1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 46: Chuyện xấu

      Tay giơ lên nửa lại bị ngăn lại.

      Người có gan ra tay với chưởng quầy Hướng Tả cũng khách khí, lạnh lùng nhìn về phía khuôn mặt nữ nhân vặn vẹo vì đau, trịnh trọng cảnh cáo, "Nơi này phải nơi ngươi có thể đến giương oai."

      Liễu tứ tiểu thư rất thông minh, bằng nhiều thiên kim ở Hội Nguyên Phủ như vậy cũng đến phiên nàng nổi danh, nhưng chuyện hôm nay nàng làm rất thông minh.

      Đầu tiên là bị Trang Thư Tình lừa, lại bị hạ nhân cảnh cáo, trong đầu oanh tiếng, nàng ta triệt để mất lý trí rồi, "Bất quá là tiện nhân xuất thân hèn kém, nếu có thủ đoạn khiến người khác vui lòng sao có thể có được như ngày hôm nay? Đưa ra cái giá tốt liền bám đuôi theo? Ngươi đúng là tự cho rằng bản thân mình là nhân vật có thể khiến cho nghiêng trời lệch đất sao?"

      Trang Thư Tình lẳng lặng chờ nàng xong, "Ta quả chỉ là người bình thường, có cao quý như Liễu tứ tiểu thư, nhưng bây giờ chẳng phải Liễu tứ tiểu thư ỷ thế đến cửa hàng của ta giễu võ dương oai sao."

      "A, còn sĩ diện, ngươi có cái tư cách gì để sĩ diện?" Liễu tứ tiểu thư dùng sức thu hồi tay của mình, chỉ mỗi đồ vật trong phòng, "mỗi đồ vật bày trí ở nơi này ngươi có thể mua nổi hay sao..."

      Hướng Tả nhìn thấy tình huống trở nên tốt, vội chặn lại câu , "Câm miệng!"

      Liễu tứ tiểu thư cười lạnh, "Thế nào, dám làm mà còn sợ ta ra sao?"

      Trang Thư Tình nhìn về phía Hướng Tả còn muốn chuyện, "Để nàng ta , ta cũng muốn biết ta làm ra loại chuyện gì mà lại thể gặp người."

      "Đây là giả bộ vô tội sao?" Thấy bộ dáng này của nàng Liễu tứ tiểu thư tức muốn hộc máu, ngày hôm qua chính nàng ta bày ra cái bộ dạng này lừa mình, Liễu tứ chuyện càng thêm kiềm chế, "Bằng chút đồ vật này. Dù ngươi có đem bản thân bán cũng mua nổi dù chỉ thứ, a, sai rồi, ngươi bán mình cho người ta rồi mới có thể đem những thứ này về mới đúng. Ta là nhìn nhầm rồi, trách được ngươi cho ta biết vị công tử kia ở nơi nào, ngươi đương nhiên ra rồi, nếu ra, người ta sao còn có thể để ý tới ngươi."

      sắc mặt Trang Thư Tình hơi có chút trắng bệch, đời trước nàng trải qua quá nhiều khổ sở, vừa làm việc ngoài giờ vừa học lên đại học. Bị người khác khinh mạn phải lần hai lần, nhưng nàng vẫn nhẫn được. Đương nhiên, ai lại muốn tự tôn của bản thân bị giẫm đạp, nhưng vì tương lai nàng phải nhẫn nại.

      tại đồng dạng như thế, nhưng bây giờ có nghĩa là nàng còn phải tiếp tục nhẫn nhịn loại vũ nhục này nữa.

      "Nơi này mỗi thứ đều là tự ta chọn, mấy cửa tiệm kia đều có thể làm chứng. Cũng phải đồ quý giá gì."

      "Ha ha." Liễu tứ tiểu thư chỉ vào tượng Phật Di Lặc làm bằng bạch ngọc, "Dùng dương chi bạch ngọc điêu khắc thành, ngươi mua được sao? Cái này, thiện tài đồng tử chạm ngọc, cái này..."

      Trang Thư Tình đờ đẫn nghe, trong đầu mảnh trống rỗng, ràng là mỗi thứ đều là nàng chọn, vì sao từ trong miệng người khác ra lại có chênh lệch lớn như vậy?

      Trong lòng nàng có quá nhiều việc, cửa hàng này cũng rất quan trọng. Nếu có cửa hàng này sao nàng có thể kiếm được nhiều bạc như vậy, nàng dù có nhiều việc cũng thể làm xong, nhưng mà ngày ngày đều có việc phải cân nhắc trong lòng. Nên những thứ cần để ý nàng liền để cho Hướng Tả xử lý, cho nên tâm tư của nàng cũng đặt nặng ở nơi này.

      Nếu phải Liễu tứ chỉ cho nàng xem, nàng còn biết trong cửa hàng của mình thế nhưng bài trí nhiều thứ đáng giá như vậy.

      đến thoải mái, tức giận của Liễu tứ tiểu thư rốt cục vơi , tiếp tục vừa chỉ ra vừa xác nhận nữa, nhưng khi nàng ta vừa quay đầu lại nhìn thấy bộ dáng này của Trang Thư Tình, cơn tức nhất thời lại bị khơi lên, "Thế nào, tin?"

      ", chỉ là ta suy nghĩ, mấy thứ này đến đây bằng cách nào."

      Liễu tứ tiểu thư vừa há mồm liền muốn phun ra lời khó nghe, Trang Thư Tình lại : "Đa tạ Liễu tứ tiểu thư hôm nay đến nhắc nhở, cửa hàng tại tiếp tục lưu ngươi lại, tiễn khách."

      "Ngươi..."

      Dụ Quyên và Long Diễm Diễm sao có thể để nàng nữa, người kẹp lấy cánh tay của nàng ta, tay kia của Dụ Quyên đặt cần cổ, khiến cho Liễu tứ phát ra chút thanh .

      Nàng sớm muốn làm như vậy!

      "Đóng cửa buôn bán nữa."

      Trong lòng Hướng Tả thầm kêu to, lúc này lại chút chuyện dư thừa cũng dám làm, lại dám nhiều lời câu.

      Trang Thư Tình ngồi ở ghế hồi lâu gì, trong đầu cũng thể nghĩ được chuyện gì, nếu hôm nay nhờ Liễu tứ nháo như vậy, nàng còn biết người sau lưng giúp nàng là ai, như vậy dù có sống cũng uổng phí đời này, nhưng mà nàng càng nghĩ ra, là ai a?

      Dung mạo này tuy rằng kém, nhưng để là tuyệt thế mỹ nhân cũng chưa đến mức như vậy, nàng cũng chưa từng làm ra chuyện gì kinh thế hãi tục, lại càng chưa từng biểu lộ tài hoa gì, mỗi bước nàng đều nơm nớp lo sợ, nhưng rất cẫn thận vững vàng từng bước, chưa từng có chút nào liều lĩnh.

      đời thiếu người thông minh, tuy rằng nàng nhiều hơn người ta ký ức của đời, nhưng vẫn chưa từng coi bản thân mình giỏi hơn người ta!

      Bởi vì nàng biết, có số người cần sống lâu hơn nàng đời cũng đủ để đem nàng dẫm nát dướt chân, cả đời cũng thể xoay người.

      Nàng luôn cẩn thận chú ý như vậy, vì sao vẫn bị người khác chú ý?

      muốn có gì từ bản thân nàng?

      Nàng nghĩ ra, cho nên, nàng nhất định phải có đáp án.

      "Hướng Tả, mời chủ tử của ngươi đến đây."

      "Chưởng quầy..."

      Trang Thư Tình nhìn về phía , "Hoặc là ngươi cho ta biết cửa lớn Bạch phủ ở đâu, tự ta đến bái phỏng."

      Yết hầu Hướng Tả đắng chát, chắp tay cúi người, bước nhanh rời .

      Trang Thư Tình lại nhìn về phía Dụ Quyên và Long Diễm Diễm, "Hai người các ngươi? Cũng là người của sao?"

      Ngày hôm nay Dụ Quyên nhìn thấy công tử và lão gia tử đến đây liền biết vị nương chưa trưởng thành trước mắt này vô cùng có khả năng trở thành chủ tử khác của mình, chưa cần đến việc nhiệm vụ thất bại cuộc sống sau này của các nàng có nhiều khổ sở, nếu trong phủ thực chủ tử như vậy cũng phải là chuyện xấu gì, so với việc hầu hạ mấy thiên kim tiểu thư này, vị ái nữ của đại thần nọ, thà rằng để Trang nương trở thành chủ tử của bọn họ còn tốt hơn nhiều.

      tại Hướng Tả bại lộ, Từng Yến và Chu Châu bên cửa hàng kia là những người cùng được mua với Hướng Tả, chỉ sợ cũng giấu được, nếu như để chưởng quầy biết các nàng cũng là người công tử an bày tới, khẳng định khiến cho chưởng quầy càng thêm tức giận, vậy...

      "Chưởng quầy, ta... Chúng ta là người ngài mua về, là người của ngài, ngài cần đem chúng ta trở về nơi đó, về sau chúng ta nỗ lực làm việc, có phải hay , Diễm Diễm?"

      Long Diễm Diễm cũng phản ứng theo kịp, quỳ xuống liên tục phụ họa, "Chưởng quầy, chuyện vừa rồi ta nghe đều thấy hồ đồ, ta và Quyên Tử giống nhau đều là người ngài mua trở về, làm sao có thể là người của người khác? Là chúng ta phúc lớn mới có chủ tử tốt như ngài, ngài ngàn vạn lần phải tin tưởng chúng ta, chúng ta tuyệt đối trung tâm với ngài, quyết hai lòng."

      như vậy sai, nhưng nàng cũng dám tin a! Trang Thư Tình cười khổ, vẫy tay ý bảo hai người đứng dậy.

      Bạch Chiêm nghe được Hướng Tả hồi báo, có trì hoãn nửa điểm, lòng nghĩ hận thể bay nhanh tới.

      Mặc dù biết là mình làm sai chuyện gì, nhưng khi nhìn thấy Thư Tình lẳng lặng ngồi ở chỗ kia chờ , hiểu sao lại cảm thấy có chút chột dạ, tuy rằng cũng biết loại cảm giác này có phải gọi là chột dạ hay .

      "Bạch công tử mời ngồi, Dụ Quyên, trâm trà."

      An tĩnh ngồi đối diện lát, Bạch Chiêm vẫn chưa nghĩ ra phải giải thích thế nào, từ giải thích này với rất mới mẻ, hành động làm luôn là trực tiếp ra tay.

      "Ta lại biết là mình lại có người như vậy giúp đỡ, nhưng mà ta cũng muốn nghe thấy có người chuyện gì ở sau lưng, hết thảy bố trí của cửa hàng này đều là do ta đề ra, hoa văn trong cửa hàng căn bản cũng là của ta, về sau này lợi nhuận của cửa hàng ta chia làm..."

      "Ta muốn thu lợi nhuận từ bên này."

      Lời bị đánh gãy, biểu tình Trang Thư Tình cũng có nửa phần biến hóa, "Với Bạch công tử mà , tiền lãi tháng của cửa hàng đại khái cũng đủ mua những vật bày trí ở trong này, nhưng với người dân nhoi như ta mà lại đủ dùng rất nhiều năm, thậm chí cả đời, ta có lòng tham, cũng muốn chịu khổ, mười phần ta lấy hai là Bạch công tử nhượng bộ, ta cũng cảm thấy an tâm."

      Lông mày Bạch Chiêm nhíu lại, "Ta cần thiết."

      "Vậy mong Bạch công tử mang hết tất cả những thứ thuộc về ngài ở nơi này ." Trang Thư Tình chống lại tầm mắt , chút nào thoái nhượng, "Bao gồm cả tú nương."

      chỗ đứng của cửa hàng này chính là tú nương và hoa văn, nếu có tú nương xuất thân từ trong cung, phải dùng đến tú nương bình thường, như vậy thành phẩm làm ra cũng chỉ thuộc hạng trung.

      Hướng Tả và Trần Nguyên đuổi theo sau nhìn nhau, trong đầu Trần Nguyên quyết định rất nhanh liền lên đoạt lại lời của công tử nhà , "Chưởng quầy muốn chiếm tiện nghi của người khác, nhưng chúng ta cũng thể cầm quá nhiều, như vậy chia năm năm, như thế nào?"

      "Vốn ta góp đủ sao có thể nhận được nửa, vừa khéo hai phần là đủ." Trang Thư Tình nghĩ đến người trước mắt này lại khiến cho nàng tức giận đến cắn răng, tức tức được giận giận được, nhưng cũng thể nào để cho người ta chịu thiệt, ánh mắt liền dừng ở người Trần Nguyên, "Cửa hàng buốn bán rất tốt, hai phần phải số lượng , ta chịu thiệt."

      Trần Nguyên cười khổ, "Cửa hàng này là tay ngài làm ra, dù công tử có bỏ ra cũng chỉ là cho ngài mượn mấy thứ đáng giá đặt trong cửa hàng, những thứ này dù sao cũng chỉ là vật chết, nếu có ngày cửa hàng mở cũng có thể thu hồi được, làm sao có thể là chiếm tiện nghi của nương."

      Trang Thư Tình nghĩ nghĩ, thấy lời này cũng có lý, mấy thứ này mặc dù đặt ở đây, nhưng chỉ là đặt lên để trưng bày thôi, bất cứ lúc nào cũng phải của nàng, hoàn toàn cần tính toán chi li, đồng ý gật đầu, "Ba phần, nếu , ta cầm tiền cũng cảm thấy được tự nhiên, mong là mọi người đừng từ chối."

      Trần Nguyên tuy rằng biểu tình nhìn có nhiều biến hóa lớn, nhưng rất ràng mắt công tử như tia lửa chiếu vào , chỉ cảm thấy đau đầu thôi, công tử nhà cũng là có ý tốt, nếu là người khác biết cao hứng thành cái dạng gì, nhưng Trang tiểu thư lại giống như vậy.

      kiêu ngạo của công tử liếc mắt liền có thể nhìn ra được, còn kiêu ngạo của Trang tiểu thư hoàn toàn là ở trong lòng, nàng khinh thường ân huệ cho của người khác, cũng có khả năng téếp nhận.

      Bạch Chiêm lại đột nhiên mở miệng, "Vậy ba phần."

      có rất nhiều biện pháp khiến cho việc buôn bán trong cửa hàng tốt lên, ba phần cũng thiếu.

      Trang Thư Tình khẽ gật đầu, "Vậy phiền toái mọi người làm đơn, giấy trắng mực đen ràng."

      Trần Nguyên tiếp nhận ý tứ của công tử, ngay trước mặt mọi người viết điều khoản lên giấy, phần khế ước nét mực còn chưa khô rất nhanh đặt trước mặt hai người.

      Nhìn thấy có vấn đề gì, Trang Thư Tình thoải mái ký xuống, rồi lập tức đứng dậy."Khế ước bán mình của ba người Hướng Tả, Từng Yến và Chu Châu ngày mai ta đưa tới, cửa hàng này về sau cần Bạch công tử phải tốn nhiều tâm tư."

      Bạch Chiêm tùy ý đứng dậy, từ cao nhìn xuống nàng, khẩu khí chưa bao giờ nghiêm cẩn như vậy: "Ta có ý muốn trêu đùa nàng."

      "Cũng bởi vì ta biết như vậy nên càng thể nào trách công tử được." Trang Thư Tình giương mắt nhìn , trong mắt xoẹt qua tia cảm xúc, ý nghĩa trong đó là gì, sợ là chính nàng cũng giải thích được, "Tuy rằng ta muốn thừa nhận, nhưng thực tế ta quả đạ nhận ơn của Bạch công tử rất nhiều, đa tạ."

      Trịnh trọng vén áo thi lễ, Trang Thư Tình ôm Niệm Niệm bên nhanh chóng rời .

      Nàng cảm thấy hết mức khó chịu, hiểu tại sao lại có chút ủy khuất, nhưng ủy khuất này nàng lại thể ra miệng, càng khiến cho bực tức trong lòng nàng vơi .

      Nghĩ rồi lại nghĩ, nàng lại cảm thấy bản thân mình quả là quá đáng, người tiện nghi chiếm hết đều là nàng, người ta theo nàng đến nơi này để được cái gì? Ủy khuất cũng là người khác ủy khuất, nàng ủy khuất cái gì?

      Lòng tự trọng của nàng khi nào rách nát thành như vậy? Là vì, con người bất đồng sao?
      Last edited: 10/5/15
      Hale205, hargane187, lananhtran5154 others thích bài này.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 47: Từng người giở trò xấu

      Hướng Tả dám trở về nhà chưởng quầy như lúc trước, liếc mắt nhìn về phía công tử.

      mặt Bạch Chiêm lúc này đều là vẻ hiểu, hiểu, vì sao ràng là giúp nàng, nàng cũng biết mình giúp nàng, nhưng sao lại mất hứng?

      Nhưng vấn đề này có thể từ từ nghĩ sau , "Trần Nguyên, ta nhớ hình như có loại thuốc có thể khiến cho tóc của người ta rụng hết phải ?"

      Trong lòng Trần Nguyên vang lên tiếng , "Công tử là muốn..."

      "Nhàn rỗi như thế, vậy làm chút việc cho nàng , đợi khi nào thuốc phát tác cho ta biết. "

      "Vâng." Trần Nguyên có chút hưng phấn, haizz, nhàn rỗi đến mốc meo rồi.

      Bạch Chiêm đứng ở xa nhìn tấm lưng của Trang Thư Tình.

      dám đến gần, theo hiểu biết của với nàng, có lẽ nàng cảm kích mảnh hảo tâm của , nhưng nàng nhận lấy, cũng giống như chuyện trong cửa hàng này vậy.

      Nàng thiếu nợ ân tình của , nhưng lại có nửa phần cao hứng, vì vậy, phần ân tình này nàng muốn nhận, chỉ là vì làm, nên nàng thể tiếp nhận.

      Cho nên nàng tức được, giận xong, chỉ có thể hờn dỗi.

      Chậm rãi lúc, cũng có thể lý giải được chút suy nghĩ của mình, có người nào dạy làm thế nào để lấy lòng tiểu nương, chỉ hành động theo bản năng giống như tiểu động vật đánh dấu địa bàn của mình, khi còn chưa ý thức được tâm tư của mình với Trang Thư Tình hành động rồi, cho nàng thứ tốt nhất, phái người đến bảo hộ nàng, hoàn thành việc nàng muốn làm.

      tại biết tâm ý của bản thân. Nhưng cục diện lại biến thành như vậy...

      Bạch Chiêm thoáng có chút buồn rầu.

      Tuy rằng có tự tin là kết quả cuối cùng nhất định thay đổi, nhưng quá trình này muốn làm thế nào để vượt qua nhanh a?

      Sau khi Liễu tứ hồi phủ liền trực tiếp tới sân của Liễu tam.

      Nàng chướng mắt cái người bệnh thể cách xa thuốc này, nhưng mặt trước giờ đều đeo lên người bộ dáng tỷ muội tình tâm.

      Tổ phụ thích Liễu tam. Cháu ở trong dòng họ, chỉ có nàng có thể nhìn thấy tổ phụ, chỉ có nàng mới có thể tự do ra vào thư phòng của tổ phụ, luận về đặc thù tổ phụ đối với nàng, sợ là ngay cả tôn tử con dòng chính cũng bằng nổi.

      Nhưng người thể sống được, thể có tương lai, chẳng thể làm nên được gì.

      Hôm nay Liễu Tứ nàng là muốn đến nhìn bộ dáng yếu ớt đầy bệnh tật của nàng ta.

      "Tứ muội sao hôm nay rảnh rỗi lại đến chỗ tỷ tỷ?” Buông sách xuống, Liễu tam vén chăn đùi lên cao để che lại cơ thể, hôm nay bên ngoài có gió lớn, ngay cả cửa nàng cũng chưa bước ra.

      "Tất nhiên là đến xem tam tỷ." Liễu tứ tiểu thư mím môi cười, "Tỷ lại xem sách sao? Cẩn thận bị thương mắt."

      "Tạ tứ muội quan tâm." Liễu tam nhạt nhẽo đáp lại, trong đại trạch này, ai tâm, ai giả ý nàng đều nhìn , dù có giả vờ cũng thể gạt được nàng.

      Thanh Thanh trâm trà, quy củ lui ra ngoài.

      Thấy nàng chuyện vòng vo, Liễu Tam cũng có đáp lời, chậm rãi đợi nàng ra ý đồ hôm nay nàng ta đến.

      "Đúng rồi, tam tỷ, tỷ ở bên ngoài làm sao có thể nhận biết Trang Thư Tình?"

      "Duyên phận thôi."

      "Tam tỷ đừng dùng đến hai chữ duyên phận để gạt muội, chẳng lẽ còn có chuyện gì thể thành lời sao?"

      Nguyên lai là vì Thư Tình mà đến. Nghĩ đến chuyện Thư Tình từng với nàng, trong lòng Liễu Tam liền sáng tỏ, ra nàng ta vì nam nhân nên đến sao?

      Mỉm cười cái. Liễu tam nửa nửa giả : "Khi ta ra ngoài tìm danh y có cùng nàng gặp mặt lần, hôm qua là nàng đến cảm tạ ta giúp nàng chuyện, tứ muội hỏi cái này để làm gi?"

      Liễu tứ tiểu thư cúi đầu giấu ác ý trong mắt, khi ngẩng đầu lên ý cười vẫn tràn đầy như trước, “Muội là lo lắng tam tỷ bị người ta lừa thôi, tam tỷ ít ra ngoài, người nhận thức được cũng rất ít. Lòng người khó dò, chừng có số ngươi muốn tìm cách khiến cho tỷ tỷ thương tâm, tam tỷ, tỷ nên đề phòng tốt vẫn hơn.”

      " ngắn gọn, muội Trang Thư Tình là người muốn rắp tâm hại ta?”

      "Ta chỉ như vậy thôi, cũng phải là chỉ nàng.”

      "Người ta quen biết nhiều, nàng là người duy nhất, nếu như tứ muội chỉ nàng chỉ ai?”

      Liễu tứ tiểu thư bị hỏi ngược lại, mặt có chút nhịn được, “Tam tỷ, muội có hảo ý muốn nhắc nhở tỷ, tỷ tin thôi, sao lại bức người như thế, chúng ta là tỷ muội, ta làm muội muội của tỷ, còn có thể hại tỷ sao?”

      "Tứ muội, muội nên trở về ." Liễu tam bưng trà tiễn khách.

      Liễu tứ tiểu thư tức giận đến hận thể tát cái lên gương mặt lạnh nhạt kia của Liễu Tam, nhưng nàng thể uổng công đến đây lần này, ấm thầm hít sâu hơi áp chế cơn giận mặt, nở nụ cười, : "Tam tỷ, tỷ vẫn nên cẩn thận chút, chớ có để ngoại nhân dùng lời ngon tiếng ngọt để lừa gạt, đợi đến khi tỷ thấy được ý tốt của muội muội lúc đó muộn.”

      "Cảm ơn ý tốt của muội muội, Thanh Thanh, ta mệt rồi”

      Thanh Thanh vội vàng vào nâng tiểu thư nhà mình dậy, cúi đầu nhìn tới vẻ mặt tứ tiểu thư lúc này.

      Đợi khi xác định Liễu tứ tiểu thư rồi, Liễu tam mới thấp giọng dặn : "Thư Tình sợ là bị tứ muội lưu ý rồi, nơi này cách cửa hàng nàng xa, ngươi nghĩ biện pháp đến cửa hàng của nàng chuyến, nhắc nhở nàng tiếng."

      "Vâng."

      Nhưng khi Thanh Thanh đến cửa hàng lại nhìn thấy Trang Thư Tình.

      Từ sau khi về nhà mấy ngày, nàng cũng bước ra đại môn nửa bước.

      Bạch Chiêm ở bên ngoài đợi rất lâu, dùng hết tự chủ, cố gắng chế chính mình phá cửa xông vào.

      Trong mắt Trần Nguyên nhìn ra biết là có bao nhiêu cảm thán, ai có thể nghĩ được công tử vô pháp vô thiên như vậy lại có thể vì Trang nương mà nhẫn nhịn đến mức này, nếu như lão phu nhân biết được, hẳn là vỗ tay cười to .

      "Vẫn tránh gặp mặt?" Khó có thể nhìn thấy được bộ dáng mệt mỏi này của nhi tử, hoàng đế rất thoải mái, nhưng thoải mái qua lại cảm thấy bất mãn, con của có chỗ nào tốt? Đối phương lại tim phổi mà đối đãi với như vậy.

      đột nhiên có chủ ý, nhưng chưa kịp nhấc đầu lên bị ánh mắt của nhi tử liếc trở về, được rồi, từ khi sinh ra cũng chưa từng bị đối xử như vậy, cũng chưa từng suy nghĩ vì người khác, đúng là, phải thứ tốt đẹp gì.

      Nhưng mà vài ngày nữa, phải lập tức hồi cung.

      đến đến cuối cùng vẫn là lão gia tử cảm thấy chua xót, nhi tử đối với có nửa điểm quan tâm như đối với con dâu a! Hơn nửa cũng có! Như vậy trong lòng sao có thể thoải mái. Bạch Chiêm hiểu hừ hừ hai tiếng, kỳ thực cũng chẳng sốt ruột như vậy. Trang Thư Tình dù sao vẫn còn quá , huống chi nàng còn có hai năm hiếu kỳ, dù khẩn cấp nhưng cũng thể lập tức cưới người về nhà ngay được. Con bằng cứ từ từ mà tiến đến, coi như là… đúng, coi như là bồi dưỡng tình cảm .

      Liếc mắt nhìn lão gia tử cái, nhẩm tính ngày, “ngài còn chưa quay về sao?”

      Lão gia tử lập tức dựng râu trừng mắt, "Con dâu còn chưa có lấy về, mới vậy mà đứng về phía ta nữa rồi?”

      "Việc ngài trở về có liên quan gì tới thê tử của ta, nàng vẫn còn , ta còn chờ được” Bạch Chiêm chút để ý nhìn ra ngoài cửa sổ.

      "Ngài ở đây năm ngày rồi. Cũng nên trở về .”

      Đúng vậy, quả là cần phải trở về, năm có thể có mấy ngày thư thái như vậy, cũng thấy đủ rồi, nhưng mà a, "Xác định là nàng sao?"

      "Vâng." Bạch Chiêm cảnh giác nhìn về phía phụ thân mình, "Ngài cũng đừng làm cái gì cả, ta tự mình thực , nếu ngài làm hỏng chuyện của ta, cả đời ngài cũng đừng nghĩ muốn uống trà của con dâu."

      Quy củ trong cung khác biệt, trừ đứa con trai trước mắt này, đúng là thể uống được, lão gia tử nhận mệnh thở dài. "Được, cái gì ta cũng làm, chờ uống trà của con dâu. Con cũng đừng có đem người dọa chạy mất, nàng vẫn còn a."

      "Cung nữ mười bốn tuối tiến cung còn thiếu sao? "

      "..." lão gia tử bị nghẹn, muốn lại tiếp tục chuyện với tiểu tử hỗn đản biết lớn này nữa.

      Cũng phải chuẩn bị thứ gì, ngày kế lão gia tử liền trở về, lúc này Bạch Chiên hào phóng phen, cho hoàng đế nhiều hơn nửa cân trà.

      Lão gia tử cười đến mặt mày giãn ra, tâm tình tốt lên ít."Thế này mới tốt, đúng rồi. Con phải muốn khố phòng chọn sính lễ sao? Khi nào ? Nếu cùng theo ta cũng được."

      Nghe được lời này, da mặt vị đại tổng quản theo hoàng đế nhiều năm liền co rút hồi, nhớ đến thái độ hoàng thượng đối với mấy vị hoàng tử trong cung, lại liên tưởng chút đến vị trước mắt này, là cách biệt trời, nhưng cũng nhìn ra được, tại bậy giờ, hoàng thượng hết sức cao hứng, tựa như là vị phụ thân bình thường.

      "Đại khái mười ngày nửa tháng, hoặc là sang năm, lúc ta đến ngài biết."

      "Hảo hảo, đều theo con, ta tự mình chọn vài thứ tốt bỏ vào, miễn cho những thức khác bị con ghét bỏ, chúng phải đồ tốt." Biết tính tình nhi tử nhà mình, lão gia tử bất đắc dĩ, có nhi tử có ánh mắt độc ác như vậy cũng là chuyện rất thống khổ, đồ ngươi thấy tốt nhưng ở trong mắt lại đáng giá đồng, thứ đồ tầm thường khó có thể lọt vào mắt người khác, nếu như thực được nhìn trúng, như vậy đủ để chứng minh những thứ đó có giá trị bất phàm, chỉ là do ánh mắt của ngươi quá tầm thường, nhìn thấy được đồ tốt.

      Nhưng đồng thời lại vô cùng kiêu ngạo, nhi tử như vậy để khiến người ta ao ước có thể sinh ra lúc mười người trăm người.

      "Có cái gì cần cứ với ta, phụ thân chúc con đạt thành ý nguyện, có thể nhanh chóng ôm được mỹ nhân về nhà, thôi."

      Bạch Chiêm đứng tại chỗ nhìn theo đội ngũ xa, định đến cửa hàng chuyến, chợt nghe thấy Trần Nguyên hô gọi : "Công tử, người đợi chút."

      Quay đầu lại, nhìn thấy thứ trong tay Trần Nguyên cũng quên luôn ý định ban nãy muốn của hàng của mình, tiến nhanh lên phía trước đoạt thứ đó lại, nhìn chăm chú, , tinh tế, đây là… kéo, là chiếc kéo, nhưng lại có khác biệt rất lớn, nhưng mà thể thừa nhận trình độ sắc bén này của nó.

      Ngón tay nhàng xẹt qua phía , ràng là chỉ đụng chút, nhưng phần da phía dưới lại bị cắt ra, vết cắt rất , Bạch Chiêm nhìn cũng thèm nhìn chút máu đầu ngón tay, ngẩng đầu hỏi, "Chỉ làm ra được kiểu này? phải có bốn bản vẽ sao?"

      "Trang tiểu thư đối với thứ này đều cầu rất cao, hơn nữa bất kỳ đồ vật nào chúng ta cầu, bọn họ đều cẩn thận, bọn họ vừa tiếp tục làm, những thứ sau quá khó khăn.

      " bọn họ làm nhanh lên chút, trong tay Thư Tình sợ là chỉ có mấy bản vẽ này thôi, còn nữa, trọng thưởng cho bọn họ."

      "Vâng."

      Tiếng vó ngựa dần dần xa, Trần Nguyên mặt mang ý cười, công tử tiến bộ a, biết lợi dụng lý do có sẵn này để tới cửa, có số việc bọn họ cần phải dạy, nhưng Trang tiểu thư lợi hại, chẳng những có thể khiến cho công tử càng thmê tự chủ, mà lực nhẫn nại cũng cao hơn mấy phần.

      Đây là chuyện tốt.

      Chỉ cần Trang tiểu thư là chủ tử của bọn , chuyện lão phu nhân lo lắng hẳn là xảy ra.

      Trang Thư Tình vài ngày nay cũng nhàn rỗi, cửa hàng còn là của nàng, tuy có vài phần thất vọng khi cầm ba phần tiền lãi kia, nhưng vẫn dụng tâm vẽ ít hoa văn, bản vẽ càng thêm đặc sắc xinh đẹp, càng hấp dẫn khách nhân.

      Trừ việc vẽ tranh hoa văn, nàng cũng bắt đầu chậm rãi trau dồi lại những y thức lúc trước mình được học, nơi này có sách thuốc để nàng ôn tập, nàng phải nhân dịp mình còn chưa quên mà đem những điều nhớ viết lại, coi như là ôn tập lại lần nữa.

      Những thứ này nàng đều dấu kĩ, ngay cả Trang Thư Hàn và Trương Tú Nhi cũng chỉ cho rằng nàng vẽ hoa văn.

      Chuyện ở cửa hàng nàng cũng chưa , việc của Liễu Tam bây giờ quan trọng hơn cả.
      Last edited: 10/5/15
      Hale205, hargane187, lananhtran5151 others thích bài này.

    3. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      để rồi xem Liễu tiểu ruồi bọ này bị Chiêm ca trừng trị như thế nào, chắc chắn là có kết cục tốt, haha, mỏi mắt chờ mong nàng ra chương mới
      lananhtran51Tiểu Huân thích bài này.

    4. xuxubungbu

      xuxubungbu Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      57
      đoạn cuối bị trùng rồi bạn ơi
      lananhtran51Tiểu Huân thích bài này.

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Thanks bạn nhắc nhở... mình sửa lại rồi nhé ^_^
      lananhtran51 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :