1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh siêu sao: Vợ yêu của ám dạ đế vương - Tra Tiểu Cửu (68.1/138)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Amelia

      Amelia Well-Known Member

      Bài viết:
      484
      Được thích:
      1,158
      Chương 25: Tai tiếng.

      Bởi vì thời gian hơi muộn, mà sáng sớm hôm sau Đường Bội và Hạ Tử Diệu còn phải quay phim, chuyện phiếm với Sở Dực Thành được vài câu phải hẹn thời gian khác, chuẩn bị tỉ mĩ mới bàn kĩ về nhân vật.

      Hạ Tử Diệu vẫn cực kì thân sĩ trước sau như , quan tâm đưa Đường Bội đến khách sạn ở, ở xe, hai người đều chữ đến những gì xảy ra đêm nay, hình như chỉ là thoảng như khói mây.

      “Cảm ơn.” Trước khi đóng cửa xe, Đường Bội có nhìn Hạ Tử Diệu, chỉ nhàn nhạt .

      Từ đầu đến cuối, Hạ Tử Diệu cũng hỏi câu về ân oán giữa và Đường Phỉ Phỉ, nhưng từ lần diễn thử đầu tiên, ngừng giúp đỡ .

      “Ngày mai gặp.” Hạ Tử Diệu vẫn thêm gì, chỉ khởi động xe, rất nhanh biến mất trong bóng đêm.

      Đường Bội trở lại trong phòng, cái hộp được cất giữ cẩn thận, chỉ mất 4 vạn có thể mua được bảo bối vô giá như vậy, cũng hết sức hài lòng.

      Mở máy tính ra, tin email của Lạc gửi đến lẳng lặng nằm trong hộp thư của . những có thông tin chi tiết ghi lại thời gian, địa điểm của những người đàn ông mà Đường Phỉ Phỉ theo họ ăn cơm, uống rượu, mà còn ít những hình ảnh thân thiết khác.

      Đường Bội nhìn lướt qua chút, cười khẽ, đóng máy tính lại…

      Những thứ này vẫn chưa đủ, vẫn đủ để cho Đường gia kích trí mạng---

      hơi nheo mắt lại, gương mặt tựa hồ vẫn còn lưu lại xúc cảm ấm áp trong lòng bàn tay của Sở Quân Hàn.

      đưa tay nhàng chạm vào nơi chạm qua, trong mắt lên chút tính toán.

      Sáng sớm hôm sau, sau khi Đường Bội ăn xong bữa sáng đến studio rất sớm, thực tế vai diễn của cũng nhiều. mấy ngày nay diễn với hiệu suất cao, còn khoảng 5 phân đoạn nữa là xong rồi.

      Còn chưa vào chỗ quay phim “Chiến Ca”, Đường Bội sâu sắc nhận ra, bầu khí chung quanh hình như trở nên hơi khác biệt.

      ngang qua mọi người, bất kể là người từng gặp hay chưa, đều chỉ trỏ sau lưng . Thậm chí còn có người đàn ông chưa từng gặp, khi mặt đối mặt với , hết sức chủ động, đến nỗi hơi lấy lòng, vội vàng tránh sang bên cười :

      “Đường tiểu thư, mời trước.”

      Đường Bội hơi đề phòng, thích những tình huống ràng như vậy.

      Di động nắm trong tay, thợ trang điểm Ann của đột nhiên xuất từ phía sau, hớn hở với rằng: “Đường Bội, hôm nay hiếm khi m

      Sau khi làm việc chung trong khoảng thời gian này, giữa Đường Bội và Ann hình thành tình bạn tệ, Ann cởi mở thẳng thắn, ghét ràng, đối với người mình thích gần như nhiệt tình muốn giúp đỡ bọn họ hết mình.

      “ Làm sao vậy? ” phát vẻ ngưng trọng mặt Đường Bội, Ann khỏi :

      “ Tối hôm qua nghỉ ngơi tốt? ”

      phát , hôm nay những người ngang qua tôi đều nhìn tôi. ” Đường Bội cau mày .

      Ann rất nhanh liếc nhanh vòng, suy nghĩ chút, bỗng nhiên vỗ tay : “ Tôi biết rồi, có lẽ là vì cái này. ”

      ấy móc chiếc laptop từ túi lưng ra, vừa khởi động vừa : “ đợi lát. ”

      Đường Bội vốn cho rằng, khi phim Chiến Ca được khởi chiếu hay là tiết mục của Minh Hiên lên sóng mới là khởi đầu của , như thế nào cũng nghĩ đến, lại vì đoạn videoclip mà trở nên nổi tiếng.

      Ann cho xem, là đoạn quay phim ngắn cũng ràng lắm. Tuy rằng khoảng cách của người quay hơi xa nhưng Đường Bội vẫn có thể nhìn thấy đoạn gãy đàn mà ca.

      Người quay phim ước chừng dùng điện thoại để quay, bởi lẽ hình ảnh hơi lay động, xung quanh còn có ít tạp quấy nhiễu, nhưng tiếng ca trong trẻo của Đường Bội vang vọng trong cả đoạn videoclip, công chúa mặc chiến bào, khiến lộ ra khí khái bừng bừng, giữa xinh đẹp còn mang theo hào khí. Chỉ riêng khi nhìn thấy Hạ Tử Diệu mặc bạch y đứng múa ở xa xa, mặt tựa hồ nhiễm lên ý cười nhàn nhạt.

      Rất là xinh đẹp, vô cùng khí, lại còn mang theo vài phần thẹn thùng của ... Trong nháy mắt làm say mê vô sô nam nữ.

      Bình luận phía dưới video, rất nhiều người xem qua videoclip, bình luận cách điên cuồng, nào là “ nữ thần đột kích, nữ thần xinh đẹp ” khiến cho Đường Bội nhịn được nở nụ cười.

      Ann hé miệng cười yếu ớt, nửa đùa nửa : “ Chỉ sợ đạo diễn Tần nổi trận lôi đình. ”

      ta . ” Đường Bội cười, nhìn cái: “ Thực ra cũng tính là để lộ thông tin gì cả, được tuyên truyền miễn phí như vậy, phim chưa lên sóng nóng hổi, đạo diễn hẳn là vui vẻ mới phải. ”

      Ann cười cười, lại : “ Nếu như đạo diễn Tần thích tuyên truyền miễn phí như vậy, chắc là bây giờ mừng như điên rồi. ”

      rất nhanh lại mở trang wed khác, phía trang wed giải trí nổi tiếng trong nước. Hạ Tử Diệu là ảnh đế, cho nên nhất cử nhất động của đều được mọi người quan tâm, huống chi chuyện tối hôm qua, là lần đầu gặp kể từ khi xuất đạo đến nay.

      “ Bữa tiệc từ thiện, Hạ thiên vương dẫn niềm vui thần bí mới tham dự. ”

      Tiêu đề trước sau như , hình ảnh Hạ Tử Diệu và Đường Bội sóng vai nhau mà đứng, hoàn toàn chiếm tít trang đầu.

      Phía dưới là vài hình ảnh Hạ Tử Diệu nghiêng thân vén tóc cho Đường Bội, và ảnh mỉm cười chủ động đưa tay ôm eo của Đường Bội ...

      thể , Hạ thiên vương mặc âu phục cao cấp định chế rất là ăn ảnh.

      Đương nhiên, Đường Bội đứng ở bên cạnh cũng kém.

      Phóng viên chọn góc chụp tệ, giữa hai người chỉ có vài lần trao đổi ánh mắt, đều bị bọn họ vừa vặn chụp được, thoạt nhìn rất thân mật, ái muội.

      Video thứ nhất.

      Hơn nữa còn là scandal với Hạ Tử Diệu.

      Trong đêm, Đường Bội bỗng nhiên nổi tiếng với tốc độ nhanh chóng khiến người ta rớt cả mắt kính.

      “ Tôi vào nghề 5 năm. ” Ann có chút dí dỏm cười : “ Hạ thiên vương lại cam tâm tình nguyện, cùng tạo scandal, đúng là lần đầu tiên đấy. ”

      “ Còn như vậy, phải tôi nên lấy thân báo đáp, để đáp lại đại ân của Hạ thiên vương ư? ” Đường Bội chế nhạo cười.

      ra ... ” Ann tựa hồ hơi muốn lại thôi.

      “ Như thế nào? ” Đường Bội nhíu mày cười, hỏi.

      “ Có thể tiếp xúc với Hạ thiên vương, gần ta chút, con đường trong làng giải trí này cũng bằng phẳng hơn nhiều. ” Ann do do dự dự uyển chuyển .

      “ Nếu dựa vào scandal, đương nhiên đó là con đường ngắn nhất. Nhưng cái tôi muốn bọn họ nhớ phải là bóng mờ đứng bên cạnh thiên vương, chim nép vào lòng người – Đường Bội ” Đường Bội do dự biết Ann cũng có ý tốt, nhưng vẫn nghiêm túc với ấy:

      “ Tôi hy vọng người khác có thể nhớ đến tôi bởi vì tôi là Đường Bội chứ phải là ai khác. ”

      Đây là nỗi đau cũng như nỗi hận lớn nhất trước khi trọng sinh, khi làm thế thân cho Đường Phỉ Phỉ vô số lần, nhưng cuối cùng lại chết cách thảm thiết, bỏ mình ở biển, lúc đó hạ quyết tâm, nắm giữ vận mệnh của mình.

      sai ”. Đột nhiên phía sau truyền đến thanh mang theo ý cười của Hạ Tử Diệu: “ Muốn trở thành cây cổ thụ cao lớn , sừng sững ngã, chỉ có thể dựa vào bản thân mình. ”

      xong, bước chân nhanh hơn, bước nhanh tới bân cạnh Đường Bội đưa mắt nhìn những hình ảnh nhạt nhẽo phóng đại đột nhiên cười :

      “ Chỉ có điều những bức ảnh này chụp cũng tồi, thoạt nhìn cảnh đẹp ý vui. Tôi nên để cả thưởng thêm cho mấy phóng viên này mới được. ”
      Last edited by a moderator: 8/5/15
      nhoxbina, Phong Vũ Yên, honglak3 others thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 26: Đắc ý

      “A…” Đường Bội nghe ra ngụ ý trong lòng của , cười hỏi: “ cả của ?”

      Hạ Tử Diệu cũng giấu: “Hạ thiên vương bình thường thích bị tuyên truyền scandal, hiếm khi đồng ý nhả ra, đương nhiên nước phù sa thể để chảy ra ruộng người ngoài”

      rất nghiêm túc, trong lòng Đường Bội khẽ động:Hạ Tử Diệu như vậy ràng muốn cho gánh nặng và áp lực quá lớn. Hạ gia kỳ hạ có thể là trang web giải trí lớn nhất nhì trong nước, đương nhiên cũng thiếu những tin tức như thế.

      Vì vậy, trong vòng lẩn quẩn này, vốn là cơ hội để tạo ra những đề tài trọng tâm.

      nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Hạ Tử Diệu lát, nhìn đến đối phương hơi mất tự nhiên mới thấp giọng cười khẽ :

      “Cảm ơn.”

      Người khác đối xử tốt với Đường Bội mãi mãi ghi nhớ. Giống vậy, người khác đối với tốt, cũng thể nào quên được.

      Đường Bội vốn mỉm cười nhưng ánh mắt đột nhiên rùng mình, lạnh lùng nhìn về phía Đường Phỉ Phỉ bước xuống từ chiếc xe cách đó xa.

      Chiếc xe đó, nếu như nhớ lầm, hoàn toàn phải là xe nhà họ Đường đưa cho Đường Phỉ Phỉ. Loáng thoáng, Đường Bội còn nhìn thấy Đường Phỉ Phỉ khom người cười với người trong xe vài câu.

      Hạ Tử Diệu cũng nhìn thấy Đường Phỉ Phỉ, chưa bao giờ hỏi quan hệ của Đường Bội với Đường gia, cũng mong muốn tôn trọng ý nguyện của Đường Bội mà tự mình tìm hiểu, nhưng điều này cũng có nghĩa là biết chuyện gì cả.

      Đúng lúc này, Đường Phỉ Phỉ cũng đứng thẳng thân thể, xoay người về phía bọn người Đường Bội.

      ta vốn mang theo nụ cười lấy lòng, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, ánh mắt cực kỳ có thiện ý nhìn về phía Đường Bội, bộ dạng giống như nghiến răng nghiến lợi.

      “Chúng ta .” Nơi này là Ảnh Thị Thành, biết có bao nhiêu ánh mắt núp trong bóng tối, nhàng đưa tay ôm eo của Đường Bội, thấp giọng : “Sáng nay hình như chỉ có hai ta diễn vai đối thủ thôi.”

      Đường Bội gật đầu, mỉm cười với Đường Phi Phi, tối hôm qua Đường Phi Phi làm cái gì, cũng đoán được đại khái, biết vị kim chủ trong xe có thể mạng lại điều gì cho ta.

      Hay là…

      Trong xe chính là thiếu gia nhà họ Sở ngày hôm qua?.

      nhìn Đường Phi Phi mà bên vừa thảo luận nội dung kịch bản với Hạ Tử Diệu, bên vừa tới studio Chiến Ca.

      Thời điểm lướt qua nhau, cũng liếc mắt nhìn Đường Phi Phi cái.

      “Đường Bội!” Bọn họ được khoảng, Đường Phi Phi vẫn luôn đứng ở phía sau nhúc nhích, bỗng nhiên nghiến răng nghiến lợi khẽ kêu tên tiếng.

      Thân hình Đường Bội đứng lại, dừng bước, xoay người nhìn Đường Phi Phi.

      “Đường Bội…” Thấy Đường Bội nhìn mình, mặt Đường Phi Phi nở ra nụ cười hồn nhiên thuần khiết, giống như thanh ban nãy gọi tên Đường Bội phải là của ta.

      Trong lòng Đường Bội cười lạnh, Đường Phi Phi này, bất cứ lúc nào cũng quên mang mặt nạ khiến cho người ta ghê tởm!

      “Chuyện gì?” chút kiên nhẫn, hỏi cách lạnh lùng.

      “Bây giờ tôi mới phát , chúng ta có chút giống nhau đấy.” Đường Phi Phi cười hết sức dịu dàng.

      “Sáng nay tin tức giải trí, thấy với Hạ Tử Diệu chung chỗ, thiếu chút nữa tôi còn cho rằng mình nhìn thấy mặt mình.” ta xong, hơi hoạt bát thè lưỡi, lại giống như ngây thơ, hồn nhiên cười với Đường Bội.

      “May là fan và nhân viên công tác đều nhầm lẫn chúng ta với nhau, nếu làm cho người ta tưởng rằng tôi với thiên vương Hạ Tử Diệu có gì đó, hay.”

      ta vừ xong, vừa tới trước mặt Đường Bội, cười yếu ớt nhàng với Hạ Tử Diêu: “Hạ thiên vương, có thể để tôi với Đường Bội riêng vài câu được ?”

      Hạ Tử Diệu cong môi lên, liếc mắt nhìn Đường Bội cái.

      Người con này kiên cường và lợi hại hơn so với tưởng tượng, chống lại tiểu bạch thỏ như Đường Phi Phi, chỉ sợ đối phương bị cắn như thế nào, sợ là cũng biết!

      ta cười với Đường Phi Phi, thời điểm đối phương ửng đỏ hai gò má, nhìn Đường Bội : “Tôi vào trước.”

      Chờ Hạ Tử Diêu và Ann đều rời khỏi, Đường Phi Phi mới đến bên cạnh Đường Bội.

      mặt của ta vẫn treo nụ cười thuần khiết, vô hại.

      Thanh của ta rất thấp, thấp đến mước chỉ có ta với Đường Bội mới có thể nghe thấy.

      cho rằng chỉ cần ở bên cạnh thiên vương Hạ Tử Diệu là có thể tiếp tục tồn tại trong vòng giải trí này sao?”

      ta cười lạnh tiếng: “Đường Bội, chuyện tối hôm qua ba biết rồi, ông cũng biết cố ý quyến rũ Sở thiếu, hết sức tức giận, lúc này đây, để tôi xem ai còn có thể che chở cho .”

      Đường Bội thiếu chút nữa cười lên tiếng, từ ngày bắt đầu trọng sinh đến nay, còn chút trông đợi và Đường gia có thể che trở cho !

      “Đường Phi Phi…” Đường Bội khẽ ngẩng đầu nhìn Đường Phi Phi, cũng dùng thanh chỉ 2 người có thể nghe thấy, cười khẽ :

      “Có thể che trở cho tôi, đương nhiên là bản thân tôi!”

      công khoé môi, giống như nữ vương nhìn sắc mặt phút chốc lạnh xuống của Đường Phi Phi, lạnh lùng : “Hãy chăm sóc tốt cho bản thân …”

      xong, có điều ngụ ý nhìn về phương hướng rời khỏi của chiếc xe vừa đưa Đường Phi Phi tới, sau đó khẽ mỉm cười vỗ bả vai Đường Phi Phi, lắc đầu thở dài :

      “Thiệt thòi cho lăn lộn vòng này lâu như vậy, nhưng vì sao làm việc vẫn lỗ mãng như thế?”

      Đường Phi Phi giận dữ, ngực ta phập phồng cao thấp vài cái, mới nghiến răng, nghiến lợi :

      cần doạ nạt tôi, cho dù có người biết, cũng ai dám viết bậy!”

      ta xong, lộ ra vẻ mặt đắc ý, nhìn Đường Bội từ xuống dưới vài lần rồi trào phúng :

      “Ví như , chỉ biết ôm đùi Thiên vương, cướp đoạt vai diễn của tôi, chỉ có con đường chết nhanh hơn và thảm hại hơn thôi.”

      “À, phải ?. Tôi nhớ lầm là, lúc tôi giành lấy vai diễn mà khó khăn lắm mới tranh thủ được, khi đó tôi còn chưa quen biết Tử Diệu.” Đường Bội nhướng mi lên, cố tình gọi tên Hạ Tử Diệu cách thân thiết, cười :

      “Chúng tôi vẫn mỏi mắt chờ xem ai chết nhanh hơn và thảm hại hơn”

      “Hừ” Đường Phi Phi nhất thời còn lời nào để , chỉ có thể hung tợn lườm cái rồi xoay người rời khỏi.

      Đường Bội cười, Đường Phi Phi này dễ bị kích động, có lẽ có thể đoán được, ngày mai, hoặc xế chiều hôm nay, những bản tin giải trí làm thế nào để hắc ta rồi.

      Như vậy phải là cơ hội tốt để phòng thủ, thuận tiện cho đợt phản kích sắp tới sao?!
      Last edited: 9/5/15

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 27: Tiết lộ bí mật


      Thời điểm Đường Bội tiến vào trường quay Chiến Ca, bên trong studio im lặng như tờ. Hầu như động tác của mọi người trở nên nhanh nhẹn và cẩn trọng hơn. Hạ Tử Diệu cũng ở bên ngoài, ta hẳn ở trong phòng hóa trang.

      có chút nghi hoặc nhìn nhìn chung quanh, liếc mắt nhìn thấy Tần Hạo Diễm đen mặt nhìn phó đạo diễn.

      Phó đạo diễn Mạnh Gia Dụ còn lớn hơn Tần Hạo Diễm mấy tuổi, nhưng đứng ở trước mặt người cao 1m90, khí thế hết sức bức người như Tần Hạo Diễm, có cách nào ngẩng đầu lên được.

      “Đạo diễn Tần…” Khi Đường Bội đến gần bọn họ, đúng lúc nghe được phó đạo diễn hơi bất đắc dĩ giải thích: “Lúc ấy có quá nhiều người, tại sao videoclip bị người ta tung ra ngoài, tôi cho người thăm dò rồi. nhưng mà tra được rồi…”

      “Tra được rồi khiến ta khuynh gia bại sản” đợi ta xong, Tần Hạo Diễm chút khách khí ngắt lời :

      “Cho phép phóng viên phỏng vấn là chuyện, nhưng để videoclip bị truyền ra ngoài lại là chuyện khác. Người tiết lộ bí mật là Bạch Thiêm à?”

      xong, lạnh lung liếc nhìn vài tên phóng viên đứng cách đó xa.

      Tần Hạo Diễm có khuôn mặt con lai, cho nên đường nét ngũ quan của rất thâm thúy, càng đẹp trai hơn. Lúc này bị ánh mắt lạnh lung của đảo qua, toàn bộ người trong studio đều run lên chút, động tác của mọi người càng thêm nhanh nhẹn và im lặng.

      Đầu của Mạnh Gia Dụ cơ hồ chon ở trước ngực, hơi giương mắt nhìn thấy Đường Bội yên lặng đứng ở phía sau Tần Hạo Diễm, vội ra nháy mắt với , vẻ mặt hết sức khẩn cầu.

      “Đạo diễn Tần…” người đàn ông cao lớn hơn 30 tuổi, nhưng lại so với Tần Hạo Diễm lớn hơn vài tuổi, lại lộ ra vẻ mặt như vậy, có thể thấy bình thường, Tần Hạo Diễm khó khăn như thế nào:

      “Tôi cũng xem qua videoclip đó rồi.”

      Tần Hạo Diễm hít sâu hơi, lúc này mới quay đầu nhìn , cau mày :

      “Còn mau hóa trang”

      “Đạo diễn Tần”

      Đường Bội suy nghĩ chút, ý tưởng lớn mật hình thành ở trong đầu, cũng lập tức trang điểm và thay đổi trang phục, chỉ bình tĩnh hỏi:

      “Đoạn videoclip bị phát tán ra ngoài, có ảnh hưởng lớn đến bộ phim sao?”

      Tuy rằng làm thế thân của Tần Hạo Diễm nhiều năm, thế nhưng tiếp xúc với những người trong vòng giải trí này cũng nhiều lắm, cho nên về những chi tiết, cách thức cũng lắm.

      “Đương nhiên” Tần Hạo Diễm trầm mặc, có mở miệng, người là phó đạo diễn, ông ta cười khổ với Đường Bội:

      “Cảnh quay này là trong những tinh hoa của bộ phim, cho nên muốn đặt nó trong trailer. Bây giờ lại bị lộ ra bên ngoài, đến lúc đó hứng thú của khan giá giảm sút, lại còn bị người ta giành bắt chước trước, vậy rất mệt”

      “Tôi nhớ lúc diễn cảnh này chỉ quay có 1 lần phải ?” Đường Bội lại hỏi.

      Tần Hạo Diễm chắc là nghĩ đến cảnh quay ngày đó, cho nên sắc mặt cũng dịu đôi chút.

      “Vậy cảnh đó, đạo diễn Tần vốn chuẩn bị quay bao nhiêu lần?” Đường Bội lại hỏi, phí tổn của cảnh này cũng lớn, chủ yếu chính là diễn viên quần chúng nhiều, diễn cùng với hai diễn viên, kỳ cảnh bố trí cũng tốn nhiều tiền lắm.

      Tần Hạo Diễm nhíu mày, lúc ấy Đường Bội hoàn toàn là người mới, vốn chuẩn bị tâm lý tốt, có lẽ phải quay hơn 10 lần cũng cut được. Nhưng mà biết lúc này Đường Bội hỏi vấn đề này để làm gì, nhưng vẫn với :

      “Tôi nghĩ bởi vì lần đầu tiên diễn, cho nên phải quay dưới 10 lần mới xong.”

      cách khác, cảnh quay này vì quay có 1 lần nên tiết kiệm ít phim, hoàn toàn đủ để chúng ta diễn lại lần nữa” mặt Đường Bội lộ ra nụ cười tự tin.

      có ý gì?” Tần Hạo Diễm nhíu mày chặt hơn.

      Đường Bội liếc mắt nhìn Mạnh Gia Dụ cái, Mạnh Gia Dụ là người tinh tế, cho nên vừa nghe xong hiểu ngay, lấy lòng :

      “Nếu chúng ta tìm căn phòng trước, Đường tiểu thư và đạo diễn Tần ngồi xuống chuyện, để xem Đường tiểu thư có phương pháp giải quyết gì tốt?”

      Chỉ cần có thể cách ly Tần Hạo Diễm giống như địa lôi có thể nổ mạnh bất kì lúc nào ra khỏi chỗ này, phỏng chừng mọi người có thể làm việc thoải mái hơn nhiều, Mạnh Gia Dụ nhìn những nhân viên công tác trường như bước băng mỏng, hết sức ân cần, đề nghị.

      “Được rồi” Tần Hạo Diễm miễn cưỡng nhận lời.

      bằng cũng gọi Hạ thiên vương theo?” Đường Bội lại : “Chuyện này còn cần ấy đồng ý.”

      Rất nhanh, ba người Đường Bội, Tần Hạo Diễm và Hạ Tử Diệu cùng tụ tập trong gian phòng khác trong studio.

      “Videoclip bị phát tán ra ngoài, cho dù có thể tìm về được, tại chúng ta tận dụng nhân lực vật lực để xóa những videoclip được phát tán mạng cũng còn tác dụng nữa”

      Đường Bội giải thích nguyên nhân với Hạ Tử Diệu: “ như vậy, bằng chúng ta quay lại cảnh quay ngắn khác.”

      “Quay lại?” Tần Hạo Diễm nhịn được cay mày :

      “Đoạn phim này ban đầu là linh hồn của cả bộ phim, bây giờ muốn quay lại?. Đường Bội, khẩu khí của lớn.”

      “Hạo Diễm” Hạ Tử Diệu trấn an ta : “ nghe Đường Bội xong .”

      “Bất kể là chúng ta định quay lại như thế nào, nhưng lần thứ hai thể xảy ra chuyện như lần trước đó.” Đường Bội mỉm cười .

      yên tâm!” Ánh mắt của Tần Hạo Diễm híp lại, sắc bén như dao: “Chuyện như vậy tôi đảm bảo xảy ra lần thứ hai.”

      “Được” Đường Bội gật đầu :

      “Trước tiên tôi về suy nghĩ của tôi, cảnh quay mà đạo diễn Tần muốn thực ra là Tiêu công chúa hát còn Lạc Tu Vân múa kiếm, dùng để biểu đạt tâm linh tương thông, khi đó hai người cùng nhau nhớ lại hồi ức, phải vậy ?”

      sai” đến cảnh quay, vẻ mặt của Tần Hạo Diễm cũng giãn ra chút, gật đầu :

      “Đại khái chính là như vậy, cảnh quay này cũng là nơi linh hồn của Lạc Tu Vân tìm về, bởi vì sau khi đánh thắng trận cuối cùng, cảm giác mệt mỏi, hoang vắng ấy, khiến cho ta dứt khoát quyết định mai danh tích”

      Đường Bội hơi ngẩn ngơ, nghĩ tới chiến thần Lạc Tu Vân sang ngời sử sách, vậy mà lại có kết cục như thế.

      nhịn được liếc mắt nhìn Hạ Tử Diệu cái, đối phương vừa vặn nhìn về phía , mỉm cười với :

      “Chiến tích của Lạc Tu Vân là bất diệt, vì Sở quốc đánh hạ vạn lý Hà Sơn, nhưng trước sau lại tìm được nơi khiến cho tâm hồn của ta yên bình, tìm được người con vừa đàn vừa hát khiến cho lòng ta vui sướng và ấm áp, cho nên vứt bỏ tất cả, phiêu bạt giang hồ, soạn ra lời ca về nữ tử duy nhất mà ta , trừ gian diệt ác, ngao du khắp thiên hạ.”

      Đường Bội nhàng gật đầu, câu chuyện xưa như vậy được xem là bi kịch, nhưng khiến cho người ta cảm thấy có chút tiếc nuối, thậm chí… có chút xót xa.

      “Vậy cảnh đó, có thể sửa lại chút hay . Lạc Tu Vân đánh đàn, tiếng đàn tràn đầy khí thế hào hùng, người con trai hăng hái giàu lòng hy sinh” Đường Bội :

      “Mà Tiêu công chúa dùng giọng hát của mình làm cho tiếng đàn của Lạc Tu Vân thêm phần nhu tình.”

      lại dựa vào những lời này, miêu tả chi tiết suy nghĩ của mình, còn chưa xong, Tần Hạo Diễm đứng lên, dứt khoát :

      “Cứ quyết định như vậy .”

      xong, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Đường Bội: “Đường Bội, rốt cuộc còn tính cho tôi bao nhiêu kinh ngạc?”

      Đường Bội mỉm cười, hiếm khi lời vui đùa: “Đạo diễn Tần, tôi chỉ suy nghĩ cho bản thân mình mà thôi, nếu cải biên như vậy, phần diễn của tôi cũng được tăng lên, với lại có phần cướp đất diễn của nữ chính nha”

      xong, cười mỉm với Tần Hạo Diễm rồi đứng lên: “Tôi trang điểm trước, cụ thể như thế nào vẫn còn chờ quyết định.”

      Tần Hạo Diễm nhìn bóng lưng rời cách sâu xa, biết thầm hay là cho Hạ Tử Diệu nghe:

      “Cái này, làm cho mọi người điên cuồng!”

      ~ Hết chương 27 ~
      Last edited: 9/5/15
      nhoxbina, Phong Vũ Yên, Tôm Thỏ5 others thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 28: Bạt tai.

      Kế hoach quay phim buổi sáng bị hủy bỏ, lúc Đường Bội từ phòng hóa trang ra, toàn thân mặc chiến bào, tóc búi đơn giản dùng mũ ngọc buộc ở đầu, mặt mày như vẽ, tư thế oai hùng bừng bừng.

      ngưng mắt nhìn xung quanh phát khí bên trong studio còn nghiêm túc hơn hồi nãy, Tần Hạo Diễm trầm mặt ngồi ở vị trí của ta, Hạ Tử Diệu vào chỗ, cây đàn cổ được đặt trước mặt .

      Ảnh đế quả nhiên là ảnh đế.

      Ở trong phim Chiến Ca, phần lớn cảnh quay của Hạ Tử Diệu đều trong tư thế Chiến Thần oai phong lẫm liệt, nhưng lúc này yên tĩnh ngồi trước cầm, chân mày khóe mắt đều mang theo ý cười nhìn Đường Bội, lại có vài phần phong thái nho tướng.

      Đường Bội lặng lẽ giơ ngón tay cái lên với , cười xinh đẹp.

      Hạ Tử Diệu cười đáp lại, sau đó cúi đầu khảy dây đàn.

      “Tranh”

      thanh vang lên, thổi lên tư thế oai hùng của khúc quân hành thời buổi loạn lạc.

      Giống như khúc nhạc cổ mà Đường Bội từng khảy, giữa khí khái hùng mang theo ba phần dịu dàng, quyến rũ. Tuy Hạ Tử Diệu khảy đàn, nhưng sát phạt chinh chiến, nhưng tràn ngập hào khí thiết huyết.

      Bởi vì còn chưa có chính thức quay phim, Tần Hạo Diễm chỉ liếc mắt nhìn Hạ Tử Diệu cái, rồi tiếp tục cùng Mạnh Gia Dụ và nhân viên quay phim thảo luận công tác quay phim tiếp theo.

      Đường Bội lại biết Hạ Tử Diệu mời mình diễn cùng ta.

      về phía trước vài bước, im lặng đứng ở trước mặt Hạ Tử Diệu cách đó xa, nhìn về phía ánh mắt tràn đầy thưởng thức và dịu dàng khó thể nhìn thấy.

      Tiếng đàn vang “leng keng” càng ngày càng cao. chỉ có Đường Bội mà càng có nhiều người trong studio bị tiếng đàn hấp dẫn, nhìn về phía phương hướng của bọn họ.

      Hạ Tử Diệu hoặc có thể là Lạc Tu Vân dùng hai tay của , mở ra cho mọi người thấy quyển sử thi tư thế hào hùng, như thây ngang khắp đồng. Bọn họ dường như bị tiếng đàn dẫn dắt, về với năm tháng chinh chiến và gian khổ, ngửi được mùi máu tanh nồng nặc trong khí.

      Đứng ở tại chỗ nhìn Lạc Tu Vân, Tiêu công chúa nhíu mày, người đàn ông quá mức kiên cường như thế, đời người quá mức lạnh lùng khiến cho cõi lòng cũng bị nhu tình này làm cho dao động.

      “Tranh”

      Tiếng đàn như rên rỉ, mùi máu tươi trong khí càng thêm dầy đặc khiến cho những người vây xem tự giác nhíu mày lại.

      “Ai rằng có quần áo?. Vương khởi binh sửa lại giáo mâu, cùng sinh cùng tử…”

      Tiếng hát trong trẻo và dịu dàng lại đột nhiên vang lên cách hồn nhiên thiên thành bên trong studio.

      Tiếng đàn hơi ngừng lại, lần thứ hai vang lên, ý sát phạt dần dần thu liễm theo tiếng hát.Theo tiếng hát cuối cùng chấm dứt, tiếng đàn lại vang lên, nhưng lúc này lộ ra vài phần nhu tình của người nam nhi thiết huyết.



      khúc kết thúc, bọn họ vẫn duy trì tư thế ban nãy, tư thế đối lập nhau ,tựa hồ vì khúc nhạc này mà thay đổi gì cả.



      Lạc Tu Vân rốt cuộc ngẩn đầu lên, nhìn về phía Tiêu công chúa, người con mang theo giáp trụ, dùng hai con mắt sáng ngời, lộng lẫy giống như ánh mặt trời sáng sớm, lại dịu dàng và mát rượi như suối ngọt để nhìn mình.



      Chống lại ánh mắt của Lạc Tu Vân,Tiêu công chúa bỗng nhiên cười xinh đẹp với , lần đầu gặp gỡ chiến trường, người con nâng chén rượu uống cách thoải mái, thua kém nam nhi,dũng cảm, nhiệt tình lại thẳng thắn đối với người đàn ông mà thưởng thức, lộ ra mặt ôn nhu nhất, quyến rũ nhất của .



      Dung nhan khuynh quốc khuynh thành nhu thế !.



      chỉ Hạ Tử Diệu nhìn thấy có chút ngẩn người, ngay cả bọn người Mạnh Gia Dụ và Tần Hạo Diễm vẫn luôn bận thảo luận cũng nhìn đến ngây người.



      Bọn họ gặp ít phụ nữ trong làng giải trí, nhưng mà cái nhăn mặt nhíu mày cũng có thể tác động đến lòng người quá ít .



      Tần Hạo Diễm tự nhiên hối hận thể quay lại cảnh ban nãy.



      vội vã chỉ huy nhân viên công tác, mỗi người vào vị trí của mình, sửa chữa chút, chuẩn bị quay phim !



      Sau khi thay đổi tình tiết trong tác phẩm, chỉ phù hợp với tinh tuý trong phim, hơn nữa ảnh hưởng của Đường Bội trong vai Tiêu công chúa càng thêm tăng lên, hình tượng nhân vật càng thêm nổi bật.



      Cảnh này được nhanh chóng quay xong,tuy rằng bây giờ Tần Hạo Diễm giận dữ, nhân viên công tác ai dám chụp hình chứ đừng chi là quay phim,nhưng mà sau khi kết thúc quay phim,toàn bộ studio đều thảo luận về Đường Bội.



      Thời điểm nghỉ ngơi giữa trưa Ann giúp Đường Bội tháo bỏ trang sức đầu xuống,rồi ngồi vào bên cạnh .



      Đường Bội nhìn thấy nụ cười của ấy hơi kì lạ,cũng nhịn được cảm thấy tò mò.



      Dựa theo hiểu biết của về Đường Phỉ Phỉ,sáng nay ta dám những lời ngoan độc như thế với ,chậm nhất là sáng ngày mai, hoặc chiều hôm nay có hành động,nhưng mà nhìn thần sắc của Ann ,hình như giống a.



      Ann mở trang web ra,vẫn là videoclip bị phát tán mới xem sáng nay,nhưng mà bình luận phía dưới thay đổi rất nhiều.



      " Nhìn bình luận xem" ,Ann cố ý nhắc nhở.



      Đường Bội mở bình luận cao nhất, có thể là reply khoảng giờ trước, nhưng được mấy ngàn lượt hồi .



      " Nữ thần trong videoclip hôm nay quay cảnh mới, nụ cười đó, ánh mắt đó. Nếu như ấy nhìn tôi cười cái, tôi có chết vì ấy cũng đáng giá ".



      Những bình luận đó dĩ nhiên có phần hơi khoa trương, những bình luận dưới đều như nước chảy, hơi linh tinh chút.



      Nhưng mà dưới chính sách cao áp của Tần Hạo Diễm, những bình luận như thế cũng sớm chuồn mất.



      Đường Bội cười cười, đem máy tính trả lại cho Ann ," Đây là tuyên truyền sao ?"



      " Đạo diễn Tần cũng cần cố ý tuyên truyền như vậy a" ,Ann có chút trêu ghẹo cười cười :



      " thương hại lòng của thiếu nam chút ,người đẹp"



      còn muốn gì đó nhưng cánh cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ,có người ở bên ngoài :



      " Chị Đường Bội,bên ngoài có người tìm chị ,đạo diễn Tần bảo chị ra ngoài".



      " Tìm tôi ?"



      Đường Bội hơi bất ngờ, trong đầu nhanh chóng lên vài khuôn mặt, Đường Phong Ngôn,Minh Hiên,khuôn mặt của từng người dần dần lên,thế cho nên đợi đến khi tới cửa của studio,nhìn thấy chiếc xe khiến cảm thấy hơi quen mắt, lại vừa cảm thấy buồn cười.



      Chiếc S500 màu xám bạc này phải là chiếc xe sáng nay đưa Đường Phỉ Phỉ tới đây sao ?



      Trong mắt lên tia ràng, thời điểm cách xe khoảng cách , dừng bước,giọng lạnh lẽo hỏi" Xin hỏi là vị nào tìm tôi ?".



      Cửa xe mở ra, người đàn ông hơn 40 tuổi xuống, tướng mạo bình thường ,thân cao khoảng 1m70,tên là Sử Hồng Đạt. Cho dù đứng thẳng người, cũng thể che giấu bụng hơi nhô ra của ông ta.



      Đường Bội hơi híp mắt, nhận lầm người, người này hẳn là trong những khách hàng lớn của Đường gia,chuyên kinh doanh về bất động sản và quảng cáo, nghe cũng có sản nghiệp giải trí làm ăn với Kỳ Hạ.



      Thảo nào sáng nay, Đường Phỉ Phỉ lại bước xuống từ xe của ông ta.



      Sử Hồng Đạt có ý tốt liếc nhìn Đường Bội từ xuống dưới, cười đến mức có phần ngả ngớn:" Đường tiểu thư, chuyện tôi đáp ứng với ,cần làm cũng làm xong rồi, có phải cũng nên thực lời hứa của mình hay ?"



      " Tôi biết tiên sinh ngài có ý gì ?" Đường Bội thản nhiên .



      Thời điểm Sử Hồng Đạt chuyện, phía sau ông ta ràng có ánh đèn flash, biết mang theo bao nhiêu phóng viên tới, hòng bôi nhọ bản thân .



      Đường Phỉ Phỉ đúng là vừa ngu xuẩn, vừa bỉ ổi, lại dùng chiêu ngu ngốc như thế.



      "Đường Bội." Sử Hồng Đạt trầm mặt xuống, lạnh giọng :" đừng được nể mặt mà muốn ! Tôi đối với khách khí, hạng như phải cũng nằm xuống bị người...".



      " Bốp..." tiếng giòn vang.



      Sử Hồng Đạt còn chưa xong, lờ mờ chết trân tại chỗ. Ông dám tin nhìn Đường Bội. Sau lúc sửng sờ, tay ôm lấy má phải bị tát đến đâu rát, vừa run run chỉ vào Đường Bội, giận dữ .



      " Tiện nhân, mày dám đánh tao ?!".

      47

      Cảnh tượng ban nãy diễn ra quá nhanh,nhanh đến nỗi ông chưa kịp nhìn thấy gì cả,chỉ cảm thấy mặt nóng bừng,nhất định là bị người khác đánh bạt tai.



      Đường Bội nhàng thổi thổi ngón tay,hơi chán ghét nhíu mày :



      " Đánh ông,tôi còn ngại bẩn tay ".



      "Đánh ngài phải là ấy ". người đàn ông mặt lạnh ,dáng người cao lớn ra bên cạnh Đường Bội.



      người ta mặc âu phục màu đen, đeo kính gọng vàng,tóc chải chuốt cẩn thận, tỉ mỉ,hoàn toàn đầy đủ khuôn cách tinh .



      " Tôi là Lục Tử Mặc,từ hôm nay trở tôi là người đại diện của Đường tiểu thư,xét thấy Sử tiên sinh muốn đặt điều bôi nhọ thanh danh của Đường tiểu thư và có ý đồ lợi dụng phóng viên giải trí để gây ra scandal hãm hại ấy ngày mai luật sư của chúng tôi gởi lệnh triệu tập của tòa án đến quý công ty " Lục Tử Mặc lạnh lùng với Sử Hồng Đạt.



      " ,,...." Ngón tay Sử Hồng Đạt run rẩy đến co giật. " có biết tôi là ai ?! Cũng dám đối tôi như vậy ? có tin...?".



      " Đường tiểu thư tại là người phát ngôn cao cấp cho toàn bộ sản phẩm CPD của tập đoàn Sở thị chúng tôi,nếu ngài có dụng ý xấu hãm hại đến danh dự của người phát ngôn Sở thị chúng tôi, Sở thị chính thức tố cáo ông" Lục Tử Mặc lại .



      " đừng hù dọa người khác !" Sở Hồng Đạt lạnh lùng ," ngày Sở thiếu kiếm tỷ bạc,làm sao chú ý đến tiện nhân.....".







      Lời của ông ta còn chưa dứt đột nhiên mở to mắt hoảng sợ nhìn về phía người phía sau lưng Đường Bội.



      " Miệng của ông nên súc cho sạch rồi." Thanh nam tính trầm thấp và mê người vang lên ở phía sau Đường Bội và Lục Tử Mặc, Đường Bội quay đầu nhìn thấy Sở Quân Hàn bỏ hai tay vào trong túi áo,chậm rãi đến trước mặt Sở Hồng Đạt,thản nhiên :



      " Dẫn ông ta xuống giúp ông ta súc miệng cho sach."

      Chương 29: Nghịch lân.


      Thân thể mập mạp của Sử Hồng Đạt, bỗng trở nên run rẩy, trước ánh mắt lạnh lùng của Sở Quân Hàn, cả người đột nhiên tê liệt, ngã xuống mặt đất.

      Rất nhanh, có hai người đàn ông cao lớn mặc âu phục màu đen tới, kéo Sử Hồng Đạt xuống, sau đó có vài người núp trong bóng tối, tìm kiếm phóng viên mà Sử Hồng Đạt gọi tới, tuy rằng bọn họ sử dụng thủ đoạn bạo lực, nhưng tất cả ảnh chụp trong tay phóng viên nhanh chóng đổi chủ.

      Sở Quân Hàn mặt biểu cảm nhìn tất cả cảnh tượng phát sinh, cuối cùng liếc mắt nhìn Lục Tử Mặc cái.

      Lục Tử Mặc gật đầu với , sau đó tự giới thiệu với Đường Bội:

      “Đường tiểu thư, chào , tôi tên là Lục Tử Mặc, từ hôm nay trở chính là người đại diện mới của , hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.”

      vừa xong, vừa đưa tay ra với Đường Bội.

      Đường Bội có nắm lấy tay ta, ngược lại, lùi về sau bước, nụ cười mặt ấm áp nhưng lời lại hết sức sắc bén: “Tôi nhớ khi nào mình lại mời…”

      xong, đánh giá Lục Tử Mặc từ xuống dưới, nửa là chế nhạo, nửa là trêu ghẹo, bổ sung thêm:

      “Người đại diện có khả năng cường thế như vậy.”

      “Đường tiểu thư.” Lục Tử Mặc đưa tay nâng mắt kính, bình tĩnh :

      “Tôi nhớ hiểu lầm, ngày đó mua khẩu súng lục đó, tôi hứa cả đời phụng cho chủ nhân của nó. Cho nên thời điểm mua khẩu súng lục đó, chúng ta ký hợp đồng rồi.”

      “Ồ?” Đường Bội nhíu mày, lấy cớ này, là biên riêng ngọn cờ, khiến cho có chút thưởng thức.

      “Đây là lời hứa năm đó của tôi, cùng với hợp đồng kèm theo trong cuộc bán đấu giá súng lục.”

      Lục Tử Mặc quả có chuẩn bị mà đến, rất nhanh đưa cho Đường Bội cặp hồ sơ, bên trong quả đúng như lời ta , có 2 phần văn kiện.

      Đường Bội khép cặp hồ sơ lại, trả cho

      Lục Tử Mặc.


      " Nếu như Đường tiểu thư có vấn đề gì khác, tôi nghĩ chúng ta có thể thảo luận lịch trình kế tiếp của ." vừa vừa lấy ra tập hồ sơ khác.


      " Phim của đạo diễn Tần đương nhiên tiếp tục quay,nhưng Đường tiểu thư còn có ba công việc khác. Kế tiếp là tiết mục của Minh thiếu, lúc nãy tôi có bàn bạc qua với đạo diễn Tần,trước khi Đường tiểu thư quay xong đoạn videoclip bỏ dở, Minh thiếu rất vui lòng làm nhà tuyên truyền, toàn bộ sản phẩm cao cấp của CPD..."


      Lục Tử Mặc đến đây,đột nhiên nhìn về phía Đường Bội,lại nâng mắt kính, trầm giọng :


      " Đường tiểu thư có vấn đề gì sao ?".


      " có thể tiếp tục hết..."


      Ban nãy,Đường Bội cũng cắt ngang lời của ta,chỉ là nụ cười có phần lạnh lùng:" Nhưng có nghĩa là tôi tiếp nhận sắp xếp của ".


      câu cuối cùng là nhìn về phía Sở Quân Hàn.


      Bộ dạng của Sở Quân Hàn hết sức hoàn mỹ, thân hình cao lớn, cho dù chỉ đứng bất động ở đó,cũng có thể hấp dẫn ánh mắt của trai lẫn ngang qua. hình như vẫn chưa tỉnh,chỉ lẳng lặng đứng bên cạnh nghe Lục Tử Mặc va Đường Bội bàn chuyện công việc, mãi đến khi Đường Bội rốt cuộc nhìn về phía ,mới nhàn nhạt :


      " cần người đại diện. Lục Tử Mặc chính là người đại diện hoàn hảo".


      Đường Bội cười xinh đẹp:" Như vậy tôi nên dùng cái gì để đổi những thứ này đây ?".


      xong, hơi dựa sát vào Sở Quân Hàn,giống như đêm đó ở trong căn biệt thự kia,hà hơi như lan,làm đỏ vành tai của Sở Quân Hàn ," Cùng đêm sao ?".


      Lời trêu chọc vừa ra khỏi miệng, ngay cả sắc mặt của Lục Tử Mặc cũng thay đổi.


      gặp qua người phụ nữ xinh đẹp sợ trời sợ đất này, dáng vẻ vững vàng dùng súng lục chĩa vào boss nhà , nhưng ngờ ta lại lớn gan như thế, cũng dám ban ngày ban mặt đùa giõn người bao giờ ra vui buồn, nhưng lại khiến cho người ta kinh sợ như ông chủ của .


      Đường Bội sợ chết , nhàng thổi hơi vào tai của Sở Quân Hàn,sau đó mới tươi cười lui ra.


      Ai ngờ thân thể của vừa mới di chuyển, người bị trêu chọc đến cứng đờ cả người đột nhiên động đậy.


      Giống như tối hôm đó, khi ra tay,tuyệt đối để cho con mồi của trốn thoát.


      Đường Bội chỉ mới lùi bước, thấy lưng căng thẳng, cánh tay ôm ngang hông ,lôi về phía ngực của đối phương.


      Thân thể nhìn như hơi gầy yếu, thực tế lại rất kiện mỹ,bộ ngực tràn đầy lực lưỡng gắt gao đè lên người Đường Bội,khiến cho hô hấp của trong nháy mắt trở nên hỗn loạn.


      Ánh mắt của Sở Quân Hàn nhìn ánh mắt của Đường Bội, hơi cong môi lên :


      " tốt..."


      " Sở thiếu..."


      Đường Bội giơ tay lên, muốn cách xa chút,tách rời khỏi vòm ngực nóng rực cơ hồ muốn phỏng chết người ấy ra,nhưng tay ôm eo càng thêm chặt chẽ,ngược lại càng khiến lại gần hơn.


      Trong mắt Đường Bội lên tia hờn giận, tay trái vốn buông thõng xuống, đột nhiên nâng lên, đánh về phía bả và của Sở Quân Hàn.


      từng được thầy giỏi chỉ về chiến thuật vật lộn với người khác ở cự ly gần, còn từng khổ công luyện tập rất nhiều lần, hơn nữa còn cùng người đó...


      Trong mắt Đường Bội lên tia hoài niệm dịu dàng, động tác tay cũng ,nắm lấy bả vai của Sở Quân Hàn,chuẩn bị ném ta sang bên cạnh.


      Ai ngờ, nhanh nhưng động tác của Sở Quân Hàn còn nhanh hơn. khẽ vươn tay, nắm lấy cằm của Đường Bội, bắt buộc ánh mắt sáng ngời của phải nhìn thẳng vào mình, lạnh giọng hỏi:

      " Vừa rồi nhớ tới ai ?".


      " Sở thiếu..." Đường Bội hơi nheo mắt lại," Chúng ta ở bên ngoài, trước ánh mắt của công chúng...".


      xong, hầu như cắn răng gằn từng mấy chữ " trước công chúng".


      " Đường Bội", Sở Quân Hàn vẫn buông ra, chỉ nhìn nét mặt quật cường của ,im lặng lát mới chậm rãi :

      " Cho dù là cự long ngủ say cũng thể để mặc trêu chọc hết lần này đến lần khác, rồi an toàn rút lui".


      buông cằm của Đường Bội ra,đưa tay, cơ hồ rất dịu dàng vén lọn tóc ra sau vai ,học dáng vẻ của ,cúi đầu :


      " Cho dù là dũng sĩ giết rồng,nhưng cũng có thời điểm bị trúng nhát, có biết kết cục của vị dũng sĩ đó ra sao ?".


      Môi của dịu dàng dừng ở bên sườn mặt của Đường Bội, cách đó xa có đèn flash sáng lên.


      " Đường Bội..." Môi của ma sát lên má của ,cúi đầu lại :

      " Em chọc tôi phải gánh lấy trách nhiệm".


      xong, cuối cùng cũng buông Đường Bội ra.


      Đường Bội dường như theo được tốc độ ngôn ngữ của ,nhưng ràng nhìn thấy Lục Tử Mặc đứng đối diện với vị phóng viên đó, thấp giọng dặn dò điều gì đó.






      Chương 30: Chịu trách nhiệm.

      Ảnh Thị Thành vốn là nơi người đến người , hết sức náo nhiệt. Nhưng từ khi Sở Quân Hàn bắt đầu xuất , hình như bên cạnh bọn họ bị thanh lọc, cả nửa ngày trời cũng thấy người nào vào trong.

      Hai tay Đường Bội ôm ở trước ngực, híp mắt nhìn Lục Tử Mặc rồi nhìn Sở Quân Hàn, đột nhiên mỉm cười

      “Ý của Sở thiếu là muốn tôi chịu trách nhiệm?.”

      Sở Quân Hàn lẳng lặng nhìn , trả lời cũng phủ nhân.

      Đường Bội cười càng thêm quyến rũ, diện mạo của vốn phi thường xinh đẹp, chỉ là làm thế thân của Đường Phỉ Phỉ trong thời gian dài, hơn nữa Đường gia lại muốn giấu tung tích của đứa con này, cho nên ăn mặc cũng hết sức khiêm tốn.

      tại bị Đường gia trói buộc, Ann giúp trang điểm, thoa lên chút son phấn, ăn mặc đơn giản bình thường, nhưng khiến bớt phần lạnh lùng của Tiêu công chúa nhưng lại tăng thêm phần mị hoặc.

      nhàng cắn môi dưới nhìn Sở Quân Hàn, đôi mắt xoay xoay, dáng vẻ láu lỉnh, cười giống như hồ ly : “Chịu trách nhiệm cũng phải được.”

      Vừa , Đường Bội vừa đánh giá ta từ xuống dưới, mũi chân điểm vài cái mặt đất, cười :

      thôi, tôi dẫn ăn cơm.”

      Có vài chiếc xe màu đen xa hoa đậu trước cửa studio, Đường Bội cũng nhìn, liền kéo đến chiếc xe ở giữa, kéo cửa xe sau ra, khom nửa người vung tay với Sở Quân Hàn giống như thân sĩ: “Sở thiếu, mời.”

      Lục Tử Mặc bị dọa đến choáng váng, vừa dặn dò phóng viên những chuyện cần chú ý xong, quay đầu nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

      Sau đó, càng khiến cơ hồ muốn rớt mắt kính là boss nhà bọn họ, thế mà bước từng bước xuống bậc thang, rồi khom người ngồi vào trong xe.

      Đường Bội khẽ cười tiếng, chút khách khí ngồi sát bên, sau đó vươn tay ngăn cản bả vai của Sở Quân Hàn.

      Dáng người của vốn cao hơn những bình thường, hằng năm tập võ cho nên thân thủ rất tuyệt vời. Tuy rằng người nhìn ra cơ bắp vạm vỡ, nhưng cũng phải những vừa đứng trong gió run lẩy bẩy.

      Lúc này ôm lấy bả vai của Sở Quân Hàn tuy rằng có biện pháp ôm lấy như chim nép vào lòng người, nhưng tư thế cũng giống đến 10 phần.

      Thanh Hòa Trai” Đường Bội đợi Sở Quân Hàn mở miệng, cười với tài xế.

      Tài xế cũng giống như Lục Tử Mặc, sớm bị cảnh này dọa sợ. Mặc dù chịu qua huấn


      luyện nghiêm khắc, những cảnh nên nhìn tuyệt đối được nhìn quá nhiều, nhưng mà chỉ cần liếc mắt cái, cho dù ngồi ở sau tay lái,thế mà khi nghe Đường Bội như thế hồi lâu sau vẫn phản ứng kịp.



      Mãi đến khi Đường Bội cười tít mắt lặp lại lần thứ hai:" Thanh Hòa Trai".



      Lái xe nhìn kính chiếu hậu, có chút khẩn trương nhìn Sở Quân Hàn,nhưng đối phương gì, chỉ khẽ gật đầu của .



      Tuy rằng dám nhìn biểu cảm mặt của Sở thiếu, nhưng kinh nghiệm nhiều năm cho biết, thiếu gia nhà tức giận chút nào với thái độ kiêu ngạo của này.



      Thanh Hòa Trai là quán ăndược thiện lớn nhất thành phố S.



      Nơi này là quán dược thiện*,nhưng trong thức ăn hoàn toàn có vị thuốc, hết sức ngon miệng, công dụng của thức ăn cũng hề giảm,là trong những chổ mà nhóm quan lại quyền quý ở thành phố S rất thích .



      Trước đây, Đường Bội cũng vô cùng thích đến nơi này, phải học rất nhiều thứ, cũng phải làm rất nhiều chuyện vì Đường Phỉ Phỉ và nhà họ Đường, thời gian của cũng nhiềulắm, trong những sở thích của côđó là để ủy khuất ham muốn ăn uống của mình.



      Thanh Hòa Trai được trang hoàng hết sức cổ điển, nằm ở Nam giao thành phố S,diện tích cực kì rộng lớn. Trong cửa hàng thậm chí còn có việnnhỏ lưu thươngkhúc thủy, rừng8 trúc xanh biếc và các phòng đủ màu sắc phong tình vạn chủng.



      Đường Bội và Sở Quân Hàn mặt đối mặt ngồi xuống, nhận lấy thực đơn từ phục vụ mặc Hán phục, chưa liếc nhìn cái, ân cần hỏi Sở Quân Hàn " Muốn ăn cái gì ? cần khách khí với tôi".



      dừng lại chút rồi nhiệt tình giới thiệu: " Món ăn của nhà hàng này cũng tồi, Phật vượt tường chưng cách thủy càng ngon tuyệt, còn có Thanh longnằm tuyết, Tuế hàn tamhữu... Tên đồ ăn dễ nghe,hương vị cũng tệ,có muốn thử chút ?".



      Sở Quân Hàn đưa thực đơn cho người phục vụ, thản nhiên :" Vậy thử những món ăn mà ấy giới thiệu ".



      " tốt " Đường Bội cười đến mặt mày cong cong,vài trừ món ăn vừa còn gọi thêm vài món khác, lúc này mới với người phục vụ:



      "Trà dùng Tiên chi tuyết mầm nhé".



      " Vâng". Người phục vụ được huấn luyện nghiêm chỉnh, trước khi rời còn giúp bọn họ đóng cửa lại.



      cửa sổ khắc hoa,ánh mặt trời loan lổ nhiều màu theo kẻ hở chiếu vào, chiếu vào phía bình phong theo phong cách cổ xưa, kèm với hương long tiên hương thoang thoảng, thanh đàn cổ như có như , tiếng nước róc rách... Khiến cho người ta thể khen ngợi, chủ nhân của nơi này, là người suy nghĩ độc đáo và có ghu thưởng thức.



      " tới nơi này chưa ?" Đường Bội cười hỏi.



      Sở Quân Hàn lắc đầu.



      Phần lớn thời gian đều ở nước ngoài, cho dù ở trong nước, Sở gia cũng mời rất nhiều đầu bếp chuyên nghiệp và chuyên gia dưỡng sinh đến từcácnơi thế giới,có thể thỏa mãn nhu cầu khẩu vị và sức khoẻ của , cần thiết phải ăn ở ngoài.



      " Vậy hôm nay ăn nhiều chút ". Đường Bội vẫn cười, cười đến mức Sở Quân Hàn nắm bắt được suy nghĩ của .



      Đợi khoảng giờ đồng hồ, món ăn chế biến xong được bày những đĩa sứvẽ hoa văn thanh nhã,từ từ được bưng lên.



      Sau khi phục vụ hỏi và biết cần ta phục vụ, khách sáo thay bọn họ đóng cửa lại và ra ngoài.



      Nước canh trắng như tuyết hơi nóng lượnlờphối hợp với những món ăn được trưng bày tinh xảo,quả khiến cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui.



      " Nào, nếm thử món này ". Đường Bội ân cầnđứng lên,thay việc của người phục vụ, múc cho Sở Quân Hàn chén canh Phật vượt tường.



      đợi bắt đầu uống, gắp thêm cho vài món mà người ta nhìn thấy vô cùng thèm ăn,bỏ vào trong khay trước mặt Sở Quân Hàn.



      " Ăn nhiều chút", Đường Bội cười tít mắt nhìn .



      Tay nắm thìa của hơi ngừng lại, ngẩm đầu nhìn Đường Bội.



      " Làm sao vậy ?" Đường Bội hỏi, " thích vị thuốc sao ?Thức ăn nơi này được xử lý tồi, thể nếm ra được vị thuốcđâu ".



      vừa vừa thay Sở Quân Hàn gắp vài món ăn,cười xin đẹp: " muốn ăn canh ăn đồ ăn ,đồ ăn nơi này đúng là....".



      Lời của còn chưa xong,tay gắp đồ ănkhông thể thu hồi, Sở Quân Hàn duỗi tay trái ranhẹ nhàng nắm lay cổ tay của Đường Bội.


      " rốt cuộc muốn làm gì ?" Sở Quân Hàn hỏi.

      Đường Bội lập tức trả lời ,chỉ nốt lời còn dang dở ban nãy :" Rất bổ người".



      xong ngẩn đầu nhìn về phía Sở Quân Hàn,quan sát ra từ xuống dưới, lại cười gian xảo.



      " phải muốn tôi chịu trách nhiệm sao ?Thủ đoạn của Sở thiếu thông thiên, tiểu nữ tử dám chịu trách nhiệm. Huống chi, tôi phải là người biết thức thời".



      cười càng thêm vui sướng, hơi dựa sát vào Sở Quân Hàn, " Chỉ có điều thích người đàn ông manly chút ".
      Last edited by a moderator: 15/5/15
      nhoxbina, Phong Vũ Yên, linhdiep174 others thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 31: Scandal

      Lời của thể xong, Sở Quân Hàn buông tay của ra, đứng lên vòng qua cái bàn, hướng về phía , tay kéo lên.

      Lúc này hai người đứng thẳng, mặt đối mặt, gần như có thể nhìn thấy dáng vẻ của mình ở trong mắt của Sở Quân Hàn.

      Sở Quân Hàn có đôi mắt hết sức mê người.

      Lông mi của rất dài nhưng làm cho người ta cảm thấy có chút nữ tính. Ngược lại rất tương xứng với đôi mày tuấn của , khi nhìn sát vào khiến cho người ta cảm thấy có loại sát phạt quyết đoán, vững vàng. Ánh mắt thâm thúy mà xa xăm, đường nét ngũ quan ràng, cho dù cách gần như thế cũng nhìn được chút khuyết điểm.

      Đây là khuôn mặt con cưng của tạo hóa, nam minh tinh tuấn trong làng giải trí, chỉ sợ có ai có cặp mắt hoàn mỹ như vậy.

      Nhưng khuôn mặt này thuộc về nam minh tinh nào mà thuộc về thiếu gia nhà họ Sở, người đàn ông này có bao nhiêu người được gặp qua nhưng chỉ cần nghe đến tên của ta, cũng đủ để người ta sợ hãi cứng đờ dám nhìn thẳng.


      Đường Bội hề sợ mở to mắt đối mặt với Sở Quân Hàn, ngực của bọn họ dính sát vào nhau, phập phồng lên xuống theo tiếng hít thở của nhau.

      Đường Bội có thể cảm giác được ràng, hô hấp của Sở Quân Hàn trở nên hơi nặng nề.

      Khóe môi của hơi cong lên, đôi mắt to xinh đẹp cũng nhiễm ý cười.

      khẽ vươn tay ôm lấy chiếc eo hơi gầy nhưng lực lưỡng thành lời cuả Sở Quân Hàn, nhìn cười xinh đẹp :

      “Sở thiếu, chúng ta vẫn ăn cơm trước .”

      Ngón tay hơi lộ vẻ bướng bỉnh dọc theo hướng eo của Sở Quân Hàn mò lên , khí nóng xuyên qua lớp quần áo xâm nhập vào đầu ngón tay của , cảm nhận xúc cảm tuyệt vời của cơ bắp lực lưỡng phập phồng, khiến cho nụ cười của càng thêm vui sướng, giống như tiểu hồ ly giảo hoạt, hơi hơi nheo mắt lại.

      nhàng hôn lên chiếc cằm kiên nghị của Sở Quân Hàn, giống như an ủi :

      “Ăn cơm , Sở thiếu của tôi.”

      Trong mắt Sở Quân Hàn cũng có ý cười .

      buông lỏng tay giam cầm Đường Bội ra, sửa sang lại quần áo buông lỏng tay giam cầm Đường Bội ra, sửa sang lại quần áo chút, sau đó ngồi xuống vị trí của mình, cầm lấy chiếc đũa, quả bắt đầu ăn những món mà Đường Bội gắp cho .

      Chiếc bàn của Thanh Hòa Trai rất đặc sắc, thoạt nhìn như được làm từ cọc gỗ, nhưng kỳ thực phía dưới giấu diếm huyền cơ, có thể duy trì nhiệt độ của mặt bàn, khiến cho đồ ăn ăn bao lâu cũng bị lạnh. Nhưng vì vì nhiệt độ quá cao mà biến vị hay trở nên quá nát.

      Lúm đống tiền của Đường Hội như hoa, trái lại cũng ăn bao nhiêu, toàn bộ quá trình đều cười tủm tỉm, mãi đến khi nhìn thấy Sở Quân Hàn ăn hết đồ ăn khoảng bảy bảy tám tám phần.

      Sở Quân Hàn buông thìa, ít khi ăn cơm ở bên ngoài, thậm chí rất ít ăn cơm với người ngoài, nhưng ở cùng chỗ với Đường Bội, cho dù cả buổi đều xinh đẹp, mát lạnh, ánh mắt và ý cười tràn ngập giảo hoạt nhưng vẫn ăn yuon uống cực kỳ thoải mái.

      “Như vậy mới được chứ!” Đường Bội cười tủm tỉm gật đầu, khen ngợi nhìn non nửa thức ăn bàn, trong lòng có chút sung sướng : “Trao đổi như vậy mới vui vẻ, càng tăng thêm hứng thú để chúng ta tiếp tục chơi.”

      “Tôi đáp ứng cầu của , tôi cũng có vài cầu.” Sở Quân Hàn cười , ràng mới là người ở cao, phóng tầm mắt khắp cả thành phố S này, thậm chí cả đất nước này, cũng chưa có người nào dám làm càn như vậy ở trước mặt , thậm chí còn coi như là … ngưu lang!

      Đổi lại ngày xưa, có lẽ sớm phất tay áo rời , để lại bóng lưng khiến cho người ta nơm nớp lo sợ.

      Mà lúc này lại có tức giận.

      nghe thử xem.” Đường Bội rộng rãi .

      “Tôi thích người phụ nữ của tôi quá thân cận với người đàn ông khác, cho nên xin em giữ khoảng cách với tất cả những người đàn ông bên cạnh mình.” Hai tay Sở Quân Hàn tao nhã đặt ở đùi, nhìn ánh mắt của Đường Bội ung dung .

      “Gì?” Ngón tay thon dài của Đường Bội nhàng gõ mặt bàn, cười :

      “Sở thiếu, bây giờ là tôi chịu trách nhiệm với , nhưng cầu này nghe qua hình như do phía đề xuất.”

      Sở Quân Hàn giống như nghe thấy lời , chỉ : “Giống vậy, tôi cũng giữ khoảng cách với những người khác phái bên cạnh.”

      Đường Bội chớp mắt lại chớp chớp mắt: “Tôi có nghe lầm chứ, ý của là chúng ta cần phải tận tâm với đối phương?”

      “Chuyện này… Có phải tiến triển hơi quá nhanh rồi ?” Đường Bội híp mắt nhìn Sở Quân Hàn vài lần: “Huống chi tôi cảm thấy chúng ta cần phải…”

      “Tôi cảm thấy cần là được rồi.” Sờ Quân Hàn nhàn nhạt .

      xong đứng lên, từ cao nhìn xuống Đường Bội lát, sau đó khẽ hôn lên trán của : “Buổi tối phải về biệt thự của tôi nghỉ ngơi, em từng đến đó.”

      “Biệt thự bán đấu giá sao?” Đường Bội hỏi.

      phải.” Sở Quân Hàn vừa cười, số lần cười hôm nay còn nhiều hơn thời gian sinh mệnh của , bây giờ cười là vì nhớ tới vài hồi ức hết sức tốt đẹp.

      “Bây giờ cần leo tường, đem tin tức của em nhập vào hệ thống rồi, em bị ngăn cản, chỉ cần đón nhận hoan nghênh nhiệt tình là được.”

      “Hy vọng là như vậy.” Đường Bội lẩm bẩm .

      “Buổi chiều, Lục Tử Mặc đưa em đến studio, nhớ kỷ, Hạ Tử Diệu cũng được, Tần Hạo Diễm cũng được, bao gồm cả Lục Tử Mặc em cũng đều phải giữ khoảng cách với họ.” Sở Quân Hàn lại .

      Hình như nhớ tới cái gì đó, cúi đầu đem cái ví màu đen nhét vào trong tay của Đường Bội, thản nhiên :

      “Trong phim, vợ chồng ra ngoài ăn cơm, tiền đều do vợ giữ.” xong, đứng thẳng thân thể :

      “Tôi trước, nhớ tính tiền nhé.”

      Cửa phòng được mở ra sau đó được đóng lại rất nhanh.

      Đường Bội vẫn tiếp tục híp mắt lại, bất chợt có ánh sáng lên.

      Tuy thủ đoạn của Sở Quân Hàn lợi hại nhưng cũng hề sợ hãi.

      Thế nhưng Sở thiếu thích ngả bài, lại khiến ý chí chiến đấu của trở nên sục sôi!

      Nếu như muốn chơi đùa như vậy chơi với đến cùng cũng được!

      Đường Bội đột nhiên đứng lên, ánh mắt lưu chuyển cười đến mức cực kỳ vui vẻ.

      Huống chi cũng để ý khi có đồng đội mạnh mẽ như Sở Quân Hàn. Ít nhất có thể làm cho bọn người Đường Phỉ Phỉ cười còn khó coi hơn cả khóc.

      lấy điện thoại ra, phía hiển thị tin nhắn được gửi đến từ lâu. Quả nhiên ngoài dự đoán của , tuy rằng mưu thông minh thất bại, nhưng Đường Phỉ Phỉ tuyệt đối đồng ý từ bỏ. Đường gia có thể lợi dụng phương tiện truyền thông đều cố gắng lợi dụng, chỉ khoảng thời gian giữa trưa, mạng online tràn ngập rất nhiều tin xấu về Đường Bội.

      Nhưng khiến người ta chú ý nhất có lẽ là…

      “Người mới đồng thời ôm đùi ảnh đế và đạo diễn nổi tiếng, xa lánh tiền bối trong làng giải trí.”

      Đường Bội muốn vỗ tay, chữ “đồng thời” mà bọn họ dùng đầy đủ đặc sắc và sinh động nha!.
      Last edited: 18/5/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :