1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chạy Tình - Ức Cẩm (77C Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 26

      Vừa nghĩ cần phải làm thư ký cho Khương Nam Hiên, Tống Dao rốt cuộc cũng thở phào, nín khóc mỉm cười, chưa đầy lát sau cảm thấy lo lắng, : “Quý tổng…”

      “Sao thế?” Quý Thừa Xuyên hoảng hốt lấy lại tinh thần, tiếp tục dùng giọng điệu kiên nhẫn che giấu tâm tình chấn động.

      “Cái đó… Tôi có thỉnh cầu…” Tống Dao cúi đầu, ngượng ngùng nhìn ngón tay, “Ngài đừng cho trợ lý Khương biết, là tôi muốn làm thư ký cho ấy nhé?”

      vừa nhắc đến Khương Nam Hiên, Quý Thừa Xuyên bực bội, cố tình hỏi: “Tại sao?”

      “Chuyện đó… tốt lắm…” Tống Dao tiếp tục cúi đầu nhìn ngón tay.

      còn biết xấu hổ đưa cơm cho cậu ấy mà.” Tổng giám đốc đại nhân hừ lạnh tiếng, bộ dạng muốn lôi chuyện cũ ra .

      Tống Dao sững sờ, ngẩng đầu nhìn gương mặt khó chịu của Quý Thừa Xuyên, bỗng ngộ ra điều gì. Chẳng lẽ vì và Khương Nam Hiên quá thân thiết nên Quý tổng ghen? Cũng khó trách, Khương Nam Hiên dù sao cũng là bạn trai của , ai cũng vui nếu nhìn thấy bạn trai của mình thân thiết với khác.

      Biết được nguyên nhân, Tống Dao vội vàng ngẩng đầu giải thích, “Bởi vì tuần trước, tôi lên WeChat có nhờ trợ lý Khương đưa giùm bánh bao cho ngài, nhưng ấy hay là trao đổi, nếu tôi đưa cơm trưa mới giúp đưa bánh bao. Vì vậy, nên hôm nay tôi mới đưa cơm trưa cho trợ lý Khương. Quý tổng, ngàn vạn lần xin ngài đừng hiểu lầm, tôi và trợ lý Khương có gì cả.”

      add nick WeChat của Khương Nam Hiên?” Tổng giám đốc đại nhân cảm thấy điểm quan trọng đúng lắm.

      Tổng giám đốc cuống cuồng phát khóc: “Đó là vì ngày đó trong căn tin ai cũng add cả, vì vậy tôi cũng tham gia náo nhiệt phen, giữa chúng tôi có gì hết. Quý tổng, ngài phải tin tưởng tôi!”

      Nhìn thấy Tống Dao vội biện minh như thế, Quý Thừa Xuyên mừng thầm trong bụng, mặt vẫn tỏ vẻ xem thường: “Tôi hiểu lầm gì đây?”

      Chết rồi, Quý tổng chắc chắn muốn người khác biết mối quan hệ của với Khương Nam Hiên, Tống Dao vội đổi giọng: “Phải, phải, có hiểu lầm gì hết, ngài hiểu là tốt rồi. Quý tổng, cuộc chuyện giữa tôi và ngài nhất định thể với trợ lý Khương, bằng ấy nghĩ rằng tôi có thành kiến với ấy mất!”

      có thành kiến với cậu ấy mới tốt, Quý Thừa Xuyên thầm nghĩ, ngoài miệng cố ý hỏi: “Nếu có thành kiến, vì cái gì chịu làm thư ký của cậu ấy?”

      Vấn đề này khó trả lời, Tống Dao suy nghĩ lát, bỗng nhanh trí đáp: “Bởi vì tôi muốn làm thư ký của Quý tổng!”

      Đáp án quá hoàn hảo, tổng giám đốc đại nhân khỏi đắc ý, : “Được rồi, tôi .”

      “Quý tổng, tôi thực ngài chết mất!” Tống Dao hết sức phấn khởi , giữa ánh mắt nóng bỏng của Quý Thừa Xuyên, bèn đổi giọng, “Tôi tất nhiên làm việc tốt, báo đáp ngài!”

      biết thế là tốt.” Quý Thừa Xuyên khịt mũi coi thường, trong lòng đắc ý dào dạt.

      Cứ thế, dưới cố gắng của Tống Dao, còn phải đổi nơi làm việc, tâm trạng vui vẻ trở về văn phòng Khương Nam Hiên, thu dọn đồ đạc trở về.

      Nghe muốn , Khương Nam Hiên vẻ mặt vô cùng tiếc hận : “Tiếc nhỉ, tôi hy vọng làm thư ký cho tôi.”

      còn cách nào.” Tống Dao làm ra vẻ chính mình kém cỏi, “Đây là mệnh lệnh của Quý tổng, tôi cũng thể chống lại…”

      “Tôi gọi điện thoại cho Thừa Xuyên lần nữa.”

      “Chờ chút!” Tống Dao gấp gáp muốn nhảy lên.

      “Sao hả?” Khương Nam Hiên vẻ mặt nghi hoặc nhìn .

      “Cái đó… là mệnh lệnh của Quý tổng chắc chắn là chính xác, nếu bây giờ gọi điện thoại tranh luận với ngài ấy tốt chút nào. Tính cách của ngài cũng biết rồi đấy, đừng miễn cưỡng nữa, thuận theo tự nhiên, thuận theo tự nhiên thôi!”

      “Được, xem ra chúng ta có duyên, lần sau có cơ hội tôi với cậu ấy.” Khương Nam Hiên tiếp tục kiên trì nữa.

      Tống Dao nhàng thở phào, trong lòng thầm cầu nguyện: Cảm tạ trời đất, tha cho tôi mạng, làm ơn đừng có lần sau!

      Tống Dao ngồi ở văn phòng Khương Nam Hiên cả buổi đến khi “xám xịt” mới trở về bộ phận hành chính. Những lời đồn đãi về tự nhiên biến mất, họ còn nhìn với ánh mắt khác thường, thay vào đó là các lời châm biếm.

      “Tôi còn tưởng có bản lĩnh lớn thế nào, hóa ra Khương Nam Hiên còn chưa mù lòa.”

      “Còn phải ư, soi gương xem lại chính mình có bộ dạng thế nào, bề ngoài thế này mà muốn bay lên trở thành phượng hoàng à, kiếp sau nhé!”

      “Ha ha ha ha, chạy nhanh ha!”

      Có rất nhiều người hả hê bàn luận, đặc biệt là đám người Chu Mị, Tống Dao quả thực trở thành chuyện cười tiếu lâm. Nhưng… những lời đó Tống Dao đều để tâm, truyện cười nghe nhiều lần còn buồn cười nữa, nhưng ghen ghét, đố kị biến con người trở thành ác quỷ. Tống Dao cảm thấy đời này gặp ác ma đủ nhiều, muốn vùi thân ở địa ngục thêm lần nào nữa.

      “Bình tĩnh, nhẫn nại, khiêm tốn, phải giữ vẻ mặt bình thản.” Tống Dao trong lòng lặng lẽ đọc lượt chữ ký QQ lần, bỗng trở nên thông suốt.

      So với Tống Dao kìm nén chịu đựng, khả năng báo thù rửa hận của Quý Thừa Xuyên được tôi luyện tới đỉnh cao, ngoài miệng hứa với Tống Dao ra , được bao lâu, nuốt lời.

      “Đây là thỉnh cầu của ấy, tôi có cách nào.” Quý Thừa Xuyên khoác tay, gương mặt bất đắc dĩ.

      “Vậy à?” Khương Nam Hiên vốn chỉ đến báo cáo công việc, ngờ Quý Thừa Xuyên chủ động nhắc đến việc này, vẻ mặt nghi hoặc , “Nhưng ấy như vậy với tôi.”

      “Bởi vì ấy muốn trực tiếp từ chối cậu, mọi người đều là đồng nghiệp với nhau mà.” Tổng giám đốc đại nhân cười rất vô sỉ.

      “Rốt cuộc là ấy ngại tiện từ chối tôi, hay là dám từ chối cậu đây?”

      “Tôi biết cậu cam tâm, nhưng tôi tuyển ấy, đây là .” Quý Thừa Xuyên tâm trạng rất tốt, ngang hiên công kích Khương Nam Hiên, vẻ mặt có chút nào vui.

      “Vì vậy, cậu mới nhận lời với ấy?” Khương Nam Hiên cười hỏi.

      “Chuyện này tới lượt cậu quan tâm.” Quý Thừa Xuyên có ý định tiếp tục chủ đề này.

      “Chuyện của cậu đương nhiên tôi quan tâm, tôi chỉ cảm thấy kỳ lạ, từ khi cậu bị Tử Hân bỏ rơi, khẩu vị lại thay đổi nhiều như thế.”

      Câu này khiến Quý Thừa Xuyên duy trì dáng vẻ tươi cười biến mất, “Tôi lại lần nữa, phải ta bỏ rơi tôi, mà là tôi cần ta.”

      “Phải, mười năm trước, là cậu khóc lóc xin ấy…”

      “Khương Nam Hiên!” Tách cafe bàn bị ném ra ngoài, nước cafe bắn tung tóe đầy đất.

      Khương Nam Hiên nhanh nhẹn tránh, lùi về phía sau: “Quý tổng, tôi giỡn mà, đừng kích động.”

      “Thay vì lo cho tôi, sao tự lo cho mình .” Sau hồi thất thố, Quý Thừa Xuyên kịp thời khôi phục bình tĩnh, “Bố cậu vừa gọi điện thoại cho tôi, khuyên cậu trở về kế thừa gia nghiệp kìa.”

      Vẻ mặt Khương Nam Hiên lộ hỉ nộ, cũng lộ vẻ bất đắc dĩ: “Cậu cũng biết, đánh chết tôi cũng muốn đảm đương trọng trách to lớn như vậy.”

      “Câu này cậu phải với bố nhà cậu, đừng để ông ta suốt ngày tới làm phiền tôi.”

      phải tôi chưa bao giờ, nhưng tính tình bố tôi cậu cũng biết mà.”

      “Vì vậy, cậu định trì hoãn?”

      “Có thể trì hoãn bao lâu trì hoãn.” cười khổ.

      vậy, cậu xéo .” Quý Thừa Xuyên xua tay.

      “Tôi biến đây.” Khương Nam Hiên phục hồi bộ dạng tươi cười, xoay người, đưa lưng về phía Quý Thừa Xuyên, trong lúc đó nụ cười mặt biến mất, dưới tròng kính là đôi mắt lộ vẻ ưu sầu nhàn nhạt.

      qua nhiều năm như vậy, biết tên Tử Hân có buông tay hay , nhưng khoảnh khắc đó Quý Thừa Xuyên buông tay…
      Last edited: 19/12/15

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      Nam 9 lại có mối tình đầu rồi kiểu j cũng có chuyện
      Chả thích nam 9 có mtđ j
      Thank nàng

    3. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      ồ có người thứ 3 nữa ah, tưởng 2 nv chính đấu với nhau thôi chứ :v
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    4. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 27

      Tống Dao hiểu lúc trưa tâm trạng Quý Thừa Xuyên còn tốt mà, chẳng hiểu sao đến giờ tan tầm gương mặt lại hầm hầm như thế, yên lành lại hất cafe văng đầy đất.

      biết chuyện này đến phiên quản, trong văn phòng nhiệt độ hạ ở mức thấp nhất, vờ như có chuyện gì xảy ra, lặng lẽ thu dọn tàn cuộc.

      “Thư ký Tống.” Lúc sắp rời , Quý Thừa Xuyên từ nãy đến giờ nghiêm mặt bỗng gọi.

      “Thưa Quý tổng, có việc gì ạ?”

      “Đến đây.”

      Tuy sắc mặt tổng giám đốc đại nhân tốt, nhưng Tống Dao chỉ có thể vâng lời qua, trong lúc muốn hỏi ngài có cầu gì, bỗng thấy Quý Thừa Xuyên đưa điện thoại di động đến trước mặt .

      “Đây là?” Tống Dao hiểu nhìn Quý Thừa Xuyên.

      “Add .”

      “Add gì ạ?”

      “WeChat.”

      “Hả?” Tống Dao giật mình, “Quý… Quý tổng, tôi hiểu lắm ý của ngài…”

      “Tôi kêu add nick WeChat tôi, tự mình add.” nhìn máy tay, ra lệnh.

      Tống Dao quýnh quáng, chỉ thấy qua người xếp hàng xin add nick WeChat của Khương Nam Hiên, chưa bao giờ thấy tổng giám đốc đại nhân như thế, add nick WeChat của người ta còn vênh mặt hất cằm sai khiến, chuyên quyền, độc đoán quá rồi.

      Quên , ai bảo ta là đại boss cơ chứ? Tống Dao run rẩy cầm di dộng hào nhoáng của sếp, toàn bộ quá trình thao tác dưới cái nhìn soi mói của Quý Thừa Xuyên, add nick mình vào danh sách bạn bè của tổng giám đốc đại nhân.

      “Quý tổng, xong… xong rồi…”

      “Xong rồi ra ngoài .” Bỗng nhiên cầu add nick WeChat, tổng giám đốc tựa hồ muốn giải thích bất kỳ lời nào.

      “Vâng.” Tống Dao ngoan ngoãn ra ngoài.

      Sao mình cảm thấy có chỗ nào ổn nhỉ? Lúc ra ngoài văn phòng Tống Dao thấp thỏm hồi lâu, rốt cuộc cũng nghĩ ra chuyện quan trọng.

      bỏ chạy, chạy nhanh về văn phòng mình, móc điện thoại ra, bấm biểu tượng WeChat, đồng ý lời mời kết bạn của Quý Thừa Xuyên, dùng tốc độ nhanh nhất đến trang cá nhân của Quý Thừa Xuyên, thiết lập chế độ “ cho phép ta xem thông tin của tôi”.

      Sau khi làm loạt thao tác trôi chảy đó, Tống Dao mới thở phào nhõm: Rốt cuộc cũng kì lạ nữa!

      Cùng lúc đó, trong văn phòng tổng giám đốc, Quý Thừa Xuyên nghe WeChat báo tin mới, nhìn thấy Tống Dao đồng ý cầu kết bạn của mình, liền cảm thấy vui vẻ.

      loạt cập nhật, bỗng trang “Dao Phát Tài” những thông tin như “abum ảnh cá nhân” của đều trống rỗng.

      Lại cập nhật, tất cả đều trống rỗng.

      Bấm vào trong, vẫn trống rỗng như cũ.

      Tống! Dao!

      Quý Thừa Xuyên phát mình bị hạn chế quyền hạn trong danh sách bạn bè, sắc mặt lúc này trắng như danh sách bạn bè của Tống Dao.

      Sau khi dứt khoát hạn chế quyền hạn của Quý Thừa Xuyên, Tống Dao thở phào, bất giác cảm thấy mình có thể vui đùa với ta.

      Trời tối, về nhà hầm cách thủy nồi xương sườn, post tấm hình đồ ăn lên kênh bạn bè: Tự lo cơm no áo ấm của chính mình, sẵn tiện báo cho mọi người tin tốt… hôm nay là thứ sáu!!!

      Chưa đầy nửa tiếng, có nhiều người vào comment dưới status của .

      Tiểu Long Nữ: Đồ ăn ở ngon (﹃)

      Tứ Tỷ: Gả tớ! Gả tớ! Gả tớ!

      Mẹ Phát Tài: Ăn ngon ?

      Cha Phát Tài trả lời Mẹ Phát Tài: Con chúng ta làm nhất định là ngon rồi.

      Mẹ Phát Tài trả lời Cha Phát Tài: Vậy món tôi nấu có ngon ?

      Cha Phát Tài trả lời Mẹ Phát Tài: Ăn ngán rồi.

      Mẹ Phát Tài trả lời Cha Phát Tài: Ông cái gì?

      Cha Phát Tài trả lời Mẹ Phát Tài: Ây da!!! Tôi chưa cái gì hết.

      Tống Dao kìm được, comment cái.

      Dao Phát Tài: Cha mẹ, hai người đừng ồn ào!

      cách họ khá xa, nhưng vừa nghĩ ràng cha mẹ ở chung dưới mái nhà, vậy mà còn đấu võ mồm ở mạng, Tống Dao nhịn được bật cười. Trong lúc ấy, càng thấu hiểu, bất kể khoảng cách ấy có xa đến đâu, nhà vẫn là nơi cho bạn nương tựa mãi mãi.

      Cảm thán xong, bỗng xuất cái comment.

      Neil: Có phần của tôi nè? ^_^

      Tống Dao run tay, suýt chút nữa kéo Khương Nam Hiên vào danh sách đen rồi, chắc là do gần đây mình quá thận trọng, đành giả vờ thấy, lặng lẽ tắt kênh bạn bè.

      Sau khi trải qua việc ngày hôm nay, khôn ngoan hơn, tuyệt đối thể cùng cùng với Khương Nam Hiên. Sau cùng, cũng là công, ai biết chỉ thích đàn ông hay vẫn là “ăn sạch” cả nam lẫn nữ. Dù sao cũng là người từng trải có kinh nghiệm phong phú, Tống Dao phải bóp chết những khả năng có thể xảy ra ngay từ trong trứng.

      Trái lại, Quý tổng là nữ vương thụ an toàn hơn nhiều, Tống Dao thoải mái nghĩ.

      Nếu Quý Thừa Xuyên biết được suy nghĩ của Tống Dao, có lẽ tức đến ói máu. Nhưng mà, khi phát Tống Dao hạn chế quyền hạn của mình, tâm trạng của tổng giám đốc đại nhân cũng khá hơn chút nào.

      ngờ này to gan thế, ngay cả cũng dám ngang nhiên chặn, vừa nghĩ Khương Nam Hiên có lẽ bị chặn như , tâm trạng càng tệ hơn, hận thể lập tức tìm Tống Dao hỏi cho ra lẽ. Nhưng e ngại thân phận cao quý của mình, Quý Thừa Xuyên làm như vậy, thầm nhớ kỹ mối thù này.

      Tống Dao vô lo vô nghĩ, chưa bao giờ nghĩ mình đắc tội lớn với tổng giám đốc đại nhân. Ngược lại, trải qua ngày cuối tuần trong tâm trạng thoải mái. Tất cả đều nhờ ơn Quý tổng tha cho lần, vừa nghĩ từ nay về sau, cuối tuần cần phải tăng ca, đến công ty đưa bánh bao nữa, Tống Dao phấn khởi lăn lộn giường.

      bắt đầu lên kế hoạch vào ngày cuối tuần, đêm trước thức khuya xem tiểu thuyết, ngày mai có thể ngủ đến trưa, rời giường ăn bữa lại tiếp tục xem tiểu thuyết, hạnh phúc!

      chứng minh, mọi thứ trong tưởng tượng đều tốt đẹp, nhưng thực tế luôn tàn khốc với bạn.

      Sáng hôm sau, Tống Dao bị đánh thức bởi tiếng điện thoại reo, dì ở dưới quê gọi lên, vừa tiếp điện thoại dì lớn: “Dao Dao, dì có tin tốt muốn với con!”

      Sau khi tốt nghiệp, tình trạng này xảy ra nhiều lần, Tống Dao dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, dì bản lĩnh cao cường muốn giới thiệu đối tượng hẹn hò cho đây mà.

      Quả nhiên, dì ngớt ở đầu dây bên kia: “Dì mới tìm được chàng trai vô cùng tốt, có bằng cấp cao, tính tình thành , gia thế sạch , công việc ổn định, tướng tá tồi, quan trọng nhất là cậu ta làm việc cùng thành phố với con, cực kỳ thuận tiện!”

      xong tràng, Tống Dao chỉ cảm thấy đau đầu: “Dì à, ra con còn trẻ…”

      “Con xem con thế mà còn trẻ à? Lúc dì bằng tuổi con, con cái đến nhà trẻ. Con đừng chê dì nhiều chuyện, dì cũng vì muốn tốt cho con, chàng trai đó tồi, dì cho số điện thoại của con cho cậu ta rồi, có lẽ cậu ta liên lạc với con nhanh thôi. Nếu người ta có mời con ăn cơm nhất định phải đó, bằng ở bên này biết phải ăn với người ta ra sao… Vậy nhé, lát nữa dì còn phải quảng trường khiêu vũ đây!”

      chưa kịp phản bác, dì vội cúp máy, để lại Tống Dao mình với tiếng máy tít tít, muốn khóc rồi.

      Cái gì mà xem mắt, xem mắt, lại xem mắt, ghét phải xem mắt!!!

      Cứ thế, ngày cuối tuần tốt đẹp của tan nát bởi cú điện thoại của dì . Cùng lúc đó, chàng trai rất tốt trong miệng dì nhanh chóng nhắn tin tới.

      Mạch Sinh Nhân: Xin chào, tôi là người mà dì giới thiệu.

      Tống Dao: Xin chào, tôi là Tống Dao, xin hỏi phải xưng hô với thế nào.

      Mạch Sinh Nhân: có thể gọi tôi là khách quý nam thần bí Z.

      Tống Dao: Hả?

      Mạch Sinh Nhân: có rảnh , chúng ta uống trà chiều nhé, đến khi gặp mặt tôi cho biết… tên tôi.

      Tống Dao: Được thôi, khi nào?

      Mạch Sinh Nhân: Chiều ngày mai lúc 3 giờ, quán cafe tầng cao nhất quảng trường trung tâm được ?

      Tống Dao: Được.

      Mạch Sinh Nhân: Bây giờ, tôi đặt chỗ trước.

      Tống Dao: Ừ.

      Mạch Sinh Nhân: Hẹn gặp vào ngày mai nhé!

      Đặt điện thoại xuống, trong lòng Chư Cát Tuấn rất lâu sau vẫn thể bình tĩnh lại. Duyên phận quả là kỳ diệu, khi biết đối tượng hẹn hò của mình là Tống Dao, làm việc trong tập đoàn Thừa Thiên. Lúc đó, mới biết đối tượng hẹn hò chính là mà mình vô tình gặp gỡ rất nhiều lần.

      Chư Cát Tuấn chắc chắn có hảo cảm với Tống Dao, còn chưa tới chuyện có thích hay , nhưng cuộc hẹn lần này đối với là cơ hội ngàn năm có . nhất định phải ở trước mặt Tống Dao với : - Chư Cát Tuấn, phải họ Chu, mà là họ Chư Cát!
      Last edited: 5/2/16

    5. Maitran

      Maitran New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      3
      đọc mạch 15 trang. Cảm ơn bạn editor nhé.
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :