1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quý nữ khó cầu - Thiên Sơn Trà Khách (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 102: Khắc cha khắc chồng
      Editor: SunniePham

      Lời này vừa ra, mọi người xung quanh đều xông xao lên, Chu thị cười : "Lời của đạo trưởng là có ý gì?"

      Tĩnh Hư đạo trưởng vòng quanh Hàn Nhạn: "Số mệnh của nương này rất kỳ lạ, là người đợi gả, bởi vậy rất dễ dàng dẫn tới tà thần, ai. . ." Ông ta lắc lắc đầu, giọng như là cực kỳ tiếc hận: "Vì vậy trong phủ mới gặp những chuyện xui xẻo."

      Trang Sĩ Dương vừa nghe, liền nhìn Hàn Nhạn bằng ánh mắt chán ghét. Nhưng Đại Chu thị chút hoang mang nào mà mở miệng : "Nếu chuyện này đạo trưởng , vậy có biện pháp nào ?"

      "Cái này cũng khó… " Tĩnh Hư đạo trưởng vân vê tiểu hồ tử của mình: "Chỉ cần tiểu thư này theo bần đạo về đạo quán, bần đạo có biện pháp hóa giải cái xui người tiểu thư. Sau khi tiêu trừ mọi xui xẻo tự nhiên mọi chuyện tốt đẹp."

      Trang Sĩ Dương vừa nghe, lặp tức vội vàng : "Như thế, người mau dẫn nó ." Dĩ nhiên là ông ra dáng vẻ tránh kịp, trong lời còn có nửa phần lo lắng, bây giờ trong mắt ông Hàn Nhạn là ác quỷ, tới gần chút gặp phải điềm xui.

      Đại Chu thị cũng theo phụ họa theo: "Tứ Tiểu Thư, vì an bình của quý phủ, bằng tiểu thư hãy theo đạo trưởng chuyến ."

      "Đúng đấy." Trong lòng Chu thị hồi hộp: "Cũng thể vì người mà bất chấp tính mạng của mọi người. Phải biết rằng Mị di nương vừa mới sảy thai, chừng nguyên nhân chính là tà thần."

      Thấy Hàn Nhạn lời nào, mọi người chung quanh đều phụ họa theo, con ngươi Trang Ngữ Sơn đảo vòng, dịu dàng : "Tứ muội muội lòng dạ từ bi, phải ngày thường muội tin quỷ thần nhất sao. theo đạo trưởng chuyến cũng sao đâu, chẳng lẽ muội cố ý ở trong phủ, để cho quý phủ thêm nhiều phiền toái?"

      Lời này ra có chút đạo lý nào, tuy nhiên nó cũng phản bác được, chỉ thấy mọi người ồn ào lộn xộn. Rốt cục Hàn Nhạn cũng ngẩng đầu lên, khẽ mỉm cười. Nàng cười ôn hòa đáng , nhìn ra là có chút gì ổn, giống như là nghe người bình thường vui đùa, nhưng mà dưới loại tình huống này còn có thể bật cười, tất cả mọi người khỏi có cảm giác rùng mình.

      Ánh mắt Hàn Nhạn chậm rãi quét vòng xung quanh mọi người, cũng biết tại sao. Đôi mắt khẽ cong đó hết lần này tới lần khác lại lên mộ tia giễu cợt, làm cho người nhìn sợ hết hồn hết vía.

      Hàn Nhạn duỗi ra ngón tay ra lắc lắc: "Đạo trưởng là, Hàn Nhạn đưa tới tà thần?"

      Trong mắt Tĩnh Hư đạo trưởng chỉ còn lại có gương mặt trắng noãn và dáng vẻ yểu điệu của Hàn Nhạn, liên tục ngừng gật đầu.

      " theo đạo trưởng lần là có thể hóa giải sát khí?" Nàng tiếp tục , nụ cười càng sáng lạng hơn.

      Tĩnh Hư đạo trưởng và Đại Chu thị liếc nhìn nhau, cố làm ra vẻ gật đầu: " sai."

      "Nếu như vậy." Hàn Nhạn nhàng : "Ta nghe , phàm là người đức cao vọng trọng. Tất nhiên muốn xem xét ngày sinh tháng đẻ, còn có thể suy tính ra số phận cả đời, ngờ, đạo trưởng nhưng lại có năng lực đến vậy, ràng cần nhìn bát tự. Chỉ cần nhìn Hàn Nhạn vài lần, thỉ có thể nhìn mệt của Hàn Nhạn, là công phu rất tốt." Lời cuối cùng ra, giọng lại đột nhiên tăng thêm, đôi mắt sâu, làm gì còn dáng vẻ như thuận mềm mại như vừa rồi.

      Đạo sĩ kia vốn chính là nhận tiền rồi thay người ta làm việc, vừa nghe Hàn Nhạn như vậy trong lúc nhất thờ có chút sợ sệt.

      Nhưng Hàn Nhạn lại để ý chút nào tới vẻ mặt của ông, tiếp tục ra những lời êm tai: "Đạo trưởng chắc hẳn biết, ta sắp trở thành đương kim Huyền Thanh Vương phi, Vương Gia dầu gì cũng là hoàng thân quý tộc, trước đó ta ở cùng Vương Gia nhiều ngày, ngờ sát khí còn chưa mất hết. Theo như lời đạo trưởng , vậy thiên uy hoàng gia của Vương Gia xem ra vẫn còn kém hơn so với năng lực của đạo trưởng rồi. Chi bằng để ta mời Vương Gia tới đây, Vương Gia từng ở cạnh ta, chỉ sợ là nhiễm lên sát khi, bằng để cho đạo trưởng khử tà cho chúng ta luôn lượt?" Nàng nghiêng đầu sang chỗ khác, khóe môi lên nụ cười nhạt nhẽo, nhìn thấy trong mắt Tĩnh Hư đạo trưởng tràn đầy vẻ kinh sợ.

      " cần cần. " Ông ta ho hai tiếng: " Thân thể Vương Gia ngàn vàng, đương nhiên là tà khí thể xâm nhập được." Trước đó cũng có ai cho ông biết tiểu thư này lại là Huyền Thanh vương phi. Phải nên biết Huyền Thanh vương quyền thế ngập trời, nếu như chàng phát ra lai lịch của ông, sợ là phải dẫn đến đại họa. Thế nhưng Trang tiểu thư này lại gây tới vậy, đầu óc của ông nhanh chóng đảo vào vòng, cười : "Tiểu thư cũng rất có đạo lý, mặc dù bần đạo có chút ít dị năng. Chỉ là để cẩn thận thêm, xin mời tiểu thư đưa ra ngày sinh tháng đẻ."

      Hàn Nhạn mỉm cười, từ trong tay áo lấy ra chiếc khăn tay: " đây có ta ngày sinh tháng đẻ, vốn chỉ muốn dùng lúc dân hương, ngờ bây giờ còn có công dụng khách, xin mời đạo trưởng xem qua."

      Tĩnh Hư đạo trưởng tiếp nhận khăn tay của Hàn Nhạm, nhíu mày nhìn nhìn, hồi lâu mới lắc lắc đầu: "Tiểu thư. . . Cái này. . . . Ai."

      Trang Sĩ Dương sốt ruột khó nén : "Đạo trưởng cái này là ý gì?"

      Đạo trưởng kia nhép nhép miệng, như là khó có thể mở miệng, cuối cùng nhất lại là thở dài hơi. Thái độ của ông như vậy, ngược lại làm cho mọi người xung quanh rất hiếu kỳ. Hàn Nhạn cũng cười cười : "Đạo trưởng cần kiêng kỵ gì. Có gì cứ đừng ngại."

      Tĩnh Hư đạo trưởng thở dài : "Tiểu thư có số mệnh quý nhân, nhưng… khắc phụ khắc phu, sinh ra vốn là mệnh bạch hổ, mà bạch hổ lại là đại hung, gia đình yên, ai. . . ." Sau khi xong liền liên tục lắc đầu.

      Người chung quanh vừa nghe, lập tức tránh xa Hàn Nhạn, giống như nàng là ôn dịch vậy. Cấp Lam và Thu Hồng đều lạnh lùng nhìn họ, cũng chuyện. Vệ Như Phong có chút phức tạp nhìn Hàn Nhạn, lui về phía sau ở trong đám người. Lúc này lại đột nhiên cảm thấy có chút may mắn, Hàn Nhạn khắc phu, nếu mình cưới nàng vào cửa , người bây giờ gặp xui xẻo chính là Vệ Như Phong rồi, may mắn là chính mình có làm như vậy, nhưng khi nghĩ đến kết cục của Phó Vân Tịch có thể có Vệ Như Phong cảm thấy có chút hả hê.

      Trang Sĩ Dương vừa sợ hãi vừa phẫn nộ, ông vốn dĩ rất ghét Hàn Nhạn, ngờ Hàn Nhạn lại khắc phụ, khó trách mọi việc của ông điều thuận, ra là có đứa khắc tin như vậy. Nghĩ tới đây, ánh mắt của ông đối với Hàn Nhạn vô cùng chán ghét, nóng lòng muốn Hàn Nhạn lập tức chết .

      Hàn Nhạn lạnh lùng nhìn động tác của mọi người xung quanh, mọi người đều luôn như vậy, luôn tin tưởng người khác mà suy nghĩ, đặc biệt là những lời hãm hại như vậy, bọn họ quả thực là vô cùng tin tưởng. Ngày thường có thể giao kết tốt với nhau, nhưng khi phát đối phương cho được điều mình muốn hoặc là tổn hại tới lợi ích của mình, chút thương tiếc nào mà đá văng ra. Rất ích kỷ cũng rất lạnh lùng.

      Nàng đột nhiên cười cười: "Đạo trưởng sao?"

      Tĩnh Hư đạo trưởng muốn chuyện, đột nhiên trong phòng tuôn ra tiếng thét chói tai: "Tránh ra! Các người đều là ác quỷ! Tránh ra!"

      thanh này đúng là tiếng của Mị di nương, tiếng của bà ta thét chói tai như vậy, như là thấy được vật gì rất đáng sợ. Giữa ban ngày mà lại như vậy, làm cho mọi người đều cảm thấy rét lạnh. Nhưng mà càng như vậy, mọi người lại càng muốn rời , càng muốn biết ràng rốt cuộc là vật gì tác quái.

      Đại Chu thị nhìn Tĩnh Hư đạo trưởng : "Đạo trưởng. . . Cái này. . ."

      Chu thị cũng bước lên : "Đạo trưởng có biện pháp gì để đuổi những ác quỷ này ?"

      "Đúng đúng đúng" Bây giờ Trang Sĩ Dương quả thực là hoàn toàn tin tưởng Tĩnh Hư đạo trưởng rồi, vừa nghĩ tới trong phủ của mình có ác quỷ cảm thấy vô cùng sợ hãi. Chỉ hy vọng có thể trừ khử được hết đám ác quỷ này, trong lúc nhất thời lại quên Hàn Nhạn.

      Tĩnh Hư đạo trưởng nhắm mắt lại, bấm tay tính toán, đột nhiên mở to mắt : "Bần đạo tính ra tai hoạ lần này toàn bộ là do người làm. Có người ở trong phủ chiêu tà, bởi vậy phu nhân mới có thể bị tà khí gây thương tích."

      "Đạo trưởng như vậy là có người muốn hại Tam phu nhân?" Đại Chu thị vội vàng hỏi: "Người đó là ai?"

      Tĩnh Hư đạo trưởng lắc đầu: "Bần đạo biết, chỉ biết là ở trong phủ."

      "Vậy đơn giản thôi." Chu thị lẳng lặng : "Chi bằng cứ đều tra là được."

      "Rất tốt." Tĩnh Hư đạo trưởng : “Người làm chuyện này vốn dĩ là có mục đích cho nên vậy tà chỉ cần liếc liền là có thể nhận ra."

      Thất Hoàng Tử liên tục xem náo nhiệt đột nhiên cười: "Người đâu, mau điều tra tường phòng của Trang phủ, mỗi góc cũng muốn tha."

      Thị vệ ở phía dưới lên tiếng mà muốn rời , đột nhiên Hàn Nhạn lại giương tay lên: "Đợi chút."

      Thất Hoàng Tử nheo mắt lại: "Trang tiểu thư còn có chuyện gì sao?"

      Hàn Nhạn mỉm cười: "Thất Điện hạ vô cùng cao quý, hôm nay đến làm khách chỉ sợ bọn thủ hạ đủ." Nàng vỗ tayy cái, đột nhiên bên người trống rỗng lại xuất người ăn mặc như thị vệ: "Mộc Nham, ngươi theo mấy người của điện hạ cùng điều tra , cần phải kiếm từ góc ." Mộc nham là ám vệ, cũng là người thân tín bên cạnh của Phó Vân Tịch, cho nên có thể sai khiến được thêm vài thị vệ. Chuyện này cũng chỉ có mình Hàn Nhạn biết.

      "Tứ Tiểu Thư, đây là. . . . ?" Đại Chu thị nghi ngờ mở miệng hỏi, đột nhiên lại xuất người trong phạm vi của bà, làm cho bà cảm thấy có chút bối rối.

      "À, Mộc Nham." Hàn Nhạn nhìn thoáng qua Đại Chu thị, chống lại ánh mắt có chút trầm của Thất Hoàng Tử, chậm rãi : "Từ sau khi xảy ra chuyện ám sát Vương Gia sợ ta gặp được nguy hiểm, cho nên cố ý để ám vệ của người bên cạnh ta, nhân tiện cũng cho thêm vào người theo bảo vệ.” Nàng ngẩng đầu lên, chuyển ánh mắt về phía Tĩnh Hư đạo trưởng có chút cứng ngắc: "Xin đạo trưởng yên tâm, những thị vệ này đều là trải qua huấn luyện đặc biệt, người của Vương Gia xưa nay luôn rất cẩn thận, bỏ qua chỗ nào đâu. Những người có dụng ý xấu xa nhất định phải bắt cho được."

      Tĩnh Hư đạo trưởng cũng cười : "Đúng, đúng.”

      Mộc nham làm việc Hàn Nhạn vô cùng yên tâm, nếu để cho người của Thất Hoàng Tử tự mình lục soát nàng tin mình gặp quỷ rồi, cơ hội nàng nhất định cũng cho . Sắc mặc Thất Hoàng Tử nhìn tốt, đại khái là cũng ngờ, Hàn Nhạn lại dùng phương thức này, trực tiếp ràng với : "Ta tin ngươi, cho nên ta muốn tìm người của mình làm chứng." Đây phải là quá cuồng vọng rồi sao, hề để Thất Hoàng Tử của trong mắt tí nào. Thất Hoàng Tử chưa từng bị người khác đối đãi như vậy, trong lòng đương nhiên là vô cùng phẫn nộ.

      Trang Ngữ Sơn nhíu mày, biết tại sao, nàng có loại cảm giác bất an. Chỉ là khi nhìn thấy ánh mắt của Chu thị nàng lại yên tâm.

      Đại Chu thị mực quan sát biểu tình của Hàn Nhạn, nhìn thấy Hàn Nhạn lẳng lặng yên đứng tại chỗ, tươi cười yên tĩnh. Hai nha hoàn Cấp Lam và Thu Hồng bên cạnh nàng cũng trầm tĩnh vô cùng, chút hoảng hốt cũng có, đột nhiên trong lòng của bà lại lên tia lo lắng. Nhưng mà Hàn Nhạn hề biết chuyện này, chuyện này ngay cả bản thân bà cũng cũng ngờ mọi chuyện lại phát sinh thành như vậy. Bà, Chu thị, cùng Mị di nương mọi người đều có tính toán riêng, bởi vậy họ đều che giấu phần kế hoạch. Kết hoạch này đều nằm trong dự tính của bất kỳ ai, mà nàng lại là người ngoài cuộc làm sao biết được, hoặc là , chẳng lẽ nàng còn có cách gì để xoay chuyển tình thế hay sao?
      tart_trung, Sue úTôm Thỏ thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 103: cách trốn khác

      Thời gian lẳng lặng trôi , chỉ chốc lát sau, chỉ thấy hạ nhân lục soát ồn ào ở phía trước: "Bọn ta tìm được thứ này."

      Thị vệ đứng đầu cầm thứ đó trong tay, mọi người mới nhìn ràng. Đó là cái túi bằng vải đỏ, căng phồng, thấy là thứ gì. Chu thị vui mừng, vẻ mặt cũng vô cùng phấn khởi: "Nhanh để đạo trưởng nhìn xem. Đây chính là căn nguyên của tà vật hả?"

      Thị vệ kia vừa định chuyện bị Hàn Nhạn ngăn lại. Chỉ thấy đạo trưởng Tĩnh Hư nhấc túi vải lên nhìn rồi rất khẳng định: "Bần đạo dám chắc đây vật tà chính là bị thứ trong túi vải đưa tới."

      "Đạo trưởng là thần cơ diệu toán,"Hàn Nhạn mỉm cười, : "Chưa mở đồ ra mà có thể biết rốt cuộc là bên trong có gì. Hàn Nhạn khâm phục."

      Đạo trưởng Tĩnh Hư ho khẽ hai tiếng: "Bần đạo từng gặp ít vật tà, cũng hàng phục ít. Tiểu thư biết vật phát ra luồng tà khí. Chỉ cần tới gần luồng tà khí này là bần đạo có thể cảm nhận được."

      Hàn Nhạn phì cười: " vậy à? Hay là mở ra xem chút ."

      Chu thị thấy Hàn Nhạn cho tới bây giờ vẫn là dáng vẻ hồn nhiên thèm để ý, trong lòng tức giận. Nhưng nghĩ tới lập tức có thể thấy bộ dạng có khổ ra được của nàng trongd✉đ✉l✉q✉đlòng liền vô cùng sung sướng, liền thúc giục đạo trưởng Tĩnh Hư mở ra xem: "Đạo trưởng, bằng xem xem rốt cuộc bên trong có gì?"

      Đạo trưởng Tĩnh Hư vươn tay, mở cái túi ra. bàn tay định cầm thứ trong túi vải động tác lập tức dừng lại. Hàn Nhạn mỉm cười: "Sao đạo trưởng lại bất động?"

      "Chuyện này...Chuyện này..." Đạo trưởng Tĩnh Hư trợn to mắt, chỉ nhìn thứ trong túi lời nào. Điệu bộ của ông ta lập tức dẫn tới tò mò của người xung quanh. Chu thị cũng ngờ đạo trưởng Tĩnh Hư phản ứng như vậy, hơi vội vàng mà : "Đạo trưởng, sao ông lại động đậy?"

      Bà vừa dứt lời Hàn Nhạn liền bước bước tới trước đạo trưởng Tĩnh Hư, lập tức cầm thứ trong túi vải lên. Chỉ thấy đó là thứ gì đó tròn tròn đo đỏ. Trong lòng đại Chu thị lộp bộp. Tay Hàn Nhạn run lên, thứ màu đỏ tay phát ra tiếng động khi mở ra, bồng bồng bềnh bềnh trong gió. vải đỏ thêu hình uyên ương nghịch nước, tơ vàng, đó viết chữ "Lan", tinh xảo mà khéo léo, vừa nhìn liền biết là đồ dùng của nhà phú quý.

      ràng là cái yếm.

      Hàn Nhạn che miệng lại cười rộ lên: "Đạo trưởng, ra thứ tà mà người lại là cái yếm."

      Lời này vừa ra, người xem náo nhiệt xung quanh ào ào cười rộ. Đạo trưởng Tĩnh Hư ngây người như phỗng, đành phải đưa ánh mắt cầu cứu về phía Chu thị. Ông ta ngàn vạn lần ngờ tới tình huống trở nên thế này. Ông ta chỉ lấy tiền của người để đóng vở kịch này mà thôi. Nhưng đóng kịch, sao lại từ mình triển khai rồi lại đập nát được?

      Sắc mặt Trang Sĩ Dương tái xanh, vẻ mặt tốt. Còn Trương Thái sư và đại Chu thị, sắc mặt đại Chu thị trắng bệch. Bởi vì cái yếm đó ràng là yếm thiếp thân của bà. Sao yếm của bà lại rơi vào tay người khác? Cảm nhận được ánh mắt u của Trương Thái sư, bà bị dọa tới mức dám phát ra tiếng.

      "A," Hàn Nhạn hơi kỳ lạ mà nhìn vào cái yếm tay mình: "Sao ta thấy cái yếm này hơi quen mắt nhỉ? Lần trước uống trà chỗ Chu di nương, hình như cũng là loại yếm thêu thế này. Thứ này thêu đẹp, nha hoàn ...Là yếm của Chu phu nhân." Hàn Nhạn mỉm cười: "Là ai nghịch ngợm thế? Lại lấy yếm của Chu phu nhân từ Phù Dung Viên ra?"

      Đại Chu thị như thể tử tù được đặc xá, lập tức gật đầu lia lịa: "Nhất định là ai bày trò xấu. Là ai làm thế?"

      Lúc này, thị vệ mà Hàn Nhạn bảo đừng lúc trước : "Túi vải ngày được phát trong phòng Trang lão gia."

      Lời này vừa ra, mọi người đều lặng im lên tiếng.

      Lâu sau, Hàn Nhạn mới cười : "Chuyện này kỳ lạ. Sao yếm của Chu phu nhân lại ở trong phòng của cha ta?"

      Vẻ mặt mọi người nhìn về phía đại Chu thị và Trang Sĩ Dương trong nháy mắt trở nên vô cùng khác thường. Ở Đại Tông, tùy ý chiếm thê thiếp là chuyện vô cùng vô đạo đức. Tuy đại Chu thị xinh đẹp động lòng người nhưng dù sao cũng là sủng thiếp của Trương Thái sư. Trước đó vài ngày nghe đại Chu thị vẫn luôn tới Trang phủ. Mới đầu còn tưởng rằng đại Chu thị sang đây thăm muội muội của mình, là tỷ muội tình thâm. Nhưng bây giờ xem ra lại là hơi ý vị sâu xa. ra là vì để dễ đương vụng trộm với em rể của mình.

      Trương Thái sư cũng sớm giận tới mức sùi bọt mép. Đúng vậy, ông vẫn biết chuyện đại Chu thị vẫn luôn chạy tới Trang phủ. Đây cũng là chuyện tay ông sắp xếp. Nhưng mục đích chỉ là vì để lấy thứ kia. Nhưng bây giờ hay rồi, nữ nhân đê tiện này lại thầm đội nón xanh lên đầu cho mình. Bây giờ thậm có còn bày chuyện ngoại tình ra trước mặt nhiều người như vậy. Sao yếm của đại Chu thị lại ở trong phòng Trang Sĩ Dương? Tất cả mọi người biết trong lòng. Sáng sớm ngày mai, tất cả mọi người trong kinh thành biết Trương Thái sư ông ngay cả nữ nhân cũng khống chế nổi. Bất kỳ nam nhân nào, khi biết được nữ nhân đội nón xanh cho mình cũng thể đối xử cách thản nhiên được. Ánh mắt Trương Thái sư nhìn về phía đại Chu thị vô cùng ngoan, bỗng nhiên vung tay áo, giận dữ bỏ .

      "Lão gia...Lão gia..." Đại Chu thị vừa thấy Trương Thái sư định phủi tay rời hoảng hồn, lập tức theo. Tuy bà vào Trang phủ là vì thứ kia, đây cũng là nhiệm vụ mà Trương Thái sư giao cho bà. Ông ta từng chỉ cần có thể lấy được thứ kia đồng ý phù mình làm phu nhân. Nhiều năm như vậy, tuy đại Chu thị trở thành sủng thiếp của Trương Thái sư, nhận hết cưng chiều nhưng ham muốn của con người là vô cùng vô tận. Bà ta cònd▀đ▀l▀q▀đphải suy nghĩ cho con trai của mình. Nếu bà ta thành chính thất con trai của mình có thể trở thành con trai trưởng. Mối liên quan giữa con trưởng và con thứ là hoàn toàn khác nhau. Cũng vì vậy nên bà ta vừa vào Trang phủ liền thề lấy được thứ kia. Bà ta quyến rũ Trang Sĩ Dương là nhưng chỉ để cho ông ta chiếm chút lợi chứ xảy ra quan hệ gì với ông ta . Cái yếm trước mắt này nhất định là do có người cố ý làm.

      Trương Thái sư cước đá văng đại Chu thị, quay đầu lại mà rời . Tất cả mọi người chỉ chờ xem thái độ chứ gì. Hàn Nhạn từ từ : "Chu phu nhân đừng vội. Đạo trưởng cái yếm này là vật tà. Bây giờ, xin mời đạo trưởng trừ tà vì Chu phu nhân ."

      Đạo trưởng Tĩnh Hư nhìn ra chỗ bất thường, hơi chột dạ mà lau mồ hôi: "Tiểu thư...Việc này..."

      Trang Sĩ Dương bị biến cố bất thình lình làm cho hơi mù tịt. Bây giờ ông đau lòng cho đại Chu thị ngã đất chút nào mà hơi sợ hãi nhìn người xung quanh. Chỉ bởi vì lúc trước ông bị giáng chức cũng là vì tội sủng thiếp diệt thê. Bây giờ nếu phạm tội thông dâm với thê thiếp người ta, chẳng phải là còn chỗ mà xoay người sao? Hơn nữa thế lực của Trương Thái sư trong triều rất hùng hậu. Đắc tội ông ta mình còn có quả ngon để ăn à? quan trọng nhất là Trang Sĩ Dương cũng biết cái yếm của đại Chu thị là từ đâu mà tới. Ông ta căn bản có chuyện gì với đại Chu thị, sao lại để lại bằng chứng? ràng là có người hãm hại. Nghĩ tới đây, trong lòng ông ta giận kiềm được.

      Trang Sĩ Dương bước lên bước: "Đây là mưu hại. Ta và Lan...Chu phu nhân là trong sạch."

      Hàn Nhạn : "Ca đừng sốt ruột. Việc cấp bách bây giờ là để đạo trưởng Tĩnh Hư trừ tà cho chúng ta. Mặc kệ vì sao cái yếm này lại ở trong phòng cha. Đạo trưởng nó là vật chắc chắn nó là như thế."

      "Ngươi..." Chu thị thấy đầu mối bất thường, tuy mình cũng thích đại Chu thị nhưng bây giờ bọn họ là châu chấu sợi dây thừng. Lúc này đại Chu thị lâm vào cảnh khốn cùng, Chu thị liền nóng nảy. Bà ta nhìn chằm chằm Hàn Nhạn cách hung hăng: "Nhất định là có người hãm hại."

      Lời này là Hàn Nhạn làm. Nàng chút lo lắng: "Những lời này của di nương nhắc nhở con. Chẳng phải đạo trưởng Hàn Nhạn khắc cha khắc chồng sao? Đều là do con sơ ý, cầm nhầmd☿đ☿l☿q☿đngày sinh tháng đẻ. Đó là ngày sinh tháng đẻ của di nương, aiz," Nàng giả vờ trừng mắt với Cấp Lam, : "Trước đó vài ngày lúc dâng hương tiện thể thắp giúp di nương nén, để cho nha hoàn này hỏi thăm ngày sinh tháng đẻ của di nương. Kết quả là Cấp Lam sơ ý, lại làm sai của di nương và Hàn Nhạn."

      Cấp Lam quỳ xuống ngay lập tức: "Đều là lỗi của Cấp Lam. Lần sau Cấp Lam dám nữa."

      "Gì!" Suýt chút nữa Chu thị nhảy dựng lên: "Vị đạo sĩ này hươu vượn mà thôi. Ta mới phải là người khắc cha khắc chồng. Đừng nghe ông ya bậy."

      Hàn Nhạn trời ơi tiếng, cười như cười mà nhìn Chu thị: "Chẳng phải di nương với Chu phu nhân là đạo trưởng Tĩnh Hư đức cao vọng trọng, có khả năng nhất à? Sao bây giơ flaij hươu vượn được chứ? Lời này của di nương chẳng phải là tát vào mặt mình sao? Lần này Hàn Nhạn đúng là hiểu.

      Nàng chuyển sang Thất hoàng tử vẫn giữ mặt trầm từ khi cái yếm lộ ra, khẽ cúi đầu: "Lúc trước Thất điện hạ để hạ nhân cầm bái thiếp mời đạo trưởng Tĩnh Hư, phải cũng là chấp nhận danh tiếng của đạo trưởng à? Đạo trưởng là người Thất điện hạ mời về, di nương như vậy chẳng phải là nghi ngờ dụng tâm của Thất điện hạ ư?"

      "Ngươi...Toàn bậy!" Chu thị tức chịu được. Đương nhiên bà ta dám đắc tội Thất hoàng tử nhưng lời này của Hàn Nhạn cũng khiến bà phản bác được. Nhưng nếu cứ để Hàn Nhạn hươu vượn tiếp chỉ sợ mình thể vãn hồi mọi chuyện.

      Thất hoàng tử nhìn Hàn Nhạn chằm chằm, biết chuyện hôm nay sợ là thành. Mình chỉ có ý định xem náo nhiệt, nếu có thể trừ bỏ Hàn Nhạn đương nhiên là rất vui khi thấy chuyện thành công. Bởi vì nữ tử Hàn Nhạn này quá thông minh, mấy lần đều hữu ý vô ý phá hủy kế hoạch của mình. Trong bất tri bất giác, Thất hoàng tử coi Hàn Nhạn như cái đinh trong mắt cái gai trong thịt. Hôm nay Trang Hàn Nhạn lại kéo mình xuống nước, bây giờ muốn toàn thân trở ra e rằng rất khó.

      "Di nương như vậy khiến Hàn Nhạn hoảng sợ, biết phải làm sao," Ánh mắt nàng rơi vào đám người Vệ vương. Vốn là tùy ý thoáng nhìn qua Trang Ngữ Sơn. Trang Ngữ Sơn biết chuyện hôm nay lại bị Hàn Nhạn trả lại quân, sắc mặt vô cùng khó coi. Tuy muốn cứu Chu thị nhưng nàng ta dám hành động thiếu suy nghĩ. Dù sao bây giờ nàng ta là người của Vệ vương phủ, cẩn thận cái mang tới rắc rối cho Vệ vương phủ. Hàn Nhạn mới bất kể nhiều như vậy. Hôm nay người biết chuyện ở đây, ai cũng đừng mong tránh được. Nàng cười rất dè dặt: "Hàn Nhạn sợ người khác mình ỷ là người Huyền Thanh vương phủ mà ức hiếp người. bằng chuyện hôm nay để Vệ thế tử làm người phán xét ."
      tart_trung, Sue úTôm Thỏ thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 104: Là ai bậy

      Vệ Như Phong sửng sốt, ngờ Hàn Nhạn vứt vấn đề khó khăn này cho mình, lập tức nhìn về phía nàng, chỉ thấy nàng cười như cười mà nhìn mình, ý giễu cợt trong mắt vô cùng nồng đậm.

      Trả lời vấn đề này cũng hay. Nếu đạo trưởng có vấn đề chính là gián tiếp thừa nhận tỷ muội Chu thị là vật tà. Trang Ngữ Sơn là sườn phi của mình, nếu tỷ muội Chu thị có vấn đề gì nàng ta cũng có dan tiếng tốt. Người kinh thành đối xử thế nào với người cưới nữ là đây? Từ trước tới nay Vệ Như Phong coi mặt mũi của mình là quan trọng gì sánh được, là người chú ý nhất tới việc người ngoài bình luận gì về mình. Chỉ cần là chuyện tổn hại tới danh tiếng của làm. Nhưng nếu chất vấn đạo trưởng Tĩnh Hư, chẳng phải là kéo Thất hoàng tử xuống nước sao? Dù sao đạo trưởng Tĩnh Hư là do Thất hoàng tử đưa bái thiếp tới mời về. Hai bên đều thể đụng vào. Vệ Như Phong tuyệt đối thể đắc tội nổi Thất hoàng tử. liền chắp tay với Hàn Nhạn: "Trang tiểu thư, dù sao chuyện này cũng là chuyện nhà của Trang phủ, bản thế tử thể quyết định. Kính xin Trang tiểu thư đừng gây khó dễ."

      Hàn Nhạn cũng tức giận, chỉ cười cười, chuyển sang phía Trang Sĩ Dương: "Cha thấy sao?"

      Bây giờ lúc nàng gọi "cha" lạnh băng băng có chút cảm tình nào, chỉ là cách gọi máy móc. Trang Sĩ Dương nghe vào trong tai thấy vô cùng chối tai. Nhưng vào lúc này còn trông nom nhiều như vậy sao nổi. Lúc này Trang Sĩ Dương sứt đầu mẻ trán, cũng khôngd✍đ✍l✍q✍đbiết nên làm thế nào mới tốt. Mình tuyệt đối thể thừa nhận ngoại tình với đại Chu thị. Ông cũng biết sao chuyện hôm nay lại trở thành thế này. Đầu tiên là Mị di nương sảy thai, sau đó là đạo sĩ tới đây Hàn Nhạn dẫn tà thần tới. Nhưng cuối cùng ngày sinh tháng đẻ lại là của Chu thị, rồi tìm được chứng cứ xác thực chuyện mình thông dâm với đại Chu thị. Tất cả tất cả, với ông mà , đều là đả kích trí mạng. Bây giờ điều duy nhất có thể làm chính là mực chắc chắn mình có quan hệ gì với đại Chu thị.

      "Ta và Chu phu nhân có bất cứ quan hệ gì." Trang Sĩ Dương nhấn mạnh: "Nhất định là có người hãm hại."

      "Có người hãm hại à," Hàn Nhạn hơi hoang mang mà : "Chu phu nhân cũng có người hãm hại. Chu di nương cũng có người hãm hại. Bây giờ ngay cả cha cũng có người hãm hại. Ha ha," Nàng nghiêng đầu, với đạo trưởng Tĩnh Hư cứng đờ lên tiếng: "Vậy đạo trưởng, chi bằng ông tới ?"

      Đạo trưởng Tĩnh Hư sớm bị dọa tới mức cổ hai tròng. Ngày đầu xuân lạnh lẽo mà ông ta lại rơi mồ hôi như mưa. Ngay cả áo bào màu tro cũng bị ướt nửa. Bây giờ ánh mắt ông ta nhìn Hàn Nhạn còn dâm tà như ban đầu mà đổi lại là kính sợ và kiêng kỵ. Ông ta ngờ trò vui rất đơn giản trong mắt mọi người mà bỗng biến thành bất lợi với mình. Người cho mình tiền trước đó cũng tiểu thư nhà này là nhân vật khó dây dưa.

      "Đạo trưởng cũng nghe thấy đấy. Thất điện hạ vừa chuyện này là chuyện của Trang phủ chúng ta." Hàn Nhạn bất đắc dĩ thả lỏng, : "Đạo trưởng người ta cũng biết rốt cuộc là ai . Trong chuyện này có ai hãm hại , chỉ có chuyện này với vương gia, để vương gia tới quyết định. Nhưng," Nàng mỉm cười: "Vương gia luôn rất ít can thiệp vào mấy chuyện quan trọng này, rất có thể để quan phủ làm giùm. Ngươi có biết những sai nha đều rất hung ác ? Nhốt vào đại lao, cho chuyện với ai, cũng biết dùng hình pháp đáng sợ gì."

      Lời nàng nhanh chậm, mang theo chút dí dỏm nhưng ý lạnh như có như lại khiến người khác kinh hãi, lại có thể giải thích những hậu quả đáng sợ có thể xảy ra trong tù cách tỉ mỉ như vậy lần. Đạo trưởng Tĩnh Hư luôn giờ trò bịp bợm. Đây là lần đầu bị người bắt được, chưa từng hưởng qua mùi vị trong đại lao, ông ta lại nhát gand✆đ✆l✆q✆đsợ phiền phức, vừa nghe Hàn Nhạn muốn đưa ông ta tới quan phủ trong lòng lập tức sụp đổ. Ông ta lập tức quỳ rạp xuống, ngừng dập đầu với Hàn Nhạn: "Tiểu thư tha mạng, tiểu thư tha mạng, thảo dân chỉ lấy tiền của người làm việc thay người, người đứng sau chuyện này phải là tiểu dân."

      Rốt cuộc cũng . Hàn Nhạn vỗ tay cho mình trong lòng. nhiều như vậy, bận rộn hồi lâu như vậy, bây giờ có thể thu lưới rồi. Mời thần dễ tiễn thần khó. Nếu đạo trưởng Tĩnh Hư là do tỷ muội Chu thị mời về, nghĩ như vậy là có thể gây khó khăn tỷ muội Chu thị chờ mà nâng đá đập chân mình .

      Thất hoàng tử nắm chặt nắm đấm, ánh mắt nhìn Hàn Nhạn quả vô cùng u ám. biết nữ nhân này sao lại có vận may như vậy. Hay là...Nàng vốn biết tất cả kế hoạch, vì vậy mới có thể thản nhiên mà phản công như thế. Nghĩ tới đây, ánh mắt nhìn Hàn Nhạn càng kinh khủng hơn. đối thủ thông minh đáng sợ, đáng sợ chính là đối thủ thông minh này còn có thể biết trước tất cả. Thất hoàng tử nghĩ tới mỗi lần gặp Hàn Nhạn nhưng hễ là lúc nàng gặp rắc rối chưa bao giơ thấy nàng hoảng loạn luống cuống. Ngược lại nàng còn trấn định như nắm chắc toàn cục. Thực tế, mỗi lần nàng đánh trận đều dánh cực kỳ đẹp, tựa như trước đó biết tất cả mọi chuyện xảy ra. lần hai lần còn có thể là trùng hợp, nhưng nhiều lần tránh khỏi khiến người cảm thấy vô cùng đáng sợ.

      Trang Ngữ Sơn cắn chặt răng, để cho mình xông lên làm ra chuyện điên cuồng gì với Hàn Nhạn. Nàng thấy mẹ mình và di nương bị Hàn Nhạn phản kích mà có sức cãi lại, chỉ có thể ở thế hạ phong. Vì sao chứ! Tại sao nữ nhân này luôn có thể hóa giải vấn dề khó khăn cách dễ dàng. Nàng ta đúng là khắc tinh của mình! Tình huống như vậy mà nàng ta có thể thay đổi tình hình! Vì sao chứ!

      Cảm nhận được hận ý của Trang Ngữ Sơn, Hàn Nhạn chỉ cười khẽ. Chu thị và đại Chu thị xụi lơ đất. Bây giờ bọn họ thể suy nghĩ bất cứ chuyện gì. Chuyện hôm nay xảy ra quá đột nhiên, hơn nữa lại còn tăng thêm tội lên người bà, thông dâm, khắc cha khắc chồng, bên nào cũng vô cùng nghiêm trọng. Quan tâm quá loạn nên đại Chu thị tâm cơ thâm trầm mà cũng nghĩ ra được cách ứng đối.

      Hàn Nhạn hỏi tiếp: "Đạo trưởng này, lời ngươi ta nghe hiểu. Ý của ngươi là có người mua chuộc ngươi những lời này, nhưng rốt cuộc người ngươi muốn hại là ai?"

      Đạo trưởng Tĩnh Hư dập đầu ngừng: "Thảo dân nhận bạc của người. Người đó bảo tiểu dân hãm hại Trang tiểu thư, Trang tiểu thư dẫn tà thần tới, dẫn tới việc di nương trong phủ bị sảy thai."

      "Trời ạ," Hàn Nhạn kinh hoảng : "Là ai mà độc ác thế? Nghĩ ra cách này để hại ta. Người như vậy nên giáng xuống mười tám tầng địa ngục, ngày ngày chịu nỗi khổ lửa thiêu thân, vĩnh viễn thể thoát thân."

      Tỷ muội Chu thị cùng nhíu khóe mắt, hận tới mức nghiến răng nhưng lại thể ra được chỉ có thể nghẹn trong lòng.

      Hàn Nhạn hỏi: "Đạo trưởng có biết người đó là ai ?"

      Đạo trưởng Tĩnh Hư hơi khó xử, chỉ vì người đó cũng gặp trực tiếp mà là phái tiểu nha hoàn bàn bạc vụ làm ăn này với ông ta, vì vậy cũng biết người đứng sau màn là ai. Hàn Nhạn hỏi như vậy ông ta cũng biết phải trả lời thế nào.

      Hàn Nhạn cũng muốn cứ bỏ qua như vậy. Vì vậy nàng từ từ, trầm giọng : "Đạo trưởng, ngươi là người Chu di nương và Chu phu nhân mời về. Chu di nương và Chu phu nhân biết trước chuyện này à?"

      Đạo trưởng Tĩnh Hư sửng sốt, bỗng rùng mình, lập tức cao giọng : "Theo lời tiểu thư, thảo dân là do hai vị phu nhân này sai khiến nên mới tới hại vu cáo hãm hại người?"

      Đạo trưởng Tĩnh Hư tính toán. ra chuyện tới nước này, người sáng suốt nhìn là biết là kết quả do di nương trong đại trạch tranh giành nhau. Chắc chắn Trang tiểu thư chọc phải hai vị phu nhân này. Tuy biết rốt cuộc người xúi giục là ai nhưng Trang tiểu thưd☬đ☬l☬q☬đnày ám chỉ như vậy, nghe hiểu nữa ông ta là người ngu à? Bây giờ quan trọng nhất phải là ai đứng sau màn, mà là Trang tiểu thư hy vọng người sai khiến là ai? Dù gì đạo trưởng Tĩnh Hư cũng biết tùy mặt gửi lời nhiều năm như vậy, lời ra càng vô cùng khéo léo, lập tức : "Lúc đó nha hoàn chính là hai vị phu nhân họ Chu ở đây."

      "Ngươi bậy cái gì vậy! Ngươi bậy!" Chu thị vừa tức vừa vội cắt ngang: " ràng là hươu vượn. Lão gia, đừng tin vị đạo sĩ này!"

      "Chu di nương!" Hàn Nhạn bỗng lớn khiến Chu thị giật mình, tạm thời dám lên tiếng. Hàn Nhạn chuyển về phía bà, ánh mắt trong trẻo: "Người đạo trưởng Tĩnh Hư là người đức cao vọng trọng là bà. Người đạo trưởng Tĩnh Hư là kẻ lừa gạt cũng là bà. Bây giờ bà kích động như vậy, chẳng lẽ là che giấu gì?"

      đợi Chu thị gì, Hàn Nhạn lại che ngực lùi lại hai bước, quả thực là bi thương đau đớn tới vô cùng: "Xin hỏi Hàn Nhạn làm sai chuyện gì mà di nương lại đối xử với con như vậy? Nếu đạo trưởng Tĩnh Hư là kẻ lừa gạt do người dẫn tới vu cáo hãm hại. Khắc cha khắc chồng, mời tà đón quỷ, hại di nương sảy thai, dù chỉ tội rơi xuống đầu Hàn Nhạn sau này thanh danh của ta cũng cần nữa. Sao di nương lại độc ác như vậy?" Dứt lời, nàng cứ ôm mặt khóc sụt sùi.

      Cấp Lam bỗng bước lên từng bước: "Tiểu thư, bây giờ người là Huyền Thanh vương phi, những ngườid☭đ☭l☭q☭đnày còn quá đáng như vậy. Vương gia mà biết chắc chắn khinh xuất mà tha thứ. Thị vệ đâu, Tiểu Lý, ngươi mau tới đây."

      Trong đám thị vệ Phó Vân Tịch đưa cho Hàn Nhạn, người đứng đầu bước ra: "Có."

      "Tiểu thư chúng ta bị uất ức, còn nhanh bẩm báo, để vương gia tới làm người phán xét." Cấp Lam chút sợ hãi nào.

      Hàn Nhạn chôn mặt trong lòng bàn tay, khóc nức nở nhưng khóe môi nhếch rất cao. Nghe lời Cấp Lam, suýt chút nữa nàng nhịn được mà bật cười. Gần đây Cấp Lam càng ngày càng diễn giỏi. Nhưng đúng là những lời này rất hay, trở về phải khen thưởng tốt mới được.

      Thị vệ kia lên tiếng trả lời. Sắc mặt mấy người còn lại đều tái nhợt. Đùa à, ai mà chẳng biết Huyền Thanh vương cưng chiều vợ này có thêm. Hôm nay dù là Hàn Nhạn sai cũng sao, vậy mà người bị ức hiếp lại là nàng. Nếu Huyền Thanh vương biết người dính líu tới còn có quả ngon để ăn à?

      Hàn Nhạn đảo mắt qua cánh cửa phòng đóng chặt của Mị di nương, khóe môi cong lên thành nụ cười lạnh. rồi, hôm nay có liên quan tới chuyện này, người cũng đừng mong tránh được. Mị di nương đạo diễn vở kích hay này, sao có thể dễ dàng bỏ qua được?

      "Cha, Mị di nương... Sao bỗng sảy thai? Vương gia từng Ngô thái y trong cung có thể cải tử hồi sinh. Lần này Mị di nương gặp khó khăn, nhất định thân thể bị tổn thương rất nhiều?"

      Nàng nhìn Trang Sĩ Dương chằm chằm: "Chi bằng mời Ngô thái y tới kiểm tra thực hư chút xem."
      tart_trung, Sue úTôm Thỏ thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 105: sảy thai

      Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều rơi lên người Hàn Nhạn. Có lẽ là ai nghĩ tới lúc này Hàn Nhạn lại thình lình đưa ra cầu như vậy.

      Trang Sĩ Dương ngẩng mạnh đầu, hung hăng trừng Hàn Nhạn. Vừa rồi mời đại phu, nhưng Hàn Nhạn lại cầu phải mời thái y, đây chẳng phải là ràng nghi ngờ đại phu trong phủ hay sao? Dù có thế nào, đánh vào thể diện của Trang phủ trước mặt mọi người, Trang Sĩ Dương quả thực thể chịu đựng được.

      Tiếc rằng Hàn Nhạn hề định để ý tới ông ta. Thân bại danh liệt tính là gì? Ngày xưa mẹ bị người mà mình tín nhiệm lừa dối, hôm nay để cho Trang Sĩ Dương nếm thủ mùi bị phản bội. Bị chính người mà mình cưng chiều lừa dối, thậm chí liên lụy tới. Trang Sĩ Dương nên nếm thử cảm giác như vậy.

      Đại Chu thị nghe thấy lời Hàn Nhạn hơi nghi ngờ mà nhìn nàng. Những người khác nghe hiểu nhưng bà hiểu. Lời này của Hàn Nhạn ràng là nghi ngờ chuyện Mị di nương sảy thai. ra riêng gì Hàn Nhạn nghi ngờ chuyện này, chính bà cũng thấy nghi, cũng cảm thấy hơi bất thường. Kế hoạch lúc trước của Mị di nương và bọn họ phải thế này. Mị di nương chỉ cần thân thể mình khó chịu là được. Dù sao có ai dùng miếng thịt trong bụng của mình làm trò đùa. Nhưng hôm nay Mị di nương lại sảy thai. Dù cho là để vặn ngã Hàn Nhạn cũng tới nỗi dùng tính mạng của đứa bé trong bụng mình. Huống hồ với Mị di nương, đứa bé này có ý nghĩa thế nào đại Chu thị biết rất . Chỉ cần có đứa bé này, có thể Trang Sĩ Dương cho Mị di nương vị trí phu nhân, đứa trẻ này cũng có thể trở thành con trai trưởng của Trang phủ. Lúc trước đại Chu thị có thể cảm thấy rất thái độ của Mị di nương hơi dè dặt, nhưng hôm nay lúc tin tức sảy thai truyền ra phải bà giật mình.

      Hàn Nhạn nghi ngờ, từ khía cạnh khác mà cũng chứng thực nghi ngờ của đại Chu thị. Bây giờ chỉ có hai khả năng. là Mị di nương sảy thai căn bản là giả vờ, cục thịt trong bụngd✏đ✏l✏q✏đbà ta bình an vô . Hôm nay căn bản chính là vở diễn bà ta tự biên tự diễn. Nhưng nếu là diễn trò cũng diễn tới mức này. Nếu sảy thai sau này làm sao giải thích về đứa bé trong bụng cho mọi người. Nghĩ như vậy, chỉ có khả năng, đó chính là căn bản Mị di nương mang thai.

      Nhưng Mị di nương mang thai à?

      "Trang tiểu thư," Thất hoàng tử từ từ : "Công việc của Ngô thái y trong cung rất bận rộn. Bây giờ mời ông ta tới hơi có phần ổn."

      Hàn Nhạn quay sang nhìn Thất hoàng tử, cười cười: "Thất điện hạ gì vậy? Nếu người có thể vì Trang phủ mà cho người cầm bái thiếp mời đạo trưởng Tĩnh Hư, Hàn Nhạn với tư cách là người Trang phủ, đương nhiên càng phải cố gắng mới phải. Huống hồ vương gia từng , chỉ cần Hàn Nhạn có chuyện bất cứ lúc nào cũng có thể tìm Ngô thái y giúp tay."

      Hôm nay Hàn Nhạn hạ quyết tâm bỏ qua người. Nếu lần này nước đủ đục, thừa dịp nước đục mà quấy lên chút sóng, chẳng phải là lãng phí thời cơ cách vô ích à?

      Thuộc hạ lên tiếng trả lời, mời Ngô thái y. Tuy người của Trang Sĩ Dương vô cùng giận dữ với cách làm của Hàn Nhạn nhưng ai bước ra ngăn cản nàng. Bất tri bất giác, Hàn Nhạn ở trong đám người có loại sát khí thể diễn tả được thành lời. Đó là khí chất sát phạt quả quyết giấu dưới bề ngoài bình tĩnh, nên lời. Mộc Nham lẳng lặng bên cạnh thấy vậy, bỗng cảm thấy, ra vương phi nhà mình càng ngày càng giống chủ tử từng chút từng chút. Chẳng lẽ đây chính là đây chính là vợ chồng đồng lòng?

      Đợi lúc, Ngô thái y theo hạ nhân dẫn đường vào. Lúc này đạo trưởng Tĩnh Hư bị người chế trụ. Đại Chu thị và Chu thị đều xụi lơ đất. Chuyện có thay đổi nghiêng trời lệch đất trong nháy mắt. Tuy Trang Sĩ Dương hết sức vui với hành động của Hàn Nhạn nhưng ông ta đắc tội Ngô thái y nổi. Vị Ngô thái y này y thuật cao siêu, rất nổi tiếng trong hoàng cung, rất nhiều quan lại quyền quý đều phải nịnh bợ lấy lòng ông ta. Nhưng tính tình vị Ngô thái y này rất cổ quái, làm việc hoàn toàn dựa vào tâm trạng, cứng mềm ăn. Thấy Hàn Nhạn mời Ngô thái y tới , mọi người đều thầm giật mình, đồng thời càng khẳng định lời đồn về chuyện Huyền Thanh vương cưng chiều vợ chưa qua cửa này là . Ngô thái y cũng phải bán chút mặt mũi cho vị Huyền Thanh vương phi này.

      ra lúc đầu khi Phó Vân Tịch Hàn Nhạn có thể tùy ý mời Ngô thái y giúp tay, Hàn Nhạn liền hơi thấp thỏm. Chỉ vì Ngô thái y phải người bình thường, tùy tiện làm phiền ông quả hơi ổn. Nhưng ý Phó Vân Tịch là quan hệ của chàng với Ngô thái y này ít, nàng phải để ý. Vì vậy hôm nay Hàn Nhạn vốn cũng hơi chột dạ, mãi cho tới khi mắt thấy Ngô thái y tới mới thở phào hơi trong lòng.

      Ngô thái y vừa vào, Trang Sĩ Dươn vội vàng dùng vẻ mặt lấy lòng nghênh đón: "Ngô thái y."

      Ngô thái y gật đầu, nhìn ông ta nữa, ánh mắt quét qua Vệ vương và Thất hoàng tử trongd☯đ☯l☯q☯đđám người, cười ha ha: "Hôm nay là náo nhiệt. Lão phu được Huyền Thanh vương phi mời tới, ngờ có thể gặp được Vệ vương đại nhân và Thất điện hạ ở đây." Tuy ông vậy nhưng giọng điệu lại hết sức càn rỡ, căn bản là để Thất hoàng tử và Vệ vương vào mắt. Trang Sĩ Dương hít hơi khí lạnh, trong lòng thầm quả nhiên Ngô thái y là người thể đắc tội được.

      Thất hoàng tử mỉm cười: "Thái y đùa." Vậy mà tức giận.

      Vệ vương cũng cười ha ha lấy lệ, nhưng lúc ánh mắt nhìn về phía Ngô thái y có thêm vài phần sương mù. Lão đầu này là hồng nhân trước mặt Hoàng thượng, nhưng lại cứ đứng về phía Phó Vân Tịch, căn bản qua lại với người khác. Hơn nữa năng quái gở, tình tình cực đoan, bọn họ cũng tiện đắc tội. Nhưng lúc này Ngô thái y ràng là chỗ dựa của Hàn Nhạn. Mắt Vệ vương híp lại. Chuyện hôm nay dường như là bị Trang Hàn Nhạn tính toán.

      "Ngô thái y," Hàn Nhạn cười : "Nếu tới sớm hơn chút có thể thấy cả Trương Thái sư, Nhưng bây giờ Trương Thái sư về rồi.

      Ngô thái y xoay người, nhìn Hàn Nhạn, : "Hả? Sớm vậy mà về?" Lúc ông lời này giọng điệu hoàn toàn khác với giọng điệu dương quái khí vừa nãy, quả thực có thể tính là thân thiết làm người ta hài lòng. Đừng mặt những người xung quanh đều kinh ngạc, ngay cả Hàn Nhạn cũng thấy toàn thân hơi mất tự nhiên.

      "Chuyện này hả? Hay là thái y hỏi những người khác ." Nàng cười dịu dàng, giải hoạt khẽ thoáng qua trong mắt, còn mang theo vài phần cười nỗi đau của người khác. Vẻ mặt này được Ngô thái y duyệt vô số người nhìn trong mắt, bất giác hơi có suy nghĩ sâu xa. Ông ta liền quan sát người cười mắt cong cong, thiếu nữ có vóc người nhắn xinh xắn trước mặt cách nghiêm túc.

      Đây là lần thứ hai Ngô thái y gặp Hàn Nhạn. Lần đầu tiên gặp nàng là lúc Phó Vân Tịch giải độc xuân cho nàng. Nhưng lần đó Hàn Nhạn hôn mê cho nên Ngô thái y cũng thể thấy rốt cuộc Hàn Nhạn là người như thế nào. Nhưng thấy thái độ Phó Vân Tịch đối xử với nàng khiến người khác thể tưởng tượng nổi. Ông biết Phó Vân Tịch nhiều năm như vậy, người lạnh băng băng như thể chút nhân khí này vậy mà lại vì nữ nhân mà hoang mang thất thần. Từ lúc đó, Ngô thái y liền có lòng tò mò với Huyền Thanh vương phi trong truyền thuyết này.

      Hôm nay vừa nghe thấy Huyền Thanh vương phi sai người mờ ông làm việc, Ngô thái y chạy tới lập tức. Thứ nhất là vì Phó Vân Tịch thông báo muốn ông giúp đỡ tiểu vương phi này. Thứ hai là ông cũng muốn biết rốt cuộc Hàn Nhạn là hạng người gì. Thấy nàng chỉ là bé chưa cập kê khỏi hơi giật mình. Nhưng nhìn lại dáng vẻ của nàng ràng là khối ngọc đẹp chưa ai phát ra, giấu ánh sáng rực rỡ vào trong, quý khí khôn cùng.

      Nhìn người xung quanh chút, bộ dáng hoặc là u ám, hoặc là nhếch nhác, chắc chắn bé này bình yên vô trong cuộc tranh chấp hôm nay nhưng người xung quanh lại gặp họa. Nghĩ tới đây khỏi hơi giật mình. bé mà lại có thể khiến Thất hoàng tử chịu thiệt thòi, là hiếm có. Nhưng...Lông mày Ngô thái y cau lại. Nữ tử này có dáng vẻ trẻ con nhưng sao càng nhìn càng thấy hơi quen thuộc nhỉ.

      "Ngô thái y," Hàn Nhạn mỉm cười: "Chi bằng xem xem bây giờ Mị di nương thế nào ? Chúng ta cũng đều rất lo lắng."

      Ngô thái y liền thu suy nghĩ trong lòng lại, liếc nhìn Hàn Nhạn cách ý vị sâu xa, xách them hòm thuốc vào phòng. Trang Sĩ Dương vội vàng vào theo. Tất cả mọi người cũng bước tới ngoài phòng, chú ý nhất cử nhất động bên trong.

      Cửa phòng Mị di nương vừa mở ra, mùi máu tươi nồng nặc liền bay ra. Ngô thái y nhíu mày: "Ai dùng nhiều máu gà trong phòng này quá vậy?", Dứt lời xoa xoa mũi cách chán ghét: "Thúi quá."

      Máu gà? Người trong phòng và ngoài phòng đều giật mình, nhất là Trang Sĩ Dương. Sắc mặt ông ta trởd☾đ☾l☾q☾đnên khó nhìn ngay lập tức. Nếu biết Mị di nương là giả vờ sảy thai, biết Trang Sĩ Dương tức giận thế nào. Bởi vì chuyện sảy thai là giả nhưng chuyện mình ngoại tình với đại Chu thị bị công khai trước đám đông, là tai ương bất ngờ.

      Kiều Mộng hầu hạ trước giường Mị di nương, thấy có người vào vội vàng lui sang bên, mặt đầy nước mắt, vẻ mặt sợ hãi, quả thực là bộ dạng luống cuống lại vừa đau lòng sau khi biết chủ tử mình sảy thai. Nhưng nếu nhìn kỹ phát ra trong mắt nàng hề có chút cảm xúc nào, hành động cũng bình tĩnh có thừa.

      Dường như Ngô thái y hài lòng với hành động như vậy. Mị di nương nằm giường, miệng còn lẩm bẩm gì đó. Hàn Nhạn cười hì hì, : "Mị di nương đừng lo lắng quá. Chúng con mời thái y nổi tiếng nhất trong cung tới cho người —— Ngô thái y, để Ngô thái y xem mạch cho người, nhất định sao đâu."

      Lời này vừa ra, thân thể người giường cứng ngắc lại, bỗng hét lên tiếng, chợt ngẩng mạnh đầu: "Tránh ra, tránh ra! Các ngươi là ác quỷ! Muốn hại ta! Tránh ra!"

      Đây ràng là bộ dạng trúng tà. Có người dè dặt : "Chẳng lẽ là trúng tà? Nếu chúng ta ra ngoài ?"

      Ngô thái y cười lạnh tiếng: " ra liền ra, chẳng lẽ là đùa bỡn lão phu?" Giọng điệu ông lúc rất u ám, tựa như giây sau nổi giận, dọa tiểu nha hoàn vừa lập tức dám lên tiếng. Trang Sĩ Dương vội vàng giảng hòa: "Ngô thái y đừng tức giận. Hạ nhân hiểu chuyện. Người đâu, kéo nha hoàn biết chừng mực này xuống đánh năm mươi đại bản."

      Hàn Nhạn chau mày: "Đè Mị di nương lại. Mời Ngô thái y chẩn mạch."

      Dứt lời, vài bà tử sức lực lớn tới, đè Mị di nương giãy giụa lại. Ngô thái y đặt tay lên cổ tay Mị di nương chỉ trong chốc lát, booxg cao giọng : "Giả thần giả quỷ, thân thể này căn bản chưa từng có thai, lấy đâu ra sảy thai!"
      tart_trung, Sue ú, Alice Huynh2 others thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 106: Bài học kinh nghiệm xương máu.
      Editor: SunniePham

      Bốn chữ "chưa từng có thai” vừa ra, người đầu tiên ngây người chính là Trang Sĩ Dương, khoảnh khắc này ông có chút thể tin mà nhìn chằm chằm Ngô thái ý ở trước mặt,"Ngô thái y, lời của ngài là có ý gì?"

      Ngô thái y so với ông còn tức hơn: "Có ý gì? Các người ràng là trêu chọc lão phu, vậy mà còn hỏi ta có ý gì?" Ông nhìn chằm chằm Hàn Nhạn, dường như là hiểu ra cái gì đó, cho nên ông mới nhiều hơn chút: "Phụ nhân này có tin mừng, làm sao có thể sảy thai?"

      "Ngươi gạt ta?" Trang Sĩ Dương nhìn chằm chằm vào Mị di nương, từng chữ giống như là nặng từ giữa kẽ răng ra.

      "Lão gia, thiếp ý. " Mị di nương biết bây giờ thể phản bác gì nữa rồi, nên vội vàng từ giường bò xuống. Sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, liên tục cầu xin tha thứ: "Lão gia, người hãy tha cho thiếp thân lần , thiếp thân dám nữa."

      Tỷ muội Chu thị liếc nhìn nhau, cũng là gì nhưng mà trong lòng thở phào nhõm. Trước đó họ cảm thấy rất kỳ lạ rồi, sắp xếp của Mị di nương hoàn toàn bình thường, biết có phải là mưu gì hay , bây giờ nghe thấy Ngô thái y Mị di nương giả bộ có thai, trong lòng lại hiểu rà vài phần. Nếu như Mị di nương mang thai giả, muốn mượn cơ hội này để sảy thai đây chính là lý do tốt nhất, đồng thời còn có thể lật ngã Hàn Nhạn. Tuy trước đó Hàn Nhạn và bà ta là cùng phe, nhưng mà khi Hàn Nhạn đắc thế, Mị di nương thể cảnh giác. Chỉ là. . . hai tỷ muội Chu thị nhìn về phía Hàn Nhạn, hẹn mà cùng cảm thấy lạnh cả tim, việc đến nước này rồi, có rất ràng chính là họ thua! Kế hoạch được bày trí cực kỳ tỉ mỉ, sau cùng lại bị bố cục khác vây lại, nhưng người bị vây chính là họ.Họ bại trong tay thiếu nữ còn chưa tới tuổi cập kê, nàng từng bị họ phớt lờ thèm ngó tới, nàng chỉ là đứa bé khúm núm trốn sau lưng người khác. Chuyện tình của Mị di nương hai tỷ muội bà đều biết, nhưng mà dáng vẻ Hàn Nhạn cho thấy ràng là nàng sớm biết chuyện này. Vì vậy mới tương kế tựu kế, cuối cùng mới có thể xảy ra mọi chuyện như thế này, chì dùng giọt nước để tràn ly!

      Mưu kế đúng là vô cùng thâm sâu!

      Có đối thủ như vậy làm cho họ cảm thấy có chút sợ hãi.

      Bây giờ trong lòng họ đều cảm thấy bất an, chỉ riêng tỷ muội Chu thị, mà còn có Mị di nương. Mị di nương sợ tới mức nước mắt liên tục trào ra nhưng trong lòng vô cùng buồn bực, chuyện hôm nay vốn nên như vậy. Bà vốn dĩ muốn dùng chuyện sảy thai này đẻ đem tất cả sai lầm đổ lên người Hàn Nhạn. Bà và tỷ muội Chu thị bàn bạc với nhau, chỉ cần Tĩnh Hư đạo trưởng vừa tới, lục soát phòng của Hàn Nhạn rồi lấy ra vậy kia, như vậy mới có thể đem toàn bộ nước bẩn giội lên người Hàn Nhạn. Đến lúc đó, Hàn Nhạn hết đường chối cãi, ngoài việc nhận tội cũng còn cách nào khác. dChỉ là trước đó Chu thị chỉ muốn bà giả bộ động thai, nhưng trong lòng bà lại nóng như lửa đốt, sợ chuyện đứa bé bị lộ ra, bởi vậy hôm nay mới có việc sảy thai xảy ra. Đại phu và bà đỡ chuận bị tốt, sao có thể đột nhiên xuất ra Ngô thái y, còn vạch trần kế hoạch của bà rất ràng! Mà tỷ muội Chu thị, vì sao lại tại ra dáng vẻ hồn bay phách lạc chứ. Chuyện này nên như vậy.

      Tuy trong lòng Mị di nương nghĩ như vậy nhưng cũng dám biểu ra bên ngoài. Vì bà biết , Trang Sĩ Dương hận nhất là người phản bội ông ta, trước đó bà dối gạt mình có tin vui, Trang Sĩ Dương vô cùng vui mừng, đối trong đứa bé trong bụng của mình càng thêm che chở. Hôm nay biết tất cả đều là giải, khi giận chó đánh mèo bà. . . Trang Sĩ Dương làm người có bao nhiêu độc ác, Mị di nương ở cạnh ông nhiều năm như vậy đưng nhiên là hiểu rất . Bà tuyệt đối có kết quả tốt, nghĩ tới đây bà càng cảm thấy lạnh cả người.

      Khoảnh khắc này tâm tình của Trang Sĩ Dương lại giống như sóng to gió lớn, chuyện hôm nay toàn bộ đều vượt quá dự liệu của ông. Đầu tiên là Mị di nương sảy thai, bản thân ông có con trai trưởng bây giờ lại có chứng cứ chứng minh ông gian díu với Đại Chu thị, bây giờ Ngô thái y lại Mị di nương giả mang thai, lặp tức ông chỉ cảm thấy có sỉ nhục vô cùng sâu sắc, ngay lặp tức ông giơ chân lên đá cước về phía Mị di nương: "Tiện nhân! ! Tại sao gạt ta! Ta đối với ngươi tốt như vậy!" Ông tức giận đến muốn ngất , chỉ là chân của ông vẫn liên tục đạp Mị di nương, trong miệng ngừng ra từ ‘tiện nhân’. Dù sao Mị di nương cũng là nữ tử, bị ông đán như vậy nên bà cuộn tròn người lại, càng ngừng kêu gào cầu xin tha thứ: "Lão gia, thiếp sai rồi, lão gia, Mị nhi dám nữa, lão gia, lão gia. . ."

      Trong lòng Mị di nương vừa đau vừa hận, nàng theo Trang Sĩ Dương nhiều năm như vậy, nhưng đây mới lầ lần đầu tiên nhìn thấy cái Trang Sĩ Dương tức giận đến như vậy, dáng vẻ quả thực là muốn giết người. dBà tự xưng bản thân mình biết cách nắm tâm của nam nhân, nhưng mà Trang Sĩ Dương ở trước mắt làm gì còn có nhu tình ý mật mà ngày thường hay đối xử với bà. Ánh mắt của ông làm cho bà sợ hãi, nhưng mà đều Mị di nương cam lòng chính là hôm nay tại sao mọi chuyện lại thành như vậy!

      Đúng lúc này, Hàn Nhạn nãy giờ lời nào lại đột nhiên đứng dậy mở miệng : "Phụ thân, người hãy bình tĩnh đừng quá nóng nảy."

      thanh của nàng giống như sương sớm mát rượi, trong hoàn cảnh khô nóng lại khiến cho người khác cảm thấy trong sáng, tự chủ được mà bình tĩnh trở lại. Điều quan trọng hơn là, trong giọng của nàng lại mang theo ý lạnh như có như , giống như là xem đủ cuộc vui rồi, bây giờ đến lượt nàng tính sổ, làm cho trong lòng người khác cảm thấy vô cùng kinh sợ và châm chọc.

      Mị di nương nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía Hàn Nhạn.

      Hàn Nhạn nhanh chậm : "Phụ thân thấy mọi chuyện quá kỳ lạ hay sao? Ngô thái y Mị di nương chưa từng có thai, đương nhiên dối, nhưng mà Tĩnh Hư đạo trưởng lại Mị di nương sảy thai nguyên nhân chính là vì con, vì con dẫn tới Tà Thần." Nàng cười cười: "Tĩnh Hư đạo trưởng cầm ngày sinh tháng đẻ của Chu di nương, lại Chu di nương khắc phụ khắc phu. Phụ thân, lời của Tĩnh Hư đạo trưởng, đến cuối cùng rốt cuộc là hay là giả?"

      Mọi người xung quanh đều sửng sờ, hiểu rốt cuộc là Hàn Nhạn muốn làm cái gì.

      "Tĩnh Hư đạo trưởng thừa nhận, ông ta bị Chu di nương và Chu phu nhân xúi giục để hãm hại Hàn Nhạn. Nhưng mà bây giờ xem ra, chỉ sợ trong này cũng có phần của Mị di nương. Mưu hại thê tử của đại thần trong triều, nên bị tội gì!"

      ai nghĩ đến đột nhiên lại Hàn Nhạn lấy danh phận Huyền Thanh Vương phi ra để chuyện, toàn bộ Kinh Thành mọi người đều biết Huyền Thanh Vương vô cùng thương Hàn Nhạn.Nếu tỷ muội Chu thị và Mị di nương hợp lại muốn hại Hàn Nhạn, chuyện này mà truyền đến tai của Huyền Thanh Vương, biết nổi lên bao nhiêu song gió. Lặp tức mọi người xung quanh đều nhìn nét mặt của tỷ muội Chu thị, trong nháy mắt lặp tức có vài phần kiêng kị, sợ họ níu kéo quan hệ với mình, khi đó chừng cả Huyền Thanh Vương cũng trách tội xuống.

      Nhìn thấy ai trả lời, Hàn Nhạn lại cười : "Nhưng mà Tĩnh Hư đạo trưởng lại được Thất Điện hạ cố ý đưa thiếp mời để mời tới Trang phủ. Chắc phải là Thất Điện hạ sớm biết chuyện này chứ?"

      Thất Hoàng Tử sững sờ, lập tức trầm giọng : " hưu vượn gì đó! Bản điện hah đối với chuyện này hoàn toàn biết gì hết!" nheo mắt lại nhìn Hàn Nhạn, trong lòng trở nên u vô cùng, Trang Hàn Nhạn này, đối thủ to lớn và vô cùng đáng sợ, nàng ràng là muốn dụ dỗ ! Đáng tiếc lúc ban đầu cũng biết kế hoạch của nàng, bây giờ nếu như muốn đếm xỉa tới e là được. Chuyện hôm nay, e là muốn dính vào người cũng khó. Nhưng mà, nàng đúng là quá to gan!

      Hàn Nhạn mặc kệ trong lòng Thất hoàng tử mình nghĩ về mình như thế nào, nàng chỉ là cười tủm tỉm xoay người lại với Vệ Vương: "Hôm nay Trang phủ xảy ra chuyện lớn như vậy, còn liên quan đến Hoàng Thân Quý Tộc. Hàn Nhạn biết nên làm như thế nào mới đúng, đành phải mời quan phủ đến giải quyết, tất cả mọi người đều là nhân chứng tận mắt trong thấy mọi chuyện, thỉnh cầu Vệ Vương đại nhân cũng đứng ra làm chứng. Mọi chuyện hôm nay xảy ra trong Trang phủ, thỉnh xin mọi người đều làm chứng cho!" Nàng xong cũng đợi người khác trả lời, lặp tức lạnh lùng quát: "Mộc Nham!"

      "Có thuộc hạ!" Mộc Nham lách mình ra, sau khi chứng kiến mọi việc bây giờ quả thực là bội phục Hàn Nhạn đến rạp đầu xuống đất. Trước kia chỉ chứng kiến Hàn Nhạn thông minh và xảo hoạt, nhưng mà chuyện hôm nay nàng lại có tâm kế tuyệt vời. biết như vậy có cái gì tốt, nếu như là người ngây ngốc, ở Huyền Thanh Vương phủ, cũng chết qua bao nhiêu lần rồi. dNgười bên cạnh Vương Gia, tất nhiên phải có quyết đoán và dũng khí, hôm nay Hàn Nhạn để cho nhìn thấy màn kịch vui. Trước khi xảy ra chuyện của Mị di nương, Mộc Nham được Hàn Nhạn phân phó, ở Thanh Thu Uyển tìm được bao vải đỏ mà Chu thị muốn hãm hại Hàn Nhạn. Sau khi lấy vật trong đó ra, bỏ cái yếm của Đại Chu thị vào, giấu vào trong phòng Trang Sĩ Dương. Bây giờ nhìn lại, đúng là tuồng vui này tăng thêm ít đặc sắc.

      Giao cho quan phủ, chẳng khá nào đem toàn bộ mọi chuyện xảy ra hôm nay của Trang phủ công bố cho tất cả mọi người biết, kể cả gian tình của Đại Chu thị và Trang Sĩ Dương, nhưng mà Mộc Nham nhanh chóng rời rồi. Giọng điệu của Hàn Nhạn thể nghi ngờ, ràng là nàng sớm tính toán xong.

      Ánh mắt mọi người đều tập trung lại, phải là Mị di nương khóc lóc, phải Đại Chu thị chật vật, cũng phải là Chu thị xụi lơ mặt đất, mà là người Hàn Nhạn. Nàng lẳng lặng nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt, phân phó hạ nhân việc đâu vào đấy, làm cho mọi người khỏi sinh ra tia ảo giác. Thiếu nữ trước mặt người ràng chính là dáng vẻ của chủ nhân ở Trang phủ, Trang phủ lần lượt nối gót nhiều chuyện hoang đường tới vậy, nhưng mà nàng lần nhăn lông mày cũng có, thậm chí còn có lúc lâu là ngồi cười tủm tỉm. Nụ cười kia phát ra từ đáy lòng, nhưng chưa từ đến đáy mắt, khi nhìn sâu lại làm cho người khác cảm thấy lạnh cả người.

      Trang Ngữ Sơn gắt gao nắm chặt tay của mình, quả thực là nàng bị chọc giận rồi. Hàn Nhạn lại có thể làm cho bọn người của Vệ Vương làm chứng, làm chứng! dChứng minh là cái gì, chứng minh người thân của nàng mưu hại người khác sao? Trang Hàn Nhạn! Nhưng mà bây giờ nàng thể hành động thiếu suy nghĩ, Trang Ngữ Sơn so với lúc trước kia thông minh hơn nhiều, nàng cắn chặt răng, đem toàn bộ phẫn nộ nuốt vào trong bụng.

      Mị di nương trừng mắt nhìn Hàn Nhạn, bây giờ biết toàn bộ mọi chuyện đều là do Hàn Nhạn tạo thành. Nhưng mà sao nàng lại có bản lĩnh lớn đến vậy, nàng biết hết kế hoạch của bà, thậm chí còn chuyện bà mang thai giả. Điều đó có khả năng, bọn nha hoàn bên cạnh bà ra có ai biết được kế hoạch này.

      Nếu như Mị di nương đủ thông minh, chỉ cần cẩn thận nhìn chút phát người liên tục ở bên cạnh mình, vì mình mà bày mưu tính kế - Kiều Mộng. Thế nhưng chuyện hôm nay nàng lại vì bà mà ra bất kỳ chủ ý nào, thậm chí khi bà bị Trang Sĩ Dương đánh nàng cũng chỉ đứng ở bên mà cúi đầu, thậm chí lời nào.

      Phản bội người của mình mọi người đều cho rằng họ vĩnh viễn phản bội. Đáng tiếc, đạo lý này Mị di nương hiểu, mà Hàn Nhạn phải trải qua kinh nghiệm xương máu của kiếp, dùng tánh mạng mới hiểu được đạo lý này.
      Last edited by a moderator: 18/5/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :