1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không - Nhân thú] Vú em là thú nhân - Thái Hậu Trở Về (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Part 7



      Nguyễn Nhu muốn xuống đất bộ, Nhất Nhị Tam cũng cự tuyệt, nó chỉ dùng cái đuôi dài quấn lấy tay như sợ trốn .


      Nhất Nhị Tam cũng bận rộn việc săn, nó thích chạy tới chạy lui đùa giỡn trong rừng. Có đôi khi leo lên những cây to và nhìn xuống, khi lăn lộn trong những vũng bùn, ngẫu nhiên nhìn thấy con vật cũng chỉ chạy tới dọa chúng nó, cũng bắt giữ.


      Nguyễn Nhu cũng biết đại khái nó nhàn nhã lo ăn uống là vì, nó kiếm đồ ăn qua việc săn bắt, mà là thông qua việc đánh bại cái tam trường thú khác trong chiến đấu buổi tối để kiếm đủ đồ ăn.


      Hèn gì nó lo sầu, cứ thế mà tha hồ vui chơi.


      Nguyễn Nhu nhìn thấy ở bên cạnh cây đại thụ bên cạnh có loại thực vật lớn màu trắng, hình cầu hơi giống đầu nấm nhưng lớn hơn nhiều so với nấm bình thường, cao tầm sáu mươi phân, động vào thấy mềm mềm.


      Nguyễn Nhu đoán có lẽ nó nó là nấm trứng, thuộc loại nấm. Sau khi ngắt lấy có thể bảo tồn tuần, cho dù là chưng nấu, nướng hay chiên đều vô cùng ngon.


      Nguyễn Nhu muốn hái vài cái về nhà, cũng phải để ăn mà để ghép mấy cái lại làm giường ngủ lớn, trước khi Nhất Nhị Tam cho phép ngủ chung giường với nó, cần phải dùng đến thứ này.


      nghĩ đến cây nấm trứng này lớn hơn mà cũng "cứng đầu" hơn bình thường, Nguyễn Nhu cố gắng mà vẫn nhổ được. Nhất Nhị Tam thấy muốn cái tròn tròn lớn màu trắng kia liền từ cây nhảy xuống, giúp nhổ nấm trứng.


      Sức của Nhất Nhị Tam rất lớn, rút lên cũng cần phải cố sức.


      Bọn họ nhổ được tổng cộng năm cái nấm trứng rất lớn, cũng đủ để Nguyễn Nhu làm cái giường mềm mại. Còn về việc khuân vác nấm trứng, trong lòng Nguyễn Nhu ôm cái nấm trứng là hết tay rồi, vì thế ba cái đuôi của Nhất Nhị Tam phân ra cuốn lấy ba cái nấm trứng, tay cầm cái nấm trứng còn lại, thế là xong.


      Chẳng qua là như vậy ảnh hưởng tới việc rong chơi của Nhất Nhị Tam. ra, nó rất muốn giúp Nguyễn Nhu khuân vác mấy cái quả cầu trắng này, vừa nãy nó giúp nhổ vì nhất thời cảm thấy chơi vui thôi.


      Nguyễn Nhu bó tay hết cách, đành phải giấu năm cái nấm trứng , đợi đến tối khi quay về nơi tụ tập mang về.


      Nhất Nhị Tam tiếp tục mang theo Nguyễn Nhu chơi đùa và hái quả dại trong rừng. Nó rất sạch , cũng rất để ý cặp cánh màu vàng kia của mình. Nếu bị lấm bẩn nó lao vào hồ nước ngâm lát, sau khi tẩy rửa sạch mới bước lên bờ, rung người mạnh khiến những hạt nước văng khắp nơi, bộ lông cũng vì thế mà khô rất nhanh.


      Nguyễn Nhu cũng biết Nhất Nhị Tam biết bay, đôi cánh chim màu vàng cũng để trang trí mà thôi, cũng có tác dụng gì nhiều. Có lẽ từ khi còn bé nó tách cha mẹ, cho nên cũng chưa trải qua quá trình tập bay và quen với việc bộ bằng hai chân hơn. là lãng phí cho đôi cánh đẹp mắt.


      Từ sáng đến trưa Nhất Nhị Tam đều chơi đùa, giữa trưa bọn họ ăn ít quả dại, sau khi điền đầy bụng, Nhất Nhị Tam bắt đầu săn.


      Từ khi bộ đến mệt Nguyễn Nhu quay trở về túi của Nhất Nhị Tam rồi, bây giờ cũng ngồi im trong túi, thò đầu ra ngoài.


      Nhất Nhị Tam rất thông minh, khả năng bắt chước ngôn ngữ của nó rất tốt, đây cũng là trong những kĩ xảo săn của nó.


      Nó rất ít chủ động tập kích, bình thường đều là tìm chỗ nấp, sau đó bắt chước tiếng kêu của các loại động vật khác nhau, chỉ chốc lát sau có động vật khác bị thanh đó dẫn dụ tới gần. Khi Nhất Nhị Tam tìm thời cơ cùng phương vị tốt liền bổ nhào về phía trước, áp ngã con mồi xuống đất. Cái đuôi tráng kiện nhanh chóng cuốn lấy thân thể con mồi, ranh nanh sắc bén nhanh chóng cắn phập vào yết hầu, thẳng đến khi con mồi hít thở thông mới buông lỏng ra.


      Hôm nay Nhất Nhị Tam săn được con vật giống như gấu trúc. người là hai loại lông trắng và đen, quanh mắt có vòng lông màu đen như bị thâm quầng, thân thể to lớn cồng kềnh, nhưng chạy trốn lại nhanh hơn gấu trúc nhiều.


      Nhất Nhị Tam cắn nát cổ họng nó, xém chút nữa Nguyễn Nhu thốt lên : "Đừng giết nó !", bởi vì bộ dạng nó rất giống quốc bảo. (#mèo: Gấu trúc chính là quốc bảo của Trung Quốc)


      Sau đó Nhất Nhị Tam ăn thịt con gấu trúc ngay trước mặt Nguyễn Nhu khiến vô cùng kinh ngạc -- phải đến tối sau khi tranh đoạt con mồi nó mới ăn hay sao? Sao bây giờ ăn rồi?


      Sau này Nguyễn Nhu mới biết đây chỉ là chút đồ ăn vặt của nó, chỉ đủ nhét kẽ răng thôi.


      Khi Nhất Nhị Tam ăn con "ngụy" gấu trúc Nguyễn Nhu chật vật bò từ trong túi ra, muốn lại hoạt động gân cốt chút. Nhất Nhị Tam lại nghĩ rằng cũng muốn ăn vặt giống nó, vì vậy liền xé miếng thịt đưa cho .


      Nguyễn Nhu vội che miệng lại chạy trốn, ăn thịt quốc bảo chính là tội ác, thể tiếp thụ được. Nhất Nhị Tam cũng ép ... nó lấy lại miếng thịt nhét vào miệng mình ăn ngon lành.


      Tựa hồ biết Nguyễn Nhu chạy trốn, vì vậy Nhất Nhị Tam cũng dần dần để ý đến , cũng dùng đuôi quấn quanh eo nữa. Trong khi Nhất Nhị Tam ăn "ngụy" gấu trúc, Nguyễn Nhu liền dạo xung quanh.


      Các loại kì hoa dị thảo trong rừng này có sức hấp dẫn rất lớn đối với . Dọc theo đường , Nguyễn Nhu nhìn thấy được rất nhiều loại thực vật mà trước kia chỉ từng được nhìn thấy trong sách vở. Tuy nhiên bởi vì Nhất Nhị Tam có hứng thú với mấy loại hoa cỏ đó, nên Nguyễn Nhu cũng tiện dừng lại nghiên cứu kĩ.


      Vì muốn chắc chắn rằng Nguyễn Nhu bình an vô , Nhất Nhị Tam vẫn tách cái đuôi ra theo .


      Nguyễn Nhu xa mười mét, cái đuôi này vẫn như cũ rời tấc. Nguyễn Nhu nhìn lại, chủ nhân của cái đuôi - Nhất Nhị Tam vẫn ngồi im chỗ ăn thịt "ngụy" gấu trúc, nghiêng đầu, cũng có ý muốn đứng dậy.


      Nguyễn Nhu khỏi nổi lên lòng hiếu kỳ... Cái đuôi của nó có thể dài được đến bao xa đây ? Sao nhìn có vẻ như dễ đứt vậy nhể.


      Hơn nữa ràng Nhất Nhị Tam quay lưng về phía , đuôi của nó cũng có mắt, vì sao có thể luôn luôn theo chính xác như vậy?


      Nguyễn Nhu đem thắc mắc hóa thành hành động, muốn làm thí nghiệm nho . Khi ngang qua cái cây đại thụ, vốn là thẳng, khi cách cái cây còn ba mươi cm ngội thụp xuống, cái đuôi phía sau nhất thời phản ứng kịp mà đụng mạnh vào thân cây, phát ra tiếng vang nặng nề trầm đục.


      Cảm giác đau đớn tức khắc truyền đến người Nhất Nhị Tam cách đó năm mươi mét. Nó đau đớn gào lên tiếng, rốt cục cũng quay đầu nhìn lại, cũng vừa vặn nhìn thấy nụ cười xán lạn môi Nguyễn Nhu.


      Nguyễn Nhu ôm cái đuôi đau đớn kia vào lòng xoa xoa, sau lại thổi thổi lên đó mấy hơi. Cái đuôi cũng thuận thế cuốn quanh eo , "vèo" tiếng kéo trở về.


      Tính tình của Nhất Nhị Tam cũng tốt, hình như cũng biết đó chỉ là trò đùa của Nguyễn Nhu nên cũng thực tức giận, chẳng qua chỉ trừng phạt , nhấc cái đuôi khác khẽ phết vào mông cái, hơn nữa lực đánh cũng hều chứ mạnh như tối hôm qua.


      Sau đó Nhất Nhị Tam lại đưa thịt gấu trúc cho Nguyễn Nhu, Nguyễn Nhu lắc lắc đuầ, đói bụng liền đẩy thịt trở về.


      Lúc này Nhất Nhị Tam vừa mới ăn xong nửa con gấu trúc, lông xung quanh miệng còn dính máu đỏ tươi, đối lập hoàn toàn với bộ lông màu vàng. Nguyễn Nhu nhìn thấy chối mắt, vì vậy liền kéo nó đến bên hồ rửa rấy chút.


      Nhất Nhị Tam thế nhưng lại rất nguyện ý bị kéo , khi đến bên hồ cũng cần phải thêm tiếng nào liền ụp cả bản mặt vào trong hồ nước, vừa rửa miệng vừa phun bong bóng.


      Nguyễn Nhu cũng ngồi xổm xuống bên hồ tát nước rửa mặt. Nhất Nhị Tam thấy vậy liền nghịch ngợm lấy mông ủn văng xuống hồ.


      Nguyễn Nhu nghĩ tới nó đột nhiên làm như vậy, kịp đề phòng liền "ùm" phát uống liền mấy ngụm nước, bị sặc đến nỗi ho sù sụ. nhìn lên bờ, thấy Nhất Nhị Tam xoắn hai lỗ tai lại thành hình xoắn ốc, biết là vui vẻ hay là cao hứng, nhưng dù là gì nữa chắc chắn nó sung sướng khi người gặp họa.


      Nguyễn Nhu vừa bò lên bờ vừa cảm khái trong lòng.


      Trước kia khi con muốn thân cận con tinh tinh đen cũng chịu ít khổ cực như vầy, chuyện bị đá xuống hồ nước là thường như cơm bữa. Con tinh tinh đó rất thích chọc ghẹo , gây với , hơn nữa cách thức chọc ghẹo lại biến hóa đa dạng ngừng, khiến ít lần xấu mặt trước mặt đồng nghiệp. Sau này khi tiếp xúc thời gian dài, nó cũng nghịch ngợm như vậy nữa, cũng biết phối hợp với động tác của Nguyễn Nhu.


      Nguyễn Nhu cảm thấy Nhất Nhị Tam này cũng ngu như con tinh tinh đen đó, hơn nữa lại hoạt bát nghịch ngợm hơn.


      Đối với loại động vật có tính trẻ con này, khi kết giao với nó tuyệt đối thể cứng rắn, càng thể dùng roi để bắt nó phục tùng. Phải dùng thời gian để cọ sát, khiến bọn nó dần dần hiểu được là người bạn tốt.


      Nguyễn Nhu vất vả mới lê thân ướt sũng lên bờ được. Gió vừa thổi qua liền khiến lạnh run, da gà da vịt gì đều nổi lên hết. Việc quan trọng bây giờ chính là phải thay bộ quần áo, nếu dễ dàng cảm lạnh.


      May mà khi Nguyễn Nhu xuyên có cả xe tải chuyển nhà xuyên cùng. Chiếc xe tải đó cách chỗ tụ tập xa, trong đó có cái tủ quần áo sạch của Nguyễn Nhu.


      Nguyễn Nhu muốn lôi kéo Nhất Nhị Tam tìm chỗ xe tải, ngờ lúc này phía chân trời truyền đến tiếng rống xa xăm "Hú----" len lỏi trong khí truyền tới nơi này.


      Nguyễn Nhu biết, bọn họ phải nhanh chóng chạy về điểm tụ hợp.

      Nấm trứng : Nấm trứng được tìm thấy ở châu Phi, châu Âu, Trung Mỹ và Bắc Mỹ. Loài nấm này có kích thước tương đối với đường kính chỉ 2,5cm, được bao quanh trong các gai . Nấm có thể ăn được khi chúng còn non, có màu trắng và chắc. số thí nghiệm cho thấy loài nấu này có thể ngăn chặn phát triển của số loại vi khuẩn gây bệnh.

      Đây là nấm ở giai đoạn còn non, ăn được
      [​IMG]

      Còn đây là nấm trưởng thành, ăn được
      [​IMG]

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4 - Được dã thú bao nuôi ...

      Part 8

      Bởi vì Nhất Nhị Tam mang theo con mồi về điểm tụ hợp cho nên nó được phép tham gia chiến đấu đoạt đồ ăn.

      Trong lòng Nguyễn Nhu có chút xíu xiu áy náy. Bởi vì vốn dĩ khi trở về chỗ tụ hợp, Nhất Nhị Tam có thể tùy tiện săn con mồi nào đấy, nhưng bởi vì phải giúp khuân vác mấy cây nấm trứng nên mới lãng phí thời gian, đành phải tay trắng trở về.

      May mà Nhất Nhị Tam vừa mới ăn con gấu trúc nên thấy đói, hơn nữa đêm qua đánh thắng được con báo vẫn để trong động chưa ăn, vì vậy Nhất Nhị Tam cũng vì nguyên nhân được tham chiến mà ảo não.

      Nguyễn Nhu ở trong hang động cố gắng ghép năm cái nấm trứng lại với nhau. Nhất Nhị Tam cũng tò mò ngồi bên cạnh nhìn nhìn, đến sau khi Nguyễn Nhu ghép "giường" xong, nó liền học bộ dáng của nhảy mạnh lên giường, xoạc người thành hình chữ đại, dồn tất cả sức nặng lên giường.

      "Giường" mới đột nhiên bị nó đè lên, Nguyễn Nhu đau lòng gào khóc inh ỏi, vội vàng vươn tay đẩy Nhất Nhị Tam xuống, trách mắng: "Mày có giường vỏ trứng rồi còn nằm ké giường của tao làm gì !!!"

      Nhất Nhị Tam ngồi dưới đất ô ô kêu vài tiếng, ánh mắt vẫn duy trì vẻ khát vọng nhìn giường lớn của Nguyễn Nhu.

      Nguyễn Nhu đột nhiên nghĩ ra điều gì đó... Nhất Nhị Tam có thể nghe hiểu tiếng người ? ... Nếu lấy chỉ số thông minh của ocn tinh tinh trước kia có thể hiểu được.

      tuy rằng làm vậy có hơi ngu ngốc, nhưng Nguyễn Nhu vẫn dùng ánh mắt cực nghiêm chỉnh mà nhìn Nhất Nhị Tam, còn dùng giọng đứng đắn : "Mày có hiểu tao vậy?"

      "..." sau lúc lâu Nhất Nhị Tam vẫn phản ứng gì.

      Nguyễn Nhu vẫn buông tha, tiếp tục : "Nếu nghe hiểu lời tao vẫy cái đuôi, nếu nghe hiểu vẫy hai cái đuôi xem nào."

      Nhất Nhị Tam chút nào do dự vẫy hai cái đuôi...

      Biểu tình của Nguyễn Nhu vô cùng mâu thuẫn, nó như vậy là có ý gì? ... ràng nghe hiểu còn bày đặt vẫy hai cái đuôi? Chơi nhau à?

      Loài tam trường thú này quả quá giảo hoạt rồi... Nguyễn Nhu quyết định dùng cùng phương pháp khi kết giao với con người, dùng cách này dò xét nó xem.

      "Yaaaaa ... ! Cánh của mày chảy máu rồi kìa!" Nguyễn Nhu kinh ngạc hét lên.

      Nghe vậy, Nhất Nhị Tam vội quay đầu lại khẩn trương nhìn cánh mình, cố tìm kiếm vết thương hai chiếc cánh, hiển nhiên là bị Nguyễn Nhu lừa gạt.

      Nguyễn Nhu thầm cười trộm, sau khi thử xong, chắc chắn là Nhất Nhị Tam nghe hiểu được tiếng người, nhưng lại giả vờ nghe hiểu.

      Bưởi tối khi ngủ, Nguyễn Nhu cởi hết quần áo mang ra ngoài phơi, vốn còn hơi lo lắng ban đêm Nhất Nhị Tam nổi lên thú tính chạy tới quấy rầy mình. Nhưng suy nghĩ quá nhiều, Nhất Nhị Tam chỉ tò mò chút với bộ ngực tròn tròn của , sau khi chọc vài cái liền cảm thấy thú vị, lại chạy về giường vỏ trứng của mình nắm sấp xuống mà ngủ.

      Part 9

      Sáng sớm hôm sau, Nguyễn Nhu kéo Nhất Nhị Tam vào rừng tìm chiếc xe tải.

      Quần áo phơi tối hôm qua tới giờ vẫn chưa khô, nếu mặc ở người dính dính rất khó chịu. Vì vậy Nguyễn Nhu cứ thế "thả rông" thân thể mà tránh trong túi của Nhất Nhị Tam, để nó mang . Dù sao xung quanh đây cũng có con người, hơn nữa cái túi của Nhất Nhị Tam cũng rất to, có thể che khuất từ xương quai xanh trở xuống.

      Đường rừng rất khó nhớ, vì vậy phải mất lúc lâu Nguyễn Nhu mới tìm được vị trí mình xuyên đến, cũng chính là nơi chiếc xe tải cùng xuyên với .

      Nguyễn Nhu cảm thấy may mắn, hôm trước khi chuyển nhà lại nằm ngủ trong xe tải, vì vậy mới xuyên cả người cả xe qua. Chứ nếu chọn ngay thời điểm toilet mà xuyên qua ngoài con người này cũng có gì rồi.

      Cho nên mới mình may mắn.

      Nguyễn Nhu nhảy từ trong bụng Nhất Nhị Tam xuống, nhảy lên xe, sau đó bắt đầu tìm kiếm quần áo trong đống lộn xộn đó.

      Nhất Nhị Tam có chút sợ hải với cái hòm sắt xa lạ này, bởi vậy vẫn chưa nhảy tới với Nguyễn Nhu. Nó vẫn đứng bên ngoài xe tải, nhìn chằm chằm cái mông tròn nhếch lên của Nguyễn Nhu mà ngẩn người, biết suy nghĩ cái gì. (#mèo: Chết nhà ngươi rồi :)))

      Khi Nguyễn Nhu từ xe nhảy xuống người mặc cái T-shirt cùng với quần đùi, trong lòng còn ôm linh tinh đủ thứ đồ ăn vặt nữa.

      kéo Nhất Nhị Tam ngồi xuống dưới đất, sau đó lấy miếng Dove chocolate ra, xé gói bao ra rồi đưa đến bên miệng nó: "Mày thử , cái này ăn ngon lắm á."

      Chocolate hơi chảy ra rồi, Nhất Nhị Tam há miệng phát đớp cả miếng chocolate, rất biết hưởng thụ mà nhai hai ba cái, sau khi ăn xong lại duỗi móng vuốt về phía Nguyễn Nhu đòi nữa.

      Chocolate là loại có thể kích thích đầu óc, là loại đồ ăn khiến người ta cảm thấy hạnh phúc vui vẻ khi ăn. Khi Nhất Nhị Tam ăn chocolate, hai cái lỗ tai lại xoắn xuýt vào nhau, biểu nó rất thích loại đồ ăn này.

      Nguyễn Nhu lại đưa miếng nữa cho nó, giống lần trước, nó lại nhai hai ba cái rồi nuốt trọng, sau đó lại vươn móng vuốt xin thêm.

      Nguyễn Nhu khỏi nghi hoặc, thằng nhãi này khi ăn cũng quá nhanh ? ... nhai mà nuốt luôn à ?

      Nhất Nhị Tam há miệng cho xem, kết quả phát răng nó dính rất nhiều chocolate chưa nhai, đen sì sì bám vào răng cứ như mấy cụ già Đài Loan vậy.

      "Liếm hết răng mày !" Nguyễn Nhu liếc xéo Nhất Nhị Tam.

      Ăn chocolate xong, Nguyễn Nhu lại lấy mấy hũ sữa chua ra uống. Những thứ này đều là đồ ăn dễ hư hỏng, vì vậy nên ăn ngay và luôn cho đỡ phí.

      Nhất Nhị Tam tất nhiên đưa lên miệng uống, nó chỉ có thể vươn đầu lưỡi ra liếm như gió thổi mây trôi, tốc độ còn nhanh hơn so với Nguyễn Nhu hút bằng ống hút. Mấy con thú cưng trong nhà cũng rất thích uống sữa chua, ngờ Nhất Nhị Tam cũng vậy.

      Khi ăn nó rất chú ý đến hình tượng, sau khi liếm xong hai hũ sữa chua hai bên miệng dính nhoe nhoét sữa chua, còn nhểu mấy giọt xuống đất, nhìn bẩn chịu nổi.

      Nguyễn Nhu thấy nó thích ăn sữa chua như vậy liền cầm mấy hũ bỏ vào trong túi của nó.

      Ngài ra chính cũng đeo chiếc ba lô, ba lô rất lớn, chính là loại leo núi chuyên dụng. Bên trong chính là đồ ăn vặt và mấy đồ dùng hàng ngày, còn có đồ dùng năng lượng mặt trời.

      Bởi vì tất cả đồ dùng quý giá đều chuyển trước rồi, vì vậy trong xe tải chỉ toàn mấy đồ tào lao mà thôi.

      Part 10

      Hành trình hôm nay của Nguyễn Nhu và Nhất Nhị Tam cũng khác ngày thường là bao. Từ sáng tới trưa chơi đùa, sau buổi trưa liền vừa chơi đùa vừa săn mồi.

      Hôm nay Nhất Nhị Tam bắt được tổng cộng hai con gấu trúc. con ăn tại chỗ coi như đồ ăn vặt, con khác để mang về chỗ tụ hợp.

      Về phần con mồi chưa bị ăn kia, thỉnh thoảng Nhất Nhị Tam đút chúng nó ít quả dại để đỡ đói. Nó cũng biết đây là hành vi lãng phí. Chúng nó ăn quả dại, tí nữa nó lại ăn chúng nó, vì vậy nó cũng thiệt thòi gì.

      Hôm nay Nguyễn Nhu gặp được loại thực vật "chơi vui" vô cùng. Sở dĩ bỏ hai từ "chơi vui" này vào trong ngoặc kép vì loài thực vật này những chơi vui, hơn nữa còn vô cùng nguy hiểm, cẩn thận phải nộp mạng cho nó ---- Hoa ăn thịt.

      Khi gặp được hoa ăn thịt chính là lúc núp sau lùm cỏ tiểu bậy, còn Nhất Nhị Tam ngồi bên cạnh nhìn. Nó rất hiếu kì với tư thế tiểu tiện của Nguyễn Nhu, vì vậy có đuổi thế nào nó cũng .

      Đóa hoa ăn thịt này đứng im lặng phía sau Nguyễn Nhu và Nhất Nhị Tam, nhìn vô cùng xinh đẹp, nhụy hoa tròn như mặt trời, cánh hoa còn có hoa văn lấm tấm như da báo. Bởi vì nó quá yên tĩnh nên thoạt nhìn cũng khác thực vật thông thường là bao, vì vậy cả Nguyễn Nhu và Nhất Nhị Tam đều chú ý đến nó.

      Thẳng đến khi Nguyễn Nhu tiểu xong, muốn đứng dậy mặc quần nó bỗng nhiên há rộng cái miệng nhằm thẳng đầu Nguyễn Nhu mà bổ xuống. Nguyễn Nhu liền phát hoảng, theo bản năng sờ bên hông muốn lấy roi tự vệ, lại phát bên hông có gì cả. May mắn Nhất Nhị Tam mắt nhanh tay lẹ túm được cổ áo Nguyễn Nhu kéo ra bước lớn, hữu kinh vô hiểm túm lấy hoa ăn thịt bắt đầu công kích.

      Hoa ăn thịt sau khi công kích lần đầu thất bại, lại nhanh chóng khai triển đợt công kích thứ hai. Nó có mười mấy cái dây leo nhưng cứng rắn tựa như xúc tua, toàn bộ giơ lên đong đưa như muốn giăng thiên la địa võng. Hoa ăn thịt vẫy vài xúc tu đánh úp về phía Nguyễn Nhu. Nhất Nhị Tam thấy thế liền nhét Nguyễn Nhu vào bụng nó, cả người run lên, sau đó toàn bộ lông người bắt đầu cứng rắn, dựng đứng hết lên, trong cổ họng cũng phát ra thanh "ầm ầm" vang dội như tiếng sét đánh, chứa uy hiếp và đe dọa.

      Song phương đều giao chiến bằng "chi", nhưng xúc tu của hoa ăn thịt rất mềm yếu, cực dễ dàng bị chặt đứt. Còn Nhất Nhị Tam chân tay rắn chắc mạnh khỏe, nó chú trọng công kích vào mặt và cánh hoa của hoa ăn thịt, khi những bộ vị chủ yếu như thế bị hủy nó cũng thể điều khiển những bộ phận khác được nữa. Cái gọi là bắt giặc phải bắt vua trước, chính là đạo lý này.

      Nguyễn Nhu nhịn được móc ngay điện thoại ra chụp hoa ăn thịt mấy tấm, vừa vặn chụp đúng lúc hoa ăn thịt há to mồm rống giận. Cái loại thực vật chỉ có thể nhìn thấy phim và cartoon này, khi được gặp trực tiếp lại có phen cảm thụ vô cùng kích thích. Bây giờ rất muốn trồng cây hoa ăn thịt làm thú cưng á. Nhưng cho dù lớn gan chắc chắn Nhất Nhị Tam cũng đồng ý.

      Cây hoa ăn thịt kia khi thấy thực lực của mình và Nhất Nhị Tam chênh lệch lớn như vậy, sau khi đánh lúc lâu, những chạm được vào sợi lông nào của đối thủ, ngược lại chính mình còn bị táng cho văng mấy cái răng hàm, rốt cục nó nhịn được liền bỏ chạy thục mạng. Tựa hồ hoa này có thuật độn thổ, kiểu như mấy ông thổ địa vậy, xoay xoay tiến vào lòng đất mất dạng,

      Nhất Nhị Tam cũng tiếp tục truy đuổi. Hoa ăn thịt phải đồ ăn của nó, đuổi theo vô ích.

      Sau đó Nguyễn Nhu để cập với Nhất Nhị Tam về kế hoạch nuôi nhốt hoa ăn thịt, Nhất Nhị Tam liền im lặng, chỉ nhàn nhạt liếc nhìn Nguyễn Nhu cái. Ặc. . ánh mắt kia hình dung thế nào nhỉ, giống. . giống thái độ khi nhìn bệnh nhân tâm thần vậy.

      ... Kỳ thực biểu tình của động vật cũng rất phong phú.

      Part 11

      Hôm nay tiếng hú triệu tập tam trường thú trở về nơi tụ hợp vang lên rất sớm. Nhất Nhị Tam ngồi xổm bên hồ bắt chước tiếng ếch kêu, nghe tiếng hú liền ôm lấy Nguyễn Nhu chạy vội về.

      Hôm nay nơi tụ hợp có thêm vị khách ngoại lai. Nhìn bề ngoài có vẻ là "họ hàng gần" của tam trường thú, nó cũng có ba cái đuôi to, đầu có hai cái tai nhưng ngắn hơn rất nhiều.

      Tựa hồ "họ hàng gần" muốn gia nhập với đàn thú tam trường thú này, nó mang theo rất nhiều con mồi vừa săn được để bày tỏ thành ý.

      Nhưng phải chỉ cần cống hiến chút đồ ăn là có thể được ở lại quần thể này. Nó cũng cần phải chiến đấu với mấy cá thể "kém-trung-giỏi" của quần thể. Chỉ khi nào chiến thắng nửa số tam trường thú trong quần thể nó mới được phép gia nhập quần thể.

      Nhất Nhị Tam cũng tham gia chiến đấu. Nó muốn bảo tồn thể lực để chuẩn bị cho trận chiến tranh đoạt đồ ăn. Hôm nay có tam trường thú bắt được con bò vàng rất to, đó chính là mục tiêu của Nhất Nhị Tam.

      Nguyễn Nhu thường viết mấy chuyện như vậy vào bản bút ký của . Bản bút ký này bắt đầu viết từ khi xuyên tới đây. Hôm nay đặt tên cho cái bản bút kí này, chính là "được dã thú bao nuôi".
      Last edited by a moderator: 10/4/15

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 5 - Thấy dã thú "đánh dã chiến".



      Part 12


      Nhất Nhị Tam bị cảm, mũi thò lò, khi hô hấp thỉnh thoảng thổi thành cái bong bóng. Bụng cũng ấm áp như bình thường mà rất lạnh lẽo.


      Nguyễn Nhu hơi buồn bực, là con người yếu ớt mà còn chưa bị bệnh đâu, tam trường thú cao to khỏe mạnh thế này mà lại bị bệnh trước.


      Nhất Nhị Tam bị bệnh cho nên có tinh thần, đến mở mắt nhắm mắt cũng làm biếng. Buổi sáng ngủ nướng, chịu ra ngoài săn thú, cố mở mắt thấy Nguyễn Nhu có ý định bỏ trốn, vì vậy liền xoay người ngủ tiếp.


      Nguyễn Nhu tìm thuốc cảm mạo trong ba lô, pha thêm chút nước đút cho Nhất Nhị Tam uống, nhưng dù thế nào Nhất Nhị Tam cũng chịu há miệng uống, giống như thuốc cảm là thuốc độc vậy.


      Nguyễn Nhu bất đắc dĩ, đành phải bò ra ngoài hang động, vào rừng cây tìm chút thảo dược. dám quá xa, sợ gặp phải mấy loại sinh vật tấn công như cây hoa ăn thịt, có Nhất Nhị Tam bên cạnh, thể tự bảo vệ mình được.


      Trong chỗ ẩm ướt của khu rừng, Nguyễn Nhu tìm được loại lá bóng loáng, cây rất lớn, tên là cây gỗ cua, tuy rằng chuyên dùng để hạ nhiệt khi phát sốt, nhưng dùng để chữa cảm mạo cũng được.


      Nguyễn Nhu dùng móng tay bóc chút vỏ cây ra chuẩn bị mang về hang động cho Nhất Nhị Tam ăn. đường quay về hang động, lại phát ra cây cải wasabi, nhịn được dừng bước ngắt lấy chút.


      Sau khi nghiền nát cây cải wasabi này, những có thể tiêu diệt kí sinh trùng trong cơ thể, mà nhờ vị cay nồng mà nó còn có thể làm gia vị khi nấu nướng. Có thứ gia vị tuyệt vời này, còn phải ăn thứ thịt nướng vô vị kia nữa.


      Trong khi hái cải wasabi, Nguyễn Nhu cũng nghĩ tới vấn đề.


      Khu rừng này kì quái. Theo lý mà cải wasabi là thực vật sinh trưởng ở Nhật Bản, cây gỗ cua sinh trưởng ở châu Mỹ. Hai loại thực vật này có khả năng cùng sinh trưởng trong môi trường được. Nhưng bây giờ tay cầm cây cải wasabi, tay cầm vỏ cây gỗ cua.


      . . . . . . . Loại cảm giác này kì diệu. Giống như con người bên mặc áo ngực nữ, bên dưới lại mặc quần lót nam.


      Nguyễn Nhu thường hay tự suy đoán và đặt giả thuyết. Đối mặt với tượng này, bắt đầu tự suy nghĩ rồi tự giải thích luôn.


      Hay là mảnh đất này là dải đất lý tưởng? . . . cách khác tất cả loài động thực vật đều có thể sinh trưởng trong cùng môi trường?


      Nguyễn Nhu rất hưng phấn và kích động với suy đoán của chính mình, đồng thời có chút dám tin tưởng.


      Nếu trước kia đến "Đại lục lý tưởng" chắc chắn tin. Nhưng sau khi xuyên đến dị thế, gặp tam trường thú, rồi tao ngộ hoa ăn thịt, biết đâu lại xuất cái "đại lục lý tưởng" nữa sao.


      Nguyễn Nhu khẽ lắc đầu, quyết định tạm thời nghĩ nhiều. Nhất Nhị Tam vẫn đợi trong hang động kia kìa.


      Part 13


      Nguyễn Nhu chỉ sợ tự trong rừng gặp phải mấy co chim bay thú chạy nguy hiểm, lại nghĩ tới gặp phải sinh vật nguy hiểm gì, ngược lại gặp phải hai tam trường thú "đánh dã chiến". (#mèo: biết sao từ đánh dã chiến lại trong ngoặc :))) Phần sau H nhé)


      Hai tên tam trường thú này quen, chính là tam trường thú lông đốm và bạn lữ của nó.



      Vốn là Nguyễn Nhu muốn rình coi, chỉ trách động tĩnh của bọn họ quá lớn, huống hồ nếu muốn quay lại quần thể phải qua chỗ này. Nguyễn Nhu quả thể chơi cái chiêu "Tui thấy gì hết" giống người qua đường Giáp mà qua trước mặt bọn họ. đành nấp sau bụi cỏ, thò cái đầu lên "tiện thể" ngó vài cái.


      Tư thế giao phối của tam trường thú giống như ếch ôm nhau. Giống đực áp lưng giống cái, giống đực ngừng động thân, giống cái căn bản là cần nhúc nhích.


      Nguyễn Nhu tới trễ cho nên mới ngồi có hai phút mà lông đốm và bạn lữ của giao phối xong rồi. Sau khi bắn tinh, lông đốm duy trì tư thế ôm bạn lữ vài giây, sau đó mới rút cơ quan sinh dục của ra khỏi người bạn lữ.


      Cùng lúc đó, Nguyễn Nhu kinh ngạc trợn tròn hai mắt, mém chút nữa la to lên.


      nhìn thấy cái gì vậy nè!


      Vì sao lại thấy có đến hai cái gậy hồng phân biết rút ra từ hai cái động!


      Nguyễn Nhu dụi dụi hai mắt, sau đó trừng lớn mắt cẩn thận nhìn về phía lông đốm -- nơi đó chính xác là có hai cái gậy, bởi vì vừa phát tiết xong mà hơi cúi đầu.


      Bình thường khi giao phối, tam trường thú rút ngắn nó giấu sau đám lông, đến khi giao phới mới dựng thẳng lộ ra ngoài. Lần đầu tiên Nguyễn Nhu thấy cơ quan sinh dục của bọn họ. Trước kia cũng nhìn nơi đó của bọn họ, nhưng nơi đó lại tẹt lét như của giống cái, mấy cái gì đó biết đâu rồi. Nguyễn Nhu luôn nghĩ hoặc như vậy, thậm chí còn cho rằng tam trường thú có JJ, nghĩ tới bọn họ lại giấu sau lớp lông.


      Cũng tương ứng như của giống đực, giống cái tam trường thú có hai bộ phận sinh dục. Nguyễn Nhu dám tưởng tượng có phải họ có đến tận hai cái tử cung hay . Bây giờ hai chân của như nhũn ra, hai chân vô lực ngồi mặt đất, ngoài khiếp sợ còn có cả khó có thể tin.


      Có lẽ là thói quen xem sinh vật chỉ có cái JJ, lúc này tự nhiên nhìn thấy hai cái, thị giác nhất thời tiếp thu nổi.


      Sau khi lông đốm và bạn lữ của đánh dã chiến xong rồi liền rời , Nguyễn Nhu cảm giác như nhìn về phía vài lần, may mà chỉ là ảo giác, cũng tới.


      Hai tam trường thú rời lát rồi Nguyễn Nhu mới dám ra. cũng suy nghĩ nhiều về hai cái JJ của tam trường thú, sớm quăng ra sau đầu rồi.


      Trong đầu bây giờ nghĩ sao Nhất Nhị Tam còn chưa có bạn lữ vậy? . . . Đừng còn là tiểu xử nam đó nha?


      Part 14


      Khi Nguyễn Nhu trở về hang động, Nhất Nhị Tam vẫn còn ngủ say.


      tăng thêm can đảm bước vào trong vỏ trứng, ghé sát vào bụng , nhịn được mà vươn tay vạch lớp lông ở hạ thân ra, muốn xem xem nơi đó có giống của lông đốm .


      Nhưng kế hoạch còn chưa thực , tay mới đặt lên lớp lông mao của , Nhất Nhị Tam liền tỉnh giấc. Nguyễn Nhu sợ tới mức lăn lông lốc như quả bóng ra khỏi giường vỏ trứng. Phải biết rằng vỏ trứng chính là bảo bối của , ngoại trừ ai được bước vào.


      Nhất Nhị Tam vừa tỉnh nên ý thức có chút mơ hồ, bởi vậy cũng so đo với Nguyễn Nhu, chỉ oa hu vài tiếng rồi lại nhắm mắt tiếp tục ngủ. Nguyễn Nhu nhanh chóng giữ chặt , : "Ngoan nào, ăn vỏ cây xong rồi ngủ nha."


      Nhất Nhị Tam quay đầu nhìn miếng vỏ cây. Trước đó Nguyễn Nhu tỉ mỉ dùng dao gọt vỏ cây thành hình con trùng , là loài côn trùng Nhất Nhị Tam thích. nhìn thoáng qua rồi lời nào mà ăn hết sạch.


      Lúc này Nguyễn Nhu mới để ngủ.


      Đến tối bệnh tình của Nhất Nhị Tam cũng chuyển biến tốt đẹp. Hôm nay săn, vì vậy theo lệ được phép tham gia buổi chiến đấu tranh đoạt thức ăn.


      Đồ ăn trong động cũng ăn hết rồi. Trong khi Nguyễn Nhu định lấy đồ ăn vặt trong ba lô ra để lấp đầy bụng đột nhiên Nhất Nhị Tam nhét vào túi rồi leo ra ngoài động.


      Nguyễn Nhu kinh ngạc nhìn , trễ như vậy còn muốn ra ngoài săn thú sao?


      Nhất Nhị Tam săn thú, mang theo Nguyễn Nhu dừng chân trước bãi đất trống, ngồi xuống, bắt đầu lấy quả dại và nấm bày mặt đất. Quả lớn nhiều thịt để bên, quả khô quắt để chỗ khác, nhìn giống như bán hàng.


      lâu sau, có tam trường thú khác cầm theo con mồi tới. chìa con thỏ trong tay cho Nhất Nhị Tam xem, sau đó chỉ chỉ nấm mặt đất.


      Nhất Nhị Tam đánh giá con thỏ hoang chút, tựa hồ nhìn thấy con mồi béo tốt nên đồng ý, lại lấy ra mười lăm cái nấm đưa cho tam trường thú đó.


      Tam trường thú kia còn chưa thỏa mãn, muốn thêm hai cái nữa. Nhất Nhị Tam đồng ý, lấy hết nấm lại. Tam trường thú kia cầm thỏ bỏ , Nhất Nhị Tam đành phải đáp ứng.


      Nguyễn Nhu nhìn phương thức trao đổi của bọn họ cảm thấy rất buồn cười. Tam trường thú kia giống như khách hàng trả giá, mà Nhất Nhị Tam lại giống như chủ tiệm bị khách nắm mũi.


      Sau đó Nhất Nhị Tam cũng dùng phương thức này đổi được con gà rừng và con vịt hoang, mãi cho đến khuya mới "dẹp tiệm", dù sao khí bên ngoài cũng thoáng đãng hơn trong động rất nhiều.


      Lúc này cũng có chút chuyện đùa. Nguyễn Nhu ngồi xếp bằng, khoanh hai chân lại giống Quan . Nhất Nhị Tam chưa từng thấy qua dáng ngồi này, cảm thấy mới mẻ vì vậy cũng bắt chước theo. Khổ nổi chân ngắn, xương cốt lại cứng, khoanh thế nào cũng được, thử mấy lần được đành bỏ cuộc, ngồi xoạc rộng hai chân như trước.


      Nguyễn Nhu khỏi nổi lên máu đùa dai, muốn xem xét chỗ giữa hai chân . Nhất Nhị Tam phát ý đồ của liền vươn cái đuôi phết vào mông mạnh.


      Nguyễn Nhu ăn đau đành ngồi dậy, dám lộn xộn.


      Part 15


      Sáng hôm sau, bệnh của Nhất Nhị Tam khỏi hẳn. Nhưng đáng buồn chính là, Nguyễn Nhu thế nhưng lại bị cảm.


      Phong thủy luân chuyển, người lười biếng nằm giường muốn động hôm nay chính là . Nhất Nhị Tam tới gọi dậy, dậy nổi, Nhất Nhị Tam dùng lông đuôi ngoáy ngoáy lỗ mũi , hắt xì mấy cái, hắt xì xong cũng vẫn nằm im.


      Nhất Nhị Tam đành phải thất thểu săn mình, trước khi Nguyễn Nhu còn dặn mang chút vỏ cây gỗ cua về, Nhất Nhị Tam chỉ nhìn chằm chằm, biết nghe chưa.


      Nguyễn Nhu đành phải mở miệng hỏi: "Cậu nghe chưa? . . . Nghe lắc cái đuôi, nghe lắc hai cái đuôi."


      Lúc này Nhất Nhị Tam thành thành lắc cái đuôi, Nguyễn Nhu thở phào nhõm, thấy ra khỏi động rồi mới nằm xuống tiếp tục ngủ.


      Nguyễn Nhu nhắm mắt lại chưa đến mười phút nghe tiếng động phía sau, đó là tiếng bước chân của tam trường thú.


      Tên này sao nhanh trở về thế?


      Nguyễn Nhu buồn bực nghĩ, híp mắt quay đầu lại nhìn.


      Đối diện chính là tam trường thú chảy nước miếng, hai chân chống mặt đất giống như tùy thời có thể nhảy xổ tới, hai mắt lóe ra ánh sáng gian ác, nhìn như nhìn mỹ thực thèm khát lâu.


      Kẻ tới phải Nhất Nhị Tam, mà là tam trường thú lông đốm.


      . . . . Đại ca, phải chỉ nhìn trộm ca đánh dã chiến tí thôi sao, có tất yếu phải tìm tới tận cửa như vậy .

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6 - Dã thú cứu mỹ nhân

      Part 6

      Nguyễn Nhu nhanh chóng nhảy xuống khỏi giường, lùi về phía sau từng bước từng bước, cố gắng kéo dài khoảng cách với tam trường thú lông đốm.

      Lông đốm nhễu nước miếng từng giọt từng giọt tên mặt đất. Chưa từng có giống đực nào nhìn cách đói khát như thế, Nguyễn Nhu biết mình nên cao hứng hay là nên thương tâm đây.

      Có lẽ nhờ giác quan thứ sáu của phụ nữ, Nguyễn Nhu cảm thấy lông đốm và Nhất Nhị Tam đều thuộc hạng nhất lưu, nhưng Nhất Nhị Tam chỉ thân mật với , còn tên lông đốm này ăn đấy.

      lại theo bản năng sờ sờ bên hông, nhưng chiếc roi da nửa bước cũng rời của bị để lại ở đại, có ở đây.

      Nguyễn Nhu cắn răng lùi về sau bước, may vấp phải cục đá , trọng tâm bất ổn mà té xuống đất.

      Hai mắt lông đốm lóe lóe sáng, nắm chặt cơ hội nhanh chóng tiến tới. Nguyễn Nhu cầm cục đá ném về phía , lại dễ dàng tránh được. giây sau đến gần Nguyễn Nhu rồi.

      Nguyễn Nhu tất nhiên rất sợ hãi, nhưng nhắm mắt ngồi chờ chết, phải cố gắng chống đỡ đến khi Nhất Nhị Tam trở về mới được. Nghĩ như vậy, Nguyễn Nhu liền nắm chặt nắm đấm, sử dụng toàn bộ sức lực vung nắm đấm về phía vành mắt lông đốm. Sức lực của Nguyễn Nhu rất lớn, đấm kia mặc dù làm lông đốm bị thương nhưng cũng đủ làm lùi bước.

      Thừa dịp lông đốm bị đánh kịp xoay sở, Nguyễn Nhu vội vàng đứng dậy lao về phía cửa động. nhưng mới chạy được hai ba bước bị lông đốm bổ nhào đến khiến té ngã. há miệng đớp vào mông Nguyễn Nhu, chiếc răng nanh nhanh chóng cắm sâu vào.

      Nguyễn Nhu đau đớn hét lên, quay đầu lại liền nhìn thấy dương mặt dữ tợn của lông đốm chảy nước miếng.

      Đúng lúc này, bên ngoài hang động truyền đến từng trận thanh gầm gừ cùng với tiếng bước chân vội vàng của tam trường thú.

      Nguyễn Nhu kinh hỉ ngẩng đầu, trong mắt lóe ra ánh sáng hi vọng --

      Nhất Nhị Tam trở về à? Có phải là ?

      bóng dáng màu vàng rực rỡ nhanh chóng nhảy vào trong động, trong cổ phát ra thanh gầm gừ trầm thấp nguy hiểm. Lông của vì phẫn nộ mà dựng đứng lên, nhìn rất sắc bén, giống như chỉ cần chạm vào bị chảy máu.

      Thấy Nhất Nhị Tam trở về, khí thế của lông đốm liền giảm hơn phân nửa. Nguyễn Nhu nhân lúc sững sờ mà đạp phát, sau đó chật vật đứng dậy, nhanh chóng chạy đến bên người Nhất Nhị Tam.

      Nhất Nhị Tam bỏ Nguyễn Nhu vào trong túi to trước bụng bảo vệ tốt, sau đó mới ngẩng đầu, đôi mắt mang theo sát khí nhìn chằm chằm lông đốm. Nhất Nhị Tam vận sức chờ tấn công, chỉ cần lông đốm có chút động tác, nể tình mà lao lên xé xác.

      Nhưng hình như lông đốm có ý tranh đấu. ta hơi cúi người, dưới ánh mắt soi mói của Nhất Nhị Tam chậm rãi đến sát vách tường, sau đó dè dặt men theo vách tường đến cửa động, nhanh chóng bật lên khỏi mặt đất rồi bỏ trốn.

      Lúc này trái tim đập loạn nhịp như nai con của Nguyễn Nhu mới khôi phục bình thường, vỗ vỗ ngực cảm thán, may mà Nhất Nhị Tam về kịp, nếu chờ về chính là đống suơng trắng rồi.

      Nhất Nhị Tam đặt Nguyễn Nhu chiếc giường nấm trứng của , kéo quần đùi xuống lộ ra chiếc mông trắng mịn, quả nhiên bị lông đốm cắn lỗ , máu tươi chảy ra ngoài. Nhất Nhị Tam vươn chiếc lưỡi dài ấm áp liếm sạch vết máu, Nguyễn Nhu lập tức ngượng ngùng che mông : "Đừng liếm..."

      Nhất Nhị Tam ngẩn người, hiểu nổi hành vi của Nguyễn Nhu, ngược lại cảm thấy biết nghe lời. Mạnh mẽ đè tay Nguyễn Nhu lại, tiếp tục dùng đầu lưỡi liếm mông Nguyễn Nhu, đấy chính là biện pháp xử lý vết thương tố nhất, nước miếng của có thể giúp cầm máu.

      Nguyễn Nhu chú ý tới lỗ mũi của Nhất Nhị Tam lại chảy máu, từ lúc tiến vào trong động nhìn thấy lông đốm chảy ra.

      Nguyễn Nhu nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy cũng chảy máu mũi. Bây giờ rốt cục hiểu , khi tức giận hoặc khi kích động xuất tượng chảy máu mũi.

      rất quan tâm nâng tay chỉ chỉ chiếc mũi đầy máu của , lập tức hiểu ra, đầu lưỡi quay ngược lại liếm liếm cái mũi của mình, sau đó lại tiếp tục liếm mông Nguyễn Nhu.

      Xem ra ý thức sạch của Nhất Nhị Tam đủ cao nha.

      Part 17

      Ban ngày phát sinh tình lông đốm đánh lén khiến Nguyễn Nhu vô cùng cảm khái.

      Ở thế kỉ hai mươi mốt, sinh mạng của con người là quý giá nhất, nhưng đến thế giới chim bay thú chạy nắm quyền này, sinh mạng con người lại chẳng là gì cả.

      Con người cũng là động vật ăn thịt, kẻ ăn thịt tất nhiên phải mạnh hơn động vật bị ăn thịt. Năng lực của yếu hơn so với bất kì kẻ nào ở đây, vì vậy chỉ có thể bị xếp vào vị trí của đồ ăn.

      Kể cả Nhất Nhị Tam ban đầu cũng nuôi dưỡng như đồ ăn, Nguyễn Nhu biết bây giờ có còn coi là đồ ăn dự trữ , vì thế, quyết định làm cái thí nghiệm.

      Lúc ăn tối, làm ra biểu giống với hành động thường ngày : tranh giành đồ ăn với Nhất Nhị Tam.

      Đối hành vi giành đồ ăn của Nguyễn Nhu, Nhất Nhị Tam khỏi kinh ngạc. Dù sao thường ngày rất thích đồ ăn nướng, chỉ khi nào mạnh mẽ nhét thịt vào miệng , mới miễn cưỡng ăn vài miếng. Thế mà hôm nay lại chủ động giật đồ ăn của , đúng là vô cùng bất thường.

      Nguyễn Nhu vừa ăn thịt nướng của Nhất Nhị Tam, vừa dè dặt đánh giá vài lần, luôn luôn chú ý hành động và tâm tình của .

      Động vật đều rất mẫn cảm với đồ ăn và địa bàn của mình, khi có người đến cướp đoạt hoặc xâm lược, bọn nó nể tình mà xông lên đọ sức, dùng vũ lực xua đuổi kẻ đó .

      Nguyễn Nhu sợ Nhất Nhị Tam bị giật đồ ăn kích động, vừa xịt máu mũi vừa đuổi ra khỏi động. May mà cũng làm như vậy, chỉ im lặng nhìn ăn, ba cái đuôi quấn người vuốt ve qua lại, giống như thúc giục ăn nhanh lên.

      Mải cho đến khi Nguyễn Nhu kì kèo mè nheo ăn hết phần ba con mồi, Nhất Nhị Tam rốt cục nhịn được, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ trầm đục. Nhưng tiếng động này mang hàm ý nguy hiểm gì, chẳng qua là đợi lâu nên nhịn được.

      Nguyễn Nhu thấy vậy liền đưa thịt thừa lại cho . Tuy rằng bây giờ no muốn chết nhưng tam tình lại vô cùng sung sướng.

      Nhất Nhị Tam bài xích việc ăn trước , vậy chứng tỏ thân cận với hơn con mồi bình thường rất nhiều, đây tuyệt đối là tượng tốt.

      Hôm đó Nguyễn Nhu vì chuyện này mà vui vẻ cả đêm, thế cho nên khi Nhất Nhị Tam leo lên giường ngủ, cũng nóng lòng theo sát bò vào vỏ trứng, hơn nữa còn tự mình đa tình nghĩ rằng bây giờ có quan hệ tốt với Nhất Nhị Tam, chắc chắn đuổi đâu!

      Kết quả sao?

      ... Nhất Nhị Tam vẫn rất nguyên tắc mà ném ra ngoài vỏ trứng.

      Nguyễn Nhu ngồi dưới đất thở dài. Aizz . . . Quả nhiên có số việc thể nóng lòng cầu thành mà. . .

      Part 18

      Ngày thứ 20 xuyên đến thế giới này, rốt cuộc Nguyễn Nhu cũng nhìn thấy bóng dáng con người.

      thổ dân hoang dã, da ngăm đen, nửa ở trần, quanh hông quấn miếng da hổ để che bộ vị trọng yếu. Khi Nguyễn Nhu thấy vô cùng kinh hỉ, nhưng phần kinh hỉ này lại biến thành lo lắng rất nhanh, bởi vì Nhất Nhị Tam cũng đồng thời phát dã nhân kia, trong mắt liền lóe ra khát vọng săn mồi mãnh liệt, vừa sáng chói như ngọc lại chứa sát khí nồng đậm.

      Thổ dân hoang dã cũng phát Nguyễn Nhu và Nhất Nhị Tam, đối với tổ hợp kì quái "phụ nữ + dã thú", sửng sốt vài giây mới hòa hoãn lại. Có lẽ nghĩ rằng Nguyễn Nhu bị Nhất Nhị Tam bắt làm con mồi, bởi vậy cố dằn sợ hãi xuống, đại khái là muốn cứu Nguyễn Nhu, vì vậy cầm chắc vũ khí về phía Nhất Nhị Tam.

      Nhất Nhị Tam vẫn chưa đả động tới dã nhân, chỉ muốn bắt sống về, để giành tươi mới đến tối nướng lên ăn. Nhưng tất nhiên dã nhân giống Nguyễn Nhu mà ngoan ngoãn theo Nhất Nhị Tam, trong tay có vũ khí, hơn nữa còn có thể phản kháng.

      Nguyễn Nhu hét lên với ta: "Mau quay lại! Chạy mau!. . . giết ngươi!"

      Cũng biết dã nhân có nghe hiểu lời hay , chỉ thấy ánh mắt kiên định của nhìn Nhất Nhị Tam chằm chằm, chịu lùi bước. Sau khi tính toàn tốt vị phương vị tấn công, giơ trường mâu đâm về phía Nhất Nhị Tam, miệng phát ra tiếng hô trợ uy.

      Nhất Nhị Tam cũng sửng sốt chút, dự đoán được đồ ăn của mình phản kháng, hơn nữa còn muốn lấy tính mạng của mình.

      Nhất Nhị Tam nghiêng người tránh thoát công kích của dã nhân cách dễ dàng, trả đòn bằng đấm vào lưng dã nhân, lực đạo rất lớn, Nguyễn Nhu tựa hồ có thể nghe thấy tiếng xương cốt vỡ vụn. thể trơ mắt đứng nhìn đồng loại của mình bị giết hại, nhưng lại có phương pháp nào để cứu , chỉ có thể đấm đấm mấy phát vào bụng hô dừng tay, nhưng cũng bị xem như hành động " nghe lời" mà bỏ qua.

      Nhất Nhị Tam cắn nát yếu hầu dã nhân trong tích tắc, Nguyễn Nhu đột nhiên thấy sợ hãi, loại cảm giác sợ hãi này tự nhiên sinh ra, bắt đầu từ lòng bàn chân lan tỏa dần dần ra toàn thân.

      Mặc dù biết Nhất Nhị Tam đối xử với mình như với dã nhân kia, nhưng vẫn nhịn được mà sợ hãi đến run rẩy cả người.

      Cảm giác thấy Nguyễn Nhu trong bụng bình thường, Nhất Nhị Tam nhìn đầy quan tâm, sau đó đưa cho quả dại mọng nước, lại vói đuôi vào túi vuốt ve giống như an ủi vậy.

      Nguyễn Nhu ngẩng đầu nhìn cười gượng, cầm quả dại hung hăng cắn phát.

      Lời tác giả: Miêu tả đơn giản hình dạng của nam trư chút nào. Trước tiên, có hai cái tai rất dài, còn dài hơn cả tai thỏ nữa. Cả người phủ đầy lông màu vàng óng, nhưng lông lại rất mềm mại, hề bù xù giống đầu sư tử đâu. Cái mũi và môi giống loài cẩu, có mũi, lỗ mũi rất , có môi. Có ba cái đuôi vừa to vừa xù lông. Tóm lại chính là tộp hợp của ba loài kanguru + sóc + sói. Ừm. . . Chính là bộ dáng như vậy đấy . . . Còn khi vui vẻ, hai cái tai dài xoắn vào nhau thành hình xoắn ốc.
      DamHoaLien, Sữa Chua, Trâu4 others thích bài này.

    5. Sữa Chua

      Sữa Chua Well-Known Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      793
      Tiếp nàng :))) hay quá

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :