1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Hai cha con mắc cười quà mất, dễ thương :yoyo40::yoyo40:
      LạcLạc thích bài này.

    2. ngoccam

      ngoccam Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      64
      mau có chương mới @LạcLạc thương 2 cha con quớ
      LạcLạc thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 77
      Bất quá lại ngây ngô ngốc nghếch, mới lần đầu gặp gỡ leo lên người người ta, hình như tốt lắm.

      Trần Bắc Bắc muốn ôm Trần Ngai Ngai đầu gối Lục Chung xuống, “Ngại quá, bình thường Ngai Ngai phải như vậy…”

      Lục Chung ngẩn người, giữ tay Trần Bắc Bắc.

      Trần Bắc Bắc cũng thoáng sửng sốt mới hiểu ý Lục Chung, miễn cưỡng cười cười, “Thằng bé này rất nghịch ngợm, làm bẩn quần áo …”

      Lục Chung lắc đầu, nhìn Trần Ngai Ngai ở trong lòng, hiếm khi nở nụ cười dịu dàng.

      Mặc dù, nụ cười này hơi cứng nhắc thôi.

      Trần Bắc Bắc thầm cười, cũng rút tay về.

      Thôi, Ngai Ngai hiếm khi thân thiết với người, tùy bé vậy.

      Hơn nữa, Trần Như Ngọc tắm cho Trần Ngai Ngai sạch thơm tho, đâu còn là gấu con bẩn thỉu chứ.

      Sắc trời tối hẳn.

      Trần Cận Nam cũng về nhà.

      Trông thấy Lục Chung, hiển nhiên hơi kinh ngạc.

      Đặc biệt thấy Trần Ngai Ngai ngồi đầu gối , càng muốn rớt cằm.

      Hai người này đúng là có dáng dấp giống .

      Trần Cận Nam gãi đầu, biết phản ứng làm sao chỉ có thể gật đầu với Lục Chung, “Lục tiên sinh, xin chào.”

      Lục Chung cũng hòa nhã với sinh vật giống đực lắm, song nhớ lời Lục Tư , vẫn gật đầu, rốt cuộc chào hỏi.

      Lúc ăn cơm, Trần Cận Nam còn lặng lẽ đánh giá Lục Chung và Trần Ngai Ngai.

      Thảo nào, Lục Tư tiên sinh ấy bảo xem hình, hóa ra đúng là đúc từ khuôn.

      Lại nhìn Trần Bắc Bắc bên cạnh chỉ lo ăn cơm, tim phổi vậy, cũng chẳng biết có biết chân tướng .

      Nghĩ tới đây, Trần Cận Nam lặng lẽ mặc niệm cho ba Ngai Ngai mới nhậm chức.

      Vì trong nhà có khách, nên bàn cơm chẳng ai chuyện.

      Mấy người yên lặng ăn cơm, sau đó giải tán.

      Đáng nhẽ Lục Chung chả muốn về sớm thế, song Lục Tư điện thoại hết cuộc này tới cuộc khác.

      còn cách nào, chỉ đành về trước.

      Trần Bắc Bắc ước gì lập tức về ngay, mặt dày mày dạn ở lại, khiến trong lòng nhà người ta đều run sợ.

      nghiệt, còn mau rời .

      Cuối cùng, Lục Chung ra cửa.

      Trần Bắc Bắc bị Trần Như ngọc đẩy ra ngoài tiễn .

      Trần Bắc Bắc thoáng cam lòng.

      lái xe cẩn thận tí.”

      Lục Chung cười gật đầu, được mấy bước lại xoay đầu,

      Ngày mai tới đón em. gửi tin nhắn cho .

      Trần Bắc Bắc kinh ngạc, “Đừng… đừng… tự tôi…”

      Song tên này căn bản cho từ chối, dứt khoát xoay người .

      Lúc trở vô nhà, Trần Như Ngọc dọn dẹp xong căn phòng.

      Thấy Trần Bắc Bắc ủ rũ cúi đầu vào phòng, Trần Như Ngọc bèn gọi lại.

      “Bắc Bắc, con và Lục tiên sinh ấy ở chung thế nào?”

      Sao lại có cái dáng vẻ này.

      Trần Bắc Bắc lườm cái, “Mẹ, mẹ gì thế?”

      Trần Như Ngọc oán trách nhìn , “Con bé này, cào mặt người ta thành như vậy…”

      “Mẹ… mẹ nghĩ nhiều rồi, mẹ… mẹ thực hiểu lầm… con và Lục Chung phải như mẹ nghĩ đâu, ta đưa con về là do tiện đường thôi.” Trần Bắc Bắc đổi sắc mặt bịa đặt, “Mẹ, mẹ thử nghĩ xem, con là bà mẹ con, dù sao ta cũng chẳng được lại là phú nhị đại trẻ tuổi đẹp trai… Bọn con…”

      Bọn con thích hợp.

      Trước đó, Trần Như Ngọc và Trần Cận Nam đều truyền bá tư tưởng cho Trần Bắc Bắc.

      Từ xưa đến nay, môn đăng hộ đối.

      Con cóc thể ăn thịt thiên nga, ngoan ngoãn tìm con ếch sống cho tốt cả đời.

      Do đó, trong lòng Trần Bắc Bắc mặc dù hơi ngạc nhiên với hành động của Lục Chung, cũng mơ hồ sáng tỏ ít, song cảm thấy có khả năng.

      Lục Chung là dạng người gì, là dạng người gì. Hai người khác biệt như mây với bùn, sao có thể lẫn vào nhau được?!

      “Con bé ngốc, lại làm sao nữa, Lục tiên sinh người ta chẳng phải rất thích con của con sao?”

      “Hừ… chừng người ta chỉ lễ phép thôi.” Trần Bắc Bắc ngáp cái, “Mẹ, con ngủ, mai còn phải nữa.”

      “Con bé này…” Trần Như Ngọc ở sau lưng thở dài, Trần Bắc Bắc đóng cửa ngủ.

      “Mẹ, hình như Bắc Bắc nhớ Lục tiên sinh chút nào.”

      Trần Cận Nam rửa tay xong, nhìn cánh cửa em đóng chặt, yếu ớt thốt câu.

      Trần Như Ngọc lại thở dài, “Đúng vậy, chẳng biết năm đó xảy ra chuyện gì, mẹ thấy Bắc Bắc nhớ chút xíu nào chuyện trước kia, chẳng biết việc này là chuyện tốt hay cxấu nữa…”

      Trần Bắc Bắc biết mẹ và trai ở bên ngoài lo lắng vô cùng.

      Hôm sau, quả nhiên Lục Chung đúng giờ tới đón .

      xách hành lý chuẩn bị lên xe, Lục Chung lại .

      “Sao thế? Còn chuyện gì ư?”

      Lục Chung lấy điện thoại ra, gõ hai chữ.

      Thằng bé.

      “Ồ…” Trần Bắc Bắc xoay đầu lại thoáng nhìn ngôi nhà, “ Ngai Ngai hả, nó được mẹ tôi chăm sóc… dù gì tôi dẫn theo cũng bất tiện.”

      Nét mặt Lục Chung hơi tiếc nuối, sau đó lên xe vẫn lưu luyến rời nhìn ngôi nhà.

      Trần Bắc Bắc buồn bực, lẽ nào Lục Chung thích Trần Ngai Ngai, là .

      chưa kịp tháo gỡ hoàn toàn nghi hoặc trong lòng, hai người họ đến biệt thự.

      Lúc xuống xe, Lục Chung tiếp nhận hành lý của , trực tiếp vào nhà.

      Sau khi thả hành lý xuống, mới chần chừ cho Trần Bắc Bắc biết suy nghĩ của .

      rất thích Trần Ngai Ngai, hi vọng Trần Bắc Bắc dẫn bé tới chơi.

      Đương nhiên Trần Bắc Bắc hi vọng Trần Ngai Ngai tới, phải chăm sóc đứa trẻ to xác là đủ rồi, còn thêm em bé, càng phiền phức hơn.

      Mặc dù Trần Ngai Ngai ngoan lắm, song bớt phần phiền phức cũng tốt.

      Cũng như ý Trần Bắc Bắc, chưa tới hai ngày Trần Cận Nam đóng gói Trần Ngai Ngai đưa tới, nguyên nhân là Trần Như Ngọc phải hóa trị, rảnh chăm sóc Trần Ngai Ngai.

      Bên dì Chu gần đây bề bộn nhiều việc, Trần Bắc Bắc có cách nào đành đích thân dẫn theo Trần Ngai Ngai.

      Cũng may, dạo này có nhiều thời gian rảnh, hơn nữa Trần Ngai Ngai rất ngoan, ném bé cho Xấu Xấu là được.

      Trần Ngai Ngai hoàn toàn vứt bỏ Xấu Xấu, trái lại lăn lộn ở chung với Lục Chung.

      Đôi khi, Trần Bắc Bắc giặt đồ xong phát lớn này ngồi ghế salon chơi game.

      Bình thường Lục Chung chơi, Trần Ngai Ngai ngồi trong lòng giật giật kéo kéo, ngọ ngoậy.

      Bức tranh này, vô hình khiến Trần Bắc Bắc hơi thương cảm.

      Nếu mất ký ức, nếu biết ba Trần Ngai Ngai là ai, phải chăng Trần Ngai Ngai cũng tìm tình thương của cha người người xa lạ đúng ?

      Viền mắt Trần Bắc Bắc thoáng ửng đỏ, buổi tối khi Trần Ngai Ngai ngủ, Trần Bắc Bắc nhịn được hôn lên khuôn mặt nhắn của bé, lẩm bẩm : “Xin lỗi… xin lỗi, Ngai Ngai… mẹ có cách nào… có cách nào cho con người ba…”

      xong, Trần Bắc Bắc thở dài, chuẩn bị tắm rồi ngủ.

      Xoay người lại, Lục Chung đứng ngay cửa, chẳng biết nghe được bao lâu.

      Hơi xấu hổ, Trần Bắc Bắc tới.

      “Lục tiên sinh, còn cần gì ?”

      Lục Chung lắc đầu, tầm mắt liếc nhìn Trần Ngai Ngai ở phía sau. Sau đó vươn tay, trực tiếp nắm tay Trần Bắc Bắc.

      Trần Bắc Bắc sững sờ, tên này lại uống rượu ư?

      Nhưng ràng có mà.

      muốn làm gì?” Trần Bắc Bắc cảnh giác lui về sau bước.

      Lục Chung lấy điện thoại ra, cười cười vô tội với .

      Muốn uống ly ?

      Thấy ánh mắt càng dè dặt, Lục Chung lấy di động, lại gõ hàng chữ.

      uống nước trái cây.

      Tối nay ánh sao rất sáng, có lẽ do buổi chiều gặp được màn ấm áp, cũng có lẽ do gần đây Trần Bắc Bắc có nhiều thời gian rỗi.

      rảnh rỗi quá bèn nghĩ lung tung.

      “Lục tiên sinh, rất thích Ngai ngai nhà chúng tôi sao?”

      Lục Chung nhấp ngụm nước trái cây, gật đầu.

      “Nó rất đáng đúng ?” Trần Bắc Bắc uống hớp rượu, thở dài thỏa mãn, “Lúc tôi sinh nó tôi bị khó sinh, đầu nó quá lớn, tôi đau lắm, lúc đó bên cạnh tôi chỉ có mẹ và trai, tôi nghĩ, là ai, tại sao tôi phải sinh con cho người tôi biết chứ… Nhưng sau đó ràng tôi cảm nhận được động tĩnh của Ngai Ngai… Nó chẳng phải con người khác, là con của tôi… Đúng… là của tôi.”

      Người khác cần bé, chả sao cả.

      thế giới này, chắc chắn cần bé.

      Trần Bắc Bắc vẫn nghĩ vậy.

      cho rằng có thể cho Trần Ngai Ngai đầy đủ tình thương của người mẹ là đủ.

      Song hôm nay thấy Trần Ngai Ngai ngoan ngoãn ngồi đầu gối Lục Chung, Trần Bắc Bắc thoáng xúc động.

      xem, có phải tôi quá ích kỷ . Cho dù có tình thương của mẹ sao, cái nó mất tôi vĩnh viễn thể cho được.”

      “Tôi biết ba nó là ai? biết ta có tôi , có muốn Ngai Ngai , thậm chí tôi cũng chẳng biết tại sao Ngai Ngai biết , nó chưa gọi tiếng mẹ lần nào…”

      Viền mắt Trần Bắc Bắc đỏ ửng, nước mặt được tiếp tục kiềm nén.

      lại uống hớp rượu, nhìn Lục Chung ở bên cạnh lần nữa.

      “Hình như tôi say rồi… Bằng sao có thể nhiều như vậy…”

      Hít sâu hơi, Trần Bắc Bắc đặt ly rượu xuống, “Cứ thế , Lục tiên sinh, mai tôi còn phải làm, tôi ngủ trước đây.”

      Lúc ngang qua Lục Chung, tay Trần Bắc Bắc cứng đờ, Lục Chung vươn tay túm lại.

      bị kéo ngã vào lòng.

      Trong đêm tối, đôi mắt rạng ngời rực rỡ, sáng như sao.

      Thực ra biết chứ.

      có thể đơn thuần, song cũng ngốc.

      người đàn ông, dùng hết thủ đoạn đối xử tốt với người nhà mình, lại trói bạn bên cạnh, tốt với con bạn.

      ta có ý đồ với bạn, nhất định là lừa gạt.

      Môi Lục Chung rơi xuống, khóe miệng Trần Bắc Bắc tránh , giọng , “Lục tiên sinh, tôi có Trần Ngai Ngai rồi, hiểu ?”

      Lục Chung là người thông mình, chắc chắn hiểu ý .

      là người mẹ con, thậm chí còn chẳng biết cha đứa bé.

      Bọn họ xứng.

      Lục Chung hình như cười cười, vươn tay khẽ vuốt cằm , sau đó tiếp tục dịu dàng hôn.

      lát sau, Trần Bắc Bắc cảm giác lòng bàn tay tê dại.

      Hình như Lục Chung viết.

      sao, đợi được em rồi.

      -----

      Tác giả: Cuối cùng gặp mặt… Phải chăng cảm thấy hai người phát triển quá nhanh?
      Last edited: 26/9/15
      Uyên Sama, gemikat, Tiểu Ly 111144 others thích bài này.

    4. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Có cảnh nóng , cắt ngay khúc thế này chắc ko quá, rồi làm sao chị nhớ lại được ta, chắc còn chút trở ngại phía trước đây
      Thanks @LạcLạc :th_57:
      LạcLạc thích bài này.

    5. Maruko

      Maruko New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      9
      cám ơn lạc lạc :038: oa oa cả nhà Chung biết chừng nào được đoàn tụ đây?
      chị phan lôi chương mấy mới phục hồi trí nhớ nhỉ? hay chị lần nữa dù chẳng nhớ gì?
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :