chương 28Trong phòng khôi phục lại yên tĩnh, chỉ có tiếng thở dốc nho . Dịch Dương có hơi choáng váng rút ra dục vọng, quỳ đất, ghé bụng Trí Khương thỏa mãn thở gấp. Đùi Trí Khương còn duy trì trong tư thế mở lớn, làm sao cũng cảm thấy khép lại được. Hai người chuyện, chỉ lẳng lặng cảm thụ cơn mệt mỏi từ thể xác và sung sướng từ tinh thần sau khi lên đỉnh. Hai mắt Trí Khương chuyển động, nghĩ đến tình hình ban nãy thấy thể tưởng tượng nỗi, ràng có hơi đau, còn pha thêm loại khoái cảm làm người ta sợ hãi, biết qua mùi vị đàn ông, sau này rời xa làm sao sống nổi đây. Trí Khương mệt mỏi, toàn thân cũng còn khí lực. Chỉ có thể nâng cánh tay, như vuốt như trêu bụng tên trước mặt, Dịch Dương được sờ đến thoải mái, ư a trong miệng, giống như con nít mà cọ cọ vài cái. Trong phòng khách vang lên tiếng cửa mở. Dực Phàm vào nhà liền thấy hai người trần trụi mang bộ dáng thỏa mãn nằm sofa, nhớ tới thân thể của bảo bối, nghiêm túc : “Quậy quá!” bỏ áo khoác ra, đến trước mặt bảo bối, đẩy Dịch Dương còn dính thân , tử tế xem kỹ kiều hoa của . Chỉ thấy bên ngoài ngoại đều ướt hết cả, bắp đùi cũng chỗ ướt chỗ , còn có vài giọt xuôi theo cửa mình, chảy xuống bờ mông tròn, đệm tựa loan ra vùng lớn nước đọng. thần đáng thương khép mở, màu hồng diễm lệ, còn hơi sưng. Lại xem hoa huyệt tiêu hồn của , động còn đóng mở, lại đợt ái dịch bị bài xuất ra khỏi vách hang. Dực Phàm cẩn thận dùng ngón tay nhàng đụng đụng tiểu huyệt, bảo bối liền mẫn cảm rên khẽ, bảo huyệt cũng lập tức mút, như muốn hút vào. nỗ lực định thần, phát dâm dịch chảy ra có dịch trắng thuộc về , thần sắc hòa hoãn lại: “May mà cậu còn nhớ mang bao.” Dịch Dương cười vui vẻ: “Đương nhiên rồi, chuyện của bảo bối sao lại nhớ được.” Dực Phàm nhìn đầu ngón tay loang loáng, đưa lưỡi liếm. Lại nhìn mỹ huyệt còn co rút, đột nhiên cảm thấy vừa nóng vừa khuấy động. nới lỏng cravat, bắt lấy đùi mở của , mặt chôn tại hoa phùng còn rất mẫn cảm. “A! Ưm… Ông xã làm gì vậy…” Dực Phàm trả lời, chỉ là hung hăng mút hơi ở hoa huyệt, nuốt xuống, liếm liếm môi, mùi vị tệ, như vẫn khát, liền cúi đầu xuống làm thêm hơi nữa. “Ưm ưm…” Trí Khương cảm thấy như đến thần hồn cũng bị hút . nhìn Dịch Dương xin giúp đỡ, nhưng mà cũng trợ trụ vi ngược, nhìn mắt , chỉ hôn lên bắp chân và mu bàn chân của . Mặt đỏ bừng, lúng túng xoay người, nhưng lưỡi như con rắn , hướng sâu trong cơ thể mà chui vào, còn thường xuyên bú mút, thực là, sắp bị hút khô rồi. Dực Phàm chép chép miệng, lại nuốt xuống dòng ái dịch, nhìn khuôn mặt xuân quang diễn lệ của bảo bối, hài hước : “Bảo bối ngọt quá! Muốn nếm thử ?” chờ trả lời, liền tiến quân thần tốc, quấn lấy lưỡi của , đem những nước vừa hút ra đưa cho . Trí Khương bị ép nuốt xuống, cảm thấy có cái gì kỳ cục, nhưng cũng ngọt đến vậy, liền kỳ quái nhìn , Dực Phàm được tiện nghi, lau mồ hôi trán : “Bảo bối toàn thân đều ngọt, cũng uống đủ. Này, với ông xã, đêm nay làm mấy lần rồi?” Dịch Dương trả lời trước: “Vài chục lần rồi, đúng , muội muội ngoan?” Trí Khương cong miệng: “ có có! Em nhớ mà… Có hai lần thôi…” “Thế bảo bối có lên đỉnh ?” Trí Khương trả lời, chỉ nũng nịu gật đầu. Hai người nhìn bảo bối thản nhiên như thế, trong lòng mừng húng. Dịch Dương nghĩ đến gì đó, thần thái vui vẻ : “Đúng rồi, cậu còn chưa biết, ban nãy bảo bối to gan lắm, vừa nóng tánh vừa chua ngoa, còn quấn lấy tôi, để tôi mau lên chút.” Trí Khương ngờ lại cáo trạng, đưa chân muốn đạp , Dịch Dương liền ôm chặt lấy chân , nhàng gặm cắn. Dực Phàm đảo mắt, hỏi rất chi là gian: “A? ? Bảo bối chủ động như thế?” Trí Khương cúi đầu , Dực Phàm lại buông tha: “Là sao? Bảo bối sướng đến thế sao? Khẳng định là mút rất chặt rồi.” Cuối cùng nhẫn nổi, giải thích: “Lúc đó kiềm được mà, nhưng ảnh kỳ cục lắm, toàn chọc em thôi!” Dực Phàm buông tha: “Nó chọc em thế nào? nghe xem, chút nữa đánh nó thay em.” Bây giờ Trí Khương bất luận thế nào cũng nên lời, đấm lên ngực , hờn dỗi: “ với ảnh cùng giuộc, toàn là ăn hiếp người ta!” Dịch Dương như no nê mỹ vị, ngẩng đầu : “Bảo bối khẳng định dám , để tôi thay cho. Tôi ban đầu làm rất mạnh, bảo bối lại thích, xong làm , bảo bối lại càng thích, còn giữ lại cho tôi rời ra, miệng còn xin tôi mạnh lên, khóc nữa. Tôi đương nhiên để bảo bối khó chịu, liền làm mạnh, lúc đó bảo bối mới vừa lòng,…” Trí Khương gấp muốn chết, hai tay che mặt, sau này sao còn dám ra đường đây???! Dực Phàm nhìn mặt đỏ nhu trứng tôm luộc, đáy mắt lấp lánh, “Bảo bối toàn là mồ hôi, khó chịu phải , đem em tắm nha?” Trí Khương nhìn đôi mắt thâm thúy của , có loại dự cảm lành, trốn tránh: “ cần đâu, tự em tắm được…” quan tâm lời từ chối của , ôm dậy vào phòng tắm. Trí Khương lướt qua lưng nhìn Dịch Dương, tha thiết mong chờ hộ, nhưng lại bộ xem kịch hay. Đáng ghét! dám làm loạn chỉ có thể tùy ý bị người ta ôm vào phòng tắm. Dực Phàm để lên cạnh bồn, liền bắt đầu chậm rãi cởi áo. tràn đầy dụ hoặc mà cởi, Trí Khương xấu hổ dám nhìn, đôi mắt đảo tới đảo lui. Dực Phàm có hơi buồn cười, nhịn được bèn ghẹo: “Thế nào, bảo bối muốn chọn nơi làm tình sao? giá rửa mặt? Hay là vẫn muốn ở trong bồn? Hay bảo bối thích đứng?…” đợi xong, Trí Khương liền thầm: “Ai muốn làm chứ? Em đây đêm nay làm hai lần, mệt quá rồi, có thể ngủ giấc ?” Còn hợp tình hợp lý ngáp cái. Dực Phàm nhìn sâu, quỳ gối tại trước mặt , ôm lấy gương mặt hồng hào nõn nà của , nghiêm túc : “Bảo bối, em vừa mới nhiệt tình nhà như vậy, chủ động như vậy, cũng muốn. Em cũng xin muốn em nhé, được ?” Trí Khương bị ngữ điệu có chút bi thương của khiến cho động lòng, nếu chịu chính là thiên vị. Cho nên giọng đáp ứng, phát ra nụ cười phúc hắc xấu xa của sau khi thực được ý đồ. Dực Phàm lấy vòi tắm rửa sạch thân thể, bể tắm đầy nước ấm. ẵm Trí Khương ngồi vào trong, khuôn mặt hồng hào là khả ái quá. bước vào bồn, ngồi xuống phía sau , lại nâng ngồi dạng chân đùi mình. tỉ mỉ hôn lên da thịt trắng nõn gáy , đôi tay vươn lên trước, xoa bóp lấy hai bầu ngực. “Bảo bối, mới mấy giờ gặp mà nhớ em muốn chết rồi. chuyện với khách hàng cũng thất thần, em đoán xem nghĩ cái gì?” “Ai biết nghĩ cái gì chứ…” “ có lương tâm, chỉ biết chơi với ca ca tốt của em, để ông xã em kiếm tiền nuôi gia đình huhuhu~~~~~” “Được rồi, nghĩ cái gì thế?” Vẫn nên phối hợp tốt hơn. “Ừm, ngoan! ra là huynh đệ của nhớ em.” Trí Khương ngơ ra hồi, mới biết ám chỉ cái gì, im lặng . “Nó nhớ em, muốn vào trong chơi với em, nhớ tới muốn khóc luôn, lần nào cũng mút chặt như vậy…” Ghét quá, chỉ nghe lời sắc tình của thôi mà hạ thân ngứa, cảm giác hẫng hụt lại tới nữa, phải mới làm qua sao, còn những hai lần, sao lại muốn nữa thế này? Trí Khương bất động thanh sắc cọ cọ đùi, muốn làm dịu cảm giác khó nhịn này, lại bị nam nhân phía sau phát ra, liếm liếm vành tai : “Bảo bối muốn?”
chương 29Còn chưa đợi trả lời, Dực Phàm lấy từ trong tủ ra cái bao cao su nhanh chóng đeo lên, gậy thịt chậm rãi vào trong nhục động của . Bởi có thủy dịch bôi trơn, hơn nữa còn nước ấm ban nãy, tiến vào cực kỳ dễ dàng. Trí Khương chịu nổi, bởi có ngoại lực tác động, nước chảy vào bên trong , vốn căng tức, dòng nước lại đập vào miệng tử cung, ép vách thịt bên trong. Dực Phàm mới kéo ra đẩy vào hai cái mà cảm thấy bên dưới tê dại, khuất động dòng nước, vừa trướng mà lại còn có chút đau. quay đầu lại giọng thảm thương: “Ông xã, đừng làm trong nước được ? Em… Em khó chịu!” Dực Phàm cho rằng chỉ làm nũng, thèm ngừng mà còn đâm thêm hai cái, phát bảo bối lại cắn chặt môi dưới, khuôn mặt đầy hoảng sợ, giống như hưởng thụ nên nhận ra quả thực thoải mái nên ép nữa. rút ra, đứng dậy thành bồn, tiếp theo đỡ thân thể mềm mại của ngồi lên . duỗi ngón tay, nhàng đưa vào trong hoa huyệt, tháo nước bên trong ra, côn thịt cương lên đến phát tím. Dực Phàm nhàng mân mê đài hoa, thấp giọng : “Bảo bối, xin lỗi em, nghĩ đến em là lỗi của , ông xã bồi thường cho em tốt.” Tay trong lúc đó cũng ngưng nghỉ, chậm rãi vân vê hạt ngọc trong , khảy cho đến khi hoa huyệt bên trong thít chặt ngừng. Côn thịt chôn vào trong dâm huyệt hề chuyển động, Dực Phàm như thợ săn kiên nhẫn, chỉ hơi nhúc nhích mông, khiến công thịt hề di dịch mà từ đầu đến cuối đều cố định chỗ. Trong kiểu hợp nhập tinh tế thế này, Trí Khương tuy có sung sướng, nhưng có cảm giác như toàn thân treo lơ lửng, thể thỏa mãn nổi. muốn loại khoái cảm ra vào tuyệt diệu kia, nên vặn vẹo mông, huyệt động co rút lại, nhưng Dực Phàm đằng sau lại thèm động, đày đọa thể thỏa mãn được. “Ông xã, động , động !” “Bảo bối muốn động gì? Động thế nào? Phải ra!” Trí Khương do dự, vừa nãy là lời ý loạn tình mê, giờ ngại lại chẳng dám nữa, nhưng mà,… Dực Phàm dường như rất quyết tâm… còn đấu tranh tâm lý Dịch Dương bỗng dưng thò đầu vào, cười dâm đãng: “Trong này có cần giúp đỡ ?” Dực Phàm nghĩ nghĩ, sợ hồi nữa làm mạnh quá, bảo bối chịu nổi ngã vào trong nước, nên đồng ý bảo: “Ừm, vào đây đỡ bảo bối giúp tôi.” Thế là, trước mặt Trí Khương có thêm tên nữa, quỳ trong nước, góc độ vừa đẹp, ngang tầm mắt chính là bầu vú căng tròn của bảo bối, Dịch Dương nhìn nơi giao hợp của bọn họ, hỏi: “Tiến hành đến đâu rồi?” “Vừa mới bắt đầu, bảo bối còn tỉnh táo lắm, chịu .” Dịch Dương cười, “Nhóc con xấu hổ à, nhưng sao, thôi, có hai ta ở đây sợ gì được.” Hai tên sói đói nhìn nhau trao đổi chiến lược, ma trảo liền duỗi về dê con chờ bị nuốt vào bụng. tay Dực Phàm vừa mới rời khỏi vật liền có Dịch Dương thay. Đôi tay Dực Phàm úp lấy ngực , năm ngón mạnh mẽ xoa bóp, quên kẹp lấy núm vú tỉ mẩn xoay vặn. Dịch Dương cọ xát trân châu bên dưới, ngẩng đầu hôn lên môi . Giờ hay rồi, toàn bộ điểm mẫn cảm cơ thể đều bị công chiếm: môi bị hôn đến nỗi chỉ có thể rên rỉ thành lời, vành tai bị liếm đến nóng ướt, hai vú bị xoa nắn, hai nụ đào cũng bị đùa giỡn, hạ thể gác kiếm đầu hàng, nơi tư mật cũng bị xoa nắn ngừng. có thể cảm thấy từng đợt nhiệt dịch bên trong cơ thể chảy ra ngoài, là sướng, toàn thân đều sướng, như thể cơ thể còn là của mình nữa, mà mặc cho bọn họ, mặc cho bọn họ chơi đến thể nào cũng được… Ừm… Nhưng điểm khiếm khuyết duy nhất chính là, dương vật trong hoa huyệt sao vẫn yên lặng bất động, sao còn đưa đẩy? Trí Khương mơ màng nghĩ, đột nhiên nhận ra: bọn họ muốn mình cầu hoan! Nhớ lại lời ban nãy hai người vừa , quả là có dự tính trước! Bọn họ lấy gì mà chắc chắn cầu chứ! Hai muốn em , em càng ! Trí Khương ngang ngược lên hẳn, muốn nhìn xem ai mới là người đầu hàng trước! lấy ra tia lý trí, bàn tay thò xuống dưới, tới nơi hai người giao hợp, bắt đầu nhàng vuốt ve hai viền cầu bên dưới gậy của Dực Phàm. âu yếm xong rồi lại còn lớn gan nắn nắn. “A!” Gậy thịt của Dực Phàm bị kích thích nháy mắt lớn thêm mấy phân, mắt đỏ lên, gặm mạnh tai : “Tiểu tinh! Còn trêu chọc ! Xem có làm cho em khóc hay !” Dịch Dương ngừng thân mật, nhìn xuống bên dưới lập tức hiểu, “Ai da, bảo bối muốn phản kháng nha…” Cười gian trá, “Xem ra phải để em học ngoan chút.” rồi bàn tay trêu đùa tiểu hạch bỗng nhiên mạnh lên, mãnh liệt cọ xát, dùng đủ loại thủ đoạn, chốc dùng hai ngón tay nhéo, hồi lại xoay tròn, làm tới nội cả bàn tay cũng dấp dính. “A! A! Ca ca … ăn hiếp người ta… Ưm… được…” Bàn tay để cầu thịt bất chấp, chỉ biết liều mạng nắm lấy cổ tay Dịch Dương, muốn dừng tay, tiếc rằng nam nữ khác biệt, trừ việc bất lực ngửa đầu ra còn cách nào khác. “Khà… chính là ăn hiếp em đấy, sao? giờ bên phe của em tốt.” Dực Phàm cũng thấp giọng khuyên nhủ: “Bảo bối nghe lời, xin làm em .” Trí Khương cam tâm, nghiêng người tới trước, để đầu bả vai Dịch Dương, mở miệng cắn chặt, cố gắng ngăn tiếng rên đến đầu môi. Dịch Dương bất động, tay lại càng thêm điên cuồng ức hiếp hoa hạch của . Dực Phàm cũng bắt đầu dịch chuyển nhè , côn thịt của bên trong tiểu huyệt cũng có động tác gì lớn, chỉ là chậm rãi cọ cọ, quy đầu mượt mà náo động hoa tâm, thong thả như mài mực. Dực Phàm bây giờ cảm giác như có cái miệng mút lấy mắt ngựa dương vật mình, còn thân gậy lại bị siết gắt gao. Trí Khương chỉ thấy ngứa, tê, vừa sung sướng lại vừa khó chịu. “Hư hỏng! còn muốn bồi thường cho em! cuối cùng cũng nghĩ đến việc thực lời hứa. “ đương nhiên bồi thường sau khi em cầu !” Bản tính hồ ly lộ ra. cố gắng kéo lý trí trở về, tận lực quên khiêu khích. “Bảo bối là kiên nhẫn nha…” Dực Phàm cười nghiền ngẫm, đột nhiên nắm lấy eo nâng lên , lúc côn thịt sắp rời khỏi huyệt động lại ngưng hẳn, dùng quy đầu lớn quét tại cửa huyệt vòng, rồi lại cắm vào, cả quá trình đều hết sức chậm rãi, khiến ngứa đến nỗi tâm cũng ngứa. Càng ghê gớm hơn là, mỗi lần kích thích đến nỗi nhục huyệt sắp lên đỉnh, bắt đầu co rút lại, Dực Phàm lại ra hiệu cho Dịch Dương dừng hẳn, khiến Trí Khương gần lên đến đỉnh lại bị kéo xuống, loại cảm giác từ thiên đường rơi xuống đất cuối cùng cũng khiến nhẫn nổi mà nức nở, “Òa… Các ăn hiếp em! Đáng ghét! Còn cho em… Oa oa…” Dực Phàm cười tà, hôn lên lưng trần nhẵn bóng của , “Tiểu bảo bối, sớm có tốt , đỡ phải ép người!” Kỳ cũng biết mình có thể chống được đến bao lâu, dương vật cương lên tím ngắc, vừa đưa vào mỹ huyệt của bảo bối là muốn nổ tung. bắt đầu ra vào, chọc thấp giọng rên rỉ. Dực Phàm hướng ẫn: “Bảo bối ngoan, tại ai làm em?” “A… Ưm ưm… Là ông xã… Phàm…” “Tốt lắm, vậy, ông xã lấy gì để thương em?” “Ưm…” “ được, bảo bối mau!”
các bạn đọc mấy đoản văn này do mình post đó, toàn thịt là thịt http://cungquanghang.com/threads/khong-h-khong-thich-tuan-theo.26277/ http://cungquanghang.com/threads/no-le.26276/ http://cungquanghang.com/threads/ta-bi-dua-bon.26275/ http://cungquanghang.com/threads/dem-lac-hoan-kho-quen.26274/ http://cungquanghang.com/threads/khong-ten-lam.26273 http://cungquanghang.com/threads/doan-van-sieu-sac-linh-duoc.26272/ nếu các bạn thích cho mình nhé
thông báo : tuần sau t2 -> t5 mình phải thi học kì nên thể post truyện đk , mong các bạn thông cảm nha
Chương 29Còn chưa đợi trả lời, Dực Phàm lấy từ trong tủ ra cái bao cao su nhanh chóng đeo lên, gậy thịt chậm rãi vào trong nhục động của . Bởi có thủy dịch bôi trơn, hơn nữa còn nước ấm ban nãy, tiến vào cực kỳ dễ dàng. Trí Khương chịu nổi, bởi có ngoại lực tác động, nước chảy vào bên trong , vốn căng tức, dòng nước lại đập vào miệng tử cung, ép vách thịt bên trong. Dực Phàm mới kéo ra đẩy vào hai cái mà cảm thấy bên dưới tê dại, khuất động dòng nước, vừa trướng mà lại còn có chút đau. quay đầu lại giọng thảm thương: “Ông xã, đừng làm trong nước được ? Em… Em khó chịu!” Dực Phàm cho rằng chỉ làm nũng, thèm ngừng mà còn đâm thêm hai cái, phát bảo bối lại cắn chặt môi dưới, khuôn mặt đầy hoảng sợ, giống như hưởng thụ nên nhận ra quả thực thoải mái nên ép nữa. rút ra, đứng dậy thành bồn, tiếp theo đỡ thân thể mềm mại của ngồi lên . duỗi ngón tay, nhàng đưa vào trong hoa huyệt, tháo nước bên trong ra, côn thịt cương lên đến phát tím. Dực Phàm nhàng mân mê đài hoa, thấp giọng : “Bảo bối, xin lỗi em, nghĩ đến em là lỗi của , ông xã bồi thường cho em tốt.” Tay trong lúc đó cũng ngưng nghỉ, chậm rãi vân vê hạt ngọc trong , khảy cho đến khi hoa huyệt bên trong thít chặt ngừng. Côn thịt chôn vào trong dâm huyệt hề chuyển động, Dực Phàm như thợ săn kiên nhẫn, chỉ hơi nhúc nhích mông, khiến công thịt hề di dịch mà từ đầu đến cuối đều cố định chỗ. Trong kiểu hợp nhập tinh tế thế này, Trí Khương tuy có sung sướng, nhưng có cảm giác như toàn thân treo lơ lửng, thể thỏa mãn nổi. muốn loại khoái cảm ra vào tuyệt diệu kia, nên vặn vẹo mông, huyệt động co rút lại, nhưng Dực Phàm đằng sau lại thèm động, đày đọa thể thỏa mãn được. “Ông xã, động , động !” “Bảo bối muốn động gì? Động thế nào? Phải ra!” Trí Khương do dự, vừa nãy là lời ý loạn tình mê, giờ ngại lại chẳng dám nữa, nhưng mà,… Dực Phàm dường như rất quyết tâm… còn đấu tranh tâm lý Dịch Dương bỗng dưng thò đầu vào, cười dâm đãng: “Trong này có cần giúp đỡ ?” Dực Phàm nghĩ nghĩ, sợ hồi nữa làm mạnh quá, bảo bối chịu nổi ngã vào trong nước, nên đồng ý bảo: “Ừm, vào đây đỡ bảo bối giúp tôi.” Thế là, trước mặt Trí Khương có thêm tên nữa, quỳ trong nước, góc độ vừa đẹp, ngang tầm mắt chính là bầu vú căng tròn của bảo bối, Dịch Dương nhìn nơi giao hợp của bọn họ, hỏi: “Tiến hành đến đâu rồi?” “Vừa mới bắt đầu, bảo bối còn tỉnh táo lắm, chịu .” Dịch Dương cười, “Nhóc con xấu hổ à, nhưng sao, thôi, có hai ta ở đây sợ gì được.” Hai tên sói đói nhìn nhau trao đổi chiến lược, ma trảo liền duỗi về dê con chờ bị nuốt vào bụng. tay Dực Phàm vừa mới rời khỏi vật liền có Dịch Dương thay. Đôi tay Dực Phàm úp lấy ngực , năm ngón mạnh mẽ xoa bóp, quên kẹp lấy núm vú tỉ mẩn xoay vặn. Dịch Dương cọ xát trân châu bên dưới, ngẩng đầu hôn lên môi . Giờ hay rồi, toàn bộ điểm mẫn cảm cơ thể đều bị công chiếm: môi bị hôn đến nỗi chỉ có thể rên rỉ thành lời, vành tai bị liếm đến nóng ướt, hai vú bị xoa nắn, hai nụ đào cũng bị đùa giỡn, hạ thể gác kiếm đầu hàng, nơi tư mật cũng bị xoa nắn ngừng. có thể cảm thấy từng đợt nhiệt dịch bên trong cơ thể chảy ra ngoài, là sướng, toàn thân đều sướng, như thể cơ thể còn là của mình nữa, mà mặc cho bọn họ, mặc cho bọn họ chơi đến thể nào cũng được… Ừm… Nhưng điểm khiếm khuyết duy nhất chính là, dương vật trong hoa huyệt sao vẫn yên lặng bất động, sao còn đưa đẩy? Trí Khương mơ màng nghĩ, đột nhiên nhận ra: bọn họ muốn mình cầu hoan! Nhớ lại lời ban nãy hai người vừa , quả là có dự tính trước! Bọn họ lấy gì mà chắc chắn cầu chứ! Hai muốn em , em càng ! Trí Khương ngang ngược lên hẳn, muốn nhìn xem ai mới là người đầu hàng trước! lấy ra tia lý trí, bàn tay thò xuống dưới, tới nơi hai người giao hợp, bắt đầu nhàng vuốt ve hai viền cầu bên dưới gậy của Dực Phàm. âu yếm xong rồi lại còn lớn gan nắn nắn. “A!” Gậy thịt của Dực Phàm bị kích thích nháy mắt lớn thêm mấy phân, mắt đỏ lên, gặm mạnh tai : “Tiểu tinh! Còn trêu chọc ! Xem có làm cho em khóc hay !” Dịch Dương ngừng thân mật, nhìn xuống bên dưới lập tức hiểu, “Ai da, bảo bối muốn phản kháng nha…” Cười gian trá, “Xem ra phải để em học ngoan chút.” rồi bàn tay trêu đùa tiểu hạch bỗng nhiên mạnh lên, mãnh liệt cọ xát, dùng đủ loại thủ đoạn, chốc dùng hai ngón tay nhéo, hồi lại xoay tròn, làm tới nội cả bàn tay cũng dấp dính. “A! A! Ca ca … ăn hiếp người ta… Ưm… được…” Bàn tay để cầu thịt bất chấp, chỉ biết liều mạng nắm lấy cổ tay Dịch Dương, muốn dừng tay, tiếc rằng nam nữ khác biệt, trừ việc bất lực ngửa đầu ra còn cách nào khác. “Khà… chính là ăn hiếp em đấy, sao? giờ bên phe của em tốt.” Dực Phàm cũng thấp giọng khuyên nhủ: “Bảo bối nghe lời, xin làm em .” Trí Khương cam tâm, nghiêng người tới trước, để đầu bả vai Dịch Dương, mở miệng cắn chặt, cố gắng ngăn tiếng rên đến đầu môi. Dịch Dương bất động, tay lại càng thêm điên cuồng ức hiếp hoa hạch của . Dực Phàm cũng bắt đầu dịch chuyển nhè , côn thịt của bên trong tiểu huyệt cũng có động tác gì lớn, chỉ là chậm rãi cọ cọ, quy đầu mượt mà náo động hoa tâm, thong thả như mài mực. Dực Phàm bây giờ cảm giác như có cái miệng mút lấy mắt ngựa dương vật mình, còn thân gậy lại bị siết gắt gao. Trí Khương chỉ thấy ngứa, tê, vừa sung sướng lại vừa khó chịu. “Hư hỏng! còn muốn bồi thường cho em! cuối cùng cũng nghĩ đến việc thực lời hứa. “ đương nhiên bồi thường sau khi em cầu !” Bản tính hồ ly lộ ra. cố gắng kéo lý trí trở về, tận lực quên khiêu khích. “Bảo bối là kiên nhẫn nha…” Dực Phàm cười nghiền ngẫm, đột nhiên nắm lấy eo nâng lên , lúc côn thịt sắp rời khỏi huyệt động lại ngưng hẳn, dùng quy đầu lớn quét tại cửa huyệt vòng, rồi lại cắm vào, cả quá trình đều hết sức chậm rãi, khiến ngứa đến nỗi tâm cũng ngứa. Càng ghê gớm hơn là, mỗi lần kích thích đến nỗi nhục huyệt sắp lên đỉnh, bắt đầu co rút lại, Dực Phàm lại ra hiệu cho Dịch Dương dừng hẳn, khiến Trí Khương gần lên đến đỉnh lại bị kéo xuống, loại cảm giác từ thiên đường rơi xuống đất cuối cùng cũng khiến nhẫn nổi mà nức nở, “Òa… Các ăn hiếp em! Đáng ghét! Còn cho em… Oa oa…” Dực Phàm cười tà, hôn lên lưng trần nhẵn bóng của , “Tiểu bảo bối, sớm có tốt , đỡ phải ép người!” Kỳ cũng biết mình có thể chống được đến bao lâu, dương vật cương lên tím ngắc, vừa đưa vào mỹ huyệt của bảo bối là muốn nổ tung. bắt đầu ra vào, chọc thấp giọng rên rỉ. Dực Phàm hướng ẫn: “Bảo bối ngoan, tại ai làm em?” “A… Ưm ưm… Là ông xã… Phàm…” “Tốt lắm, vậy, ông xã lấy gì để thương em?” “Ưm…” “ được, bảo bối mau!”