1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 73

      Edit: Skye

      “Cướp…cướp…cướp …đây…đây…đây…tiền…tiền…tiền…tiền tài…cùng nữ…nữ…nữ…nữ nhân…lưu…lưu…lưu lại!” Thanh lắp bắp vang lên khiến người nghe co rút da đầu.

      Đây là cướp sao? Tên thủ lĩnh này cũng quá lắp bắp rồi! Tại sao phải là tên chuyện lưu loát chứ?

      “Tiểu Tam, bạn của ngươi kìa, tự giải quyết !” Bạch Tiểu Mễ liếc mắt ra lệnh cho Lý Thụy Nhiên.

      “Cút!” Lý Thụy Nhiên hề để ý đến ánh mắt trêu tức của Bạch Tiểu Mễ, nhìn mươi mấy người này, lập tức giương giọng bá khí.

      “Ngươi, ngươi, ngươi,…” Tên lắp bắp chưa kịp hết, bị Lý Thụy Nhiên tính vốn kém nhẫn nại phi thân gạt ngã mặt đất, Lý Thụy Nhiên còn tiêu soái tung vạt áo trước.

      “Lão đại, ngươi sao chứ?” Mười mấy người kinh ngạc nhìn lão đại bị ngã mặt đất, võ công lão đại thế nào bọn biết, nhưng ngờ hôm nay bọn lại đụng tới cao thủ.

      Vốn bọn cho rằng nam nữ nhìn qua tuổi lớn, lại nhìn quần áo bọn họ mặc khá tốt nên tưởng rằng thu hoạch lần này khá lớn, mà nữ tử lớn lên rất đẹp, xem ra là bọn đoán sai rồi.

      “Còn… còn… còn......”

      “Lão đại bị thương, còn nhanh xông lên cho ta!” người định lùi bước lại nhìn thấy trong mắt nữ tử thoáng qua khinh thường, lập tức vẫy tay ra hiệu cho những người khác xông lên, tin bọn họ nhiều người như vậy lại thể đánh bại thiếu niên này, đến lúc đó có thể khiến nữ nhân kia phục tùng rồi.

      “Xông lên!” Mười mấy người tuy đông nhưng chẳng tạo thành uy hiếp, Lý Thụy Nhiên đặt bọn họ vào mắt, ánh mắt lén lút đảo qua đại hán muốn tiếp cận Bạch Tiểu Mễ, khóe miệng khẽ nhếch.

      Dám chọc nữ nhân kia, quả thực muốn chết rồi, ha ha a! Lý Thụy Nhiên cười lạnh.

      “Ngươi muốn làm gì?” Bạch Tiểu Mễ làm bộ sợ hãi nhìn đại hán tới gần mình, đại hán này khôi ngô, võ công cũng coi như ổn, thoạt nhìn hẳn luyện vài năm, nếu nàng thay đổi, Bạch Tiểu Mễ dám cam đoan bản thân nàng có thể đánh bại được , nhưng tại

      “Tiểu nương tử, lão đại chúng ta coi trọng ngươi, thức thời liền theo chúng ta trở về thôi?” Thấy khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp của Bạch Tiểu Mễ, bộ dáng điềm đạm đáng , đại hán lập tức nhu hòa.

      “Trở về làm áp trại phu nhân sao?” Bạch Tiểu Mễ ôn nhu cười tò mò hỏi, như thiếu nữ thiên chân vô tà hiểu thế .

      Xem ra nàng có duyên với áp trại phu nhân?

      sai sai, lấy dung mạo của tiêu nương tử, nhất định được làm áp trại phu nhân!” Lão đại tuy có nữ nhân nhưng nữ nhân trước mắt này đẹp hơn nhiều so với nữ nhân trong trại, với cá tính của lão đại, nhất định sủng nàng, thậm chí còn để nàng làm áp trại phu nhân.

      Nhìn thiếu nữ kia sánh cùng lão đại, người chưa từng có ý nghĩ khác như đại hán nhất thời cũng có chút ghen tỵ với lão đại.

      “Nhưng ta là áp trại phu nhân của sơn trại khác rồi, làm sao bây giờ?” Ánh mắt Bạch Tiểu Mễ hoảng sợ, sau đó nhìn về hướng Lý Thụy Nhiên.

      “Sơn trại khác là sơn trại nào?” Đại hán hoảng sợ, chưa từng nghĩ đụng phải sơn trại khác? Hơn nữa xem ra còn mạnh hơn so với bọn , trời ạ!

      biết, nhưng rất lớn, đại khái khoảng hơn vạn người! Nhưng ta thích chút nào, các người dẫn ta !” Bạch Tiểu Mễ mặt thành khẩn nhìn đại , thấy sợ hãi, trong mắt Bạch Tiểu Mễ thoáng qua tia đắc ý đùa cợt.

      Lời Bạch Tiểu Mễ tuy ngây thơ nhưng khi vào tai đại hán bên này lại khiến khiếp vía, hơn vạn người, nhiều thế sao, ngay cả sơn trại bọn họ góp vào cũng chỉ có hơn trăm người?

      Đại hán nhìn thoáng qua lão đại, rồi lại liếc mắt nhìn thiếu niên thuần thục tự nhiên đối phó với mười mấy huynh đệ bọn họ.

      Sau đó, lại quay đầu nhìn về phía nữ tử mang vẻ mặt cầu xin hãy mang ta của nàng, nhìn qua nàng giống như dối!

      Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

      “Đừng đánh , đừng đánh , đều là hiểu lầm, đều là hiểu lầm!” Đại hán bước nhanh tiến lên, đem bản thân ngăn cả hai bên.

      Lí Thụy Nhiên nhìn tình huống đột phát, ánh mắt đảo qua Bạch Tiểu Mễ, phát nàng tủm tỉm cười nhìn , đến cùng là nàng làm cái gì lại khiến cường đạo vốn muốn liều mạng với bỗng nhiên thay đổi thái độ.

      “Cút, lần sau đừng để ta nhìn thấy các người, nếu gặp lại, đừng hòng nghĩ đến chuyện rời khỏi!” Lý Thụy Nhiên luôn luôn kiêu ngạo, cho dù đối phương giờ khách khí nhưng giọng điệu vẫn tốt hơn chút nào.

      “Được được, chúng ta liền cút, liền cút ngay!” Đại hán khôi nhô nhìn lão đại muốn gì đó? Lập tức tới giọng ghé vào lỗ tai thầm? Lập tức lão đại kia hoảng sợ nhìn về phía Lý Thụy Nhiên.

      “Này! Đừng vội! phải muốn dẫn ta theo sao?” Bạch Tiểu Mễ nhân thời điểm mấy cường đạo bước nhanh rời , lớn tiếng bi thương .

      Thanh vừa hạ lại phát đại hán khôi ngô kia ngã xuống, lập tức đỡ lão đại lắp bắp càng nhanh hơn.

      “Ha ha ha ha!” Bạch Tiểu Mễ nhịn được, bật cười.

      “Bạch Tiểu Mễ, ngươi với bọn họ cái gì đó?” hiếu kỳ là giả , Lí Thụy Nhiên đến cạnh nữ tử cười đến dậy nổi, tò mò hỏi.

      “Cũng có gì? với ta là muốn ta làm áp trại phu nhân, sau đó ta chỉ thuận tiện cho biết số người trong Hắc Phong trại chúng ta, rồi cứ như vậy thôi!” Bạch Tiểu Mễ trả lời nhàng, xong còn giả bộ vô tội nhìn về phía Lý Thụy Nhiên.

      Khóe miệng Lý Thụy Nhiên run rẩy gì.

      !” Lý Thụy Nhiên thêm gì nữa, sải bước nhảy lên lưng ngựa tiếp tục về phía trước, càng vào bên trong, tầm nhìn càng ngắn.

      Hoàn hảo nơi này xe qua lại rất ít, nếu dưới tình huống kia dễ dàng phát sinh cố giao thông, Bạch Tiểu Mễ vừa vừa miên man suy nghĩ.

      “Đường như vậy phải bao lâu?” Khí hậu nơi này có chút kỳ quái, sương mù dày thế này đoán chừng giữa trưa, đến tận bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu tan biến.

      “Qua đoạn đường nữa là được!” Lý Thụy Nhiên qua nơi này hai lần, nên hiểu biết hơn ít so với Bạch Tiểu Mễ.

      “Lam Tinh tộc rốt cuộc là làm cái gì?” Tộc này nàng đọc trong sách, nhưng ghi chép lại rất ít, cảm giác thực thần bí, tại mới biết được ra Lý Mặc Nhiên lại thuộc gia tộc này.

      ra ta cũng biết nhiều!” rời từ khi còn nên biết , mà sau khi rời khỏi, Đại ca cùng Nhị ca cơ bản đều kể về tình của Lam Tinh tộc.

      “Vậy lần này chúng ta đến nơi liền có thể tìm được bọn họ sao?” Lý Mặc Nhiên bị thương có phải cố tình che giấu tung tích hay , thù tất báo, nhưng ai dám cam đoan lưu lại dư đảng.

      có việc gì, Nhị ca bọn họ ở trong phủ đệ của chủ tộc Lam Tinh trong thành!” đương nhiên mang theo Đại tẩu xông loạn, nếu có Nhị ca ngầm đồng ý, cũng dám xằng bậy.

      “A! Sương tan rồi!” Hai canh giờ qua , rốt cuộc hai người cũng nhìn thấy cảnh tượng xung quanh, phía trước xuất cánh cổng.

      “Ừ! Đây mới chân chính là tiến vào Lam Tinh tộc!” Lý Thụy Nhiên gật đầu, dẫn ngựa chầm chậm tiến về cánh cổng, Bạch Tiểu Mễ theo sát bên cạnh Lý Thụy Nhiên.

      Tới gần cổng, Bạch Tiểu Mễ nhìn thấy người liền kinh ngạc, thủ vệ nơi này thế nhưng tóc mỗi người đều có màu lam nhạt, ngũ quan thâm thúy, có chút giống con lai.

      Nhìn vào đôi mắt màu lam kia khiến Bạch Tiểu Mễ càng hứng thú.

      Vốn cho rằng Lam Tinh tộc chỉ là tên có chữ Lam, nhưng tại xem ra chẳng phải, như vậy Lý Mặc Nhiên cùng Lý Cảnh Nhiên(Nhị đương gia) là người Lam Tinh tộc, có phải cũng có mái tóc màu lam hay , chẳng lẽ là bọn họ nhuộm tóc màu đen.

      Nhớ bộ dáng của hai người bọn họ, Bạch Tiểu Mễ khóe miệng nhịn được cong lên.

      Lý Cảnh Nhiên tóc biến thành màu lam Bạch Tiểu Mễ còn có thể chấp nhận, nhưng nghĩ đến đại hồ tử kia tóc râu đều màu lam, nàng lại cảm thấy phi thường vui sướng, muốn nhìn xem Lý Mặc Nhiên tóc râu phải màu đen trông thế nào?

      Về sau có cơ hội nàng nhất định phải bảo khôi phục bộ dáng! Bạch Tiểu Mễ híp mắt, cười quỷ dị.

      Nữ nhân lại nghĩ cái gì mà cười đáng sợ vậy! Lý Thụy Nhiên thân thể nhịn được khẽ run, đem thông quan thiếp trong tay giao cho thủ vệ rồi thuận lợi vào.

      Đây là thôn trấn , sắc trời còn sớm, Lý Thụy Nhiên quyết định nghỉ qua đêm ở trong này.

      “Bạch Tiểu Mễ, ngươi nghĩ cái gì thế, mau cho lão tử ta biết!” Thấy Bạch Tiểu Mễ ở ngoài cửa khách sạn nhìn người đường , Lí Thụy Nhiên tức giận .

      “Tiểu tam a! Người Lam Tinh tộc đều có bộ dáng này sao?” Bạch Tiểu Mễ quay đầu trở lại bên trong khách sạn, sau khi vào trấn nàng phát người trong trấn đa phần đều mắt xanh, đương nhiên cũng có vài người tóc đen, mắt đen, nhưng lại có số pha tạp, đó chính là tóc lam pha trắng.

      “Ngươi biết người Lam Tinh tộc đều có bộ dáng này ư?” Tộc Lam Tinh tuy thần bí nhưng tóc và con ngươi màu lam phải ai cũng biết.

      biết có sao, ta chưa từng rời quá phạm vi Hắc Phong trại, lại chưa có người nhắc đến với ta!” Bạch Tiểu Mễ cũng tức giận, ngẩng đầu nhìn đỉnh vòm khách sạn.

      “Hừ! Quê mùa!” chút dễ dàng có cơ hội phản pháo Bạch Tiểu Mễ, Lý Thụy Nhiên tự nhiên bỏ qua.

      “Vậy Lý Mặc Nhiên cùng Lý Cảnh Nhiên có phải người Lam Tinh tộc hay ?” Bạch Tiểu Mễ biết đứa trẻ này chính là như vậy nên cũng tức giận, người lại còn tới gần Lý Thụy Nhiên thần bí hỏi, trong mắt thoáng qua tia quỷ dị.

      “Đại ca cùng Nhị ca! Kỳ ta cũng biết!” Lần đầu tiên thấy Đại ca cùng Nhị ca, hai người họ tóc đen con ngươi đen, chỉ biết có thù oán với Lam Tinh hoàng tộc, nhưng có phải người Lam Tinh tộc hay , đúng là biết.

      “Xì, vậy mà gọi là huynh đệ! Ngay cả điều này còn biết! Các ngươi phải thân huynh đệ đúng ?” Nàng bỗng hậu tri hậu giác phát ra ý tứ trong lời của Lý Thụy Nhiên.

      Bọn họ phải thân huynh đệ, mà lời Lý Thụy Nhiên sau đó cũng chứng thực điểm ấy.

      “Chúng ta tuy rằng phải thân huynh đệ, nhưng Đại ca, Nhị ca cùng ta và Tứ đệ so với thân huynh đệ còn thân hơn!” Lí Thụy Nhiên liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Mễ, muốn thêm, gọi tiểu nhị bưng đồ ăn sáng, sau đó ngồi xuống uống trà, ánh mắt thản nhiên đảo qua ngã tư đường, trong mắt lóe lên chút thù hận cùng hoài niệm.

      Bạch Tiểu Mễ cũng hỏi nhiều, ánh mắt dừng người Lý Thụy Nhiên, trong chốc lát nàng bỗng nhiên phát Lý Thụy Nhiên có gì đó khác lạ, cảm giác tựa hồ thành thục hơn, nhưng trong nháy mắt, lại biến thành thiếu niên dễ xúc động, kiêu ngạo ai bì nổi.

      Xem ra mỗi người đều có mặt muốn người khác nhìn thấy, bình thường vốn cất giấu sâu tận bên trong.

      “Tiểu Tam cùng Tiểu Tứ quen biết Lý Mặc Nhiên và Lý Cảnh Nhiên như thế nào?” Bạch Tiểu Mễ cầm chén trà, kỳ nàng chú ý tới, dù sao với diện mạo cách nhau quá xa của bọn họ cũng có thể nhìn ra họ ràng phải thân huynh đệ.

      Mà nàng nhầm lẫn có lẽ vì bọn họ nhìn qua cũng giống như thân huynh đệ bình thường!

      Lý Thụy Nhiên quay đầu nhìn Bạch Tiểu Mễ, trả lời.

      muốn sao? Nhìn ta làm cái gì? Tuy bổn tiểu thư rất đẹp, ngươi nhìn ta như vậy ta hiểu lầm là ngươi ta! Tuy ngươi lớn lên tuấn tú, hẳn được rất nhiều nữ tử thích, nhưng ta bây giờ chưa có tính toán tái giá lần nữa!”Bạch Tiểu Mễ biết chính mình có chút lỗ mãng, lẽ ra nên hỏi vấn đề mẫn cảm như vậy, rồi lập tức bày ra bộ ta rất đẹp, ngươi xem trọng ta là đương nhiên nhưng ta lại chướng mắt với bộ dạng của Lý Thụy Nhiên ngươi.

      Cho dù Lí Thụy Nhiên sớm chuẩn bị tâm lý tốt, nhưng khi nghe được nữ tử ra lời biết xấu hổ như thế, khóe miệng nhịn được giật rồi lại giật, lập tức hung hăng quay đầu nhìn chỗ khác.

      Bạch Tiểu Mễ thấy hành động của Lý Thụy Nhiên, miệng khẽ cong, tiểu hài tử vẫn là tiểu hài tử thôi!

      “Kỳ ta biết ta rất đẹp, ta trách ngươi, nếu về sau ta muốn tái giá, ngươi nhất định là người đầu tiên ta nghĩ đến!” Bạch Tiểu Mễ mắt thoáng qua ý cười, giọng điệu đứng đắn .

      “Bạch Tiểu Mễ, ngươi khá! Cái dạng này của ngươi được Đại ca coi trọng chính là phúc khí của ngươi rồi, thế nhưng lại còn muốn tái giá, ngươi là đồ biết xấu hổ, đại gia ta cho ngươi biết, ta thà coi trọng cái đầu heo cũng bao giờ coi trọng ngươi!” Lý Thụy Nhiên bị hai từ tái giá làm cho tức giận, Đại ca là người sùng bái, hơn nữa huynh ấy còn thích Bạch Tiểu Mễ, nhưng nàng lại biết quý trọng nên đương nhiên vô cùng tức giận.

      “Ai u, tức giận rồi, bất quá sở thích của Tiểu Tam là kỳ quái nha, cư nhiên lại luyến thú!” Bạch Tiểu Mễ làm bộ dáng ta hiểu nhìn Lý Thụy Nhiên.

      Lí Thụy Nhiên chán nản, nâng tay liền trực tiếp đánh tới.

      “Thẹn quá thành giận rồi, yên tâm, bí mật của ngươi ta hứa ra ngoài, yên tâm yên tâm!” Bạch Tiểu Mễ tiếp tục như chỉ sợ thiên hạ loạn, vừa vừa linh hoạt tránh né Lí Thụy Nhiên công kích.

      Sảnh lớn trong khách sạn nhất thời trở nên náo nhiệt, chưởng quầy khẩn trương nhìn hai người, đương nhiên phải lo lắng hai người bị thương, mà là lo lắng cho cái bàn của mình.

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 74

      Edit: Skye
      Thoạt nhìn đòn công kích của Lý Thụy Nhiên rất mạnh nhưng ngược lại hề gây nguy hiểm cho đối phương. Bạch Tiểu Mễ phải lần đầu tiên đối chiến với Lý Thụy Nhiên nên cũng coi như có chút hiểu biết với những chiêu thức của . Tốc độ của Lý Thụy Nhiên tuy nhanh nhưng Bạch Tiểu Mễ sớm phòng bị, tự nhiên bị đánh trúng.

      “Tiểu Tam, bản phu nhân còn bị đói đây? Người thế nào ra tay liền ra tay, điểm khí khái nam tử cũng có, là keo kiệt!” Bạch Tiểu Mễ cười hì hì .

      “Ngươi, đồ nữ nhân biết phân biệt, hôm nay ta giáo huấn người, ta gọi là Lý Thụy Nhiên!” Bạch Tiểu Mễ càng , Lý Thụy Nhiên càng tức giận. Hai người tiến tới tiến lui vào đến tận bên trong hậu viện, may mà họ đánh nhau còn đúng mức đập phá bàn ghế, điều này khiến chưởng quầy vốn lo lắng đồng thời cũng thở dài nhõm hơi.

      “Được rồi, được rồi, ta nữa, nếu còn đánh tiếp bản phu nhân chết đói mất!” Bạch Tiểu Mễ chú ý đến bóng đen chợt lóe kia, lập tức chơi xấu ngồi bệt xuống đấy, xua tay thở hổn hển làm bộ ta đây đánh.

      “Nữ nhân ngươi còn mau đứng lên, ngươi như vậy thành bộ dáng gì nữa?” Thấy Bạch Tiểu Mễ đánh, đánh lát Lý Thụy Nhiên cũng hết giận, nhìn người mặt đất thở hổn hển, khóe miệng nhịn được run rẩy.

      , là mệt như vậy sao? Đây căn bản phải là trình độ của nàng? Hơn nữa hôm nay nàng chưa động thủ, chỉ né đòn của , còn mệt cái gì? Mỗi khi hai người đánh nhau kịch liệt, toàn là mệt nằm sấp xuống còn nàng là bộ dáng thảnh thơi đấy thôi.

      Nữ nhân này hành động rất kỳ lạ, chẳng lẽ......

      Lý Thụy Nhiên trừ tính khí dễ xúc động ra, kỳ cũng là nam tử cực kỳ thông minh, thấy Bạch Tiểu Mễ khác thường liền ngay lập tức hiểu được, bên cùng Bạch Tiểu Mễ pha trò, bên đánh giá bốn phía, đáng tiếc sau phen đánh giá cũng phát được gì. nghi hoặc nhìn thoáng qua nữ tử mặt đất.

      “Đứng lên cho ta, ngươi như vậy là làm mất hết mặt mũi Lý gia chúng ta!” Lý Thụy Nhiên tiến lên kéo Bạch Tiểu Mễ đứng dậy, sau đó về hướng sảnh lớn.

      “ Tại sao đồ ăn của chúng ta còn chưa lên? Nơi này có phải phục vụ có kém hay ?” Bạch Tiểu Mễ đặt mông ngồi ghế, thấy bàn vẫn trống trơn như cũ, liền lập tức hướng về chưởng quầy oán trách.

      “Đến, đến! Đến ngay đây!” Chương quầy thân thể run lên, lập tức thúc giục, người ta là nhân vật giang hồ, hơn nữa vừa mới nhìn tư thế hai người đối chiêu, võ công kém, bọn họ thể đắc tội.

      Đồ ăn rất nhanh được mang lên, Bạch Tiểu Mễ rất đói bụng cho nên đồ ăn vừa mang lên liền động thủ, căn bản để ý đến người đối diện nhìn nàng với vẻ mặt khinh thường.

      Hừ, giả vờ nhã nhặn cái gì, người có bản lĩnh đừng ăn cơm? Bạch Tiểu Mễ trừng mắt lại với , Tiểu Tam chính là tiểu tam, lòng dạ bủn xỉn.

      Đều là huynh đệ, vì sao Lý Ngọc Nhiên đơn thuần như thế, đáng như thế, lại còn thông minh như thế.

      Lý Thụy Nhiên cũng đói bụng, thấy Bạch Tiểu Mễ ăn cơm như vũ bão cũng lập tức động thủ, lo lắng nếu chậm chút, đồ ăn bàn còn.

      Lý Thụy Nhiên nhìn tính khí tuy tốt như lễ nghi ăn cơm cũng có mười phần, bộ diễn xuất thành quý công tử, từng hành động đều là tao nhã đến cực điểm, phảng phất mây bay nước chảy lưu loát sinh động, phi thường đẹp mắt, giống như phải là người vừa nãy truy đánh nàng tới cùng.

      Bạch Tiểu Mễ rất nhanh ăn no, ngồi ở bên cạnh bên uống trà bên thưởng thức mỹ thiếu niên ăn cơm.

      Khoan hãy trừ tính tình tốt, Lý Thụy Nhiên vẫn là nam hài có mị lực, chỉ cần khắp nơi cầm quạt phe phẩy cũng thu hút ít ánh mắt thiếu nữ.

      “Vừa rồi ngươi nhìn đến chỗ nào?” Lý Thụy Nhiên cơm nước xong, thời điểm uống trà đột nhiên hỏi.

      “A!” Người này đoán được? Xem ra còn có chút đầu óc?

      Có lẽ thấy ánh mắt Bạch Tiểu Mễ quá mức thẳng thắn khiến Lý Thụy Nhiên lại nghĩ rằng nàng nhận xét tốt về mình, tức giận vừa mới giảm xuống lại bị khơi lên.

      “Đừng dùng ánh mắt ngu ngốc này nhìn ta!” Thẹn quá thành giận.

      “No quá! Chưởng quầy, chúng ta ở phòng nào? Bản phu nhân muốn nghỉ ngơi!” Bạch Tiểu Mễ để ý tới người nào đó trừng mắt nhìn mình, đứng lên mặc kệ đôi mắt giận đến tóe lửa, hề có hình tượng mà duỗi thắt lưng, sau đó gọi chưởng quầy rồi về phía trước.

      “Tiểu nhị, mang vị phu nhân đây qua phòng!” Chưởng quầy gọi tiểu nhị cách đó xa theo Bạch Tiểu Mễ.

      Lý Thuy Nhiên tuy tức giận nhưng vẫn theo lên.

      “Tiểu nhị cám ơn?” Bạch Tiểu Mễ cười khanh khách cảm ơn tiểu nhị, sau đso tiến vào phòng, chẳng qua chưa kịp đóng cửa chợt nghe thấy tiếng Lý Thụy Nhiên, sau đó là tiếng trả lời của tiểu nhị.

      “Tiểu nhị, phòng ta đâu?” Lý Thụy Nhiên trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Mễ vào phòng chuẩn bị đóng cửa, hai người tựa hồ trời sinh xung khắc, vừa thấy mặt luôn ầm ĩ.

      “Thiếu gia cùng phu nhân phải chung phòng sao?” người tự xưng là bản phu nhân, người tự xưng là ta, tuy hai người trước đó có đánh nhau trận nhưng vẫn ngồi ăn cơm cùng bàn, cho nên thực thông minh quyết định hai người chính là đôi vợ chồng hòa thuận.

      Chẳng qua có câu “vợ chồng đánh nhau đầu giường, cuối giường làm hòa”, nhìn vị phu nhân kia kỳ cũng là người dễ ở chung nha! Vị thiếu gia này cũng nên có chừng mực.

      Huống chi bọn họ vừa mới nhìn rất ràng, là vị thiếu gia này đánh người trước.

      “Phốc!” Bạch Tiểu Mễ muốn đóng cửa liền trực tiếp ngừng tay, khóe miệng thấy tiểu nhị dùng ánh mắt rộng lượng nhìn Lý Thụy Nhiên, chịu nổi cười ra tiếng.

      Tiểu nhị nhà này thực có tài a? sai, sai!

      “Ngươi, ai cho ngươi là ta cùng nữ nhân này cùng phòng, nhanh tìm cho ta gian phòng khác nếu đừng trách ta hủy cái khách điếm này, còn có, ánh mắt ta kém đến thế sao? Làm sao có thể coi trọng nữ nhân hung dữ này!” Lý Thụy Nhiên buồn bực muốn đánh người, nhưng đối phương chỉ là thiếu niên mười năm mười sáu tuổi, nhìn qua biết là có võ công, nếu đánh lo lắng bản thân trực tiếp đánh chết .

      “Dạ dạ! Tiểu nhân lập tức báo lại với chưởng quầy!” Tiểu nhị thấy Lý Thụy Nhiên tức giận, lập tức ăn khép nép chạy xuống, chẳng qua trước khi còn nhìn thoáng qua Bạch Tiểu Mễ với ánh mắt đồng tình, nương này đẹp như vậy, đáng tiếc bị gả cho người tốt!

      Lý Thụy Nhiên tức giận vừa mới hòa hoãn xuống lần nữa lại bị khơi dậy, tay nắm chặt, rất muốn đánh người, rất muốn! Bạch Tiểu Mễ tự nhiên cũng thấy được ánh mắt đồng tình của tiểu nhị kia, khóe miệng run rẩy sau đó cười to.

      “Ha ha ha ha......!” Bạch Tiểu Mễ cười gập cả thắt lưng, tiểu nhị này có hỉ cảm.

      “Xấu nữ nhân, ngươi cười cái gì? Còn cười nữa là ta đánh ngươi, tin hay !” Lí Thụy Nhiên tuy rằng biết chính mình đánh lại Bạch Tiểu Mễ, nhưng miệng chắc chắn ăn thiệt thòi.

      “Ha ha ha ha......!” Bạch Tiểu Mễ mặc kệ , tiếp tục cười.

      Lý Thụy Nhiên là người dễ xúc động, hơn nữa vừa thấy mặt Bạch Tiểu Mễ liền đánh nhau, bị cười như vậy tự nhiên phục, cho nên chính mình liền ra tay động thủ.

      Kỳ Lý Thụy Nhiên đối đãi với người khác chẳng phải như thế, chẳng qua phát khi ở cùng Bạch Tiểu Mễ, chỉ có thể lấy phương thức như vậy để đối đãi nên cho tới bây giờ vẫn che giấu cá tính của mình.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn chưởng tới gần mình, lực đạo đúng là , xem ra lần này tức giận .

      Bạch Tiểu Mễ muốn tránh bỗng nhiên phát mình rơi vào trong lòng người, xoay người vài cái rồi trở về vị trí cũ.

      hùng cứu mỹ nhân? Bạch Tiểu Mễ nhất thời kích động, đây chính là tình nữ xuyên thường xuyên đụng phải, nàng đến hơn năm rồi mới được đụng tới lần đầu tiên.

      Mỗ nữ tựa hồ quên, lúc trước nàng bị đùa giỡn, Lý Mặc Nhiên cũng từng xuất cứu nàng.

      Bạch Tiểu Mễ mang theo tâm tình kích động, ngẩng đầu nhìn người ôm mình, tâm tình kích động nhất thời biến mất vô tung.

      Người khác đều là mỹ nam tử, kém mấy cũng đụng phải nam tử bình thường, nhưng vì sao nàng nơi này lại là nữ!

      Bạch Tiểu Mễ thất vọng! Trong lòng thấy thoải mái! Tuy rằng nữ tử trước mắt được coi như mỹ nữ, nhưng lại là nữ tử có mái tóc màu lam xinh đẹp, dù vậy Bạch Tiểu Mễ vẫn thất vọng vô cùng!

      “Tên nam nhân nhà ngươi sao lại thế này? Thế nhưng lại bắt nạt nữ tử, quá đáng!” Mỹ nữ buông Bạch Tiểu Mễ, còn an ủi vỗ lưng nàng.

      Bạch Tiểu Mễ thất vọng rồi lại thất vọng nhưng khi nhìn thấy Lý Thụy Nhiên cam chịu, tinh thần lập tức tỉnh táo trở lại!

      Hai tròng mắt đáng thương nhìn mỹ nữ, người tốt nha!

      Bị ánh mắt nai con đáng thương của Bạch Tiểu Mễ nhìn, mỹ nhân lập tức lên tinh thần, nhìn về phía Lý Thụy Nhiên với ánh mắt buồn bực, nữ hài tử đáng xinh đẹp như vậy mà còn bắt nạt nàng, quả thực phải là người.

      Nghe thấy lời mỹ nữ , trong lòng Bạch Tiểu Mễ thấy sảng khoái, tại nơi mỹ nữ nhìn thấy liền vứt cho Lý Thụy Nhiên ánh mắt đắc ý.

      “Nữ nhân ngươi kỳ quái đấy, chuyện của ta và nàng liên quan gì đến nhà ngươi?” Lý Thụy Nhiên đầu tiên sửng sốt chút, lập tức nhìn thấy ánh mắt đắc ý của Bạch Tiểu Mễ, khóe miệng run rẩy, nhưng cả người vẫn giữ bình tĩnh.

      Chỉ có ở trước mặt người mình quen thuộc, Lý Thụy Nhiên mới có thể thoải mái, nhưng Lý Thụy Nhiên lại biết rằng, ra tiếp nhận Bạch Tiểu Mễ chính là Đại tẩu của mình, nếu cũng ngàn dặm xa xội mang nàng tới nơi này.

      Đối với người xa lạ, Lý Thụy Nhiên lại hồi phục bộ dáng ăn chơi trác táng ai bì nổi kia.

      “Thế nào lại liên quan đến bổn tiểu thư, bổn tiểu thư chính là quen nhìn loại nam nhân như ngươi bắt nạt nữ nhân! Việc này bổn tiểu thư càng muốn quản!” Mỹ nữ nhướng mày, có chút tức giận .

      Người tốt a! Mỹ nữ ngươi quá mạnh rồi.

      Bạch Tiểu Mễ ở bên trợ uy.

      “Nhạc Dao, đừng vô lý như vậy!” Giọng nam tử nhàng nhu thuận vang lên đúng thời điểm hai người giằng co, cảm giác như chủ nhân của thanh dễ nghe này chính là nam nhân bất phàm.

      Bạch Tiểu Mễ thấy sau khi nghe giọng đó, toàn bộ hơi thở của mỹ nữ liền thay đổi, sắc bén vừa rồi lập tức biến mất thay bằng nhu hòa.

      Bạch Tiểu Mễ tò mò nhìn qua, nhịn được thở sâu, này, này, là người sao? Vì sao lớn lên lại đẹp như vậy? Mái tóc màu lam xứng với đôi mắt màu lam nhạt như mây trời, tinh xảo nhưng yểu điệu, da thịt trắng nõn như ngọc, người này chỗ nào đẹp, nếu đặt biển, hẳn là mỹ nhân ngư, mà cũng có thể, mỹ nhân ngư đẹp bằng .

      Cả người phát ra hơi thở tốt lảnh, phảng phất như đám mây thiên sơn, từ xa có thể nhìn thấy nhưng cách nào chạm đến.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn ngây người, mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này, đây vẫn là nam nhân xinh đẹp nhất mà nàng từng nhìn thấy?

      Nam tử tựa hồ cảm giác được ánh mắt e dè kia của Bạch Tiểu Mễ, ánh mắt dừng mặt Bạch Tiểu Mễ, thấy nàng ngây ngốc nhìn mình cũng giận, chỉ coi nàng như người xa lạ rồi chuyển rời ánh mắt chỗ khác.

      Có lẽ vì thường xuyên gặp được ánh mắt như vậy cho nên nam tử tập mãi cũng thành thói quen.

      “Thiếu gia! Sao ngài lại qua đây!” ra hai người đều vừa mới vào khách sạn, mỹ nữ vừa đưa thiếu gia nhà mình trở về phòng, định nấu cơm liền nhìn thấy màn Lý Thụy Nhiên công kích Bạch Tiểu Mễ nên trực tiếp tới hỗ trợ.

      “Vị công tử này, là xấu hổ, do Nhạc Dao quá xúc động, xin lỗi vì làm phiền!” Mỹ nam tử , thanh vẫn dễ nghe như cũ.

      Giờ phút này Bạch Tiểu Mễ cũng khôi phục, bộ dáng si mê vừa rồi khi nghe những lời này, trong mắt thoáng qua tia lạnh lùng nhưng rất nhanh khôi phục.

      Đây phải điển hình của việc hỏi đúng sai phải trái sao?

      Xuất liền trách cứ tỳ nữ của mình!

      “Mỹ nữ, người là người tốt! Tiểu Mễ ở trong này cảm ơn ngươi, lần khác rảnh mời ngươi ăn cơm!” Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Thụy Nhiên định gì đó liền mở lời trước cảm tạ mỹ nữ, tuy rằng nàng cần cứu nhưng người ta là xuất phát từ lòng tốt, nàng tự nhiên muốn cảm ơn.

      cần khách khí!” Mỹ nữ lén liếc nhìn thiếu gia nhà mình, thấy tỏ vẻ gì mới khách khí với Bạch Tiểu Mễ

      “A! mệt mỏi quá, ta muốn ngủ !” Bạch Tiểu Mễ hề hình tượng ách xì cái, sau đó lắc người vòng qua Lý Thụy Nhiên tiến vào phòng mình.

      “Cạch!” Dưới ánh mắt đăm chiêu của ba người đóng lại cửa phòng.

      Bạch Tiểu Mễ tiến vào phòng mới biết được, khách điếm này hiểu lòng người, còn chuẩn bị cả bồn tắm, hơn nữa nước vẫn còn nóng, Bạch Tiểu Mễ cũng nghĩ nhiều, thuần thục cởi quần áo rồi tắm rửa.

      Ba người có chút hâm mộ, mắt Lý Thụy Nhiên hơi nheo lại nhìn thoáng qua nam nữ đối diện, rồi lập tức xoay người tìm chưởng quầy, vẫn chưa có phòng đấy? Về phần hai người này, chỉ cần có ý xấu, cũng lười quản.

      Chẳng qua nghĩ đến ánh mắt vừa rồi của nữ nhân kia nhìn mỹ nam tử, Lý Thụy Nhiên vẫn có chút tức giận, nàng chẳng lẽ biết bản thân là phụ nữ có chồng sao? Lại còn nhìn nam tử như thế, quả nhiên là biết hổ thẹn, hừ!

      Nhưng, người này đến cùng là loại người nào? Trong lòng Lý Thụy Nhiên bình tĩnh như mặt ngoài, lo lắng Đại tẩu coi trọng nam tử kia, dù sao nam tử kia rất đẹp, đến lúc đó Đại ca phải làm sao bây giờ?

      Quả Bạch Tiểu Mễ thích người có diện mạo tốt nhưng nàng lại tin tưởng vào trực giác của chính mình, khi mới bắt đầu đúng là nàng rung động vì dung mạo kia, nhưng biết vì sao khi nhìn kỹ nàng lại cảm giác nam tử kia tựa hồ rất nguy hiểm, hơn nữa nếu tiếp xúc có lẽ rất phiền toái.

      Cho nên Bạch Tiểu Mễ rất nhanh điều chỉnh lại thái độ, nàng thích mỹ nhân nhưng nàng lại càng sợ phiền toái hơn! Hơn nữa người đẹp chỉ có thể nhìn từ xa, có thể thưởng thức nhưng thể tới gần.

      “Thiếu gia, nam tử vừa rồi rất quá đáng, thế nhưng lại bắt nạt nữ tử!” Nhạc Dao tức giận bất bình .

      Mỹ nam tử nhìn thoáng qua tỳ nữ của mình, thản nhiên rời ánh mắt, khóe miệng cong ý cười, cái gì cũng chưa quay trở về phòng mình.


      Kỳ phòng ngay bên cạnh phòng Bạch Tiểu Mễ, nếu cũng xuất đúng dịp như vậy.

      “Ai! Thiếu gia luôn là vậy, cái gì cũng đặt ở trong lòng!” Nhạc Dao sau khi thấy cửa phòng thiếu gia đóng lại, bất đắc dĩ buông câu rồi mượn phòng bếp.

      Tắm rửa xong, toàn thân thư thái, Bạch Tiểu Mễ cùng lười quản Lý Thụy Nhiên có phòng hay , nằm ngã giường ngủ giấc đến tận hừng đông, mấy ngày qua đều ở bên ngoài màn trời chiếu đất, vất vả mới có nơi để ngủ, Bạch Tiểu Mễ tự nhiên muốn hưởng thụ tốt.

      Từ mấy ngày hôm trước, Lí Thụy Nhiên ở đường thu được tin tức, biết Lý Mặc Nhiên tỉnh lại có trở ngại, Bạch Tiểu Mễ tâm thả lỏng, cả người đều trở nên thoải mái.

      đến đây, Bạch Tiểu Mễ tính toán sau khi nhìn thấy Lý Mặc Nhiên, ở bên ngoài chơi chút rồi trở về, dù sao Lý Mặc Nhiên sáng sớm hôm lâu cũng đáp ứng rồi.

      Chẳng qua Bạch Tiểu Mễ lại ngờ tới, thời điểm nàng nhìn thấy Lý Mặc Nhiên thế nhưng lại gặp phải chuyện quá cẩu huyết, cẩu huyết đến mức khiến tâm tư Bạch Tiểu Mễ buồn bực.

    3. Bạch Xà

      Bạch Xà Well-Known Member

      Bài viết:
      503
      Được thích:
      6,160
      Bộ truyện này ngưng lâu do bạn editor có việc bận, thể edit được nữa, nàng nào có hứng thú muốn edit tiếp pm ta để được hướng dẫn nhé! :yoyo53:

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 75
      Edit: Skye

      “Ngươi theo chúng ta làm gì?” thanh nữ tử dễ nghe như thế nhưng giọng điệu vô cùng tốt.

      buồn cười, con đường này là của nhà ngươi à? Dựa và cái gì chúng ta theo các ngươi? Mà phải là các ngươi theo chúng ta!” Lý Thụy Nhiên bình thản liếc mắt về phía thiếu nữ, cực kỳ khinh thường .

      Nàng ta làm như bản thân mình là mỹ nhân thiên tiên sao? Ngay cả nữ nhân Bạch Tiểu Mễ kia còn đẹp hơn nàng, lại còn bọn theo nàng, ra mà , Lý Thụy Nhiên cũng có chút buồn bực, vì sao bọn họ lại chung con đường.

      “Chúng ta vốn là muốn phủ thành Lam Tinh, như thế nào lại theo các ngươi? Mà sao lại người phía trước là theo người khác!” Thiếu nữ bị Lý Thụy Nhiên khinh thường như vậy liền quăng buồn bực, bộ dáng muốn tiến lên đánh .

      “Đây cũng chính là chỗ tài giỏi của các ngươi! Như vậy mới hẳn bị người hoài nghi!” Lời Lý Thụy Nhiên vừa dứt, Bạch Tiểu Mễ nhịn được có vài phần kính trọng với , cái gia hỏa kia trầm ổn như vậy, đối đáp trôi chảy như vậy, xem ra cũng phải là người dễ xúc động.

      “Ngươi cho ngươi là ai, chúng ta làm sao có thể theo các ngươi, thân phận của công tử chúng ta…”

      “Nhạc Dao, thể vô lễ, vị công tử này quả là trùng hợp thôi!” Nam tử đẹp như thiên tiên bỗng nhiên quay đầu, hơi bất đắc dĩ .

      “Hừ, ai biết!” Lý Thụy Nhiên lạnh lùng đáp lại câu, sau đó trừng mắt về phía Bạch Tiểu Mễ rồi lập tức quay đầu nhìn phong cảnh ven đường, đáp lời.

      Bạch Tiểu Mễ khó hiểu, bọn bọn , nàng đúng là bày tỏ bất luận ý kiến gì, thế sao sau cùng lại trừng nàng, đầu óc của tên gia hỏa Lý Thụy Nhiên quả nhiên có suy nghĩ giống người.

      Bạch Tiểu Mễ mặc kệ , ánh mắt nhìn về người cưỡi ngựa phía trước, vẫn tao nhã quý khí bức người, khí chất như tiên lại như , chẳng lẽ như người này trùng hợp sao, mặc kệ là trùng hợp hay , người này quả đẹp khiến người ta muốn nhìn cũng được, dù sao nhàn rỗi vô , nhìn mỹ nhân giết thời gian thôi!

      Bạch Tiểu Mễ nghĩ đơn giản, nhưng hành vi này đặt trong mắt người khác giống vậy.

      Đầu tiên là thiếu nữ xinh đẹp Nhạc Dao, ngày hôm qua nàng biết Bạch Tiểu Mễ là thê tử của Lý Thụy Nhiên, nàng thể nhìn nổi nam tử ức hiếp cho nên mới đến hỗ trợ, tại thấy Bạch Tiểu Mễ nhìn công tử nhà mình, lập tức sắc mặt tốt, thậm chí cảm thấy hôm qua là nàng làm điều thừa, nữ tử biết xấu hổ như vậy, căn bản đáng đồng tình.

      Đến Lý Thụy Nhiên, kia là buồn bực, tuy châm chích nàng nhưng coi nàng là Đại tẩu của mình, cho nên khi thấy nàng nhìn nam tử kia, cảm giác nàng đây là phản bội Đại ca nhà mình, sắc mặt tự nhiên càng thối hơn.

      Đến người bình tĩnh nhất là đương bị nhìn kia, tuy cảm thấy Bạch Tiểu Mễ có chút lớn mật, nhưng từ đến lớn, chỉ cần lộ chân dung đưa tới vô số nữ tử, cho nên sớm luyện thành thói quen.

      Mà nam tử cũng nhìn ra, tuy Bạch Tiểu Mễ rơi ánh nhìn người nhưng trong mắt chỉ có thưởng thức, có cái khác, đây cũng là nguyên nhân thấy phiền chán nàng, chẳng những chán phiền mà còn có chút tò mò.

      Tuy là kỵ mã nhưng tốc độ cũng nhanh, dù sao nơi này đường cũng tốt lắm.

      Sau đoạn đường Bạch Tiểu Mễ cảm thấy mông bị xóc nảy có chút đau, lại thêm tháng vài lần cưỡi kỵ mã, cho nên đối với đường ở cổ đại này lại càng khó chịu.

      “Lý Thụy Nhiên, ta mệt mỏi!” Sắp đến giữa trưa, Bạch Tiểu Mễ nhìn trời, rồi nhìn phía trước tính toán tìm cây đại thụ hóng gió.

      “Đại ca còn đợi chúng ta!” Còn có ngày rưỡi nữa là đến nơi, muốn trì hoãn thời gian.

      “A…! Được rồi!” Bạch Tiểu Mễ làm bộ hiểu , nhưng động tác như vậy, nàng điều khiển ngựa đến cây đại thụ, thời điểm ngang qua mỹ nam tử còn dùng ánh mắt sáng quắc nhìn thoáng qua.

      “Công tử cũng mệt mỏi rồi! Ngồi dưới đại thụ hóng gió thôi!” Bạch Tiểu Mễ cười , ra nàng cũng chỉ mở miệng lấy lệ, căn bản ngờ tới đối phương qua.

      Đúng là ngờ, khi mỹ nam tử nghe thấy lời này còn phá lệ nhìn trời, sau đó nhìn Bạch Tiểu Mễ, lập tức gật đầu rồi tới cây đại thụ,.

      Lúc này thiếu nữ xinh đẹp Nhạc Dao vốn chờ xem kịch vui có chút phản ứng kịp.

      Công tử thế nhưng dừng lại, đúng là khiến người ta thể tưởng được, thiếu nữ xinh đẹp Nhạc Dao kinh ngạc nhìn công tử nhà mình nhìn về hướng Bạch Tiểu Mễ, nữ tử này đẹp nhưng vẫn cách nào so sánh cùng công tử, công tử hẳn …! , , thiếu nữ xinh đẹp Nhạc Dao lắc đầu! Công tử là ai chứ? Làm sao có thể để ý tới phụ nữ có chồng.

      “Ngươi làm cái gì vậy?” Lý Thụy Nhiên thấy Bạch Tiểu Mễ ngồi xuống, có chút buồn bực nhìn nàng.

      “Nghỉ ngơi thôi! Nếu Lý Thụy Nhiên ngươi ngại trước , đến lúc ta đến phủ thành Lam Tinh tìm ngươi! cần lo lắng ta lạc đường!” Bạch Tiểu Mễ tốt bụng đề nghị.

      “Ngươi, đại ca… Thôi!” Vốn là muốn , nhưng thấy có người ngoài cho nên cũng tiếp.

      Bạch Tiểu Mễ bày ra điểm tâm tự mình mua, bắt đầu chậm rãi ăn, tao nhã hơn nhiều so với khi ở khách điếm.

      “Cố làm ra vẻ!” Bỗng nhiên hai tiếng cùng lúc phát ra, hai người đồng thời sửng sốt phen, lập tức liếc nhìn đối phương, sau đó hừ lạnh tiếng nghiêng đầu sang bên, hiển nhiên tính tình rất nhen.

      “Đôi nam nữ khó tính như nhau!” Bạch Tiểu Mễ phải người để mặc người ta xâu xé nhau, lập tức cố ý ái muội nhìn về phía hai người, sau đó dùng giọng điệu vô cùng ái muội .

      Hai người vừa nghe đều mặt đỏ phen, trực tiếp lan sang tận mang tai.

      “Ngươi bậy bạ gì đó?” Nhạc Dao nhìn trộm qua công tử nhà mình, thấy vẻ mặt công tử đổi mới thở dài nhõm hơi đồng thời lại có chút thất vọng, trừng mắt hướng về Bạch Tiểu Mễ, hận thể tiến lên đánh nàng.

      “A! Ta có cái gì sao? Ta chỉ tên họ ràng mà! Tại sao ngươi lại trừng ta?” Bạch Tiểu Mễ tự nhiên sợ mỹ nữ Nhạc Dao trước mắt, nữ tử này có võ công rất cao nhưng nàng vẫn có thể ứng phó.

      “Ngươi, nữ nhân ngươi, ngày hôm qua thực nên giúp ngươi!” Nhạc Dao khó thở, vừa xong liền rút kiếm ra khỏi vỏ, mắt thấy muốn đâm người Bạch Tiểu Mễ.

      “Ngươi sao lại như thế, động tý là ra tay!” Bạch Tiểu Mễ là đại tẩu của , Lý Thụy Nhiên tự nhiên để người khác ức hiếp, tuy nhiên nghĩ ai đó có thể ức hiếp được nàng.

      Lý Thụy Nhiên kiên định ngăn mũi kiếm, thờ ơ nhìn về phía Nhạc Dao.

      Kỳ ngươi cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu! Còn phải là ngươi động tý liền ra tay với ta đấy sao, Bạch Tiểu Mễ thấy nguy cơ được giải trừ, nghe Lý Thụy Nhiên như vậy, khóe miệng giật giật phen.

      Chẳng qua giờ tuấn nam mỹ nữ đối địch lại nhau, đây chính là trò hay, nàng nên xem diễn trò ? Hay là vừa xem vừa bên trợ uy?

      Theo tình huống mà , nàng hẳn nên ủng hộ phái nữ, nhưng vừa rồi người cũng phái tựa hồ muốn công kích nàng, thôi, vẫn là trợ uy cho Lý Thụy Nhiên ! Dù sao cũng coi như người nhà!

      “Lý Thụy Nhiên, cố lên, đánh nhừ tử nàng ta , là quá kiêu ngạo, thiếu nữ lại ra tay với phu nhân ngang sức, quả thực có đạo nghĩa giang hồ!” Bạch Tiểu Mễ nghĩ thông suốt, ăn cũng khá nhiều, lập tức đặt tay môi, bắt đầu la lên.

      Hai người đối địch với nhau nghe tiếng như thế, vội ngừng chân, thiếu chút nữa ngã quỵ mặt đất, ngay cả mỹ nam tử luôn luôn bình tĩnh im lặng cũng giật giật khóe miệng.

      tại sao lại có người thích náo loạn, còn làm chuyện trợ uy mất mặt này, xem ra ngày hôm qua trông nàng nhu nhược là nhìn lầm rồi.

      Ánh mắt mỹ nam tử hơi đảo qua khuôn mặt nhắn tinh xảo tuyệt mỹ của Bạch Tiểu Mễ, vốn tính toán kêu dừng lại, nhưng nhìn bộ dáng nàng hưng phấn bừng bừng, lời vừa tới miệng liền nuốt xuống, ánh mắt nhàn nhạt rơi gương mặt kia, rất ít nhìn thấy nữ tử có biểu tình phong phú, lại còn để ý tới hình tượng nữ tử.

      “Ngậm miệng!” Lý Thụy Nhiên bên ứng phó với công kích của Nhạc Dao, dù sao công lực của hai người sai biệt lắm, Lý Thụy Nhiên thể phân tâm, có người bên cạnh kêu la quả thực là ma , muốn phân tâm cũng được, chẳng qua người bị quấy nhiễu cũng chỉ có mình , nếu sớm bị thua rồi.

      “Lý Thụy Nhiên ngươi làm kia? Đói à? Ra tay mà mềm nhũn thế à, đánh mặt nàng ! Đánh đến khi mẹ nàng nhận ra mới thôi, còn dám giết bản phu nhân à! Tuổi thanh xuân của bản phu nhân thiếu chút nữa bị hủy tay nàng đấy! A! Đúng rồi! Ai ôi! Ngươi làm gì? Tiểu tam vô sỉ, vậy mà thừa dịp đánh nhau còn muốn chiếm tiện nghi của nương, trộm ngực người ta, vô sỉ!....”

      Dưới tàng cây chỉ có thể nghe được tiếng tươi mát êm tai của Bạch Tiểu Mễ, vui! Kích động!

      “Bạch Tiểu Mễ, đủ rồi! Còn nữa ngay cả ngươi ta cũng đánh!” Lý Thụy Nhiên cùng Nhạc Dao bị ma của Bạch Tiểu Mễ quấn lỗ tai nên đánh chẳng xong, Lý Thụy Nhiên thu kiếm nhanh chóng đến bên cạnh Bạch Tiểu Mễ, tức giận trừng mắt .

      “Hừ, đánh lại người ta còn mượn bản phu nhân trút giận!” Bạch Tiểu Mễ bĩu môi, sau đó ngồi trở về, căn bản đặt Lý Thụy Nhiên tức giận vào mắt.

      Nàng tên Bạch Tiểu Mễ sao? Tên này đặc biệt, đặc biệt như con người của nàng?

      Ánh mắt mỹ nam tử lại nhàn nhạt đảo qua mặt Bạch Tiểu Mễ, nữ tử này rất kỳ lạ!

      Hai người bọn họ là phu thê sao?

      “Cho người, ăn !” Bạch Tiểu Mễ đưa chút lương khô cho Lý Thụy Nhiên, vừa mới giúp nàng trút giận, nàng tự nhiên thể vong ân phụ nghĩa.

      “Hừ!” Tuy sắc mặt Lý Thụy Nhiên tốt, nhưng vẫn nhận lương khô từ tay Bạch Tiểu Mễ, trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Mễ cái, sau đó ngồi bên cạnh nàng bắt đầu ăn lương khô.

      Sau khi Nhạc Dao ngừng lại cũng biết bản thân mình lỗ mãng, cẩn thận tới bên người mỹ nam tử, . “Công tử!”

      có việc gì, ăn !” Mỹ nam tử làm khó Nhạc Dao, gật đầu rồi nhìn về phía phong cảnh phương xa.
      Last edited: 14/5/15

    5. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Hay wa´.....:yoyo19::yoyo19: fải nam fụ ko ta? Ho´ng qa´

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :