Hồ Ly Phu Quân (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cừu còi xấu tính

      Cừu còi xấu tính Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      236
      *tung hoa* mở hàng cho nàng nè:yoyo14::5:
      Mục Huyền thích bài này.

    2. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      hay quá đê :v
      Mục Huyền thích bài này.

    3. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      Chương 2: Xuyên qua quá mãnh liệt

      Nhạc Hiểu Đồng nhìn cái, nhìn đến ngu ngốc. Vấn đề này mà hắn cũng hỏi được, muốn tháo bức tranh xuống thì chỉ cần gỡ ra khỏi tường là được.

      Nàng trực tiếp tới, đưa tay khẽ tháo, bức họa liền nhẹ nhàng ở trong tay này, ổn định cực kỳ. Mặc dù, Nhạc Hiểu Đồng chính mình cũng cảm thấy kì quái, nhưng dù sao cũng là lấy được. Chủ cửa hàng kinh ngạc nhìn xem nàng, sau đó đáy mắt hào quang chợt lóe rồi biến mất.

      "Còn thanh đoản kiếm này?" Chủ tiệm đồ ̉ chỉ thanh kiếm. Nhạc Hiểu Đồng nhìn một chút bức họa trong tay, rồi lại nhìn thanh đoản kiếm, liền cảm thấy thanh đoản kiếm và bức họa mỹ nam có lien quan với nhau . Vừa ̣nh nhấc nốt thanh kiếm ra thì nàng lại dừng lại .

      Đương nhiên, chủ tiệm đồ cở cũng nghĩ nàng ̣nh cầm nốt thanh kiếm, thì nàng lại dừng lại một chút, đem bức họa nhét vào tay ta, vội vàng : "Xin hỏi, ông chủ toilet ở nơi nào?"

      Nhìn người nọ ngẩn người, Nhạc Hiểu Đồng lại bổ sung : "Nhà cầu a, tôi...". Chủ tiệm hiểu được, liền hướng tay chỉ vào phía bên trong, sau đó liền quay mặt . Kỳ quái, nàng muốn toilet, ta thẹn thùng cái gì chứ? Nhạc Hiểu Đồng buồn bực, theo hướng hắn chỉ.

      Cái tiệm đồ cổ này, ngay cả của toilet cũng mang đạm phong phạm ̉ trang, Nhạc Hiểu Đồng ở trong lòng thầm, đẩy cửa ra. Chạm mặt ̃ năng lực hấp dẫn cường đại, trong toilet lại là mảnh hắc ám, như dòng nước xoáy. Nhạc Hiểu Đồng cước bước vào, liền bị dòng nước xoáy hắc ám hút vào, vô tung vô ảnh.



      "Phụ thân, con vào nha." đầu củ cải từ đằng sau tiệm đồ ̉ xuất . Chủ tiệm đồ cổ quay đầu lại, lập tức hướng trán hắn gõ một cái: "Nếu phải là ngươi tùy tiện bỏ loạn thứ kia, nàng uống nhầm thuốc vào thế giới này?" Thằng nhóc bị ́c đầu mếu máo khóc , "Con xin lỗi phụ thân, con phải cố ý mà..."

      "Nếu như con ́ ý, ta sớm đem con ném tới núi Côn Lôn rồi! Còn mau theo nhìn xem chút !" Người nọ vung tay áo hướng dòng nước xoáy đến. Thằng nhóc liền vội vàng đuổi theo. Trong lòng thầm cầu nguyện, mẫu thân nên vội vàng nhớ con, nếu con sống nổi a!

      Dưỡng khí càng ngày càng ít, nàng sắp có cách nào khác hô hấp. Bốn phía đều là nước, rất nhiều nước, che mất thân thể của nàng, tràn vào khoang miệng, mũi…. Đây là nơi nào... Nước chảy điên cuồng hướng phía nàng tới, lưng có một ̃ lực lượng mạnh mẽ áp chế nàng dãy dụa.

      Ý thức dần mơ hồ, bỗng có cái gì đó ôm lấy eo của nàng, nhấc nàng lên khỏi mặt nước. Nàng há mồm thở dốc.

      "Phanh".

      Thân thể nhỏ bé của nàng bị ném lên mặt đất. Nàng đau đến nhe răng trợn mắt, mơ mơ màng màng, ý thức mơ hồ, cứng rắn nhét trở về cơ thể . Đau quá! Đầu rất đau, con mắt rất đau, mũi rất đau... Nửa người đều ở đau nhức, nhưng sao... đùi là có cảm giác , đại khái là tê dại .

      Cũng may chỗ té xuống cũng cao, nếu nàng liền tan xương nát thịt... nàng thầm cầu nguyện trong lòng, Nhạc Hiểu Đồng khó khăn giật giật mí mắt. Ánh mặt trời rất chói mắt, làm cho nàng đau mắt, ́ hết sức vẫn thể mở hai con mắt, chỉ loáng thoáng nghe thấy được tiếng chuyện:

      - "Xem chút tiện nhân kia còn sống hay đã chết?"

      Thanh kia tràn đầy khinh bỉ cùng khinh thường. Đó là giọng của nam nhân,bên cạnh đã rất lạnh mà giọng nói của hắn càng lạnh hơn. người nam nhân tới, đối với đứa trẻ vừa được vớt trong nước kia lên, chính là đạp cho cước, "Trong nước lâu như vậy, cũng sống được ! Còn tuổi mà ác độc như vậy, làm việc cũng thật sạch sẽ!".

      Vốn là đau đến chết sống lại , vừa rồi lại tặng thêm cước, Nhạc Hiểu Đồng đem hết toàn lực mở mắt ra, muốn nhìn một chút kẻ có tình cảm mất hết lương tâm kia, nàng là người phải là đá sỏi !

      Bỗng dưng mở mắt ra con ngươi, đem người kia giật mình, lui hai bước, rồi sau đó hắn định thần , thầm lắc đầu: "Tiện nhân!" Tiện nhân? Nàng giết người, phóng hỏa, có quyến rũ nam tử đàng hoàng như thế nào lại là Tiện nhân.

      Chính lúc này một mỹ phụ lảo đảo chạy xuống: "Thanh , Thanh nhi , đều là nương hại ngươi !" Mẹ? Thanh ? Nhạc Hiểu Đồng chịu đau đớn có gắng mở mắt thật to, nhìn vị mỹ phụ ôm nàng trong lòng, đúng là mẹ nàng còn rất trẻ nhưng phải vị mỹ phụ trước mắt này ? Đầu đau quá, thực đau…

      "Trở về tướng phủ, ngũ tiểu thư... Nàng còn sống." Tên nam nhân vừa rồi đá nàng cước, lại hô "Tiện nhân" , hướng nam nhân trung niên tuấn ăn vận sang trọng ngồi ghế bẩm báo .

      Vừa nghe lời này, liền biết phải làchuyện tốt. "Cái gì! Ngươi tiện nha đầu kia còn sống ."mỹ nam trung niên lên tiếng. Kia oán giận, cam lòng, ánh mắt như lưỡi dao nhọn muốn băm thây nha đầu nằm mặt đất.

      Nhạc Hiểu Đồng rùng mình cái, là lạnh, lạnh quá. Vị mỹ phụ kia dường như biết nàng lạnh , ôm chặt nàng, lại quật cường nhìn về phía kia nam tử trung niên: "Tướng gia, ngài nói cho thiếp biết chúng ta đã làm gì sai mà ngài đối sử với ta và nó như vậy!" ,"Ngươi... Tiện nhân! Mãi mãi chỉ là tiện nhân!" Nam tử căm giận nói , Nhạc Hiểu Đồng thầm kêu khổ, sự việc xảy ra trước mắt, nàng cũng muốn làm rõ, quan trọng nhất bây giờ là, nàng lạnh quá, lại đột nhiên nóng quá,nóng như lửa đốt. Kinh nghiệm cho nàng biết: nàng là bị cảm rồi.

      Vị trung niên nam tử giận dữ xoay người sang chỗ khác, qua hồi lâu, lại chợt xoay người lại, "Tốt. Nếu là lão thiên gia lưu lại mẹ con các ngươi, ta cũng thể làm trái đạo trời. " Hất áo bào, giận dữ bỏ .

      Nhạc Hiểu Đồng mí mắt rất nặng , nhìn chằm chằm bóng lưng nam tử, dần mất tri giác. "Thanh, Thanh Nhi. Ta là nương, con mau tỉnh lại, mau tỉnh lại." Bên tai có thanh lo lắng, thì thầm làm Nhạc Hiểu Đồng biết tại sao đau lòng. Từ trong hư ảo tỉnh lại, nàng khắp người đều đau! Đầu thật choáng váng. Bên tai vẫn là thanh dịu dáng nỉ non lo lắng mong nàng mau tỉnh lại, "Thanh , con tỉnh lại được hay ? Tất cả đều là lỗi của nương, con nhanh lên tỉnh lại, nương cũng chỉ còn lại có con, con thể bỏ nương mà ".

      "Thanh , con nhất định phải sống tốt , mẫu thân chỉ hi vọng ngươi sống thật tốt , con đại nạn chết, mẫu thân cầu xin con , nhất định phải chống đỡ !" Thanh kia vẫn thút tha thút thít, "Cha con ác độc, con vô tội, con là con của ! ta... Đều là nương hại con, nương mong con hảo hảo sống tốt, kiên cường, mạnh mẽ !" thanh kia chính là la lên, khiến lòng nàng đau đớn, thân thể giống như có khí lực, cố hết sức mở mắt ra, Nhạc Hiểu Đồng liền thấy mỹ phụ nắm chặt tay của nàng. Mà nàng thân mồ hôi, muốn chuyện, chỉ cảm thấy cuống họng khô khốc, câu đều nên lời. Người mỹ phụ hiểu ý bưng tới nước trà tới, " Trà của con đây ."
      noair, Chris, Cỏ Ú5 others thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      eiz, hình như ta đọc convert truyện này rầu, thấy quen quen :3
      cơ mà công nhận chị cũng xui, xuyên thế nào lại vào lúc bị đánh thế kia, aiz :mad:
      @Mục Huyền truyện này có trạch đấu vậy nàng ei
      hóng chương mới, cố lên nhé nàng (ღ˘⌣˘ღ) ♫・*:.。. .。.:-*
      Sữa ChuaMục Huyền thích bài này.

    5. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      Truyện này có :))) nhưng nhẹ nhàng thôi :yoyo60: ta yếu tim chỉ thích sủng thôi:yoyo51::yoyo51::yoyo51: @pigkun
      Nyanko129 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :