1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cấm tình: Quan lớn thúc thúc,đừng như vậy! - Phương Đường Qo (19)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. sanone2112

      sanone2112 Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      74
      oh, Minh doc van an tuong la co Dai moi Chet Chu lol thanks nang nhiu

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1:Lần đầu gặp nhau,liếc mắt cái vạn năm 1


      Editor:Trang



      Đêm tối vào cuối mùa thu.

      Ngoài phòng,gió thu lạnh run giống như gào khóc thảm thiết. Phòng trong có tiếng khóc của ,lúc lúc ,hàm chứa thống khổ.

      Thân mình của Úc Lương Vãn bé,cuộn mình vào góc sô pha ôm con búp bê vải ngừng phát run,giống như gió rụng cuối thu.

      Ánh mắt trong suốt đầy hoảng sợ,thân mình Úc Lương Vãn nhúc nhích,mắt cũng nháy nhìn về phía mẹ ở cách đó xa, rất sợ, biết chú kia ghé vào người mẹ làm cái gì mà mẹ vẫn luôn khóc?

      cũng muốn khóc,còn muốn kêu cứu nhưng vẫn dám phát ra tiếng sợ làm mẹ mất hứng.

      Bởi vì lúc nảy mẹ để ở chỗ này, cho rằng vô luận phát sinh chuyện gì cũng được lên tiếng. Vì vậy dám hé răng sợ làm mẹ tức giận. bao giờ để ý đến nữa.

      Khi mà Úc Lương Vãn mới sinh ra trừ bỏ mẹ ra còn người thân nào nữa. Mẹ chính là trời của ,mẹ cái gì chính là cái đó,cho dù có nghe hiều cũng phải là bảo bối vâng lời,để mẹ thương .

      “Đồ đàn bà chết tiệt! Nhanh thành như vậy! Ngay cả làm đều nhúc nhích! Mau thả lỏng cho ông đây!”

      “Ba” Người đàn ông hung hăng đánh vào ngực Úc mẹ,cả người lão thoải mái đến phat run,miệng những lời thô tục hết lần này đến lần khác,thô bỉ thấp kém,làm cho người ta muốn phi!”

      Khuôn mặt tụ đầy nước mắt,cắn chặt hàm răng,Úc Ngâm Thu cố nén khuất nhục,tùy ý cho người đàn ông rong ruổi trong thân thể của bà! Đau đớn lan khắp thân thể bà làm cho bà chết lặng.

      Thân thể nho của Úc Lương Vãn run run sợ hãi. tiếng chuông vang lên cắt đứt giây phút thổng khổ cùng áp lực.

      “Dựa vào!”

      Thanh như dã thú,người đàn ông phát tiết xong rồi,ngay cả thở dốc phục hồi cũng chưa có liền mạnh mẽ rút ra. đứng lên tay mặc quần tay cầm lấy điện thoại.

      Cả người Úc Ngâm Thu run run nằm mặt đất lạnh lẽo,ngay chút khí lực cũng có.Bà cả người mệt mỏi,đau đớn,chống đỡ nỗi nữa.

      “Khóc cái gì mà khóc? Ông đây làm ngươi khó chịu sao?!”

      Cất điện thoại,cầm tóc của Úc Ngâm Thu bức bà ngẩng đầu lên,người đàn ông hung tợn gào thét,rồi sau đó cước đạp ngã bà. xoay người lền ,để lại thê lương cùng tan nát cõi lòng của bà…

      “Mẹ”

      “Bịch bịch” Chạy đến bên cạnh Úc Ngâm Thu, quỳ mặt đất,lúc này Úc Lương Vãn mới dám khóc lớn lên.

      thanh non nớt,sạch của đứa trẻ làm cho người ta khỏ đau lòng,ngay cả trái tim cũng đau. Úc Lương Vãn run run xoa mặt , giọng thủ thỉ.”

      “Vãn Vãn,Vãn Vãn của mẹ….”

      Bà mệt mỏi quá, quá mệt mỏi nhưng là Vãn Vãn của bà chỉ mới 4 tuổi nếu bà rồi ai chiếu cố con bé?!

      “Mẹ,mẹ người mau đứng lên,đừng dọa Vãn Vãn.”

      Nước mắt ở hốc mắt lưng tròng,gắt gao nhào vào lòng Úc Ngâm Thu,tiểu Lương Vãn bị dọa sợ hết hồn. Đúng lúc này ngoài cửa có người đàn ông xa lạ đến,tây trang thẳng thớm,tôn quý tao nhã.

      “Ngâm Thu…đây là….”Tội gì đâu?

      “A Vĩ, nhất định phải chiếu cố Vãn Vãn bởi vì con bé là….con bé là….”

      “Mẹ!”

      Tiếng gọi thê lương vô cùng,nước máy rơi lã chã,người duy nhất thế gian này để tiểu Lương Vãn dựa vào từ đó ngã xuống.

      Úc Ngâm Thu được chú xa lạ này an táng tốt,sau đó liền đem tiểu Lương Vãn gởi đến nông thôn gởi nuôi. Thẳng đến 10 năm sau.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 2: Lần đầu gặp nhau,liếc mắt cái vạn năm 2

      Editor:Trang

      10 năm sau Úc Lương Vãn 14 tuổi

      “Mày chính là sao chổi!Cả nhà chúng tao sớm muộn cũng bị mày hại chết!”

      “Ba” người phụ nữ trung niên đánh vào người Úc Lương Vãn cũng chính là người thu dưỡng , phải gọi bà ta là mợ.

      “Còn tuổi mà biết dụ dỗ đàn ông!Dám cả gan dụ dỗ chồng ta! Còn dám xuống tay đả thương người!Quả thực là con sói!Tao nuôi mày!”

      Hung hăng nhéo tai của Úc Lương Vãn,người phụ nữ trung niên nãy giờ vẫn rất hung hãn,miệng vẫn hùng hổ mắng chửi ngừng.

      Thân hình nho của Úc Lương Vãn tuy rằng gầy yếu nhưng thắt lưng lại thẳng tắp. nhếch môi, rên tiếng. Khuôn mặt tràn ngập lạnh nhạt cùng trầm tĩnh tương xứng với nét ngây ngô cùng tuổi của . Nhất là cặp mắt phượng tràn đầy quật cường cùng bất khuất!

      nhiều năm trôi qua vốn quen với những tình huống mắng chửi như vậy. Úc Lương Vãn biết nếu cãi lại trong lúc này kết cục càng thảm!

      vẫn có thể chịu,dù gì đây cũng phải là lần đầu. Nhưng chính là đáy lòng của vẫn ủy khuất cùng cam lòng,ai có thể hiểu? ràng chính là cậu, uống rượu rồi xông vào phòng động tay động chân với . Cũng bởi vì quá mức sợ hãi,trước mắt luôn ra hình ảnh đêm mẹ chết,vì thế liền hướng đầu đạp vào bàn trà.

      Kỳ thực,thân thể của Úc Lương Vãn gầy,lực đạo cũng lớn. Cái cú nện kia đối với người đàn ông cụng chỉ là nhất thời đau đớn,cũng có ảnh hưởng lớn gì. Nhưng khi chạy trốn lại đuổi theo bởi vì say rượu cẩn thận té xuông cầu thang đem chính mình làm trọng thương.

      Thế nhưng người phụ nữ trung niên này chỉ là bà nông thôn, có văn hóa,tính tình lại tốt. Chỉ thấy mặt mũi bị thương mà thèm phân tích vấn đề?

      Bởi vậy Úc Lương Vãn càng giận,tùy ý bà ta đánh chửi trách phạt…

      “Mẹ, được đánh chị!”

      Lời khó nghe quở trách bỗng nhiên có thanh non nớt vang lên. Đây chính là con trai của gia đình này. Trong gia đình này chỉ có bé đối với nàng lòng.

      “Chị?Nó chính là dã nha đầu, ai muốn,làm sao xứng làm chị của con?Mày,đồ nha đầu chết tiệt,ngay cả con tao cũng bênh cho mày?!”

      Hung hăng trừng mắt nhìn Úc Lương Vãn,giơ tay lên,định đánh vào mặt . Đúng lúc này…

      “Dừng tay.”

      Thanh trầm ổn của nam nhân đột nhiên vang lên trong khí,mang theo thản nhiên cùng ra lệnh.

      “Cho dù con bé có sai,bà thể đánh con bé!”

      Hất tay bà ta ra,hung hăng đá qua bên, nam nhân tới trước mặt Úc Lương Vãn. Đây chính là chú mà an táng mẹ rồi đưa đến nơi này.

      “Ta mang con ,cha của con đợi con.”

      câu đơn giản,tiếng vừa dứt,nam nhân giương mắt ý bảo theo sau. Sau đó dắt Úc Lương Vãn .

      Nhưng sau đó cậu bé mười tuổi liền vừa khóc vừa đuổi theo.

      “Chị….chị…”

      Cậu bé khóc thực thương tâm,thanh rất lớn,tê tâm liệt phế. Úc Lương Vãn quay đầu,hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn bé,ôm cậu bé cho ấm áp suốt thời gian qua. Nhưng chú này hối thúc ,túm với lực đạo lớn, trừ bỏ bị động theo sát cụng có lựa chọn nào khác.

      Ngồi ở xa,Úc Lương Vãn vẫn trầm mặt , phải nhẫn nhục chịu đựng,chính là hai chữ phụ thân đối với có sức hấp dẫn quá lớn. chưa bao giờ nghĩ đến thế nhưng còn có cha.

      Kỳ rất lâu, lại như náy mắt, liền bị đưa tòa nhà lớn.

      Bước tên đường tại hành lang, Úc Lương Vãn theo sát phía sau người đàn ông kia, khẩn trương đến nỗi ngay cả ánh mắt cũng dám loạn. Ngay đến khi sắp tới cửa , đột nhiên cửa bị đẩy ra, có người, từ bên trong ra......
      nhimxu, Friendangel2727, Nhiên Nhiên3 others thích bài này.

    4. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Tuổi thơ của c thê thảm quá

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 3 Lần đầu gặp nhau, liếc mắt cái vạn năm [3]

      Editor:Trang

      Xuyên qua chồng chất lưu ly thời gian Lướt qua khởi phập phồng phục thiên sơn vạn thủy, vẫn vẫn đến trước mặt em Từ đó, dừng chân, luân hãm.

      người đàn ông.

      Cả đời này của Úc Lương Vãn cho tới bây giờ mới gặp qua người đàn ông cao như thế.

      rất trẻ,khuôn mặt tuấn tú mặt có dấu vết của năm tháng,rất tuấn mĩ. Úc Lương Vãn nhìn người rành nhưng mà chỉ liếc mắt cái cũng biết mới 20 tuổi.

      tại là bảy giờ,là ngày hè lúc sáng sớm.

      Nắng sớm lộ ra phía chân trời xuyên thấu qua các bóng cây chiếu vào người của . Xa xa nhìn lại giống như là người xuất vòng ánh sáng,như thánh thần hạ phàm,mộng ảo đầy màu sắc. Ít nhất theo hướng Úc Lương Vãn nhìn lại đúng là như vậy.

      Người đàn ông dáng người cao ngất,áo sơ mi màu trắng, quần dài màu đen, ràng mặc cực kỳ đơn giản. Nhưng đối tượng là lại lộ ra tầm thường.

      Mặt ngược với ánh mặt trời,sợi tóc màu đen nhung nhàng lay động trong gió,con mắt sáng thâm thúy,mũi thẳng tắp,môi rất mỏng,khóe môi biên. ràng hề phập phồng lại giống như nhiễm tầng lạnh bạc cho dù ánh sáng chiếu rọi xuống nhưng vẫn dính chút độ ấm.

      tuấn lãng,người đàn ông này xứng với chữ tuấn mĩ.

      màn này cho dù quá mức đúng nhưng lại quá mức làm cho người ta si mê.

      Cái này như là dung nhan hoàn mĩ trong chuyện xưa, hề quên ra ở trước mắt. Đồng tử bỗng nhiên co rụt lại, thậm chí Úc Lương Vãn cảm thấy người toàn là ánh sáng lạnh.

      dự đoán được có người đến sóng mắt của người đàn ông lưu chuyển thản nhiên dừng lại người Úc Lương Vãn.

      Chỉ liếc mắt cái ràng cực kỳ nhanh nhưng lại làm cho Úc Lương Vãn run lên.

      Ánh mắt rất được,con ngươi có màu như Mặc Nhiễm,thời điểm dừng người lại hề dao động khi ánh mặt trời chiếu rọi xuống làm như tầng ám sương cực kỳ lạnh lùng.

      Cả đời này Úc Lương Vãn cũng chưa từng gặp qua cặp mắt tinh nhuệ như vậy. Hai mắt nếu sáng lên,bên trong có ánh sáng lưu chuyển phảng phất liếc mắt cái cũng có thể nhìn thấu lòng người…

      ………………………………..oOo…………………………….

      “Tiểu tứ lâu thấy,cậu lại lớn thêm rồi.” Úc Lương Vãn mỉm cười đứng kế bên vị thúc thúc kia, người đàn ông này làm run sợ.

      “Sớm như vậy ra ngoài có việc sao?”

      “Ân.”

      Người đàn ông này ràng muốn nhiều lời,chỉ thản nhiên chữ,thế khách khí.

      “Nha đầu mau tới đây chào hỏi,đây là em trai của ba con,con nên gọi là tiểu thúc thúc.”

      Vị thúc kia quay đầu lại vẫy tay vởi , mặt tươi cười hòa ái.

      Tiểu thúc thúc?

      Nghi vấn này chỉ Úc Lương Vãn mà trong lòng cũng có.

      Hai tay bỏ vào túi,hai chân thon dài của người đàn ông từng bước theo bậc thang xuống dưới,giống như là thiên thần theo thần hi ánh sáng đến.

      Ngẩn đầu lên đón ánh mặt trời, Úc Lương Vãn nhìn người đàn ông đến gần,mắt to nháy. ràng là phải lễ pháp gọi câu nhưng biết vì sao chính là muốn,từ đáy lòng cũng muốn!

      đến trước mặt Úc Lương Vãn,hai mắt híp lại,ngoài ý muốn thấy được quật cường của nàng. Bỗng nhiên người đàn ông tà tà nhếch khóe môi.
      nhimxu, Friendangel2727, Nhiên Nhiên3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :