Tên truyện : Cục cưng à .... Đợi mẹ nào !!!!!!!!!!! Giới thiệu : " Cục cưng à , từ nay ông ấy là dượng của con ! " Câu của bà Tịnh Gia Như-23 tuổi làm cho tỉnh hẳn giấc ngủ còn dang dở ghế so-pha . Dường như nghe lời của bà Tịnh , vươn vai đứng dậy rồi vào phòng ,mặc kệ mọi người bên ngoài ra sao . biết chứ , biết bởi mình bởi mới có 15 - độ tuổi dậy , mà ông ta - Mộc Lam , chủ tịch tập đoàn SAE qua đời .Vậy nên để làm vơi nỗi buồn mất Mộc Lam , để cho có phát triển đầy đủ về tinh thần và thể chất , bà Tịnh bước tiếp với người có đường nét khá giống ông Mộc . Nhưng , nhất định để Gia Như - người nhất trần đời lấy ta . từng , từng nghĩ rằng tình nam nữ của mình đối với Gia Như là thể , bởi hồi đó ấy là người làm mẹ của . Nhưng biết , bản thân mình cũng chỉ là đứa trẻ ở nhi viện được nhà ông Cố nhặt về vì bản thân ông mắc chứng vô sinh . Nhất định có thể xoay chuyển tình cảm của Gia Như về phía mình
Chương 1: " Rầm"- Tiếng cửa đóng mạnh biểu tức giận ràng. Ngoài phòng khách, TV vẫn mở,đống chăn so-pha lộn xộn trông mà khó chịu . " Em xin lỗi , có lẽ nó còn chưa thích ứng được với " - vừa vừa khóc : " Cũng tại em,tất là bởi em....". chưa kịp xong vội lau nước mắt , dịu dàng " sao, sao đâu mà ....rồi qua thôi " rồi hôn lên đôi mắt mờ sương của , hôn lên chóp mũi thẳng tắp ...Nhưng chỉ vậy thôi , dám hôn lên đôi môi màu đào xinh đẹp kia bởi sợ chưa chấp nhận hay muốn để mắc bẫy ? Chợt cơ thể mềm nhũn, tai ù , ý nghĩ duy nhất bây giờ của là " Tại sao Đường Lưu lại có hành động giống Lam như vậy ???? " rồi ngất trong vòng tay của ta. dìu đến bên ghế so-pha , đặt nằm xuống rồi đắp chăn cẩn thận. Nhìn qua, có lẽ ai cũng nghĩ đó là cặp tình nhân tuyệt vời .Có lẽ chỉ những cặp mắt tinh tường nhất mới có thể thấy được trong ánh mắt chưa điều gì - Đó là tham vọng , là tham vọng muốn chiếm được tài sản của ông Mộc để lại . Gì chứ ai lại biết đến tập đoàn SAE nổi tiếng đến thế nào ? Những ngôi nhà mà ông ấy sở hữu phải lên đến mức giá hàng tỷ đô la và chúng dường như luôn có mặt ở mọi đất nước với nhiều kiểu dáng khác nhau . Nhưng giờ ông ta qua đời vậy tức là tài sản của ông ấy thuộc về cậu con trai 15 tuổi - Mộc Đàm Ngôn văn võ song toàn . Đúng là vậy, về cái gì cũng giỏi , chỉ có mỗi vấn đề về căn bệnh tự kỉ là bóng ma theo từ khi mới 10 tuổi . Căn bệnh này khiến trở nên ít ,lầm lì . Biết được những thông tin này khiến ta cần phải xác định mục tiêu : GIẾT CHẾT MỘC ĐÀM NGÔN
Chương 2: Trong căn phòng tối mịt, có bóng dáng chàng thanh niên ngồi dựa vào cánh cửa phòng mình . tay cầm điếu thuốc còn cháy, tay còn lại nắm chặt lại . Có lẽ có chuyện gì khiến đau đớn ? Đúng vậy , nhìn thấy ta ôm ấp Gia Như mà làm gì được ! Bắn chết ư ? Ừ súng ngay trong tay nhưng làm sao...làm sao có thể bắn người có ngoại hình giống ông già thế cơ chứ ? biết ở độ tuổi của mình đáng ra chưa cần suy nghĩ những chuyện như vậy. Nhưng muốn cũng chẳng được. Bởi hồi ông già còn sống,lúc chưa được nhận nuôi ,trong đám trẻ con lóc nhóc ở nhi viện ông già chọn và day dỗ mọi thứ khi mới tròn 8 tuổi . Lên 9 tuổi ông bắt dầu cho luyện tập gay gắt về mọi bộ môn cần thiết cho sát thủ , cho người hoàn hảo nhất. Lúc 10 tuổi,khi được thông báo nhận nuôi về nhà họ Mộc, cũng có gì ngạc nhiên .Thông tin bị bệnh tự kỉ mà đám kí giả dưa ra từ những năm trước vốn là để đánh lừa con mắt những người tầm thường rằng có khuyết điểm . Thế nhưng vẫn chưa đủ mạnh , vậy mà ông già ra .Thực nghĩ mà đến giờ vẫn chưa thể nào hiểu được xem tại sao ông già lại muốn luyện mọi thứ cho sớm như vậy. Tập đoàn SAE vốn kinh doanh lớn đầu thế giới về thời trang , mĩ phẩm .Các đối thủ khác về mặt này hầu như đều tự động rút lui.Phải chăng còn điều gì chưa biết ? Nhớ lại những năm ở độ tuổi 8-9-10-11 cũng là lúc mà ông Mộc nghiêm khắc nhất. " Nếu hôm nay lắp ghép thành thạo và bắn súng trúng tâm đỏ của bia đỡ 10 phát được ăn cơm !"-Đó chính là lời của ông Mộc khi 8 tuổi. cứ cố mãi ...cố mãi đến tận khi cả cánh tay mỏi rã rời thế nhưng đên tận 11h vẫn bắn trúng nổi 1 phát và vẫn bị giam lỏng trong tầng hầm nào đó của ngôi nhà xa hoa đầu tiên được đến.Lúc đó chợt ở ô cửa sổ gần bên nghe có tiếng kêu cừa cựa .Thế là lúc đó bước ra gần bên cửa sổ chợt thấy 1 chị xinh đẹp đưa đồ ăn cho mình . " Mau cầm lấy và ăn hết Đàm Ngôn , hãy cẩn thận với Lam nhé ! " - "Giọng chị này dịu dàng " , đó là suy nghĩ đầu tiên khi nhận đồ ăn từ .Còn ngẩn ngơ cầm đồ ăn nhìn lại thấy chị biến mất . Cứ thỉnh thoảng lại được nhận 1 hộp cơm đầy ắp thức ăn thơm nức mũi mỗi khi bị phạt nhịn cơm . Có lẽ ấy chính là thiên thần nâng đỡ trong những ngày tháng địa ngục đó . Thế rồi dần dần thầm thương nhớ trôm chị Angel (tên đặt cho ) trưa nào cũng đến mang đồ ăn trưa cho mình , rồi quyết tâm phải đạt được mọi mục tiêu mà ông già giao cho để có thể cùng gặp mặt đó.