1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phu Quân Có Độc - Dịch Ngũ (VIP từ chương 67)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. minhminhle

      minhminhle Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      68
      Thanks chị:yoyo51:. Vầng...và ấy lại cho người canh me người ta sau đó từ đâu nhảy ra và: Lại gặp....:yoyo4: Cơ mà lý do đương của nam chính có chút...a tỷ.:yoyo36::yoyo36:
      swanbeauty thích bài này.

    2. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      @minhminhle a ý iu làm xaoooo
      ... Dễ thươn mà ... Từ pé tới lớn a iu ai đâu mà biét như nào ... Chỉ biết là phải chiếm lam của riêng thôi :))

    3. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]
      ☆, Chương 28 Cũng được coi là nhân họa


      "Phải ..." Vân Trạm dừng chút, , "Ta nghĩ ở đây mà suy đoán cũng vô dụng thôi, cứ để cho chủ tiệm báo quan, để cho quan phủ sai quan sai đến điều tra." Ánh mắt thâm thúy của nhìn thẳng vào đôi mắt của Ôn Noãn Noãn, giống như muốn từ trong đôi mắt của nàng nhìn ra ý nghĩ tại trong đầu nàng.


      "Nếu là , người ra tay nắm chắc thời cơ chuẩn xác, lại lưu lại dấu vết, khẳng định là phát được manh mối vô căn cứ nào ở trường. Huống chi người gõ mõ báo canh phát ra cháy ngay lập tức, những nhà xung quanh đều múc nước chạy ra giúp đỡ dập tắt lửa, cho dù có manh mối, xem ra cũng còn vì trường lúc đó chắc chắn rất lộn xộn, khẳng định là bị phá hủy ."


      Ôn Noãn Noãn nghe Vân Trạm phân tích từng chữ,dũng khí biết từ đâu tràn tới nhìn thẳng vào mắt , "Trận lửa này, thiêu cháy tranh chữ của rất nhiều người, thiêu hơn phân nửa cửa hàng của ông chủ. Ông ta kiếm được tiền , còn phải bồi thường tranh chữ cho người ta. Vạn nhất có người nhân cơ hội lừa đảo, ông ta chỉ có nước táng gia bại sản, còn có thể mắc nợ ngập đầu. Chiến công tử, sau này ông ta và người nhà nhất định có cuộc sống tốt ."


      Bạc môi mím lại, Vân Trạm thản nhiên , "Đó chính là vận khí của ông ta tốt."


      "Có lẽ ông ta phạm phải cung tiểu nhân." Ôn Noãn Noãn giảm cảm xúc xuống , " biết là có tranh chấp với ai, còn bị người ta đôt hết tranh chữ trong cửa hàng, tóm lại, là làm cho người ta thương tiếc , phải lỗi của ông chủ, nhưng ông ta lại phải gánh vác hết."


      Ninh Dương thành có vài gia đình làm khung tranh, cạnh tranh nhiều năm nhưng mọi chuyện vẫn yên bình. cùng nàng tới tiệm đóng khung Liễu thị, đợi đến kỳ hạn nàng hẹn tới lấy bức chân dung, đêm trước ngày hẹn tiệm khung Liễu thị lại bị cháy, làm cho bức chân dung của nàng và tranh chữ của người ta thiêu sạch.


      Nếu như chuyện này phải trùng hợp, chính là cố ý, phải tự nhiên mà nàng hoài nghi .


      Trong trí nhớ của nàng, vẫn luôn bá đạo ngang ngược như thế!


      Nàng còn nhớ vào dịp thanh minh những năm trước có quý công tử nghi ngờ thân phận của , còn bắt phải chứng minh ràng, vẫn giữ vững phong độ quân tử ôn nhuận như ngọc,đương nhiên đưa ra bằng chứng để hạ nhục mình, vì thế mới thầm thả ra ngoài lời đồn , người nọ là do mẹ thông dâm với người ngoài sinh ra , là nghiệt chủng , lời đồn này còn có bằng chứng xác thực, rất sống động.


      Sau đó người nọ đành phải đào phần mộ của người cha qua đời của mình lên, tiến hành giọt xương nhận thân. Theo khoa học đại mà , dùng xương từng giọt máu làm sao có thể nhận được cha mẹ? giọt xương nhận thân nhưng thất bại, vì thế người đó liền bị toàn kinh thành chê cười, gia tộc cũng vì điều này mà điêu đứng, sau đó người kia biến mất trong kinh thành. Nếu phải do mẫu thân người đó qua đời nhiều năm, chừng bị người đời chê cười tới chết .


      Khi tới nhược quán mới được khôi phục thân phận hoàng tử, lúc trước bị người chê cười cũng là bình thường, cũng đem chuyện này mà xé ra to, nhưng lại ngấm ngầm trả thù khiến cho người ta giận sôi lên!


      Còn có lần phải chùa miếu dâng hương. Hoàng tộc trong kinh có hàng năm đều vì hoàng thất mà cúng bái, câu nệ thời gian, chỉ cần là được. Trừ bỏ con cháu hoàng thất, đến chùa miếu dâng hương đương nhiên phần lớn là con cháu quý tộc. Bọn họ vào sân chùa, trong lúc đó vô ý nghe được có người nghị luận chuyện nàng thành thân hơn năm mà chưa có con, rằng có lẽ là nàng thể sinh. Nữ tử cổ đại rất ít trò giải trí, chỉ có nghe chuyện bát quái là chủ yếu.


      Sau khi trở về nhà làm bài thơ về những nữ nhi trước đây gả của nhà đó sinh được nam hài, ngầm để cho người lưu truyền rộng rãi bài thơ đó rằng nữ nhi nhà đó thể sinh được con trai, sau đó nữ nhi của gia tộc kia hôn nhân bắt đầu gian nan, thậm chí còn bị hối hôn, đành phải thấp gả.


      Chỉ là câu lỡ lời, nhưng hủy hạnh phúc của mười mấy người con .


      ...


      làm rất nhiều chuyện, quả thực tội lỗi chồng chất.


      Hơn nữa nàng sau khi nàng qua đời linh hồn nàng nghe được những chuyện này.


      mặt ngoài nho nhã hiền lành, thực tâm ác bá vô sỉ, càng nghiêm trọng là hoàn toàn có đức tam quan, ai đắc tội chỉnh người đó đến chết. Mà đều cố tình xử lí ngầm, cho nên lưu lại chứng cớ, mà chỉ cần mưu soán vị, Hoàng đế đương triều chịu ân Hoàng Thái Hậu nuôi nấng, do áy náy đoạt ngôi vị hoàng đế của ,cho nên đối với nhắm con mắt mở con mắt.


      Đương nhiên, nàng cũng chắc chỉ như vậy mà đổ lỗi cho vụ này, bởi vì thẳng cho tới bây giờ, nàng cũng có phát được với nàng có tình cảm đặc biệt gì đó. Đối với người có tình cảm, hoàn toàn thèm để ý . chừng là do co người theo dõi rồi phá hủy tiệm khung. Tóm lại, là cần chứng cớ.


      "Đúng vậy đúng vậy, thiên tai cái gì, chính là gặp xui xẻo." Ôn lục thấy bọn họ bốn mắt nhìn nhau, yên lặng gì, nhanh nhảu chen mồm vào.


      Đợi sinh thần lão tổ mẫu qua , việc hôn nhân của Noãn Noãn đặt lên mặt bàn để chuyện. Nàng cùng cả nhà đều nhìn trúng Thượng Quan Thiên Tỳ, mong con bé trăm ngàn lần đừng đổi ý.


      Tiêu Dao vương Vân Trạm này chạy tới Ninh Dương thành làm việc ( tuy rằng ai cũng biết làm việc gì ), cho dù đối với Noãn Noãn có phần tâm muốn cưới Noãn Noãn, hai nhà dòng dõi kém xa nhau, nhiều nhất chỉ có thể nạp Noãn Noãn làm thiếp.


      "Tiểu cửu, chúng ta được lúc rồi ,nên trở về thôi." thúc giục . Noãn Noãn xin muội đó đừng có u mê, đường đường chính thê làm lại làm thiếp. Ôn gia cùng với Tiêu Dao vương làm đám hỏi, vạn nhất Tiêu Dao vương ấm đầu muốn soán ngôi vị hoàng đế, Ôn phủ bọn họ chắc chắn bị xử trảm cùng, lúc đó biết tìm ai mà khóc!


      "Tiểu lục, sao đệ mới cùng ta được mấy câu mà vội về vậy?" Vân Trạm mỉm cười , "Nhà đệ trưởng bối nhiều, ta thăm cảm giác có chút câu nệ, cho nên mới hay tới bái phỏng. Hôm nay gặp được ba người các ngươi, bằng cùng nhau lên tửu lâu kia ngồi chút nhé. Ngày mai ta về kinh thành rồi."


      muốn trở lại kinh thành sao, tốt quá, hy vọng vĩnh viễn quay lại Ninh Dương thành!


      mặt Ôn Noãn Noãn nhất thời lộ ra tia tươi cười như trút được gánh nặng.


      Cùng Ôn lục chuyện khóe mắt dư quang của Vân Trạm thoáng nhìn thấy bộ dạng đó của nàng, bất động thanh sắc.


      "Chiến huynh." Ôn nhìn trái nhìn phải, , "Chúng ta đến quán trà bên cạnh ." Quán trà so với tửu lâu sạch hơn ít, rất ít xuất con hát hay những người đồi phong bại tục, thích hợp cho Noãn Noãn.


      Ôn Noãn Noãn phát quán trà đối diện với tiệm khung Liễu thị, gật đầu : "Được thôi, vừa lúc muội khát nước ." Bọn họ nếu nghe theo Vân Trạm, biết sau lưng làm ra chuyện gì .


      Vân Trạm hơi hơi gật đầu : "Được." xong, mang theo hai gã thị vệ về bên kia.


      Ôn gia huynh muội nhanh chóng đuổi theo.


      ○○○


      "Chiến gia, ngài tới rồi, mời vào bên trong ——" tiểu nhị của quán trà thấy bọn họ tới, vội vàng khom người cao giọng nghênh đón. Người này ở trong khách sạn gần đây, dạo này hay tới đây uống trà.


      "Tiểu nhị, đem bình trà thượng hạng, thuận tiện mang thêm ít bánh ngọt điểm tâm." Vân Trạm cao giọng phân phó , tự ý dẫn theo Ôn thị huynh muội lên nhã gian lầu hai. Trừ bỏ thị vệ của , thư đồng gia đinh Ôn phủ tự giác ngồi bên dưới lầu .


      Mọi người ngồi trong nhã gian, tiểu nhị lưu loát đem trà cùng bánh ngọt bưng lên, sau đó hỏi: "Bốn vị gia còn cần cái gì nữa ạ?"


      Vân Trạm khoát tay, để cho lui ra.


      Bưng lên chén trà thơm ngát nhấp ngụm, Vân Trạm tiếp tục nghi vấn lúc trước, "Tiểu cửu nghĩ chuyện đó thế nào ?"


      Ôn Noãn Noãn nghĩ được vì sao lại chấp nhất chuyện đó đến thế, ngẩn người : "Bởi vì ông chủ tiệm khung Liễu thị là người cẩn thận, mỗi đêm ông ấy đều kiểm tra lại cửa sổ và nến trong cửa hàng lượt rồi mới ra về."


      "Vậy để cho quan phủ tra ." Vân Trạm , xoay mặt nhìn về phía tiệm khung Liễu thị bên đường. Người trong nhà bận rộn chuyển đồ đạc nọ kia ra khỏi tiệm, trong đó phụ nhân trung niên vừa dọn vừa nức nở, đưa tay lau nước mắt.


      "Cuộc sống của dân đen quả dễ dàng, trận lửa này lớn, cháy sạch làm nhà mắc nợ. Nếu bị trong số tranh chữ bị hủy mà có tuyệt phẩm, mà chủ nhân lại tức giận, chừng còn có thể làm cho ông chủ ngồi tù!”


      Ôn Noãn Noãn có chút bi phẫn , "Nếu là như vậy , người làm chuyện đó là táng tận lương tâm!"


      "Táng tận lương tâm..." Vân Trạm thấp giọng , sườn mặt tuấn mỹ đờ đẫn .


      "Người như thế chính là người ta căm hận nhất !" Ôn Noãn Noãn lớn tiếng trách cứ , "Chỉ vì thích ý nhất thời, làm hại người khác cả đời thống khổ." chỉ biến thái đối với nàng, còn ở bên ngoài làm ít chuyện bất lương, làm hại nàng sống cũng đau khổ, mới tiêu cực mà chết .


      "Ho ho ho ho." Ôn lục nghe thấy nàng kích động, giống như nàng mới là người bị hại lớn nhất trong trận hỏa hạn này, "Tiểu muội, muội là chính nghĩa mười phần, nếu muội là nam tử tốt rồi, tương lai muội có thể nhập con đường làm quan, vì dân làm chủ trừ gian diệt ác."


      "Muội nếu là nam tử , lão tổ mẫu nhà các ngươi mẫu nhất định cao hứng." Vân Trạm trầm tư đột nhiên , "Bà có ba nhi tử ,bảy tôn tử ,ba chắt trai, nhất định rất thích nữ hài." Theo tình báo nhận được Phượng Linh quận chúa bị cướp mất đứa con cho nên đối với hai đứa cháu hết mực thương, vì lại tiêc nuối thể bảo vệ được con .


      "Lục ca, thất ca, các ngươi tương lai nếu có thể có chức vị, trăm ngàn phải làm thanh quan,vì dân làm chủ."


      Vẻ mặt Ôn Noãn Noãn nghiêm túc , "Làm quan vì dân làm chủ, bằng về nhà bán khoai lang. Các ca trăm ngàn lần cần vì thăng chức làm gì mà lục đục với nhau hại trăm họ."


      "Làm quan vì dân làm chủ, bằng về nhà bán khoai lang?" Ôn thất nhất thời nở nụ cười, "Noãn Noãn muội yên tâm, nếu ta có thể làm quan, làm quan mà phải làm hại đến dân để mưu cầu chưc vụ, ta thà rằng về nhà bán vải, xin nhóm huynh trưởng thu lưu ta làm tiên sinh phòng thu chi."


      Nàng câu hai ý nghĩa, hầu như đều nhắm vào . Lần đầu tiên nhìn thấy nàng vô cùng sợ hãi , sau đó là gắng tránh . Hay là ngay từ đầu nàng được bản tính của rồi?


      Nàng là làm sao mà biết được? Thông qua con đường nào để tìm hiểu? hay sau lưng Ôn phủ có thế lực to lớn nào khác?


      đúng, nàng chỉ là nữ hài, Ôn phủ nếu có thể lực sau lưng, nhất định cho con cháu trưởng thành trong nhà , mà phải chỉ là để gả nữ nhi.


      Vân Trạm có chút kinh ngạc, con ngươi tối đen nhìn Ôn Noãn Noãn, dần dần trào ra gió lốc, sau đó lại chậm rãi ôn hòa xuống.


      xong, phát ra lời của nàng có ý trào phúng !


      Ôn Noãn Noãn sợ nhất là lúc nhìn nàng như vậy, nhanh chóng cúi đầu.


      suy nghĩ cái gì? Có phải nàng để lộ chuyện gì hay ?


      Nàng suy nghĩ , co quắp đến bất an.


      Lần đầu tiên nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ kia lộ vẻ lạnh lùng nguy hiểm, Ôn lục Ôn thất nhìn biểu tình Ôn Noãn Noãn, cũng lập tức lo lắng. là song vương Vân Trạm, người hoàng tộc đó!


      Vân Trạm bình tĩnh nhìn biểu của ba huynh muội Ôn gia trừ loại biểu tình nào, xác định được Ôn lục Ôn thất hoàn toàn biết xảy ra chuyện gì, mà Ôn nhị tiểu thư Ôn Noãn Noãn lại hiểu được biểu của đến từng chi tiết.


      "Ha ha ha a, các ngươi làm sao vậy, uống trà , uống lạnh đó ." đột nhiên cười rộ lên, giơ chung trà lên .


      khí áp lực u đột nhiên biến mất, ba huynh muội Ôn gia nhanh nhẹn giơ lên chung trà, cùng uống trà.


      Phong Vũ Yên, lovenovel, Winter19 others thích bài này.

    4. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Hay wá..hay wá...kiê´p này ko bik a có vì chị mà thay đổi tính tình ko ?:yoyo20::yoyo20:
      swanbeauty thích bài này.

    5. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]
      Chương 29 Thượng Quan đại công tử


      Ôn Noãn Noãn tuy rằng thể xác định chuyện này có liên quan gì đến Vân Trạm hay , nhưng trong lòng rất thoải mái. Nếu thực làm chuyện đó phải biểu đạt cho mưu nào đó của sắp diễn ra? Nếu phải làm, để cho người ác nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật quả khó chịu, nàng nhìn được nhìn xuống tiệm khung Liễu thị thở dài.


      "Tiểu cửu, đừng thở dài ." Ôn thất thấy Ôn Noãn Noãn khổ sở, khuyên nhủ , "Bọn huynh trở về với cha chuyện này, chắc chắn họ giúp đỡ gia đình này mà ."


      nghe cha mình từng , Ôn phủ vì giảm bớt ý mơ ước của người khác đối với tiền tài của nhà mình, cũng vì để cho quý tộc hoàng thất phải kiêng kị, nên làm nhiều việc thiện, dùng loại phương pháp này phân tán số tài sản ngoài mặt cho người ta thấy được. Ôn phủ làm việc thiện lúc ban đầu là vì quận chúa lão phu nhân nhắc nhở, nhưng sau này thấy những người được giúp đỡ có cuộc sống vui vẻ hạnh phúc,bọn họ cũng vui vẻ làm việc thiện .


      "Nhà các ngươi định xuất tiền giúp nhà ông ta vượt qua cửa ải khó khăn này sao? Định mua lại tiệm khung sao?" Vân Trạm có chút kinh ngạc. Tiệm khung Liễu thị là gia đình có sản nghiệp tổ tiên để lại, Ôn phủ ra tay lần này có thể nhân cơ hội mua lại cái này cửa hàng cùng với người trông coi duy trì cửa hàng.


      " thể mua được ! Ôn gia chúng ta mua bị người đời là gian thương, nhân cơ hội mà nuốt mất sản nghiệp tổ tiên nhà người ta." Ôn thất lắc lắc đầu , "Theo huynh muội chúng ta biết tác phong các trưởng bối trước sau như , đại khái sau này tranh chữ của chúng ta có thể được đóng khung miễn phí mà thôi." Thương nhân có tiền giàu có chút, chỉ cần sai bước bị mắng là gian thương.


      Vân Trạm nhất thời nở nụ cười, " Ôn phủ các ngươi đúng là Bồ Tát sống cứu khổ cứu nạn." Học theo sách thánh hiền làm người tốt cần báo đáp sao? Thiên hạ lại còn có người ngốc như vậy, lại còn là cả gia tộc!


      "Nhìn người khác hạnh phúc, bản thân mình cũng vui lây, bởi vì người đó là được mình ra tay giúp đỡ mới có được hạnh phúc ." Ôn Noãn Noãn , cố ý nhìn về phía Vân Trạm. Tâm lý Vân Trạm bị vặn vẹo, nhìn người khác đau khổ mới thỏa mãn được.


      Vân Trạm cười cúi đầu uống trà, trả lời câu của huynh muội bọn họ.


      Ôn Noãn Noãn giống như lẩm bẩm, "Sao tư nhiên mình lại có cảm giác, nếu tiệm khung Liễu thị quả là bị phóng hỏa, như vậy chả phải là nhà chúng ta chùi đít dọn dẹp cho cái tên bất lương đó sao."


      Ôn lục nhất thời xấu hổ ho hai tiếng. Mông đít hai từ này quả nên tử trong miệng Ôn Noãn Noãn ra , nương khuê tú được giáo dục nghiêm chỉnh.


      Ôn thất cúi đầu há mồm nhai điểm tâm, làm bộ có nghe thấy.


      Thân thể Vân Trạm hơi hơi chấn động, khuôn mặt tuấn tú ôn hòa lộ ra sắc mặt hờn giận hay . Chỉ có hai gã thị vệ phía sau gương mặt hơi mất tự nhiên, tầm mắt nhàng chuyển sang tiệm khung Liễu thị đối diên, giống như nhẫn chuyện gì đó.


      Uống xong trà, huynh muội Ôn thị lại cùng Vân Trạm từ biệt, Vân Trạm có lôi kéo thêm bọn họ nữa, mà chỉ tới chỗ của Ôn tứ để từ biệt, có việc gấp ngày mai phải trở lại kinh thành , thể tới đại thọ của Phượng Linh quận chúa được, còn nhờ bọn họ chuyển lời cáo lỗi tới giùm.


      Ba huynh muội Ôn gia liên tục gật đầu, ngày mai bọn họ đến tiễn , nên ở đây cầu chúc được thuận buồm xuôi gió.


      Vân Trạm tới hướng tiệm vải Ôn gia mà , ba huynh muội Ôn gia ngoan ngoãn về hướng khác hồi phủ


      ○○○


      Huynh muội Ôn Noãn Noãn hồi phủ ngay lập tức tìm Ôn đại lão gia. Bọn họ mỗi người mọt câu hết chuyện của tiệm khung Liễu thị, Ôn đại lão gia lập tức gật đầu, rằng mau chóng phái người qua liên hệ.



      Bởi vì Ôn phủ thường xuyên làm việc thiện, Ôn Noãn Noãn cũng quan tâm tới chuyện này nữa, mà là đem thời gian còn lại liên lạc với Thượng Quan Liên Dao.


      Nàng đến tuổi phải xuất giá, phải chọn nam nhân có thể cho nàng cuộc sống an bình. Thượng Quan Thiên Tỳ là chính là người được lựa chọn, tuy rằng ám chỉ với nàng rằng nạp thiếp, nhưng mà nàng vẫn còn có chút lo lắng, nàng muốn phải mở miệng hứa hẹn, tốt nhất viết giấy cam đoan.


      Hậu hoa viên Thượng Quan phủ liễu rủ mặt hồ, Thượng Quan Thiên Tỳ cùng Ôn Noãn Noãn dọc theo bờ hồ tản bộ. Chủ tớ Thượng Quan Liên Dao biết chạy đâu ,hai nha hoàn của Ôn Noãn Noãn cùng với gã sai vặt thân cận của Thượng Quan Thiên Tỳ rất xa bọn họ


      "Ta nghe bức họa ta nhờ Liên Dao đưa cho nhị tiểu thư, nhị tiểu thư cầm làm khung, tiệm khung lại bị cháy, bị hủy cùng những bức họa khác ." Thượng Quan Thiên Tỳ cười , "Chỉ là bức họa được đẹp lắm, cần phải phiền toái đóng khung như vậy đâu ." Tuy là miệng như vậy,nhưng trong lòng lại nhảy nhót, công phu phụ lòng người, Noãn Noãn cuối cùng cũng động tâm với .


      "Đại công tử, đó là bức họa người dụng tâm vẽ ra, ta tự nhiên phải giữ lại tốt." Ôn Noãn Noãn cúi đầu , "Thực xin lỗi, bức họa bị thiêu mất rồi." Nàng kỳ thực là có lý do để ra ngoài mình, nên mới dùng bức chân dung đó để làm cớ . dùng chân tình đối với nàng, mà nàng lại coi như cái khóa an toàn cho tương lai, giờ phút này nghĩ điều đó quả muốn xin lỗi .


      Thượng Quan Thiên Tỳ cúi đầu nhìn thiếu nữ mình chờ đợi bao năm qua, ôn nhu , "Nàng thích nó?"


      "Ừm, cho nên mới làm khung ." Ôn Noãn Noãn nhanh chóng gật đầu. Bức họa đó vẽ hơi xấu nét lại thô cứng, nhưng rất thú vị, hơn nữa trong đó cất dấu tình ý của Thượng Quan Thiên Tỳ, chất trong lòng nàng có chút thích, nếu ngoài ý muốn mà , sau khi thành thân bức họa xấu hoắc đó có thể trở thành vật kỷ niệm vô giá.


      "Nhị tiểu thư, nếu nàng thích ta có thể vẽ thêm cho nàng bức nữa. Chỉ là kỹ thuật vẽ của ta có chút vụng về, chỉ thích hợp vẽ chơi." Thượng Quan Thiên Tỳ đưa đôi mắt nhu tình nhìn về cái trán nõn nà của Ôn Noãn Noãn.


      "Được." Ôn Noãn Noãn lập tức dịu ngoan .


      " thôi, chúng ta bên thủy đình kia nghỉ ngơi chút. Ta sai nô bộc thư phòng mang tới giấy và bút mực." Thượng Quan Thiên Tỳ , hướng tới phía sau vẫy tay cái.


      Hai nha hoàn của Ôn Noãn Noãn cùng chỗ với nô bộc trẻ tuổi, chắp tay : "Đại công tử." là người sai vặt thân cận nhất của Thượng Quan Thiên Tỳ, ngày thường trong cũng giúp Thượng Quan Thiên Tỳ dọn dẹp những thứ xung quanh.


      "Yên Vũ, ta cùng với nhị tiểu thư tới đình bên hồ sen nghỉ ngơi, ngươi thư phòng đem giấy và bút mực mang tới đây." Thượng Quan Thiên Tỳ phân phó .


      "Vâng." Yên Vũ , khom người rời .


      Thượng Quan Thiên Tỳ dẫn Ôn Noãn Noãn xuyên qua con đường hình chữ "Chi"(之) cầu dẫn quanh co, đến ở đình ở giữa hồ sen. Đình này nhìn qua là biết thường xuyên có người tới, còn là vì Ôn Noãn Noãn muốn tới chơi Thượng Quan phủ cho nên được bố trí riêng, bốn chiếc ghế đá trong đình đều trải đệm gấm màu xanh lam.


      Thượng Quan Thiên Tỳ cầm lấy hai hai cái đệm với bên đình vỗ vỗ vài cái, sau đó để lại chỗ cũ, : "Nhị tiểu thư, mời ngồi." Xuất phát từ lòng tôn trọng với khuê nữ, còn có gọi thẳng khuê danh của Ôn Noãn Noãn, cũng cầu Ôn Noãn Noãn gọi tên của .


      Nhìn săn sóc tỉ mỉ, Ôn Noãn Noãn rất là vừa lòng, hướng tới hơi hơi cúi thấp người, chỉ vào vị trí đối diện : "Đại công tử, ngươi cũng ngồi ."


      Hồng Lăng cùng Lục La vẫn theo phía sau Ôn Noãn Noãn lên cầu, nhưng rất nhanh bị hai nha hoàn của Thượng Quan Liên Dao đuổi theo."Hồng Lăng tỷ, Lục La tỷ, đây là đồ mà tiểu thư ta sai chúng ta đem tới đây." Nha hoàn của Thượng Quan Liên Dao xong, cười hì hì cầm khay trong tay đưa cho các nàng.


      Hồng Lăng Lục La nhận lấy. Lục La cười : "Tiểu thư nhà ngươi chọn đúng thời cơ nha." Hai cái khay, cái ở bên để ấm trà hai chung trà, khay khác để bánh ngọt tinh xảo.


      "Ha ha ha a." hai nha hoàn của Thượng Quan Liên Dao cười khẽ , hướng tới phía sau chỉ chỉ.


      Hồng Lăng Lục La nhìn lại, thấy Thượng Quan Liên Dao đứng cạnh rìa núi giả vẫy tay với các nàng.


      Thượng Quan tiểu thư cố gắng muốn giật dây bắc cầu cho đại ca nàng và nhị tiểu thư nhà mình nha.


      Hồng Lăng, Lục La nhìn nhau cười, mỗi người bưng cái khay hướng thủy đình tới.


      "Đại công tử, nhị tiểu thư." Các nàng xong, đem nước trà cùng bánh ngọt đặt lên bàn, sau đó khom người rời khỏi thủy đình, đứng xa xa hầu hạ.


      Thượng Quan Thiên Tỳ biết những điều này là có muội muội nhà mình lo liệu , trong lòng rất cảm kích muội tử thông minh nhu thuận, thân thiện am hiểu ý người.


      "Nhị tiểu thư, buổi trưa đa qua lâu rồi , nàng nhất định hơi đói, bằng nếm tay nghề đầu bếp của quý phủ ta." xong, đem hai đĩa bánh ngọt đưa đến trước mặt Ôn Noãn Noãn, sau đó đưa chung trà châm qua.


      So sánh với Vân Trạm, thể xác và tinh thần khỏe mạnh, tính cách thành thục, trượng phu tốt.


      Ôn Noãn Noãn yên lặng nghĩ, hướng tới cười , đưa tay lấy bánh ngọt.


      Thượng Quan Thiên Tỳ cầm chung trà lên chậm rãi uống nước, khóe miệng mỉm cười nhìn nàng.


      Năm ấy mười sáu tuổi bất ngờ gặp được Ôn Noãn Noãn mặc nam trang, cảm thấy nữ hài tử mười tuổi này quả có lòng dũng cảm khác thường. cũng có cố ý chờ đợi nàng, nhưng chỉ cần có thời gian nhìn nàng chút. Chậm rãi , càng ngay càng biết nhiều điều về nàng, cũng càng ngày càng để bụng, bất tri bất giác trở thành chờ đợi nàng lớn lên. Biết nam nhân Ôn phủ lưu luyến bụi hoa, cũng cùng các nữ nhân khác dây dưa, phòng ngừa Ôn phủ khi vì Ôn Noãn Noãn chọn lựa vị hôn phu cầu này.


      quan sát toàn bộ quá trình Ôn phủ đại tiểu thư chọn rể, cảm thấy may mắn bản thân mình Hoa Lâu , trong phủ lại có nha hoàn thông phòng, nếu ngay từ đầu bị loại ra khỏi danh sách vị hôn phu của Noãn Noãn.


      Đến cuối năm ngoái, Ôn phủ đột nhiên tìm bà mối, biết tin, ngay lập tức phái người dò la những bà mối này, Ôn phủ là giúp tứ thiếu gia làm mai, hay là tìm mối cho nhị tiểu thư? Bởi vì Ôn tứ trong đám huynh đệ chưa thành thân của Ôn gia là người lớn tuổi nhất, mà Ôn Noãn Noãn qua năm mười lăm , đến tuổi cập kê tìm người mai mối.


      Biết được Ôn phủ lần này là vì Ôn nhị tiểu thư tìm hiền tế, lập tức bắt đầu tìm cách. Lúc qua năm mới, ý với phụ thân muốn chúc tết xung quanh, Ôn phủ làm khách, cố gắng làm cho ba vị lão gia Ôn phủ cùng chư vị huynh trưởng lưu lại ấn tượng tốt với . phái người hỏi thăm hành tung thăm viếng năm mới của Noãn Noãn, vài lần cố ý cùng nàng gặp gỡ. Tuy rằng cách rất nhiều trưởng bối và nô bộc, cũng có thể thấy được Ôn Noãn Noãn từ xa. Nàng mặc nữ trang quả nhiên đúng như lời bà mối , văn nhã đoan trang, có tri thức hiểu lễ nghĩa, tiến thối hữu độ, chính là phong phạm nữ nhi nhà cao cửa rộng.


      Khi tĩnh như xử nữ ,khi động linh hoạt như thỏ, nữ hài thông minh như vậy đúng thê tử trong lòng của !


      dám đợi lâu thêm nữa. Biết muội muội Liên Dao nhà mình ngày thường cùng Ôn Noãn Noãn thỉnh thoảng hay lui tới, liền vội vàng thúc giục muội tử viết thư mời Noãn Noãn hai tháng hai đạp thanh.


      Muội muôi cũng thông minh, uổng công ngày thường chiều nàng,ngay lập tức viết thư .


      sớm đoán được Ôn đại tiểu thư xuất giá rầm rộ như vậy có rất nhiều nam tử ham muốn vị trí làm rể Ôn phủ, quả nhiên, ngày hai tháng hai đó, thấy được vài người. thể tham gia đá cầu, khiến cho mọi người chú ý, tiếng động bức lui ít nam tử trẻ tuổi bằng .


      Lấy họa đưa tình là biện pháp muội tử Liên Dao nghĩ ra , kết quả lại thực có hiệu quả, Noãn Noãn bắt đầu chú ý . Sau đó, Liên Dao chủ động mời nàng đến Thượng Quan phủ chơi, làm cho "bất ngờ gặp" nàng. Cho đến bây giờ, tin tưởng, nàng cũng có hảo cảm đối với .


      Nếu có gì bất ngờ xảy ra, có thể thuận lợi đem thiếu nữ khi mặc nam trang hoạt bát, khi mặc nữ trang hiền thục yên tĩnh lấy về nhà, cả đời làm bạn.
      bixu tran, PhongVy, Phong Vũ Yên19 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :