Chương 1
“ là là, làm sao lại gặp thầy ấy ở trong này chứ?" Từ Du Mạn ảo não suy nghĩ, nhưng làkhông thể nhìn trước mặt áo sơmitrắng toàn bộ cúc áo đều ngay ngắn nắn nót mà đây lại là thầy giáo Ngữ Văn mới của ,đồng thời người đàn ông lộ ra mỉm cười này cũng là chủ nhiệm lớp . Thầy giáo Ngữ Văn này vừa đến trường bọn họ bắt đầu trở nên nổi bật rồi.Tham gia nghiên cứu Thạc sĩ và Tiến sĩ tại đại học Cambridge, còn có bộ dạng làm cho người ta thể dờimắt được, dáng người kia cũng cực kì tốt. Nghe người đàn ông mặc áo sơmi nhìnđẹp mắt dáng người nhất định tốt lắm, cho nên dáng người của tuyệt đối khôngkém nhỉ.Người đàn ông như vậy cư nhiên đến trường trung học bọn làm thầy giáo NgữVăn,nếu có chút chấn động gì chắclà ở phiá Tây song song xuất hai mặttrời rồi.
nghĩ tới ở Trầm Luân cũng gặp phảingười đàn ông chủ nhiệm lớp kiêm thầy giáo Ngữ Văn của bọn . là xuất môn xem hoàng lịch. Từ Du Mạn có vọng tưởng người đàn ông này nhớ , tuyrằng tại mới làm thầy chỉ có tuần, nhưng là bọn họ tiếp xúc cũng khôngchỉ bảy lần. Ai bảo làm ban lãnh đạo thứhai— lớp trưởng làm chi.Còn người đứngđầu tất nhiên chính là thầy chủ nhiệm."Chào thầy, khéo."
Cố Uyên chau chau mày, cũng nghĩ đến trong Trầm Luân gặp được TừDu Mạn. Này chẳng phải là người được thầy khen ngợi lớp trưởng của lớp đây sao, làm sao có thể tới chỗ như thế này?
"Uyên, học sinh của cậu sao?" Người đànông có đôi mắt đào hoa bên cạnh Cố Uyênnhìn nhìn Từ Du Mạn, sau đó hỏi Cố Uyên.
" Ừ." Cố Uyên cũng biết nên gì.Vốn cũng có gì muốn . Chẳngqua hơi có chút kinh ngạc thôi, đối với Từ Du Mạn là học sinh giỏi làm sao lại đến loại địa phương này, có hứng thú biết. đến Trầm Luân bất quá chỉ tới gặp bạn tốt Yến Trầm Phong mà thôi. Cũng là ngườicó đôi mắt đào hoa bên cạnh này.
Đáng tiếc, Yến Trầm Phong lại hiểu sai ý, lập tức giữ lại " thấy trường hợp này thế nào? chưa thành niên cũng dẫn đến? Có phải muốn làm ? “ cho rằngCố Uyên để ý học sinh mình chạy tới loại địaphương này. Dù sao, khi Cố Uyên lên cấp ba liền muốn thi vào trường làm giáo viên. Nữoa nhi này, xem ra hẳn là đến 18 tuổi . Cho nên mới có hành động như vậy.
Vào lúc này Từ Du Mạn lại lên tiếng: "Tôiđã trưởng thành, năm nay 19 tuổi. Cầncho xem chứng minh thư ?" Từ Du Mạn vô tình gặp thầy giáo có chút xấu hổ cùng hoảng loạn biết làm sao bây giờ còn thấy dấu dấu vết nữa rồi. Từ Du Mạn ra lời này, trừ bỏ làm cho CốUyên nhíu mày, cũng là chút phản ứng cũng có.
Người có liên quan đều có tỏ thái độ, Yến Trầm Phong cũng có chút xấu hổ. Vốntưởng rằng Cố Uyên làm giáo viên chủ nhiệm tính tình thay đổi tí, nghĩ tới vẫn là giống trước kia người đức hạnh,đối tình gì đều thờ ơ. Yến Trầm Phongcũng có cái tâm tư kiểm tra chứngminh thư của Từ Du Mạn . Dặn dò quảnlí đưa cho Từ Du Mạn thẻ hội viên, coinhư là nhận lỗi thất thố vừa rồi. Từ Du Mạn chút khách khí tiếp nhận tấm thẻ hộiviên. Từ Du Mạn coi như là thường đến, nhưng biết muốn được thẻ hội viên nơi nàyrất dễ dàng,nên mới cần phíphạm.
"Chúc thầy chơi vui vẻ.Em về nhà trễ ba mẹsẽ lo lắng, nên trước bước rồi. Báibai." Từ Du Mạn xong, lôi kéo bạnThẩm Mặc Dư liền rời Trầm Luân. Yến Trầm Phong nhìn nhìn đồng hồ Thụy Sĩ trêncổ tay,chỉ giờ sáng, giờ phút này, có phảihay về nhà quá sớm?
"Học sinh này của cậu thú vị nha."
" thôi, ngày mai mình còn muốn lên lớp."Cố Uyên cũng đợi Yến Trầm Phongnói nữa, cũng ra Trầm Luân.Cố Uyên kia,sớm muộn gì cũng có ngày có người đánh vỡ biểu cảm ngàn năm thay đổicậu. Yến Trầm Phong hung hăng suy nghĩ.
"Con nhóc, kĩ thuật dối của cậu càngngày càng lợi hại nga, mặt đỏ hơi thở gấp. Làm ngay cả mình cũng chorằng cậu ,cái gì về nhà trễ ba mẹ cậu lo lắng chứ. Ha ha. Bất quá, con nhóc, anhta là thầy của cậu à?" Thẩm Mặc Dư ra Trầm Luân, mới hỏi. Vừa mới ở trongTrầm Luân tiện mở miệng hỏi, dù sao trường hợp như vậy . . .
"Thế nào? Vừa ý ta rồi hả? Muốn haykhông chúng ta trở về, mình giới thiệu chocậu?" Từ Du Mạn vui đùa .
"Mình là muốn người đàn ông này thoạtnhìn tệ, cậu có nghĩ vậy hửm?"
"Có a." Từ Du Mạn dùng tâm địa . cũng phải đối với bản thân quá mức tự tin, mà là trong lúc hai người các tùy tiện đùa mà thôi. Tuy rằng như vậy nếu như bị người khác nghe được khẳng địnhsẽ suy đoán tốt. Nhưng là hai ởcùng, cho tới bây giờ đều là như vậy kiêng nể gì ."Nhưng mà mình cóhứng thú."
"Ha ha,biết chắc cậu như vậy mà. Con nhóc, đêm nay tới nhà mình ngủ ?"
"Vẫn là tới nhà mình ." Từ Du Mạn nhàn nhạt . Thẩm Mặc Dư cũng cáigì? biết Từ Du Mạn có nguyên nhân lựachọn như vậy. Kỳ thực, cũng muốn trở về nơi trước kia, biết đó còn có thểgọi là nhà . Nhà Từ Du Mạn cáchTrầm Luân phải quá xa, lá gan hai côchoai choai cũng rất lớn, cứ như vậy đường trở về nhà Từ Du Mạn. Nhà Từ Du Mạn ở tiểu khu Hoa Dương, là khu nhàchung cư. Phòng ở lớn, nhưng cũngkhông . Từ Du Mạn Thẩm Mặc Dư cùngbảo vệ tiểu khu đều rất quen thuộc , nhìn thấy hai , bảo vệ lập tức mở cửa để hai người vào. bên mở cửa vừa " Lần sau các cháu về sớm chút .Chỉ có hai ở bên ngoài rất nguy hiểm ."
" biết, chú dài dòng quá à." Từ Du Mạnnghịch ngợm . Có thể cùng bảo vệ chuyện như vậy, chứng minh bọn họ quả thậtrất quen thuộc rồi.
Từ Du Mạn lấy chìa khóa ra, mở cửa. Thẩm Mặc Dư tháo đôi giày xanh thường mang ra thay vào đôi dép lê SpongebobSquarepant.Từ Du Mạn thay đôi giày màu hồng bằng đôi dép lê Spongebob Squarepant.Trong phòng tắm có hai khăn rửa mặt, hai khăn tắm rửa, hai cái ly súc miệng, hai bàn chải đánh răng, cái gì cũng đều là đôi. Làcủa cùng Thẩm Mặc Dư .
Rửa mặt xong, Từ Du Mạn cùng Thẩm Mặc Dư ngã xuống giường, ngủ say. Trướckhi ngủ Từ Du Mạn quên chỉnh đồnghồ báo thức.
Cố Uyên mới từ Quốc trở về, nhà ở cònchưa có tìm được. Cho nên tạm thời ở tổ nhỏcủa Yến Trầm Phong. Là nhà Yến Trầm Phong tự mình mua ở bên ngoài. Trong nhà Yến Trầm Phong gần đây có chuyện, cho nên cũng có ở chỗ kia. Nhưng tiện nghicho . Bất quá, cho dù hai người là bạn bè vô cùng tốt, nhưng Cố Uyên vẫn thích cùng người khác ở cùng chỗ. Cho nên cùng lúc Cố Uyên ở tổ của Yến Trầm Phong, bản thân tìm người nhờ hỗ trợ tìm nhà.
Sau khi Cố Uyên trở về còn tắm rửa cái, đọc sánh chút rồi mới ngủ. Đây là thói quen của . Mặc kệ rất trễ hay mệtmỏi,nhưng tất cả phải theo quá trình. Cố Uyên có cài đồng hồ báo thức, cho dù tại rất trễ,ngày mai vẫn có thểthức sớm.
Từ Du Mạn bị đồng hồ báo thức đánh thức,lúc đó vẫn còn nằm mơ. Lại từ trong giấc mộng bị đánh thức, cũng có lập tức rời giường, mà là nhắm mắt ngủ thêm mộtlát. luôn cài đồng hồ báo thức kêu sớmmột tiếng. Mười phút thiêm thiếp, 30 phút làm bữa sáng ăn bữa sáng, còn lại 12 phútngồi xe, năm phút vào trường. Thời điểmba phút chuông reo tiến vào phòng học. Nóichung, Từ Du Mạn có thể giống như các bạn khác cần sớm. Nhưng Từ Du Mạn là lớp trưởng, phải đến sớm giữ trật tự của lớp.Thầy cũng khuyên cầnđến sớm, hoặc là có thể ở nội trú, lại cựtuyệt.
Làm xong bữa sáng, Từ Du Mạn ăn nửa,chừa lại nửa trong nồi để lát ThẩmMặc Dư rời giường ăn.Từ Du Mạn đến gần lớp học cảm thấy khí có chút là lạ.Bình thường đều là khi tiến vào lớp mới yên tĩnh, hôm nay thế nào còn chưa tới yên tĩnh như vậy rồi? Liền ngay cả Lâm Lam cùng Vương Nguyệt thích chuyện cũngkhông có chuyện. Từ Du Mạn vào lớpngẩng đầu nhìn lên bục giảng liền thấy Cố Uyên ngồi nghiêm túc ở đó.
"Bạn học Từ Du Mạn, em đến muộn." Cố Uyên nhìn lướt qua Từ Du Mạn, cúi đầu, viếtgì đó xuống sổ. Từ Du Mạn biết, đó là sổđiểm danh.
"Thầy lúc em vào mới vừa reo ba phútchuông, thể tính đến trễ ạ." Từ Du Mạn căn cứ vào đạo lý mà bảo hộ quyền lợi của mình.