Trí Khương ~ Đê mê - Trà Mê ( H++++)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 9​
      Dịch Dương vui mừng ra mặt lúc nhìn tấy Dực Phàm cũng mừng raa mặt tắt hẳn nụ cười. Đương kinh ngạc nhìn thấy đưa ra bản giao ước, lấy bút vạch đường lên mục hôn, Dực Phàm còn xấu hổ chút nào, rất đáng ăn đòn : “Hôm nay cậu làm càng, tới quyết định so đo. Nhưng cũng hôn rồi, mục này coi như xóa bỏ. Nhưng mà sau này cũng được làm chuyện gì quá phận, những điều mục ghi ở đây vẫn còn hiệu lực. Còn có, hôm nay ấy bị ba mẹ bắt gặp, từ hôm nay, tớ chính là bạn trai ấy ở bên ngoài.” Dịch Dương giận phát run, nhưng lại xuống tay với Dực Phàm được, chỉ là nghĩ tới mình được làm bạn trai bảo bối bực vô cùng. Chỉ là thứ hai nhìn thấy mặt bảo bối, lại giận được, chỉ nghĩ chuyên tâm làm người hộ tống cho .

      Từ đó về sau, Dực Phàm chính thức công khai quan hệ của hai người, có hai người tối sáng bảo vệ, Trí Khương cũng bị ai đe dọa gì. Nghỉ hè vừa xong, bọn họ bắt đầu lên đại học, nhưng cũng chẳng khác biệt gì, khối nhà của bậc đại học cách khối nhà của bậc trung học xa, bọn họ vẫn có thể tìm tới gây rối. Chỉ là Trí Khương cảm thấy hơi kì quái, chuyện đương nghe tụi bạn cũng có chút kinh nghiệm. Bọn họ khí huyết dương cương, lúc bên nhau kéo tay cũng hôn môi, có khi súng cướp cò, bọn họ liền vụt biến mất, hồi mới lại xuất . Trí Khương biết bọn họ xúc động, dường như tuân theo quy định gì đó phải. cũng muốn tìm hiểu nhiều làm gì, nghe mấy bạn khi làm tình rất thoải mái, có cảm giác đối phương hoàn toàn thỏa mãn mình, chỉ có điều lần đầu thực rất đau, có người đau chịu được mà muốn làm nữa. Trí Khương thấy trước mắt có loại nhu cầu này, con nên cũng tiện chủ động, loại chuyện này cứ để con trai lo , khỏi mệt đầu .

      Dịch Dương với Dực Phàm đích xác là có bàn tính với nhau, bảo bối giờ chỉ mới học cấp ba, chính là thời điểm thể phân tâm, nhiệm vụ của bọn họ là hỗ trợ bảo bối vào được đại học của trường quý tộc, con dê con bé kia dưới khống chế của mình tạm thời bị ai câu mất được. Cho nên, mỗi lần khi tiếp xúc với bảo bối, bọn họ phải dùng tới 200% năng lực khống chế của mình để kiềm đẩy bảo bối lên giường âu yếm ái ân, mỗi lần nghe bảo bối ý loạn tình mê mà ngân khẽ, hạ thân bọn họ đều sưng lên, tắm nước lạnh và đôi bàn tay làm bạn với bọn họ rất lâu, đêm dài mênh mang, nếu có tưởng tượng cùng làm tình với bảo bối, biết bọn họ làm thế nào để vượt qua nữa. Dực Phàm biết , nội tâm mãnh thú sắp kiềm được, lần bảo bối ngủ, liền giữ chặt suy nghĩ “chỉ xem chút, chỉ sờ chút”, cở cà vạt của bảo bối, nhàng vòng tay ra phía sau, nhàng gỡ móc áo nịt ngực của , giải phóng hai con thỏ trắng của , nhìn chớp mắt bầu ngực non tơ, nuốt nước miếng đánh ực, thể khống chế được, cúi đầu xuống liếm quanh cái nụ , nhuộm ướt quầng vú của , lại ngậm đầu vú nho , muốn mút vào của bảo bối, nhưng đột nhiên ưm tiếng, giật mình mặc lại nội y cho chỉn chu, gài nút lại, xóa bỏ trường phạm tội. Chỉ là huynh đệ của mình chịu nổi, cười khổ, xoay nguồi tắm, lần này tắm cả nửa tiếng, sau khi bắn ra vẫn thấy còn cứng, chỉ biết cười khổ, ảnh hưởng của tiểu tinh này với mình càng lúc càng lớn.

      Dịch Dương ban ngày thể cùng bảo bối thân mật, cũng hề chịu thua mà thuê căn nhà sát cạnh nhà bảo bối, cách ban công nhà Trí Khương chỉ có hai bước. Mỗi lúc màn đêm xuống, lại trèo qua lan can, lẻn vào phòng bảo bối cùng ôm ôm ấp ấp. sợ bảo bối phân tâm học được, người luôn bốc đồng như cũng tâm tâm niệm niệm những điều trong giao ước. Để bù đắp chính mình, khi bảo bối ngủ, lấy ra nam căng trướng đến phát đau của mình, nhìn điềm tĩnh ngủ, ngực cong hơi vểnh lên, mạnh mẽ khuất động côn thịt của , bảo bối ngay trước mắt , tuy rằng thể đụng, nhưng chẳng khác gì chờ sủng hạnh, Dịch Dương hạ thấp thanh mình xuống, sợ thức dậy, tay vẫn chậm nhịp, mắt thấy căng căng, sắp bắn ra, Dịch Dương vội vàng lấy áo khoác của mình che trước hạ thân, hứng lại tinh dịch. Chậm rãi bình tức lại dục tình, Dịch Dương tắt đèn bàn, mở cửa sổ ra hít thở khí, để gió xua vị ngai ngái trong phòng. Nhìn lại lần, lưu luyến rời mà về lại nhà mình thuê.

      Đông trôi qua, xuân đến cũng là lúc thi. Trường quý tộc này khác với những trường còn lại, vì thu vào nhiều học sinh ưu tú, nên kỳ thi sớm hơn trường khác những tháng, có thể trước cuộc thi mà nhìn thấy đâu là học sinh giỏi. Bọn thí sinh tuy rằng thiếu tháng ôn tập, nhưng thời gian được giải thoát cũng sớm hơn. Dịch Dương với Dực Phàm cả thời gian này cật lực ôn tập cho Trí Khương, tốn ít công sức. Đến khi Trí Khương thi, thấy rất nhiều câu từng ôn qua, nhất thời cảm thấy đại học rất có hi vọng. Dịch Dương với Dực Phàm nghe báo cáo lại cũng rất vừa lòng, ba người tham gia bữa tiệc ăn mừng do học sinh tổ chức. Vì chơi quá high, bọn Dịch Dương đều ngủ hết tại quán. Mọi người tỉnh dậy còn muốn chơi tiếp, Dực Phàm lại kéo Trí Khương hưng phấn ra ngoài, lần này kéo ra ngoài chơi suốt đêm ổn rồi, cứ thế lần sau có muốn cũng khó khăn. Vừa may, ba Trí hiểu tâm lý của người trẻ, nên cũng có trách cứ.

      Dực Phàm tới phòng Trí Khương, ngửi thấy toàn thân đều mùi rượu, vốn cảm thấy mùi này người phụ nữ phản cảm, nhưng người bảo bối lại thấy có chút nhục cảm, ôm từ phía sau, vuốt đầu : “Bảo bối, gọi ‘ông xã’ .”

      “Hở? Sao đột nhiên lại…”

      quan tâm, muốn thế, chúng ta bên nhau lâu như vậy, vẫn tiến triển được chút nào, gọi mà.”

      Trí Khương khúc khích cười, công tử lạnh lùng mà cũng làm nũng à, xoay người, đôi tay vít chặt cần cổ , kiễng chân lên, thở vào tai hơi thở thơm như hoa lan: “Ông ~~~xã~~~” Dực Phàm cực kì phấn chấn nhìn bảo bối làm nũng, nha đầu này cuối cùng cũng hồi đáp lại , phụ tâm ý của mà, bàn tay to lớn của miết lên miết xuống sau lưng , càng lúc càng mạnh, cúi đầu nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng của , sắc tâm lại nổi lên, theo thùy tai ấn lên cái hôn, lại còn biết thỏa mãn mà lướt đường nóng rực xuống tận cổ, mạnh mẽ hôn, môi nhết lên, mút vào, làn da lên dấu hôn hồng hồng, Dực Phàm giống như lên cơn nghiện, lại mút thêm dấu hôn ở chỗ khác, người đẹp ngẩng đầu lên, càng tiện mút nữa. “Ừm…A…Ông xã, nhàng thôi…Người khác thấy mất…” Dực Phàm nghe giọng nũng nịu lại càng thêm nhộn nhạo, “ chính là muốn người ta nhìn thấy đó.” “A…Ông xã…Nóng quá, em khó chịu…” Dực Phàm kéo xuống chút, ngay xương quai xanh của , còn muốn tiếp tục khiến bảo bối tình mê ý loạn. Ai ngờ bị ngắt ngang, bảo bối sắp nôn… Dực Phàm thề, từ nay về sau cho uống nhiều rượu như thế nữa.

      Chiếu cố bảo bối xong rồi, Dực Phàm chạy về nhà, gọi cho Dịch Dương, là có chuyện quan trọng. Dịch Dương nhìn thấy chuyện quan trọng chính là chỉnh sửa điều ước và n điều khác. Bất quá cũng đúng, bảo bối thi xong, kết quả cũng tương đối nắm chắc, theo lý cũng nên cho họ chút phần thưởng chứ. Trang giấy đáng thương bị thay đổi hoàn toàn, hai mặt toàn là vết bôi đen, nhưng mà, điều quan trọng nhất vẫn còn được giữa lại.
      Dion, hikari2088, JupiterGalileo3 others thích bài này.

    2. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      chương 10​
      Đêm xuống, Trí Khương tắm rửa xong, mặc áo ngủ ra khỏi phòng tắm, Dực Phàm biến mất cả ngày lại ngồi cái giường lớn màu đào của , quấn khăn lông lên ngồi xuống bên giường, gạn hỏi: “Hôm nay thấy , Dịch Dương cũng thấy, có chuyện gì sao ạ?” Dực Phàm đáp lời, chỉ là nhìn thâm trầm, Trí Khương hơi lo, đột nhiên bị bộ ngực áp ngã xuống giường, nảy giường chút, mái tóc xoăn xõa tung, càng làm thêm bé quyến rũ. Con ngươi Dực Phàm tối sầm lại, thầm hỏi bên tai : “Bảo bối, khóa cửa chưa?” “Khóa rồi, sao vậy?” “Khóa đó, em nghĩ là làm gì?” Dực Phàm cười bí hiểm, “Ngoan, bảo bối, đừng hỏi, chỉ cần cảm thụ là tốt rồi.” Trí Khương biết thương tổn mình, nên thả lỏng thân thể, để dấy lên ngọn lửa trong người mình.

      Dực Phàm tay đỡ lấy trọng lượng của mình, tay xoa lấy kiều nhũ qua lần áo tắm, Trí Khương trước giờ chưa được đối đãi như thế nên có cảm giác kì quái, như thể chính mình yếu ớt, hoàn toàn bị người ta khống chế. bất lực nâng hai cánh tay, nắm chắc gối đầu, biết động tác như thế lại nâng bộ ngực lên cao hơn, càng phụ hợp với lòng bàn tay của Dực Phàm. Dực Phàm nhận ra áo tắm là vướng víu, kéo sợi dây, áo liền tách ra lộ cơ thể bên trong, thân thể của Trí Khương giống như nụ hoa dâm mị nở bên dưới cơ thể người đàn ông. Bởi vì sắp ngủ, Trí Khương hề mặc áo lót, bộ ngực cứ trần trụi như thế mà lọt vào mắt Dực Phàm. Dực Phàm tay ấp lên bên đầu vú, năm ngón xoa bóp, hưởng thụ cảm xúc mềm mại của phụ nữ, cuối cùng còn dùng lòng bàn tay chạm đỉnh ngực của , cho đến tận khi nụ đạo cứng vểnh lên trời. Dực Phàm nhìn chăm chú biểu cảm của , bỏ qua chút gì, nhìn thấy khó nhịn quay đầu sang bên, hứng đùa nổi lên, cúi đầu xuống, hề báo trước mà đưa lưỡi vào đôi môi hồng đào của , dụ dỗ cái lưỡi thơm tho của , bàn tay cũng hề rảnh rỗi mà xoa bóp con thỏ , xoa xong bên này lại đổi sang bên kia, tiếng rên khẽ khàng của Trí Khương cũng bị nuốt vào miệng, chỉ để lại thân thể cong lên vì âu yếm. Dực Phàm buông thở hổn hển ra, cái hôn càng lúc càng kéo xuống, đến đầu nhũ mà hằng tha thiết, há miệt ngậm vào mảng lớn da thịt, khoang miệng tàn sát bừa bãi da thịt mềm mại của . Trí Khương cả kinh, “A…ưm…” thể khống chế được mà rên lên, vội vàng bịt miệng, làm thế nào đây, kiềm được lỡ ba mẹ nghe thấy sao?

      Dực Phàm chuyên chú liếm láp đầu nhũ của , còn phát ra tiếng “lách cha lách chách”, liếm bên xong, lại âu yếm bên kia, cho đến khi hai bên đầu nhũ đều đứng thẳng, đỉnh cao sáng long lanh. Dực Phàm rất vừa lòng thành quả của chính mình, vói lưỡi vào trong rốn , đầu lưỡi nhếch lên, triệt để làm thần trí Trí Khương mê loạn, hoàn toàn quên mất mình ở đâu, tiếng rên vô thức buông ra, nắm chặt cánh tay rắn chắc của , “Phàm… Đừng liếm chỗ đó… Em ngứa… A…A” rên lên, ba mẹ gì cũng ném hết ra sau lưng.

      Dực Phàm khiêu khích nữa, điều chỉnh lại tư thế nằm, nhìn chằm chằm gương mặt hồng mị của , bàn tay nóng bỏng lưu luyến eo , trầm trầm : “Bảo bối, kêu lên , muốn nghe, khả ái.” Trí Khương “ư ư” nũng nịu đáp lại . Bàn tay to thong thả rời xuống, gắn vào chỗ kín của , Trí Khương chưa bao giờ biết qua kích thích thế này, vô thức khép hai chân lại, giữ chặt bàn tay lại chỗ, cho nhúc nhích. Dực Phàm cũng để ý, tay chuyển động, cách lớp quần lót khiêu khích , ma sát qua lại chừng mất chục cách, lại ấn vào hoa hạch của , bên lỗ tai : “Phàm… Đừng mà, lạ quá… Khó chịu mà, đừng làm… Ừm… Đừng nữa…” Dực Phàm thèm quản, năm ngón tay khép sát lại, dán sát cánh hoa của , xoa lấy, “Ừm, a… đừng.” Trí Khương còn muốn kháng cự, nhưng kiểu khó chịu mang kích thích lạ lẫm này lại khiến mất lý trí, đôi chân thiếu nữ bất giác mở ra, để càng dễ giở trò. Quả nhiên, phát quần có chút ướt át, “Bảo bối, ướt rồi.” Trí Khương chưa kịp phản ứng cảm thấy bàn tay ngang ngược lột quần lót của ra, bị ném qua bên, tiếp theo những ngón tay có vết chai do đàn dương cầm dán lên hoa viên của , Trí Khương thở dốc kinh ngạc, chăm chú tận hưởng cảm giác.

      đẩy ra phần lông nhu thuận bên ngoài, tìm thấy hoa hạch bên trong, dùng hai ngón tay chèn lại, dường như an ủi dường như kích thích vẽ vòng tròn bên trong . Đùi Trí Khương bất giác mở ra hoàn toàn, miệng còn rên rỉ: “Ưm…thích quá…Phàm, thích lắm…Lại nữa…” Dực Phàm thấy đóa càng lúc càng ẩm ướt, đẫm cả bàn tay , cần nhìn, cũng khẳng định được màu hai cánh hoa lúc này là hồng, trêu đùa: “Nào, thư giãn . Xem em ướt thế nào rồi này? Ngứa hay ?” Trí Khương đột nhiên nâng người lên, nâng chỗ kín đến bên tay , “Ông xã! Ngứa quá…Tê lắm… nhè thôi…” Dực Phàm nhanh chóng bị tiếng ông xã khiến đầu óc mê muội, khỏi tăng thêm sức, xoa mạnh, vuốt ve trêu đùa tiểu hạch, gầm gừ: “Sướng sao? Bảo bối em sướng thế được sướng à? Kêu ra.” Trí Khương khóc ròng: “A~~ Mạnh quá, ông xã, em chịu nổi…Đừng tới nữa…” Trí Khương cảm thấy làn sóng trước giờ chưa từng biết qua sắp vọt tới, cơ hồ cảm nhận được đó là cái gì, nhưng đáng sợ quá, có ý kháng cự, nhưng bản năng nữ tính trong người lại bảo thả lỏng và đón nhận, mâu thuẫn vô cùng, lòng bàn chân liên tục chà xát tấm trải giường, biết nên cự tuyệt hay đón nhận. Dực Phàm nhìn phản ứng của , biết sắp lên đỉnh rồi, tăng lực xoa bóp, đột nhiên, hai chân cong lên, “A!…” tiếng rên phóng đãng nho đánh dấu lần lên đỉnh đầu tiên trong đời . Dực Phàm săn sóng dừng tay, để cảm thụ sâu tình triều này, nhìn cơ thể phiếm màu hồng mê người, cái miệng mở ra khép lại được, hổn hển thở, thân run run, hơi ưỡn lên, khiến hai bầu ngực thỉnh thoảng nảy lên chút, hai chân còn cứng ngắc căng thẳng, buông ngón tay ra, cánh hoa mềm mại hơi co rút lại, còn như chảy ra chút ái dịch.

      Dực Phàm rút tay ra, để ngay trước mắt, dưới ngọn đèn mờ ảo, ái dịch của phản quang lấp lánh, đưa ngón tay đến trước mặt , rồi đưa miệng ngậm lấy, còn quên nút cả bàn tay, cố ý phát ra tiếng nước bọt, Trí Khương đỏ mặt, sao lại có thể… Này là phía dưới chảy ra, có thể nuốt sao? Dực Phàm lau mồ hôi bạc trán , cười : “Rất ngọt, ăn rất ngon, là chứng minh cho bảo bối động tình, sau này mỗi ngày đều để nếm nhé.” Khiến hờn dỗi, đấm , “ bậy gì đó.” Dực Phàm hôn trán , sủng nịnh : “Bảo bối tỉnh táo chưa, chuyện với ông xã nào, vừa rồi có cảm giác gì, làm thế được ? Nhất định phải .” Vì để bảo bối sau này ái ân với bọn họ cả thẹn, to gan ra nhu cầu, nên từ giờ phải dạy dỗ cho tốt. Trí Khương thẹn thùng nhưng cũng muốn che giấu cảm giác chân của mình, ánh mắt trốn tránh, thẹn thùng : “Chính là, ban đầu có hơi lạ, tê tê, nhưng sau đó rất thích.” Nghe thế, Dực Phàm rất sung sướng, lần đầu với lại khiến thích. vén tóc ra sau vành tay, cắn cắn dái tai, “ như vậy…” Ma trảo lần nữa úp lên cấm địa nữ tính, vừa nhanh vừa chuẩn, trực tiếp chà xát lên tiểu hạch sớp ngẩng đầu, Trí Khương nghĩ lại nhanh chóng tới lần nữa, thân hơi nâng, cdán chặt vào người , tay ôm cổ , vùi đầu vào hõm vai , lớn tiếng gọi: “A, đừng tới nữa… Em chịu nổi! A…Nhanh quá…A, xấu lắm.” Vốn hoa hạch còn trong cơn lên đỉnh mẫn cảm, thể chịu đựng được kích thích nữa, chi đến kiểu ngược đãi điên cuồng của . Dực Phàm có cảm giác toàn bộ cấm địa của đều run rẩy, chưa được bao lâu, lần lên đỉnh thứ hai ập tới, cơn run rẩy ở vùng kín nhanh chóng truyền ra những chỗ khác. “A…Lại tới nữa…A, được…” Trí Khương nhịn nổi nữa, há miệng cắn vai Dực Phàm, thân thắt lại, mũi còn phát ra tiếng hừ lạnh. Dực Phàm hài lòng vuốt ve tóc , giúp thư giãn.
      Dion, hikari2088, JupiterGalileo4 others thích bài này.

    3. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      chương11​
      Trí Khương chậm rãi thả lỏng thân thể, như con mèo vùi vào trong ngực Dực Phàm, xấu hổ, vừa mới như thế mà còn bình thường được sao? Tuy thế cũng thấy khó chịu gì, nếu được phát tiết chắc bị kích thích đến điên lên mất. Từng nghe khi ân ái phụ nữ thường rên rỉ, xem ra ngoa chút nào. Chỉ là, mình giờ đây toàn thân trần truồng, Dực Phàm lại quần áo đầy đủ, cổ áo chỉ hơi nhăn mà thôi. khó chịu, nhất là giữa hai đùi, cứ dính dính ươn ướt. Trí Khương mất tự nhiên xát hai chân với nhau.

      Dực Phàm mắt sắc nhìn thấy em khó chịu, người đẹp ôm trong lòng buồn ngủ díp mắt, thương quá mất: “Bảo bối, em ngủ , đừng bận tâm tới .” xong, đứng thẳng lên, tách hai đầu gối mượt mà của ra, nắm phần áo ngủ bị vò thành cục của lên, nhàng lau hạ thể , tiểu hoa hạch bị đụng chạm, còn run rẩy. Dực Phàm duy ngẫm, bảo bối của quả nhiên mẫn cả, này chỉ là mới hoa hạch, nhục huyệt vẫn còn chưa chiếu cố, vậy mà phản ứng vẫn kịch liệt như thế, lên đỉnh ngay luôn, toàn bộ vùng kín đều ẩm ướt, trải giường cũng xuống mấy giọt, thực muốn thương tới cùng, ướt đẫm luôn! Đương nhiên, như thế rất tốt, đàn ông thích phụ nữ nhiều nước, càng nhiều nước chứng tỏ càng động tình, càng hưng phấn. Chỉ là bảo bối chỉ mới tiếp xúc tình dục, mới vuốt ve vui đùa, cứ nhìn chỉ thế mệt lử lăn ra ngủ kìa, xem ra thể lực tốt rồi, thế sau này làm sao chịu nổi dục vọng của hai người bọn họ chứ. Vẫn là nhanh chóng dạy dỗ, để bảo bối sớm quen thuộc với bọn họ.

      Đắp mền kỹ cho bảo bối, Dực Phàm dùng phương pháp của Dịch Dương, băng qua lan can, chui vào nhà Dịch Dương. Dịch Dương nhìn vẻ mặt Dực Phàm thỏa mãn, còn cố ý trưng ra vết cắn, rất chi là nên lời, cái tên này xem ra vẫn còn ấu trĩ lắm. Hừ, này có gì hay. Dực Phàm ở nhà Dịch Dương ngủ đêm, chẳng câu nào.

      Trí Khương ngủ đến gần trưa mới tỉnh, sờ sờ quanh mình thấy bản thân được cuộn lại rất thoải mái. Nhưng phát mình còn trần truồng , xem ra hôm qua sau khi rời Dực Phàm cũng giúp mặc lại quân áo. Nghĩ đến hôm qua, Trí Khương lại đỏ mặt, kéo kéo chăn, thấy hai đùi có hơi tê dại, lại có phần dính dính, lập tức vọt vào nhà vệ sinh tắm rửa. Chỉnh trang lại xong mới sực nhớ, hôm nay nhà trường tổ chức dạ tiệc cho học sinh tốt nghiệp, nghe trường quý tộc khác hẳn trườgn thường, còn có pháo hoa rất phong phú, siêu xa hoa. Trí Khương rất trông chờ ngày này, tuy rằng thấy pháo hoa nhiều lần rồi, nhưng có dạ hội như lần này. Bọn họ vẫn còn chưa tốt nghiệp, nên cần phải tuân thủ quy định của trường, Trí Khương thấy thể mặc quần bò áo thun được, đành ngoan ngoan mặc váy thắt cà vạt lên.

      Trường học quả nhiên là chơi sang, những có đồ ăn miễn phí, mà còn có phần quà đắt tiền cho học sinh tốt nghiệp. Vì bọn phải họp cuộc họp đại học, nên Trí Khương chỉ có thể tự mình chơi. lấy phần ăn tối, cầm ly nước cam cùng với Toàn Vũ. Tám giờ hơn, tới giờ biểu diễn, bên hồ đầy ắp người. Trí Khương ngốc nghếch phát sau lưng có cái bóng đen, đợi tới khi phản ứng kịp, bị bụm miệng, kéo nửa đường khỏi dạ tiệc. Vì Trí Khương đứng xa, nên cũng có nhiều người phát bị “bắt cóc”.

      Trí Khương muốn cắn người, nhưng lại nghe thấy giọng quen thuộc: “Bảo bối, là .” đảo cặp mắt trắng dã, : “Dịch Dương, sợ dọa chết người ta hả, được sao mà phải động tay động chân, làm em sợ muốn chết à.” Dịch Dương hưởng thụ việc làm nũng, sờ sờ đầu : “Lại đây, đem em tới chỗ rất hay.” “A, nhưng Toàn Vũ, em sợ nó tìm em.” Dịch Dương khỏi phân trần mà kéo : “Khỏi cần, ấy khẳng định là chơi rồi.” Trí Khương nghi ngờ, nhưng Dịch Dương rất ràng, vừa rồi bạn trai Toàn Vũ kéo ấy rồi, cũng chẳng biết đem tới vùng trời nào, thế càng tốt, có thể mang bảo bối của mình .

      Dịch Dương đem quẹo trái quẹo phải, ngừng lại trước sân vận động, vòng lại tới phòng chứa dụng cụ. Trí Khương kinh ngạc nhìn lấy chìa khóa mở cửa, Dịch Dương bất mãn giải thích: “ có gì lạ hết, hồi đó là cán thể dục của hội học sinh, chút quyền lợi này đương nhiên phải có rồi.” Trí Khương bĩu môi, quyền lợi cái gì chứ, toàn là lợi dụng cho mình thôi, nhưng mà, mang đến đây là gì? Chuyện này chỉ cần cửa đóng lại là . Dịch Dương mạnh mẽ ấn Trí Khương lên tường, hề báo trước mà hôn , hôn cuồng nhiệt, giống như muốn ăn tươi nuốt sống vậy, vội vã mở khớp hàm của ra, dây dưa với lưỡi của , mạnh mẽ mút vào. Ba2n tay to cũng rảnh rỗi, kéo áo của lên, úp lên bộ ngực, rồi lại gấp đến nổi thèm cởi áo lót, đẩy nó lên, giày vò nhũ hoa của , Trí Khương bị loại kích động này làm cho mơ hồ, nhàng vuốt ve lưng : “Sao thế? Xảy ra chuyện gì sao?” Dịch Dương thở hổn hển, đáp lại: “ có gì, chỉ là gặp ngày nên nhớ em thôi.”

      Lời này êm tai còn hơn lời ngon tiếng ngọt khác, Trí Khương ôm lấy mặt , cười tít mắt, “Gấp cái gì, vừa rồi em cũng bị dọa đây này.” “Phải ? Là tốt, để bù đắp lại cho em nhé.” Dịch Dương khôi phục lại bộ dạng vô lại. bình ổn hơi thở lại, cởi khóa áo ngực ra, thuận thế ôm lấy toàn bộ ngực , tuy rằng bật đèn, nhưng ánh đèn ở ngoài lại hắt vào, toàn bộ phòng chứ dụng cụ đều bị luồng mờ ảo bao phủ, khiến có thể thấy bộ ngực trắng nõn của ưỡn lên, bị mê hoặc, càng thêm sắc tình mà xoa lấy, nghe tiếng bảo bối rên khẽ, còn thấy đủ, nắm lấy hai cổ tay trắng nõn của cố định ở sau lưng , cứ như thế, cặp nhũ đầy nhục dục đứng thẳng, cúi người, vươn thân ra, liếm từ dưới lên bầu ngực lên , liếm đường qua đỉnh ngực, đầu lưỡi lui lại, bầu ngực vẫn còn đọng cảm giác rạo rực cháy bỏng. Trí Khương càng thấy háo sắc tình, càng khao khát, đôi tay đặt lên vai , “ư a” cổ vũ, Dịch Dương dùng lưỡi nghịch đầu vú của , nhàng đụng chẳng hề khiến thoải mái, toàn thân mẫn cảm khiến đầu nhũ cứng như đá, còn đỏ hồng ướt át, Dịch Dương cố ý đáp ứng , quay đầu tấn công bên kia, lại dùng chiêu cũ, khiến Trí Khương bất lực, “ư a” kháng nghị, hi vọng giải tỏa giúp mình.

      Kì lạ, hôm qua chẳng phải bị đùa giỡn rồi ư? Sao lại còn muốn nữa, nhanh như thế thích ứng? Dịch Dương đứng thẳng, liếm cần cổ , cười : “Bảo bối, nếu muốn dùng tay bưng lấy nha, liền giải tỏa cho em.” Trí Khương đỏ bừng mặt. “Thôi, xấu hổ muốn chết. có làm hay , làm là em đó. A! ~~~” Dịch Dương sớm lặng lẽ kê chân vào giữa hai chân , vừa nghe lời , liền dùng đầu gối cọ lên vườn hoa, “Bảo bối dễ thương. sao, chúng ta chơi càng vui.”

      Dịch Dương ngừng dùng đầu gối ma sát chỗ kín, Trí Khương còn cách nào khác phải dần tách hai chân ra, đầu gối thô ráp tiếp xúc với vùng nhạy cảm khiến muốn đứng vững nữa. “Dịch Dương, hư quá…Đừng như thế…” Dịch Dương tiếp tục trêu chọc, thưởng thức đầu nhũ của , hùng hồn : “Em gọi là Dịch ca ca được , hay Dương ca ca cũng được, hoặc là ca ca cũng được. Em gọi cái .” Dịch Dương sớm ghen tị, cũng muốn có tên thân mật với bảo bối, “ca ca” rất tốt, có khoái cảm loạn luân cấm kị. Trí Khương có phần mơ hồ, bèn thuận theo lời gọi: “Ừm…ca ca, ca ca, đừng đụng chỗ đó… Tê lắm…” Dịch Dương lòng nở hoa, càng dùng sức hơn, chỉ chốc lát sau thấy lần vải bị thấm ướt, duỗi tay vào trong váy, cách lớp quần lót sờ soạng lung tung hồi, quả nhiên bắt đầu tiết nước. nhìn chăm chăm ngón tay, dâm dịch chảy ra nhiều, khó khăn nuốt nước bọt, tay nâng mỹ nhân lên, áp lại lần môi hé mở của , dụ hoặc: “Bảo bối đứng có mệt , ca ca giúp em thoải mái nhé, đảm bảo em thích.” Trí Khương sớm thể suy nghĩ điều gì, trầm luân trong bể khoái cảm, chỉ biết gật đầu đáp ứng.
      hikari2088, JupiterGalileo, Mizuki2 others thích bài này.

    4. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      chương 12​
      Dịch Dương ôm lên, đặt xấp đệm dùng để nhảy cao, đặt mình giữa hai chân , vội vàng tháo cravat ra, cởi nút, để bảo bối nằm xuống. Tiếp theo xốc váy của lên, trong ánh sáng mơ hồ, thấy quần lót ướt mảng lớn, khẳng định nước ra hề ít, cũng thấy lạ gì, bằng làm sao có thể thẩm ướt tới lớp vải quần của được cơ chứ. Dịch Dương quỳ gối, độ cao vừa đủ để mặt chôn mặt cỏ. Dịch Dương nâng hai chân lên, để gác lên vai . có thể ngửi thấy mùi hương động tình đầy nữ tính, cà mũi lên vùng cấm địa của , khiến thở gấp từng trận, còn ngại chưa đủ, Dịch Dương lại thè lưỡi liếm hương vị của , có hơi tanh, nhưng ghét, toàn thân bảo bối dưới đều ngọt cả. cởi quần lót của bảo bối ra, để nó thoát khỏi nơi mẫn cảm của bảo bối, rụt rụt đùi chút, quần lót bị kéo tới tận mắt cá chân.

      Trong phòng xuất màn dâm mị: nằm nệm, tóc dài tán loạn, khẽ cắn ngón tay, mặt đầy xuân sắc, thân cong lên, hai bầu ngực ngẩng cao, giữa hai chân mái đầu đàn ông chôn ở đó, chân trái còn mắc cái quần lót nửa treo nửa rớt, theo từng lúc kích thích của chủ nhân mà đong đưa. Người đàn ông nắm chặt bắp đùi của , ở hoa viên cấm địa càn quét, quét trái quét phải, khiến vùng ấy ướt đầm đề.

      Dịch Dương dùng mặt lưỡi liếm vào trong cửa huyệt của , đường vừa chậm vừa mạnh, vách thịt hơi co lại, lại liếm từng chút từng chút , càng lúc càng thấy khó nhịn, tuy rằng hoa viên của rất sảng khoái, nhưng loại nhục tình này khiến thỏa mãn, muốn mãnh liệt hơn. nhàng siết hai chân, ý bảo đổi cung cách , Dịch Dương ra vẻ biết gì, cứ nhanh chậm mà liếm, trời ơi, thể chịu nổi nữa, Trí Khương nức nở: “A… Ca ca, nhanh chút … Người ta khó chịu mà…” Dịch Dương cười, tại động khẩu của hút mạnh vào, tiểu huyệt vừa mở lại co rút, rất khả ái. nhịn được đùa giỡn, chóp mũi tìm lấy hoa hạch, môi thân mật mân lấy, kéo lên rồi lại kéo xuống, Trí Khương thở dốc kinh ngạc, xúc cảm mềm mại như thế so với vết chai ngón tay còn có loại khoái cảm khác, cảm thấy phía dưới rất được cưng chìu, như được bọc bởi vải tơ: “Ưm… ca ca, thích lắm, lại nữa.”

      Dâm thủy ngừng tuôn ra, những ướt đẫm cả đùi, cằm của Dịch Dương cũng dây ra, nhưng còn như thấy chưa đủ, dùng đầu lưỡi trêu đùa hoa hạch, mút vào như hôn môi, còn đùa giỡn tại cửa động của , thậm chí há miệng, đem toàn bộ cánh hoa vào miệng, “lách chách” mút vào. Trí Khương càng rên lên sung sướng, hề biết còn có loại khoái cảm tà ác thế này nữa, cả người trở nên phóng đãng: “Ca ca, thoải mái… tuyệt lắm… A a a… Kích thích quá…” Dịch Dương rất phấn khởi, bẻ rộng đùi ra, tư thế như vậy khiến toàn bộ hạ thân của đều mở rộng, toàn bộ vườn hoa đều dán sát vào môi , mỹ nhân kìm được đặt tay lên đầu , đem đầu áp vào chỗ mềm mại của , giống như thế có thể thỏa mãn khát vọng trong lòng, Dịch Dương chuyên chú an ủi dục vọng của , môi dán cánh hoa, cách nào chuyện, nhưng tiếng “lách chách” Trí Khương nghe thấy rất ràng, càng kích thích dục vọng của , “A…Mạnh nữa…Ca ca… Khó chịu quá… Ưm…” nâng hạ thân lên, nghênh đón .

      Dịch Dương cảm thấy người đẹp dưới thân hơi co lại, biết rằng sắp lên đỉnh, thế là càng kiềm chế, điên cuồng liếm mút, giống như muốn ăn luôn tất cả ái dịch. Cảm giác giống như ngày hôm qua nhanh chóng ập tới, Trí Khương biết mình sắp lên đỉnh, càng thêm phối hợp với : “Ca ca tốt! Em sắp rồi… Nhanh lên, cho em… A a a…” Ngoài cửa sổ phóng pháo hoa, phút chốc sáng trưng cả gian phòng, thiếu nữ lên đỉnh, thành lời, chỉ có biểu cảm lên sung sướng của , há to miệng, ngẩng cao đầu, tóc tán loạn, nửa thân bật dậy, chân ôm lấy đầu người đàn ông.

      Dịch Dương nhìn thấy kiều hoa bắt đầu co rút có quy luật, môi rời , vương chỉ bạc ái muội. Dịch Dương nuốt toàn bộ ái dịch của vào miệng, thở hổn hển, thả bắp đùi mềm nhũn của ra, đứng lên ghé vào người , trao cái hôn sâu, nhìn bộ dạng mất hồn của bảo bối, cười : “Bảo bối thích ? Xem em kìa, ướt đẫm, tới giờ vẫn còn chảy.” Trí Khương chuyện được, chỉ lấy cùi chỏ huých huých . “Haha bảo bối đừng xấu hổ, cho ca ca nghe xem có cảm giác gì nào.” Sao lại hỏi cùng câu với Dực Phàm thế kia, trong lòng Trí Khương trợn trắng mắt, nhưng vẫn thành hồi đáp. “Rất thích nha, nhưng mà… Phía dưới, còn liếm… bẩn…” Dịch Dương thỏa mãn đá lông nheo, “Nha đầu em hiểu cái gì, nước chảy ra ngọt, còn có tiếng, khi liếm mở miệng gọi , càng liếm…” “Đừng nữa, xấu hổ chết mất.” Trí Khương che miệng lại. Dịch Dương kéo tay ra, “ mà. Phía dưới của bảo bối rất mềm, lại còn dai dai, còn chuyển động, thích hương vị này. Lại , làm thế phải khiến em rất thích sao, em cứ việc hưởng thụ là được rồi, cái khác đừng quản. Em sau này mỗi ngày xin làm thế, coi khiến em khóc luôn.”

      Trí Khương thở phì phì, phạt mặc quần áo cho , Dịch Dương vừa ăn đậu hủ non vừa giúp mặc áo, nhất thời thấy quần lót ướt đẫm đáng thương của Trí Khương, vo thành cục, nhét vào túi quần của mình. Trí Khương có quần lót mặc, cảm thấy rất kì cục, dẩu môi: “Trả quần lót lại cho em.” Dịch Dương bắt đầu vô lại: “Cũng ướt rồi, mặc cũng khó chịu, thôi đừng mặc. Trời tối nên ai nhìn thấy đâu.” Trí Khương nghe theo, duỗi tay đòi quần lót, Dịch Dương trốn trốn tránh tránh, lại còn cố tình để quần lót của dưới mũi, ngửi sâu vào. “Ừm~~~ là thơm nha, ái dịch của bảo bối đó.” Trí Khương làm nũng, lắc lắc cánh tay của , “Dịch Dương ca ca, trả cho người ta mà, xấu hổ muốn chết.” Dịch Dương chịu nổi vẻ nũng nịu của , cúi xuống hôn lên trán, giải thích: “Em ngoan, cho ca ca làm quà , để dùng an ủi huynh đệ của , so với dùng tay cùng sướng hơn.” xong còn ám muội lấy hạ thân huých vào , Trí Khương thèm để ý tới , nếu biết còn nới tới chừng nào, nhìn thấy trời còn sớm, nên cũng muốn về. Dịch Dương khóa cửa lại, hai người bước ra về.
      Dion, hikari2088, JupiterGalileo5 others thích bài này.

    5. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Sac toan tap ! :xitmau:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.