1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 63. Khối băng Vương gia ghen (3)



      "Ta hỏi trừ đồ ăn bình thường, ngươi từng ăn qua cái gì hiếm lạ chưa!"

      ... Tiên Hạc quả.

      Quý Ngữ Hàm vội vàng đem đáp án này nuốt vào.

      Tiên Hạc quả hẳn rất nổi tiếng, Thụy vương gia nhất định cũng nghe qua.

      Mặc kệ lúc trước ép hỏi mục đích là gì, đều có thể vì vậy đem nàng bắt , tìm cái nồi gần nhất đem nàng nấu chín mà ăn ...

      Hu hu, nàng lúc ấy chỉ nghĩ cái mình ăn là quả táo thôi!

      Biết vậy chẳng ăn...

      "Ví dụ như cái gì?" Quý Ngữ Hàm dùng ngữ khí vô tội hỏi lại.

      "..." Đường đường là Thụy vương gia lại bị hỏi.

      Ở trong mắt , Quý Ngữ Hàm là tiểu mơ hồ, thực mới có thể trong lúc vô tình ăn qua linh đan diệu dược gì đó có thể giải trăm loại độc, nhưng chính nàng hoàn toàn ý thức được, nên tại nhớ được.

      Hình dáng linh đan diệu dược có thể là gì, tại sao có thể trả lời được?

      Lạnh buốt liếc nhìn nàng cái, khối băng nam đứng thẳng, chuẩn bị rời .

      Bị ánh mắt của nhìn chằm chằm, Quý Ngữ Hàm thập phần tự giác bảo đảm

      "Chuyện đêm nay ta với người khác, bao gồm Đoan Mộc Ly!"

      Bạn khối băng vừa lòng.

      lui ra phía sau, độ ấm liền khôi phục bình thường, Quý Ngữ Hàm nhàng thở ra đem bàn tay trong chăn ra.

      Thấy tay nàng, bạn khối băng nửa xoay người đột nhiên dừng lại cước bộ, ánh mắt nhanh chóng nhìn chằm chằm bàn tay tha.

      Ô... phải là bàn tay sao, có cái gì đẹp?

      ... Chẳng lẽ buổi tối chưa ăn no?

      Luôn lo lắng mình bị ăn, tại Quý Ngữ Hàm gặp việc lạ liền lo lắng nghĩ vậy...

      Hu hu, đây là tay, có gì ngon đâu!

      Chính mình run như cầy sấy, khối băng đột nhiên đưa tay giữ chặt tay nàng muốn lùi về bắt lại....

      "Ngươi, ngươi muốn gì?"

      Khối băng trả lời, chỉ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn bàn tay bé trắng nõn bị nắm ở trong lòng bàn tay.

      Tiệc tối hôm nay, khi hình ảnh Đoan Mộc Ly kéo tay nàng bắt đầu ngừng thoáng ở trong đầu .

      màn kia cũng có gì khả nghi, tại sao lại nhớ?

      nghĩ thông suốt vấn đề này, khối băng cảm thấy cánh tay trước mắt làm nhìn cực kỳ thuận mắt giờ lại rất thuận.

      "Bàn, bàn có điểm tâm!"



      Chương 64. Vương gia khối băng ghen (4)

      Ánh mắt lộ vẻ nhìn kỳ quái, da đầu Quý Ngữ Hàm run lên vội vàng tự cứu mình, nhắc nhở còn có đồ ăn khác.

      Hu hu, trễ như vậy mà ăn thịt tốt cho tiêu hóa đâu...

      Khối băng lạnh buốt mở miệng "Ta đói bụng."

      phải muốn ăn nàng?

      Vậy đừng dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái như vậy nhìn chằm chằm tay nàng?

      Quý Ngữ Hàm định đem tay rút về, nghĩ tới bị cầm chặt.

      chỉ như thế, ngón tay khối băng bắt đầu ở cổ tay nàng vuốt ve.

      Kỳ động tác này nếu người khác làm, Quý Ngữ Hàm lập tức cho rằng ăn đậu hủ của nàng.

      Nhưng khối băng trước mắt lộ ra khuôn mặt tuấn tú, tay nửa điểm độ ấm cũng có...

      Nhìn thế nào cũng làm người khác liên tưởng đến tình tiết ái muội kiều diễm gì.

      Cho nên Quý Ngữ Hàm nghĩ là...

      phải theo kế hoạch nên từ chỗ nào hạ đao chém tay nàng chứ?

      "Cái kia... Ha, kỳ tay cũng có gì, chút giá trị chứa đều có."

      Khối băng nam nhân để ý nàng hồ ngôn loạn ngữ, lấy ra khối khăn lụa bắt đầu lau tay vốn sạch .

      "..." Đây là muốn lau khô sạch rồi ăn hay lau khô sạch rồi chém?

      Quý Ngữ Hàm nghĩ đến đều là hình ảnh tốt đẹp.

      Lau đến nổi làn da tay nàng đều đỏ lên, khối băng rốt cục vừa lòng.

      Tay lạnh như băng nắm chặt, đem tay nàng toàn bộ nắm vào lòng bàn tay của mình.

      "..." Quý Ngữ Hàm hiểu gì.

      Rốt cuộc chuyện gì?

      cẩn thận thử đem tay rút ra

      Ánh mắt lạnh buốt lập tức quét về phía nàng.

      "..." Hu hu, được rồi, đại gia muốn làm gì cứ làm ...

      Quý Ngữ Hàm bi phẫn mặc nắm.

      Báo thù!

      Nàng về sau xây phòng xông hơi lớn, mỗi ngày đem đại khối băng này đẩy hâm nóng!

      "Ngươi vì sao lại ở bên cạnh Đoan Mộc Ly?" Khối băng nam nhân mở miệng hỏi.

      "..."

      Nên trả lời như thế nào đây?

      Ý thức của Quý Ngữ Hàm liền nhanh chóng xoay chuyển.

      Trước kia bọn họ có quan hệ thân mật, nhưng tại thể nàng là người trong hậu cung.

      Nên giải thích như thế nào việc nàng ở tẩm cung?

      Tóm lại để lộ ra chuyện Tiên Hạc quả là được... Ừm.

      "Ta nợ , sợ ta chạy, cho nên tự mình trông chừng ta."


      ........................................................

      Chương 65. Bị bắt xem nửa thân trần của mỹ nam... (1)

      Quý Ngữ Hàm trả lời bằng đáp án nửa nửa giả, nghe cũng rất hợp lý.

      Khối băng có hỏi gì, cúi đầu nhìn tay nàng trong lòng bàn tay của mình, đột nhiên nhớ tới Tam đệ luôn lải nhải chuyện còn chưa thành thân.

      "Chờ ta xong việc rồi, giúp ngươi trả."

      A?

      Quý Ngữ Hàm bị câu đầu đuôi biến thành sửng sốt, lát sau mới phản ứng được chuyện là nàng còn nợ Đoan Mộc Ly gì đó.

      Ách...

      việc gì phải giúp nàng "trả nợ"?

      Hơn nữa... Sau đó sao?

      Nàng phải ở bên cạnh làm tiểu nha hoàn sao?

      biết đãi ngộ thế nào, có trợ cấp thêm phòng sưởi ấm hay ...

      Khối băng cũng chưa cho nàng cơ hội để hỏi, lạnh buốt liếc nhìn nàng cái, đứng dậy .

      Quý Ngữ Hàm hiểu sao làm nhiều chuyện mà chuyện nàng nhìn cũng đều hiểu vậy?

      Về nằm giường, Quý Ngữ Hàm lùi về bên trong chăn, nghi hoặc bắt đầu suy nghĩ.

      Nhưng nàng còn có suy nghĩ được bao lâu, cửa lại bị đẩy ra, Đoan Mộc Ly đến.

      A a a...

      Tỉnh lại liền thấy khối băng Vương gia kia, thiếu chút nữa quên chuyện té xỉu lúc trước!

      Quý Ngữ Hàm vội vàng nhắm mắt giả bộ ngủ.

      Hu hu, địch nhân rất giảo hoạt quá cường đại, nàng phải bắt nhanh thời gian chạy trốn, tìm người giúp nàng báo thù!

      nghĩ tới, Đoan Mộc Ly chạy tới bên giường "Tiểu Quả Quả?"

      Khò khò... Nàng ngủ, nàng ngủ.

      "Xem ra ngủ ."

      Đoan Mộc Ly cười, thanh vang lên "Ta muốn làm cái gì đều có thể tùy tiện."

      "... Ngươi muốn làm gì!"

      Quý Ngữ Hàm nổi giận đùng đùng từ giường nhảy dựng lên, sau đó thét chói tai "Aaaaaaaaaa..."

      Hu hu hu, Quý Ngữ Hàm lệ chảy che ánh mắt "Ngươi cởi quần áo làm gì!"

      Đoan Mộc Ly vẫn như cũ nữa vạt áo mở rộng, thở dài.

      "Quả Quả, ngươi thực giảo hoạt."

      "... Ta chuyện ngươi cởi quần áo, đừng sang chuyện khác!"

      Đoan Mộc rời chỗ, ngồi bên người nàng, sờ sờ đầu nàng " ràng ngươi giả bộ ngủ, đợi ta đem áo cởi bỏ, mới mở to mắt... Aiiii."

      "..."

      Quý Ngữ Hàm nổi giận, buông tay "Ta... Ngươi vì sao còn mặc lại quần áo!"

      Đoan Mộc Ly lại thở dài "Dù sao cũng bị ngươi xem, mặc lại cũng có ích gì."
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, Thiên Thanhh5 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hoàng Thượng, thể ăn ta!

      Edit: Gom Tang_E
      Beta: Quảng Hằng

      <img class="alignnone size-full wp-image-25154" title="455e00dccc08cb1094ee37ba11" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/455e00dccc08cb1094ee37ba11.jpg" alt="" width="590" height="409" />


      Chương 66. Bị bắt xem nửa thân trần của mỹ nam... (2)

      "..."
      A a a... Đừng như nàng là sắc lang!

      Đoan Mộc Ly lách qua tay nàng đánh tới, sờ sờ đầu nàng.

      "Quả Quả ngoan, lần sau đầu tiên đem máu mũi lau khô rồi hãy tiếp tục dối, ngươi muốn xem."

      "... Ta bị lừa nữa!"

      Hừ, lần trước là dùng chiêu này, kết quả nàng chảy máu mũi! Nhưng vừa dứt lời, nàng cảm giác có cái gì ấm áp chảy ra...

      "Phách"

      chăn gấm ra đóa huyết hoa nho .

      Hu hu... Đủ loại bi phẫn a!

      "... Đây là do tức giận!" Quý Ngữ Hàm luống cuống tay chân bôi bôi cái mũi. Ô...

      "Được, là tức giận, ngươi cái gì là cái đó.”

      Đoan Mộc Ly cười cười đầy cưng chiều, đưa tay giúp nàng đem cái mũi lau khô.

      Bởi vì động tác của , cảnh xuân bên trong vạt áo nửa mở rộng lộ ra trước mắt Quý Ngữ Hàm...

      Máu mũi liền rục rịch có xu hướng chảy tiếp...

      Quý Ngữ Hàm trong lòng liều mạng nhắc nhở mình phải hài hòa, phải thuần khiết.

      Cố gắng nửa ngày, nàng đem ánh mắt dời , đến mặt Đoan Mộc Ly.

      Chẳng qua... Đầu nàng tại có chút choáng váng, năng lực chống lại dụ hoặc trực tiếp giảm xuống.

      Cho nên nàng vừa thấy mặt Đoan Mộc Ly cũng rất muốn chảy nước miếng...

      Hu hu, bi phẫn!

      Nam nhân ràng thực xấu xa a! thể bị sắc đẹp mê hoặc!

      Quý Ngữ Hàm thập phần hung ác nhìn " cần giả vô tội!"

      "Quả Quả, kỳ cần hung dữ như vậy."

      Đoan Mộc Ly thở dài "Ngươi muốn làm gì làm , ta phản kháng."

      "Ngươi còn giả bộ!"

      Quý Ngữ Hàm rất muốn đập bẹt " ràng ta bị ngươi ức hiếp!"

      "Ta ức hiếp ngươi cái gì?"

      "Ngươi..."

      Nổi giận đùng đùng Quý Ngữ Hàm bị nghẹn.

      Giống như tìm thấy chứng cớ?

      Nam nhân này mặc kệ làm chuyện xấu gì đều có thể tìm ra chứng cứ đường hoàng, nhưng lại ở người nàng... Hu hu!

      "Ta thèm nghe ngươi nữa!"

      Hu hu, ý chí của nàng đủ kiên định, chống đỡ được mỹ nam kế, vẫn là nhịn ngày .

      Dù sao địa hình trong cung nàng cũng hỏi thăm ít rồi, nàng quyết định, ngày mai bỏ chạy!

      A a a... Chờ nàng trở về báo thù !

      ..............................................................

      Chương 67. Lần đầu tiên ôm nhau ngủ (1)

      Lại nằm vào bên trong chăn, Quý Ngữ Hàm quyết định chủ ý, lần này mặc kệ cái gì nàng cũng tiếp lời.

      trận thanh tất tất tốt tốt.

      Cũng biết Đoan Mộc Ly cởi hay mặc quần áo, Quý Ngữ Hàm nhắm chặt mắt, để ý tới .

      lát sau, có người nằm giường.

      Long sàng rất lớn rất lớn, dù nằm cùng chỗ, ở giữa cũng cách rất xa, nên Quý Ngữ Hàm cũng lo lắng

      Chính là nàng sắp từ từ nhắm hai mắt thôi miên mình hãy ngủ , lại nghe thanh rất êm tai của Đoan Mộc Ly... đúng, là thanh xấu xa vang lên.

      "Quả Quả, cùng ta trò chuyện ."

      , , nhất định !

      Quý Ngữ Hàm căm giận chu miệng lên, để ý tới .

      Đoan Mộc Ly nghiêng thân, cười nhìn nàng cách xa khoảng cách, ra tiểu nữ nhân giận lẩy.

      “Quả Quả, ngươi chịu trách nhiệm với ta" ... Còn lời này làm người khác hiểu lầm!

      Nhưng lần này nàng bị lừa, thích cái gì , nàng coi như có nghe thấy!

      "Trước kia trong tẩm cung chỉ có ta, còn có bọn quỷ lại đây cùng ta chuyện, ngươi bây giờ gần ta nhất, bọn họ đều được."

      Đoan Mộc Ly cười cười "Ngươi ngươi nên chịu trách nhiệm hay ?"

      "..." Gió lạnh từng trận, khí phơ phất...

      Đoan Mộc Ly tiếp "Trước kia mỗi lần bọn họ ra, ta còn phải cùng bọn chào hỏi."

      "..." Hu hu...

      Quý Ngữ Hàm sợ hãi, chợt nghe đến Đoan Mộc Ly thập phần thân thiết mở miệng "Ngủ chưa?"

      "A..."

      Trực giác cho rằng chào hỏi, chuyện phiếm với quỷ, Quý Ngữ Hàm sợ tới mức lập tức lui đến bên cạnh .

      "Làm sao vậy, Tiểu Quả Quả?"

      Đoan Mộc Ly thập phần "phối hợp" giang hai cánh tay, đem người nào đó ôm vào lòng, thập phần vừa lòng với hiệu quả này.

      "Quỷ..." Hu hu.

      "Làm gì có quỷ?"

      Trong lòng ôm giai nhân, Đoan Mộc Ly cười đến cực kỳ vừa lòng, chẳng qua thanh vẫn hoàn toàn vô tội.

      Quý Ngữ Hàm dám mở mắt, run run "Ngươi vừa rồi còn chào hỏi với bọn họ."

      "Nga, ngươi cái kia. "Đoan Mộc Ly "Bừng tỉnh hiểu ra"

      "Ta chỉ là làm mẫu cho ngươi xem ta chào hỏi bọn họ như thế nào."

      xong khẽ vuốt tóc người trong lòng.


      Chương 68. Lần đầu tiên ôm nhau ngủ (2)


      Ừm, cảm giác ôm như thế này tốt.

      Đoan Mộc Ly thập phần vừa lòng hiệu quả này.

      Mặt thực nóng, nơi nóng nhất là cái mũi.

      Nhưng Quý Ngữ Hàm xác định lần này phải vì chảy máu mũi, mà vì...

      Nàng nhìn trước mắt... cơ bắp trơn nhẵn rắn chắc cọ chóp mũi của nàng, sắp dán đến mặt nàng, đầu hôn mê choáng váng.

      Nàng cái gì đều thấy được, cái gì đều ...

      cơ ngực là cái gì, là cái gì...

      Đầu tiên là bị dọa, sau lại choáng váng vì "Sắc", Quý Ngữ Hàm qua nửa ngày mới dần khôi phục ý thức bình thường, ý thức được... Nàng lại bị lừa!

      "Đoan Mộc Ly! Ngươi buông ra!"

      Nàng ngẩng đầu, đối với nam nhân cười trợn mắt nhìn.

      Đoan Mộc Ly hướng nàng nháy mắt mấy cái, làm ánh mắt "ta hiểu được".

      " buông."

      Suy nghĩ trong chốc lát hiểu được ánh mắt kia có ý tứ gì, Quý Ngữ Hàm lửa giận ngập trời hỏi "Mắt ngươi bị chuột rút hả?"

      "Muốn ta sao?"

      "Đương nhiên!"

      "Ta biết ngươi ngại thừa nhận ngươi muốn ôm ta" Đoan Mộc Ly cười

      "Cho nên ta phải phối hợp với ngươi, mặc kệ ngươi gì, ta đều buông tay"

      "..." A a a... Ngụy biện tà thuyết!

      Quý Ngữ Hàm nổi giận, cố gắng từ trong lòng chui ra.

      Luôn cười, sắc mặt Đoan Mộc Ly thay đổi, đè nàng lại "Tiểu Quả Quả, ngươi lộn xộn tiếp nữa ta nghĩ ngươi câu dẫn ta."

      "..." Quý Ngữ Hàm cứng đờ, nhiệt khí từ đầu chạy đến chân, cả người đều biến thành đỏ bừng.

      Nghe hiểu, nghe hiểu... Hu hu, kỳ nàng cái gì cũng hiểu!

      Cũng dám lộn xộn, Quý Ngữ Hàm thập phần bi phẫn theo thương lượng.

      "Ngươi biết chính mình bậy, buông!"

      " buông."

      vất vả đợi nàng "chủ động" thương nhung nhớ, Đoan Mộc Ly rất cao hứng, làm sao buông được.

      "... buông ngươi hối hận!"

      Tuy rằng coi biểu của nàng hề thay đổi... Câu hung dữ thế nào tin, nhưng lần này nàng !

      Đoan Mộc Ly tin tưởng, vuốt vuốt sợi tóc của nàng "Quả Quả ngoan, ngủ sớm chút ."

      "..."

      A a a... Đêm mai biết lợi hại của nàng!
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, Thiên Thanhh4 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 69. Chạy khỏi hoàng cung (1)

      Edit: Gom Tang _ E
      Beta: Quảng Hằng



      Tuy trong lòng cảm thấy bi phẫn, nhưng nằm trong lòng Đoan Mộc Ly đêm nay, Quý Ngữ Hàm ngủ say vô cùng.

      Sáng hôm sau khi tỉnh lại, sinh hoạt giống như bình thường, Đoan Mộc Ly vào triều.

      Hắc hắc hắc...

      Đây là ngày nàng chờ đợi lâu!

      Từ giường đứng lên, dùng tốc độ nhanh nhất rửa mặt chải đầu, ăn cơm, Quý Ngữ Hàm bắt đầu làm việc.

      Đầu tiên, đem bức họa đồ trong cung nghe được từ chỗ Tiểu Dật lấy ra, sau đó...

      Chuẩn bị chuyện trả thù Đoan Mộc Ly.

      Làm xong, Quý Ngữ Hàm bắt đầu đánh giá gian phòng này.

      Bên trong tẩm cung, đồ đáng giá rất nhiều, nhưng có ngân phiếu để mang theo.

      Trừ bỏ biết niên đại lạc hậu này là gì, nhưng nàng nhìn ra, đáng giá nhất hẳn là viên dạ minh châu có nhiệm vụ làm đèn đầu giường kia.

      Nếu lấy xuống rồi mang , giống như mục tiêu quá lớn, dễ dàng bị bắt a...

      Nghĩ nghĩ, Quý Ngữ Hàm buông tha cho dạ minh châu, trực tiếp đến hộp trang sức.

      Chọn mấy thứ như thực đáng giá, nhưng lại khoa trương, cảm giác phú hộ bình thường cũng có thể mua được đem bọc lại, coi như lộ phí đường.

      Ha ha ha... Cuộc sống tốt đẹp, nàng đến đây!

      Ban ngày, Đoan Mộc Ly hơn phân nửa làm chính , rất ít khi trở về, đồ ăn đều là tứ đại thị vệ thay phiên đưa tới.

      Rốt cục chịu đựng được đến thời khắc trời hơi tối, Quý Ngữ Hàm đầu cái bao vải , tinh thần phá lệ phấn chấn ra ngoài tẩm cung.

      Nhưng đợi nàng lên bờ bốn năm phút, nàng cười nổi.

      Ly Tú cung... Cung này, phải nên ở phía nam sao?

      Nhưng ràng đây là hướng Bắc mà!

      Liên tục gặp mấy cung điện, Quý Ngữ Hàm rốt cục bi phẫn nhận —— Nàng bị Tiểu Dật lừa!

      Đường đều sai, chẳng lẽ tại lại phải về tẩm cung?

      được, ra , cái gì cũng đều phải thử lần!

      Hơn nữa hoàng cung lớn như vậy, tránh được người nào cũng có thể tránh trước, chung quy so với trở về, bị đại sắc lang sỗ sàng tốt hơn.

      Nghĩ như vậy, Quý Ngữ Hàm khôi phục tin tưởng, cẩn thận dán sát tường mà .

      Lần này bản thân nghĩ thông suốt, trước tiên phải trộm bộ quần áo cung nữ mới được a...


      Chương 70. Chạy ra khỏi hoàng cung (2)

      Tên các cung đều nghe qua, nhưng Tiểu Dật có thể cho nàng sai phương hướng, lúc trước tác dụng của các cung điện cũng nhất định là giả.

      Hu hu... Tiểu Dật cái bụng ngươi đen!

      tại chỉ có thể loạn ...

      Nhìn nhìn chung quanh, Quý Ngữ Hàm như mèo hạ thắt lưng, tránh thoát đội thị vệ tuần tra, hướng cung điện thoạt nhìn hẻo lánh hoang vắng chạy tới.

      Cung điện này rất lớn, trước kia nhất định có chủ nhân lợi hại, tại dù có người ở, nhưng cũng có thể tìm bộ quần áo?

      Quý Ngữ Hàm cẩn thận đẩy cửa gỗ, muốn thử thời vận.

      Két!

      Vừa mở cửa, nàng hoàn toàn miệng thở khí lạnh, Đoan Mộc Ly?

      Hu hu, nhanh như vậy bị bắt được?

      Nhưng ngay sau đó nàng phát bên trong ánh sáng quá mờ, nàng nhìn lầm.

      Cách cửa đại khái hơn hai mươi bước, người ngồi ghế kỳ cùng Đoan Mộc Ly chút cũng điểm nào giống nhau, nhưng biết tại sao, nếu nhìn thoáng qua, hai người lại rất giống.

      Ách... nghĩ tới trong cung bỏ hoang cũng có người.

      Quý Ngữ Hàm ngốc nghếch nhìn người trước mặt.

      Nàng đau lòng vì... Bản thân có tính cách tương xứng với khuôn mặt diễm.

      Nhưng so với người trước mắt

      Ai, đẹp đẽ cùng kiều diễm cũng giống nhau a...

      Nàng nhiều nhất chỉ có thể là tiểu bạch thỏ thành tinh, người trước mắt lại có thể là hồ ly thành tinh.

      Có kinh nghiệm lúc trước vừa gặp liền nhìn nhầm Đoan Mộc Ly, lần này Quý Ngữ Hàm dám tùy tiện cho rằng người trước mắt là nữ nhân.

      Nhưng mà...

      Người này mặc thân y phục đỏ thẫm, trong tay cầm bức thêu chưa xong, hẳn là nữ nhân?

      Vừa muốn mở miệng, Quý Ngữ Hàm lại cảm thấy đúng.

      Trong đầu tìm tòi vòng, nàng phát tạo hình này cùng Đông Phương Bất Bại (*) giống nhau ...

      ( nhân vật nổi tiếng trong truyện võ hiệp, tu luyện nội công nam biến thành nữ, chuyên mặc bộ y phục màu đỏ.)

      Bị ý nghĩ của mình làm sợ run người, nàng hoang mang biết nên gọi người đó như thế nào.

      "Cái kia, ngươi làm việc của ngươi ."

      Quý Ngữ Hàm xấu hổ nở nụ cười "Ta chỉ tìm bộ quần áo, lập tức ."

      Xung quanh chỉ có cung điện hoang vắng như vậy, nơi khác nàng cũng dám xông loạn.

      Cho nên tuy mỹ nhân trước mắt này, xuất ở trong cung điện hoang vắng nhìn có chút kỳ quái, Quý Ngữ Hàm vẫn kiên trì ở lại.


      Chương 71. Chạy ra khỏi hoàng cung (3)

      Sợ bị người khác nhìn thấy, nàng vội vàng quay lại đóng cửa cho kĩ.

      Bởi vì động tác của nàng, ấn ký màu vàng bên gáy ở ngoài ánh sáng chợt ra.

      Ánh mắt híp lại, bàn tay hồng y mỹ nhân vận sẵn nội lực chợt thả lỏng.

      Quý Ngữ Hàm biết mình vừa ở tại Quỷ Môn Quan vòng suýt chết), hướng đại mỹ nữ mị..... kêu đại mỹ nhân .

      Hướng đại mỹ nhân cười cười, nàng nhìn chung quanh, bắt tay vào tìm quần áo.

      Cung điện này tựa hồ lâu có người đến đây, nơi nơi đều là bụi bặm, động tác hơi mạnh chút, làm người bị ho vì bụi bặm bay lên.

      Nhưng vật dụng nơi này đầy đủ, ngay cả chén trà bàn cái cũng thiếu, biết chủ nhân lúc đầu chuyển đến là người nào, nhưng vật gì cũng hề mang .

      Tìm được căn phòng của cung nữ nghỉ ngơi, Quý Ngữ Hàm mở ngăn tủ ra, bên trong quả nhiên có mấy bộ y phục cung nữ.

      Ha ha, kỳ khai đắc thắng (thắng ngay trong trận đầu), điềm tốt a!

      Quý Ngữ Hàm vui vẻ chạy đến sau bình phong đổi quần áo, sau khi mặc xong, bước nhanh chạy ra.

      "Cái kia..."

      Quý Ngữ Hàm vẫn biết nên gọi người trước mắt là gì "Ngươi quen ta sao?"

      Mỹ nhân chuyện nhìn nàng.

      Cùng đối diện gần gũi như vậy, Quý Ngữ Hàm mới phát con mắt của màu đen nhưng lại phát ra tia sáng tím, phải thực trong suốt, nhìn ngược như lấp lánh màu sắc của châu ngọc.

      ràng đánh giá người mà thôi, ánh mắt lại có vẻ lưu ly mị hoặc.

      Đẹp đến mức câu hồn người khác... Quý Ngữ Hàm suýt nữa chảy nước miếng.

      Mỹ nhân như vậy có khả năng là cung nữ?

      Quý Ngữ Hàm vẫn có hỏi Đoan Mộc Ly hậu cung có những ai, cho nên tại cảm thấy...

      Người trước mắt ra có thể là sủng phi của .

      Vậy hẳn biết tồn tại của nàng? Bằng tha thứ cho chuyện có nữ nhân ở bên trong tẩm cung của Đoan Mộc Ly.

      Quý Ngữ Hàm yên tâm, chỉ cần đừng nhanh chóng tiết lộ hành tung của nàng là được.

      "Ta trước, tạm biệt."

      Khoát tay, Quý Ngữ Hàm tâm tình tốt ra cửa.

      Hắc hắc hắc, nàng muốn nghênh đón cuộc sống mới tốt đẹp!

      Gần như nàng vừa bước ra cửa, mỹ nhân ghế liền đứng lên.

      Thân cao giống như Đoan Mộc Ly sai biệt lắm, đại khái khoảng... 1m85 .

      Chúc mừng Quý Ngữ Hàm, lần này nàng cùng người nam nhân chứng minh nàng có ngực...

      :))
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, Thiên Thanhh4 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 72. Chạy ra khỏi hoàng cung (4)

      Edit: Gom Tang_ E
      Beta: Quảng Hằng


      Ra cửa, chuyện thứ nhất Quý Ngữ Hàm làm chính là vươn tay cọ tầng bụi dày, xoa lên mặt, sau đó lau lên tay cùng cổ tay, để tránh lộ ra màu da trước kia.

      Hi, trời còn chưa sáng, hẳn quá dễ dàng nhận ra nàng.

      Nhiều lối rẽ như vậy, bên kia càng dễ dàng ra ngoài...

      Do dự chút, Quý Ngữ Hàm nhắm mắt tùy tiện chọn đường.

      tại hoàn toàn dựa vào số phận !

      được hơn hai mươi bước

      Hu hu, số của nàng quả nhiên tốt mà!

      Cảnh tượng trước mắt là đám người vội vàng tới, đầu đúng là Chu Tước vừa rời khỏi Đoan Mộc Ly.

      Đừng chạy, đừng chạy, chạy liền có vẻ khả nghi ...

      Ở trong lòng ngừng nhắc nhở, Quý Ngữ Hàm xoay người, quẹo vào đường mòn, để tránh phải đối diện với Chu Tước.

      Khẩn trương về phía phía trước, thẳng đến phía sau tiếng bước chân muốn , Quý Ngữ Hàm thở dài nhõm hơi.

      Phù...

      May quá, hữu kinh vô hiểm (có chút sợ hãi nhưng sao).

      Nhưng nơi trước mắt...

      Lầu các tinh xảo, bên trong cửa sổ rộng mở lụa mỏng mềm mại như múa, dường như có mùi thơm son phấn bay ra.

      Nhất định là nơi nữ nhân ở, lại giống cung điện xa hoa bình thường ...

      Là nơi Đoan Mộc Ly giấu giai nhân?

      nghĩ tới, Quý Ngữ Hàm đột nhiên nghe thấy tiếng kinh hỉ kêu to "Thân thể của nàng vừa vặn!"

      A?

      Còn chưa phục hồi lại tinh thần có người bổ nhào vào người nàng, mang đến mùi hương rất nặng.

      Ách...

      Kỳ đó là đồ trang điểm di động ...

      Quý Ngữ Hàm hóa thạch nhìn trước mắt... Khuôn mặt đen đen,trắng trắng, hồng hồng.

      Người này chắc là vừa đánh cướp xong cửa hàng son phấn nhà ai đó, đem "Chiến lợi phẩm" đều đánh hết vào mặt, trang điểm còn đậm hơn geisha Nhật Bản, phỏng chừng đánh cái mặt nàng ta đều có thể xuất vết nứt.

      "..." Quý Ngữ Hàm khóe miệng run rẩy vài cái "Có, có việc sao?"

      " nương, nương tại có việc sao?"

      Người kia nhào vào người nàng ánh mắt nháy mạnh, hư hư thực thực liếc mắt đưa tình giọng hỏi lại nàng.

      Nàng này trang điểm quá đậm, nháy mắt như vậy, phấn bột tuôn xuống, giống như tuyết rơi...

      "..." Quý Ngữ Hàm cảm giác động kinh lại thân thiết vẫy vẫy tay bé với nàng...


      Chương 73. Chạy ra khỏi hoàng cung (5)

      Quý Ngữ Hàm rơi lệ.

      Trong cung quả nhiên là nhân như mây, tùy tiện hai bước có thể gặp phải lực sát thương lớn như vậy.

      "Ta, ta có việc." Nàng tại thầm muốn bỏ chạy... Hu hu.

      "Nga" Bạn trang điểm đậm đậm kia thân mật ôm nàng về hướng tiểu lâu trước mắt "Vậy theo ta."

      "... Ta ta có việc."

      Vừa tiến vào, Quý Ngữ Hàm mới phát người bên cạnh rất cao, nhìn ra có thể là 1m8, hơn nữa sức lực lớn, tuy rằng nàng cố gắng tránh tay nàng ấy, nhưng bị nàng ấy cứng rắn kéo vào tiểu lâu.

      Bi phẫn, nàng đánh lại Đoan Mộc Ly cùng bạn khối băng, thể ngay cả nữ nhân, sức lực cũng so tới chứ!

      Quý Ngữ Hàm cố gắng tránh

      Sau đó nàng bị bạn trang điểm đậm khiêng vai mang ...

      nhanh sải bước vào bên trong, bạn trang điểm đậm đem nàng ném tới ghế dựa, môi cười to như bồn máu, "Bảo ta Phi Phi là được, tiểu nương, cám ơn nương tới hỗ trợ."

      "..." Quý Ngữ Hàm run lên chút "Ta muốn hỗ trợ..."

      Phi Phi tay "Phách" chụp đến vai nàng "Khách sáo cái gì ~ "

      "..." Hu hu, tại nàng mới biết được, tẩm cung của Đoan Mộc Ly là nơi tốt đẹp như vậy...

      Ép buộc nửa ngày, Quý Ngữ Hàm hiểu được đây là chuyện gì.

      Nơi này là Vũ Linh phường của hoàng cung, người trang điểm đậm trước mắt kêu Phi Phi là lão đại Vũ Linh Phường.

      Đêm nay nhóm ca vũ phải biểu diễn, nhưng có vài vị nương tối qua bị đau bụng, hôm nay đều cùng toilet kết tình gắn bó keo sơn, Phi Phi ngay cả người thay thế bổ sung đều đá lên sân khấu, nhưng còn thiếu người.

      Vũ đạo sớm tập luyện tốt, thiếu người, đội hình liền rối loạn, căn bản có cách nào lên sân khấu, nên lão đại Phi Phi thực gấp gáp.

      Sau đó Quý Ngữ Hàm bị nàng phát ...

      Run lên mấy lần, Quý Ngữ Hàm lui bên trong ghế dựa "Ta chưa cùng các ngươi luyện tập qua, có cách nào múa."

      " cần sợ!"

      Phi Phi chưởng chụp đến "Ngươi đứng ở góc khuất, chỉ cần đừng lăn xuống đài là được, phía trước ngươi, tay áo người khác đều vung cao, cũng thấy động tác của ngươi."

      "... Nếu thấy , vậy thiếu người cũng thành vấn đề."

      " được! Ta lập đội hình, cho dù chỉ đóng vai cây cột, cũng phải có người đứng ở vị trí kia cho ta!"
      (chị đóng vai cây cột :)))

      "..." Đây là nàng chọc tới thổ phỉ sao?


      ....................................................................

      Chương 74. Bị bắt hiến vũ (1)

      "Cái kia... Các ngươi bình thường đều ở trong cung?"

      "Hỏi cái này làm gì?"

      "Khụ, nếu muốn ta hỗ trợ, có thể, nhưng khi các ngươi ra khỏi cung phải đem ta mang ra ngoài."

      "Được!" Phi Phi đáp ứng, xách nàng tha "Thay quần áo !"

      "..." Quý Ngữ Hàm rơi lệ.

      Nếu phải nàng ta trang điểm đậm như vậy, nàng nghĩ nàng ta là nam nhân.

      Nàng coi như làm cây cột sơn màu lần ...

      Hắc hắc, tại nhịn chút, sau đó nàng có thể thuận lợi trốn a!

      Mọi người muốn lên sân khấu, vài vị nương đau bụng cũng ổn, định ra cung tìm đại phu xem bệnh.

      Trong cung mặc dù có ngự y, nhưng thể tùy tiện xem bệnh cho các nàng.

      "Mỹ nữ, mỹ nữ, các ngươi muốn xuất cung?"

      Ánh mắt Quý Ngữ Hàm lập tức sáng lên tới tiếp cận "Có thể giúp ta việc ?"

      "Giúp ta mang cái này ra ngoài, tùy tiện tìm khách điếm náo nhiệt gì đó bỏ lại là được."

      Đều vội vã ra cung, vài vị ca vũ hỏi nhiều, tiếp nhận bao vải , ôm bụng bỏ chạy ra cửa.

      Hắc hắc hắc... Đoan Mộc Ly, ngày mai ngươi liền thảm!

      Nghĩ như vậy, tâm tình Quý Ngữ Hàm thập phần khoái trá tiếp nhận y phục vải mỏng của người múa, trốn sau bình phong thay quần áo.

      Sửa sang lại cổ áo, nàng mới nhớ tới màu vàng ấn ký bên gáy.

      Nguy hiểm , nguy hiểm , thiếu chút nữa đem cái này quên, nếu bị phát ai cũng đều biết nàng là vật sở hữu của Đoan Mộc Ly, muốn chạy cũng đừng hòng.

      Lấy bút kẻ lông mày của nhóm diễn viên múa vẽ lên tay, biến thành tay đen kịn, sau đó lau ở cổ, Quý Ngữ Hàm mới yên tâm.

      Phi Phi vừa nhìn thấy nàng, chậm "Sao nhìn ngươi giống cục than vậy!"

      "..." Rơi lệ.

      "Trắng" như ngươi, mới thể nhìn.

      Quý Ngữ Hàm cười gượng hai tiếng "Dù sao cũng làm cây cột, đen đen ."

      Như vậy mới dễ bị nhận ra, hu hu.

      Vũ đạo kỳ rất phức tạp, tại mới học kịp rồi, nên đôi mắt Phi Phi như hai động tối phát ra tia sáng, đưa ra biện pháp hữu hiệu nhất

      "Các nàng làm như thế nào ngươi liền học theo như vậy, nếu múa sai đêm nay ngươi liền theo ta ngủ!"

      "..." Quý Ngữ Hàm run lên, đây là ý gì?

      Miệng toe tóe, Phi Phi chế nhạo "Buổi tối ta xóa lớp hóa trang."
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, Thiên Thanhh4 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      75.Bị bắt hiến vũ (2)

      Edit: Gom Tang_ E

      Beta: Quảng Hằng

       

      "..."

      Hu hu, ra ngươi cũng biết ngươi có khuôn mặt thực dọa người!

      muốn lên thuyền giặc, tại muốn chạy cũng còn kịp, hơn nữa còn phải trông cậy vào các nàng ấy  đem nàng mang ra cung.

      Quý Ngữ Hàm đành phải cắn răng thử lần.

      Nàng lúc tiểu học có học qua vũ đạo, tuy rằng n năm nhảy, nhưng mà vẫn là có thể đủ tư cách nhảy bừa chứ?

      Nhưng chờ nàng đứng ở đài biểu diễn, Quý Ngữ Hàm còn nghĩ như vậy .

      Đây là tòa tiểu lâu hình cung, nhóm chủ tử ngồi ở lầu hai vui chơi giải trí, nhìn các nàng dưới lầu biểu diễn.

      Chuyện hủ bại hưởng lạc như vậy, Đoan Mộc Ly tự nhiên cũng ở trong đó, bên cạnh còn có bạn khối băng ngồi tỏa ra hàn khí.

      Kỳ khoảng cách rất xa , nhưng sao nàng lại cảm thấy...

      Đoan Mộc Ly vừa rồi nhìn nàng cái? Còn nở nụ cười?

      Ảo giác, ảo giác, nàng ngay cả ánh mắt Đoan Mộc Ly dài ngắn ở đâu đều thấy , càng miễn bàn ánh mắt của tại liếc về phía nào .

      Nàng tuyệt đối là tự mình hù dọa mình!

      Ở trong lòng an ủi chính mình phen, Quý Ngữ Hàm hề khẩn trương, khi tiếng đàn sáo vang lên, nàng cũng chăm chú nhìn người bên cạnh bắt chước.

      Kỳ múa may loạn xạ chỉ mình nàng, vòng ngoài mọi người là tay áo vung vẫy qua lại, nhiều nhất là vị trí đứng có chút biến hóa, người múa đơn chính giữa mới là nhân vật mấu chốt.

      Phi Phi vẫn là mang khuôn mặt trang điểm rất đậm, đứng ở hành lang lầu , nhìn tình huống nhóm múa.

      Nàng ấy nhìn giống như người làm ăn bình thường, quan tâm thuộc hạ của mình có làm sai gì , chỉ có ám khí nàng giấu trong tay áo, tay sẵn sàng mới có thể tiết lộ mục đích chân của nàng.

      Mắt đột nhiên nhíu lại, Phi Phi có chút thể tin được chủ nhân đưa nàng ám hiệu, được động thủ ?

      Cùng chủ nhân trao đổi vài ánh mắt, Phi Phi thập phần kinh ngạc nhìn về phía Quý Ngữ Hàm.

      Vậy giải quyết cục than kia?

      Bảo bối của Đoan Mộc Ly?

      Điên rồi, ánh mắt gì đây!

      Tuy rằng hoài nghi, nhưng Phi Phi vẫn vội vàng ám chỉ thủ hạ trong nhóm múa, ngừng lại kế hoạch.

      nương múa đơn muốn nhảy lên, giống tiên giáng trần bay nhàng về phía lầu hai, dựa theo kế hoạch, nàng múa đến Đoan Mộc Ly đâm nhát xuyên người.

      tại kế hoạch đột nhiên bỏ dở, nàng ấy sửng sốt lui về phía sau, nhưng người còn trung, liền quên động tác, mắt thấy sắp ngã xuống.

      Mồ hôi chảy như thác...

      76.Bị bắt hiến vũ (3)

      Quý Ngữ Hàm nhìn nương kia lập tức ngã dẹt, run lên.

      xui xẻo như vậy? Nhảy bừa cũng ngã sao?

      Đầu còn chưa lấy lại tinh thần, thân thể có phản ứng ——

      Quý Ngữ Hàm liên tục lui lại mấy bước.

      Mấu chốt là...

      Nàng tại đứng bên mép đài biểu diễn cao cả thước, lui về phía sau như vậy... Nàng liền ngã xuống .

      chân đạp vào khoảng , Quý Ngữ Hàm hoảng sợ, cũng thấy chính mình cách mặt đất bao nhiêu, đưa tay bắt loạn, nghĩ muốn bắt được bục gỗ bên cạnh.

      ... ….Nhưng nàng bắt lấy chính là mắt cá chân của vũ cơ chạy tới cứu người

      Bất ngờ kịp phòng thủ lại bị người bắt lấy, vũ cơ cũng kêu sợ hãi ngã về phía sau, cũng đưa tay bắt loạn, bắt được người khác.

      Giống như hiệu ứng Domino, nhóm vũ cơ đám rớt xuống đài, tiếng thét chói tai vùng.

      Buổi biểu diễn này hoàn toàn bị hủy .

      Mà Quý Ngữ Hàm sớm nên bị đè thành bánh thịt lại thần kỳ từ bên trong đống người bay ra, vững vàng dừng ở đài.

      tại đài chỉ có mình nàng...

      Bị mọi người đồng loạt dùng ánh mắt vây quanh, Quý Ngữ Hàm cảm thấy áp lực tương đối lớn, lớn đến mức nàng muốn khóc.

      Hu hu, xảy ra chuyện gì?

      Phi Phi thái dương nổi gân xanh.

      Trời ơi, đen như khúc than còn chưa tính, lại còn là khúc than phá hoại!

      Ánh mắt của Đoan Mộc Ly rốt cuộc bị sao vậy?

      Cơn tức lớn đến mức lúc chạy lên đài, trong đầu Phi Phi nghĩ ra chủ ý là ——

      Tìm cơ hội đem khúc than bắt , nghiên cứu nàng ta có mị lực gì.

      "Hoàng Thượng tha mạng!" Phi Phi cố giọng mở miệng, "Dân nữ quản giáo chu toàn, cái này..."

      " có việc gì."

      Thanh ôn hòa của Đoan Mộc Ly ngắt lời Phi Phi, "Biểu diễn cũng thể dừng lại, nếu mọi người đều bị thương, để cho vị tiểu thư này múa đơn ."

      "..."

      Toàn bộ người ở đây, nhất là vương công đại thần cùng tứ đại thị vệ quen thuộc Đoan Mộc Ly đều hoảng.

      Hoàng Thượng của bọn họ gần đây... Càng ngày càng huyền ảo a.

      Quý Ngữ Hàm trước mắt đen lại, đây phải cố ý chỉnh nàng sao?

      Hu hu, nhất định là bị nhận ra rồi!

      Nam nhân này ánh mắt kiểu gì vậy a, nàng đều đem mình biến thành đen như vậy, Thanh Long cùng khối băng, bọn họ cũng chưa nhận ra được, vì sao lại có thể nhận ra là nàng!

      77.Bị bắt hiến vũ (4)

      Nàng lúc trước làm sao có thể đột nhiên từ bên trong đống người bay ra ngoài, ra là ra tay!

      Quý Ngữ Hàm cảm giác người bạn mang tên “Tự do” nhanh chóng chạy vội tới bên người nàng , đột nhiên "Cạch" cước đá bay nàng, lại xoay người chạy...

      Hu hu...

      Nếu bị bắt, muốn chưng muốn nấu tùy là được, việc gì phải bắt nàng nhảy múa...

      Bên người ngầm thúc dục mà tạo thành "trận tuyết ", Phi Phi hướng về phía nàng chớp mắt, mau nhảy !

      Quý Ngữ Hàm ra tay, dù sao cũng trốn thoát vận mệnh bị ăn, dù sao cũng đều chết, nàng mới nhảy đâu!

      ở trong lòng bi tráng , thanh của Đoan Mộc Ly thập phần ôn hòa lại vang lên.

      "Nếu nhảy tốt, đêm nay liền lưu lại thị tẩm."

      "..."

      trận thanh của chén ly đổ vỡ, những lời này thành công làm cho nhóm người co rút.

      Quý Ngữ Hàm cũng sắp co rút, "Nếu, nếu nhảy tốt?"

      " Nhảy tốt."

      ra sao...

      Quý Ngữ Hàm rầu rĩ than thở, "Chẳng lẽ thả ta ?"

      "Đương nhiên."

      A?

      Quý Ngữ Hàm sửng sốt, hay giả?

      Nàng ngẩng đầu, Đoan Mộc Ly chỉnh người thành nghiện, kỳ căn bản nhận ra nàng?

      Cách xa như vậy, cũng thấy mặt có biểu tình gì, nhưng mà bên cạnh nhiều vương công đại thần như vậy, chung quy dối, thực tính toán gì hết?

      Quý Ngữ Hàm trong nháy mắt liền tỉnh táo tinh thần, nhảy đẹp quá vất vả, nhảy kém còn dễ dàng sao?

      Ha ha ha, tự do ở phía trước rồi!

      Nhảy múa...

      Nếu tính ở đại học khi đó có vũ hội giao lưu, điệu múa nàng nhảy lần cuối cùng trước ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, tiết nghệ thuật hay nhất là ở sân thể dục tại trường học, tiết mục tập thể hay nhất chính là... “múa thỏ”.

      Kỳ năm đó “múa thỏ” rất thịnh hành ... Nhưng mà nàng tại nhớ là múa như thế nào, chỉ nhớ tên này.

      Cho nên lâu sau đó, mọi người liền nhìn đến khuôn mặt đen như than nhảy tới nhảy lui đài, nhảy tới nhảy lui...

      Tim của mọi người cũng bị " Điệu múa" làm cho càng ngày càng yếu ớt, càng ngày càng yếu ớt.

      Sau thời gian chén trà, Quý Ngữ Hàm vẫn còn nhảy.

      Mọi người đều nóng nảy.

      Đứa nhà ai bị động kinh, mau nhận trở về, đừng ở chỗ này hù dọa người!
      minhminhanhngoc, ngocanh, Thiên Thanhh3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :