Trí Khương ~ Đê mê - Trà Mê ( H++++)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Hự mất máu quá :yoyo30::yoyo30::yoyo30::1::1::1:

    2. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      chương 13
      Dịch Dương quyến luyến rời từ biệt Trí Khương, thừa dịp bóng tối kéo lại thân mật hồi mới cho , nhìn vào trong nhà mới xoay người về lại căn nhà cách vách của mình.

      Trí Khương vào phòng, thấy Dực Phàm lại ngồi trong phòng , buồn cười nghĩ mà cũng làm phường đầu trộm đuôi cướp thế này à. Dực Phàm tiến lại ôm chặt lấy , gác cằm đỉnh đầu côm thở dài , “Xin lỗi, hôm nay có hội nghị rất quan trọng, phải để cho Dịch Dương với em, nó có tìm được em ?” Trí Khương an ủi vỗ vỗ lưng : “ sao, có Dịch Dương với em rồi.”

      Dực Phàm hôn lên môi , tay bắt đầu thành trườ xuống dưới, vươn xuống dưới váy, ngờ lại chạm phải bờ mông trần trùng trục, sắc mặt trầm kết thúc cái hôn, hỏi gặng: “Sao lại mặt quần lót?” Trí Khương chột dạ, khai ra Dịch Dương: “Tại Dịch Dương đó… Em lúc đầu cũng có đồng ý đâu.” “Em mặt quần lót mà lại ra đường chạy loạn à?” “Ai da, Dịch Dương trời tối ai nhìn thấy, nên chịu trả cho em.” Dực Phàm tâm thầm mắng Dịch Dương, dám để bảo bối như thế mà ra ngoài. Bất quá, tiểu tử này cũng có tình thú ghê, bảo bối đường cảnh đẹp dưới váy có gì che khuất, đẹp, đẹp nha. Trí Khương cho rằng giận, cọ cọ vào ngực . Dịch Dương nghĩ nghĩ, nhất định hôm nay bọn họ “làm” qua, giờ bảo bối còn mệt, nên đành phải cứng nhắc đẩy ra: “muộn như thế, tắm , dỗ em ngủ.” Trí Khương nghe lời chạy vào phòng tắm.

      Dực Phàm từ đằng sau ôm lấy Trí Khương, khóa thân thể xinh của lại trong lồng ngực , Trí Khương ngoan ngoãn nằm, điều chỉnh tư thế thoải mái, nắm bàn tay to của để lên bụng mình. Dực Phàm nhìn bảo bối, vẻ mặt chứa chan cưng chìu, khỏi trêu chọc , thầm thân mật sau vành tai : “Bảo bối, đêm nay em với Dịch Dương làm cái chuyện tốt gì thế?” Trí Khương xấu hổ muốn chết, lấp liếm cho qua, “Xem pháo hoa thôi mà.” Dực Phàm cắn , “ dối hửm? Xem pháo hoa mà tới quần lót cũng còn?” Trí Khương biết giấu được, đành phải ấp úng, “Giống…giống như hôm qua đó.” Còn cái liếm kia tài nào được. truy vấn: “Thế, ai khiến em thích hơn?” Quả nhiên đàn ông đều thế, để ý tị nạnh lẫn nhau, nhưng mà, người dùng tay, người dùng lưỡi, cái thiêu đốt như lửa, cái ôn nhuận như nước, tuy nhiên Trí Khương ngốc, biết đây là điểm tối kỵ của đàn ông, để thỏa mãn tự tôn đàn ông của , : “Tối hôm qua thấy rồi mà, em như vậy rồi mà còn hỏi.” siết chặt tay, “Thế sau này ngày nào cũng làm thế nhé?” Trí Khương mắng háo sắc, nhưng trong lòng như nuốt mật. Hai người nằm giường chuyện, bỗng nhiên Dực Phàm đứng đắn : “Bảo bối, hai ngày tiếp theo bận hội nghị, thể với em được, để Dịch Dương với em thôi, tối lại tới. Trí Khương ngáp cái, “ sao.” Dực Phàm thầy cũng mệt rồi, dém chăn cho ngủ.

      Trí Khương ngủ tới tự nhiên tỉnh mở mắt, nhận được tin nhắn của Dịch Dương: “Bảo bối sang đây chơi , nấu đồ cho em ăn.” Trí Khương chào ba mẹ rồi sang nhà Dịch Dương. Đây là lần đầu Trí Khương vào nhà nam sinh, ngoài dự đoán của , hề bừa bộn mà rất gọn gàng ngăn nắp, còn thoang thoảng hương nước thơm. Nhưng mà, Trí Khương phát trong góc phòng có giỏ lớn đựng tất cả đồ bẩn của , tất bẩn, giày bẩn này nọ, còn có đồ Tây. Xem thế là biết giặt đồ Tây rồi, chừng đem quăng thẳng vào máy giặt cũng nên.

      Trí Khương khỏi thấy Dịch Dương dễ thương, tuy bình thường lưu manh thế, nhưng cũng khác với nam sinh bình thường là bao. Trí Khương lấy đồ đem phân loại rồi giặt cẩn thận, khi Dịch Dương nấu ăn xong ra thấy Trí Khương phơi đồ. Dịch Dương rón rén lại gần, lấy tay xoa xoa lên eo , trong lòng cảm thấy ấm áp, Trí Khương tránh vuốt sói của , “Tránh ra, em làm việc đứng đắn.” “Này mới là chuyện đứng đắn chứ.” rồi ép vào thanh chắn ban công, tay xoay lên hai bầu ngực, miệng cũng rảnh rỗi, mân mê cổ , Trí Khương cực kỳ hoảng sợ “Đừng, đây là ban ngày, bị người khác nhìn thấy.” Dịch Dương nghĩ nghĩ, giờ là ban ngày, cũng sợ gì, nhưng sợ ai thấy bảo bối lại nên chuyện. ôm vào phòng, quên kéo rèm lại. Trong phòng nhất thời tràn ngập vẻ mờ ảo ám muội, Trí Khương “thiện ý” nhắc nhở, “Đồ ăn của sao chứ?” Lại kinh ngạc nhìn thấy thế mà lại cởi áo ra, khiến thẹn thùng, nhưng cơ thể của quả là đẹp, cơ bắp nổi , vì tập luyện thể thao mà cơ ngực rắn chắc vô cùng, bụng thon gọn, cánh tay mạnh mẽ. Trí Khương thích cơ bắp quá phô trương, nhưng cơ thể Dịch Dương đúng là mê người, Dịch Dương có chút buồn cười nhìn ngây ngốc kia, chưa để phản ứng liền hôn lên đôi môi như mật của , đưa đầu lưỡi vào miệng , khơi dậy tình dục nơi .

      Chỉ chốc lát sau, Trí Khương bị hôn tới xụi lơ nằm trong lòng người đàn ông, mặc muốn làm gì làm, áo lót biết bị quăng ở góc nào. Thỏ ngọc trước ngực bị mút vào căng tròn, vểnh lên. Trí Khương nắm cánh tay mảnh khảnh của , đầu chôn tại ngực như trẻ con bú mút. Trí Khương ngưỡng người lên, dâng cho nhiều hơn. “A…căng quá…” Dịch Dương đặt nằm thẳng lên sofa, công việc miệng vẫn ngừng nghỉ, thiếu nữ vuốt ve bờ vai căng cơ của , rồi đến tấm lưng như hổ của , hai chân cũng bất giác mở ra, giam đùi lại, dùng lòng bàn chân vuốt ve đùi của . Dịch Dương làm sao chịu nổi kích thích như thế, bảo bối chỉ mới tiếp xúc tình dục mà mê người đến thế, biết làm tế nào để cả hai được khoái lạc, thế sau này làm sao chạy thoát được đây, bất quá cũng có ý định chạy.

      Dịch Dương cách lớp quần bò xoa nắn lấy hạ thân của , có chút vướng víu, nơi mẫn cảm của Trí Khương được chiếu cố đầy đủ, nhưng cảm giác thô ráp ma sát lấy rất thỏa mãn, khỏi càng muốn nhiều, “Ca ca, muốn… A…” Dịch Dương cởi khóa, nâng mông phấn của lên, cởi quần xuống, cứ như thế nửa treo bắp đùi, trực tiếp duỗi tay tới đóa hoa của , vì bị quần bò cầm cố, chân chỉ mở hẹp, gian như thế khiến bàn tay như càng thêm rộng hơn, Dịch Dương cũng gấp, trong nơi chật hẹp thế dùng ngón tay quấy đảo, đến nỗi khó nhịn được. “A…Ca ca, lại nữa.” Hạ thân muốn thoát khỏi quần bò, nhưng Dịch Dương lại giúp , gây sức ép với , muốn nhìn thấy bảo bối khó nhịn giảy giụa, như tinh mê người. Khó khăn lắm mới mở được hai chân, chờ sủng hạnh, Trí Khương cảm thấy cỗ nhiệt lưu, bắn mạnh lên, đẩy ra chút, Dịch Dương tưởng làm đau hay khó chịu, khẩn trương nhìn , bảo bối ngây ra hồi, hóa ra là tới tháng rồi!

      Dịch Dương ai oán mặc quần áo, ra ngoài giúp mua băng vệ sinh. Đến siêu thị thấy cực kì nhiều loại, dùng ngày dùng đêm gì đó, nhắm mắt chọn đại, mua về nửa xe băng vệ sinh. [=_____=”] Trí Khương ngồi nhà rất nhàm chán, mở laptop của ra, muốn chơi game hay đọc báo gì đó, ai ngờ có icon hai cơ thể quấn lấy nhau, hiếu kì kích vào, liền mặt đỏ tai hồng, hai người nam nữa quấn lấy nhau, hoan ái rên rỉ, người phụ nữ còn lấy tay xoa chính ngực mình. hồi sau Trí Khương cảm thấy rất quen mắt, hóa ra hôm trước Dịch Dương làm trong phòng thể dục là do học từ AV này. Trí Khương nhìn thử xem còn có chiêu gì , ai ngờ tạch tiếng lap bị đóng lại, Dịch Dương mặt đỏ tai hồng tay cầm bao băng vệ sinh mặt đỏ tai hồng. Ai da, thẹn kìa, bình thường toàn là đỏ mặt, ai ngờ Dịch Dương thế mà cũng có thể đỏ mặt dễ thương thế kia, Trí Khương nổi máu gian tà, hỏi Dịch Dương: “Ca ca, đó là cái gì vậy nha?”
      hikari2088, JupiterGalileo, Mizuki2 others thích bài này.

    3. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      chương 14
      Trí Khương biết , bình thường thể làm việc ác, nếu tất có báo ứng. quấn lấy Dịch Dương bao lâu hạ thân lại chảy máu. rút ra gói băng vệ sinh muốn tới wc thay. Nhưng Dịch Dương lại sống chết muốn tới trường quan sát! Lý do của là: ta đây vô cùng tò mò, vì sao lại xài cái đó “ngày nào cũng cần lo”, bên cạnh có hai cánh để làm gì? Là để cầm máu? Trí Khương bị hỏi đến nhức đầu, kiên nhẫn giải thích qua loa rồi lại muốn bỏ chạy, Dịch Dương vẫn hề khoan dung mà buông tha: “Em ngoan, để nhìn , em chảy máu thế, lo lắm đó.” Còn trưng lên cặp mắt lóng lánh. Nhưng dù có quan hệ vô cùng thân mật, Trí Khương vẫn chấp nhận được chuyện xem thay băng vệ sinh này, liền ra tối mật thứ nếu buông cho đụng vào tháng, mới bỏ cuộc.

      Trí Khương tới tháng, chẳng xơ múi được gì. Dịch Dương đành kéo ngồi sofa xem TV. Nhớ đến nửa tiếng trước, bọn họ còn sofa này điên loan đảo phượng, thế mà bây giờ chỉ có thể trơ mắt nhìn nhau, thiệt là nuốt trôi được đó mà. Trí Khương xấu hổ, khẽ khàng an ủi hồi. Cuối cùng Dịch Dương nhớ đến bảo bối còn chưa ăn, bèn vào bếp bưng đồ ăn ra. hồi sau, Dịch Dương đưa về.

      Trí Khương ăn tối xong, tắm rửa sạch , lên mạng lướt web. Dực Phàm lại theo ban công leo vào phòng . Trí Khương còn lạ gì nữa, chủ động bước tới ôm, “”Ôm xã~~~”. Dực Phàm vừa lòng, ôm lại, “Ngoan, hôm nay có nhớ ?” “Có!”

      nhớ thế, vậy chúng ta…” Vừa vừa đè lên giường, Trí Khương giơ tay đẩy . “Tới tháng rồi.” Dực Phàm chán nản, tới tháng thiệt là phải lúc, nhưng mà cũng chẳng thể làm gì được. Nhưng mà…nghe … Dực Phàm có chủ ý, như tên trộm xáp lại hỏi: “Em cúp B đúng ?” Trí Khương trợn to mắt: “Sao lại biết?” Hừ, sờ qua bao nhiêu lần như thế, sao biết cho được? Dực Phàm lại hỏi: “Có muốn to hơn nữa ?” “Sao lại muốn to hơn chứ, nặng còng lưng luôn bây giờ.” tiếp tục dụ dỗ: “To hơn cũng sao, nặng đỡ cho em. nghe nữ sinh thế này, xoa bóp có thể khiến ngực càng to ra nha.” “Ghét! Thiệt biết xấu hổ mà!” Trí Khương có chút động tâm. Dực Phàm rời khỏi , ngồi lên đệm ghế, kéo xuống ngồi chân mình, để bảo bối dựa vào ngực. Hai tay vòng qua nách, trực tiếp xoa bóp. Xoa hồi, thấy cảm giác thích, liền cởi bỏ T-shirt của , cở luôn áo ngực, trực tiếp ôm lấy gò ngực mềm nhẵn của .

      Bởi vì tới tháng, hai vú có chút sưng đau, bị người đàn ông phía sau xoa lấy, khoái cảm dần dần dâng lên. Trí Khương dựa vào người , nhàng rên rỉ, Dực Phàm nghe thấy, nhịn được gia tăng lực đạo. “Ưm, ông xã, nhàng thôi, đau…” Dực Phàm chậm lại tốc độ, liếm vành tai : “Phải xoa mạnh chút, mới có hiệu quả.” “Ưm… Nhưng mà đau nha, trướng quá…” Dực Phàm kẹp lấy núm vú của , vần vò, kéo chúng nó cao lên, rồi lại thả trở về. Trí Khương cảm thấy là nóng, toàn thân đều nóng, đầu vú cương lên phát đau, lại càng sung sướng, thở dốc: “Ông xã… Lại cho em… Nhiều nữa…” Dực Phàm ràng: “Muốn liếm sao?” Trí Khương tuy rằng rất xấu hổ, nhưng cũng gật gật đầu. Dực Phàm giúp đứng lên, đặt ngồi ghế, chính mình lại quỳ xuống trước mặt, bàn tay đỡ lấy tấm lưng trần bóng nhẫy mồ hôi, môi ngậm chặt nhũ hoa nuốt lấy, tay an ủi bên kia. “A… Thích quá…” Trí Khương rên rỉ, ôn nhu vò loạn tóc , khép hai cánh tay lại để hai vú càng vun lên, tiện cho liếm láp. Dực Phàm thưởng thức hồi, lại duỗi tay tới hoa viên cấm địa, ngại cách tầng băng vệ sinh, như gãi đúng chỗ ngứa, thể thỏa mãn nổi, mất hứng dừng lại, ôm chặt, hôn lên cần cổ, bờ vai . Trí Khương bị đùa có phần ngứa, cười khanh khách.

      chốc sau Dực Phàm ôm lại bên giường, nhàng dỗ ngủ, hai bàn tay đan chặt vào nhau.
      hikari2088, JupiterGalileo, Mizuki2 others thích bài này.

    4. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      chương 15​
      Dịch Dương rất chi là ngột ngạt. Tại sao người như lại thể công khai đương với bảo bối, chỉ có thể thân mật ở nhà, thiệt là hoài thiệm vẻ kiều mị rên rĩ của bảo ối đêm đó, giờ tốt rồi, nàng ở phòng khách nhau khoai tây chiên, chỉ có thể nhìn mà thể động. Trí Khương nghe thấy tiếng thở dài, than tiếng, ba người đương hẳn có người hi sinh, Dịch Dương đáng thương phải làm bia đỡ đạn rồi. Trí Khương vẫn tay gọi tới, Dịch Dương cúi đầu như chó lông xù mà ngồi lại gần . Trí Khương ôm tay , thấy tâm tình tốt lên chút liền lớn gan vương tới, hôn mấy cái lên bên gáy để an ủi, Dịch Dương lập tức cứng người, thời điểm gì mà bảo bối lại chủ động đến thế nhỉ, muốn cắt ngang hành động của , cứ thế mà cảm thụ đôi môi mềm quấy rối cổ mình.

      Trí Khương ban đầu chỉ muốn an ủi muốn chút, thấy yết hầu trượt lên xuống, cảm thấy khá vui, ai ngờ bọn hõ nuôi nàng thành con mèo phóng đãng mất rồi, vừa nếm được mất khống chế. Dạng chân người Dịch Dương, Dịch Dương còn chưa kịp phản ứng, siết lấy eo , đưa lưỡi liếm trước ngực . Trí Khương bắt chước động tác ăn kẹp que, vừa liếm vừa mút, khiến y phục ướt mảng, đầu vú đàn ông qua lớp vải. Trí Khương ai oán tiếng, vén y phục lên, trực tiếp dùng lưỡi miết vào da thịt màu mạch của , vẽ vòng tròn đầu vú , ngậm chặt, rồi mút vào mấy cái. Dịch Dương chưa từng nghĩ được bảo bối mút lấy như thế, thở hào hển, bàn tay to bản xuyên qua tóc nàng nhàng kéo, nhưng bảo bối lại nhả ra, chịu chẳng nổi cảm giác trống , đành phải ưỡn ngực đưa điểm mẫn cảm đến bên miệng . Trí Khương cười thầm làm thừa, quay đầu liếm láp bên kia, Dịch Dương rên khan “A… Ưm…” mấy tiếng, trong quần lót sớm cương cứng, dựng thành đỉnh lều . Trí Khương cảm thấy có gì đó cứng cộm bên dưới, cúi đầu nhìn, lập tức đỏ cả mặt, Dịch Dương nhớ đến cảnh cáo của Dực Phàm, vội vàng nâng cằm lên, che đôi mắt tràn đầy ý xấu hổ của , thấp giọng bảo: “Bảo bối đừng nhìn!”

      Trí Khương biết này là chuyện như thế nào, học sinh tốt nghiệp trung học sao có thể đơn thuần biết gì được. Nhưng để Dịch Dương an tâm, liền đáp ứng: “Ca ca, em nhìn đâu.” Dịch Dương chậm rãi thả tay xuống, thấy bảo bối đương nghiêm túc nhìn nên hơi khẩn trương, sợ bảo bối bị dục vọng của mình dọa rồi sau này đối tốt với mình nữa. Nhưng tiếp theo lại càng khiến hoảng sợ hơn, bàn tay lập tức tóm lấy súng của , nhàng vuốt ve trêu đùa, “Em nhìn, em giúp sờ có được ?” tinh này! Học đâu ra thế hả! nắm chắc tay , để tiếp tục làm loạn, Trí Khương lại dũng cảm nhìn , “Em nhìn đâu mà, em chỉ muốn giúp , để thoải mái thôi.”

      Dịch Dương triệt để ngừng chống cự, phóng túng lần có ngại gì! để tay nàng vói vào trong quần lót, nhàng cầm lấy côn thịt của mình. Trí Khương lần đầu làm chuyện này, vẫn có phần bối rối, biết có thể mạnh tay được hay , nên ngập ngừng khuấy động , vuốt ve đỉnh nhọn, dừng chút tại quy đầu, bên dưới côn thịt còn hai quả cầu thịt, cũng muốn chiếu cố nơi đó nên dùng tay xoa lấy, rồi lại tiếp tục khuấy động cây gậy kia. dựa theo lời nữ sinh khác mà lảm, cảm thấy gậy thịt của là thôi, dưới gốc có lông cứng chọc vào tay, mà phần đỉnh lại bóng loáng, có chút dinh dính, nhưng đương dần rỉ ra. Dịch Dương nhanh chóng bị khoái cảm làm điên người, tuy rằng đủ lực, đủ để bắn ra, nhưng trước giờ chưa từng nghĩ có ngày nữ thần của lại an ủi dục vọng cho , siết chặt nàng vào ngực, cuồng loạn hôn lên môi nàng, muốn thông qua phương thức kịch liệt này mà với nàng rất chi là cảm độc. Dịch Dương vói đầu lưỡi vào miệng tl lung tung chủ đích, mút lấy mạnh, tàn sát bừa bãi. Trí Khương nhận lấy kích động của , cách chi khép miệng lại được, nuốt được nước bọt, chỉ có thể để nó chảy xuống, cũng chẳng biết đến cùng là của ai, chỉ biết trong miệng toàn là hơi thở nóng sực của .

      Trí Khương chìm trong nụ hôn mãnh liệt cuộn trào này, cảm thấy hạ thân là nóng, có chút ngứa, có chút tê, lực chú ý của nàng còn ở súng của nữa, mà chỉ lung tung nghịch mà thôi. Dịch Dương tuy rằng rất hưởng thụ, nhưng lực đạp này giống như vuốt mèo gãi vào , khát vọng khó nhịn, dần dần chậm lại tốc độ, đầu lưỡi rời , ôn tồn hôn lên khóe miệng , vò rối tóc , thâm tình : “Bảo bối, có được ?” Trí Khương ban đầu muốn giúp bắn ra, như thế khác gì chê kỹ thuận của tốt, liền chu miệng tiếp tục, vậy mà lại tóm lấy tay lôi ra khỏi quần, nghiêm túc nhìn đôi mắt huyền của : “Bảo bối, thỏa mãn lắm rồi, em cần phải vậy đâu… rất vui.” Trí Khương cũng kiên trì nữa, nhìn đứng dậy vào toilet, hồi sao bên trong truyền ra giọng đàn ông gầm , Dịch Dương mặt đầy khoan khoái lại xuất .

      Lại là vẻ mặt đứng đắn, Dịch Dương ôm chặt bảo bối , vuốt tóc : “Thỏa mãnh lắm, bảo bối là lợi hại. Nhưng mà, đừng với Dực Phàm, xử đẹp luôn đó.” Trí Khương vốn muốn đền bù cho , đương nhiên đáp ứng: “Ừm, em đâu, này là bí mật của chúng ta.”

    5. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      chương 16 + 17​
      Chương 16: Cái miệng giận dỗi

      Ờm, chương này hểm có H, nên lười làm lắm, tóm lại nội dung nó là vầy: Bạn Trí Khương hứng lên thấy nên xa cách hai bạn Dịch Dương với Dực Phàm chút nên bỏ qua nhà bạn chơi, lơ đẹp hai . Hai điêu đứng hồi, cuối chương bạn Trí Khương vào nhà thấy hai quay lưng lại phía mình, tưởng hai ảnh hổng thích mình nữa nên khóc kể xin lỗi.

      Thẳng ra là từ giờ mình chỉ edit đoạn H thôi, các kiểu dông dài hoa lá cành mình rút hết, chỉ tóm tóm lại cho mạch truyện nó đứt mà vẫn hiểu được thôi. Dù gì cũng đọc H là chủ yếu, mấy cái hoa lá cành nhiều quá đọc vào còn bực nữa là, các bạn có thấy vậy ? Ai phản đối chính sách này tiếng nha, mình cân nhắc lại.

      Chương 17: Tiểu biệt thắng tân hôn

      khí rất chi là quỷ dị, trừ tiếng khóc nỉ non ra còn lại cực kỳ yên tĩnh. Trí Khương còn khốc, đột nhiên ngang hôm bị cánh tay kép lên, Dực Phàm kép eo vào phòng, Dịch Dương tưởng muốn phạt hay đánh bảo bối, vội vàng cùng vào trong.

      Trí Khương bị quăng lên giường, Dực Phàm chống nạnh nhìn từ cao xuống: “Chơi đủ chưa? Còn biết về à?” Trí Khương giọng thần: “Em cũng có phải trốn mất đâu…” “Em…! Haiz, sao lại tránh bọn hả, có ai ăn hiếp em đâu chứ?”

      có mà, chỉ là… Đột nhiên nghĩ… Có chút khoảng cách… Cũng tốt.”

      Dực Phàm hổn hển thở, nhìn bộ dạng tội nghiệp của , vốn giận, nhưng giờ tia oán khí cũng chẳng có, lau sạch nước mắt của rồi dịu dàng bảo: “Thiệt ngốc quá, muốn thế cứ thẳng thôi, làm bọn lo quá chừng, còn tưởng rằng em…”

      rồi các cũng đồng ý, còn hạch hỏi nữa.”

      Dực Phàm câm nín, đúng là vậy . Chuyện này thế là cho qua, giờ Trí Khương cảm thấy cảnh tượng trước mắt rất kỳ quái, bọn họ giờ chưa từng 3 người chen cùng giường thế này. Giường Dịch Dương dù gì cũng là giường đôi, 3 người ngủ thiệt có hơi chật. Hơn nữa, bên kéo eo, bên túm tay, thiệt là khó xử nhe. Nhưng nãy khóc mệt lắm rồi, Trí Khương mệt mỏi, xoay người liền ngủ mất.

      Ngày hôm sau, Trí Khương tỉnh dậy trước, cảm thấy ưu tư hôm qua đỡ nhiều rồi, trước đó quả là chuyện bé xé ra to. xoay người, muốn nằm thoải mái chút trong gian hẹp này, lại mẫn cảm phát hạ thân có hai vật thô nóng thúc vào. chậm rãi xốc chăn lên, quả nhiên, cả hai đều dựng lên thành hai cái lều . Trí Khương ngẩng đầu nhìn hai người ngủ, chân tay muốn rời khỏi khu lửa đạn hiểm nguy này, nhưng giường quá, cẩn thận thể nào cũng động tới bọn họ. Dực Phàm bị động tĩnh đầu tiên này đánh thức, mơ màng ôm lấy eo nàng, dùng sức kép lên giường, giọng khàn khàn: “Tỉnh rồi? Sao lại ngủ thêm?” Động tĩnh này cũng kinh động đến Dịch Dương, vung tay lên, áp vào ngực Trí Khương, mặt còn cọ sát sau lưng. Trí Khương ngủ được, dậy cũng xong.

      Dực Phàm phát điểm khác thường thân thể. Trước kia vẫn muốn tìm cơ hội để bảo bối thử hai người đồng thời âu yếm, khổ tìm thời cơ, giờ tốt rồi, lựa ngày bằng được ngày. Bàn tay eo bắt đầu làm loạn, men theo vòng eo thon của Trí Khương trượt xuống dưới, vói vào trong quần ngủ. Trí Khương vội vàng dùng tay đè xuống, để tiếp tục. Dịch Dương như tâm linh tương thông cũng bắt đầu xoa ngực , Trí Khương chia tay ngăn bàn tay bên dưới, tay ngăn bàn tay bên . Xấu hổ muốn chết, nàng trước giường chưa từng thân mật trước mặt người khác, giờ còn đồng thời hai người… Làm sao có thể?!

      Hai chàng sắc lang thừa dịp phân tâm, bắt đầu tiến công. Hai ba phát Trí Khương bị lột sạch. Muốn dùng chăn che lại cũng bị bọn ném qua bên, chỉ chừa lại gối đầu kê dưới lưng, hạ thân bị nâng lên, để nơi thần bí hiển lộ ràng. Trí Khương quẫn bách, che lấy chỗ tư mật để bọn họ nhìn. Dực Phàm ngang ngạnh gạt tay ra, “Nửa tháng động vào em, bảo bối quên mất rồi à, đãng trí!”

      xong mạnh mẽ tách bắp đùi trắng nõn của ra, nhìn đóa hoa kiều diễm vì gấp gáp mà co rút lại. Trí Khương cảm thấy tầm mắt dời đến đâu lửa lại nhen đến đó, lâu như thế chưa được an ủi có chút nhớ, hơn nữa hôm qua còn nghe thấy Toàn Vũ làm với bạn trai… Rặt bộ vô cùng khoái hoạt.

      Tuy rằng có chút quen hai người cùng làm, bất quá cố gắng thả lỏng. Dực Phàm sớm chẳng nhẫn được, đẩy ra lớp cỏ hai bên, tìm đến viên trân châu bên trong, đè xuống vừa chặt vừa mạnh. Trí Khương vốn động tìng, nơi này mẫn cảm đến vô cùng, “A…” tiếng rồi mở đùi để tiện đùa giỡn. Cảm giác khoái hoạt lâu thấy ùa đến, bất lực ngửa đầu, đẩy hạ thân lên , muốn gần thêm nữa, Dịch Dương nhìn khuôn mặt ửng hồng của mỹ nhân, cúi đầu hôn lên hai bầu vú nảy lên của , tiếng liếm láp lách chách vang lên. Dực Phàm nghe thấy tiếng nước, nâng hạ thân lên, đầu lưỡi cũng hôn lên chỗ mẫn cảm khác của .

      “A! Ưm… A ~” Trí Khương bị đôi tầng kích thích này khiến chẳng nên lời, phấn khởi rên rỉ, cảm thụ dưới được chiếu cố, cảm giác bị liếm mút có phần ngại ngùng nhưng lại mang đến khoái cảm khổng lồ, hề biết hai người cùng làm có thể thỏa mãnh đến vậy.

      Dực Phàm liếm vài cái, hoa huyệt của bảo bối chảy ra nhiều mật hoa, vừa ướt vừa dấp dính, còn run lên rất đáng . duỗi ngón tay ra, nhàng đụng đến cửa vào huyệt động bên dưới, vuốt ve chung quanh tường thịt non, thuận theo ái dịch mà đưa đầu ngón tay vào thăm dò, thân thể mềm mại bên dưới lập tức vặn vẹo kháng cự, hai chân khép chặt, nhưng lại kẹt phải đầu của . miệng Dực Phàm vẫn ngừng đảo, tiếp tục an ủi , tay cũng hề qua la, dùng đầu ngón ngắn ngủn mà xoay tròn trong huyệt, chỉ có thể bắt lấy cánh tay Dịch Dương, “Phàm,… Nơi đó được… A! thôi…”

      Dịch Dương biết quậy nơi đó của , nên lại càng gắng sức mút lấy núm vú của , cố gắng tăng khoái cảm để chìm nghỉm trong đó. Quả nhiên, hồi sau, bảo bối liền bắt đầu nghênh đón. Ngón tay Dực Phàm bị hút lấy, tường thịt nhè nhẽ siết lấy ngón tay , khỏi cảm thán, chỉ là cửa động có hấp lực mạnh đến thế, bên trong tiểu huyệt còn đến thế nào nữa chứ.

      Trí Khương chỉ cảm thấy trước ngực trống rỗng, bên dưới cũng trống rỗng, ưm, đủ, còn muốn, “Ca ca… Dùng sức, còn muốn… Ưm, ông xã mau liếm em!” Hai người bị tiếng kêu này chọc đến vô cùng hưng phấn, càng tăng tốc ve vuốt đùa trêu, “Ưm, thích lắm… Ưm, thoải mái quá…” Trí Khương còn muốn tinh tế thưởng thức thêm loại khoái cảm điên cuồng quen thuộc chậm rãi ùa tới, cứng người, bộ ngực vươn cao cùng với hạ thân, giọng kiều mị: “Ừm ừm! Sắp đến rồi… Nhanh nữa… Mạnh nữa!” Khoái cảm tích lũy cuối cùng bùng nổ, Trí Khương có thể cảm thẩy đầu vú cương vểnh lên, hoa huyệt co rút lại, hút lấy ngón tay Dực Phàm cho rời . rất thỏa mãn, thân thể với tinh thần cuối cùng cũng đạt đến đỉnh điểm khuây khỏa. thở gấp, toàn thân run rẩy, dư vị thủy triều trong cơ thể chảy ra tán loạn, Dực Phàm cảm thấy trong tiểu huyệt có ít niêm dịch chảy ra, giống với mật dịch bình thường trong hoa hạch, này hẳn là dâm dịch sâu trong thân thể do bảo bối động tình chảy ra, đợi bảo bối bình tĩnh lại rồi mới rút ngón tay, nhàng liếm, a, là hương vị của bảo bối.

      Dịch Dương thấy do ngồi dậy, lập tức kéo hạ thân bảo bối qua, như thể cực kỳ vui vẻ, từ ngụm từng ngụm hút lấy mật hoa kia. Trí Khương dễ gì tỉnh lại, phát bên dưới lại bị bú mút, thỏa mãn ưm tiếng. Nước bọt Dịch Dương ướt cả mảnh động hoa, mắt nhìn thấy giữa hai đùi cũng dướt dầm dề, liền liếm hết cả qua. Dực Phàm nhìn bảo bối lên đỉnh, chuyển qua phía , thú vị nhìn .
      hikari2088, Mizuki, linhdiep172 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.