị Luyện

      Nguyễn Thị Luyện Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      286
      tốc độ chung nhà ta nhanh
      LạcLạc thích bài này.

    2. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Trong 21 chương kế tiếp biết còn gì nữa đây
      Thanks @LạcLạc
      LạcLạc thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 80
      Trần Bắc Bắc tính toán chuyện Lục Chung với Trần Như Ngọc chút. Song nhớ Trần Như Ngọc và Trần Cận Nam hình như thích người có gia cảnh chênh lệch bọn họ quá nhiều.

      Đặc biệt hai người quen biết chưa tới nửa năm đấy.

      Lúc ăn tối, Trần Bắc Bắc vẫn có chút yên lòng.

      Trần Như Ngọc chỉ lo cho Trần Ngai Ngai, cũng để ý tâm trạng Trần Bắc Bắc rối như tơ vò.

      Chẳng qua sau khi ăn xong, Trần Bắc Bắc ở trong bếp rửa chén, Trần Như Ngọc dỗ Trần Ngai Ngai ngủ rồi, mới qua đây.

      “Con với Lục tiên sinh kia tiến triển tốt chứ?”

      Thấy ánh mắt hiểu của Trần Như Ngọc, Trần Bắc Bắc biết giấu được nữa. Thè lưỡi, ngượng ngùng nhìn Trần Như Ngọc, trong ánh mắt có mong đợi và mờ mịt với tương lai.

      “Mẹ, mẹ thực thấy bọn con hợp sao?”

      Trần Như Ngọc thở dài, chẳng biết sao với Trần Bắc Bắc.

      hết chân tướng ư?

      Nhưng bà luyến tiếc đứa con này.

      “Con thích Lục tiên sinh đó?”

      Trần Bắc Bắc đỏ mặt, hồi mới gật đầu.

      Trịnh trọng.

      ấy rất tốt.”

      Chỉ có bốn chữ, xác định đáp án.

      Trần Bắc Bắc thích Lục Chung. Có lẽ có chút suy nghĩ tự trọng ở trong này, ràng lần đầu tiên hai người gặp nhau chẳng thoải mái, song sau khi ở chung, Trần Bắc Bắc phát Lục Chung rất tốt.

      Mặc kệ từ bề ngoài đến khí chất hay tính cách, đều thích. Ngũ quan dáng vẻ rất đẹp, tính tình khi bá đạo khi trẻ con, nhưng tổng thể mà , Lục Chung ở trong lòng Trần Bắc Bắc cực kỳ hoàn mỹ.

      cảm thấy rất hợp khẩu vị, sao có thể thoát được.

      “Lục tiên sinh sao?”

      Có lẽ, Lục tiên sinh ấy cũng coi như dùng hết thủ đoạn. ràng vợ mất trí nhớ, nhưng chỉ dùng thời gian ngắn có thể khiến con bé thích lần nữa, ngược lại là người đàn ông giỏi mưu tính.

      Cũng chẳng biết sau này Bắc Bắc theo , có chịu thiệt .

      Trần Như Ngọc lo lắng thôi, song dùng gậy đánh uyên ương bà làm được.

      Đặc biệt hai người họ vốn là đôi.

      ấy muốn cưới con.”

      Trần Bắc Bắc liếm môi, khuôn mặt nóng bừng, miệng lưỡi cũng thế, ngẩng đầu lên, nhìn người phụ nữ tang thương trước mặt, “Mẹ, mẹ xem con phải làm sao?”

      Trần Như Ngọc ở trong lòng cười khổ, có thể thế nào? Lục tiên sinh ấy ràng chắc chắn phải đoạt được, có lẽ mặc kệ dùng biện pháp gì đều làm Trần Bắc Bắc trở về bên cạnh .

      Người đàn ông như vậy, mưu tính rất giỏi, song cũng thâm tình lắm, bà còn lý do gì ngăn cản chứ.

      Mà quan trọng là, Bắc Bắc rất vui vẻ.

      Phụ nữ khi rơi vào tình , bèn còn là ấy nữa.

      Trần Như Ngọc mỉm cười, “Rất tốt… dẫn Lục tiên sinh về ăn bữa cơm .”

      Trần Như Ngọc xoay người ra khỏi nhà bếp, Trần Bắc Bắc ngờ cửa ải của mẹ qua dễ vậy, nhất thời hơi kinh ngạc.

      “Mẹ, mẹ… mẹ ngăn cản con…”

      Trần Bắc Bắc hết sức mờ mịt với tương lai, lẽ nào đây phải con đường chết? Lẽ nào phải thiêu thân lao đầu vào lửa ư? Nhưng thái độ Trần Như Ngọc…

      “Con cũng lớn rồi, con biết con làm gì. Bắc Bắc, mặc kệ con lựa chọn thế nào, chúng ta mãi mãi ủng hộ con…”

      Ngay cửa, Trần Cận Nam đứng rất lâu lên tiếng.

      Cho đến khi đêm khuya vắng người, Trần Bắc Bắc và Trần Ngai Ngai ngủ, Trần Cận Nam vẫn chưa buồn ngủ.

      “Ngủ được hả?”

      “Mẹ…”

      Trần Cận Nam từ ghế salon trong phòng khách đứng dậy, đỡ Trần Như Ngọc, “Mẹ, sao mẹ vẫn chưa ngủ?”

      Trần Như Ngọc lắc đầu, thoáng nhìn ngoài cửa sổ, “Thời tiết này, sắp đổ mưa rồi.”

      Trần Cận Nam gật đầu, “Mẹ, sức khỏe mẹ tốt, nghỉ sớm chút .”

      Trần Như Ngọc lắc đầu, nhìn căn phòng khép chặt cửa, “Chuyện Bắc Bắc, con thấy thế nào?”

      Trần Cận Nam thành lắc đầu.

      “Con cũng biết. Bắc Bắc… con vẫn xem em ấy như em , bỗng nhiên lúc này…”

      gương mặt thà của Trần Cận Nam xuất nụ cười khổ, gãi đầu, thoáng chẳng biết làm sao.

      “Em ấy biến thành vợ người khác, người còn mang theo vô số bí mật, con thực biết…”

      Trần Như Ngọc tựa vào ghế salon, nặng nề thở dốc, lát sau, bỗng nhiên bà mở miệng: “Bằng , chúng ta hết chân tướng cho Bắc Bắc . Nếu…” Sau khi ngừng lại ngắn ngủi, giọng Trần Như Ngọc hơi nghẹn ngào, “Nếu nó khăng khăng muốn rời khỏi, chúng ta… chúng ta coi như mấy năm nay chưa từng xảy ra…”

      “Mẹ…” Trần Cận Nam lắc đầu, “Bắc Bắc vậy đâu…”

      “Nó vậy… Nhưng cuối cùng nó là con người ta. Chúng ta trộm con người ta…”

      Trần Như Ngọc lau nước mắt ngay khóe mắt, giống như hạ quyết tâm.

      “Ngày mai, ràng với Bắc Bắc . Mẹ muốn nó ngơ ngơ ngác ngác lấy chồng mình.”

      Song hai mẹ con Trần Như Ngọc chờ đến lúc thẳng thắn với Trần Bắc Bắc.

      Nửa đêm tối đó, bỗng nhiên trời nổi mưa to gió lớn.

      Trần Bắc Bắc ngủ chợt giật mình tỉnh lại, Trần Ngai Ngai bên cạnh hô hấp đều đặn, chẳng có chút phản ứng nào.

      Ngược lại hơi sợ, ôm cánh tay mình nghĩ, nghĩ đến cửa sổ ở chỗ Lục Chung, còn có Hắc tử, có phải đều thu dọn xong rồi?

      Càng nghĩ càng ngủ được, Trần Bắc Bắc lại ngồi dậy kiểm tra ngôi nhà chút.

      Gió rất to, bên ngoài có thanh khung cửa kính rơi, chẳng biết nhà bọn họ ra sao nữa. Còn có Trần Như Ngọc, vẫn ổn chứ?

      Khi Trần Bắc Bắc khoác áo ra ngoài, đúng lúc đụng phải Trần Cận Nam khoác áo mưa tiến nào.

      , xảy ra chuyện gì vậy?”

      Trần Cận Nam lắc đầu, “Kính hỏng rồi, Xấu Xấu còn vào.”

      Trần Cận Nam đặt Xấu Xấu ướt sủng cả người trong rương, lúc này Trần Như Ngọc cũng mở cửa ra, thấy Xấu Xấu lạnh đến mức cả người run rẩy, xoay người vào phòng cầm cái khăn lông khô, lau người cho Xấu Xấu.

      “Sao vậy? Bên ngoài?”

      “Mưa to, biết mai làm sao đây.”

      Trần Như Ngọc đặt Xấu Xấu lau khô vào rương, còn tốt bụng bỏ thêm ít quần áo cũ sạch còn dùng cho nó.

      “Sắc trời cũng muộn, ngủ .”

      Trong lúc họ ngáp, kiểm tra xong mấy chuyện lẻ tẻ chuẩn bị ngủ, chợt trong từng tiếng sấm rền, Trần Cận Nam nghe được tiếng gõ cửa.

      dừng chân, “Hình như có người gõ cửa?”

      Trần Như Ngọc cũng thoáng sửng sốt, “Có phải người qua đường ? Nhưng muộn thế rồi…”

      Trần Cận Nam chần chờ giây, với Trần Như Ngọc và Trần Bắc Bắc: “Hai người vào ngủ trước , con xem.”

      Trần Cận Nam xoay người tới cạnh cửa, “Ai?”

      Bên ngoài thanh, cách hồi mới có tiếng đập cửa gián đoạn vang lên.

      Trần Cận Nam hơi do dự, mở cửa.

      Ngoài cửa, Lục Chung mặc đồ đen mang theo cây dù ướt đẫm, đứng ngay cửa nhà .

      “Lục tiên sinh?”

      Lục Chung gật đầu.

      Trần Cận Nam đón Lục Chung vào, “Cả người đều ướt sũng… Tôi gọi Bắc Bắc…”

      Mà trong phòng, nghe được động tĩnh hai người phụ nữ cũng nhanh chóng bước ra, nhất là Trần Bắc Bắc, trông thấy cả người Lục Chung ướt sũng, thoáng đau lòng.

      “Sao tới đây? Mưa lớn thế kia?”

      Lục Chung lời nào, chỉ nhìn chòng chọc Trần Bắc Bắc.

      Trần Bắc Bắc bị nhìn mặt hơi nóng bừng, tay cũng chẳng biết để đâu.

      Vẫn là Trần Như Ngọc chỉ huy Trần Cận Nam, “Cận Nam, con lấy quần áo con, Bắc Bắc, con pha chút trà gừng, đừng để cảm lạnh…”

      Nửa giờ sau, Lục Chung ngồi ghế salon trong căn phòng chặt hẹp, tay bưng ly trà gừng nóng hổi.

      Ba người nhà họ Trần đều ngồi đối diện Lục Chung.

      “Lục tiên sinh, muộn vậy cậu còn qua đây…”

      Lục Chung uống ngụm trà gừng, mò mẫm trong túi, tìm được điện thoại di động. Trần Bắc Bắc ở bên thấy vậy, đưa điện thoại mình cho .

      Lục Chung cầm điện thoại Trần Bắc Bắc, viết: Dự báo thời tiết, lo lắng xảy ra chuyện gì.

      thực chứng minh, ngôi nhà cũ Trần Bắc Bắc ở thực hơi nguy hiểm, gió vừa to, kính bèn đùng đùng rơi xuống.

      Cảm giác nóc nhà cũng sắp bị hất tung.

      “Chúng tôi vẫn ổn…” Trong lòng Trần Như Ngọc mềm nhũn, người này hình như Bắc Bắc nhiều hơn bà tưởng tượng. Vậy cũng tốt, bà cũng yên tâm.

      Bất quá ngẫm lại chút, Trần Như Ngọc vẫn lo lắng thôi.

      “Có điều, cậu lái xe tới đây chẳng lẽ nguy hiểm sao?” Vừa rồi mưa to gió lớn, liên tục lái xe đến…

      Sắc mặt ba người nhà họ Trần đều khó coi.

      Nhất là sắc mặt Trần Như Ngọc, sánh ngang với mưa to gió lớn bên ngoài.

      “Lục tiên sinh, rốt cuộc cậu có biết an toàn ? Cậu lái xe qua đây trong thời tiết thế này nếu xảy ra chuyện gì phải làm sao?”

      Thành , chưa có ai vậy với Lục Chung.

      Trong nháy mắt, thoáng kinh ngạc nhìn Trần Như Ngọc.

      Quả thực Trần Như Ngọc tức giận, rất khó bình tĩnh trở lại.

      “Cậu muốn kết hôn với Bắc Bắc, chúng tôi cũng coi cậu như người nhà. Hôm nay cậu qua đây, chúng tôi rất cảm động… Nhưng chuyện này về sau đừng làm nữa! Cậu lo lắng cho Bắc Bắc và chúng tôi, lẽ nào chúng tôi lo lắng cho cậu? Chẳng may đường cậu có chuyện gì bất trắc, cậu bảo Bắc Bắc phải làm thế nào?”

      Lúc còn trẻ, Trần Như Ngọc là nhân vật biết ăn trong thôn. từng giữ chức chủ nhiệm phụ nữ trong thôn, hòa giải tranh cãi giáo dục gì đều thành thạo cả.

      Lục Chung bị hơi sửng sốt, lát sau mới gật đầu, bày tỏ biết lỗi.

      Lúc này Trần Như Ngọc thở dài hơi, “Bỏ , đêm nay cũng khuya rồi. Bắc Bắc, con đưa Ngai Ngai vào phòng mẹ, rồi dẫn cậu này nghỉ ngơi .”

      Lời vừa ra, Trần Bắc Bắc và Trần Cận Nam đều hơi kinh ngạc.

      Đặc biệt là Trần Cận Nam, trực tiếp lên tiếng.

      “Mẹ, làm vậy hình như…”

      “Ngày mai con còn phải dậy sớm xem mái nhà mà, ngủ sớm chút .”

      Trần Như Ngọc dùng giọng điệu gia trưởng lên tiếng, mặc dù Trần Cận Nam hơi uất ức. Em còn chưa chính thức lập gia đình đấy, sao có thể bị tên nhóc khốn kiếp thế chiếm tiện nghi nhanh vậy?

      Trần Cận Nam thoải mái, còn Trần Bắc Bắc vui sướng kéo Lục Chung vào phòng.

      Trong căn phòng rất , chỉ đặt mỗi chiếc giường đơn.

      Bình thường, đôi khi Trần Bắc Bắc ngủ với Trần Ngai Ngai, cũng đôi khi Trần Ngai Ngai đá văng xuống, lại xám xịt trở về giường.

      Lúc này, Trần Bắc Bắc dẫn Lục Chung vào. Cầm khăn mặt, lau tóc cho Lục Chung, giọng có chút hả hê.

      “Em biết cảm giác bị mẹ em mắng nhỉ… Mẹ em mà tức giận rất đáng sợ đó…”

      Trần Bắc Bắc xong thè lưỡi, lát cảm giác được phản ứng của Lục Chung, mới dừng động tác.

      tức giận ư?”

      Lục Chung lắc đầu, kéo tay Trần Bắc Bắc qua, chậm rãi viết: có. Chẳng qua chưa từng có người nào vậy với .

      “Mẹ đâu?”

      Rất nhanh, Trần Bắc Bắc cảm thấy tay cứng đờ, nửa ngày, cảm giác Lục Chung cúi xuống, khẽ hôn lên lòng bàn tay cái.
      Last edited: 26/9/15
      Uyên Sama, gemikat, Sweet you39 others thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 81
      Trần Bắc Bắc phát hiểu Lục Chung lắm. Khi hỏi tới người nhà , cứng nhắc rất lâu.

      “Sao thế?”

      Lục Chung nắm tay , ôm vào lòng, khẽ cọ cọ cổ , tay nắm lấy chậm rãi viết: mất.

      “Cả ba mẹ?” Trong nháy mắt Trần Bắc Bắc kịp phản ứng.

      Lục Chung gật đầu, càng thêm ‘yếu ớt’ cọ cọ cổ .

      Trần Bắc Bắc là người phụ nữ mềm lòng.

      ngờ, ba mẹ Lục Chung đều qua đời.

      Nghĩ đến Trần Như Ngọc, nhất thời Trần Bắc Bắc có chút đồng cảm với Lục Chung.

      “Chuyện đó, cũng cần đau lòng đâu… Bây giờ … bây giờ có em mà.” chẳng biết cách an ủi người, lúc này chỉ ra suy nghĩ của .

      Hơi thở Lục Chung giật giật bên gáy , biết có phải cười .

      Đợi đến lúc Trần Bắc Bắc xoay lại muốn nhìn nét mặt Lục Chung, Lục Chung liếm cổ .

      Trần Bắc Bắc ngồi đùi Lục Chung, với cái tư thế đón ôm này, Lục Chung liên tục liếm cổ Trần Bắc Bắc.

      phát hình như Lục Chung rất thích cọ cọ cổ , tiện thể còn cực kỳ dịu dàng thân thiết liếm láp như cún con vậy.

      Song dần dần, hơi thở Lục Chung chuyển sang gấp gáp, Trần Bắc Bắc phát , dường như Lục Chung phát tình rồi.

      Có điều…

      Ở đây phải chỗ để phát tình mà.

      Trần Bắc Bắc nắm cái tay Lục Chung luồn vào áo ngủ , đỏ mặt đẩy ra, “ được… chúng ta… cách kém…”

      Trong bóng tối mờ mịt, dường như Lục Chung rất uất ức nhìn .

      Trần Bắc Bắc mềm lòng cực kỳ, hơn nửa đêm chạy tới đây việc này lý trí lắm, thành còn khiến cảm động.

      cũng rất muốn hôn chút…

      Nhưng…

      Hoàn cảnh thực thích hợp.

      cho phép làm bẩn quần em…”

      “…”

      Bất quá, cái quần duy nhất của Trần Cận Nam vẫn bị bẩn.

      Trần Như Ngọc và Trần Ngai Ngai ngủ sát vách, Trần Cận Nam ở trong phòng khách còn nhìn chằm chằm, làm thế nào Trần Bắc Bắc cũng chẳng dám để Lục Chung thành công, chỉ ôm Lục Chung thơm cái.

      Lục Chung nhịn mấy năm, nụ hôn bé tí này đâu thỏa mãn chứ.

      Vừa hôn vừa cắn, làm gì chịu nổi.

      được… được mà…” Giọng Trần Bắc Bắc như muỗi, “Em… em thể…”

      Lục Chung nắm tay , đặt lên giữa chân nóng bỏng, để biết khát vọng cỡ nào.

      Trần Bắc Bắc đỏ mặt, cuối cùng nỡ thấy Lục Chung khó chịu thế, bèn nhàng ghé vào tai câu.

      Quả nhiên, con ngươi Lục Chung tối sầm, sau đó khẽ gật đầu.

      Có lẽ, Lục Chung chưa từng thân mật như vậy, khi tay Trần Bắc Bắc sắp đau xót, nắm chặt hông , mạnh mẽ động động mấy cái.

      Mặt Trần Bắc Bắc đỏ tận mang tai, hồi lâu, chỉ cảm thấy lòng bàn tay ướt nhẹm mảng, bầu khí như có như có mùi.

      giống như đứa trẻ làm sai vậy, chẳng dám mở mắt, chịu nhìn thẳng.

      Lục Chung ôm chặt, tay dịu dàng vỗ về sống lưng , hồi lâu mới nắm tay , từ từ viết: Bẩn rồi.

      Trần Bắc Bắc: …

      Ngày hôm sau, trời vừa sáng, Trần Bắc Bắc bèn theo Lục Chung về.

      Trần Ngai Ngai trong cơn buồn ngủ mông lung phát Lục Chung tới, quen cửa quen nẻo bò lên đùi , bị Trần Như Ngọc chộp được.

      “Ngai Ngai ngoan, hôm nay ở nhà với bà ngoại.”

      Trần Ngai Ngai khát vọng nhìn Lục Chung, song nhanh chóng bị Trần Như Ngọc ôm vào phòng.

      Dường như Lục Chung cũng luyến tiếc Trần Ngai Ngai, ánh mắt mực dõi theo căn phòng kia.

      Trần Bắc Bắc thấy thế, sáp lại gần, cười hì hì, “Nếu muốn, tối nay có thể ngủ chung với Trần Ngai Ngai đó?”

      Lục Chung sững sờ, nhanh chóng xoay đầu lại.

      ╮(╯▽╰)╭ Trước mặt vợ, con trai chỉ là mây bay.

      = =! Có phải ruột thịt đấy!

      Trần Bắc Bắc và Lục Chung phải về, Trần Cận Nam ‘lưu luyến rời’ tiễn hai người tới tận cửa.

      được mấy bước, lại nhớ tới cái quần của .

      Quần ngủ để thay sau khi tắm của bị Lục Chung mặc .

      “Bắc Bắc…”

      Nhìn ra ý nghĩ tiết kiệm của Trần Cận Nam, Trần Bắc Bắc đỏ mặt, kéo thắt lưng an toàn xuống, “… quần của ấy vẫn chưa khô… Đợi ấy về, giặt xong em trả …”

      Tối qua tiếng mưa rơi rất lớn, cho dù Trần Cận Nam lo lắng đến mức cả đêm ngủ, cũng chẳng biết được tất cả hành động sau khi đóng cửa phòng của Lục Chung, nhất thời gật đầu.

      “Hai người lái xe cẩn thận.”

      Cẩn thận cái rắm!

      Dọc đường , có thể Lục Chung lái nhanh như tia chớp, Trần Bắc Bắc bị vứt bên đầu óc choáng váng.

      “Lục Chung… chậm chút…”

      Nhưng, sao chậm được.

      Nghĩ đến, hôm nay là ngày khai trai sau ba năm nhẫn nhịn chịu đựng, làm thế nào cũng phải giành giật từng giây.

      Vốn lộ trình bốn mươi phút, bị Lục Chung ép thành hai mươi phút.

      Đợi đến lúc vào nhà, Trần Bắc Bắc còn chưa kịp mở miệng quở mắng Lục Chung lái xe nhanh, bị Lục Chung kéo lên lầu.

      Trần Bắc Bắc cũng chẳng ngốc, đương nhiên biết dụng ý của Lục Chung.

      Có điều, giờ này khắc này, cũng muốn kiểu cách.

      Theo Lục Chung, mặt đỏ bừng vào phòng.

      Vừa vào phòng, Trần Bắc Bắc còn chưa kịp thể ngượng ngùng hết sức, Lục Chung cúi người, khiêng lên.

      “Đừng… thả… thả em xuống…”

      Lục Chung rất nghe lời, thả xuống giường.

      Mặt Trần Bắc Bắc đỏ tận mang tai, lúc ngẩng đầu, Lục Chung cởi sạch , sau đó nhanh chóng đè lên.

      chậm chút á...”

      vậy, song Lục Chung làm gì chậm nổi, mấy cái xé hết quần áo vướng bận của Trần Bắc Bắc, nắm cuộn sóng nảy lên của , ăn từng ngụm.

      Loại cảm giác sảng khoái tê dại này lại tới nữa, giờ là ban ngày, rốt cuộc ban ngày ban mặt hai người họ tuyên dâm.

      Mặc kệ thế nào, Trần Bắc Bắc đều cảm thấy hơi xấu hổ.

      Nhưng càng xấu hổ hơn là, Lục Chung liếm toàn thân , ngay cả nơi tư mật của cũng buông tha. nếm đến mức phát ra thanh xuy xuy, khi ngẩng đầu, mặt còn óng ánh mảng.

      Là đồ của .

      Mặt Trần Bắc Bắc đỏ bừng, lui về sau bước.

      Lục Chung nhanh chóng nắm chân , kéo vào lòng .

      nhìn , nâng cằm lên, con ngươi thâm trầm nhìn .

      Rất giống khi ấy lần đầu tiên hai người họ gặp nhau, Lục Chung cũng nhìn như thế.

      Chẳng qua lúc đó, Trần Bắc Bắc rất sợ, rất sợ Lục Chung uống say, cũng ngờ, chỉ có mấy tháng, hai người từ đối địch chuyển sang thân mật vậy.

      Rất nhiều mạch suy nghĩ lóe lên trong đầu Trần Bắc Bắc, đợi tới giây tiếp theo, thân thể trầm xuống, Lục Chung chen vào.

      Mặc dù Trần Bắc Bắc sinh Trần Ngai Ngai, song ba năm qua chưa làm chuyện đó, nên căng mịn giống trước kia, hồi trước bị Lục Chung liếm đến mức ướt đẫm, vẫn hoàn toàn chịu nổi.

      Lúc này, bị căng hết mức, hơi khó chịu.

      Hai chân dang ra, ngồi đùi Lục Chung, Lục Chung nắm cuộn sóng của , nâng cằm lên, lại gần hôn . Động tác này, khiến càng thêm thâm nhập, Trần Bắc Bắc thoáng thoải mái.

      hơi giãy giãy chân, muốn tránh né chút.

      Song vừa tính chạy, Lục Chung lại tóm được .

      trực tiếp ôm vào lòng, mệt rồi, chẳng muốn động, bèn nắm hông , nhấp nhô lên xuống.

      Thời điểm hạnh phúc nhất, trong đầu Trần Bắc Bắc xuất hình ảnh hơi mơ hồ.

      Đó là , cũng dùng tư thế này, được người đàn ông ôm vào lòng, mặc sức thương.

      hơi đau đầu, trong lòng cả kinh, muốn từ trong hạnh phúc tỉnh táo lại, nhưng bị Lục Chung hôn tiếp.

      tự thể nghiệm cho biết, kết thúc, nhưng mới bắt đầu thôi.

      Ba ngày sau.

      Làm cấp dưới bị áp bức nhất nhẫn nhục chịu khó nhất ở Lục thị, Lục Tư vô cùng cáu kỉnh.

      Mỗi lần Lục Chung đều ra sức giày vò người ta, lần trước làm đến mức máu tanh thế, vất vả lắm ba năm nay tính tình dần dần giảm bớt, song sau lần này lại khơi dậy đống tro tàn rồi.

      Từ ngày tìm được Phan Lôi, lại bắt đầu làm.

      Từng đống từng đống lớn văn kiện trong công ty, bất động sản hạng mục ở thị trấn này đều bị bỏ mặc.

      Cấp dưới gọi điện cho Lục Tư, điện thoại của Boss Lục Chung gọi được, tiếp tục như vậy, hạng mục bên này sớm muộn gì cũng bị tên cặn bã Phan Dụ cướp.

      Lục Tư cũng muốn lãng phí hết tâm huyết ngày trước, thế là thể nhịn được nữa tìm tới cửa.

      Chẳng qua mới vừa vào cửa, mắt chó Lục Tư liền có cảm giác bị chọc mù.

      Hắc tử và tiểu Kim kết thành đôi, cực kỳ thân thiết liếm lông cho nhau.

      Chờ chút, hai con này căn bản cùng giống mà, thế cũng được à… vậy có vượt quá thế tục ?

      Lục Tư khinh bỉ nhìn hai con chó, tiểu Kim trước sau đều ngốc nghếch, mấy năm gặp, càng ngày càng xấu, chắc trong lúc tìm Phan Lôi chịu ít khổ cực.

      Nghĩ vậy, Lục Tư bèn cho tiểu Kim ánh mắt dịu dàng, cái con tiểu Kim ngốc này hoàn toàn thèm nhìn , bất quá Hắc tử cường tráng lại ném ánh mắt ‘khinh bỉ’ cho Lục Tư.

      Mẹ, ngay cả chó cũng có đôi có cặp, mà vẫn đơn mình, việc này hợp lý sao?

      Lục Tư quyết định chờ Lục Chung và Phan Lôi êm ấm như lúc đầu, tạm thời rời khỏi cương vị công tác ở Lục thị.

      Dù sao mấy năm nay, ở Lục thị kiếm cũng đủ để sung sướng nửa đời sau rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ kiếm tiền đến còn mạng để hưởng mất.

      Lục Tư quyết định phi vụ Phan Dụ là lần cuối cùng Lục Tư cúc cung tận tụy.

      chắc chắn phải ngả bài với Lục Chung.

      Vừa nghĩ vậy, cánh cửa lầu mở.

      Lục Chung đứng ngay cửa cầu thang, lạnh lùng nhìn cái.

      Nét mặt vẫn quen thuộc như cũ nhưng bị Lục Tư nhìn ra được chút khác thường.

      Lục Chung trở nên đỏm dáng.

      Lục Tư trông thấy con thỏ trắng Phan Lôi đáng thương kia, lại thấy dáng vẻ Lục Chung ăn uống no đủ, cả người đều tỏa ra hơi thở lười biếng thỏa mãn, Lục Tư dùng đầu gối cũng biết tên này thành công rồi.

      “Sao, đại gia dùng cơm vẫn ổn chứ?”

      Lục Chung ngạo man xuống lầu, ở nhà bếp rót cho mình ly nước.

      “Này, người tới là khách, rót cho em ly nước sao?”

      Lục Chung thèm đếm xỉa tới , chỉ tựa vào cạnh cửa, nhíu mày.

      Hiển nhiên gì, song Lục Tư cũng có thể hiểu ý Lục Chung.

      Cực kỳ thiếu kiên nhẫn.

      Cậu tới đây làm gì?

      Đệt!

      Lục Tư cũng muốn chửi bậy đấy!

      Chuyện này đúng là từ nay về sau quân vương lâm triều mà!

      còn biết ngại hỏi tới làm gì nữa! Xảy ra chuyện lớn rồi! biết sao?
      Last edited: 26/9/15
      Uyên Sama, gemikat, Tiểu Ly 111129 others thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      pic
      Last edited: 26/9/15
      Haruka.Me0, minhminhle, stbn29 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :