1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thượng Nguyệt Phong Linh

      Thượng Nguyệt Phong Linh Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      64
      ôi Lục Chung si tình :4:, mà ta thấy tôi Tiểu Kim quá, mất tai kìa :032::032:
      LạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 71
      Khi Trần Ngai Ngai được sinh ra nặng chừng 4kg, như Trần Như Ngọc , là thằng nhóc cực kỳ tròn trịa.

      Người ở phòng khám trong trấn đều dáng dấp đứa bé này đẹp, dáng vẻ càng xinh hơn, bọn họ đỡ đẻ nhiều lần rồi đây là lần đầu tiên thấy đứa trẻ đáng vậy.

      Nhà họ Trần rất tự hào về Trần Ngai Ngai, mặc dù cuộc sống hơi cực tí, nhưng ảnh hưởng đến niềm vui trong nỗi khổ cực của họ.

      Có điều, dần dà, bọn họ phát vài vấn đề.

      Trần Ngai Ngai biết chuyện.

      Bé chỉ khóc oaoa hai tiếng vào ngày mình sinh ra, từ đó về sau phát thanh nào nữa.

      Lúc mới bắt đầu Trần gia cho rằng bé là đứa trẻ ngoan hiếm thấy, cục cưng giỏi khóc làm khó.

      Nhưng năm trôi qua rồi, những đứa bé khác đều được.

      Mà bé vẫn chưa câu nào.

      “Đợi dành dụm đủ tiền, chúng ta đưa Ngai Ngai đến thành phố lớn khám xem.” Trần Cận Nam cắn miếng dưa chua, tầm mắt lại dừng người Trần Ngai Ngai.

      Hình như cảm giác được ánh mắt chăm chú, Trần Ngai Ngai ngẩng đầu, con ngươi đen như mực nhìn chằm chằm Trần Cận Nam… Chẹp, dưa chua tay.

      “Cái này… con còn , ăn được.”

      Trần Cận Nam hơi lúng túng khoát khoát tay, người đàn ông thành chất phác khéo ăn , còn tính gì, Trần Ngai Ngai cúi đầu, tiếp tục ăn canh trứng của bé.

      “Hình như có thể hiểu lời . Rất thông minh đấy…”

      Trần Cận Nam cắn miếng dưa chua, trong lòng quyết định, chắc chắn phải cố gắng kiếm tiền, dẫn Trần Ngai Ngai khám bệnh.

      Văn hóa Trần Cận Nam cao, cấp hai ra ngoài theo người ta lăn lộn, kiếm được tiền, còn bị lừa bán ma túy. Cuối cùng ba Trần mạng đổi mạng mới đổi được Trần Cận Nam về.

      Từ đó về sau, Trần Cận Nam rời khỏi thị trấn nữa.

      Đáng nhẽ theo ngư dân gần đó đánh bắt ít cá, kiếm chút tiền sinh hoạt, mặc dù cuộc sống kham khổ, nhưng cảm thấy rất tốt. Mấy năm nay, bên đánh cá kiếm được tiền, hết cách rồi, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

      Vừa vặn, mới đây các nhà phát triển đến thị trấn, có người muốn xây cái trấn bọn họ thành thị trấn du lịch.

      Các nhà phát triển xây dựng rất nhiều tòa nhà, thế là Trần Cận Nam có cơ hội làm việc.

      làm công nhân ở công trường, mỗi ngày dậy lúc trời còn sậm tối, nhưng thu nhập tệ.

      Những năm gần đây sức khỏe Trần Như Ngọc ngày càng kém, nhưng vì nuôi Trần Bắc Bắc và Trần Ngai Ngai, nên còn phải ra ngoài làm việc lặt vặt.

      Mấy năm nay, thị trấn bên cạnh phát triển đến kinh người, vài năm trước cũng xây mấy khu biệt thự. Khu biệt thự thiếu người quét dọn, Trần Như Ngọc bèn làm ở đó.

      Trần Bắc Bắc vốn muốn làm, mẹ và trai cực khổ thế, sao có thể ở nhà nhàn rỗi chứ.

      Nhưng lúc mới bắt đầu, sức khỏe rất kém, từng bị ngất mấy lần, Trần Như Ngọc cho ra ngoài làm nữa.

      Về sau sinh Trần Ngai Ngai, ở phòng khám trấn xuất huyết rất nhiều, suýt chết.

      Lần đó, nghỉ ngơi hơn nửa năm Trần Bắc Bắc mới xem như sống sót trở về.

      Mà năm nay, Trần Bắc Bắc bắt đầu tìm việc ở bên ngoài.

      Bất quá, đều là vài việc rải rác.

      Như bán cau ở bờ biển, bán nước ngọt. Mặc dù thu nhập cao, nhưng ít nhất cũng coi như góp phần sức.

      Biết suy nghĩ của Trần Cận Nam, thấy gần đây lại về muộn, Trần Bắc Bắc đành lòng.

      à, em cũng muốn đến công trường.”

      Trần Cận Nam nhướng mày, “ như em ra công trường làm gì?”

      “Em cũng muốn kiếm tiền. Bán nước ngọt chẳng kiếm được tiền.”

      được.” Trần Cận Nam cự tuyệt, “ có thể kiếm tiền, em ngoan ngoãn ở nhà chăm sóc Ngai Ngai .”

      Thấy em bĩu môi bày tỏ bất mãn, giọng Trần Cận Nam mềm nhũn, nhìn Trần Ngai Ngai bên cạnh, “Ngai Ngai còn vậy, em , ai chăm sóc nó?”

      Trần Ngai Ngai đúng là vấn đề.

      Hôm nay, Trần Như Ngọc sang khu biệt thự ở thị trấn bên cạnh làm, Trần Bắc Bắc thấy Trần Ngai Ngai ngủ say ở nhà, bèn đẩy xe ra ngoài bán nước ngọt.

      Hôm nay kiếm tệ, cầm túi tiền lẻ nghĩ hôm nay cũng có thể mua mấy khúc xương cho Trần Cận Nam và Trần Như Ngọc bồi bổ cơ thể.

      Đợi dạo vòng ở chợ, mua hai khúc xương, khối thịt mỡ dày, phát thấy Trần Ngai Ngai đâu.

      Nhà bọn họ rất , Trần Bắc Bắc và Trần Ngai Ngai ở phòng, Trần Như Ngọc phòng, còn Trần Cận Nam ngủ ngoài phòng khách, phòng thế, đáng nhẽ Trần Ngai Ngai phải ở giường gỗ lại thấy đâu.

      Trần Bắc Bắc sợ đến mức hồn muốn lìa khỏi xác.

      Tuy Trần Ngai Ngai biết ba, lại biết .

      Nhưng mang thai mười tháng là , bé là con trai , cũng là .

      Trần Bắc Bắc gấp đến độ nước mặt đều trào ra, chỗ ở khá xa khu dân cư trong thị trấn. Lúc mới bắt đầu là do Trần Như Ngọc thích những lời đồn ấy nên chủ động dọn đến khu nhà cho thuê hẻo lánh, sau đó người ở chỗ này đều lục đục dọn .

      Tìm được chỗ tốt hơn, đương nhiên dọn rồi.

      Chỉ có bọn họ còn ở đây.

      Trần Bắc Bắc dọc theo con đường cũ liên tục tìm kiếm, nhưng phát bóng dáng Trần Ngai Ngai đâu.

      Sau đó muốn gọi điện thoại, song càng hoảng càng loạn, trời càng lúc càng tối, mà bóng dáng Trần Ngai Ngai vẫn chưa thấy.

      người mẹ bất cẩn, ràng Trần Ngai Ngai còn thế, còn để nó ở nhà mình.

      Trần Bắc Bắc liên tục khóc to, lau nước mắt, gọi tên Trần Ngai Ngai, khóc suốt dọc đường về nhà.

      Ngay cửa nhà mình, nghe thấy tiếng chó sủa.

      Trần Bắc Bắc dừng bước.

      Là con chó xấu xí kia.

      Trần Bắc Bắc lau nước mắt, nhìn con chó xấu xí, “Mày... sao mày ở đây?”

      Kể từ ngày nọ, sau khi bọn họ đem canh nấu xương còn dư lại cho con chó này, nó bèn thường xuyên quanh quẩn trước cửa nhà bọn họ.

      Mặc dù Trần Như Ngọc chẳng cho phép nuôi, nhưng thường thường cũng cho nó chút đồ ăn.

      Con chó nhìn Trần Bắc Bắc, nức nở tiếng.

      Trần Bắc Bắc hiểu.

      Nó bèn xoay đầu, chui vào con hẻm bên cạnh.

      “Này…”

      Trần Bắc Bắc muốn gọi nó, nhưng trong chốc lát, nó trở lại lần nữa.

      Lần này, miệng nó kéo theo vật.

      Đó là… Trần Ngai Ngai mất tích.

      tay Trần Ngai Ngai còn cầm quả kiwi, nước mắt Trần Bắc Bắc rơi lả chả.

      Bàn tay vung lên, nhưng rơi xuống.

      Đôi mắt đen như mực của Trần Ngai Ngai tràn đầy nghi hoặc, hình như biết xảy ra chuyện gì.

      Nước mắt Trần Bắc Bắc tuôn rơi, lát sau tay hạ xuống, ôm Trần Ngai Ngai vào lòng.

      “Đồ ngốc này, con làm mẹ sợ muốn chết… Con dọa chết mẹ rồi…”

      Trần Ngai Ngai ở trong lòng ngẩn người, bàn tay bé lập tức giật giật.

      “Sao vậy?”

      Trần Bắc Bắc cúi đầu, tưởng Trần Ngai Ngai bị thương.

      Mà giờ phút này, Trần Ngai Ngai vẫn chớp chớp đôi mắt đen láy, chỉ là cái tay bé cực kỳ bẩn, cầm quả kiwi.

      “Cho mẹ ăn hở?”

      Trần Ngai Ngai gật đầu.

      Viền mắt Trần Bắc Bắc đỏ ửng.

      “Mẹ ăn đâu, sau này cho phép con dọa mẹ nữa. Biết ?”

      Trần Ngai Ngai cái hiểu cái , lát sau mới gật đầu.

      Lúc này kiện Trần Ngai Ngai khiến ba đại nhân càng thêm kiên quyết việc.

      Đó là bọn họ phải có người ở nhà chăm nom Trần Ngai Ngai, bằng ra ngoài làm việc chỉ có thể dẫn bé theo bên mình.

      Lại , con chó xấu xí này là con chó tốt.

      Ngày đó, Trần Như Ngọc mở cửa gỗ, thả nó ở ngay cửa nó vẫn .

      chỉ thế, Trần Như Ngọc còn tắm cho nó, cũng bôi thuốc lên vết thương người nó.

      Cuối cùng, bà nhìn con chó, hài lòng gật đầu.

      “Hơi gầy chút, nhưng kén ăn là được. Ừm… Sau này gọi là Xấu Xấu .

      Xấu Xấu nức nở tiếng, hình như cực kỳ bất mãn với cái tên này.

      Nhưng nhà người ta cùng bỏ phiếu.

      Trần Bắc Bắc gật đầu.

      Trần Ngai Ngai ngáp.

      Trần Cận Nam tệ.

      Trong nhà có thêm con chó cũng thay đổi cuộc sống bọn họ quá lớn.

      Mặc dù Xấu Xấu ăn nhiều, nhưng nó là con chó thông minh.

      Thỉnh thoảng nó từ bên ngoài ngậm ít đồ kỳ quái nào đó về, có ngày còn tha cả con cá.

      Ngày ấy, nhà bốn miệng ăn được bữa no nê.

      Trần Cận Nam còn , Xấu Xấu còn có ích hơn con người.

      Xấu Xấu nhai xương cá bày tỏ rất thỏa mãn.

      chỉ vậy, Xấu Xấu có thể bắt cá, còn có thể trông trẻ con.

      Trần Bắc Bắc bọn họ ra ngoài làm việc, Xấu Xấu ở nhà trông trẻ.

      Đợi Trần Ngai Ngai muốn bò ra cửa, Xấu Xấu lại chạy tới cắn quần áo kéo bé về.

      chung, Xấu Xấu tuyệt đối là con chó tốt, đây là kết luận của cả nhà.

      Cuộc sống trôi qua của nhà bọn họ có chút gợn sóng nào.

      Vì ba người đều kiếm tiền, nên gần đây sinh hoạt của gia đình Trần Bắc Bắc thoải mái ít.

      Dạo này cũng chẳng đau đầu nữa, cũng chẳng cần uống thuốc, cả nhà đều nhõm rất nhiều.

      Thậm chí Trần Cận Nam có kế hoạch, thêm vài năm, bọn họ mua lại ngôi nhà này, sau đó cất thêm tầng.

      Còn nữa, Trần Ngai Ngai phải nhà trẻ, hộ khẩu của bé vẫn chưa giải quyết, còn rất nhiều rất nhiều vấn đề chờ bọn họ.

      Trước đây, Trần Cận Nam dẫn Trần Ngai Ngai đến bệnh viện thành phố kiểm tra.

      Bệnh viện lại kiểm tra được gì, Trần Ngai Ngai phát triển bình thường, còn câu nào, bác sĩ bảo tại bé muốn chuyện.

      nhà bốn người đều cảm thấy ông bác sĩ này chẩn bệnh đáng tin cậy.

      Nhưng bác sĩ đều thế, hình như cũng có cách khác.

      Trần Cận Nam chỉ có thể dẫn Trần Ngai Ngai trở về.

      Hơn nữa, cho rằng mặc dù Trần Ngai Ngai biết , nhưng lại rất thông minh.

      Bé nhìn vật đều có thể nhớ kỹ, mọi người chuyện, bé cũng có thể hiểu được.

      Có lẽ, bé chỉ ngây ngô thôi.

      Trần Cận Nam cũng cho rằng như vậy.

      Trần Bắc Bắc và Trần Cận Nam đều nghĩ Xấu Xấu là con chó may mắn của nhà bọn họ.

      Sau khi Xấu Xấu tới, cuộc sống bọn họ thay đổi ít.

      Bọn họ nghĩ rằng cả nhà con đường tươi sáng hạnh phúc.

      Nhưng cuộc đời luôn có bất ngờ và xáo trộn, hôm nay, Trần Bắc Bắc nhận được điện thoại.

      Mẹ – Trần Như Ngọc lau kính nhà trong khu biệt thự, cẩn thận ngã xuống cầu thang.

      Sức khỏe Trần Như Ngọc ban đầu kém, lần này té gãy chân, đưa đến bệnh viện kiểm tra, vậy mà phát ung thư bao tử thời kỳ giữa.

      Tin dữ quá bộ xuống, đầu cả nhà đều phủ đám mây đen.

      Tiền viện phí đắt đỏ, còn phải hóa trị cũng khiến Trần gia hết đường xoay sở.

      Từ ngày đó trở , Trần Cận Nam về nhà càng muộn, gần như kiếm tiền cả ngày lẫn đêm.

      Cuối cùng, Trần Bắc Bắc nhìn nổi nữa.

      à, để em đến khu biệt thự làm . Nghe dì Chu , bên kia cho tiền lương cao, em chỉ giúp họ dắt chó dạo, dọn dẹp phòng ốc thôi…”

      Trần Cận Nam lại do dự.

      muốn em qua đó.

      Quan trọng là, muốn em tiếp xúc với đám người giàu có kia.
      Last edited: 26/9/15
      Uyên Sama, gemikat, Tiểu Ly 111149 others thích bài này.

    3. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      @LạcLạc nhất đấy, tui com đầu luôn, chờ từ sáng ý a
      LạcLạc thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Mê mệt với mấy cún.....lão tần với xấu xấu nhoaaaaa......phải có giải hot nhất năm cho mấy cưng chứ....áp sao....áp sao........hóng ing....... laclac ẹp.....ẹp ơi
      LạcLạc thích bài này.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      He he com com là com ủng hộ nè. Thế chương sau gặp chó thế bao giờ hai chị mới gặp lại nhau thế @LạcLạc ? Bao giờ mới hết máu cún đây
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :