Tuyệt Sắc Nghiệt Độc Sủng Tác giả: Ám Hương Ảnh Di Thể loại: Xuyên , NP ( 8P :"> ) , sủng, 2S ( có thịt) Số chương: 2 Quyển - Quyển 1: 67 chương, quyển 2: ( đếm sau @@) Nguồn convert: Poisonic - Tàng thư viện Editor: Kiki (Lyy) Lịch post: 1-2 chương/ tuần Đây là lần đầu mình edit cổ đại T.T có gì sai sót các bạn chỉ điểm để mình sửa Ngày 4/5 có chương đầu nhé Văn Án Bọn , sớm xem hết thảy nhân gian ấm lạnh, lòng dạ sớm lạnh như huyền băng. Nhưng là tiểu oa nhi như kỳ tích xâm nhập vào thế giới bọn , làm cho huyền băng bị hỏa diễm sưởi ấm, vô tình bọn lại tranh giành nhau đảm nhiệm chức "vú em" Bọn kẻ phúc hắc lãnh huyết, người tà nịnh quái đản, phóng túng cả đời, lại chỉ giành hết sủng ái , chở che cho người Bọn có cao quý hiển hách gia thế, có tuyệt sắc nghiệt dung mạo, oanh oanh yến yến theo sau như nước sông Trường Giang, liên miên dứt. Tiếc là Trường Giang có trôi về phía bọn cũng như lưu về hắc động dậy nổi chút gợn sóng. Nhưng là nếu đổi lại là nàng ra sao? Mục Lục Văn án Tiết tử Quyển 1 Chương 1 ~ Chương 2 ~ Chương 3 ~ Chương 4 ~ Chương 5 Chương 6 ~ Chương 7 ~ Chương 8 ~ Chương 9 ~ Chương 10 Chương 11 ~ Chương 12 ~ Chương 13 ~ Chương 14 ~ Chương 15 Chương 16 ~ Chương 17 ~ Chương 18 ~ Chương 19 ~ Chương 20 Chương 21 ~ Chương 22 ~ Chương 23 ~ Chương 24 ~ Chương 25 Chương 26 ~ Chương 27 ~ Chương 28 ~ Chương 29 ~ Chương 30 Chương 31 ~ Chương 32 ~ Chương 33 ~ Chương 34 ~ Chương 35 Chương 36 ~ Chương 36.2 ~ Chương 37 ~ Chương 38 ~ Chương 39 ~ Chương 40 Chương 41 ~ Chương 42 ~ Chương 43 ~ Chương 44 ~ Chương 45 Chương 46 ~ Chương 47 ~ Chương 48 ~ Chương 49 ~ Chương 50 Chương 51 ~ Chương 52 ~ Chương 53 ~ Chương 54 ~ Chương 55 Chương 56 ~ Chương 57 ~ Chương 58 ~ Chương 59 ~ Chương 60 Chương 61 ~ Chương 62 ~ Chương 63 ~ Chương 64 ~ Chương65 Chương 66 ~ Chương 67 Hoàn quyển 1.
Tiết tửCảnh: Có nặng hay (Thượng) nam tử áo tím phiêu dật tuyệt mỹ lưng cõng nữ tử thanh linh tuyệt thế, chậm rãi bước . Trong mắt nữ tử lên bất mãn: “Ta rất nặng sao?” Hừ, mình cũng phải rất nặng, cư nhiên lại chậm như vậy. Nam tử áo tím cong miệng nở nụ cười ôn như yếu ớt: “Ừ, rất nặng.” Nữ tử nghe xong định nổi bão, nam tử lại tiếp tục : “Cả thế giới đều đặt lưng ta, sao lại nặng được?” Cảnh: Có nặng hay (Hạ) nam tử áo trắng ôn nhuận tuấn mỹ cõng nữ tử thanh linh tuyệt thế, nhàng sải bước. Mắt phượng của nữ tử lên tia giảo hoạt, có chút chờ mong hỏi: “Ta nặng ?” Hắc hắc, muốn nghe câu từ trong miệng có thể làm cho nàng cảm động lâu. Nam tử áo trắng khóe miệng cong lên nụ cười yếu ớt: “ nặng ~” Nữ tử nghe thấy câu trả lời như mình muốn, mắt phượng tức giận: “Cái gì?” nặng! Ý là nàng đối với quan trọng sao? “Haha~” Nam tử cười khẽ, đưa tay đặt lên ngực trái của mình, “Huyên Nhi tiểu bảo bối luôn luôn ở nơi này của ta, trái tim này có bao nhiêu quan trọng nàng có bấy nhiêu.” Haha, trái tim, ai có thể cảm giác được sức nặng của trái tim? Lửa giận trong mắt nữ tử lập tức tắt, nhiễm màng mỏng hơi nước… Nàng sáng tỏ… nặng hay bọn đều đem tình dành cho nàng cân nhắc trước. Cảnh: Biến thân La sát Nữ tử đẹp tuyệt thế như tiên tử trời giáng xuống, mắt đảo đến tám người bị thương nặng mặt đất. Sâu trong ánh mắt, dã huyết sắc đột nhiên lên! Sát khí lâp tức tỏa ra! Tiên tử nháy mắt biên thành tu la* (la sát): “Ai đả thương đến bọn , chết” ngữ điệu trầm, như từ địa ngục truyền đến, làm người khác nhịn được run rẩy. lúc lâu sau, thi thể nằm ở khắp nơi, máu chảy thành sông… Tử thần mỉm cười hưởng thụ tế phẩm mĩ vị. 1 – , vốn là nam tử kiên nghị, đổ máu đổ lệ, mà khi nàng cảm lạnh khó chịu là lúc lệ tràn đầy hạ* “Dạ ca ca… Chàng khóc sao?” “… có” Nhưng là lệ trong mắt lại tích thêm nhiều…? Chỉ có ông trời cùng chính mới biết được, đó là bởi vì… nghe thấy giọng suy yếu của nàng 2 – , vốn là nam tử lãnh mạc, vạn vật thế gian cái có thể lọt vào mắt , nhưng là lúc mặt nàng biến sắc, lại bối rối mất điều khiển. “Huyên Nhi tiểu bảo bối, nàng làm sao vậy?” “A?! có a, hì hì… chỉ là cảm thấy vườn cây như vậy khó coi mà thôi ~ “ “Ha ha… đứa ngốc, cây trưởng thành như vậy, chúng ta thôi” Hai người được lúc, sắc mặt nàng biến. “Huyên Nhi tiểu bảo bối, nàng, nàng làm sao vậy?” đúng chỗ nào sao? Cây trông khó coi, lẽ có sao? Chẳng lẽ còn đúng chỗ nào sao? “Af~ có a, chỉ là có chút nhớ cái bộ dáng khó coi của cây thôi…” khuôn mặt nhắn tuyệt mỹ lên vẻ thất vọng. nhíu mày, thầm nghĩ: chặt cây ra dễ làm… Nhưng là, đây là cây con…. Trong mắt nữ tử chợt lên ý cười, ha ha… Ngốc tử, ngươi nghĩ rằng ta biết người suốt đêm nghĩ cách xử lý cái cây sao?
@pqthaolyy vẫn chưa up dc ảnh hả bạn? Bạn xem hd up ảnh ở đây http://cungquanghang.com/threads/huong-dan-su-dung-upload-anh-cua-forum.22890/ Và làm thêm cái mục lục nữa nhé http://cungquanghang.com/threads/huong-dan-tao-muc-luc-trong-truyen-cho-editor.22886/