1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đông Xưởng Tướng Công - Lạc Bút Xuy Ngữ (Update 75)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sườn Xào Chua Ngọt

      Sườn Xào Chua Ngọt Well-Known Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      330
      *Cúi đầu* Xin chào mọi người, Sườn chính thức tiếp quản hố này nha, mong các nàng ủng hộ nhá :yoyo51:

      Chương 43 : Ác nhân tố cáo
      Edit : Sườn Xào Chua Ngọt



      Trăng sáng như bạc, gió lạnh phất phơ, ra khỏi Nhiễu Đê Viên, thẳng tới chỗ sân viện của Tử Tình, tiếng sáo vẫn trầm thấp buồn bã. Mấy ngày nay quá nhiều chuyện rồi, Dịch Khinh Hàn lại đắm chìm trong suy nghĩ thể giải thích, trong lúc nhất thời lại quên còn có người chưa giải quyết.

      "Vì sao thổi sáo?" thanh của Dịch Khinh Hàn tại ban đêm vắng vẻ ràng khác thường.

      "Dịch đại nhân, Dịch...." Tử Tình khẩn trương lại kích động nhìn Dịch Khinh Hàn, tràn ngập nhu tình. Cặp mắt lạnh lùng đen nhánh, so với ngày ở tửu lâu, càng thêm sâu lường được.

      Hôm đó, nàng cực kỳ mừng rỡ, có thể cùng đại nhân tuấn phóng khoáng như vậy về phủ, đến lúc này ngập trời giàu sang phú quý, phu quân như này cũng là thế gian hiếm thấy. Nàng nửa đời giàu sang, là tiểu thư gia quyến nhà quan đột nhiên lại gặp đột biến, bị đưa vào Giáo Tư Phường, từ tiểu thư cành vàng lá ngọc biến thành món đồ chơi giường của mọi nam nhân, tâm tình khó thể tưởng tượng.

      Trong lòng tràn đầy vui mừng theo sát về phủ, từ chính bản thân tai nghe mắt thấy thủ đoạn nơi hậu viện, nàng tự tin có thể vượt qua tốt. Nhưng nào có ngờ, còn chưa đợi nàng tính toán phen, liền biết được, Dịch đại nhân là hoạn quan.

      Tâm tình thiếu nữ hoài xuân bỗng hóa thành nước đá đầu xuân, đau thương buồn bã mà trôi qua, xa.

      "Vì sao thổi sáo?" Dịch Khinh Hàn lần nữa hỏi.

      "Đại nhân, ta, ta nhất thời cảm thấy bản thân buồn bã, trằn trọc thể ngủ nên mới thổi, nếu có phá việc nghỉ ngơi của ngài, ta, ta xin lỗi ngài." Tử Tình xong liền quỳ xuống đất, thân thể cúi thấp, khẽ nâng đầu, bộ dáng lã chã nước mắt đáng thương.

      Dịch Khinh Hàn tới trước vài bước, tay phải nâng cằm Tử Tình, khiến nàng nhìn thẳng vào mắt mình. Qua hồi lâu mới : "sau này được thổi khúc này, nhớ chưa?"

      "Ta, ta nhớ rồi." Tử Tình vốn tưởng rằng Dịch Khinh Hàn động tình với mình, ai ngờ đôi tròng mắt kia lạnh như băng, giọng cũng lạnh như băng. Đây vốn là khúc nhạc nổi tiếng, trong kinh thành rất nhiều cũng thổi, sao phản ứng của lại lớn vậy. ra Tử Tình biết, phải thích khúc nhạc này, chú ý loại người trước kia, ra nàng là người nên tồn tại.

      "Ngày mai ta sai người đưa ngươi trở về, từ đâu tới đây, trở về lại nơi đó ." Dịch Khinh Hàn lạnh lùng .

      Nhớ đến nơi hạ tiện kia, nhớ đến việc hầu hạ những kẻ hèn hạ kia, trong tâm Tử Tình run rẩy, ôm chặt bắp chân Dịch Khinh Hàn : "Đại nhân, cầu xin đại nhân thương hại ta, ta muốn rời phủ, ta chỉ muốn hầu hạ đại nhân, làm nô làm bộc."

      "Ngươi dưới tình thế cấp bách tự xưng 'Ta' xem ra là do ít thói quen để lại. Ngươi phải xuất thân là tiện tịch sao? Thân phận lúc trước là gì?" Dịch Khinh Hàn tâm tư kín đáo, lỗi cũng nhìn ra manh mối.

      Tử Tình hơi chấn động, sau lưng chợt lạnh lẽo, hai tay vẫn như cũ ôm chặt chân : "Ta nguyên là lương tịch, người nhà phạm vào việc may, bị đưa vào Giáo Tư Phường, ta cũng là nữ nhân trong sạch, cầu xin đại nhân cho ta con đường sống."

      "Đường sống? Ngươi rời nơi này mới có đường sống." Dịch Khinh Hàn lời lạnh lẽo : " Thu hồi nước mắt của ngươi, đàng hoàng đợi mấy ngày ta sắp xếp cho ngươi."

      Tử Tình nín khóc, run rẩy đôi môi, mặc dù nơi này cũng phải là thiên đường, nhưng nàng cũng muốn trở lại cái địa phương đầy sỉ nhục kia. Nàng đường đường là thiên kim tiểu thư, tuy là rơi xuống ổ gà nhưng vẫn có lòng tự ái. Bản thân bỏ qua mặt mũi cầu xin , thế nhưng chẳng thèm ngó đến, kể từ khi bị tịch thu gia sản, tất cả cảnh ngộ cùng khuất nhục đều xông lên đầu, nàng muốn trả thù! hoạn quan cũng dám khinh thị mình, nàng cam lòng!.

      Dịch Khinh Hàn thèm liếc nhìn nàng cái, xoay người về Nhiễu Đê Viên, thích nữ nhân đa tâm, chỉ thích đơn giản. Nàng có thể tham tiền, có thể gây ít họa, có thể có chút tiểu tâm tư, nhưng là.....những chút ít này đều ở trong lòng bàn tay , thế nên thích những nữ nhân giỏi tâm kế tính kế khắp nơi.

      Dịch Khinh Hàn quay lại Nhiễu Đê Viên, trở lại phòng chính, đường tới gian phòng ngủ, nàng Tiểu Trư vẫn ngủ say đến bất tỉnh nhân . Cởi quần áo lên giường, ôm chặt nàng trong lòng, cằm chống lên trán nàng, đem cơ thể nàng áp chặt vào trong ngực.

      Bất luận thân thế nàng là gì, tại nàng cũng nhớ , cũng tốt, để nàng làm người hoàn toàn mới, làm phu nhân của .

      Cho dù có tra ra thân thế của nàng cũng để ý.

      Mặt trời lên cao ba sào, bởi vì đêm qua uống rất nhiều rượu, Tùy Yên lại đánh thức hai người như ngày thường. Lam Ngữ Tư giật giật mở mí mắt đau nhức, đầu nặng trịch.

      Đợi linh hồn bé của nàng trở lại thân xác, Lam Ngữ Tư phát mình dựa vào lồng ngực Dịch Khinh Hàn, tay phải choàng bên eo , gương mặt dán chặt chỗ trái tim .

      Lam Ngữ Tư nhất thời kinh hãi , càng làm cho nàng khó có thể tiếp nhận chính là, nàng và đều trần truồng ôm lấy nhau cùng chỗ.

      Lam Ngữ Tư vội rút tay về, quấn chăn toàn thân lui về phía sau, tim đập dồn dập, lúc lâu cũng ra lời. vẫn ngủ như cũ, cái gì cũng biết, Lam Ngữ Tư bình tĩnh, đưa tay sờ ngực, quả tâm đều muốn chết rồi.

      Cả người trần truồng, áo thấy, áo lót cũng biết nơi nào, sờ sờ phía dưới của mình, dường như có gì khác thường, lúc này mới giảm chút kích động.

      Lam Ngữ Tư sau khi bình tĩnh lại, mặt xấu hổ đến đỏ bừng, nàng có lẽ nên đâm đầu chết , nhưng nàng muốn chết, nàng chỉ muốn sống, cho dù là khuất nhục mà sống. Sờ sờ dưới chăn lúc lâu, mới phát áo lót bị nằm đè lên, chỉ lộ góc.

      Lam Ngữ Tư cố gắng hồi tưởng lại chuyện đêm qua, nhưng chút xíu cũng nghĩ ra, chỉ nhớ bản thân nàng gặp mộng xuân, trong mộng, người đàn ông gắt gao ôm lấy nàng, ôn nhu triền miên.

      biết là mộng hay là , giờ Lam Ngữ Tư cũng chẳng thèm suy nghĩ, rút mấy cái, thế nhưng áo lót vẫn bị đè ép.

      Lam Ngữ Tư vứt bỏ cố hắng, từ từ hướng bên này giường di chuyển, suy nghĩ đầu tiên là tìm chiếc áo lót khác để mặc. Ai ngờ vừa chuyển tới bên giường, người này liền tình, hai người mắt lớn trừng mắt bé, lặng yên hồi lâu Lam Ngữ Tư mới mắc cỡ lùi lại về giữa giường, ôm chăn nhìn Dịch Khinh Hàn.

      "Ngươi hôm qua khí lực lớn, ta, ta say rượu cả người vô lực, chẳng lẽ ngươi đối với ta....." Dịch Khinh Hàn nửa ủy khuất, nửa khiếp sợ .

      Đầu óc Lam Ngữ Tư 'đông' tiếng, vốn cho rằng mình là người bị hại, người tràn ngập oán khi lập tức tiêu tan, nhớ mang máng Dịch Khinh Hàn đêm qua say túy lúy, ở chỗ Hạ Minh uống rất nhiều rượu, nhưng mà. "Đêm qua, chúng ta làm thế nào trở về phủ?"

      "Ta nhớ , chắc là Dịch An đưa chúng ta trở về." Dịch Khinh Hàn vén lên góc chăn xem thân thể mình chút, mặt tràn đầy tò mò nhìn chăm chằm Lam Ngữ Tư, làm nàng xấu hổ tới mức muốn tìm cái hố chui vào.

      "Ngươi, ngươi mau đứng lên ra ngoài, ta, ta muốn mặc quần áo...." Lam Ngữ Tư lí nhí .

      Dịch Khinh Hàn nghe, lẳng lặng vén chăn đứng dậy, Lam Ngữ Tư nhịn được đưa mắt nhìn, cái áo lót màu sắc tươi đẹp của nàng kẹp ở bên hông của , như thị uy với Lam Ngữ Tư.

      Lam Ngữ Tư há to miệng, đồ vật tư mật của nữ tử, nếu để người khác thấy được muốn sống nữa, vì thế tự chủ thò tay muốn giật lại. Tay phải lấy chăn quấn chặt mình, tay trái đưa ra kéo áo lót. ai dè tay trái vừa chạm vào góc áo lót Dịch Khinh Hàn đột nhiên quay đầu, Lam Ngữ Tư giật mình, chăn rớt xuống, cảnh xuân tươi đẹp lộ ra.

      "A!" Lam Ngữ Tư ném áo lót xuống, vội vàng đem chăn che chắn chính mình, dám ngẩng đầu.

      "Phu nhân đây là muốn...?" Dịch Khinh Hàn đột nhiên vô cùng 'cảm đông', đứng trước giường lẳng lặng nhìn Lam Ngữ Tư, lúc lâu, đưa tay xoa bờ vai run rẩy của nàng : "Phu nhân có tình, hai người chúng ta liền sống tốt cả đời cùng nhau ."

      Lam Ngữ Tư bị lời dọa sợ lui về phía sau, đôi mắt mở to, nhìn Dịch Khinh Hàn đối diện nhàng, ôn nhi, nhất thời nàng cũng biết cái gì cho đúng, chỉ thấy hoảng loạn trong đầu.

      Ánh mắt Dịch Khinh Hàn ảm đạm chút, nhưng ngay sau đó cười cười : "Ngươi còn dáng vẻ như vậy, ta bị ngươi sờ soạng khắp người cũng nửa câu đâu."

      Lam Ngữ Tư ấp úng : "Ta, ta, có khả năng, ta biết..."

      "Say rượu lời lòng, say rượu cũng mất lý trí." Dịch Khinh Hàn xong tiêu sái đứng dậy, tự mặc áo. Sau tấm màn, Lam Ngữ Tư cũng vội vàng mặc quần áo lót, tìm quần áo khác, liền thấy Dịch Khinh Hàn đưa vào cho mình, mà , đứng ở ngoài màn che, nhìn nàng.

      Lam Ngữ Tư bối rối nhận quần áo vội vàng mặc, sau đó vẫn trốn trong màn chịu ra.

      Dịch Khinh Hàn đứng dậy vào trong thư phòng chờ, Tùy Yên vào sắp xếp ổn thỏa, Dịch Khinh Hàn mới rửa mặt. Đợi , Lam Ngữ Tư mới nhăn nhó nhảy xuống giường, vội vã rửa mặt.

      Tùy Yên búi tóc cho Lãm Ngữ Tư, nhìn khuôn mặt ửng hồng trong gương, vẻ mặt suy nghĩ, khỏi nghi ngờ trong lòng. Suy nghĩ chút vẫn cho rằng hai người chỉ là hôn , sờ , thế nên làm cho chưa từng biết đến chuyện khuê phòng đỏ mặt.

      Chủ tớ hai người đều có suy nghĩ riêng, bên ngoài Ngọc Nhuận trình diện, là Vương phu nhân tới chơi. Lam Ngữ Tư chỉ cảm thấy mặt càng nóng thêm, vội vàng phái người mời nàng tiến đến, tự bản thân mình ra đón chào. Vừa ra tới cửa thấy Vương phu nhân chân thành đến.

      "Tỷ tỷ cũng là nhanh, muội đây còn chưa ra đón ngài tới rồi." Lam Ngữ Tư có tâm , tự nhiên cho lắm, cười .

      " phải ta nhanh, mà là muội bị cái gì trói chân sao, nhìn khuôn mặt nhắn đỏ bừng này, tối qua chắc là mệt nhọc." Vương phu nhân cười sảng khoái, nha đầu đứng bên cũng cúi đầu, làm ra vẻ nghe hiểu.

      Lam Ngữ Tư biết Vương phu nhân chính là nữ tử có cá tính, giải thích nữa chỉ sợ lại tô đen hơn, cho nên kéo cánh tay nàng về phòng.

      :Ta Nhiễu Đê Viên này, , quanh quẩn lòng vòng làm ta hoa cả mắt, Dịch đại nhân là khác biệt." Vương phu nhân suy nghĩ lúc mới nghĩ được từ ra loại gì để hình dung.

      Lam Ngữ Tư oán thầm, có ai phải đâu. Lam Ngữ Tư gặp qua vườn Hạ phủ, vườn Vương Thủ quý, nơi ở của chủ nhân đều là kết cấu quy củ, chỉ có Dịch Khinh Hàn thích cái loại có quy luật này, làm cho người ta nhìn ra bố cục, cũng giống như bản thân , làm người ta đoán được.

      "Ai phải đâu, muội lúc mới gả vào phủ vào trận này, lạc đường mấy lần, nếu tự do lại rồi." Lam Ngữ Tư phụ họa theo .

      "Đây là Dịch đại nhân xem trọng muội rồi, chỉ cần thấy muội thấy ngủ yên rồi." Vương phu nhân cười đùa, hai người đa vào nhà chính. tới bên lò sưởi ngồi xuống, Tùy Yên sớm bưng lên trà tốt và bánh trái cây.

      Vương phu nhân cũng khách sáo, vừa ăn vừa : "Muội muội, ngươi còn nhớ Lục phu nhân ?"

      Lam Ngữ Tư lập tức tỉnh táo, vểnh lỗ tai lên nghe, : " Muội nhớ, nàng ta gần đây như thế nào?"




      _________________________________________________________________________________________________________________
      p/s: 1 Chương dài đằng đẵng, edit xong mún die luôn rồi mấy nàng ơi @Ishtar, @Hằng Lê, @LạcLạc. huhu, mấy nàng cứu ta với, hố này sâu hun hút a :th_19:~ Nhặt sạn giùm ta :th_109:
      susu, Hương Thảo, Dion7 others thích bài này.

    2. Sườn Xào Chua Ngọt

      Sườn Xào Chua Ngọt Well-Known Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      330
      Chương 44 : Hảo Cảm Ban Đầu
      Edit : Sườn Xào Chua Ngọt



      "Nhắc tới nàng cũng đáng thương, mặc dù ta thích cái bộ dạng diễn xuất điên khùng kia, cũng chưa từng nghĩ tới làm nàng gặp nhiều thê thảm." Vương phu nhân cầm miếng điểm tâm bỏ vào trong miệng, mặt có chút phẫn nộ.

      "Nàng ta rút cục là làm sao?" Lòng hiếu kỳ của Lam Ngữ Tư tăng cao, cũng muốn biết sau ngày hôm đó Lục phu nhân có tiếp tục giả vờ điên hay .

      "Ta cũng biết rất ít, chỉ biết lão gia nhà dường như phạm vào chuyện, chọc giận tới Hoàng thượng, bị bắt giam rồi." Vương phu nhân kề sát lỗ tai Lam Ngữ Tư : "Lão gia nhà ta , Hoàng đế thực thích ."

      Lam Ngữ Tư nghe xong, ngồi thẳng lưng, nghĩ thầm, chẳng lẽ là do lời của mình hôm đó đem phiền toái đến cho Lục gia, khỏi áy náy " , phải là bởi vì hôm đó ta ...."

      " phải đâu, lão gia nhà ta gần đây tiếp nhận vụ kiện, hình như là tộc nhân của trấn thủ thái giám Lại Lực Bằng tố cáo thông gia của Trấn nam thành Dương gia, về sau biết tại sao mũi nhọn lại nhắm thẳng vào bản thân Dương Xương Hà. Dương Xương Hà là con của Tiền nội các thủ phụ, ở trong triều rất nhiều họ hàng, bí mật làm nhiều chuyển tổn hại đến pháp luật và kỳ luật." Vương phu nhân giải thích được, có thể cảm thấy trong triều đình mọi người đều đem việc phức tạp hóa, rất khó hiểu."Sai lầm chính là sai lầm, Lục đại nhân nên lên lớp giảng bài, gì mà thế bôi nhọ danh dự công thần, xương cốt đám công thần dưới nền đất chưa kịp lạnh, thể tổn thương tâm tư bề tôi, kêt quả làm Hoàng đế nổi giận."

      Lam Ngữ Tư cũng sụt sịt theo, hai người là phụ nhân hiểu chuyện triều đình, chẳng qua dựa theo ý thức chủ quan đến nhìn vấn đề.

      "Hoàng thượng trách cứ Lục đại nhân tổn hại quốc pháp, phải chịu bị xét hỏi." Vương phu nhân tiếp : "Lục đại nhân buộc tội Lại thái giám cậy thế làm xằng làm bậy hàng năm, lời thể tin tưởng, thể vì vậy liền tổn thương tâm tư công thần. Ai, có thể ngày nào đó Hoàng thượng mềm lòng, lại đè việc xuống chưa biết chừng."

      "Này, thực là cũng chưa biết, có khi lại như vậy..." Lam Ngữ Tư nhớ được kiếp trước, phụ tử Dương gia chết ở nhà lao của Đông Xưởng, cũng quả là phạm vào chuyện sinh mạng người, bị chết oan. Giờ kiếp này lại rơi vào tay Tây Hán, biết kết quả như nào.

      "Sững sờ cái gì đây, xem muội sắc mặt hồng nhuận, mấy ngày nay nghỉ ngơi rất tốt ." Vương phu nhân tự biết hai người họ đều như nhau, thân thể có gì dễ chịu, nhiều lắm chính là tâm tình thoải mái mới ra khí sắc tốt.

      "Nhờ phúc tỷ tỷ, ta rất tốt." Lam Ngữ Tư đối với người nhiệt tình , cởi mở này ấn tượng tệ. Thay vì Vương phu nhân là bạn khuê phòng duy nhất của mình, chẳng thà hai người đều là bạn tốt của nhau.

      "Ta với muội muội nha, nam nhân này nha, nhất định phải nắm giữ được trái tim của ." Vương phu nhân kề sát vào : "Hôm đó ngươi bị bắt cóc , ta nghe lão gia nhà ta , Dịch đại nhân nhà ngươi mấy ngày mấy đêm ngủ, muội tử có phúc khí, nhất định phải nắm giữ nam nhân nhà mình."

      Lam Ngữ Tư nghe hai người chuyện Dịch Khinh Hàn mấy ngày mấy đêm ngủ, mới đầu cho là như lời Dịch Khinh Hàn do tâm trí buồn bực, hôm nay lần nữa nghe được lời này, nhịn được tự đánh giá trong lòng, nghĩ tới lời sáng nay Dịch Khinh Hàn với mình 'Ở chung cùng chỗ'.... trong lòng lại có cảm xúc khác.

      "Lại đến vị Lục phu nhân kia, cũng biết ra sao rồi, nghe Vạn quý phi đặc biệt kêu riêng mama quản trong cung xem nàng là điên hay ." Vương phu nhân cuối cùng cũng có chút đành lòng, lại tiếp : "Sau khi Lục đại nhân bị trách phạt rồi nhốt vào nhà rù, nghe , Lục phu nhân ở trước mặt mama ăn, ăn....."

      Lam Ngữ Tư thấy Vương phu nhân thêm gì nữa, tự biết phải là chuyện tốt gì, cũng hỏi thêm nữa. Mặc dù lời của mình ở Hạ phủ phải là nguyên nhân trực tiếp, nhưng trong lòng vẫn có cảm giác, là mình hại người ta.

      Vương phu nhân ăn chút điểm tâm trưa, dùng trà, sau đó trở về, Lam Ngữ Tư đợi đến hoàng hôn Dịch Khinh Hàn mới trở về phủ.

      Lam Ngữ Tư ngượng ngùng, chỉ cúi đầu lo ăn cơm, dám ngẩng đầu nhìn .

      Dịch Khinh Hàn tinh thần sảng khoái, đợi tới giờ nghỉ, liền vội vã chạy về phủ, chì để cùng nàng chung đụng nhiều hơn, ai dè lại gặp phải hũ nút.

      Cũng khó trách, suy cho cùng vẫn là nữ tử, Dịch Khinh Hàn dùng đuôi đũa gõ mặt bàn, cười : " bàn có vàng sao? Mặt đều muốn dán lên bàn rồi."

      " có, đói bụng." Lam Ngữ Tư vội vàng đem cơm trong bát ăn hết, buông bát đũa : "Lão gia, ta ăn xong rồi, ta , ta chuẩn bị nước tắm cho ngài."

      chờ Dịch Khinh Hàn chuyện, Lam Ngữ Tư nhanh như chớp chạy trốn tới tây phòng.

      Dịch Khinh Hàn đắc ý cười cười, tiếp tục ăn cơm. lúc sau, thấy Lam Ngữ Tư còn chưa trở lại, liền về phía tây phòng.

      Trong phòng nóng hổi, thùng nước tắm chuẩn bị tốt, bên cạnh còn đặt quần áo sạch.

      Lam Ngữ Tư thấy Dịch Khinh Hàn vào, vội lui ra ngoài, trở lại đông phòng, mới thở phào nhõm, biết làm thế nào để đối mặt với .

      Dịch Khinh Hàn tắm rửa xong, trở lại đông phòng, Lam Ngữ Tư lại chạy đến tây phòng, Tùy Yên theo sau phục vụ nàng tắm rửa. Cho đến khi nước còn nhiệt độ, lúc này nàng mới mè nheo trở lại đông phòng, cứ tưởng rằng Dịch Khinh Hàn ngủ rồi, ai ngờ vẫn còn tựa vào giường đọc sách.

      Lam Ngữ Tư ra vẻ rất mệt mỏi, ngáp dài tới giường : "Lão gia, mau nghỉ ngơi thôi, sáng mai còn phải ra ngoài. Thiếp cũng muốn....."

      " vội, ta có việc muốn cùng nàng." Dich Khinh Hàn để sách trong tay xuống, nhìn thẳng vào mắt Lam Ngữ Tư.

      Lam Ngữ Tư lập tức khẩn trương, sợ đến chuyện đêm qua.

      "Sắp đến tháng chạp rồi, quản trong thôn trang lần lượt đến, lúc đó nàng liền tới kiểm tra sổ sách, thu xếp tiền tương ." Dịch Khinh Hàn rất muốn đưa tay cầm tóc của nàng, khiến cho tóc nàng nhanh khô hơn, nhưng cuối cùng vẫn vươn tay ra.

      "Ta tới kiểm tra sổ sách?" Có đề tài chuyện tránh khỏi xấu hổ, Lam Ngữ Tư rất thích đến vấn đề này.

      "Phải, nàng là đương gia chủ mẫu, nàng kiểm tra sổ sách ai tới kiểm tra đây?" Dich Khinh Hàn cười : "Đến lúc đó Dịch An phối hợp với nàng, hàng năm đều chịu trách nhiệm việc này, nàng nên nghe chút ý kiến của ."

      "Vâng, thiếp hiểu rồi, lão gia, mau nghỉ ngơi thôi." Lam Ngữ Tư xong liền nhanh nhẹn leo lên giường, nằm bên ngủ, nhưng lỗ tai vẫn nghe ngóng động tĩnh bên này.

      Dịch Khinh Hàn ngừng chút, bàn tay xoa bả vai của nàng, lật nàng dậy : "Tóc chưa khô, cho nằm ngủ."


      Lam Ngữ Tư rụt cổ : "Vậy thiếp noãn các, trong đó còn dải lụa chưa thêu xong."

      " cho , ban đêm lạnh, ngồi giường đợi, thể ra ngoài gặp lạnh." Dịch Khinh Hàn bá đạo , chắn ở giường cho nàng xuống.

      Lam Ngữ Tư cũng có động tác gì, biết làm gì , chỉ biết ngồi cứng ngắc giường, cúi đầu dùng ngón tay xoắn xoắn nghịch lọn tóc.

      Qua lúc lâu, Dịch Khinh Hàn lại gần, đưa tay giúp nàng vén tóc, làm thân thể nàng càng thêm cứng ngắc.

      "Nàng cần bối rối như thê, đêm qua nàng rất nhiệt tình mà." Dịch Khinh Hàn cười trộm lừa dối người chân tướng, vô cùng gian manh.

      "Lão gia, thiếp nhớ , thể nào, thiếp làm cái gì ....." Lam Ngữ Tư rụt cổ lui sang phía bên cạnh, nàng cũng sợ dùng sức mạnh, bởi đối phương làm việc này, nàng chẳng qua chỉ là xấu hổ ngượng ngùng thôi. Dù thế nào cũng là nam nhâ, mặc dù mình giống như dã nha đầu nhưng căn bản vẫn cứ xấu hổ.

      "Vậy coi như là, ta làm hỏng thanh danh của nàng." Dịch Khinh Hàn động tác tay chậm lại chút, tiếp : "Hay là nàng ở lại đây luôn , chúng ta diễn giả thành luôn."

      chuẩn bị tâm lý, đầu Lam Ngữ Tư vẫn cứ nóng lên, cho dù hay giả mà ..... Dịch Khinh Hàn qua chỉ lần, lần này cũng như vậy chân thành, rất , rất gần. Lam Ngữ Tư dừng chút, cúi đầu đề phòng, trong lòng có tư vị nên lời. Nếu chính mình nguyện ý ở lại, nàng còn chưa từng nghĩ ở cùng hoạn quan cả đời, nếu nàng muốn, nghe như có vẻ ghét bỏ cùng tức giận, còn có chút yếu ớt khác thường.

      ", cần, lão gia , ta , ai biết." Lam Ngữ Tư nghĩ hồi lâu rút cục câu.

      Dịch Khinh Hàn nhanh chóng nghĩ ngợi, ngay lập tức : "Buổi sáng hôm nay, nhìn ánh mắt Tùy Yên dường như ổn, hai người chúng ta đêm qua say rượu là chính nàng đem chúng ta an trí tốt, ngươi làm gì tại sao nàng lại biết."

      Lam Ngữ Tư xấu hổ muốn chết, nếu là mình bị phi lễ, trừ xấu hổ mình còn có chút khí thế của người bị hại, đằng này là mình say rượu, động thủ với người đàn ông, ra tới đây thực là so với việc dìm lồng heo còn muốn kinh khủng hơn. Cũng may người đó là tướng công danh nghĩa của mình nếu muốn đập đầu tự tử mất.

      " sao cả, ra ta chán ghét nàng, nếu như vậy cả đời, nghĩ đến cùng cũng rất thú vị. Còn nàng, cách xa ta sống được, ở chỗ này đối với nàng là lựa chọn tốt nhất." Dịch Khinh Hàn nhàng dừng động tác tay lại, uy hiếp cộng thêm dụ dỗ từng bước tiếp : "Nếu nàng rời khỏi ta, ta có nhiều tâm trí để che chở nàng, nếu nàng ở trong phủ, ta bảo vệ nàng chu toàn."

      Lam Ngữ Tư nghe xong, chợt nhớ tới gian phòng giam giữ mình, chợt rùng mình cái, thầm nghĩ, trừ khi Vạn Đốc chết, nếu mình vĩnh viễn thoát khỏi cuộc sống trước mắt. tại thể trực tiếp cự tuyệt Dịch Khinh Hàn nếu tức giận bảo vệ cho mình, vậy rất nguy hiểm, dù sao nữa cũng làm cho mình chán ghét, rồi tới chuyện kia, cũng làm được cái gì, mình ngày sau nếu có cơ hội thoát ly vẫn là thân hoàn bích.

      "Nàng lời nào, coi như nàng đồng ý, đến đây, xoa bóp cho vi phu." Dịch Khinh Hàn sợ nàng đổi ý, liền nằm sấp xuống bày ra tư thế chờ đôi tay bé của Lam Ngữ Tư.

      Tảng đá trong lòng rơi xuống đất, sau lúc xoa bóp, Dịch Khinh Hàn cảm thấy mỹ mãn ngủ, Lam Ngữ Tư lại cẩn thận nằm cách xa . Cũng may giường khá lớn, đến nỗi khó xử, suy nghĩ lung tung lúc rồi mới ngủ. Dịch Khinh Hàn ngủ đâu, lúc này lại đột nhiên nằm mơ trở mình, vươn tay ôm lấy nàng.

      Lam Ngữ Tư bị đánh thức, đỏ mặt, đẩy ra, ai ngờ cánh tay lại siết chặt, đem nàng ôm chặt vào trong lòng.

      Lam Ngữ Tư chợt nhớ đến giấc mộng xuân đêm qua, mặt nóng bừng, trong đầu ra rất nhiều hình ảnh xấu hổ, cảm giác được hơi thở nam tính của , tim nàng đập rộn lên.

      Làm hoạn quan sao lại có nhiều điều tốt, muốn quyền có quyền, muốn tiền có tiền, bề ngoài tuấn, làm việc lưu loát, Lam Ngữ Tư mơ màng nghĩ, làm cách nào để gia nhập vào đó làm nhỉ? Tình thế bắt buộc hay là có lý do khác? Lam Ngữ Tư lần đầu tiên sinh ra hứng thú với việc trải qua, nàng còn muốn hiểu .



      __________________________________________________________________________________

      p/s : Thêm 1 chương dài nữa @Ishtar, @Hằng Lê, @LạcLạc, các tình iu của tớ âu gòy ~ :yoyo17:
      susu, Hương Thảo, Dion7 others thích bài này.

    3. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @Sườn Xào Chua Ngọt tới luôn bác tài ơi , hên là đào tiếp hố này nhé ,trông hóng bộ này từ năm ngoái rồi :yoyo55::yoyo55:
      quỳnhpinky thích bài này.

    4. Sườn Xào Chua Ngọt

      Sườn Xào Chua Ngọt Well-Known Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      330
      @Chó Điên cái hố này sâu hun hút à nha ~ 1 chương dài gần gấp đôi 1 chương của truyện Vợ Vô Giá :th_74:

      Truyện post được hơn 40 chương mà nàng @Hằng Lê kêu chỉ còn có chừng 40 chương nên Sườn nhảy vào, ai dè........... tận 103 chương lận :th_74:

      Thôi Sườn cứ ngụp lặn trong 2 cái hố này cũng được, mọi người nhớ ủng hộ Sườn nhá :th_83:
      Yuki_RanChó Điên thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      :th_73::th_73:Cố lên, cố lên, múa cổ vũ nà
      Hương Thảoquỳnhpinky thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :