1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiên chi kiều nữ - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN [Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 10: thế to lớn trở về Nhuận Dương

      Trong nội tâm Bánh Hấp thích nhất hồ ly ca ca, nghe Lí Phượng hồ ly ca ca là đại thúc, trong nội tâm có chút vui, đối đãi Lí Phượng nhiệt tình nữa. Bất quá tính cách nàng nhu hòa, mất hứng Lí Phượng cũng nhìn ra, cùng nàng vui vẻ như trước. Bánh Hấp rất nhanh đem điểm vui ấy để qua sau tai rồi.




      Tiệc sinh nhật tiệc này, phi thường náo nhiệt.




      Thiên Hạo Đế phái tổng quản thái giám Tần Ngọc Y tới đây tuyên chỉ, ban cho Minh Châu quận chúa Triệu Đàn tòa phủ đệ bên cạnh Hoàng Cung, Thiên Hạo Đế còn tự mình viết tấm biển " phủ Minh Châu quận chúa ", sai Tần Ngọc Y đưa tới.




      Bánh Hấp đối với mấy cái này đều để trong lòng, bởi vì nàng còn hiểu, nàng chẳng qua là biết mình lại thêm có tòa nhà, là Sủi Cảo ca ca cho mình .




      Ngày hôm nay Bánh Hấp cùng đám tiểu quý nữ chơi đùa quá mệt mỏi, đến buổi chiều, Bánh Hấp liền duy trì nổi, cùng Lập Xuân ngủ hơn canh giờ, lại bị kêu tới bồi khách.




      vất vả khách khứa đều về hết, lúc này cả nhà mới buông lỏng xuống


      Sau khi ăn cơm tối, Cao lão thái phi tinh thần mệt mỏi, muốn ngủ, Bánh Hấp dựa sát vào tổ mẫu : "Tổ mẫu, ta muốn gặp hồ ly ca ca!"




      Được Cao lão thái phi đồng ý, Bánh Hấp liền ngoại viện gặp Liễu Ly.




      Liễu Ly trong phòng đọc sách, nghe gã sai vặt hồi báo châu quận chúa đến, vội vàng đứng dậy nghênh đón.Bánh Hấp mặc áo choàng gấm đỏ nhạt thêu hoa, đội mũ trùm đầu đỏ thẫm, khuôn mặt hồng hồng, con mắt trong suốt lóe sáng, đứng bên ngoài cửa sân, phía dưới đèn lồng chờ Liễu Ly.




      Thấy Liễu Ly, nàng vội vàng lên nghênh đón, dịu dàng : "Hồ ly ca ca!"




      Liễu Ly mỉm cười, ấm giọng : "Bánh Hấp , có chuyện gì?"


      Bánh Hấp nhìn gương mặt ôn hòa của Liễu Ly, trong nội tâm có loại trực giác, cảm thấy giống như cười. Cái này làm lòng của nàng có chút khổ sở. Nàng ngửa đầu nhìn Liễu Ly, nghiêm túc : "Hồ ly ca ca, hôm nay Lí Phượng đúng!"




      Chân mày Liễu Ly chau lại nhìn nàng.




      Bánh Hấp ngẩng mặt lên nhìn Liễu Ly, mắt to trợn tròn, rất nghiêm túc rất chân thành mà giải thích: "Nàng sai rồi, hồ ly ca ca rất trẻ tuổi, rất đẹp, rất có bản lĩnh, căn bản là ca ca, phải đại thúc!"Liễu Ly: "..."




      Bánh Hấp xong, có chút thẹn thùng, cũng mặc kệ Liễu Ly phản ứng, quay người liền chạy.




      Lập Xuân vội vàng theo.




      Liễu Ly đứng tại nguyên chỗ, nhìn xem Bánh Hấp tròn vo chậm rãi rời , tầm mắt rủ xuống.




      Nguyên lai, Bánh Hấp năm tuổi có ý nghĩ của mình.



      Nghĩ tới đây, khóe miệng của liền nhịn được vểnh lên, tiểu nha đầu bắt đầu trưởng thành rồi!




      Hai ngày sau, Bánh Hấp lại bị Thiên Hạo Đế Triệu Đồng phái người đón vào trong cung.




      Ngày hôm đó, Triệu Đồng thay đổi y phục hàng ngày, chuẩn bị mang theo Bánh Hấp phủ Minh Châu quận chúa mới ban cho.




      Vừa ra đến trước cửa, Triệu Đồng lại kỹ càng nhìn nhìn Bánh Hấp , cảm thấy nàng tuy rằng mang theo mũ trùm đầu, thế nhưng là cái mũi miệng như trước lộ ở bên ngoài, chút nữa ngồi lưng ngựa sợ là lạnh.




      Triệu Đồng chỉ thị cung nữ cầm cái khăn lụa lớn xưa nay Minh Châu quận chúa hay dùng tới.




      đem khăn lụa quấn quanh mặt Bánh Hấp , vây cái mũi cùng miệng Bánh Hấp , chỉ chừa đôi mắt to lộ ở bên ngoài.




      Bánh Hấp cũng như có điều suy nghĩ nhìn , sau đó chạy vào tẩm điện, lục tung rồi tìm ra cái khăn lụa mình rất ưa thích tới y, chạy đến trước người Triệu Đồng: "Ca ca, Bánh Hấp cho ngươi quấn lên!"




      Bánh Hấp câu rất bình thường, tuy nhiên lại làm cái mũi Triệu Đồng có chua xót: Bánh Hấp của ta biết quan tâm ca ca rồi!




      ngồi chồm hổm xuống, con mắt có chút ướt át nhìn Bánh Hấp , đợi Bánh Hấp quấn khăn lụa cho mình.


      Bánh Hấp bắt chước phương pháp Triệu Đồng mới vừa rồi giúp mình quấn khăn lụa, dùng khăn lụa quấn cái mũi cái miệng Triệu Đồng, quấn quanh vòng rồi cột lại, nàng còn đặc biệt cột nơ con bướmmà lúc trước Lập Xuân dạy——chẳng qua là nàng học nghệ thông, nơ con bướm bên cánh lớn, bên cánh , tại chỗ mối bị nối vểnh lên, nhìn quái dị vô cùng.




      Vì vậy, Thiên Hạo Đế Triệu Đồng mười lăm tuổi , mặc áo choàng liền mũ màu đen chất liệu cao quý, mặt quấn khăn lụa màu hồng lựu, mang theo muội muội thân áo choàng đỏ thẫm, cưỡi con ngựa cao to, thị vệ vây chặt chẽ xung quanh, hướng phủ Minh Châu quận chúa cách cửa cung xa tới.




      Phủ đệ Minh Châu quận chúa cách Hoàng Cung xa.




      Ra khỏi cửa cung xa, Triệu Đồng liền ghì ngựa, chỉ vào cổng chính màu đỏ, kêu Bánh Hấp nhìn và : "Đây là phủ đệ quận chúa ca ca chuẩn bị cho ngươi!"




      Mùa đông qua rất nhanh. Mùa xuân rút cuộc vào nhân gian.




      Thời tiết ấm áp khiến cho Bánh Hấp hoạt động cũng nhiều hơn.




      Do Cao lão thái phi dồn hết tâm trí an bài xuống dưới, Bánh Hấp cũng có mấy người bạn tốt, lúc ban đầu cùng nàng là Minh Viễn Hậu phủ đích Tôn tiểu thư Lý Phượng cùng với thứ xuất muội muội Lý Thấm, về sau lại thêm Tứ tiểu thư Hồ Mạn.




      Lúc này bốn nữ hài tử ở bên trong, Hồ Mạn là lớn nhất, bất quá cũng mới chín tuổi.



      Bánh Hấp thích nhất chính là Hồ Mạn, còn có chơi đùa đến hai lần, mà bắt đầu suốt ngày Hồ Mạn tỷ tỷ ơi Hồ Mạn tỷ tỷ à.




      Hồ mạn trở thành tỷ tỷ Bánh Hấp thích nhất.


      Ở chỗ dì thái hậu, ở chỗ tổ mẫu, ở chỗ Triệu Đồng, ở chỗ Triệu Sam, ở chỗ Liễu Ly, Bánh Hấp đều là thỉnh thoảng mà nhắc đến Hồ Mạn tỷ tỷ, Hồ Mạn tướng mạo xinh đẹp, khí chất thanh tao lịch , tính cách ổn trọng, ôn nhu hiền thục, nguyện ý mang theo Bánh Hấp chơi, là tỷ tỷ tốt nhất.




      Triệu Đồng phục lắm: " Hồ Mạn tỷ tỷ so với Sủi Cảo ca ca sao?"




      Bánh Hấp liền rất chân thành mà cho biết: "Sủi Cảo ca ca, Hồ Mạn tỷ tỷ cùng ngươi đều đẹp mắt giống nhau!"


      Triệu Đồng: "..."




      Bánh Hấp miêu tả làm cho Triệu Đồng cùng Chu thái hậu chưa thấy qua Hồ Mạn, đối với đệ nhất quý nữ Đại Kim Hồ Mạn tràn đầy chờ mong.




      Chu thái hậu sủng ái cháu ngoại nữ Bánh Hấp , liền đặc biệt mỗi lần trong cung tụ hội, liền mời tất cả đám quý nữ kim kinh cùng tuổi Bánh Hấp cùng đám quý công tử vào cung du ngoạn, còn đặc biệt cho phép Bánh Hấp viết thiếp mời cho Tứ tiểu thư Hồ Mạn.




      Tụ hội ngày đó, Triệu Đồng đặc biệt tới, chuẩn bị nhìn Hồ Mạn tỷ tỷ được muội muội tôn sùng hình dáng ra sao.


      Trước khi đến, tận lực kêu thái giám nghe ngóng điều tra. Cho nên, Triệu Đồng đường liền vừa vặn đụng phải Bánh Hấp .




      Bánh Hấp cùng Hồ Mạn, Lí Phượng, Lý Thấm đám nữ hài tử ngồi ở đồng cỏ đấu cây cỏ, từ xa trông thấy Sủi Cảo ca ca đến, vội vàng đứng dậy nghênh đón.




      Đám nữ hài tử cũng đứng dậy chào Hoàng Đế




      Triệu Đồng mỉm cười liếc nhìn những nữ hài tử này, cúi người giọng hỏi Bánh Hấp : "Người nào là Hồ Mạn tỷ tỷ ngươi thích nhất?"




      Bánh Hấp đem miệng tiến đến bên tai ra: "Sủi Cảo ca ca, Hồ Mạn tỷ tỷ chính là tỷ tỷ xinh đẹp mặc áo váy vàng nhạt!"




      Triệu Đồng ngồi thẳng lên, : "Đều đứng dậy !"




      Mấy nữ hài tử đều cúi đầu đứng ở nơi đó.




      "Ngẩng đầu lên!" Triệu Đồng trầm giọng .




      Đám nữ hài tử tuy rằng ngẩng đầu lên, nhưng cũng dám nhìn thẳng Hoàng Đế, đều rủ mi xuống nhìn rất mất tự nhiên.




      Triệu Đồng mắt nhìn nữ hài tử áo vàng nhạt váy lụa đứng ở chính giữa. bé kia đại khái cảm giác được Hoàng Đế nhìn chính mình , vô thức mỉm cười.




      Tiêu chuẩn quý nữ kim kinh nay là cười lộ ra bốn cái răng, thế nhưng Thiên Hạo Đế Triệu Đồng chỉ thấy tiểu nương Hồ Mạn hé mở môi đỏ, cái hang động lớn màu đen, lại thấy được hàm răng!


      Nguyên lai cái gọi là "Cùng dạng với Hồ Mạn tỷ tỷ xinh đẹp " là tiểu nương miệng còn hôi sữa thay răng!




      Triệu Đồng u oán mà liếc mắt Bánh Hấp , tiền hô hậu ủng rời .




      Đến buổi tối, chuẩn bị ngủ, Triệu Đồng hỏi Bánh Hấp : " Người còn răng cửa chính là tỷ tỷ mà ngươi gọi là Hồ Mạn tỷ tỷ? Cùng ca ca ta giống nhau đẹp mắt ở chỗ nào?"


      Bánh Hấp giảo hoạt che miệng mà cười.




      Triệu Đồng thế mới biết bản thân mình trở thành trò cười của tiểu nha đầu này, cũng khỏi mỉm cười, khuôn mặt nhắn núc ních thịt của Bánh Hấp véo cái.




      Phương bắc mùa xuân rất ngắn, thời điểm hoa hồng mới nở rộ, mùa hạ đến rồi.




      Cửa hàng Triệu Sam sớm mời được chưởng quầy tốt, vào quỹ đạo, chỉ còn chờ Phàn Duy Bân từ Đông Xu trở về liền cùng chỗ quay về Nhuận Dương thôi.



      Phàn Duy Bân cuối cùng tới kim kinh.




      Triệu Sam muốn dẫn Bánh Hấp Triệu Đàn quay về Nhuận Dương, Liễu Ly với tư cách thị vệ thiếp thân của Bánh Hấp , tự nhiên cũng là muốn cùng chỗ trở về.




      Triệu Đồng năm nay mười sáu tuổi rồi, năm sau muốn tự mình chấp chính, quyết định năm nay lại Nhuận Dương lần. Họ Hồ sau nhiều lần khuyên bảo có kết quả, liền mang theo con Hồ Mạn cũng theo.



      Phàn Thanh mang theo thị vệ cung đình tự nhiên cũng là hộ tống Triệu Đồng, mà tổng quản thái giám Tần Ngọc Y cũng muốn theo Triệu Đồng, những thân tín thái giám cũng theo hộ tống.




      Đoàn thuyển khổng lồ uốn lượn chạy sông, hai bờ sông cấm vệ quân mặc áo giáp tươi sáng rõ nét chạy băng băng hộ vệ, mỗi khi đến bến tàu, đều có quan viên địa phương đến đây yết kiến... Bánh Hấp Triệu Đàn lần này quay về Nhuận Dương thanh thế to lớn, thực phiền toái chết rồi.



      đến bến tàu Tô Dương, Triệu Đồng cưỡi thuyền rồng ngừng lại, đám quan chức Tô Dương sau khi trải qua kiểm tra chặt chẽ lên thuyền yết kiến Thiên Hạo Đế.




      Toàn bộ đoàn thuyền bị ép ngừng lại.


      Bánh Hấp Triệu Đàn cùng Triệu Sam Liễu Ly đứng cái thuyền, đứng xa xa mạn thuyền nhìn về phía thuyền rồng của Triệu Đồng cảnh tượng trang nghiêm.


      Triệu Sam cùng Liễu Ly đều rất yên tĩnh lặng yên.




      Khi còn bé bọn thường thường cùng Triệu Đồng cùng nhau chơi đùa cùng chỗ, khi đó ranh giới tựa hồ cũng ràng.


      NgàyTriệu Đồng tự mình chấp chính dần dần tới gần, giữa bọn họ khe rãnh càng ngày càng ràng, đối với Triệu Sam mới mười sáu tuổi cùng Liễu Ly mà , thể loại kích thích.




      Lúc này, Bánh Hấp mở miệng : "Sủi Cảo ca ca đáng thương!"


      Triệu Sam Liễu Ly ngay ngắn hướng nhìn về phía nàng, kinh sợ nhìn nàng ngôn luận.




      Bánh Hấp cau mày : "Sủi Cảo ca ca rất thích cùng ta cùng nhau chơi đùa, thế nhưng là đoạn đường này đều có người vây quanh , cũng thể hảo hảo cùng ta chơi lần, trong nội tâm nhất định rất vui, tự nhiên đáng thương!"





      Triệu Sam Liễu Ly: "..."






      Triệu Đồng có quyền lực, lại có tự do.




      Cuộc sống của bọn biết bao nhiêu tự do, biết bao nhiêu sinh động.



      Trong mắt Triệu Sam cùng Liễu Ly đều có chút ít vui vẻ. Chỉ có Bánh Hấp , vẫn còn ngắm nhìn Sủi Cảo ca ca thuyền rồng bị người người vây quanh, mày nhíu lại, trong nội tâm tràn đầy thương đối với Sủi Cảo ca ca.









      tieunai691993, huyetdu, HoanHoan13 others thích bài này.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 11: Thầy trò đoàn tụ chia lìa lần nữa





      Sau khi đội tàu đến Nhuận Dương , Nam An Vương Triệu Tử dẫn đầu quan viên Nam Cương nghênh đón ngự giá Thiên Hạo Đế tại bến tàu, bến tàu cảnh tượng cực kì nghiêm trang.




      Triệu Sam, Liễu Ly cùng Bánh Hấp cưỡi thuyền lớn từ lúc đến Nhuận Dương liền cố ý rơi xuống đội tàu cuối cùng, lúc này liền chuyển qua thuyền gần bờ.



      Liễu Liên sớm phái thủ hạ là Tinh Vệ chạy đến cỗ xe ngựa tại địa điểm ước định đợi bọn hắn rồi. Hành lý đem về sau, Triệu Sam Liễu Ly liền mang theo Bánh Hấp về Vương Phủ trước.


      Ngồi ở xe ngựa, Triệu Sam vẫn còn vui mừng: "May mắn tổ mẫu có cho phép chúng ta đem hành lý giống như núi của Bánh Hấp về, bằng bây giờ cũng biết làm sao nha!"




      Bánh Hấp thuyền đến Nhuận Dương rất là hưng phấn, sáng sớm dã thức dậy, kết quả ngồi lên xe ngựa bao xa mà bắt đầu ngủ gà ngủ gật.




      Nhìn đầu Bánh Hấp nghiêng tới nghiêng lui, Triệu Sam muốn đem nàng ôm vào, Liễu Ly cũng vươn cánh tay đem Bánh Hấp ôm vào lòng, đặt ở đùi.



      Bánh Hấp bị lấy ôm vào trong ngực, đầu chui vào trong ngực Liễu Ly, rút cuộc cũng tìm được vị trí dễ chịu thoải mái, cánh tay đặt ở lưng Liễu Ly, nhéo nhéo, rất nhanh ngủ say.



      Xe ngựa đứng tại cửa sau Nam An Vương phủ, tinh vệ tiếp ứng cầm lấy hành lý, Liễu Ly ôm Bánh Hấp tỉnh ngủ, Triệu Sam theo sát phía sau, từ cửa sau tiến vào Vương Phủ, thẳng đến Diên Hi Cư.

      Đại nha hoàn Hàn Lộ của Chu thái phi mang theo mấy tiểu nha hoàn từ trong viện ra nhìn ba người Triệu Sam, lập tức kinh hãi, mang theo đám tiểu nha hoàn chạy ra đón, khom mình hành lễ : "Nô tài bái kiến Nhị công tử, tiểu quận chúa cùng Liễu thị vệ!"




      Bánh Hấp tỉnh, còn có chút buồn ngủ, vẫn ỷ lại người Liễu Ly chịu xuống, nàng thấy nóng, đem đầu đặt vai Liễu Ly, má dán vào cổ Liễu Ly, bộ dạng vô lực hỏi Hàn Lộ: "Cha ta mẹ ta cùng cậu Liễu Liên ta đâu?"




      Hàn Lộ nhíu mày : "Bẩm quận chúa, lão Vương gia cùng thái phi từ Chung Nam sơn chưa trở về , bảo là muốn cư ở đó rồi. Liễu Thống lĩnh chờ người tại Trúc viên đó!"



      Bánh Hấp vốn là nghe cha mẹ mình có hồi phủ, trong nội tâm rất là thất vọng, lắc lắc thân thể ôm cổ Liễu Ly, buồn bực đem mặt dán vào cổ Liễu Ly; ai biết chút nữa nghe xong, nguyên lai cậu Liễu Liên trở về, lập tức chuyển đau buồn thành vui mừng, trượt xuống khỏi người Liễu Ly, hướng Trúc viên chạy tới.




      Nàng vừa vượt qua tường xây làm bình phong ở cổng Trúc viên, liền thấy cậu Liễu Liên thân áo trắng thẳng tắp đứng bậc thang ở bên ngoài nhà chính, mỉm cười nhìn mình.



      Bánh Hấp kêu tiếng "Cậu Liễu Liên", vội chạy tới.




      Liễu Liên ôm lấy nàng chút, khuôn mặt Bánh Hấp hôn cái, sau đó nhìn về phía Triệu Sam cùng Liễu Ly theo sát Bánh Hấp tới, mỉm cười: "Các ngươi đều trở về rồi!"




      Triệu Sam thấy sư phụ, trong nội tâm tất nhiên là vui mừng vô hạn, thế nhưng trong miệng lời ra như cũ vô cùng ti tiện: "Sư phụ a sư phụ, thời gian dài như vậy gặp người, người như thế nào càng ngày càng trẻ tuổi? Người có thuật trú nhan hay vẫn là giỏi về thái bổ —— "



      Rút cuộc hắn có cơ hội xong, cánh tay trái Liễu Liên ôm Bánh Hấp , ngón tay phải nhắm ngay Triệu Sam nhàng bắn cái, Triệu Sam lập tức im miệng, miệng mở rộng lại ra lời, đành phải khua tay bày tỏ đáy lòng lo lắng.




      Liễu Ly nhìn Liễu Liên, tình cảm chân thành, nhìn cực kỳ giống Liễu Liên chính là đôi mắt hoa đào tựa hồ như phủ tầng sương: "Sư phụ, ngươi khỏe ?"



      Liễu Liên nhìn Liễu Ly, có vui mừng, cũng có kì quặc —— đứa này như thế nào càng ngày càng giống chính mình? Vốn là Phàn Duy Bân, Bạch Tử Xuân bọn hoài là con riêng của mình, giờ càng thêm rối loạn rồi!




      nhìn Liễu Ly, nghi hoặc lóe lên, híp mắt hoa đào lại : "Ta rất khỏe. Liễu Ly Hoan nghênh về nhà!"




      Liễu Ly nhìn sư phụ, mở to hai mắt, ý đồ che giấu càng ngày càng nhiều—— sư phụ , Liễu Ly hoan nghênh về nhà! Sư phụ rất đúng hoan nghênh về nhà!



      Mắt hoa đào bắt chước theo bộ dáng sư phụ có chút nhíu lại, cười : "Vâng, sư phụ, ta trở về!"




      Triệu tử mới trở thành Nam An Vương, lão nhị Triệu Sam liền chủ động chuyển ra viện Tùng Bách, cũng tiến vào Trúc viên của sư phụ, lão Tam Triệu Dương lại ở Côn Lôn Sơn, viện Tùng Bách liền trở thành sân của Nam An Vương Triệu tử, bắt đầu cuộc sống hàng ngày.




      Bởi vì tiếp giá, toàn bộ Nam An Vương phủ lâm vào rối ren chưa từng có, chỉ có Trúc viên dường như trở thành chốn bồng lai tiên cảnh, tại đây cảnh vật vô cùng u nhã tĩnh mịch.


      Trong đình giữa rừng Trúc viên xếp đặt mấy món điểm tâm đơn giản, Liễu Liên, Triệu Sam, Liễu Ly ngồi vây quanh uống rượu chuyện phiếm.




      Ánh trăng mê ly, Bài hát chốn phồn hoa từ xa tự hồ như thổi đến đây, thời điểm truyền tới Trúc viên, trở nên giống mây mù, mờ ảo.




      Bánh Hấp lúc chiều ngủ đưở xe ngựa ờng, giờ rât có tinh thần, ngồi ở bên cạnh Liễu Liên, cho phép Liễu Liên đút nàng ăn.




      Liễu Liên mỉm cười nhìn Bánh Hấp , cầm lấy tay Bánh Hấp sờ lên, cảm thấy lòng bàn tay nàng ấm lên, liền : "Bánh Hấp , ngươi ăn ít chút, coi chừng bị đầy bụng!"




      Bánh Hấp biết cái gì là đầy bụng, nhưng mà nàng xưa nay nghe cậu Liễu Liên , cho nên ngồi ở ghế trúc gật đầu liên tục.




      Liễu Liên phân phó gã sai vặt bới cho Bánh Hấp thêm chén cháo đậu xanh nữa,... Nàng ăn xong chắc chắn ăn nổi thứ khác nữa.




      Bánh Hấp ngoan ngoãn nhìn cậu Liễu Liên, nhị ca cùng hồ ly ca ca uống rượu, nàng đứng ở bên cạnh bàn, xem rượu trong chén ai uống xong, liền bưng bầu rượu qua rót rượu.



      Trận uống rượu rất là vui vẻ, Liễu Liên ba người đều rất tận hứng.




      Lúc này đêm khuya thanh vắng, phía trước cũng dần dần yên tĩnh trở lại.




      Tới lúc ngủ, Liễu Liên cười hỏi Bánh Hấp : "Bánh Hấp, đêm nay ngươi tự mình ngủ?"




      Bánh Hấp lập tức phản bác: "Ta đương nhiên là cùng cậu Liễu Liên ngủ!"


      Triệu Sam cùng Liễu Ly đều là cười cười.




      Triệu Sam giả bộ bộ dáng u oán: "Bánh Hấp , lúc ngươi thuyền, phải về đến nhà cùng với ca ca ta cùng chỗ ngủ sao?"




      Bánh Hấp cười híp mắt chạy tới bên người Liễu Liên, tựa sát Liễu Liên : "Ca ca đủ xinh đẹp, ta muốn cậu Liễu Liên cùng ta ngủ!"




      Mọi người nhao nhao nở nụ cười.


      Lập Xuân mang theo nha hoàn cùng gã sai vặt sớm đem hành lý đưa tới.




      Lúc tắm rửa cho cho Bánh Hấp trước khi ngủ, Liễu Liên phát cổ Bánh Hấp , dưới nách cùng cổ chân béo núc, đều dơ rồi, cực kỳ đau lòng, phái người tới chỗ đại phu Vương Phủ là Hầu Lâm Sinh cùng Hứa Văn Cử, xin lọ tinh dầu Bạc Hà , giọt trong nước, cho phép Bánh Hấp ngâm mình.




      Bánh Hấp nhất cậu Liễu Liên, lấy nước trêu chọc chơi, cậu Liễu Liên bên cạnh chuyện phiếm, đến việc vui trong kinh, biết những người bạn tốt.




      Liễu Liên mang cái ghế ngồi ở bên thùng tắm, bên nhìn Bánh Hấp tắm rửa, nghe Bánh Hấp lải nhải, bên cầm lấy lọ rược cất Ngọc Lê xuân cách chút lại uống ngụm.


      Bánh Hấp tắm rửa trong chốc lát, chợt im lặng g, Liễu Liên uống đến mắt hoa đào thâm thúy, cười hỏi: "Bánh Hấp , làm sao vậy?"




      Bánh Hấp ngồi trong nước, mắt to ướt sũng nhìn Liễu Liên, tràn đầy lo lắng: "Cậu Liễu Liên, tâm tình ngươi tốt sao?"




      Liễu Liên nhìn về phía nàng, cong lên khóe miệng nở nụ cười.



      Bánh Hấp từ trong nước đứng lên, túm lấy cái chai bạch ngọc trong tay Liễu Liên ném ra ngoài, cái chai bạch ngọc vỡ thành nhiều mảnh, phát ra thanh "Đinh linh linh", rượu còn lại bên trong vung đầy đất, mùi rượu tinh khiết phả vào mặt.




      Liễu Liên có tức giận, lúc này mới ý thức tới Bánh Hấp phải là cái đứa bé rồi, bắt đầu có tiểu tánh khí, cũng biết quan tâm chính mình rồi. Liễu Liên trong nội tâm trăm mối cảm xúc ngổn ngang, ôn nhu nhìn Bánh Hấp , còn chưa kịp chuyện, Triệu Sam cùng Liễu Ly đẩy cửa vào.




      Hai người bọn họ mới vừa tắm rửa xong, mặc người áo tắm màu trắng, tóc dài đen bóng ẩm ướt, rối tung, là mắt phượng, là mắt hoa đào, là 2 thiếu niên xinh đẹp




      Triệu Sam thây tình hình trong phòng, đại khái đoán được chuyện gì xảy ra, cười : "Sư phụ cũng bị người khi dễ? Sư phụ cũng sợ người! Ha ha ha ha ha!"




      cười đến vui vẻ cực kỳ.




      Liễu Liên tuy rằng nỡ phát giận đối với Bánh Hấp , nhưng tại Triệu Sam ở đây, từ lúc Triệu Sam ba tuổi bắt đầu chuyện trôi chảy, liền khắc chế tính tình nóng nảy của mình, lúc này nghe Triệu Sam chuyện muốn nghe, lập tức trừng mắt, quét mắt liếc Triệu Sam, rủ mắt nhìn ngón tay thon dài của mình.




      Từ đến lớn, Triệu Sam vô số lần bị sư phụ cầm lên ném ra bên ngoài, lúc này hiểu ý của sư phụ, lập tức sang chuyện khác, như có việc gì : "Muội muội hôm nay mập a!"




      Liễu Liên nghe xong, lại nhíu mày lo lắng cho Bánh Hấp , trong nội tâm bắt đầu tính toán như thế nào cho Bánh Hấp giảm béo, tránh cho nàng trải qua mùa hè vui vẻ.


      Triệu Sam thừa dịp sư phụ dời lực chú ý, lập tức tiến vào phòng ngủ sư phụ tìm kiếm, sờ soạng lọ Ngọc Lê Xuân tốt nhất rồi ra.




      Liễu Ly vừa tiến đến liền nhìn xuống đất thấy mảnh vỡ bình ngọc, nghĩ đến đế giày mùa hè Bánh Hấp mỏng, sợ đâm vào Bánh Hấp , vội gọi gã sai vặt tiến vào quét dọn lại sợ bất tiện cho Bánh Hấp , liền tự mình cầm lấy chổi thu thập.




      Thu thập xong, cũng tìm được lọ Ngọc Lê Xuân, cùng ngồi uống với Triệu Sam.




      Liễu Liên nhìn hai đệ tử trắng trợn uống trộm rượu mình ủ, trong nội tâm rất là phiền muộn, nhưng mình lại bị Bánh Hấp nhìn nên thể uống, đành phải trong lòng yên lặng thở dài.




      cầm lấy khăn lụa lớn, muốn bọc Bánh Hấp đem ôm ra, chợt nghe bên ngoài đường hành lang Trúc viên truyền đến tiếng bước chân chỉnh tề. công phu Liễu Liên đạt đến trình độ tuyệt hảo, biết là Triệu tử cùng Triệu Đồng mang theo thị vệ sắp đến Trúc viên rồi, tốc độ liền nhanh hơn, đem Bánh Hấp đặt ở phòng ngủ giường trúc, bắt đầu chà xát người nàng.




      Đợi Triệu tử thân y phục mùa hạ hàng ngày cùng Triệu Đồng đẩy cửa tiến vào, Bánh Hấp mặc vào áo tắm thêu hoa bằng lụa trắng, ngồi ở giường cho cậu Liễu Liên lau tóc!




      Triệu Đồng vừa tiến đến, liền thấy Bánh Hấp giường. Nghĩ đến bộ dáng trần truồng của Bánh Hấp bị nhiều người như vậy nhìn thấy, trong nội tâm là tư vị gì, qua cầm lấy khăn lụa lớn cùng sư phụ cùng chỗ giúp đỡ Bánh Hấp lau tóc.


      Tóc Bánh Hấp từ lúc mới sinh đến giờ chưa từng cắt qua, hôm nay rất dài rồi, ẩm ướt uốn lượn rối tung giường trúc, tản ra mùi thơm Bạc Hà nhàn nhạt.




      Triệu Đồng bên lau sạch, bên nhìn tóc tơ tằm của nàng.




      Dinh dưỡng Bánh Hấp cho tới bây giờ đều rất đầy đủ, tóc dài cũng đen bóng tỏa sáng, xõa xuống nhât định rất đáng , tương lai sau này làm lễ chải đầu, phải dung cây tram bạch ngọc mới xứng.



      Triệu tử thấy Triệu Sam cùng Liễu Ly uống rượu mà sư phụ ủ, cũng hiền lành khách khí vào, rất nhanh liền lục được hai bình, đưa cho Triệu Đồng bình.




      Liễu Liên nhìn con mắt Bánh Hấp đều có chút sụp rồi, liền ôm lấy nàng quay về phòng ngủ ngủ.




      Triệu tử bốn người ngồi ở trong phòng khách, tựa hồ xa xa nghe thanh Liễu Liên kể chuyện xưa cho Bánh Hấp , đều gì.




      Lại năm trôi qua, bọn có thể lần nữa tụ họp cùng chỗ như vậy, rất khó có được. Chẳng qua là Bánh Trôi Triệu Dương có ở đây, khỏi có chút tiếc nuối nho .




      đêm, tất cả mọi người tản ngủ, Liễu Liên ngồi ở bên giường nhìn Bánh Hấp trong chốc lát.




      Bánh Hấp ngủ say, mặt trái táo tròn tròn trắng hồng, lông mi dài mang theo hô hấp của nàng có chút rung động.




      Liễu Liên cúi người khuôn mặt của nàng khẽ hôn cái, đứng dậy ra cửa phòng —— phát Liễu Ly ở ngoài cửa sổ phòng ngủ mình.




      Liễu Ly đêm nay uống nhiều rượu, ngược lại ngủ yên , nghĩ đến tìm sư phụ chuyện.




      Thầy trò hai người tương đối ngồi ngay ngắn ở trong đình trúc, trước mắt Liễu Ly bày biện bình Hoàng Mao Sơn cùng hai cái chén sứ trắng, nghe gió đêm thổi qua rừng trúc thanh sàn sạt, mặt đều toát ra tia mê maLiễu Ly đột nhiên hỏi: "Sư phụ, năm đó cuộc chiến Ngọc Sơn ngươi tham dự sao?"




      khuôn mặt tuấn mỹ của Liễu Liên mang theo nụ cười: "Tham dự!"




      Liễu Ly tiếng hít thở trì trệ, thanh có chút thay đổi: "Sư phụ, năm đó cuộc chiến Ngọc Sơn oanh động thiên hạ, trong đó người chủ quản Đông Xu chính có phải hay gọi là Khiếu Trúc Hành?"




      Liễu Liên quét mắt nhìn cái, tiếp tục xem hướng rừng trúc: "đung vậy."



      Thân thể Liễu Ly có chút cứng, dừng chút, rút cuộc hỏi tiếp, thanh thậm chí có chút run rẩy: "Trúc Hành chết, ai cầm đầu?"




      Liễu Liên nở nụ cười, nội công của đúng là thần kỳ, ràng hơn ba mươi tuổi, nhưng khi nhìn giống như bị năm tháng quên , như cũ là bộ dáng hơn hai mươi tuổi, phía dưới ánh trăng nhu hòa, bình thường tuấn mỹ giống như thần linh.




      vô tình : " tình nhiều năm như vậy, ai còn nhớ đây!"




      Liễu Ly nhìn , con mắt u cuối cùng trở nên nhu hòa.




      Liễu Liên nhìn về phía , hỏi: "Liễu Ly, ngươi có tính toán gì , có thể cùng sư phụ chút."


      Liễu Ly nhìn về phía sư phụ.




      Liễu Liên nhìn , khuôn mặt tính là cười, hiển nhiên rất là chăm chú: "Triệu Đồng muốn làm hoàng đế, Triệu tử muốn làm hộ giá hộ tống Hoàng Đế, làm trụ cột vững vàng, của vương triều Đại Kim, Triệu Sam muốn làm thương nhân thành công, Triệu Dương muốn theo đuổi võ thuật, ngươi sao?"




      dừng chút, : "Nếu như ngươi nguyện ý phát triển con đường làm quan, sư phụ có thể an bài."




      Liễu Ly suy nghĩ chút, : "Ta làm thiếp thân thị vệ Minh Châu quận chúa, thay thế sư phụ bảo hộ nàng!"




      Liễu Liên trong mắt rùng mình, nhìn chằm chằm vào Liễu Ly.




      Liễu Ly cười thảm : "Sư phụ, ngươi nghĩ rằng chúng ta nhìn ra sao! Ngươi muốn rời khỏi, rồi lại yên lòng ta cùng Bánh Hấp , đúng hay ?"



      Nhìn quật cường, ánh mắt Liễu Liên nhu hòa xuống, lại thừa nhận, cũng có phủ nhận, chẳng qua là cầm chén sứ trắng lên uống ngụm trà.






      Những năm gần đây này, là chiếu cố Liễu Ly, cũng là Liễu Ly chiếu cố .




      Cũng chỉ có Liễu Ly, mới biết được thích nhất uống loại trà này.




      Liễu Ly lại rót thêm chén trà đầy, lặng yên nhìn ánh mắt của : "Ta lúc này thề, ta Liễu Ly, nhất định phải như cha như huynh, chiếu cố tốt Triệu Đàn, nếu làm trái lời thề này, heo chó bằng!"




      Liễu Liên có nhìn , phối hợp bưng lên chén sứ trắng uống trà.Hồ Thái Phó phải thân tín là Triệu trinh, nhìn trời giáo dục Triệu Đồng rất là tận tâm. nếu như đến Nam An Vương phủ, tự nhiên cũng bỏ qua An Vương Triệu tử mười bảy tuổi Nam rồi, vì vậy, vào buổi trưa, Triệu Đồng cùng Triệu tử bị cưỡng bức đứng ở bên ngoài thư phòng, nghe hồ Thái Phó giảng giải đạo lý trị quốc.




      Triệu Sam lấy cớ xem việc làm ăn buôn bán của mình, vội vàng chạy mất.




      Liễu Ly cùng sư phụ , muốn làm thiếp thân thị vệ cho Bánh Hấp , cho nên vẫn theo Bánh Hấp .




      Bánh Hấp mang theo Lập Xuân cùng hai tiểu nha hoàn, cùng Hồ Mạn cùng chỗ tại trong vương phủ chạy chơi. Hồ Mạn nếu như ngậm miệng mà , đúng là cái tiểu nương dung mạo tú lệ, nàng biết mình tại thay răng miệng cười rộ lên khó coi, cho nên mực là hé miệng mà cười, rất rụt rè.


      Hai người bọn họ chơi cùng chỗ, Liễu Ly mực xa xa mà nhìn.




      Nội công của được Liễu Liên chân truyền, tương đối có thành tựu.




      Nhanh đến buổi trưa, Liễu Ly nghe được Hồ Mạn hỏi Bánh Hấp : "Tiểu quận chúa, người giữa trưa nơi nào dùng cơm trưa?"




      Bánh Hấp nghe vậy, lập tức nhiệt tình mà mời: "Hồ Mạn tỷ tỷ, ngươi cùng ta đến nội viện Duyên Hi Cư dùng a, tay nghề Khưu ma ma trong phòng bếp nơi nàỳ rất cao!"




      xong, Bánh Hấp nhìn thoáng qua Hồ Mạn, mắt to híp cười rất đáng : "Vốn ta chuẩn bị đến Trúc viên cùng sư phụ cùng Sủi Cảo ca ca, nhưng lại là vì cùng ngươi, ta cùng bọn họ!"


      Khuôn mặt nhắn tú lệ của Hồ Mạn tựa hồ cứng đờ.




      Nàng vẫn cho là Minh Nguyệt quận chúa này có chút ngốc đâu rồi, tại cũng là nàng rút cuộc là khờ hay vẫn là giả ngu đây.




      Liễu Ly ở bên cạnh nghe được hiểu ý cười cười: Bánh Hấp tại kim kinh có phí công ngốc.




      Bánh Hấp kỳ vẫn là rất thiện lương, nàng tuy rằng trong miệng như vậy, cuối cùng vẫn là mang theo Hồ Mạn tỷ tỷ Trúc viên dùng cơm trưa.




      Chẳng qua là Triệu Đồng Triệu Tử tuy rằng đều ở đây, nhưng ánh mắt của bọn đều nhìn Bánh Hấp , cũng có ai chú ý tới tiểu nương chín tuổi bên người Bánh Hấp , hay còn gọi là tiểu nương thay răng.




      Mùa đông, hàm răng Hồ Mạn mọc hoàn toàn tố rồi, đôi mắt sáng thiện lươn, hàm răng tuyết trắng chỉnh tề, quả nhiên là vị tiểu thiếu nữ xinh đẹp.




      Nàng cùng Bánh Hấp mỗi ngày như hình với bóng, thành đôi bạn khuê phòng .




      Bánh Hấp do Liễu Liên tận lực an bài xuống, cũng gầy tí, cái cằm cũng có chút nhọn rồi, ngoại trừ Thiên Hạo Đế Triệu Đồng dùng bên ngoài, mỗi người đều cảm thấy nàng so với lúc trước dễ nhìn hơn.


      Thiên Hạo Đế phải về kim kinh, Bánh Hấp muốn theo kim kinh làm bạn với tổ mẫu Cao lão thái phi, trải qua phen ly biệt, liễn giá Thiên Hạo Đế rút cuộc xuất phát.




      Liễu Ly với tư cách thiếp thân thị vệ, mực chiếu cố Bánh Hấp .




      Bọn họ là ngồi thuyền trở về, thế nhưng là lúc rời , mặt kênh đào đóng tầng băng, cho nên từ đường bộ hồi kinh.




      Đoàn xe ra xa rồi, Liễu Ly mực ở khắc chế chính mình nhìn đằng sau. Đại khái chỉ có biết , sư phụ sợ là hạ quyết tâm, từ lần từ biệt này, về sau khó gặp lại!




      Thế nhưng, bởi vì sao sư phụ cuối cùng phải rời ? Rời nơi sinh sống hơn hai mươi năm Nam An Vương phủ?




      Bánh Hấp thương sư phụ nhất, bỏ xuống hài tử này, thế nhưng nàng cái gì cũng biết, nàng ngồi trong xe ngựa, cùng Hồ Mạn cùng Lập Xuân cùng chỗ cầm lấy cửu liên hoàn chơi !








      tieunai691993, huyetdu, ThiênMinh12 others thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 12


      Lúc xa giá Thiên Hạo Đế sắp đến kim kinh, bầu trời bắt đầu nổi lên bông tuyết.




      Triệu Đồng vất vả xử lý xong chính vụ, sai Tần Ngọc Y kêu Minh Châu quận chúa tới.




      Tần Ngọc y rất mau trở về, lại mang theo Bánh Hấp tới .




      Triệu Đồng nhàn nhạt quét mắt nhìn cái, Tần Ngọc Y khom mình hành lễ : "Bẩm báo Hoàng Thượng, Liễu thị vệ mang theo Minh Châu quận chúa nhìn tuyết rồi."




      Triệu Đồng vén rèm xe lên, nhìn bông tuyết tung bay, đôi mắt lạnh lẽo, gì.




      đố kỵ Liễu Ly có thể tự do tự tại cùng Triệu Đàn khắp nơi, tùy ý chơi, mà Triệu Đồng, với tư cách Đế Vương, lại chỉ có thể ngồi ở trong liễn xe, nhìn bọn họ ở bên ngoài chơi.




      Hoan nghênh Minh Châu quận chúa hồi kinh, Chu thái hậu tổ chức cuộc thưởng mai trong, lần lượt mời các quý nữ kim kinh, nhất là người nhà quan viên Tam phẩm trở lên, quý nữ tròn mười bốn tuổi hôn ước, hầu như đều nhận được thiếp mời.



      Tại cuộc thưởng mai, Bánh Hấp chẳng những gặp được bạn tốt của mình Hồ Mạn, hai tỷ muội Lí Phượng đến Lý Thấm, còn gặp được người có thực lực nhất mưu đồ đoạt quyền Đại Kim, ngồi phía sau Lam Điền hầu đích trưởng cháu Vương Ngọc Xuyến, thứ nữ Minh quốc công Nghiêm Lập Thành Nghiêm Thanh Oánh cùng trưởng nữ Điền Tể tướng Điền Linh Hải.




      Đầu hạ năm thứ ba, Thiên Hạo Đế chính thức tự mình chấp chính, kim kinh cử hành hoạt động chúc mừng long trọng, lão Nam An Vương Triệu Trinh mang theo thê tử Chu thái phi từ Chung Nam sơn về tới kim kinh, Nam An Vương Triệu tử cũng đem người vào kim kinh chầu mừng.



      Cùng cha mẹ đoàn tụ ngắn ngủi ở bên trong, Triệu Đàn được biết tin tức cậu Liễu Liên ly khai Nam An Vương phủ.




      Lúc ấy Chu Tử hỏi Triệu Trinh: "Vì tránh né nữ tử, Liễu Liên cứ xa cách ta mọi người như vậy?"




      Triệu Trinh chuyện.


      Triệu Đàn vội vàng nghiêng tai lắng nghe, thế nhưng cha mẹ lại muốn nhiều lời.




      Buổi tối trở lại chính viện, Triệu Đàn bảy tuổi cảm thấy khó có thể ra chua xót trong lòng, nguyên lai, cậu Liễu Liên dấu ra .




      Trong tâm linh nho của nàng, nàng nguyện ý người bên cạnh vĩnh viễn cùng chỗ, nàng sợ chia lìa, nàng muốn người quen mình ly khai chính mình.




      Đêm khuya.




      Lập Xuân ngủ say.



      Triệu Đàn lặng lẽ ra, dựa vào cây ngô đồng trong nội viện ngồi xuống, bụm mặt bắt đầu rơi lệ.




      Cậu Liễu Liên xinh đẹp, đối với nàng mà , chỉ là cậu, hay vẫn là người dẫn dắt nàng lớn lên, là thân nhất người của nàng.




      Nàng vẫn luôn cho rằng, cậu Liễu Liên dấu mực ở Trúc viên, mực chờ đợi mình, mỗi lần trở về, nàng đều có thể thấy cậu Liễu Liên.



      Cùng ở viện Liễu Ly cũng có ngủ.




      biết tin tức sớm hơn so với Bánh Hấp , là Triệu Sam cho biết.




      Thời điểm Triệu Đàn từ trong phòng ra, Liễu Ly dựa vào gốc cây cây ngô đồng xa, uống Ngọc Lê .




      đến bên người Triệu Đàn.



      Triệu Đàn ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn : "Hồ ly ca ca, ngươi bỏ ta mà , được ?"




      Liễu Ly cúi đầu nhìn nàng, mắt hoa đào tại ngọn đèn chiếu rọi bảo sáng ngời: "Ta mực cùng ngươi, cho đến khi ngươi thành thân!"




      Triệu Đàn ngậm lấy nước mắt nở nụ cười: "Ta đây gả cho ngươi, như vậy ngươi liền vĩnh viễn rời xa ta!"




      Liễu Ly khỏi nở nụ cười, dùng ống tay áo màu trắng lau nước mắt mặt Triệu Đàn, thở dài : " là nha đầu khờ!"




      Triệu Đàn cúi đầu tựa sát .


      Nàng hạ quyết tâm, dì thái hậu Sủi Cảo ca ca chọn phi, đại ca Triệu Tử cũng lấy Vương Phi, nhị ca tương lai cũng có thê tử của mình, như vậy nàng muốn gả cho hồ ly ca ca, như vậy hồ ly ca ca có thể vĩnh viễn ở cùng mình rồi.




      Bảy năm sau. Nam An Vương phủ Kim kinh.


      Khí trời cuối xuân, mùi thơm thoang thoảng trong khí . Mặc dù là sáng sớm, cũng có hề lạnh.




      Lập Xuân thành hôn trở thành mẹ, chỉ huy hai đại nha hoàn Tiểu Tùng cùng Tiểu Trúc chải tóc dài cho Minh Châu quận chúa Triệu Đàn.




      Triệu Đàn năm nay mười bốn tuổi.




      Nàng trưởng thành thành thiếu nữ mảnh khảnh cao gầy, đôi mắt to mi thanh tú cái cằm nhọn nhọn, da thịt trắng nõn như ngọc, mỉm cười, khóe miệng đôi lúm đồng tiền lúc lúc .




      Triệu Đàn xưa nay thích hoa lệ, cho nên Tiểu Tùng cùng Tiểu Trúc chẳng qua là dùng dây lụa màu xanh thắt hai nụ hoa trái phải đỉnh đầu cho nàng, toàn bộ tóc dài còn lại xỏa ra. Triệu Đàn cầm lấy lược, bên chải tóc dài, vừa : "Hồ ly ca ca vẫn chưa về sao?"




      Tiểu Tùng cười : "Quận chúa người hỏi qua lần rồi, nô tài Thanh Liễu cư nhìn rồi, Liễu công tử vẫn chưa về đây!"




      Triệu Đàn trong nội tâm rất là thất vọng, lại biểu ra ngoài, đứng dậy ra phòng.




      Hồ ly ca ca tuy rằng cùng mình ở tại trong vương phủ, nhưng lại cũng có chuyện của mình, đôi khi ra ngoài đoạn thời gian, bất quá đều có quá tháng. Lần này biết là xảy ra chuyện gì, đầu mùa xuân rời rồi, tại mùa xuân đều qua hết rồi, như trước chưa có trở về.




      Triệu Đàn chỉnh đốn sẵn sàng, vừa ý định chính viện thăm hỏi tổ mẫu, đại thái giám Tần Ngọc Y trong nội cung liền mang theo xa giá tới đón nàng.




      Thiên Hạo Đế Triệu Đồng hai mươi tư tuổi, vừa mới lên triều.


      thay đổi thân thường phục màu trắng, ngay tại trong chánh điện chờ Triệu Đàn.




      Lúc Triệu Đồng còn là thiếu niên, đôi mắt sâu sắc, tướng mạo giống như mẹ mình, cùng Bánh Hấp Triệu Đàn rất là giống nhau, nhưng mà khi tuổi lớn lên, dần dần thay đổi chút ít, lông mày giống như bức tranh thuỷ mặc, đường cong trôi chảy, như trời dụng tâm phác hoạ ra, rất tinh xảo xinh đẹp, dáng người cao gầy, quả nhiên là vị ngọc thụ lâm phong thanh niên tuấn mỹ.




      cầm trong tay quyển sách, con mắt xem sách, tâm tư lại bách chuyển thiên hồi (suy nghĩ đủ kiểu).




      Thị vệ thiếp thân Triệu Đồng Phàn Thanh cùng Lương Loan đứng yên ở bên cạnh.



      Sau nửa ngày, Triệu Đồng mới hỏi: "Xác định Đông Xu có có khác thường?"




      Phàn Thanh tập trung tư tưởng suy nghĩ trả lời: " tân hoàng Đông Xu Trúc Thanh Hàn mặc dù đăng cơ thành công, nhưng bởi vì kiện hành thích lần trước, đến nay nằm giường dậy nổi, thân thể suyyếu, trong thời gian ngắn sợ có cái gì khác thướng!"




      Triệu Đồng trầm ngâm chút, muốn chuyện, tiểu thái giám tới đây hồi báo, châu quận chúa đến.


      Phàn Thanh cùng Lương Loan lặng lẽ lui ra ngoài.




      Triệu Đồng trong mắt như mực mỉm cười, lập tức đứng dậy, chuẩn bị nghênh đón muội muội.




      vừa ra chánh điện, liền chứng kiến đám cung nữ vây quanh thiếu nữ vị áo trắng hướng chính mình tới.




      Triệu Đồng mỉm cười, tiến ra đón.




      Triệu Đàn vừa muốn hành lễ, bị Triệu Đồng nắm tay kéo lên. Huynh muội hai cái cùng chỗ hướng trong điện đến.




      Triệu Đồng đánh giá muội tử, phát vóc dáng nàng giống như lại cao lớn chút, đứng đến cằm của mình, khỏi thò tay nắm ở eo Triệu Đàn : "Bánh Hấp —— "



      " nên gọi ta là Bánh Hấp , khó nghe muốn chết!" thiếu nữ Triệu Đàn được tự nhiên cắt ngang ca ca mà .




      Triệu Đồng ngang ngược, liếc Triệu Đàn: "Minh Châu quận chúa —— "




      " nên gọi ta là Minh Châu quận chúa, tầm thường muốn chết!" Triệu Đàn lần nữa cắt ngang Triệu Đồng.






      Triệu Đồng biết Triệu Đàn là bị chính mình làm hư rồi, lập tức nóng nảy mà đổi giọng: "Được rồi, Triệu Đàn, từ Tây Vực vừa tiến cống sấp băng hoàn sa, ca ca sai người làm cho ngươi đám quần áo, ngươi theo ta xem a!"




      Triệu Đàn biết băng hoàn sa đắt so với hoàng kim, làm quần áo mùa hạ mặc lên người mát lạnh đổ mồ hôi, lúc này mới hài lòng, lười biếng mà đáp ứng , theo Triệu Đồng tiến vào tẩm điện.



      Tẩm điện Triệu Đồng Triệu Đàn từ thường ngủ ở bên trong, liền xem như phòng ngủ của mình quen thuộc giống nhau. Nàng bỏ qua tay Triệu Đồng, tự mình dẫn trước vào



      Tuy rằng nàng rất ít khi ở tẩm điện của Triệu Đồng, thế nhưng khắp nơi trong tẩm điện như trước vẫn còn đồ dung hằng ngày của nàng.




      Bốn cung nữ xinh đẹp trong tẩm điện chờ Minh Châu quận chúa, gặp nàng liền tiến đến, vội vàng hành lễ.




      Các cung nữ đem tất cả quần áo lấy ra, khoác lên giá áo cho Minh Châu quận chúa nhìn.




      Triệu Đàn muốn thử y phục, thế nhưng nhìn lại, phát ca ca Triệu Đồng ý tứ rời đều có, mà ngồi ở giường, mặt tuấn mỹ như vẽ biểu lộ như có điều suy nghĩ.




      Triệu Đàn đứng dậy qua, túm lấy Triệu Đồng, đem đẩy ra bên ngoài: " thôi! Ta trưởng thành ngươi còn xem ta thay quần áo!"




      Triệu Đồng bên ra ngoài, bên lẩm bẩm: " dáng người cứng nhắc như vậy, cũng phải chưa thấy qua, có cái gì đẹp đâu, nhìn xem thế nào..."



      Sau khi Triệu Đàn đem đuổi ra ngoài, chỉ thị cung nữ canh giữ ở ngoài điện, mình mặc thử những quần áo kia.




      Sau khi thử vài món, Triệu Đàn chọn bộ áo váy mùa hạ màu xanh nhạt làm bằng chất liệu băng hoàn sa (lụa mỏng mịn), bộ quần áo này gồm áo ngực xanh nhạt thêu phong lan màu trắng, dưới áo xanh nhạt thêu lên phong lan màu trắng ở mép váy.




      Triệu Đàn cởi hết đồ người chỉ chừa lại áo ngực cùng váy bên trong, đứng hướng về phía giường, đợi đám cung nữ giúp mình thay đổi bộ quần áo này.




      Bên trong tẩm điện vốn có mấy cung nữ, thế nhưng bất tri bất giác nguyên đám liền lặng lẽ lui ra ngoài.




      Triệu Đàn bởi vì có tâm , có chút cảm giác nào.



      đôi bàn tay thon dài mềm mại đến trước người của nàng, giúp nàng gỡ áo ngực xuống.




      Tay cung nữ tuy rằng ôn nhu, nhưng vẫn là chạm đến bộ ngực trổ mã của nàng, Triệu Đàn đau đến "Ai ôi!!!" Rồi tiếng, hít hơi, nhìn lại, phát là Triệu Đồng.




      Tác giả ra suy nghĩ của mình: tính tục tĩu a? ! Hắc hắc ~ thú vị a ~




    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Hôm nay mới phát diễn đàn làm cái pics đẹp thế, hehe nên mình quyết định vứt luôn cái bìa xấu xí của mình rồi
      Nguyễn Quỳnh Hoalinhdiep17 thích bài này.

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      chẳng lẽ bạn hoàng đế chỉ đơn thuần quý e , còn có tình cảm khác nữa sao? t thích, nếu như thế ghét bạn hoàng đế này rồi đấy

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :