1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 78. Đêm nay liền lưu lại thị tẩm (1)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng


      Nhảy mệt, Quý Ngữ Hàm rốt cục ngừng giày vò bản thân, thành thành đứng lại.

      Mọi người đều nhàng thở ra, uống ngụm trà an ủi.

      Đoan Mộc Ly đột nhiên cười nâng tay, vỗ vỗ "Nhảy hay."

      "Phốc ........... "

      "Khụ khụ..."

      "Ặc..."

      Phun phun, sặc sặc, nghẹn nghẹn, mọi người lầu hai sắp chịu được.

      tại, mọi người ở trường được gọi bình thường cũng chỉ có Đoan Mộc Ly cùng khối băng Thụy vương gia.

      Thụy vương gia vẫn ngồi ở đàng kia như khắc băng, dưới lầu xảy ra chuyện gì, đại gia căn bản phân tâm tư chú ý.

      Nhưng thái độ khác thường của mọi người bên cạnh cùng Đoan Mộc Ly chút do dự khen ngợi khiến chú ý, tầm mắt rốt cục đem xuống dưới lầu.

      Nhíu mắt, nhận ra thân phận của cục than đen kia.

      Đoan Mộc Ly cười tiếp tục "Nếu như vậy, ngươi đêm nay liền lưu lại thị tẩm."

      bên Tể tướng đại nhân sắp co rút, giãy giụa đỡ cái bàn "Hoàng Thượng, vạn lần thể a!"

      Tuy Hoàng Thượng có khúc mắc, nhiều năm vẫn chạm vào nữ nhân, tại rốt cục đồng ý tìm người thị tẩm là chuyện tốt.

      Nhưng vị nương dưới lầu kia...

      Ai, phải bọn trông mặt bắt hình dong.

      Bộ dạng xinh đẹp sao, nhưng vị nương này... Bộ dáng dám khen ngợi a!

      gì cũng thể để cho "trong sạch" của Hoàng Thượng bị mất tay vị nương này!

      "Chủ, chủ nhân?"

      Thanh Long vẫn nghỉ phép, Chu Tước lại hay ho bị hai người nào đó kết hợp đạp ra.

      đến bên cạnh Đoan Mộc Ly, hạ giọng "Ngài ngài ngài..."

      Chủ nhân lúc trước phải thích Quý tiểu thư sao? Chu Tước ánh mắt rút gân nhìn khúc than đen dưới lầu kia hóa thạch.

      Lần này, khẩu vị cũng chênh lệch quá lớn...

      "Ngài cần phải suy nghĩ cho kĩ!" Chu Tước càng nghĩ càng quỷ dị, chỉ còn lại có câu này.

      Đoan Mộc Ly cong khóe môi lên "Đương nhiên nghĩ kĩ rồi."

      Dưới lầu, Quý Ngữ Hàm rốt cục hoàn hồn.

      Nàng tin có người cảm thấy điệu nhảy này đẹp.

      A a a... hoàn toàn chính là cố ý !

      ban đầu cố ý làm nàng thị tẩm, cố ý như vậy, làm nàng chú ý.

      Hu hu... Địch nhân quá hiểm, nàng trúng kế rồi!


      Chương 79. Đêm nay liền lưu lại thị tẩm (2)

      "Hoàng Thượng" Quý Ngữ Hàm nghiến răng nghiến lợi "Dân nữ cảm thấy điều kiện của mình tốt, tự biết xấu hổ."

      "Nhưng ta thấy rất đẹp."

      Đoan Mộc Ly vẻ mặt "chân thành" cười.

      "... Đó là ngài ngồi quá xa, thấy ."

      "Vậy ngươi lên."

      Đoan Mộc Ly cười vươn tay "Hay ta xuống ôm ngươi lên?"

      "..." Chân Quý Ngữ Hàm mềm nhũn.

      Hu hu, vừa rồi nàng nên trực tiếp ngã xuống !

      " cần" Quý Ngữ Hàm liều mạng miễn cưỡng nở nụ cười "Bộ dạng dân nữ thực xấu, sợ dọa đến Hoàng Thượng."

      "Xấu cũng sợ, chỉ cần ta thích là được rồi."

      "..."

      A a a... Quý Ngữ Hàm bi phẫn.

      Ngươi còn lời dối trá nào buồn nôn hơn !

      "Kỳ dân nữ thành thân!"

      Đoan Mộc Ly lộ ra tươi cười cực kỳ ôn hòa, nhàng bâng quơ "Vậy bỏ ."

      "..." Quý Ngữ Hàm thấy trước mắt đen lại, cắn răng " thể!"

      "Vì sao?"

      Có thể ngồi ở lầu hai , dù sao đều là người trải qua sóng gió.

      Các đại thần đều cảm thấy thể để cho mình Tể tướng đại nhân tuổi tác cao chiến đấu hăng hái, nên đều cố gắng suy nghĩ muốn mở miệng chuyện, ngăn cản Đoan Mộc Ly luẩn quẩn trong lòng đem "Trong sạch" của mình tặng ra ngoài.

      Xem bọn còn hỗn hễn vẫn chưa lấy lại được hơi thở, vẫn là khối băng Thụy vương gia đảm đương mở miệng.

      "Bởi vì người nàng gả là ta."

      "..." Thần kinh vốn yếu ớt quá mức, các đại thần lúc này hoàn toàn ngất .

      Nhất thời lầu hai thanh "Phanh" "Phanh" ngã xuống đất, mỹ nam Đoan Mộc Ly cùng Thụy vương gia tỏa hàn khí bay lên giữa cõi hồng trần bình tĩnh đối diện.

      Dưới lầu Quý Ngữ Hàm cũng hoảng, thiếu chút nữa ngã đài.

      Cái gì... Khối băng đại gia, ngươi muốn làm diễn viên phụ cũng theo ta thương lượng trước chút chứ...

      Định thần, nàng phát hai nam nhân lầu hai "Thâm tình đối diện"

      Đây, hình như là thời cơ chạy trốn tốt?

      Quý Ngữ Hàm hai lời, bỏ chạy.

      ... Sau đó nàng liền cảm giác tả hữu, hai luồng sức mạnh phân biệt nắm lấy vai của nàng, đem nàng bắt trở về.

      Trở về lại...

      Quý Ngữ Hàm bi kịch phát chính mình phải bị bắt về lầu có đài biểu diễn



      Chương 80. Đêm nay liền lưu lại thị tẩm (3)

      tại nàng là...

      Quý Ngữ Hàm bi kịch phát bản thân phải bị bắt về lầu dựng đài biểu diễn, mà hai chân nhàng, bay ở lan can lầu hai, gần gũi xem xét hai soái ca "thâm tình nhìn nhau" .

      Hai luồng sức mạnh lớn sai biệt lắm, nàng bị khống chế như vậy, lơ lửng giữa trung.

      Kỳ nơi này phong cảnh tồi, bay như vậy cũng có gì tốt, nhưng...

      Hu hu, nàng muốn lơ lửng ở chỗ này!

      đất còn có cơ hội chạy, tại chỉ có thể chờ để người khác bắt thôi!

      Đối phó với người bình thường, phải tìm người bình thường.

      Quý Ngữ Hàm xin giúp đỡ, nhìn Phi Phi dưới lầu trang điểm đứng đầu về độ đậm

      Chỉ bằng khuôn mặt trang điểm này, Phi Phi có thể đao thương bất nhập, thiên hạ vô địch ...

      Phi Phi trả lời với nàng bằng ánh mắt đồng tình.

      Lúc trước khi hành động còn nghe Đoan Mộc Ly là người thông minh rất lợi hại, tại nàng xem như hiểu được, nha đầu này có bệnh!

      Nhưng đồng tình đồng tình, Phi Phi cũng có ý định hỗ trợ.

      tại che giấu thân phận là quan trọng nhất, cái khác... Để sau ~

      Hu hu... Thực biết đồng cảm mà!

      Quý Ngữ Hàm bi phẫn, cúi đầu hướng Phi Phi "Mang cho ta chút điểm tâm ."

      "..." Phi Phi dao động.

      Điên à, bây giờ lúc nào còn muốn ăn! Khúc than đen này cứu được mà!

      Đương nhiên muốn ăn.

      Thân thể là tiền vốn của cách mạng, ăn no, cho dù có cơ hội trốn cũng có sức a!

      Hơn nữa hai người bọn họ biết nhìn nhau tới khi nào, nàng ở chỗ này bay bay, rất có ý nghĩa ...

      Nhưng Quý Ngữ Hàm rãnh rỗi giải thích, vì nàng cầu vừa dứt lời, trong tay có hơn khối điểm tâm.

      ... Là hai nam nhân dùng ánh mắt tiến hành trao đổi "Thân mật thân mật" phân công nhau ném tới.

      Hừ, ăn đồ của Đoan Mộc Ly giảo hoạt hiểm đưa!

      Căm giận đem khối điểm tâm kỳ quái của Đoan Mộc Ly đưa cho ném về phía đầu , Quý Ngữ Hàm nâng tay phải, muốn ngụm ăn bánh hoa quế khối băng quăng cho nàng.

      "Vèo" ~

      Điểm tâm kỳ quái vốn bay về phía đầu của Đoan Mộc Ly giữa trung đột nhiên chuyển hướng, bay trở về, đánh bay bánh hoa quế tay Quý Ngữ Hàm cầm.

      ... Sau nó liền về tới tay Quý Ngữ Hàm.
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 81. Đêm nay liền lưu lại thị tẩm (4)

      Eddit: Gom Tang_E
      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-25420" title="IMG_0424" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/img_0424.jpg" alt="" width="434" height="597" />


      Bị đánh bay, bánh hoa quế đương nhiên cam chịu yếu thế, lại bay trở về, cùng điểm tâm kỳ quái đánh nhau chỗ.
      ... Quý Ngữ Hàm muốn hỏng mất.

      A a a... Các ngươi đều có ma thuật sao!

      Kỳ , bi kịch nhất trường phải Quý Ngữ Hàm, mà là bọn Chu Tước từng chung sống với Đoan Mộc Ly trước kia, tại hoàn toàn muốn ngất xỉu.

      Dựa vào tường chống thân thể, trong lòng ba người vô cùng hâm mộ ghen tị với Thanh Long nghĩ phép, đồng thời quyết định phải đập đến khi nằm đống mới hả giận.

      Nhưng mà tại...

      Nhìn xem chủ nhân thao túng, giữa trung khối điểm tâm cùng bánh hoa quế càng đấu càng hăng, trước mắt ba người bọn họ đen lại.

      Trời ơi, có cách nào khác!

      Đấu nửa ngày, khối điểm tâm kỳ quái đột nhiên ngừng bất động.

      Đoan Mộc Ly cười mở miệng " chơi nữa, ta nỡ để Quả Quả bị đói, vẫn cho nàng ăn trước ."

      Thụy vương gia lạnh buốt mở miệng "Đa tạ Đoan Mộc huynh quan tâm Ngữ Nhi nhà ta như vậy."

      " ra Thụy vương gia hài hước như vậy." Đoan Mộc Ly cười tán thưởng.

      "Đoan Mộc huynh mới đùa."

      "Quả Quả trừ buổi sáng, căn bản ăn điểm tâm ngọt."

      Đoan Mộc Ly lời còn chưa dứt, điểm tâm kỳ quái luôn ngừng ở trung đột nhiên "Phốc" mở ra, lộ ra nhân bên trong.

      Quả nhiên là mặn.

      Di? Quý Ngữ Hàm thập phần kinh ngạc.

      Đoan Mộc Ly làm sao biết nàng có thói quen ăn gì?

      vừa như vậy, chuyện Thụy vương gia hai người thành thân còn tin được

      Nhưng khối băng trừ phi thay đổi, bằng có gì biến hóa ...

      Thụy vương gia thần sắc thay đổi "Nàng ăn."

      "Đúng, đúng, đúng, ta ăn!" Quý Ngữ Hàm vội vàng gật đầu phối hợp.

      Đả đảo Đoan Mộc Ly! Nhảy ra hố lửa vạn tuế!

      Đoan Mộc Ly quay đầu nhìn nàng, mắt hơi hơi nheo lại, lộ ra ý cười ôn nhu đến cực điểm.

      "Quả Quả, ngươi ăn sao?"

      "..." Quý Ngữ Hàm nháy mắt có cảm giác sởn tóc gáy.

      Hu hu, hồng Quả Quả bị đe dọa!

      thể cúi đầu trước thế lực hung ác! Hơn nữa nàng bây giờ còn có khối băng Vương gia làm núi dựa!

      "Ta ăn!" Nàng rất khí thế gật đầu.

      "Ừ." Đoan Mộc Ly thế nhưng truy vấn, chỉ mỉm cười gật đầu.

      ...........................................................

      Chương 82. Con của nàng cùng Hoàng Thượng (1)


      Thần sắc ôn nhu cười cười "Quả Quả, ta đây về sau mỗi ngày đều đút ngươi ăn đồ ngọt."

      "..."

      " có về sau ."

      Tthanh lạnh buốt của Thụy vương gia vang lên "Ngữ nhi vì cãi nhau với ta, lén lút chạy đến đây, trong khoảng thời gian này khiến quý quốc thêm phiền toái."

      "Nhưng nàng sớm ở chung với phụ hoàng!"

      Thanh có chút tính trẻ con đột nhiên xông ra.

      Tiểu Dật?

      Quý Ngữ Hàm ai oán nhìn thằng nhóc chạy về hướng lầu hai. Hu hu, bụng đen, ta bị ngươi hại thảm!

      Tiểu Dật hôm nay giống bình thường kêu nàng là "Thức ăn tỷ tỷ", trực tiếp chạy đến lầu hai, vọt tới trước mặt Thụy vương gia.

      "Nàng cùng phụ hoàng cãi nhau liền rời cung trốn , mấy năm nay vẫn trở về, ra ở bên cạnh ngài."

      Bạn khối băng nhìn khuôn mặt nhắn đáng của thằng nhóc nghịch ngợm, thanh vẫn lạnh lẽo như cũ "Tiểu tử kia đừng bậy."

      "Con bậy mà!"

      Tiểu Dật ủy khuất nâng cái miệng nhắn, nước mắt đảo quanh ở trong hốc mắt, "Ngài oan cho con."

      "..." Quý Ngữ Hàm rơi lệ, Tiểu Dật, ngươi rất biết diễn!

      Tiểu Dật "cố nén" khóc, khuôn mặt nhắn mập mạp đều nghẹn đỏ "Nàng cùng phụ hoàng thành thân nhiều năm, ngay cả cục cưng đều có, con mới bậy đâu!"

      "..." Trước mắt Quý Ngữ Hàm đen lại.

      Hu hu... Tiểu Dật, định hủy thanh danh nàng như vậy chứ ...

      Thanh lạnh buốt thay đổi " từng nghe Đoan Mộc huynh có con nối dòng."

      "Sao lại có..."

      Nghẹn ngào, Tiểu Dật vẫn "cố nén" nước mắt "phách" rơi xuống giọt.

      Sau đó nước mắt càng thể cứu vãn, khuôn mặt nhắn mập mạp bị nước mắt loang lổ che kín, cực kỳ đáng thương.

      " ràng có, chính là con mà... Hu hu..."

      Tiểu Dật khóc lớn nhào vào lòng Đoan Mộc Ly, lộ ra con mắt, nhìn Quý Ngữ Hàm.

      "Hu hu... Nương, nương nhận Tiểu Dật sao..."

      "..." Trước mắt trận trăng sao bay loạn, Quý Ngữ Hàm muốn ngất , nhưng thể nào ngất được,

      Hu hu, nàng đáng thương, đáng thương mà, lại đây đập nàng ngất xỉu !

      Tiểu Dật dựa vào trong lòng Đoan Mộc Ly từ trong tay áo đem ra viên đường, nhét vào miệng, mắt cong ý cười, nhưng miệng tiếp theo lại phát ra tiếng khóc lớn vừa ủy khuất lại đáng thương "Hu hu..."

      font-family:Calibri;']

      font-family:Calibri;']
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, Thiên Thanhh4 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 83. Con của nàng cùng Hoàng Thượng (2)

      Edit: Gom tang_E
      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-25553" title="IMG_0505" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/img_0505.jpg" alt="" width="590" height="393" />


      Thụy vương chỉ có thể nhìn Tiểu Dật đưa lưng về phía nhích tới nhích lui, còn tưởng tên nhóc khóc tức tưởi đến run rẩy hết cả bờ vai…….

      Nhưng màn này đối với Quý Ngữ Hàm bay bên cạnh Tiểu Dật nhìn thấy rất ràng, Tiểu Dật còn nháy mắt cùng nàng chào hỏi.

      Ô...

      Quý Ngữ Hàm cảm thấy linh hồn bé của mình bị kích thích quá độ, như có hàng ngàn mũi kim ghim vào tim mình thành n cái lỗ, giống như cái rỗ thưa vậy.

      Nàng nhận thua ... Hu hu, lớn này là tổ hợp vô địch .

      Bạn Khối băng bị lừa, lời gì, chỉ dùng thần sắc kỳ quái liếc mắt nhìn Quý Ngữ Hàm cái.

      "Dỗ" nhóc trong lòng, Đoan Mộc Ly xem ánh mắt của .

      Xem ra về sau phải đem tiểu nha đầu thành như vậy trông cẩn thận mới được.

      Ôm Tiểu Dật đứng lên, Đoan Mộc Ly cười cười “Cáo từ trước, Thụy vương gia mời tự nhiên."

      xong vung tay lên, đem Quý Ngữ Hàm kéo vào lòng, mang theo lớn "Cả nhà đoàn tụ" .

      Người ta ngay cả đứa cũng đều có, cũng thể ép buộc cướp người trở lại ——

      Ít nhất thể lộ liễu trắng trợn mà cướp như vậy được.

      Thụy vương gia ngăn cản nữa, mặc cho bọn họ rời .

      Quý Ngữ Hàm thực hi vọng chính mình lập tức ngất xỉu .

      Đương nhiên nàng càng hi vọng Đoan Mộc Ly có thể ngất xỉu theo.

      Đáng tiếc hai nguyện vọng này đều thực được, bọn họ đường khỏe mạnh an khang trở về tẩm cung.

      bước tiến vào tẩm cung, Tiểu Dật "Khóc" dọc đường thay đổi sắc mặt, cười hì hì.

      "Phụ hoàng, Thức ăn tỷ tỷ, con về ngủ trước, ngày mai gặp!"

      Quý Ngữ Hàm nhìn bóng dáng Tiểu Dật như "Công thành lui thân" rơi lệ.

      Làm sao còn có ngày mai a!

      Tiểu Dật, ngươi thể hiểu phụ hoàng ngươi mà, đêm nay đem ta vào nồi, nấu nấu xào xào !

      Hu hu...

      Chờ bên trong tẩm cung chỉ còn lại có hai người bọn họ, Đoan Mộc Ly vén tay áo ôn nhu vỗ vỗ đầu Quý Ngữ Hàm.

      "Tiểu Quả Quả, sao lại đem mình làm bẩn như vậy? Đến đây, ta giúp ngươi tắm rửa."

      " cần!"

      Quý Ngữ Hàm lập tức lui về phía sau, tránh vuốt sắc lang của , "Ta thích như vậy!"

      "Vẫn là hồng phấn nhìn ăn ngon hơn" Đoan Mộc Ly cười đem nàng bắt trở về "Ngoan, rửa cho tốt rồi thị tẩm."


      ——————————

      Chương 84. Cấm địa Hoàng gia (1)

      Quý Ngữ Hàm sợ tới mức về lui mạnh phía sau "Ngươi thị tẩm ta? phải chỉ bắt trở về ăn sao?"

      Đoan Mộc Ly cũng bắt nàng trở về, cười ngồi vào bên cạnh bàn, bình tĩnh tự mình rót chén trà, dùng nội lực đun nóng sau đó làm ra tư thế nhàn nhã thổi trà.

      "..."

      Bày đặt khoe cái gì! Mau trả lời câu hỏi của nàng!

      Đoan Mộc Ly rốt cục trả lời , đáng tiếc chỉ có hai chữ " phải."

      "... Ngươi cũng có mỹ nhân xinh đẹp như vậy, thế nhưng còn muốn tìm người khác thị tẩm!"

      "Mỹ nhân?"

      "Đẹp vô cùng khí, thực là đại mỹ nữ câu hồn người!"
      Tay cầm chén trà hơi cứng đờ, Đoan Mộc Ly rũ mắt xuống, thanh bình tĩnh, "Ngươi như vậy ta làm sao mà biết là ai, ngươi thấy ở nơi nào ?"

      ra hậu cung của có rất nhiều vị mỹ nữ như vậy?

      Quý Ngữ Hàm càng khinh bỉ , "Ngay tại Bắc ngạn xa, bên trong tòa cung điện bị bỏ hoang ."

      'Nàng' làm cái gì?"

      "Hình như thêu."

      "Ừm."

      Buông chén trà, Đoan Mộc Ly đứng dậy, lên tiếng.

      Quý Ngữ Hàm liên tục lui về phía sau "Ngươi đừng xằng bậy, cái kia... Sau khi thị tẩm có thể ảnh hưởng đến giá trị dinh dưỡng, chừng ăn có hiệu quả!"

      Hu hu...

      " cũng đúng" Đoan Mộc Ly cười "Vậy trước đừng thị tẩm."

      A?

      =D Dễ dàng thay đổi chủ ý như vậy?

      Quý Ngữ Hàm thực đề phòng nhìn , lại có câu tiếp theo gì đó chứ

      Đoan Mộc Ly mở miệng, cũng "Quả Quả, ngươi trước tiên ngủ , ta muốn ra ngoài chút."

      A a a?

      Chẳng những cần nàng thị tẩm, đêm nay còn cùng nàng ngủ chung giường?

      Hắc hắc hắc... Nàng hiểu rồi.

      Chắc tìm vị kia đại mỹ nữ áo đỏ kia?

      Xem ra sau này kẻ hảo sắc này nếu lại có ý niệm gây rối trong đầu, đem mỹ nữ áo đỏ kia nhắc tới là được nha.

      Quý Ngữ Hàm nháy mắt cảm thấy ánh sáng hy vọng ở trước mắt, hôm nay chạy trốn lần vẫn là có thu hoạch!

      Hắc hắc.

      "Tắm qua sau đó nhanh ngủ, " Đoan Mộc Ly cười vỗ vỗ đầu nàng, "Bằng ta lại thay đổi chủ ý ."

      Bỏ chạy, Quý Ngữ Hàm dùng tốc độ nhanh nhất rửa mặt chải đầu, sau quay về giường.

      nhanh, nhanh, nhanh ! càng xa càng tốt!


      Chương 85. Cấm địa Hoàng gia(2)

      "Quả Quả" Đoan Mộc Ly rời chỗ ngồi đến bên giường, xoa mặt của nàng "Đừng nghĩ rằng có thể thoát khỏi ta."

      Lần này đương nhiên cũng thể dễ dàng buông tha nàng như vậy, nhưng tại vội vã ra ngoài, trước hết để tiểu nha đầu này thêm ngày tốt lành .

      "..."

      Khi hài lòng điểm gì, có làm gì cũng vô nghĩa a, nhưng lại dễ dàng làm người ta hiểu lầm!

      Quý Ngữ Hàm mắng ở trong lòng, liền cảm giác tay mình bị người nào đó từ bên trong chăn lấy ra, còn nửa hôn nửa cắn.

      Ô... Tay của nàng!

      "Ngươi làm gì?" Quý Ngữ Hàm rút tay về, lui đến góc giường.

      Đoan Mộc Ly nở nụ cười, "Thử xem ăn được ."

      "..."

      "Ăn sống cũng rất ngon" Đoan Mộc Ly cười "Ngày mai lại cắn nơi khác thử xem sao."

      Quý Ngữ Hàm ý thức được câu này chính là mượn cớ, cảnh tượng sói chân ...

      Nghe thế, nàng cũng nhịn được, dùng sức hướng ra phía ngoài đẩy "Mau ra!"

      Ô... Vì sao hôm nay nàng chạy trốn thành a!

      Bật cười xoa mặt của nàng, Đoan Mộc Ly rốt cục xoay người ra ngoài.

      Khi bước ra cửa tẩm cung, ngẩng đầu nhìn ánh trăng trời, hướng bờ bên kia vẫy tay.

      Người luyện võ thị lực so với người bình thường mạnh hơn rất nhiều, cho nên tuy rằng khoảng cách có xa, nhưng ở bờ bên kia, người hầu đợi lệnh vẫn có thể thấy chủ nhân ra lệnh.

      Đêm nay, trong tứ đại thị vệ thay phiên công việc là Huyền Vũ, rất nhanh lên, khẽ khom người đứng bên cạnh Đoan Mộc Ly.

      Bộ dáng của nhìn thực cung kính, thực chuyên nghiệp, kỳ tại ở trong lòng , tất cả đều là những câu hỏi linh tinh.

      Chủ nhân sao lại ra?

      Đêm nay phải muốn... Cái kia?

      Sớm biết khúc than đen chính là Quý tiểu thư, bọn họ cũng phải chịu kích thích lớn như vậy.

      Ai... Màn kịch lúc nãy nghĩ lại quá kinh hãi!

      Nhưng mặc kệ như thế nào...

      Huyền Vũ có chút muốn khóc, chủ nhân rốt cục cũng đồng ý tìm người thị tẩm!

      Đoan Mộc Ly hạ giọng "Gần đây trong cung có động tĩnh gì?"

      Huyền Vũ sửng sốt.

      Chủ nhân hỏi ... phải ngài nghĩ đến kiện kia chứ?

      Chẳng lẽ khúc mắc năm đó vẫn chưa cởi bỏ?

      Huyền Vũ nghiền ngẫm tâm tư của chủ nhân, sợ phá hư "Hưng trí" của , dám tùy tiện trả lời.

      Đoan Mộc Ly hơi nhíu mày "Quả Quả thấy ."
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, AikoNguyen3 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 86. Cấm địa Hoàng Cung


      Edit: Gom Tang_E
      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-25604" title="IMG_0475" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/img_0475.jpg" alt="" width="480" height="720" />


      Thấy?

      Huyền Vũ rùng mình, thần sắc nghiêm túc "Trong cung gần đây có động tĩnh gì, hẳn là chỉ có mình Quý tiểu thư thấy ."

      "Ừm" Đoan Mộc Ly dừng chút "Tập trung bọn họ lại đây."

      "Dạ."

      Huyền Vũ lập tức trở lại bờ bên kia, đem bọn người Chu Tước kêu đến.

      Bởi vì tình huống đặc thù, ngay cả Thanh Long nghĩ phép cũng trở về.

      Tứ đại thị vệ tề tụ, chờ mệnh lệnh của chủ nhân.

      "Các ngươi lưu ở chỗ này, có việc lập tức bảo ta trở về."

      "Chủ nhân?!"

      Bốn người đều sửng sốt "Ngài..."

      Chủ nhân muốn tự mình ra ngoài?

      được, rất nguy hiểm !

      Tuy rằng trước kia võ công hai người khác nhau lắm, nhưng tại...

      "Ở lại chỗ này, giúp ta bảo vệ nàng."

      Bỏ lại câu này, Đoan Mộc Ly thi triển khinh công bay đến bên kia bờ.

      Bọn Thanh Long bốn người đành phải theo mệnh lệnh, ở lại bảo vệ cẩn thận.

      Trong lòng chủ nhân, an toàn của Quý tiểu thư mới quan trọng nhất.... Ai.

      Bốn người liếc mắt nhìn nhau, tâm tình có chút nặng nề.

      Êm đẹp như thế, chủ nhân cũng tìm được người trong lòng, lại xuất ?

      Đến bờ Hồ Bắc, Đoan Mộc Ly trực tiếp đến cung điện mà Quý Ngữ Hàm ban ngày qua.

      Bị bóng đêm xâm chiếm, cung điện vốn trống rỗng lại còn hoang vắng, thậm chí còn có tia quỷ khí dày đặc.

      Ở trong sân do dự lát, Đoan Mộc Ly chung quy đẩy cửa vào.

      Vòng hướng khác, thẳng đến rừng trúc ở hồ Đông, trực tiếp lướt đến phía trước lăng mộ, mới dừng cước bộ.

      Đứng đó lúc lâu, khẽ thở dài cái "... Hoàng huynh."

      Đêm tĩnh lặng gió, có thanh trả lời .

      "Hoàng huynh, huynh ở đây?" Đoan Mộc Ly lại hỏi tiếng.

      Vẫn như cũ có người trả lời, Đoan Mộc Ly trong lòng cười khổ chút.

      Cho dù có "Người" trả lời, làm sao biết kia là người hay quỷ?

      "Hoàng huynh, cám ơn huynh động đến nàng, nhưng Quả Quả nhát gan, nếu huynh chết, về sau đừng xuất trước mặt nàng."

      Dừng chút, ngước mắt cười "Hoàng huynh, chuyện năm đó ta nợ huynh, dù huynh còn sống hay chết, bất cứ lúc nào cũng có thể trở về trả thù, nhưng nếu huynh động đến Quả Quả, ta kiêng nể gì tình cảm huynh đệ."


      --------------------------------------------------------------------

      Chương 87. "Bồi" Hoàng thượng lâm triều (1)


      Cái gì kêu là bình tĩnh trước bão táp?

      Quý Ngữ Hàm tại rốt cục hiểu được .

      Nhưng "hiểu được" phải dùng máu và nước mắt đổi lấy bài học kinh nghiệm!

      Hu hu... Nàng là bị buộc hiểu!

      Tối qua Đoan Mộc Ly vẫn trở về, sau khi tiến cung nàng vốn ngủ giấc cảm thấy an ổn thoải mái.

      Kết quả buổi sáng hôm nay... Thảm kịch nhân gian xảy ra.

      Ngủ mơ mơ màng màng, nàng bị người nào đó từ trong chăn ấm lôi ra.

      Nhưng cũng chỉ là lạnh chút, nàng lập tức liền rơi vào "Ổ chăn" khác ấm áp hơn, thoải mái hơn.

      Sau nàng chợt nghe thanh của ác ma "Tiểu Quả Quả, sau khi thượng triều lại theo ta làm nũng, bằng thời gian còn kịp rồi."

      A?

      Quý Ngữ Hàm sợ tới mức lập tức trợn mắt, phát mình lại ở trong lòng Đoan Mộc Ly, lại chủ động đưa tay ôm .

      Ô... ra đây là bộ mặt của "Ổ chăn" mới!

      "Vì sao ngươi thượng triều!"

      Buổi sáng mỗi ngày khi nàng tỉnh lại, đại ác ma giảo hoạt này đều rồi, nên nàng mới cảnh giác thấp như vậy!

      "Lập tức phải , phải chờ ngươi thức sao?"

      "..."

      Quý Ngữ Hàm da đầu run lên, có loại dự cảm bất hảo "Ngươi vào triều, muốn ta thức dậy làm gì?"

      Đoan Mộc Ly ôn nhu vỗ vỗ đầu nàng "Đương nhiên là cho ngươi theo giúp ta vào triều."

      "..." Quý Ngữ Hàm trước mắt đen lại.

      "A... Ha ha... Ngươi phải bỏ ý tưởng này rồi sao?"

      "Tiểu Quả Quả" Đoan Mộc Ly cười vòng quanh đầu nàng đùa tóc "Ngươi thành , muốn chạy trốn, phải ngươi cho rằng ta phạt ngươi chứ?"

      "..." Hu hu, cuộc đời nên mang theo trớ trêu như vậy!

      Kẻ thù trước mặt xảo quyệt lại quá mạnh, phản kháng có hiệu quả ...

      Cho nên Quý Ngữ Hàm bị cứng rắn buộc thay quần áo, theo xuất môn.

      Dọc theo đường , Quý Ngữ Hàm nhìn thấy tường muốn đụng, nhìn thấy hồ muốn nhảy.

      Hu hu, để cho nàng hôn mê !

      Đáng tiếc vẫn như cũ có hiệu quả...

      Đoan Mộc Ly mỗi lần cũng ngăn cản nàng, thẳng đến lúc nàng sắp đụng, hoặc là sắp nhảy vào hồ, mới đem người bắt trở về.

      Sau đó dùng câu thành công đánh mất suy nghĩ thành trong đầu Quý Ngữ Hàm "Tiểu Quả Quả, chờ ngươi hôn mê ta có thể tùy theo lòng mình."



      Chương 88. "Bồi" Hoàng thượng lâm triều (2)



      "..." Hu hu... Nàng thành được chưa...

      Khi sắp bước vào cung điện lâm triều, trước mắt Quý Ngữ Hàm đen lại.

      "Ta cứ như vậy vào?"

      "Ừ." Đoan Mộc ly tâm tình rất tốt gật đầu.

      "..." Hu hu, lần trước dù sao cũng còn có cái chăn bông bọc nàng!

      "Cái kia..."

      Quý Ngữ Hàm cười gượng hai tiếng " bằng ngươi lại dùng chăn đem ta bọc lại ."

      Vỗ vỗ đầu nàng, Đoan Mộc Ly cười đến thực ôn nhu "Ta sợ ngươi thở được."

      " có việc gì, có việc gì, ta hô hấp tốt lắm! Cho dù ngươi lấy túi tiền bọc lại cũng vấn đề gì!"

      Chỉ cần đừng để nàng phơi bày trong tầm mắt mọi người là tốt rồi a... Quý Ngữ Hàm trông mong nhìn .

      Hu hu, nàng chịu nhục như vậy, ngẫu nhiên thiện lương chút, đừng dối trá ác ma như vậy!

      Đoan Mộc Ly nở nụ cười, xoa xoa tóc của nàng "Tiểu Quả Quả, sợ ngươi thở được là giả, kỳ ta muốn trừng phạt, trừng phạt ngươi."

      "..." Quý Ngữ Hàm cảm giác linh hồn bé của mình sắp... Hỏng mất .

      Nàng thu hồi lời lúc trước, về sau vẫn cứ dối trá như trước !

      Quý Ngữ Hàm nhận định đây chuyến lâm triều động kinh.

      Bận nhất hẳn phải đại quan triều thần nhiều trọng trách, mà là Thái y tới cứu người...

      Cuộc đời a... co giật, co giật, cứ co giật, cả đời cũng liền nhanh chóng trôi qua.

      Hu hu...

      Nhưng ngoài dự kiến của nàng, nàng bị Đoan Mộc Ly mạnh mẽ kéo ngồi long ỷ, nhận bách quan quỳ lạy, thế nhưng người co giật cũng có.

      Kỳ cũng phải...

      Vậy có lẽ là loại hình thức co giật khác.

      Mặc kệ bình thường lúc đường uy vũ hay tuyệt đối là phong cách nho nhã, tại bách quan đứng phía dưới, khuôn mặt đều giống như cùng khuôn mẫu khắc ra ——

      Hai mắt sáng loáng, mặt đầy sắc hồng, cơ bắp mặt co rúm, hai tay nắm chặt, làm trạng thái chuẩn bị gào thét.

      Đây là tình huống gì...

      Quý Ngữ Hàm đồng tình với bọn họ.

      Cái kia... Tận tình co giật , đừng nghẹn!

      Nhưng mọi người vẫn co giật...

      Phải lâm triều hôm nay giống với bình thường, chẳng qua khi đại thần thượng tấu, chuyện thanh có chút dõng dạc, hơn nữa tất cả đều nhìn Đoan Mộc Ly, ánh mắt xảo quyệt nhìn chằm chằm vào Quý Ngữ Hàm.
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 89. "Bồi" hoàng thượng lâm triều (3)

      Edit: Gom Tang _E
      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-25610" title="IMG_0466" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/img_0466.jpg" alt="" width="500" height="375" />


      Quý Ngữ Hàm có cảm giác bị ánh sáng đèn huỳnh quang vây quanh...

      Ô, phải nàng hại bọn họ, nàng cũng bị ép buộc vào triều!

      khí quỷ dị lúc lâm triều chấm dứt, chẳng qua...

      Vận rủi của nàng còn chưa chấm dứt!

      Thời điểm bãi triều đương nhiên Hoàng Thượng rời trước, các đại thần có thể tụm năm tụm bảy chuyện phiếm, chậm rãi thong thả ra cung.

      Nhưng hôm nay...

      Mọi người ngay cả thảo luận cũng có, hành động thống nhất, Đoan Mộc Ly chân trước vừa bước ra, bách quan liền cũng lao ra cửa theo phía sau.

      thanh này cũng quá lớn ...

      Hu hu, các ngươi du ngoạn sao!

      Thức dậy vào triều sớm như vậy, thoải mái về nhà ăn cơm nghỉ ngơi, vì sao phải theo phía sau bọn họ a... Ô.

      Giờ khắc này, Quý Ngữ Hàm vô cùng hi vọng mình là con rùa .

      Ít nhất có cái mai rùa chắc chắn sau lưng... Nàng cảm thấy lưng mình sắp bị nhìn xuyên qua, khóc.

      Quý Ngữ Hàm nghĩ như thế nào cũng hiểu bách quan kích động cái gì, hơn nữa dọc theo đường , bọn cung nữ thái giám nhìn thấy cũng đều ngẩn cả người, lập tức theo thói quen nghe ngóng tình huống của chủ nhân.

      trận thanh thảo luận "Ong ong ông" kích động càng nhiều người ...

      Tốt xấu gì nàng cũng là nhân vật chính, hẳn nên cho nàng chuyện này có gì kích động a!

      Hay kỳ mọi người cũng sớm đối với Đoan Mộc Ly bất mãn, tại nhìn thấy người liên quan cùng vào triều liền ra, nhận định đầu nhất định xuất vấn đề.

      Cho nên... Mọi người cao hứng có thể tạo phản được rồi?

      Vì sao phải nhìn nàng a...

      Quý Ngữ Hàm gì mải miết nấc nghẹn, chỉ có thể xin giúp đỡ nhìn Đoan Mộc Ly vốn có khả năng có thiện tâm.

      "Ta muốn về tẩm cung..."

      Hu hu, nàng trước kia quả thực chính là ở trong phúc mà biết hưởng!

      Ở hoàng cung này, ai ai cũng bình thường, tẩm cung có người quấy rầy quả thực chính là thiên đường!

      Đoan Mộc Ly cúi đầu cười cười, ôn nhu vỗ vỗ đầu nàng, "Ngoan, còn chưa xong vòng đâu."

      "..."

      Quý Ngữ Hàm khóe miệng run rẩy, " vòng? vòng hoàng cung sao?"

      "Đương nhiên."

      A... Ha ha... Cái kia, Hoàng Thượng, nhà của ngài rất lớn a, như vậy thích hợp..."

      Hu hu, nàng muốn vòng hoàng cung dọa người đâu mà!

      --------------------------------------------------------

      Chương 90. Vì nữ nhân huých tường (1)

      "Mệt sao?"

      Đoan Mộc Ly dừng chân, ôn nhu cười mở ra hai tay "Ta ôm ngươi ."

      "..." A a aaaa...

      Bình tĩnh, bình tĩnh! Nàng đánh lại !

      Quý Ngữ Hàm quyết định, đêm nay trước đem giết, sau đó chạy trốn!

      Hai người, ôn nhu như nước, đằng đằng sát khí đối diện nhau, mọi người nhìn thấy vui mừng thôi.

      Ánh mắt nhìn nhau trao đổi... Bao hàm cảm tình khắc sâu a!

      Các lão thần đều muốn nước mắt lưng tròng, ra Hoàng Thượng cởi bỏ khúc mắc, nguyện ý tiếp nhận nữ nhân.

      Sớm biết rằng có kết quả như vậy, đoạn thời gian lúc trước bọn họ có bị co giật thêm vài lần cũng câu oán hận!

      Lượng ánh mắt quỷ dị lại đồng loạt ném vào Quý Ngữ Hàm.

      Kỳ nếu nàng nhìn kỹ phát , trong ánh mắt này ràng viết chính là ——

      "Đồng chí, ta rốt cục tìm được ngươi !"

      ...

      vòng hoàng cung cũng cần, Đoan Mộc Ly mang theo nàng trong hoàng cung biễu diễn chỉ lần, xác định mọi người đều thấy hết màn này, vừa lòng.

      Lòng tràn đầy bi phẫn Quý Ngữ Hàm rốt cục cũng được phép ăn bữa sáng.

      Đương nhiên, Đoan Mộc Ly cũng muốn cùng nàng ăn chung.

      A a a... Tra tấn sau đêm nay chấm dứt !

      Chờ ngủ say, nàng liền thay trời hành đạo! Hắc hắc hắc...

      "Quả Quả" Đoan Mộc Ly đột nhiên mở miệng, "hôm qua cái người mặc y phục màu đỏ có chuyện cùng ngươi ko ?"

      " có." Quý Ngữ Hàm nghĩ nên hạ đao từ chỗ nào.

      Đoan Mộc Ly cười cười, "Nếu lại nhìn thấy , đừng để ý tới nữa."

      "Vì sao?"

      Lực chú ý của Quý Ngữ Hàm quay về cuộc chuyện.

      Ngữ khí của , so với bình thường còn chân hơn.

      Đoan Mộc Ly vỗ vỗ đầu nàng, " rất nguy hiểm."

      Nguy hiểm?

      phải sủng phi của Đoan Mộc Ly sao?

      Quý Ngữ Hàm thực hoài nghi,hay là cố ý hù dọa nàng?

      "Nàng là ai vậy?"

      Đoan Mộc Ly tính giấu giếm nàng, ăn ngay , " Hoàng huynh của ta."

      Hoàng, hoàng "Huynh" ?

      Quý Ngữ Hàm rơi lệ " là nam nhân?"

      Hu hu, mọi người nhà này là gien gì thế...

      Di? đúng.

      "Sao chưa từng thấy qua ?"

      ']Nếu quả là hoàng huynh của , vậy cũng là Vương gia, sao lúc mở tiệc chiêu đãi Thụy vương gia, lộ diện?


      Chương 91.Vì nữ nhân huých tường (2)

      Đoan Mộc Ly thực bình tĩnh trả lời "Bởi vì hai năm trước, chết ."

      trận gió lạnh thổi qua...

      Hu hu... Quý Ngữ Hàm mặt mũi trắng bệch, nên dọa người như vậy .

      "Ta ngày đó ràng thấy nàng... , giống như người mà..."

      Ô... Quỷ phải cần biến ra khuôn mặt khủng bố hay sao? Vậy kỳ là người...

      Đoan Mộc Ly trấn an vỗ vỗ đầu nàng "Năm trước cũng có người gặp qua , vẫn giống như trước kia, kỳ ta biết còn sống hay chết."

      Quý Ngữ Hàm vừa sợ hãi vừa kinh ngạc "Làm sao có thể ngay cả chuyện này cũng ? mất tích ở chiến trường?"

      " phải, tự sát" Đoan Mộc Ly dừng chút, "Ngay ở trước mắt ta."

      "..."

      Là nhìn sai sao? Sao lại nghe ngữ khí kì quái như vậy?"

      "Ngươi nhìn thấy là cung điện của , trước kia vị hôn thê của ở, chết trước đêm bọn họ thành thân."

      Đoan Mộc Ly giương mắt nhìn nàng "Người là ta giết."

      "..." Quý Ngữ Hàm sợ run cả người.

      có thể đổi phương thức kể chuyện hay ... Loại phương thức tự thuật này thực dọa người a...

      "Vì, vì sao?"

      Đoan Mộc Ly đột nhiên nở nụ cười "Tiểu Quả Quả, ngươi nên đem ta trở thành đại ma đầu tùy tiện giết người."

      Ách...

      Hình như đúng. Sao nàng lại hỏi nguyên nhân?

      "Có thể là ta bị dọa đến hồ đồ" Quý Ngữ Hàm đoán .

      thấy tiểu nha đầu có chút tín nhiệm .

      Trong lòng Đoan Mộc Ly đột nhiên ấm áp chút, kéo tay nàng qua, "Cắn chút, bằng có sức kể chuyện."

      "..."

      " Vị hôn thê của hoàng huynh họ Tề, Tề Mị Nhi, ba người chúng ta vốn cùng nhau lớn lên, theo lời nàng ấy, nàng ấy nhận lầm tình cảm, nàng kỳ xem hoàng huynh là ca ca, người chân chính trong lòng là ta."

      "..." Rất cẩu huyết "Cái kia... Nàng ấy thẳng thắn trước tân hôn?"

      "Đúng" Đoan Mộc Ly cúi đầu cầm đầu ngón tay nàng chơi "Hoàng huynh từ cưng chiều nàng ấy, Mị Nhi tính tình vốn có chút nuông chiều, sau lại càng bị cưng chiều mà quan tâm đến cảm nhận của người khác, làm việc lo lắng hậu quả."
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, AikoNguyen3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :