1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thứ nữ yểu điệu - Đông Ly Cúc Ẩn (137C)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 26.

      suy nghĩ xem tìm cái cớ gì cách xa tiểu ôn thần này xa chút, chỉ thấy có gì đó giống như bốn chân bé hất ra chạy tới, đánh thẳng về phía trước sức lực giống như đánh máu gà vậy.

      Lại là hàng nhái của gấu mèo... Doãn Thiên Lương nhìn giống như là gấu mèo vừa giống như chó ... Ách, đồ, ai mà lại có sáng ý buồn bực như vậy, lăn đều chạy đến trước mặt nàng, hướng về phía nàng ra sức vẫy đuôi trông mong.

      “Đây là ... vật già vậy?” Giọng Thanh Uyển nghi ngờ. Lục Quân Tắc cũng nhìn Doãn Thiên Lương phía đối diện .... vật vẫy đuôi.

      Chờ chạy đến phía trước mới nhìn đến mấy chủ tử lại bận rộn quỳ xuống thỉnh an, mới yên tĩnh thấy vật kia đối diện Doãn Thiên Lương vẫy đuôi mong chờ cũng liền thở phào nhõm.

      “Các ngươi mới gọi vật này là gì?” Thanh Uyển hỏi. Hiển nhiên nàng ta cũng biết là “Cổn cổn.”

      “Hồi công chúa, nô tài mới vừa gọi nó... gọi nó “Cổn cổn.” Tiểu thái giám đáp.

      “Cổn cổn?” Thạn của Thanh Uyển có chút đề cao. “Nhâm Quân Tử lấy cái tên hạ lưu này?”

      “Hồi công chúa, là Cao phi nương nương lấy.” Tiểu thái giám .

      “Lớn mật, cái gì Cao phi nương nương? Sách phong lúc nào? Dám phá hỏng quy củ, chờ ta cho hoàng nãi nãi trị tội ngươi.” Thanh Uyển bất mãn .

      “Dạ dạ dạ, nô tài biết sai rồi, là Nhâm nương lấy.” Tiểu thái giám . Trong cung, phục vụ chủ tử cũng rất khó khăn, bất quá trước mắt biết khó phục vụ nhất đúng là Thanh Uyển công chúa và vị kia tuy phải chủ tử nhưng so với chủ tử còn khó phục vụ hơn... Nhâm nương.

      “Đây rốt cuộc là đồ chơi gì?” Thanh Uyển hỏi.

      “Đây là... đây là con chó trong cung Thục phi nương nương, Nhâm nương thích, Hoàng thượng liền cho Nhâm nương.” Tiểu thái giám .

      “Ách .... ngươi Nhâm Quân Tử đoạt ... chó của Thục phi?” Thanh Uyển hỏi, hình như thể tin.

      “Hồi công chúa, Nhâm nương phải là giành, là Nhâm nương con chó này đáng , Hoàng thượng sai người ôm .” Thái giám , đâu chỉ là chó? Nhâm nương này ngay cả Hoàng thượng cũng đoạt.

      Doãn Thiên Lương nghe hai người đối thoại rất muốn cười ngay, xem ra Thanh Uyển cùng Nhâm quân tử này có cừu oán , bất quá bây giờ hứng thú của nàng đối với Nhâm Quân Tử càng ngày càng lớn, nàng ta đem chó biến thành giống gấu mèo, lại còn gọi nó là “Cổn cổn” ... cùng dạng thân phận khả nghi như mình.

      “Ôm ôm , rất tốt, chó biến thành hình dạng gì.” Thanh Uyển có chút ghét phất tay cái. Bọn thái giám bận rộn tới ôm con chó, ai biết con chó này biết làm sao lại cảm thấy Doãn Thiên Lương là xương cốt, cắn quần của nàng chịu nhả. Bọn thái giám muốn dùng sức lại sợ hỏng quần Quận chúa, nếu dùng sức lại sợ Thanh Uyển tức giận, vò đầu bứt tai buồn bực, chỉ thấy Doãn Thiên Lương khom lưng ôm lấy nó: “Ta đưa nó trở về cho Nhâm nương, vừa đúng cảm ơn ân cứu mạng của Nhâm nương mấy ngày trước đó, xin phiền công công dẫn đường.”

      Tiểu thái giám giống như được đặc xá, bận rộn dẫn nàng .

      Tiểu thái giám mang theo nàng bảy rẽ tám quẹo tới, cho đến cung điện, con chó con vào đến điện này giống như là về nhà, từ trong ngực Doãn Thiên Lương nhảy xuống, phe phâtr cái đuôi chạy vào trong phòng. Doãn Thiên Lương nhìn cung điện này... ai, giống những cung điện khác nàng gặp, trang nghiệm và thanh khiết, nhưng lại có hương vị ở nhà.

      “A...!! Cổn cổn thối, ngươi còn có mặt mũi trở lại, nhìn chuyện tốt ngươi làm chút.” Tiếng gầm thét.

      Doãn Thiên Lương tự chủ giật giật khóe miệng, tình cách này nàng thích.

      Bên trong, biết tiểu thái giám gì, lập tức trẻ tuổi từ trong phòng ra, y phục trắng từng khối từng khối đen, chéo quần bị Cổn cổn cắn, coi như nửa kéo nửa cắn về phía trước, dường như Cổn cổn rất hưởng thụ loại di chuyển này.

      “Nhâm nương, mạnh khỏe.” Doãn Thiên Lương lập tức , so sánh với vài ngày trước, mặt Nhâm nương có nhiều hơn chút mong mỏi.

      ra tên là Doãn Thiên Lương, tới cảm ơn tôi? Tạ ơn thế nào?” Nhậm Quân tử hỏi.

      “Cái này, tôi biết Nhâm nương cần gì, nếu như Nhâm nương có cầu gì cứ việc , cho dù để cho tôi lấy núi gấu trúc, tôi cũng cố gắng tìm.” Doãn Thiên Lương . Núi và gấu trúc, nếu là người giống nàng nghe hiểu được ?

      Quả nhiên, Nhâm Quân tử sửng sốt, sau đó phân phó thái giám ôm Cổn cổn tắm rửa. Bọn thái giám ôm con chó đem , trong điện lớn như thế chỉ còn sót lại hai người bọn họ.

      Hai mặt nhìn nhau phút.

      Nhâm Quân tử lên tiếng: “Thiên Vương Cái Địa Hổ.”

      Doãn Thiên Lương sửng sốt hai giây sau đó cười ha ha, chỉ vào Nhâm Quân tử : “Chị , cũng có lấy điểm mới mẻ, đó cũng quá cũ rồi.”

      “Đại chấn cao cương, nhất phái Tây Sơn thiên cổ tú.” Nhâm Quân Tử .

      “Cửa hướng biển rộng, ba hợp sông vạn năm lưu.” Doãn Thiên Lương , vẫn cười, có biện pháp, từ trong miệng cổ trang khuôn mẫu nghe được “Thiên Vương Cái Đại Hổ” bây giờ quá buồn cười.

      “Có cần cười như vậy sao, em .” Nhâm Quân Tử bĩu môi, vất vả gặp được người cùng đường, đứa này còn cược đến có tim có phổi.

      “Buồn cười, Nhâm nương.” Doãn Thiên Lương .

      “Mạng tốt, lại là quận chúa, là quận chúa, lại thiếu tôi cái nhân tình, vậy giúp tôi chuyện , coi như là thanh toán xong.” Nhâm Quân Tử .

      “Gấp cái gì? Bất quá, tôi trước tiên là về phía trước, tôi đây là cái quận chúa giả bộ ngây ngô, chuyện khó khăn sợ rằng giúp được.” Doãn Thiên Lương .

      “Mang ta ra cung , cái địa phương quỷ quái này, mẹ nó làm cho người ta buồn bực.” Nhâm Quân Tử .

      ... con mẹ nó... Giọng quê hương nghe nhiều nên thuộc a....

      ... phải là phi tử của Hoàng đế sao?” Doãn Thiên Lương hỏi, thái giám ta là Giai phi.

      “Phi con cá.” Nhâm Quân tử . Năng lực của cái tên Doãn Liệt kia có vẫn đề.

      Doãn Thiên Lương tiếp tục cười, cười đủ rồi thấy Nhâm Quân Tử nhìn mình giống như nhìn bệnh nhân tâm thần.
      Last edited by a moderator: 21/4/15

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 27.

      Doãn Thiên Lương khoát khoát tay, tay vuốt bụng: “Tôi chính là quá lâu nghe thấy ngôn ngữ quen thuộc nên nhất thời rất cao hứng, Nhâm Quân Tử, ra tôi muôn phương nghĩ cách tới gặp là cũng có chuyện muốn nhờ .”

      thể nào? Cầu xin tôi?” Nhâm Quân Tử nhíu lông mày hỏi: “Chuyện gì?”

      “Tôi bị buộc lập gia đình, chính là bị ép hôn, tôi muốn kết hôn, muốn nhờ thỉnh cầu Hoàng thượng cólòng tốt bỏ qua cho tôi .” Doãn Thiên Lương .

      Nhâm Quân tử lắc đầu: “Nếu là cầu xin có tác dụng tôi còn nhờ tới giúp tôi xuất cung sao?”

      thể nào ...” Doãn Thiên Lương trầm mặc xuống: “Còn có người đần độn, bi thảm hơn chúng ta sao?”

      “Đoán chừng ... có.” Nhâm Quân Tử : “Vốn tưởng rằng có thể trông cậy vào quý nhân , nghĩ tới. Mạng của tôi sao khổ như vậy.”

      “Rất tốt, bây giờ là hai người, có thể nghĩ ra biện pháp.” Doãn Thiên Lương .

      “Đến lúc nào chứ?” Nhâm Quân tử than thở: “Chỗ này tôi...”

      Lời còn chưa thốt ra nghe thấy tiếng “Tử nhi” ở ngoài điện. Doãn Thiên Lương nhanh chóng khôi phục lại biểu tình của Quận chúa ngây ngô, Nhâm Quân Tử bĩu môi.

      Tiếng “Tử nhi” thân mật còn lớn tiếng như vậy, ở trong cung này cũng chỉ có người.... Hoàng đế Doãn Liệt, vào điện thấy hai người các nàng ở chung chỗ, Doãn Liệt có chút ngoài ý muốn.

      “Thiên Lương thỉnh an Hoàng thượng.” Doãn Thiên Lương .

      “Lương nhi thế nào lại ở chỗ này?” Doãn Liệt hỏi.

      “Con chó kia thấy người đẹp miệng cũng làm bừa, Tiểu Quận chúa tốt bụng trả lại nó rồi.” Nhâm Quân Tử .

      “Vâng, Lương nhi vừa đúng tới cảm ơn Nhâm nương giúp đỡ vài ngày trước đó.” Doãn Thiên Lương .

      “A, có chuyện như vậy.” Doãn Liệt gật đầu cái: “ xong rồi?”

      “Vâng, Lương nhi cáo lui.” Doãn Thiên Lương rất thức thời. Hoàng đế đuổi người ràng như vậy có là kẻ ngu cũng hiểu.

      Ra khỏi điện, Doãn Thiên Lương cười, có người đường cùng mình cảm giác rất tốt, tựa như đường ban đêm có người bạn. Chẳng qua là ... người bạn này cũng bể đầu sứt trán đây.

      có để ý có tiểu thái giám vội vã đến trước mặt nàng, khom người nó Thái hoàng Thái hậu truyền Lương Quận chúa.

      Xong rồi, mới vừa người ta bể đầu sứt trán xong, lửa đó đốt đến đầu mình rồi.

      Trở lại trong cung của Thái hoàng Thái hậu, dám ngẩng đầu nhìn mặt mọi người là vẻ mặt gì, chỉ hành lễ mới yên ổn đứng cúi đầu chờ xử lý, bất kể là công khái hay vụng trộm toàn bộ hãy hướng ta mà nổ súng .

      kết quả ... lại có người để ý tới nàng , đem nàng đứng đó.

      Trạm Vương phi đứng dậy đến bên người nàng cười : “Mau khấu đầu tạ ơn Thái hoàng Thái hậu.”

      “Thiên Lương khấu tạ long ân của Thái hoàng Thái hậu.” Quỳ xuống đọc lời kịch. Tạ ơn? Đem nàng đẩy vào hố lửa nàng còn phải tạ ơn ...

      “Đứa này sao lại bị trọc tức như vậy?” Thái hoàng Thái hậu hỏi.

      Bởi vì phản xạ thần kinh tình cảm của Doãn Thiên Lương chậm lụt thiếu sót.

      “Tính tình đứa chính là như thế.” Thái hoàng Thái phi bận rộn giải thích.

      “Tốt, tính tình này rất tốt, nhanh chậm.” Thái hoàng Thái hậu .

      Đề tài còn lại nàng có hừng thú, trong đầu vẻ phác thảo “hôn nhân”, kế hoạch”, “tổng hợp” áo cưới cùng ảnh gia đình của bọn họ ... nghĩ như thế nào ngô ra ngô, khoai ra khoai: nàng mặc áo cười bồng bềnh màu trắng, thân trường bào màu đỏ đầu vai đóa hoa to màu hồng, nghĩ như thế nào cũng giống như kiện kỳ dị.

      Bởi vì quá mức chuyên chú nàng nghe sót câu tin tức rất trong yếu, hết sức quan trọng.

      Ra khỏi điện, Quận Vương phi với Trạm Vương phi: “Tỷ tỷ, mặc dù hôn lễ gấp chút, bất quá ngài cũng cần lo lắng, ta đặt mua hoàn chỉnh.”

      Doãn Thiên Lương vào cõi tiên trở lại nghe được câu này.

      “Hôn lễ?” Doãn Thiên Lương tự chủ lặp lại.

      Đúng vậy, Thái hoàng Thái hậu , các ngươi là hôn lễ đầu tiên mà lão nhân gia bà ban cho, Vân Trung và Sở Châu lại cách khá xa, bằng tổ chức hôn lễ khi ở trong kinh, cũng tiết kiệm phiền toái trong tương lai.” Trạm Vương phi .

      được.” Trực giác Doãn Thiên Lương phản đối, dịu dàng đánh dấu trực tiếp đến thất tuần, nàng vẫn có trải qua huấn luyện đâu.

      “Tại sao?” Quận Vương phi và Trạm Vương phi đồng thời hỏi, ngay cả đám bên cạnh Lục Quân Tắc cũng nghiêng đầu quét nàng ... phải nhìn, đúng là quét, tựa như gió thu cuốn hết là vàng vậy, động tác nhanh chóng mà xinh đẹp còn mang theo chút xơ xác tiêu điều.

      “A, bởi vì, bởi vì hợp quy củ.” Doãn Thiên Lương . phải phải xếp hàng sao? Nàng chính là đứng ở đội cuối.

      Trạm Vương phi cười: “Đúng là hợp quy củ, nhưng Thái hoàng Thái hậu các ngươi phá vỡ quy tắc lần.”

      Quận Vương phi thân thiết kéo tây của nàng: “Năm nay thành hôn cũng tốt, bằng đợi đến sang năm từ Thương Ngô đến Sở Châu hành hạ qua lại, đứa con còn mệt đến chết rồi.”

      Mệt chết được nàng cũng muốn kết hôn.

      Đáng tiếc có ai có thuật đọc tâm, biết nàng kháng cự.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 28.

      “Tỷ tỷ, ngày mai ta muốn mang Lương nhi dâng hương, cảm ơn ông trời an bài nhân duyên tốt như vậy, thuận tiện để cho Lương nhi trọn đồ trang sức đeo tay cùng trang phục, ngài xem được ?” Quận Vương phi hỏi.

      phải tân nương tử ở cổ đại phủ lên tấm vải đỏ chờ lên kiệu là được sao? Tại sao còn muốn nàng dâng hương?

      “Được, dù sao trong ngày thường Lương nhi cũng có cơ hội ra cửa, khó được muội muội ngươi thích Lương nhi như vậy.” Trạm Vương phi .

      Ngay cả hành trình sau này của nàng cũng bán .

      Tóm lại, những ngày kế tiếp Doãn Thiên Lương quả hoảng hốt, lát Trạm Vương phi lôi kéo nàng xem giá y thêu có tốt , lát Quận Vương phi dắt nàng chọn đồ trang sức đeo tay, nàng đối với y phục có hừng thú nhưng đối với đồ trang sức đeo tay thích, nhất là ngọc thạch, nếu nhà chồng có tiền lại muốn cho nàng mặt mũi cũng tiện từ chối trước mặt.

      Những ngày kinh ngạc cứ như thế qua, nghe còn hơn mười ngày nữa thành thân, Trạm Vương phi đem nàng giữ lại trong phủ bảo là muốn để cho nhóm mama dạy nàng ít thứ, “này nọ” ... hàm nghĩa rất rộng, bất quá nàng có ý nghĩ xấu xa ... muốn biết con ở cố đại trước khi xuất giá được học “kiến thức động phòng” thông dụng.

      Đáng tiếc, ai để ý đến cái ý nghĩ xấu xa này của nàng, dạy cho nàng đều là chút trung quy trung củ gì đó, đem nàng bồi dưỡng thành quý phụ nhà quyền thế.

      Cuối cùng tới trước ngày xuất giá ngày, Trạm Vương phi thần thần bí bí, ngồi ở đối diện Doãn Thiên Lương nhìn nàng, Doãn Thiên Lương thầm nuốt xuống nước miếng, vẻ mặt mẹ Vương phi ... thần bí khó lường.

      “Ngày mai là vợ người ta rồi.” Trạm Vương phi .

      “Vâng, mẫu thân.” Doãn Thiên Lương cẩn thận , xem lời dạo đầu này ... cách chính đề đoán chừng còn khoảng ba mươi dặm.

      “Mấy ngày nay Lương Nhi có nhớ những gì nhóm mama dạy?” Trạm Vương phi hỏi.

      “Vâng, nhớ, mẫu thân.” Doãn Thiên Lương , bây giờ rất muốn nhắc nhở bà, các ngươi còn có việc rất trọng yếu nhất còn chưa có dậy đâu.

      “Nhưng, còn có chuyện, nhóm mama có dạy, mẫu thân cũng tiện tỉ mỉ với ngươi, cái này…” Trạm Vương phi từ trong tay áo lấy ra món đồ vật, dùng vải lụa bọc lại cẩn thận, động tác cũng rất là cẩn thận.

      ra, ở cổ đại những thứ đồ trụy này phải có quan hệ gần gũi lớn, ở nhà những thứ đồ này đều phải cẩn thận truyền đọ. Đúng ý xấu Doãn Thiên Lương nghĩ đến.

      “Mẫu thân, đây là cái gì?” Nhìn gói lụa này, bộ dáng vẻ tò mò, ra trong lòng hận có ánh mắt là X quang để thấy phong thái xung – cung – đồ.

      “Đây là, lát ngươi xem chút hiểu.” Trạm Vương phi , có vẻ xin lỗi chút.

      “Bây giờ có thể xem sao?” Doãn Thiên Lương làm ra vẻ ngây thơ hỏi.

      lát lại xem, đừng có gấp. Mẫu thân cón có chút chuyện muốn dặn dò ngươi.” Trạm Vương phi , làm hại Doãn Thiên Lương có ý định xem kịch vui phải thất bại.

      Dặn dò chút cũng nhanh đến canh giờ, nếu phải cảnh tượng trong cái gói bằng lụa đó Doãn Thiên Lương sợ là chống đỡ được, nhìn Trạm Vương phi vành mắt ướt đỏ, Doãn Thiên Lương cũng ép mình hoa lê đẫm mưa, vất vả đưa Trạm Vương phi , Doãn Thiên Lương hưng phấn trở lại bên cạnh bàn ngồi xuống giở gói lụa ra, vốn nhìn hình dáng như cuốn tranh, nhưng lại là cái hộp son phấn, từ từ mở ra, sau đó trừng lớn mắt hạt châu.

      “Chế tạo tinh xảo.” doãn Thiên Lương lẩm bẩm . phải là hình thức văn bản mà là hình tập thể, sinh động… lạc đề rồi.

      Nghe tiếng bước chân, Doãn Thiên Lương bận rộng đem đồ vật tiện tay nhét vào dưới gối đầu, nguyên lại là các thấy Trạm Vương phi tới dặn dò xong chuyện liền tới đây giúp đỡ nàng.

      Doãn Thiên Lương muốn chuyện liền ngồi ngơ ngác, chờ ‘đám cưới’ ngày mai.

      Quá trình nhiều hạn chế cũng , mặc dù cỗ kiệu cũng vững chắc mềm nhũn thoải mái, nhưng…tốc độ cũng quá chậm, chút cũng có phong cách, hơn nữa từ khi ra khỏi Trạm Vương phủ nàng còn có nhìn thấy trang phục chú rể đâu, cứ như vậy lảo đảo bị mang tới Quận Vương phủ, mơ mơ màng màng bái thiên địa cao đường sau đó được dìu vào động phòng.

      Trong phòng tân hôn rất yên tĩnh, Doãn Thiên Lương cũng ngoan ngoãn ngồi…. phải muốn lấy xuống mũ phượng nặng trịch này cùng khăn chúm đầu dùng là tấm vải đỏ, nhưng diễn trò là phải diễn trọn vẹn, dù sao cũng phải cho Quận Vương gia mặt mũi mới cho nàng mặt mũi phải sao? Dù sao nàng cũng dự bị đàm phán lần chuyện sinh hoạt sau này.

      Ngồi lâu cũng có tiếng hi hi ha ha từ nơi xa vọng tới. Doãn Thiên Lương biết truyền thống còn có chuyện rất hứng thú là náo động phòng muốn bắt đầu, đoan đoan chính chính ngồi xong, phải là náo động phòng sao? Tùy các ngươi muốn làm thế nào, ta là Quận chúa ngây ngô chính là bộ dạng ngây ngô. Tuy dựng lên trong lòng tường ngăn, nhưng….vạn nhất bọn virus này quá mạnh mẽ… phải để ý chút.

      Cửa mở ra, các nam nah6n, nữ nhân cười phóng túng…đến gần nàng.

      Chợt trước khăn voan xuất bóng đen, chậm nhưng xảy ra rất nhanh, đợi Doãn Thiên Lương phản ứng kịp gậy Ngọc Như Ý nhấc khăn voan đẩy ra… đá cẩm thạch màu đỏ kinh sợ ra sân, Doãn Thiên Lương mở trừng hai mắt theo dõi thân đỏ thẫm của … hình ảnh bức chân dung vang lên, nàng cho rằng đổi lại sắc lạnh tương đối dễ nhìn, cùng tác phong của h8a1n tương đối hòa hợp.

      Về phần tập tục “Sớm sinh quý tử” linh tinh nhóm mama cũng dạy nàng, cho nên cũng hoảng vội vàng, cho dù mọi người ồn ào lên chính là đỏ mặt, đoán chừng các nam nhân chưa từng thấy khí nặng nề như vậy, tân nương tử phối hợp cũng cảm thấy khí liền bị giải tán, lưu lại Lục Quân Tắc cùng nàng sóng vai ngồi.

      lão mama cười bưng hai chén rượu tới trước mặt bọn họ” “Mời Quận Vương cùng phu nhân uống rượu hợp cẩn.”

      Lục Quân Tắc bưng lên chén, Doãn Thiên Lương cũng bưng lên chén trước mắt, ở lão mama híp mắt nhìn soi mói hai người uống rượu, bị nghẹn Doãn Thiên Lương ho khan, uống bia độ cồn thấp còn tạm được, rượu trắng nặng thế này ngoài lúc ăn cơm chia tay tốt nghiệp đây là lần thứ hai nàng uống.

      Vốn trông cậy lão mama tốt bụng đưa nàng ch1ut nước, ai biết lão mama thu về cái chén rồi ném xuống câu: “Thời điểm còn sớm, gia và phu nhân sớm nghỉ ngơi .” Rồi cười ra ngoài, lúc quay đầu lại đóng cửa Doãn Thiên Lương thấy được mặt bà có nụ cười mập mờ.

      Cửa là gỗ, trục cửa kêu ‘cót két’ nghe tiếng làm cho người ta lo lắng đề phòng. Cây nến đỏ thắm cháy chập chờn, thói quen để đạo cụ ở trong phòng cưới, giờ phút này chờ đây đối với người mới vào động phòng, lúc cần thiết bọn họ có thể tránh.

      Yên tĩnh đáng sợ, nín thở trầm ngâm, hình thức có thể nghe được tiếng của ngọn nến cháy.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 29.

      Doãn Thiên Lương cúi đầu suy nghĩ mở miệng thế nào, chỉ nghe “bùm” tiếng, theo bản năng rời giường , quay đầu lại nhìn ... đá cẩm thạch tử trận, , đá cẩm thạch say, ngủ thiếp .

      Tay nho vỗ ngực cái: “ ra là tửu lượng của huynh cũng chỉ có như thế ...”

      Đến gần, Lục Quân Tắc lại còn nghiêng ngả lệch ở giường, ngửa mặ hướng lên trời, chân còn rũ ở mép giường, đẩy đẩy chân : “Quận vương?” có phản ứng.

      “Lục Quân Tắc?” có động tĩnh.

      “Đá cẩm thạch?” Lục Quân Tắc chợt lật người, mặt hướng nàng.

      ra huynh nhạy cảm đối với đá cẩm thạch như vậy, hắc hắc.” Doãn Thiên Lương cười híp mắt , nếu người này ngủ, tối hôm nay sợ đàm phán được rồi.

      Nhấc mũ phượng nặng nề đặt lên bàn, xoa xoa cổ, kết hôn so với huấn luyện quân cũng mệt mỏi, ăn chút bánh chẻo cùng chút đậu phộng long nhãn chống đói, nhìn đồ ăn bàn vẫn còn, Doãn Thiên Lương dĩ nhiên muốn ăn đến no. Ăn no buồn ngủ, nhưng giường bị Lục Quân Tắc chiếm thành đường chéo, nàng cũng co lại cuộn thành cục mà, nếu như đem Lục Quân Tắc chuyển xuống đất ... có chút được nhân đạo, hơn nữa cũng là tân hôn của người ta, đêm động phòng hoa chúc mà nằm ngủ đất cũng có chút đươc.

      Suy nghĩ chút, quên , có lẽ chính nàng bị hành hạ khi ngủ .

      Dõi mắt nhìn tân phòng chút, tệ, tráng lệ, nhưng, tủ treo quần áo người có thể ở sao? Cái bàn có thể làm giường sao? Cái sạp nho này ... như thế có thể chứa được cái lưng của nàng, bộ phận còn dư lại có thể tháo ra để ở chỗ khác, rất tốt, còn có vài cái ghế và ghế tròn.

      Bận rộn nửa ngày, Doãn Thiên Lương lắc đầu cái nhìn “giường” của mình, chưa từng nghĩ đến đêm động phòng hoa chúc của mình lại thảm đến loại trình độ này, cẩn thận nằm xuống đắp kín chăn, người giường đối diện nàng cũng rất tốt bụng đắp chăn cho, nàng làm sao nghĩ tới giả vờ ngủ, nếu tại giường lớn đầy hương vị ngọt ngào kia chính là mình.

      Cây nến đỏ thắm vẫn cháy, chiếu vào chú rể cùng dâu ngủ ở hai nơi.

      Ngủ đến xương sống, lưng, chân đều đâu, mắt Doãn Thiên Lương vẫn còn chưa mở, ngươi dùng sức hoạt động gân cốt.

      ... Rầm .... Bịch ....

      “Má ơi, đau chết mất.” Kẹp ở giữa ghế làm hại nàng cùng chăn trực tiếp rơi xuống đất, cộc đầu vào góc cái ghế.

      “Nàng sao chứ?” Có giọng của đàn ông.

      có sao, chết được.” Doãn Thiên Lương .

      ... Đàn ông ... Động phòng hoa chúc ...

      Hậu tri hậu giác đem hai chuyện liên hệ với nhau, Doãn Thiên Lương dừng lại động tác xoa chân, ngẩng đầu nhìn lại, Lục Quân Tắc đỏ thẫm nhìn nàng, cau mày.

      “Nàng dày vò cái gì?” Lục Quân Tắc hỏi.

      “Tôi ? Giường chắc.” Doãn Thiên Lương xong, bò dậy loay hoay người giữa mấy cái ghế, thuận tiện quét mắt vòng ra cửa sổ, chút ánh sáng cũng có, ra lâu như vậy bọn ta cũng ngủ đến trời sáng.

      “Đây phải là giường?” Lục Quân Tắc . Hướng về phía bóng người màu đỏ loay hoay giữa mấy cái ghế hướng lưng về phía .

      Doãn Thiên Lương dừng lại động tác, cũng tốt, sớm muộn cũng phải ràng, nếu tỉnh cũng nên chuyện.

      Xoay người: “Quận vương, huynh tỉnh táo?”

      “Phải.” Lục Quân Tắc gật đầu, nghiên cứu tân Vương phi của mình, nàng hình như hề giống cái biểu khô khan kia.

      “Tôi muốn cùng ... ngài chuyện chút.” Doãn Thiên Lương .

      “Đến nơi này.” Lục Quân Tắc , chỉ chỉ nửa giường bên cạnh mình.

      “Ở chỗ này cũng giống nhau.” Tránh cho huynh tức giận đem đông lạnh tôi. Nửa câu sau Doãn Thiên Lương dám ra khỏi miệng.

      tới bàn nữa.” Lục Quân Tắc , tỉnh táo nhìn Doãn Thiên Lương.

      Suy nghĩ chút, Doãn Thiên Lương tới trước mặt : “Quận vương, ngài có muốn nhiều con nhiều cháu hay ?”

      Lục Quân Tắc cau mày, đây phải là nhảm sao?

      “Người Lục gia ít ỏi, mẹ vẫn hi vọng có nhiều người.” Lục Quân Tắc .

      “Nhiều con nhiều cháu là chuyện tốt, vậy có phải hay phải lấy nhiều lão bà?” Doãn Thiên Lương .

      Lông mày Lục Quân Tắc nhíu lại: “Ý gì?”

      “Huynh đừng hiểu lầm, tôi ngăn huynh cưới.” Doãn Thiên Lương vội vàng tỏ thái độ. Trước hết phải để cho người ta hài lòng mình mới chuyện.

      “Nếu như ta muốn cưới nàng cản cũng được.” Lục Quân Tắc , nhìn Doãn Thiên Lương bĩu môi, lại thong thả ung dung : “Tân hôn chuyện này? Nàng thể sinh?”

      “Cái này là vẫn đề mấu chốt.” Doãn Thiên Lương , biết chuyện với người em này bị nghẹn chết người, đúng là cái bánh bao.

      “Mấu chốt là cái gì?” Lục Quân Tắc hỏi. biết đêm động phòng hoa chúc của người ta chuyện gì, nhưng khẳng định phải cái loại đề tài có thể cưới thiếp hay sinh được.

      “Mấu chốt là ...” Doãn Thiên Lương hơi cúi đầu, đầu óc nhanh chóng chuyển, nàng kiên quyết ủng hộ vợ chồng có phải hay quá trực tiếp? Đoán chừng lấy tình tình người em làm nghẹn chết người này của nàng thuận tiện bác bỏ, phải đổi lại cách .

      “Cái gì?” Lục Quân Tắc cũng nhìn nàng.

      “Mặc dù Thái hoàng thái hậu, lão nhân gia bà phá kệ khai ân cho phép tôi chưa cập kê được cưới, nhưng, tôi muốn làm trái với quy củ, cho nên ... cho nên, khi Thiên Lăng ca ca, Thiên Lẫm ca ca, Ngưng tỷ tỷ, Tịnh tỷ tỷ chưa cưới tôi thể ... thể cùng huynh ...” Sau hai chữ kia vỗn cũng còn gì, nhưng hưỡng về phía Lục Quân Tắc chính là cảm giác thể ra miệng.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 30.

      “Viên phòng?” Lục Quân Tắc hảo tâm giúp nàng xong.

      Doãn Thiên Lương gật đầu cái. Vốn nàng muốn ... lên ... giường.

      “Cho nên?” Lục Quân Tắc lựa chọn câu hỏi.

      “Cho nên việc cưới thiếp ngài đừng chậm trễ.” Doãn Thiên Lương .

      “Là chuyện như vậy?” Lục Quân Tắc hỏi.

      Doãn Thiên Lương gật đầu: “Tạm thời là những thứ này.”

      “Ngủ .” Lục Quân Tắc dọn ra nửa giường cho nàng, còn mình ngã xuống ngủ tiếp.

      chuyện tốt như vậy? Có phải say rượu chưa tỉnh hay ? Nhỡ ra nửa đêm về snga tỉnh, thú tính đại phát phá hủy mình ...”

      “Bản vương cố ép phụ nữ muốn.” Lục Quân Tắc nhắm mắt lại ném cho nàng câu , sau đó lật người vào trong, để lại nửa giường phía ngoài.

      Mình laoy hoay nửa ngày xong với cái giường kia cùng so sánh với cái giường mềm mại trước mắt này... Doãn Thiên Lương ôm chăn trở về cẩn thận nằm xuống, đem mình thiếu chút nữa giống như thi thể mới khai quật trong mộ.

      Lật người nằm hướng ra ngoài, đặp vào mắt cũng là màu đỏ, bị mày đỏ này kích thính, Doãn Thiên Lương vẫn ngủ thiếp rất nhanh.

      Đánh thức bọn họ chính là nha hoàn. Vỗn mang theo vui vẻ vào hầu hạ, bọn nha hoàn thấy quần áo hai người vẫn đầy đủ khỏi sửng sốt chút. Doãn Thiên Lương đứng dậy xuống giường đánh răng rửa mặt thay y phục, sau khi gặp lại Lục Quân Tắc cũng chỉnh lý xong tất cả rồi.

      đường đến phòng khách nàng rất quen thuộc, nhưng hôm nay lại là thành viên nhà người ta, Hạ di cũng trở thành mẹ chồng. bây giờ suy nghĩ chút, Hạ di cũng dối cũng đỏ mặt, cái gì mà con trai mình đối với Doãn Thiên Lương vừa thấy … ánh mắt như thế nào mới có thể nhìn khuôn mặt mập mạp như trẻ con còn có chút đần độn vừa thấy ?

      Suy nghĩ đến phòng khách, Quận Vương phi cười như địa chủ nhìn hai người, sau đó chuyển sang nhìn nha hoàn, nha hoàn qua ở bên tai bà cái gì đó, Quận Vương phi liền cau mày nhìn Lục Quân Tắc.

      Nha hoàn bưng trà, xem ra rất cho con dâu thể , bọn họ tới kính trà.

      Việc này cũng luyện qua, cho nên Doãn Thiên Lương làm rất có quy củ cũng có gì may. Sau đó là ăn điểm tâm, bữa cơm chỉ thấy Quận Vương phi nhìn mình chằm chằm, giống như mặt nàng lập tức tách ra con gà con vịt các loại.

      Theo như lệ, hôm nay bọn họ phải vào cung tạ ơn. Ăn xong điểm tâm tất nhiên phải dọn dẹp. Quận Vương phi đuổi Lục Quân Tắc ra ngoài, sau đó lôi kéo tay Doãn Thiên Lương giọng : “Lương nhi, tại sao ngày hôm qua con và Quân Tắc có viên phòng?”

      May là Doãn Thiên Lương là đại, bị mẹ chồng trực tiếp hỏi mấy loại vấn đề này cũng đỏ mặt. mẹ chồng tiến lên.

      “Cái này, phu nhân, hay là ngài hỏi Quận vương .” Doãn Thiên Lương .

      “Cái gì phu nhân, nên gọi mẹ. Lương nhi à, con cho mẹ biết có phải Quân tắc lạnh nhạt con?” Quận vương phi hỏi.

      Doãn THiên Lương lắc đầu, nếu phải lạnh nhạt… cxung là nàng lạnh nhạt ?

      “Vậy là uống nhiều quá?” Quận vương phi hỏi.

      Doãn Thiên Lương gật đầu. uống nhiều quá ? Mặc dù chỉ là say đến đầu hôm.

      ra là như vậy, ta , Quân Tắc mặc dù là đứa lạnh nhạt,nhưng cũng trở thành… Lương nhi, hai đứa nhanh viên phòng chút rồi sinh cho mẹ hai đứa cháu, mỗi ngày bà già ta cũng có vui vẻ.” Quận vương phi .

      Nghĩ đến xa.

      “Phu nhân…” Doãn Thiên Lương định đem thực cho bà biết thấy Lục Quân Tắc tiến vào, nàng liền đem lời định nuốt vào trong bụng.

      “Được rồi, được rồi, đến lúc đó.. nhanh lên chút vào cung thỉnh an , có chuyện gì trở lại hãy .” Quân vương phi cười cười, đẩy ra cửa.

      Vào cung hễ là gặp hoặc biết hoặc biết cũng hướng về phía hai người chúc mừng, bất quá lấy lại được chỉ là cái gật đầu của hai người, ngay cả cái khuôn mặt tươi cười cũng có, nhưng mọi người quen, khuôn mặt Lục Quân Tắc nguội lạnh còn Doãn Thiên Lương trời sinh ngây ngô.

      khí trong cung Thái hoàng Thái hậu được gọi là quỷ dị. công chúa, quận chúa, tiểu thư khêu tú chưa lập gia đình đều ở đây, ánh mắt đầy màu sắc nhìn về phía Doãn Thiên Lương… chiếm đa số là hai màu đỏ và xanh.

      Quy củ thỉnh an cám ơn rồi hai người đứng song song chờ phát biểu, Thái hoàng Thái hậu dạy bảo xong rồi Hoàng thái hậu dạy dỗ, nghe xong lại tạ ơn, cuối cùng hành hạ xong rồi Thái hoàng Thái hậu lão thái thái để cho bọn họ cho Thái hoàng Thái phi thỉnh an. Mới ra cửa điện thấy Hoàng đế mang theo mấy người lại đây, vì vậy hai người lại đứng nghiêm ngay ngắn, thế đứng têu chuẩn.

      Lại thỉnh an, ánh mắt Doãn Liệt nhìn về phía hai người có chút vui vẻ.

      “Quân Tắc và Lương nhi thỉnh an rồi hả?” Doãn Liệt hỏi.

      “Vâng, muốn cho Thái hoàng Thái phi thỉnh .” Lục Quân Tắc .

      “Ừ, chuyện đúng đắn, mau , có chuyện gì sau.” Doãn Liệt , cất bưới về phía trước hai bước lại quay đầu : “Thỉnh an xong, Lương nhi Thanh Chỉ cung gặp Tử nhi chút, nàng muốn gặp ngươi chút.”

      Doãn Thiên Lương vội vâng, hai người lúc này mới hướng cung đến cung Thái hoàng Thái phi, Thái hoàng Thái phi thấy bọn họ lại rất cao hứng, mất hứng chính là hai người Ngưng, Tịnh, trong ánh mắt cxung lộ ra chua xót, Thái hoàng Thái phi cao hứng muốn lưu bọn họ lại dùng cơm trưa, Doãn Thiên Lương : “Mới vừa rồi đường gặp Hoàng thượng, Hoàng thượng để cho Thiên Lương gặp Nhâm nương.”

      Thái hoàng Thái phi gật đầu, như có đăm chiêu, Doãn Thiên Ngưng giọng : “Lời của Nhâm nương quả nhiên rất được.”

      Doãn Thiên Lương cúi đầu làm như nghe thấy, ra mọi người cho là Nhâm Quân Tử ở trước mặt Hoàng thượng cái gì mới thúc đẩy việc cưới gả này, trí tưởng tượng của con người quả nhiên là phong phú. Nhưng, Nhâm Quân Tử đúng là hay gây họa, ngay cả hai tiểu Quận chúa này cũng nhìn ta vừa mắt.

      .” Thái hoàng Thái phi .

      vậy Nhâm nương và nàng có nhiều chuyện để , ta gặp Hoàng thượng.” Lục Quân Tắc .

      chính xác..

      “Được.” Doãn Thiên Lương . Sau đó đưa mắt nhìn Lục Quân Tắc xa mình mới để cho cung nữ đưa hướng Thanh Chỉ cung.
      Last edited by a moderator: 12/5/15
      Dion, Huỳnh Thượng Hỷ, duyenktn18 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :