1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 20: Nổi giận

      Edit: Linh Sờ Tinh


      Vệ Chân nhanh chóng lấy được tin tức từ phía Ngọc . Đồ ăn trong chén thêm bất cứ loại thuốc kích tình nào, nhưng lại cho thêm vị là Hàm Đàn. Hoa Hàm Đàn thường được dùng trong việc điều chế hương, có hại cho thân thể. Hàm Đàn trong chén canh hạt sen là nhựa trong nhuỵ của hoa Hàm Đàn

      Dựa theo miêu tả của điện hạ , xác nhận là trúng phải hỗn hương của Hàm Đàn và Đỗ Xuân. Đỗ xuân cũng là loại hương liệu thường dùng để điều phối trong khá nhiều loại huân hương. Ngọc đoán, Tề thị có lẽ có liên quan đến người bạn cố tri của gia tỷ sớm qua đời của nàng.


      Tông Chính Lâm chỉ mới suy nghĩ chút, liền biết Đỗ Xuân chắc là đến từ huân hương quần áo của Tề thị , trúng phải khi thị vấn an đường. Sau đó chứng thực được, mẹ đẻ của Tề thị khi tuổi trẻ, từng theo than tỷ của Ngọc học tập điều hương, thời gian cũng hơn ba năm . Điều này giải thích tại sao Tề thị lại tinh thông dùng huân hương như vậy.


      Tông Chính Lâm vốn xa cách với nữ nhân hậu viện, đối với việc nam nữ tự nhiên có lãnh đạm. Lần này lại là lần đầu tiên bị người dùng dược phương diện này, cần đến thân mình có hại hay , chỉ cần đến tự tôn của nam nhân bị tổn hại, đương nhiên thể dung tha tiện tì kê đơn bản thân mình. Thế là, hạ lệnh triệt để nghiêm túc quản lý hậu viện.


      "Vệ Chân, sai Ngọc đưa tỳ nữ hiểu huân hương đến đây, sắp xếp ở Đan Như Uyển." Theo tính khí của tiểu nữ tử kia, biết khi nào bị người tính kế, vẫn nên cẩn thận tốt hơn.


      Vệ Chân liền lập tức làm, trong lòng có thói quen với hành sử gần đây của chủ tử. Trước kia luôn là dáng vẻ mặt lạnh lãnh tâm, tự lập độc đoán, hơn nửa thời gian đều đặt ở chính . Sau này biết tại sao lại quan tâm đến vị Dao chủ tử kia, nên giờ ngoài việc chính , liền chạy vòng quanh chuyện của Dao chủ tử, dù chỉ chút gió thổi cỏ lay đều phải hỏi kỹ hai.


      Nhưng vị Dao chủ tử kia ... Vệ Chân rùng mình, nếu Dao chủ tử đối với điện hạ, cũng như điện hạ kỳ vọng , vậy hậu quả... Vệ Chân vội vàng bắt mình dừng lại, cảm thấy bản thân là buồn lo vô cớ.


      Mộ Tịch Dao hôm nay nhận được tin tức lớn, hưng phấn thôi. Vốn là sáng sớm ở trong sân đút cho đôi thỏ mập ăn, lại nghe tiểu nha hoàn đột nhiên hỏi câu cái gì là "Công với Thụ" ?(* cách gọi trong quan hệ đồng tính nam, người đại diện nam gọi là công, còn người đại diện nữ là thụ)


      Mộ Tịch Dao cười ra tiếng, chỉ hỏi nô tỳ đó ở nơi nào nghe được từ này. Nha hoàn kia liền mấy gã sai vặt ở ngoại viện tụ ở chỗ, ngày mai có Thập công tử yến, đến lúc đó khẳng định có rất nhiều Công với Thụ đến xem. Mộ Tịch Dao lập tức mở to đôi mắt, lóe sáng lóe sáng nhìn Triệu Thanh ở phía sau.


      Triệu Thanh đen mặt, theo những gì biết về tiểu thư, nếu để tiểu thư biết được , nhất định lại là phen ép buộc. Huống chi còn có vị kia... Liền sống chết mở miệng. Tiểu nha đầu thấy sắc mặt Triệu Thanh, liền biết bản thân gây chuyện này, vội chạy mất.


      "Triệu Thanh, ngươi cũng sao." Triệu Thanh mới nhàng thở ra, chợt nghe tiểu thư lại kỳ quái, " có người khác nha~~~ "


      Toàn thân Triệu Thanh nổi da gà, chân mày nhăn tít lại. Giằng co trong khắc, cuối cùng lay chuyển được Mộ Tịch Dao, chỉ có thể tinh tế ra.


      Thịnh Kinh Thập công tử yến, chính việc trọng đại ba năm lần của học phủ. Học phủ Đại Ngụy bao gồm hai loại là Văn Phủ và Võ Phủ. Văn phủ chủ yếu bao gồm học đường, học phủ, thư quán, học xã dân gian vân vân ….. Võ phủ chủ yếu bao gồm võ đường, võ quán, võ kiến tư, các phái võ dân gian ….. Cho nên ba năm lần tuyển chọn mười người giỏi nhất từ ngàn vạn người muốn trổ hết tài năng, trở thành Thập công tử , toàn bộ đều là thanh niên văn võ , đức hạnh vẹn toàn , là những nhân vật đứng đầu thế hệ. Mười người đứng đầu chỉ cần tham gia khoa cử võ thử, triều đình ưu tiên trúng tuyển, khi thông qua khảo sát, liền có thể lấy được trọng trách. Công tử nổi danh của lần trước , đó là vị đứng đầu trong mười vị công tử tên là Công Tôn Mộc Dương. tại là quan nhị phẩm tuần phủ Cẩm Châu, năm nay vừa mới ngoài hai mươi.


      Thịnh Kinh cũng tiến hành tuyển chọn Thập công tử, bởi vì thời gian cùng lúc với việc tuyển tú của Mộ Tịch Dao nên bở lỡ cơ hội xem náo nhiệt. Bây giờ chỉ còn lại lần xếp danh vào ngày mai ở Thịnh Kinh thư viện.


      Mộ Tịch Dao tức giận đến tức ngực, chuyện quan trọng như vậy, trong trí nhớ của chủ thể cũ thế mà lại có chút tin tức nào. Rốt cục là chủ cũ của cái thân thể này nghĩ gì? Trong đầu chỉ có mỗi chuyện tranh thủ tình cảm đấu ngoan phá chuyện ra chẳng có gì, đáng tin!


      nhóc này chỉ cần kích động, là hoàn toàn quên mất điều quan trọng nhất của nữ tử cổ đại đều là chuyện nơi hậu trạch, huống chi kiếp trước Mộ Tịch Dao vốn hề quan tâm đến những chuyện cách nàng ta quá mức xa xôi như thế làm gì. Khi đó nàng ấy còn ở trong cung mê mê tỉnh tỉnh học quy củ chứ sao nữa. Sau này lại bị chỉ hôn làm thị thiếp, có vui sướng, có khổ sở, dĩ nhiên là ở khuê phòng mà thành thành đợi gả . Hơn nữa Mộ Tịch Dao của lúc ấy giúp đỡ của Triệu Thanh , nào biết đâu Thập công tử yến là cái gì?


      này lúc nào cũng thích khen ngược, mình chỉ biết tìm cơ hội ra ngoài chơi bời, chịu làm việc đàng hoàng, còn dám oán trách người cũ quan tâm chính ? Não chắc bị trùng ăn rồi, hành vi của nữ tử cổ đại tuy thủ tục nhưng luôn ràng , "Nữ tử được tham gia vào chính " !


      Mộ Tịch Dao vừa biết được cái đại khái việc là như thế nào, liền nổi lên chủ ý đến Thịnh Kinh thư viện . Thư viện đương nhiên giống thư quán, là thư viện, nữ tử thể vào. Nếu thân phận ràng thể vào trong đó , vậy đổi thân phận khác mà vào! Mộ Tịch Dao quay đầu cười tủm tỉm nhìn Triệu Thanh, thấy biểu cảm của Triệu Thanh lạnh lùng thờ ơ vô cùng . Nhìn bộ dạng của tiểu thư lúc này, nhìn kiểu gì cũng thấy giống như chú mèo ăn trộm cá vậy .


      Sau khi Triệu Thanh nghe kế hoạch của Mộ Tịch Dao xong, ngốc lăng nửa ngày nên lời. Sau khi hoàn hồn thần sắc mặt thể dùng từ u ám để hình dung, mà phải là tất cả cơ bắp đều vặn vẹo .


      "Tiểu thư, việc này rất ổn."


      "Có gì ổn?"


      "Sao có thể đoạt lấy danh bài của người ta như vậy?"


      "Cái gì là cướp đoạt? Chỉ là mượn, là mượn, sau khi vào được thư viện, lập tức trả lại." Mộ Tịch Dao tranh cãi cách hợp tình hợp lý.


      Triệu Thanh đương nhiên biết tính khí này của Mộ Tịch Dao, nếu tiểu thư nổi tính bướng bỉnh lên, quả thực hề giống nữ tử.


      Mộ Tịch Dao quyết định muốn , Triệu Thanh cũng chỉ có thể nén giận theo hầu.


      Mặc Lan, Huệ Lan ở bên sớm bị dọa choáng váng, lại bị Mộ Tịch Dao nghiêm lệnh cấm tiết lộ ra ngoài. Nàng đưa ra cái phát ngôn rất bừa bãi, ai dám tiết lộ tin tức, cần theo nàng nhập phủ hoàng tử. Hai đóa hoa lan bị uy hiếp như thế, chỉ đành phải cắn răng nhận lệnh . Hoàn toàn dám có ý mật báo cho Vu thị. Cho nên mới , nếu chủ tử mà sai lệch, dĩ nhiên, người phía dưới cũng sai lệch theo. Mộ Tịch Dao chính là điển hình của "Thượng lương bất chính" (* người chín chắn)!


      ngờ rằng, việc ngày mai Mộ Tịch Dao muốn xem Thập công tử yến, lại là phen so đo tính toán khác.


      Ám vệ hôm nay đệ trình tin tức cho Tông Chính Lâm, tay có chút run rẩy. Đầu của thực thấp hơn hẳn so với bình thường.


      Vệ Chân kỳ quái nhìn thoáng qua, liền đón lấy tin tức, đưa cho Tông Chính Lâm. Haiz, lại là chuyện của vị kia. Tin tức hôm nay hình như hơi nhiều . Còn chia thành hai trang?


      Tông Chính Lâm mới xem đến khắc, liền quát lớn, "Quả thực là làm càn! Ai cho nàng lá gan lớn đến vậy ! Phản rồi phản rồi ! !"


      "Oành!" tiếng, là do Tông Chính Lâm hung hăng vỗ chưởng lên án thư, là tự giác vận dụng nội lực!


      Vệ Chân và ám vệ kia sợ tới mức lập tức quỳ xuống. Thấy điện hạ nổi giận, chỉ biết chắc chắn lần này xong rồi, vị chủ tử chưa nhập môn kia nhất định là gây nên rồi . Đúng là chẳng để ai được an ổn qua ngày lành cả.


      Lúc này Tông Chính Lâm giận dữ, tức giận đến mức sắc mặt xanh mét. Nữ nhân này đúng là đáng chết, thế mà dám giả mạo nam tử định đến thư viện xem Thập công tử yến. Quan trọng là, nàng muốn xem "Mĩ Nam Trí dũng song toàn."


      Tông Chính Lâm vừa đọc được bản báo cáo này, liền hận thể nắm lấy nữ nhân kia đánh cho mấy roi. vốn tưởng rằng con thỏ kia chẳng qua chỉ là thích làm ầm ĩ, ai ngờ…, được, là càng ngày càng có năng lực , còn dám cướp danh hiệu ? ? ? Nếu còn quản giáo, sợ là ngay cả ngói của phủ hoàng tử nàng cũng dám leo tường dỡ xuống !


      Ném cây bút tay xuống, khoanh tay thong thả lại vài bước, mới kêu người đứng dậy.


      Vệ Chân liếc mắt nhìn ám vệ kia, hận nghiến răng nghiến lợi. Đại gia , biết đây phải chuyện tốt, cũng mở miệng rào đón trước? Nhìn điện hạ , tức giận đâu chỉ , sắc mặt đều thay đổi. Này xưa nay mặt lạnh băng sơn, gặp được Dao chủ tử đều sắp thành tắc kè hoa rồi .


      Ám vệ cũng nghẹn khuất. Theo hầu ai theo, lại theo phải vị chủ tử này. Hôm nay cũng là do trùng hợp, mấy người chủ tớ bọn họ từ lúc chưa ở trong phòng chuyện, khiến được nghe thấy ràng. Nghe xong lời hùng hồn của Dao chủ tử, sợ tới mức xém chút rơi từ cây xuống. Vị Dao chủ tử rốt cục có phải là nữ nhân ? ?


      "Vệ Chân, thu xếp, ngày mai đến Thịnh Kinh thư viện chuyến." Lại hít hơi sâu, "Phân phó Diệp Khai, sớm chuẩn bị chút, đến sau Vu phủ chờ trước, sau đó mới thư viện." xong phẩy tay áo bỏ .


      Đầu tiên Vệ Chân còn chưa suy nghĩ cẩn thận, sau khi thấy biểu tình như khóc tang của ám vệ, đột nhiên mở to hai mắt. Dao chủ tử của tôi ơi, mấy ngày nay gặp, ngài chơi đến tận thư viện rồi sao?

      :059::059::059:có ai đó sắp bị tét mông rùi:th_41::th_41::th_41:
      minhhanhng, Chris, Sweet you37 others thích bài này.

    2. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 21: Bàn tay

      Edit: Linh Sờ Tinh


      Thập công tử yến được cử hành vào canh ba giờ Thìn. Mộ Tịch Dao mang theo Triệu Thanh và hai đóa hoa lan ra khỏi cửa từ sớm, nàng chuẩn bị xe ngựa đợi sẵn ở khoảng cách xa so với cửa ngách trong phủ.

      "Huệ Lan, lát nữa ngươi tìm Ngọc Oánh, chỉ có việc ngoài ý muốn, thay ta che lấp chút." Hôm nay Mộ Tịch Dao ra ngoài, chỉ với Vu thị, nàng nhận lời mời của Đệ Ngũ Ngọc Oánh, đến buổi phẩm trà của các thế gia tiểu thư.


      "Mặc Lan, thay ta thay quần áo." Hai người liền ở trong xe ngựa bận bịu hồi.


      Triệu Thanh canh giữ ở bên ngoài, vẫn là nhịn được đành nhắc nhở.


      "Tiểu thư, người thay đổi trang phục ăn mặc như thế này, vào thư viện, lại là ... Nếu điện hạ biết được, phải làm như thế nào cho phải?"


      " ai được để lộ tin tức, điện hạ làm sao biết được? Kể cả là biết được, cũng là sau khi việc xảy ra, có thể làm khó dễ được ta sao?" Mộ Tịch Dao nhíu mày.


      "Nhưng thưa tiểu thư, vì sao người lại phải cố ý xem những nam tử liên quan làm gì? Nếu so về tuấn mỹ ở Thịnh Kinh này điện hạ đứng đầu . Tháng sau người vào phủ hoàng tử, ngày ngày đều có điện hạ làm bạn, chẳng phải rất tốt hay sao?" Mặc Lan nghĩ mãi hiểu sao tiểu thư nhà mình lại phải làm thế này.


      "Em ngày ăn thịt, chẳng lẽ thấy ngấy ? Huống hồ điện hạ của em, hậu viện phồn hoa rực rỡ, oanh yến béo gầy đều có, đêm đêm ngự tẩm vô số nữ tử, nào có rảnh rỗi mà ngày ngày đều đến?"


      Thần sắc Triệu Thanh trở nên vặn vẹo, đây là là Lục điện hạ?


      Lại nghe giọng cố ý giả bộ hào sảng "Thế nào? Công tử nhà em như thế này , có thể đáng tin bằng điện hạ của nhà em ?."


      Sau đó liền nhìn thấy thiếu niên tuấn mỹ nhấc chân ra. đầu thiếu niên chỉ cài cây trâm ngọc, mái tóc đen như mực toàn bộ buộc cao lên tận đỉnh đầu, vài đuôi tóc rối tung ở phía sau. Trong đôi mắt thần quang rạng rỡ. thân áo bào màu tố thanh, dáng người tuấn. Toàn thân cao thấp, bên hông còn đeo khối ngọc bội màu hổ phách, khí chất tự nhiên, vẻ mặt cao ngạo.


      chút hoá trang khiến mọi người chấn động ngẩn ngơ, chưa bao giờ nghĩ tới tiểu nương kiều thường ngày, chỉ chút hoá trang thay đổi bộ dáng lại có được tư thế oai hùng bừng bừng, khí khái thiên thành như thế.


      Mộ Tịch Dao nữ giả nam trang, khí chất thay đổi trời vực, nếu phải là người bên người nàng, thể nào phân biệt được.


      Mộ Tịch Dao tà mị cười, "Việc danh bài kia, còn phải làm phiền Triệu huynh." xong nàng nhanh về phía thư viện. Triệu Thanh chỉ đành lạnh mặt theo sát phía sau.


      Nàng hề biết rằng, những cảnh vừa rồi sớm bị những người của phủ hoàng tử đến bên ngoài, mình trong góc nhìn thấy ràng , hơn nữa có người hoàn toàn đặt ở trong mắt. Đoạn đối thoại của chủ tớ nhà ai kia, bị người nào đó nghe thấy sót lời. Mọi người lúc này ai là nghẹn họng nhìn trân trối, thần hồn sớm bay mất nơi nào. Ngay cả Tông Chính Lâm dù mặt đổi sắc, nhưng khóe miệng hơi hơi rung động, nhìn kỹ thấy khoé môi nhếch lên.


      Lục Điện hạ Tông Chính Lâm cảm thấy từ khi ra đời tới nay, đây là chuyện hoang đường nhất, đừng tới chuyện quá mức động tâm với nữ tử. Hơn nữa mặc dù tại, cũng chỉ là buồn bực, chứ có chút hối hận gì.


      Khi nhìn thấy màn hoá trang kinh diễm kia, Tông Chính Lâm cảm thấy, ngay cả cơn tức kia cũng bắt đầu thong thả giảm xuống. Biết như thế nào đây, đúng là tự tìm khó chịu. Hơn nữa trong lòng thế mà lại có tia kiêu ngạo bị giấu kín? cảm thấy nàng dù là giả nam hay là nữ đều vô cùng tao nhã khác hẳn người khác, may mắn lỡ mất nàng mà chộp được vào trong tay.


      Lần đầu tiên, Tông Chính Lâm cảm thấy mình hoa mắt chóng mặt khi nghe thấy mấy câu của Mộ Tịch Dao.


      Đám người Vệ Chân nghe thấy mấy lời đại nghịch bất đạo của Mộ Tịch Dao, vội vàng cách điện hạ xa chút, làm bộ cái gì cũng có nghe thấy. Trong lòng thầm oán giận, vị Dao chủ tử quá dọa người , chút sợ hãi nào . Nếu lỡ điện hạ cảm thấy mất mặt, muốn tẩy trừ, biết có bao nhiêu người chịu tai họa.


      "Diệp Khai" giọng trầm thấp của Tông Chính Lâm vang lên, bên trong hình như có còn có ngập trời lửa giận, hai mắt nhìn chằm chằm dáng vẻ rêu dao của Mộ Tịch Dao ở phía trước, "Đuổi theo, ngăn nàng lại!" Sau đó xoay người lên xe ngựa.


      Mộ Tịch Dao hăng hái, mang theo Triệu Thanh, muốn nhìn tấm thẻ danh bài ở trong tay, ngờ thấy chiếc xe ngựa chợt ngừng ở phía trước, ngăn đường của nàng. Đôi mày cau lại, đến khi nhìn cẩn thận, thấy Tông Chính Lâm lạnh mặt vén rèm bước ra, hai lời, vươn cánh tay, ôm lấy nàng rồi quay vào xe ngựa. Lại phân phó Diệp Khai tìm chỗ yên tĩnh, sau đó cho tuỳ tùng đợi ở khoảng xa.


      Mộ Tịch Dao cả người cương cứng, nhìn tình hình này của Tông Chính Lâm, biết ngay việc có biến, dám động, chỉ thành đợi, ngay cả ánh mắt lẫn khuôn mặt đều lẳng lặng cúi xuống. Nào còn dáng vẻ công tử vừa rồi?


      Tông Chính Lâm thấy dáng vẻ đáng thương này của nàng, cả người nàng lui trong ngực mình, co thành khối nho , vừa bực mình vừa buồn cười, tâm hiểu sao có chút mềm nhũn ra.


      "Xem mỹ nam tử hử?" Ngữ khí ôn hòa.


      Mộ Tịch Dao thân thể run rẩy, biết ngay bại lộ, liền cọ đầu vào lòng Tông Chính Lâm, tròng mắt xoay xoay nghĩ đối sách.


      "Bản điện hàng ngày đêm sênh ca, đêm ngự tẩm vô số nữ nhân, hử?" Trong lòng bàn tay ôn nhu vuốt ve sườn gáy mảnh khảnh của Mộ Tịch Dao, khiến Mộ Tịch Dao nổi da gà, nàng lo lắng nếu Tông Chính Lâm phẫn nộ liệu có phải bóp chết bản thân .


      "Ngày ngày có bản điện hạ làm bạn, nàng cảm tấy giống như ăn thịt, ăn nhiều thấy ngấy?"

      Mẹ nó, Mộ Tịch Dao trong lòng bắt đầu mắng chửi. Tông Chính Lâm đúng là đồ biết xấu hổ , dám phái người giám thị nàng? Ngọc bội tại sao lại cảnh báo? Bị xâm phạm riêng tư, chẳng lẽ phải là nguy hiểm lớn hay sao? ? ?


      Mộ Tịch Dao tức giận nhưng lại tỏ vẻ, đương nhiên ở đây thể nào thay đổi được tinh thần văn minh, để ý quá bị phạt sét đánh mất!


      "Còn có thể thất thần?" Tiếng Tông Chính Lâm càng thêm ôn hòa, đôi tay cấp tốc cởi bỏ áo khoác của Mộ Tịch Dao. Nhìn thấy nàng mặc y phục của nam nhân, biết là quần áo của tên nam nhân nào, trong lòng lửa giận thiêu đốt!


      "Sợ ~~" Mộ Tịch Dao thấy hôm nay chắc chắn là tránh khỏi , bắt đầu thử làm nũng. Mị nhãn phát quang, lông mi run rẩy, hơi hơi ngẩng đầu, sợ hãi nhìn Tông Chính Lâm.


      "Còn biết từ sợ này cơ à? phải là muốn cướp danh bài sao?" Động tác tay dừng, trực tiếp xé áo khoác, nâng tay ném xuống. Còn lại áo trong, nhưng che chắn khá tốt bộ ngực no đủ của nữ tử .


      Lần này Tông Chính Lâm quyết tâm cho nàng lần giáo huấn, nếu nữ nhân này biết trời cao đất rộng, nếu như bản thân tại bên người, chẳng phải là dám lật cả trời hay sao ?


      Đem áo trong của nàng kéo ra, liền thấy bộ ngực bị bọc vòng vải mịn, khá chắc chắn. Tông Chính Lâm lên cơn tức giận, vận nội lực, rào tiếng vạch vải tìm đôi khối nõn nà trước ngực nàng. Trong nháy mắt sững sờ.


      Chỉ thấy đôi nhũ phong tuyết trắng, sôi nổi nhảy ra. Đỉnh đầu non mềm và tuyết trắng phía dưới run rẩy lay động. Lắc lư khiến Tông Chính Lâm hoa mắt mê mẩn.


      Mộ Tịch Dao ngờ hôm nay Tông Chính Lâm lại ngoan độc , và táo bạo như thế. Mắt thấy nửa thân sắp lộ ra trọn vẹn, nàng hoang mang rối loạn lấy tay che. Lại bị bàn tay to lớn của nam nhân bắt lấy, đem hai tay nàng đặt ra sau người, chặt chẽ kiềm chế.


      Nhìn hai đỉnh đẫy đà, Tông Chính Lâm cúi người, ngụm liền ngậm lấy đỉnh đầu đỏ tươi kia. tham lam liếm mút, chỉ trong chốc lát, đỉnh non mềm chịu nổi mà đứng dựng lên, kích thích Tông Chính Lâm càng sử dụng vài phần lực đạo. Nữ tử dưới thân , da thịt nõn nà, đường cong yểu điệu, khiến người ta bị dục hỏa thiêu thân.


      Đây là lần đầu tiên, Tông Chính Lâm nhìn thân thể nữ nhân gần như thế, rung động thôi, dục vọng đứng thẳng lên.


      Đè nén xao động trong cơ thể xuống, Tông Chính Lâm lật người Mộ Tịch Dao, để nàng nằm sấp ở đùi mình. Bàn tay phách phách hai cái, vỗ xuống cái mông xinh đẹp của nàng.


      " xem mĩ nam, trộm danh bài ?" Lại thêm hai cái vỗ xuống. thanh vang dội, nhưng lực đạo lại vô cùng có chừng mực. Ai biết mấy cái vỗ tay xuống, kiều mông lại đàn hồi nảy lên, khiến Tông Chính Lâm cả người đều bốc hỏa.


      "Đừng mà, điện hạ, đau ~~" Mộ Tịch Dao quay đầu, ánh mắt ngập nước nhìn Tông Chính Lâm, thanh ngọt ngấy ngấy nũng nịu. Lời và vẻ mặt của nàng, khiến dục vọng dưới thân Tông Chính Lâm lại tăng vài phần.


      "Nàng tự tìm , cho nàng biết ", sau đó giật tiết khố của Mộ Tịch Dao, trực tiếp vỗ hai chưởng lên thịt vú, rồi lại hung hăng nắm lấy hai khối no đủ, vuốt ve.


      Trong xe, nam tử quần áo chỉnh tề, dung mạo tuấn mỹ, nữ tử lại toàn thân trần trụi, sắc mặt đỏ bừng nằm sấp , hai người chặt chẽ sát vào nhau, nhiệt độ và cơ thể của cả hai đều khó phân .


      Mộ Tịch Dao ngầm bực mình, xú nam nhân là vì chuyện nàng muốn thư viện mà tìm đến tính sổ, hay là đến để đùa giỡn lưu manh? Dựa vào cái gì áo mũ chỉnh tề, còn mình ngay cả miếng vải che cũng có?


      Mộ Tịch Dao chịu được khi nhìn Tông Chính Lâm cao cao tại thượng, bản thân lại bị đè vô cùng mất mặt. Tính tình quật cường nổi dậy, liền muốn chết cùng chết.


      Chỉ thấy nàng ôm lấy đùi Tông Chính Lâm, dùng sức xoay người, tới tới lui lui cọ xát đến nơi dựng đứng như đỉnh lều dưới thân nam nhân, miệng rầm rì rên rỉ.


      Hừ, xú nam nhân, cho ngươi đánh, cho ngươi thoát, cho ngươi dám đùa giỡn lưu manh. Cho ngươi dục hỏa thiêu người!


      Làm sao Tông Chính Lâm có thể ngờ được Mộ Tịch Dao lại mạnh mẽ như thế , bị nàng trêu chọc khô nóng cả người đến mức chịu nổi, cuối cùng cũng kiềm chế nổi, hừ ra tiếng.


      "Điện hạ ~~ cho ta ~~ quần áo ~~" nữ này đúng là đổ dầu vào lửa, cố ý khiêu khích, thanh kia mềm mại vô lực, khiến da đầu Tông Chính Lâm run lên, vẻ mặt hoảng hốt.


      Mộ Tịch Dao nhân cơ hội này, liền đẩy Tông Chính Lâm ra, chống đỡ hai chân , nhảy dựng lên, ngừng bò sang bên cạnh để chạy trốn.
      minhhanhng, Chris, Sweet you37 others thích bài này.

    3. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương sau : Mỹ Nhân Kế:th_12:
      Chương sau nữa: Nhập Phủ:th_18:
      Chương sau sau nữa: Tắm Chung:tam:
      :060::060::060::060::060:
      đun mía làm Mật đây các nàng, sắp đủ độ ngọt rồi :059::059::059:
      Phong Vũ Yên, Carol, Subo14085 others thích bài này.

    4. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Oá oá
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    5. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      nghe bạn spoil thế làm mình càng hồi hộp hơn. đến khi có màn động phòng chắc là nóng lắm đấy hihi thanks @Linh Sờ Tinh nhé
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :