1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 107. Hành trình trốn cung náo nhiệt (8-)

      Edit: Gom Tang_E
      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-25872" title="IMG_0458" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/img_0458.jpg" alt="" width="400" height="595" />

      "Điên à, ngươi cướp liền cướp sao! Cưỡng bức cưới nữ nhân có năng lực phản kháng, ngươi được tính là nam nhân sao!"

      Rốt cục phá tan á huyệt Phi Phi nhịn được mắng.

      Đúng vậy đúng vậy!

      Hình tượng Phi Phi trong mắt Quý Ngữ Hàm phút chốc liền cao lớn, sau đó Phi Phi tặng thêm câu "Ta còn chưa cướp, ngươi dám giành sao!"

      "..." Quên , cứ là hình tượng ban đầu .

      Đoan Mộc Ly nhíu mày, người kêu Phi Phi này cũng đối với Quả Quả có ý tứ?

      Liếc mắt cười cười, cảm thấy muốn đem Quả Quả mang về "Trừng phạt".

      Trước mắt đột nhiên thêm người bịt mặt, mặt Quý Ngữ Hàm đen lại.

      Hôm nay quả nhiên nên xuất hành...

      Phi Phi sắp phá tan huyệt đạo, đột nhiên xuất nam nhân che mặt trợn mắt nhìn.

      Trời, lại xuất người vô góp vui!

      Thụy vương gia nhìn ra người mới xuất dễ dàng đối phó giống Phi Phi, lạnh lùng hạ mắt, cả người tỏa ra hàn khí làm người ta sợ hãi.

      Rất nhàn nhã trái ngược với người vừa rồi mạnh mẽ xâm nhập, bàn tay trần đứng ở đàng kia, tuy cách khăn vải che mặt vẫn làm người khác có cảm giác cười.

      Về phần Quý Ngữ Hàm...

      Khụ, nàng từ từ lui ra phía sau.

      Các ngươi đánh , ta lợi dụng chạy trốn là được

      Thụy vương gia võ công giống như rất cao, nếu quyết đấu nhất định có sức phân thân bắt nàng, cho nên...

      A?

      Nháy mắt mấy cái, Quý Ngữ Hàm nhìn Thụy vương gia té mặt đất.

      " ..."

      "Thua." Người bịt mặt đè thấp thanh nghe qua thực vui vẻ.

      "... Đấu võ sao?"

      "Từ lúc ta ra liền đấu võ" Người bịt mặt cười "Cũng phải ra làm vẻ."

      Quý Ngữ Hàm nghẹn chút "Các ngươi phải mới vừa so nội lực sao..."

      Cao thủ quyết đấu phải đều nhìn nhau trận rất cao thâm, sau đột nhiên có giọt nước bé linh tinh từ trời rơi xuống tạo ra biến hóa, hai người lập tức vung chiêu đấu cùng chỗ sao?

      Người bịt mặt cười cười "Ta làm việc chú ý hiệu suất, thích trực tiếp động thủ."

      "... Kỳ ngươi đó thừa dịp người khác chưa chuẩn bị, đánh lén..."

      "Đối đầu kẻ địch mạnh, còn muốn phân tâm so nội lực? Nội lực của vốn cũng như ta, bằng dễ dàng thua như vậy."

      "..." Sao như thế nào giống như đạo lý đều ở bên vậy?

      đúng, Quý Ngữ Hàm vừa ý thức được, sao nàng lại cùng tên cướp "Trò chuyện với nhau vui " thế?

      ————

      chương 108. Vậy lấy thân báo đáp (1)

      Quý Ngữ Hàm đề phòng lui về phía sau từng bước "Ngươi muốn làm gì?"

      "Tiểu thư đừng sợ."

      Người bịt mặt cười cười thực nhã nhặn "Ta chỉ gặp chuyện bất bình, rút dao tương trợ thôi."

      "..." ?

      Gặp xui xẻo lâu, Quý Ngữ Hàm có chút tin bản thân mình ở cổ đại bi kịch có thể có vận khí tốt.

      "Nếu cứu người, vì sao ngươi phải che mặt?"

      Người bịt mặt cụp mắt xuống, cười có chút thẹn thùng, trực tiếp trả lời.

      A, hiểu rồi... Làm chuyện tốt cần lưu danh tính!

      Quý Ngữ Hàm nhíu mắt, ra cổ đại cũng có người bình thường, hơn nữa là siêu cấp người tốt!

      "Đa tạ trước... Khụ, công tử cứu giúp, đại ân đại đức biết làm sao báo đáp..."

      "Vậy lấy thân báo đáp ." Người bịt mặt ngữ khí nhàng tiếp lời nàng.

      Thân bị nghiêng, Quý Ngữ Hàm suýt ngã xuống.

      Người bịt mặt lập tức cười đỡ lấy nàng "Xem ra tiểu thư đáp ứng rồi, nương tử." trực tiếp liền sửa miệng.

      "..."

      Quý Ngữ Hàm miệng sắp sùi bọt mép "Ta đồng ý!"

      Người bịt mặt đè đầu nàng lại, nhấn nhấn gật gật " phải đồng ý rồi sao."

      "..." Quý Ngữ Hàm bị nghẹn nên lời, trước mắt đen vài lần, nghĩ nên làm thế nào đem người trước mắt đập cho hôn mê.

      Cổ đại rất nguy hiểm ...

      "Nương tử, nàng trước chờ ta chút, ta có lời muốn cùng ."

      Đem Quý Ngữ Hàm đặt dưới gốc cây to, người bịt mặt điểm huyệt đạo của nàng, cũng trói nàng, trực tiếp xoay người về hướng Phi Phi.

      Phi Phi vừa thấy liền tức giận đánh lại " ra cũng là sắc quỷ muốn cướp người! Phiền nhất là ngươi giả bộ thành con cừu non, kỳ là sói đuôi to!"

      Người bịt mặt cũng tức giận, chỉ hạ giọng "Ai phái ngươi tới?"

      Phi Phi rùng mình, tức giận trừng cái "Lão tử chính mình phái chính mình đến!"

      "Thân thủ của ngươi tồi, người có thể ra lệnh cho ngươi, đời này cũng có mấy người."

      Người bịt mặt cười cười "Là Đoan Mộc Hồng?"

      Đoan Mộc Hồng chính hoàng huynh .

      Phi Phi cảnh giác, nhưng vẫn giả làm bộ dáng kiên nhẫn.

      "Đoan Mộc Hồng? Ngươi hoàng tử tự tử? phải sớm chết rồi sao!"

      "Trước kia chết hay chết ta biết."


      Chương 109. Liền lấy thân báo đáp (2)

      Người bịt mặt cười cười, "Nhưng nếu dám đụng vào Quý Ngữ Hàm, chết ."

      xong, nâng tay vỗ, Phi Phi cố gắng phá tan huyệt đạo bị đập hôn mê.

      Xoay người, ngoài ý muốn thấy dưới tàng cây còn bóng dáng ai đó, Quý Ngữ Hàm sớm chạy.

      Cũng vội đuổi theo, nhìn Phi Phi, nhìn Thụy vương gia sớm té xỉu, bây giờ còn chưa đứng lên.

      Sau liền đem khối băng xách đứng lên, sắp đứng bên cạnh Phi Phi...

      Khụ, thực bên cạnh.

      Hai người đứng gần, quả thực muốn dính cùng chỗ, gần như lập tức hôn ...

      Thực vừa lòng nhìn hiệu quả này, người bịt mặt xoay người bỏ .

      Bên kia, Quý Ngữ Hàm ở trong rừng chạy như điên.

      Cái người bịt mặt kia cũng biết cùng Phi Phi gì, tốt nhất là đến trời tối, sớm đem nàng quên bên !

      Ô...

      Vì sao người khác gặp được đều là mỹ nam soái ca, người nàng gặp toàn kỳ quái như vậy!

      bi phẫn, bên người đột nhiên thêm người.

      Quý Ngữ Hàm vắt chân lên cổ chạy như điên, người kia nhàn nhã bước chậm, nhưng tốc độ hai người thoạt nhìn giống nhau ...

      "..." A a a... Lại đuổi theo!

      Tuy thanh cố ý đè thấp, vẫn ôn hòa mang chút vui vẻ đột nhiên vang lên "Nương tử, rèn luyện thân thể sao?"

      "... Ngươi rốt cuộc muốn gì chứ!"

      "Chờ nàng báo ân."

      "Phương pháp báo ân có rất nhiều, vì sao phải lấy thân báo đáp!"

      Cũng chạy được, Quý Ngữ Hàm đơn giản dừng chân lại, trừng mắt nhìn người bịt mặt.

      Người bịt mặt cũng dừng lại, cười nhìn nàng "Bằng nàng có biện pháp báo ân?"

      Có thể thương lượng?

      Quý Ngữ Hàm có chút hoài nghi, nhưng cũng muốn thử lần.

      Người này xấu xa như vậy, hẳn là tham tiền?

      Quý Ngữ Hàm từ trong bao quần áo lấy ra vòng cổ trân châu, đưa qua, cắn răng "Đa tạ công tử ra tay cứu giúp, cái này..."

      Vòng cổ này... Thực 囧 thực đáng giá.

      Từng viên trân châu đều lớn và tròn, khi nàng lần đầu tiên nhìn thấy còn tưởng là chuỗi Phật châu...

      Người bịt mặt khách khí đưa tay tiếp nhận, cất vào trong ngực, cười hỏi "Còn nữa ?"

      "..." Bị nghẹn dừng lại, Quý Ngữ Hàm ngược lại cao hứng .

      ra là tên tham tiền!
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, AikoNguyen2 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 110. Liền lấy thân báo đáp (3)

      Edit: Gom Tang_ E
      Beta: Quảng Hằng


      Vậy là tốt rồi, cho dù đem đồ vật đáng giá người nàng có cầm , so với việc nàng bị bắt thành thân cũng tốt hơn!

      Ôm loại ý tưởng này, Quý Ngữ Hàm trong bao quần áo có cái gì cũng dâng bằng hai tay ra hết, cuối cùng trở nên nghèo rớt mồng tơi ...

      "Hết rồi?"

      Nghe ngữ khí của người bịt mặt, hình như vừa lòng lắm, "Sao xuất môn mang ít tiền như vậy?"

      "..."

      Như vậy còn ít?

      Cho dù nàng đối với giá trị hàng hóa ở cổ đại vẫn chưa hiểu biết, nhưng cũng biết châu báu này cũng đủ nhà từ hai cho tới ba mươi người ăn tới già!

      Người bịt mặt cười cười "Đây đều là châu báu trong cung, nghe trong cung truy tìm người, tìm chính là nàng?"

      "..."

      =DDa đầu Quý Ngữ Hàm run lên "Ngươi nhìn lầm rồi, mấy thứ này chỉ là có vẻ đáng giá mà thôi."

      "Nhưng ta mới từ kinh thành chạy tới, số châu báu vẽ bố cáo đều như vậy."

      "..." A a a... Đoan Mộc Ly ngươi là tên khốn kiếp!

      "Yên tâm" Người bịt mặt cười cười, "Ta báo quan."

      "... Ngươi muốn gì?"

      Quý Ngữ Hàm đối với chuyện " là người tốt" còn hy vọng, nên trực tiếp hỏi.

      "Muốn nàng lấy thân báo đáp."

      Người bịt mặt để ý nàng phản đối, cứng rắn giữ chặt tay nàng, "Nhưng ngươi chấp nhận qua lần, vậy tại nên đem kiếp sau cũng cho ta."

      "..." Trong lòng Quý Ngữ Hàm đột nhiên nhảy dựng.

      Sao người này có thể đem lời đánh đồng giống thề non hẹn biển

      Bàn tay ấm áp nhanh chóng lôi kéo nàng, người bịt mặt cười cười thập phần ôn nhu "Nương tử, chúng ta động phòng."

      "..." Quý Ngữ Hàm co giật, rồi co giật...

      Hít sâu hơi, nàng rống to "Đoan Mộc Ly!"

      "Nhận ra rồi?"

      Người bịt mặt nhíu mày cười cười, tháo khăn vải xuống, ra khuôn mặt đẹp khiến người khác đui mù "Tiểu Quả Quả, ta vốn định trêu nàng thêm lúc nữa."

      đột nhiên cười cúi đầu, hôn mặt nàng cái "Nàng quấy rầy kế hoạch của ta, ta phải phạt nàng."

      "... ràng là chính ngươi ngốc, lộ ra dấu vết!"

      Quý Ngữ Hàm tức giận lau mặt mình.

      A a a... Nàng sớm nên nghĩ đến!

      Trừ bỏ kẻ hảo sắc này, còn ai có thể mỗi câu đều làm cho người ta muốn đập !


      Chương 111. Vậy lấy thân báo đáp (4)

      Hu hu... Vì sao nàng trốn thoát lòng bàn tay ác ma này.

      "Ừm" Đoan Mộc Ly cười gật đầu, "Lại mắng ta ngốc, Tiểu Quả Quả, tội của nàng lại thêm tội."

      :p hát Đoan Mộc Ly từ trong lòng đem ra cái quạt trắng làm bản danh sách , dùng đầu ngón tay viết chữ ở mặt , Quý Ngữ Hàm hoảng.

      có việc gì, có việc gì, có lẽ chỉ luyện nội lực, phải như nàng nghĩ...

      Ở trong lòng an ủi chính mình vài câu, Quý Ngữ Hàm mở miệng hỏi , "Ngươi làm gì?"

      "Ghi tội danh của nàng."

      Đoan Mộc Ly cười vỗ vỗ đầu nàng "Yên tâm , Tiểu Quả Quả, ta lần lượt tính sổ với nàng."

      "..."

      Quý Ngữ Hàm nhận mệnh "Đoan Mộc Ly, ngươi trực tiếp giết ta ..."

      "Nàng muốn sống?" Đoan Mộc Ly cười "Đúng ?"

      "Đúng!" Quý Ngữ Hàm vẻ mặt bi tráng.

      Ô... Rơi xuống tay bị trừng phạt, nàng còn sống làm cái gì!

      "Được rồi, ta đáp ứng nàng, đem mắt nhắm lại."

      "..." Ô, muốn động thủ giết người, ngươi còn cười!

      Lại liếc mắt hung hăng nhìn Đoan Mộc Ly cái, Quý Ngữ Hàm nhắm mắt lại.

      Nàng lần trước cũng chưa chết thành, lần này nhất định cũng chết!

      Ô... Hãy cho nàng xuyên qua đến nơi bình thường ...

      Bàn tay ấm áp dừng ở cổ nàng, sau đó chuyển qua sau gáy.

      Xem ra nàng là sắp bị bóp chết ...

      Tay hơi hơi xiết chặt... Sau đó nàng bị hôn...

      "Ngô ngô ngô..."

      Nàng cũng muốn tìm cái chết, còn chiếm tiện nghi của nàng!

      Hàm răng đột nhiên xiết lại, Quý Ngữ Hàm muốn cắn cái.

      Nhưng Đoan Mộc Ly sớm có chuẩn bị nhanh chóng lui ra phía sau, sau lại cúi đầu, nhanh chóng hôn nàng cái.

      "Tiểu Quả Quả, nàng muốn sống, mạng này từ nay về sau là của ta"

      Đoan Mộc Ly cười xoa mặt của nàng, "Người đương nhiên cũng là của ta."

      "..." A a a... Rất giảo hoạt!

      Quý Ngữ Hàm tức giận đến được, ô...

      Đoan Mộc Ly nhàn nhã đưa ra bản ghi lúc trước, " quý trọng sinh mệnh, ý đồ cắn ta, ừm, lại thêm hai tội danh."

      "... Ngươi ngươi ngươi... Ngươi đừng quên ta ăn Tiên Hạc quả!"

      "Ừm, cho nên?" Đoan Mộc Ly chuyển động ngăn cản tay nàng, tâm tình rất tốt xoa xoa đầu của nàng.


      Chương 112. Liền lấy thân báo đáp (5)

      "Nếu ngươi đánh ta, có thể có cái để ăn..." Hu hu.

      Đoan Mộc Ly cười cười, thập phần vừa lòng "Cho là ta đánh nữ nhân, lại them tội."

      "... Biểu của ngươi vốn cũng giống chính nhân quân tử!"

      "Lại thêm tội."

      Hu hu... Nàng nữa!

      Đoan Mộc Ly mỉm cười nâng mặt của nàng lên, "Tiểu Quả Quả, nhiều tội danh như vậy, nàng ta nên phạt nàng như thế nào?"

      "..." Dù sao cũng nhiều tội như vậy, sợ lại thêm tội ...

      Mặt đột nhiên cúi nhanh xuống, Quý Ngữ Hàm mạnh mẽ cắn mu bàn tay của .

      Hu hu... Vì sao nàng chỉ còn loại công kích này?

      Kiếp sau nàng nhất định phải làm hiệp nữ!

      Đoan Mộc Ly bất động để cho nàng cắn, chờ nàng rốt cục buông miệng, rút tay mình về nhìn.

      "Tiểu Quả Quả, khi Thụy vương gia ở hoàng cung, mặt hình như có dấu răng."

      "..." Đột nhiên nghe nhắc tới chuyện này, Quý Ngữ Hàm giật mình.

      "Hắc... Phải ? Ta chú ý lắm."

      Đoan Mộc Ly cười đến ôn nhu cực kỳ "Ta chú ý, hơn nữa ta vừa phát , đó là dấu răng giống y như tay ta lúc này ."

      "..." Quý Ngữ Hàm lệ chảy thành dòng.

      Lần trước vì sao nàng học được bài học chứ! Hu hu... thể tùy tiện cắn người a...

      Hu hu, nàng lúc đó chẳng phải bị tình thế ép buộc, lại có biện pháp khác đánh chứ sao!

      Ý cười ôn nhu càng sâu, đẹp kinh người, lại làm cho Quý Ngữ Hàm nhìn mà da đầu run lên.

      "Tiểu Quả Quả, nàng cùng Thụy vương gia quen biết, còn cắn ?"

      "..."

      Lui về phía sau.

      Kéo trở về

      "Tiểu Quả Quả, trả lời vấn đề, ta cắn nàng."

      "... Quen, cắn qua." Aaaa.

      Tay Đoan Mộc Ly đột nhiên giữ sau cổ nàng, "Cắn" môi nàng cái, "Trả lời ta."

      "..." A a a... Căn bản chính là tìm cớ ăn đậu hủ của nàng!

      Quý Ngữ Hàm nhanh chóng ngậm miệng, hạ quyết tâm thèm nhắc lại .

      Hừ, xem còn lấy cớ như thế nào!

      Kết quả........

      " ngoan, hỏi nàng, nàng trả lời "Đoan Mộc Ly xong lại "Cắn" cái.

      "... Đoan Mộc Ly! Ngươi dù sao cũng là Hoàng Thượng, là cao thủ, sao lại có thể khi dễ nữ nhân!"

      "Tiểu Quả Quả, sao nàng lại đổi trắng thay đen? Vẫn đều là nàng khi dễ ta mà."
      Last edited by a moderator: 3/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, AikoNguyen3 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 113. Rốt cục... Bị ăn (1)

      Edit: Gom Tang_E
      Beta: Quảng Hằng

      "... Ngươi vẫn trực tiếp đem ta ăn ."

      Đoan Mộc Ly thâm ý nở nụ cười "Tiểu Quả Quả, ra nàng vội vã muốn bị ăn như vậy."

      xong liền ôm lấy nàng, tâm tình thập phần vui vẻ " thôi, ta rốt cục có thể đem nàng ăn rồi."

      tại vị trí của bọn họ ở ngoài kinh thành, nhưng bởi vì Đoan Mộc Ly có khinh công, thời gian nửa ngày, bọn họ về hoàng cung.

      Bi kịch, lần này nàng chạy trốn, vậy còn nhanh chóng bị bắt trở lại...

      Hậu viện của Tẩm cung, tại có nồi to nấu nước, Quý Ngữ Hàm nhìn nồi nước to sôi sùng sục nhiệt khí gì nức nở nghẹn ngào.

      ra là muốn nấu nàng... Hu hu

      phải bị ăn rồi, nàng bắt đầu sợ hãi.

      "Cái kia... Ngươi xác định nấu có thể hấp thu dinh dưỡng sao?"

      Đoan Mộc Ly ôn nhu vỗ vỗ đầu nàng, cười "Ta biết phương pháp ăn."

      ... Bạn Quả Quả nghe ra thâm ý trong lời này.

      "Nếu nghĩ sai... Về sau ngươi cũng có ăn ..." Hu hu.

      " "

      Làm sao có thể "Ăn" chứ? Về sau mỗi ngày và cả đời đều có ăn.

      " thương lượng sao?"

      " thương lượng."

      "... Đoan Mộc Ly, ta muốn xin ngươi chuyện.”

      "Chuyện gì?"

      "Để ta đánh ngươi cái."

      Đoan Mộc Ly lộ ra nụ cười cực kỳ sủng nịch " được."

      Đưa tay che lại cái miệng muốn mắng của nàng, Đoan Mộc Ly cười hỏi "Tiểu Quả Quả, là nàng ngoan ngoãn tắm rửa, hay nàng tiếp tục mắng, ta tắm giúp nàng?"

      "..." Tắm rửa?

      Quý Ngữ Hàm nghi hoặc nhìn nước sôi ùng ục, kia phải dùng để nấu nàng?

      Hu hu, trước khi ăn cái gì, quả phải rửa trước a...

      Quý Ngữ Hàm trốn trong phòng tắm, Đoan Mộc Ly cũng làm phiền nàng, bình yên trước cơn giông bão, dường như lại tới nữa...

      Nhìn Quý Ngữ Hàm vừa tắm rửa xong, da hồng, còn hơi nóng bốc lên...

      Đoan Mộc Ly thực chính nhân quân tử trực tiếp nhào qua, khụ.

      Bình tĩnh qua, ôm lấy Quý Ngữ Hàm, "Tiểu Quả Quả, ngủ giấc ngon trước."

      "..." Còn "chấp thuận" nàng ngủ?

      Quý Ngữ Hàm càng ngày càng hồ đồ.

      chỉ là hù dọa nàng, kỳ căn bản là muốn ăn nàng?


      Chương 114. Rốt cục... Bị ăn (2)

      , chạy lâu như vậy, hơn nữa bị người cướp tới cướp lui, nàng sớm mệt mỏi.

      Sau khi tắm nước ấm, nàng rất muốn ngủ nhiều nha, nhưng mà...

      có "Nhưng mà" .

      Phịch, huyệt ngủ bị điểm trúng, Tiểu Quả Quả ngoan ngoãn ngã tiến vào lòng đại sói hoang, bị ôm ngủ.

      Cũng biết ngủ bao lâu, mơ mơ màng màng, Quý Ngữ Hàm cảm thấy có người cắn nàng.

      phải cắn, rất , giống như hôn.

      Nơi bị "Cắn" có chút ngứa, còn có chút giống bị điện giật, cảm giác rất là kỳ quái.

      khí giống như hiểu trở nên có chút loãng, hô hấp dồn dập.

      Còn chưa phục hồi tinh thần, Quý Ngữ Hàm mở mắt ra.

      Đối diện, trước mắt nàng là đôi mắt xinh đẹp kinh người.

      Đoan Mộc Ly tóc xõa xuống bên cạnh nàng, như hai màn che, ngăn cách toàn bộ thế giới bên ngoài, đem hai người bọn họ vây ở trong đó, yên lặng nhìn nhau, hình thành bầu khí thân mật lại ái muội.

      Tim đập đột nhiên trở nên rất nhanh, khẩn trương, còn mang theo loại tình huống nên lời.

      "Ngươi, ngươi muốn gì chứ?"

      "Nàng xem?"

      Đoan Mộc Ly lộ ra tươi cười quen thuộc, nhưng khí lúc này, vốn cười ôn nhu lại nhìn có cảm giác mê hoặc.

      "Ngươi, ngươi phải muốn ăn ta sao?"

      "Ta ăn."

      xong cúi người xuống, cách nàng càng ngày càng gần, thẳng đến chóp mũi hai người đều để ở cùng nhau.

      "Tiểu Quả Quả, cho ta ăn sao?"

      So với bình thường, thanh có chút khàn khàn trầm thấp vang lên bên tai nàng, tuy là hỏi, nhưng nụ hôn nhàng muốn rơi xuống.

      Mỹ nam kế mạnh mẽ như vậy, phải ai cũng có thể chống đỡ được ...

      Cho dù đầu muốn đặc lại thành đống, Quý Ngữ Hàm cũng hiểu được "Ăn" này hoàn toàn phải là "Ăn" kia .

      Nàng hoảng hốt đẩy ra, "Ta muốn vào hậu cung của ngươi!"

      "Ta vốn cũng có hậu cung."

      Đoan Mộc Ly trừng phạt khẽ cắn nàng cái, "Tiểu Quả Quả, có phải nàng chưa bao giờ quan tâm chuyện của ta?"

      "Ta, ta muốn ta cần cùng người khác chia sẻ nam nhân... đúng, ta muốn ta muốn bị ngươi ăn!"

      Ô... hôn mê, nàng sao có thể ra nửa câu đầu kỳ quái như vậy


      Chương 115. Rốt cục... Bị ăn (3)

      Quả nhiên, Đoan Mộc Ly nghe thích hợp, tâm tình rất vui, cười cúi đầu...

      Quý Ngữ Hàm vội vàng che miệng lại.

      Vẫn cười như cũ, Đoan Mộc Ly hôn lên mu bàn tay nàng, "Tiểu Quả Quả, câu nào quan trọng?"

      "Câu sau!"

      Quý Ngữ Hàm trả lời chút do dự, thanh to dẫn đầu, giống như hô khẩu hiệu.

      "Câu sau sao?"

      Đoan Mộc Ly mắt cong cười lớn, "Kháng nghị hiệu quả, nếu câu trước, ta ngược lại có thể suy nghĩ."

      Tuy biết có thể dối gạt người...

      Hu hu, có chút hi vọng còn hơn so với có.

      Quý Ngữ Hàm thanh như muỗi kêu "Câu trước."

      Đoan Mộc Ly đem lời mình " xong", "Ngược lại có thể suy nghĩ để giải thích."

      "..." Quả nhiên bị lừa!

      biết tức giận hay thẹn thùng, Quý Ngữ Hàm mặt đỏ như quả cà chua .

      "Giải thích cái gì? Còn nữa, vừa rồi ta gạt ngươi, câu sau mới trọng điểm!"

      " nghe ta giải thích?"

      Đoan Mộc Ly xấu xa cười, "Tiểu Quả Quả, vậy ta đây trực tiếp thúc đẩy."

      "..." Quý Ngữ Hàm căm giận muốn đẩy ra, nhưng ngược lại cách nàng càng gần.

      Vốn Đoan Mộc Ly dùng khuỷu tay chống thân thể, tại cánh tay thả thấp, cả người đều dán người nàng.

      "Được, đừng tức giận, ta giải thích."

      nhàng hôn trán nàng, "Tiểu Quả Quả, muốn nghe ta giải thích trước sao?"

      Đoan Mộc Ly giống như vỡ ra, "Là ta trước kia có nữ nhân khác, hay ta về sau cũng định có hậu cung, hoặc ta thích nàng, thực thích, thực thích, thích đến mức muốn đem nàng cướp về, mọi lúc mọi nơi mang theo người, cả đời cưng chiều nàng như vậy, nhưng lại rất muốn trêu cợt nàng, đùa giỡn nàng, bởi vì bộ dáng nàng thở phì phì đáng vô cùng?"

      Trầm mặc thời gian dài, Quý Ngữ Hàm hoàn toàn giật mình, Đoan Mộc Ly chung quy vẫn mỉm cười chờ nàng hoàn hồn.

      Đương nhiên, nhàn rỗi... Thỉnh thoảng nhàng hôn nàng.

      "Ngươi, ngươi cần gạt ta nữa!"

      "Bộ dáng ta giống gạt nàng sao?"

      Đoan Mộc Ly cười bóp chóp mũi nàng, ánh mắt dừng bên gáy nàng, "Tiểu ngu ngốc, nàng cho là ai đều có thể được ta bảo hộ sao? đời này chỉ có mình nàng có ấn ký này, nàng sớm nên biết tâm ý của ta."
      Last edited by a moderator: 3/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, AikoNguyen4 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 116. Rốt cục... Bị ăn (4)

      Edit: Gom Tang_E
      Beta: Quảng Hằng


      Kéo chăn qua, chậm rãi lui, lùi về bên trong chăn.

      Sau đó thanh xấu xa của Đoan Mộc Ly ngoài chăn vạch trần nàng, "Tiểu Quả Quả, sao lại trốn trong chăn cười?"

      "... Ta mới cười." ràng thanh mang theo chỉ vui sướng từ trong chăn truyền ra.

      "Tiểu lừa đảo."

      Bàn tay Đoan Mộc Ly tiến vào trong chăn, nhéo nàng cái, " ràng ta nghe tâm tư cao hứng."

      "... cần nhéo loạn." Quý Ngữ Hàm mở ra móng vuốt sói của .

      "Nàng lui ở trong chăn, ta lại nhìn thấy, nếu nàng ra ?"

      "..." Mới đâu.

      Đỏ mặt, Quý Ngữ Hàm tránh ở trong chăn cười.

      Ha ha ha...

      "Cái kia... Ngươi giải thích từng cái ."

      "Giải thích cái gì?" Đoan Mộc Ly cười giả ngu.

      "..." vừa rồi ràng hỏi "Muốn nghe ta giải thích trước "

      Vậy tại liền kể, lại thôi...

      chờ nghe "Giải thích", chăn đột nhiên mở ra, Đoan Mộc Ly cũng chui vào trong, thương ôm chặt nàng.

      "Ngươi... Ngươi ở bên ngoài giải thích là được!" Ô.

      "Tiểu Quả Quả..."

      Thanh trầm thấp dụ hoặc vang lên bên tai nàng, bàn tay mang độ ấm cũng thành tiến vào vạt áo nàng, "Ta nghĩ tối nay hãy tiếp tục giải thích."

      Quý Ngữ Hàm liều mạng muốn đem tay lôi ra, "Ta muốn nghe ngay."

      Ô...

      Đoan Mộc Ly cúi đầu cười, hô hấp nóng rực phảng phất bên gáy mẫn cảm của nàng, "Muốn ta vừa 'Ăn' vừa giải thích sao?"

      ", cần, " Quý Ngữ Hàm rụt lui, "Ta nghĩ tối nay hãy bị ăn..."

      Hu hu, giống như ý thức phản kháng càng lúc càng mờ nhạt ...

      "Sợ ta sao?"

      Đoan Mộc Ly cúi người, ôn nhu hôn nàng, sau mang theo nàng xoay người, để cho nàng dựa vào người mình.

      Thiếu thân thể bao quanh người mình tạo cảm giác áp bách, Quý Ngữ Hàm cảm giác thoải mái chút.

      Nhưng cũng chỉ là chút...

      Tim đập vẫn như nổi trống như cũ, có chút biết làm sao nhìn .

      "Ngoan, đừng sợ."

      Đoan Mộc Ly mềm hôn mắt nàng, làm cho nàng nhắm mắt lại, sau thực ôn nhu thực ôn nhu, mang theo chút tính chất trấn an tiếp tục hôn nàng.

      ————

      Chương 117. Rốt cục... Bị ăn (5)

      "... Cái kia, ta cảm thấy hẳn là trước nên bồi dưỡng cảm tình chút."

      Chút lý trí sót lại của Quý Ngữ Hàm nhiều lắm khiến nàng giãy dụa mở miệng.

      "Tiểu Quả Quả, ta cho nàng thời gian rất dài để thích ứng."

      Thấy nàng khẩn trương, hôn ôn nhu trở nên nóng bỏng, bá đạo chút.

      "Ngươi ràng đều khi dễ ta, ta vẫn nghĩ mình đấu tranh với kẻ địch..."

      Môi Đoan Mộc Ly bắt đầu xuống phía dưới, "Về sau ta khi dễ nàng như vậy nữa."

      "..." Ô... Nàng cũng thể tiếp thu thổ lộ của ...

      Nàng muốn cự tuyệt, nhưng vừa mở miệng lại biến thành tiếng kêu sợ hãi, "Ngươi cần cởi quần áo!"

      Đoan Mộc Ly cười thấp lên tiếng, "Tiểu Quả Quả, muốn để ta cũng giống như nàng?"

      "..." A?

      Quý Ngữ Hàm cúi đầu thấy

      Ô, bị cởi sạch khi nào vậy trời?

      Muốn tiến vào trong chăn, lại bị Đoan Mộc Ly phen kéo trở về, tán thưởng nhìn nàng, "Quả Quả, nàng đẹp."

      "... Ngươi đừng nhìn..."

      Nếu xem thể, cũng cần a... Nàng thực muốn thành chim đà điểu

      Tán thưởng biến thành nhàng hôn, từng chút, từng chút , từ cổ nàng bên gáy di chuyển xuống dưới, chậm rãi trở nên nồng nhiệt.

      biết vì giống như có dòng điện chạy qua từng đợt, hay thân thể rắn chắc kề sát, cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng, Quý Ngữ Hàm cảm giác nhiệt độ cơ thể ngày càng cao.

      Lý trí dần dần rời xa, bất an sớm biến mất, bên tai đều là lời thầm của .

      Thanh khàn khàn, hơi thở có chút xong, thào xong lời , lượn lờ bên nàng.

      biết khi nào nàng bị đặt dưới thân, hô hấp đều là hơi thở của , cảm giác được bảo vệ chặt chẽ.

      Dần dần, ôn nhu ái muội biến thành mạnh mẽ nóng bỏng, thanh hổn hển cùng ngâm nga đan vào chỗ, thân thể gắt gao dựa vào, dây dưa lẫn nhau.

      Trong phòng nóng bỏng, liên tục lâu...

      ————

      Đêm động phòng hoa chúc là chuyện quan trọng, nhưng sáng hôm sau sao?

      Hẳn là tân nương tỉnh lại trong lòng lão công, chờ lão công ôn nhu hôn chào buổi sáng...

      Ít nhất Quý Ngữ Hàm vẫn mơ mộng như vậy.

      ——————

      Chương 118. Sau đêm động phòng hoa chúc (1)

      Nhưng nàng đối mặt tình huống là........

      Nàng ở trong lòng Đoan Mộc Ly, nhưng phải giường!

      Nơi này nàng từng gặp qua... Là ôn tuyền sau tẩm cung.

      Trong lòng Quý Ngữ Hàm lập tức phát ra tiếng rên rĩ.

      Ô, buổi sáng lãng mạn "hôm sau" của nàng.. Nàng hi vọng mặc xong quần áo!

      "Tỉnh?"

      Đoan Mộc Ly ở sau ôm lấy nàng, để nàng tựa vào ngực mình, tay còn rất cẩn thận ở người nàng mát xa.

      "Còn đau ?"

      "..."

      Ô... Chuyện này cũng phải là trong tưởng tượng của nàng!

      Nàng tưởng tượng hẳn là lão công thực ôn nhu hôn nàng, sau hỏi " đói bụng chưa" .

      "Buổi sáng hôm sau" của chuyện nhi đồng khác biệt so với chuyện người lớn, làm Quý Ngữ Hàm rơi lệ .

      Bị triệt để hoàn toàn xem , Đoan Mộc Ly bật cười cúi đầu hôn nàng.

      "Tiểu Quả Quả, nghĩ cái gì?"

      Nghiêm mặt, Quý Ngữ Hàm đem lời trong lòng cho .

      Đoan Mộc Ly bật cười, nhéo chóp mũi nàng, "Được, chúng ta làm thêm lần nữa."

      Nếu đây là Quả Quả mơ ước lâu, đương nhiên phải phối hợp.

      Đoan Mộc Ly xong ôm nàng từ trong ôn tuyền ra, dùng khăn vải giúp nàng lau khô thân thể.

      Ô, "Ta tự lau."

      Quý Ngữ Hàm mặt nóng đỏ lên, biết sao còn bình tĩnh như vậy.

      Đoan Mộc Ly trả lời lại còn hôn sâu nóng bỏng, "Quả Quả ngoan, ta đến giúp nàng."

      "..." Quý Ngữ Hàm hoàn toàn choáng váng hoa mắt, khuất phục dưới mỹ nam kế ...

      Giúp nàng mặc quần áo, hai người nằm giường, lại lần nữa.

      Vì thế ——

      Trong phòng ánh mặt trời chiếu xuống, đôi phu thê mới cưới quần áo chỉnh tề ôm nhau nằm giường.

      Đôi mi như cánh bướm chợt động, Quý Ngữ Hàm mở mắt ra, thẳng tắp đối diện Đoan Mộc Ly thâm tình nhìn mình.

      "Chào buổi sáng, Tiểu Quả Quả."

      Đoan Mộc Ly ôn nhu cúi đầu hôn nàng, còn nhắc nhở chính mình lướt qua rồi ngừng lại, thể hôn sâu.

      Tiểu nha đầu muốn chính là "Buổi sáng hôm sau" ấm áp lãng mạn.

      "... Chào, chào buổi sáng."

      Thanh của Đoan Mộc Ly muốn có chút lười biếng hơn bình thường, nghe qua rất gợi cảm nên lời, rất chọc người.

      Cho nên... Trong đầu đột nhiên lên bộ dáng lão công nhà mình mặc quần áo, mặt Quý Ngữ Hàm ầm ầm đỏ.
      Last edited by a moderator: 4/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, AikoNguyen3 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 119. Sau đêm động phòng hoa chúc (2)

      Edit: Gom Tang_E
      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-25994" title="IMG_0425" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/img_0425.jpg" alt="" width="590" height="442" />



      Hu hu... Đuổi nam nhân trần truồng, đuổi !

      Nàng muốn suy nghĩ trong sáng thuần khiết cơ!

      Nhìn ra tâm tư của nàng, Đoan Mộc Ly nhịn cười, vô cùng thân thiết xoa khuôn mặt nhắn của nàng.

      "Quả Quả, đói bụng chưa?"

      "..."

      Rất nhanh câu xuất trong đầu, thời điểm tối qua nàng cự tuyệt bị "Ăn", cúi đầu câu "Ta đói bụng" .

      Hu hu... Quý Ngữ Hàm muốn khóc, suy nghĩ trẻ con trong sáng của nàng a!

      Nàng biến thành sắc nữ!

      Thân mình co rụt lại, nàng tiến vào trong chăn sám hối, nàng mất thuần khiết rồi.

      Đoan Mộc Ly bật cười đem nàng ôm ra, hôn nàng cái, "Ngoan, đừng đỏ mặt, ăn cơm trước."

      Đem nàng ôm đặt đùi mình, cẩn thận đút nàng ăn bữa sáng, Đoan Mộc Ly thấp giọng hỏi nàng, "Còn mệt ?"

      "..." Quý Ngữ Hàm mặt đỏ lắc đầu.

      Như vậy, ôn nhu a...

      Đoan Mộc Ly cười vỗ vỗ đầu nàng, "Vậy cơm nước xong chúng ta tiếp tục."

      "..." ngụm cháo ngậm trong miệng quên nuốt xuống, Quý Ngữ Hàm hóa đá nhìn .

      Nhất định bây giờ cả đầu nàng đều là hình ảnh giới hạn độ tuổi, mới nghe được phương diện này đều nghĩ về phương diện kia, hỏi tuyệt đối phải ý tứ đó đâu mà...

      Ở trong lòng tự an ủi chính mình, Quý Ngữ Hàm nuốt cháo khẩn trương hỏi "Tiếp tục cái gì?"

      Đoan Mộc Ly vô cùng thân thiết hôn nàng, "Đương nhiên là ăn nàng."

      "... , phải ăn rồi sao ..."

      "Mới chỉ ăn lần."

      Đoan Mộc Ly nghiêm trang nhìn nàng, "Đêm qua xem như nàng đối với ta phụ trách, bắt đầu từ bây giờ, là lúc ta nên 'Trừng phạt' nàng."

      "..."

      Hu hu, ôn nhu vừa rồi đều là biểu giả dối! Căn bản chính là đại sắc lang thích gạt người!

      Tối hôm qua làm sao nàng có thể nghe được thổ lộ của liền rơi vào cạm bẫy... Hu hu.

      Phản kháng là vô dụng ... Ăn qua điểm tâm, Quý Ngữ Hàm bị ôm về giường, nghiên cứu vấn đề "Trừng phạt"...

      Bởi vì từng rời cung hai ngày, cho nên "Trừng phạt" qua , Đoan Mộc Ly còn phải xử lý chính bị bỏ lại.

      Nhưng mà... Thụy vương gia là xuất phát từ suy nghĩ cá nhân, Đoan Mộc Hồng vì trả thù, hai đối thủ hề yếu đều muốn cướp Quý Ngữ Hàm.

      Thời điểm này, Đoan Mộc Ly tự nhiên để Quả Quả mình ở tẩm cung, nhưng lại cho Quả Quả ở giường hảo hảo nghỉ ngơi...



      Chương 120. Sau đêm động phòng hoa chúc(3)

      Cho nên Đoan Mộc Ly xóa bỏ lệnh cấm cho phép người ngoài tiếp cận tẩm cung, trực tiếp đem công chuyển đến tẩm cung xử lý, miễn cho thời điểm phát sinh có việc, thể đuổi tới đúng lúc.

      Vừa có cảm giác ngủ thoải mái, Quý Ngữ Hàm mặc quần áo, đẩy cửa ra liền nhìn đến Tiểu Dật di chuyển băng ghế , cười tủm tỉm ngồi ở cửa.

      "Thức ăn nương!"

      Tiểu Dật vừa nhìn thấy nàng liền đứng lên, bàn tay mập mạp bắt lấy quần áo của nàng.

      "..." Quý Ngữ Hàm lảo đảo chút, chưa từ bỏ ý định cùng thương lượng lần nữa.

      "Khụ, Tiểu Dật, đừng gọi ta như vậy."

      "Vậy phải gọi thức ăn mẫu hậu sao?"

      "... Ý của ta là hai chữ ‘Thức ăn’ bỏ ..."

      "Nhưng thêm hai chữ kia nghe mới hay."

      Tay ú núc ních kéo nàng, bắt đầu làm nũng, "Thức ăn nương, nương để cho con gọi vậy , Thức ăn ~ "

      "..."

      Quý Ngữ Hàm thể cự tuyệt khuôn mặt nhắn đáng kia, yên lặng rơi lệ mà gật đầu, "Được, Tiểu Dật thích là được."

      Ô...

      "Thức ăn nương, phụ hoàng cho người chuẩn bị đại hôn, qua mấy tháng, nương chính là hoàng hậu !"

      "Nga." Quý Ngữ Hàm mặt có chút đỏ gật đầu.

      Tiểu Dật rất ngạc nhiên trợn tròn ánh mắt, "Vậy các người lúc đó có thể động phòng hoa chúc lần nữa sao?"

      "..." Quý Ngữ Hàm bị nghẹn.

      "Khụ, Tiểu Dật, ngươi còn , đừng bậy bạ."

      "Con ."

      Tiểu Dật còn vì chính mình giải thích, "Con đều biết hôm qua các người làm đêm động phòng hoa chúc!"

      Quý Ngữ Hàm trước mắt đen lại, ý thức được Tiểu Dật lúc trước hỏi là " lần nữa" là sao.

      "Khụ, Tiểu Dật, đừng nghe mọi người bậy, hôm qua có đêm động phòng hoa chúc gì cả."

      "Vậy sao phụ hoàng đến lúc liền đem nương nhốt trong phòng, còn để cho bọn người Thanh Long canh giữ ở bờ bên kia, cho con lại đây."

      Quý Ngữ Hàm thập phần nghiêm túc, "Kỳ tối qua ta và phụ hoàng ngươi thương lượng chính ."

      "Như vậy..."

      Cái miệng nhắn của Tiểu Dật ngậm lại, ngữ khí tiếc nuối, "Con còn tưởng con lập tức có tiểu muội muội đến chơi ... Xem ra phải chờ chút."

      "..." Thằng nhóc sớm trưởng thành chuyện rất sắc bén ... Hu hu.



      Chương 121. Sau đêm động phòng hoa chúc(4)

      Ủa?

      Tiểu Dật nghi hoặc quay đầu, " Thức ăn nương, nghe con vậy, người vẫn chịu thừa nhận hôm qua cùng với phụ hoàng động phòng."

      "..."

      Quý Ngữ Hàm hoàn toàn thất bại .

      "Tiểu Dật, chúng ta chuyện khác ..." Ô.

      "Được" Tiểu Dật hưng trí bừng bừng, "Thức ăn nương, chừng nào người sinh tiểu đệ đệ hoặc là tiểu muội muội cho con?"

      "... Tiểu Dật."

      "Dạ?"

      "Ngươi tìm người khác chơi ..." Hu hu, nàng phải về khóc lát.

      ——————

      Vào ban đêm, Đoan Mộc Ly vùi đầu vào tấu chương, Quý Ngữ Hàm bưng trà sâm, vẻ mặt nhu thuận cúi đầu vào.

      Tiểu nha đầu lại làm chuyện quái quỷ gì?

      Đoan Mộc Ly cười nhíu mày kiếm, chờ xem nàng muốn làm cái gì.

      "Muốn mài mực sao?" Quý Ngữ Hàm chủ động biểu cơ hội cầu lập công.

      "Ừm."

      Cúi đầu nhìn nhìn, Quý Ngữ Hàm cầm lấy cây mài, có lẽ là mài như vậy ...

      Lúc trước mặc dù nịnh nọt, nhưng chuẩn bị đầy đủ a.

      Ở trong lòng sám hối chút, Quý Ngữ Hàm cố kéo dài thời gian mài mực, lại hỏi , "Muốn mát xa bả vai chút ?"

      "Ừm."

      Vì thế tiếp cận qua, ngoan ngoãn mát xa...

      Cơ bắp của Đoan Mộc Ly thập phần rắn chắc, tuy cách quần áo nhưng vuốt vẫn là cảm giác... , có cảm giác chút nào!

      Thời khắc mấu chốt, Quý Ngữ Hàm cực lực thay đổi suy nghĩ.

      Đúng vậy, chính là có cảm giác, được nghĩ nhiều!

      Ở trong lòng căm giận đem sắc tâm mắng đến từng góc , đem thuần khiết của nàng này hai ngày gần như mất tích tìm ra, Quý Ngữ Hàm yên tâm.

      Hu hu, thể tiếp tục làm sắc nữ, nàng phải tự cứu mình!

      đến tự cứu...

      Bàn tay bé mát xa bả vai thành trượt xuống dưới, chạm đến trong lòng Đoan Mộc Ly.

      Sờ sờ, sờ nữa sờ.

      Đoan Mộc Ly rũ mắt xuống, nhìn cặp tay đốt lửa kia, bật cười nhíu mày.

      biết phải Quả Quả luôn thẹn thùng vì thích mình có thể nhanh như vậy chủ động bắt đầu dụ hoặc , nên nàng tại là...

      A, tìm được rồi!

      Quý Ngữ Hàm trong lòng hoan hô, đem cái quạt trắng làm thành bản ghi chép lấy ra.

      Hu hu... Nàng lúc trước chính là bị chiếu theo những tội danh biết tìm ra như thế nào ghi quạt này, bị "Trừng phạt" yên mấy hôm nay!
      Last edited by a moderator: 4/8/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :