1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Nguyễn

      Linh Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      35
      Minh dang doc doc the cua hoan quan co thai. Nhung gio chua co chap moi. Hjc hjc

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 95.1 Tú nữ Vân Khanh
      Beta: Ishtar


      Trong lòng Cảnh Hựu Thần đều là mưu tính cho tiền đồ của mình, nay làm Hộ bộ lang trung, trước kia người khác nhìn thấy phải hành lễ, tại đổi lại là hành lễ với người khác, vốn gần chạm được vào chức Hộ Bộ Thị Lang nóng bỏng tay, giờ lại rớt đài bị giáng chức làm Hộ bộ lang trung, loại chênh lệch này nhất thời khiến thể chấp nhận được.


      Lần này vốn định nhờ vào chủ ý ban thưởng mỹ thiếp, lập công trước mặt Hoàng hậu và Tứ hoàng tử, tới việc lập tức lên chức, nhưng có được chút thực quyền cũng tệ, tuy nhiên kết quả lại như mong muốn, nghe lúc Hoàng hậu trở về Trữ Tú cung mắng té tát, sắc mặt của Tứ hoàng tử cũng tốt.


      "Tuyển chọn cái gì tuyển chọn, tại ta bị giáng cấp, nay làm chức quan nhàn tản, còn phải trơ mắt nhìn tên Vi Trầm Uyên kia trở về tranh giành tước vị với ta, ta lấy cái gì cùng tranh với !"


      Cảnh Hựu Thần liên tiếp oán giận, cũng làm cho tâm tư Vi Ngưng Tử càng thêm lung lay, nàng ta đến bên cạnh Cảnh Hựu Thần, bàn tay mềm mại khoác lên vai , nhàng xoa bóp bả vai, cười : "Phu quân, kỳ đây cũng là cơ hội tốt, chừng chàng là ‘tái ông thất mã’, là họa hay phúc ai trước được!"



      Giải thích

      "Tái ông thất mã" (塞翁失马) là "ông già ở biên giới mất ngựa".

      Sách của Hoài Nam Tử có chép:

      ông lão ở gần cửa ải Nhạn Môn, nơi giáp giới nước Tàu với Phiên Quốc (Hồ) có con ngựa. hôm, con ngựa mất. Người quen thuộc đều đến thăm hỏi, chia buồn. Ông lão :

      - Mất ngựa thế mà phúc cho tôi đấy, biết đâu!

      Cách mấy tháng, con ngựa trở về lại quyến thêm con ngựa hay tốt. Những người quen thuộc kéo đến xem ngựa và chúc mừng. Ông lão :

      - Được ngựa thế mà họa cho tôi đấy, biết đâu!

      Từ khi được ngựa hay tốt, con ông lão thích cưỡi. Chẳng may té què chân. Người quen thuộc đều đến hỏi thăm, chia buồn. Ông lão :

      - Con què thế mà phúc cho tôi đấy, biết đâu!

      Cách năm có giặc Hồ. Nhà vua bắt lính đánh giặc. Quân lính mười người chết đến chín. Chỉ con ông lão vì què, phải lính mà cho con vẫn họp nhau.

      "Tái ông thất mã" trở nên thành ngữ để chỉ họa, phúc xoay vần, khó biết trước được. Trong cái phúc thường khi có cái họa; trong cái họa lại có cái phúc. Cổ ngữ cũng có câu: "Họa tùng phúc sở ỷ, phúc tùng họa sở phục".


      Nghe Vi Ngưng Tử nhắc liên tục hai lần tốt lắm, Cảnh Hựu Thần tuy rằng quá tin tưởng, nhưng lại nhíu mày, thuận miệng hỏi: "Cái gì là phúc?"


      Thấy Cảnh Hựu Thần có ý muốn nghe mình , lực tay của Vi Ngưng Tử càng thêm mềm , đôi mắt long lanh ánh nước và khuôn mặt dịu dàng hoàn toàn phù hợp với mưu quỷ kế lóe lên trong mắt nàng ta, vừa xoa bả vai, nàng ta vừa : "Phu quân, chàng ngẫm lại xem, kỳ việc này vốn là liên quan tới chàng, chẳng qua trùng hợp bị Trương các lão vin vào đó để đưa ra đề nghị của lão, hoàng hậu nương nương, bất quá cũng là tức giận nhất thời mà thôi, Tứ hoàng tử cũng phải là người hiểu lý lẽ, ngài ấy đương nhiên biết việc này liên quan tới phu quân, thế nhưng, nay tuyển tú là chuyện chắc như đinh đóng cột, như vậy phu quân cũng nên vì Tứ hoàng tử và bản thân mà trù tính phen."


      "Ý của nàng là?" Cảnh Hựu Thần nghe thấy lời nàng ta , vốn vẻ mặt còn hầm hầm giận dữ dần dần thay thế bằng dáng vẻ suy tư, tựa hồ có chút hiểu được ý Vi Ngưng Tử muốn gì rồi.


      "Nếu bệ hạ muốn tuyển tú, đến lúc đó trong hậu cung người mới tăng lên, Hoàng hậu nương nương thể mình quản hết nhiều việc như vậy, cũng cần bồi dưỡng tâm phúc, trong phủ chúng ta cũng nên đưa người vào, đến lúc đó tiến cử ra người lanh lợi, phải cũng có thể giúp được Hoàng hậu nương nương và Tứ hoàng tử sao?"


      Vi Ngưng Tử giọng nhàng ôn nhu, nghe vào trong tai Cảnh Hựu Thần, liền khiến mắt lóe lên tia sáng, trong đầu nhanh chóng bày mưu tính kế.


      Đại Ung Triều tuyển tú, dựa theo quy củ sau khi tân đế đăng cơ, ba năm tuyển chọn lần, tiểu chuẩn được chọn làm tú nữ, phải là quan tứ phẩm trong triều, lập công được thăng tước vị Bá tước trở lên, năm nay (năm tuyển tú) cập kê, có hôn ước trong người, tất cả đều được xếp vào hàng ngũ tú nữ dự bị.


      Nhưng tiến cung cũng phải bắt buộc, nếu như cập kê, lại muốn tham gia tuyển tú, có thể đăng ký với Lễ bộ, sau khi đăng ký ở Lễ bộ, trước ba tháng tuyển tú định chuyện hôn với người trong sạch, Lễ bộ gạch tên, để người đó vào danh sách tuyển tú nữa.


      Mà mỗi nhà, nhiều nhất cũng chỉ có thể có nữ nhi báo danh, nếu như trong cung có nữ nhi của mình, lúc bình thường cho phép tuyển chọn nữ nhi nhà đó nữa.


      Cảnh Hựu Thần nghiền ngẫm lời của Vi Ngưng Tử, Vĩnh Nghị Hầu phủ cũng phân ra ở riêng, xem như là thành viên trong phủ, mà muội muội của mình Cảnh Tâm Như, năm nay vừa tròn 18, ngày thường xinh đẹp như hoa, tính cách lanh lợi, từ được dạy dỗ bên cạnh Lý lão thái quân, sớm ghi vào gia phả dưới danh nghĩa của Lý lão thái quân, tuy là đích thứ nữ, thể hoàn toàn xem là đích nữ, nhưng được vào gia phả, triều đình cũng thừa nhận.


      là tâm phúc của Tứ hoàng tử, nếu muội muội của tham gia tuyển tú tiến cung, vừa trở thành tâm phúc của hoàng hậu, vừa có thể đạt được sủng ái của bệ hạ, được hoàng hậu và bệ hạ vừa ý, tước vị Vĩnh nghị Hầu phủ mà khao khát, dám chắc chắn mười phần, nhưng cũng có bảy tám phần cơ hội rồi.


      Nghĩ đến đây, trong lòng Cảnh Hựu Thần đưa ra quyết định, việc này còn phải xin ý kiến của Lý lão thái quân, dù sao cũng phải được bà gật đầu mới được, nhưng vấn đề lớn, thế nào mỗi quý phủ đều phải chọn ra người tham gia tuyển tú.


      Nghĩ như vậy, Cảnh Hựu Thần thực cảm thấy mình là Tái ông mất ngựa, trong họa được phúc, mặt nở nụ cười : "Mọi người cưới vợ lấy vợ hiền, xem ra ta cưới được thê tử những hiền lành, mà còn thông tuệ."


      nắm lấy bàn tay của Vi Ngưng Tử vuốt ve, Vi Ngưng Tử cười duyên đáp lại vài tiếng, trong đầu vẫn suy nghĩ kiện khác, nếu để cho Thẩm Vân Khanh tiến cung trở thành phi tử của lão hoàng đế, mỗi ngày sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng, đặc sắc như thế nào đây nhỉ.


      Đáng tiếc a, đáng tiếc, Thẩm Vân Khanh nay vẫn chưa cập kê, cho dù trong nhà là Bá tước, vẫn thể vào được danh sách tú nữ, năng lực của nàng ta có hạn, Cảnh Hựu Thần tại lại chỉ là quan ngũ phẩm, bàn tay được dài a.


      Ngay sau đó, toàn bộ thành Thiên Việt đều nhận được tin tức này, sáng sớm vào triều, Trương các lão dâng tấu, thỉnh cầu bệ hạ vì quốc gia xã tắc mà lo nghĩ, tuyển tú cả nước, Minh Đế ưng chuẩn lời tấu của Trương các lão, nhất thời trọng tâm các cuộc thảo luận của mọi người, đều chuyển sang việc tuyển tú nữ này.


      Lúc đó, Tạ thị ngồi trong nhà, bởi vì lúc bà ở trong Ngự hoa viên, sớm nghe được lời của Trương các lão, so với những người khác, khiếp sợ ít rất nhiều, nhưng nhớ tới ngày đó, lòng bà vẫn còn sợ hãi, lúc ấy ý tứ của hoàng hậu, chính là tính ban thưởng thiếp thất cho Thẩm Mậu.


      Nếu hoàng hậu mở miệng, bà biết cự tuyệt như thế nào mới tốt, muốn bà dẫn về hai thị thiếp dâng cho Thẩm Mậu, bà lòng muốn nhận, may mà gặp được Minh Đế, thế tử và Trương các lão, chuyển đề tài sang việc tuyển tú, lại dấu vết thay bà tránh được việc bị Hoàng hậu làm khó.


      Nghĩ đến biểu tình của Hoàng hậu lúc ấy, Tạ thị có chút buồn cười, ràng là kinh ngạc đến kinh hoàng a.


      Lý ma ma ngồi ở bên cạnh giúp Phỉ Thúy se chỉ, nhìn thấy Tạ thị ngồi đó cười mình, bà cúi đầu cắn sợi chỉ, rồi mở miệng : "Phu nhân, người nghĩ tới chuyện vui gì thế, cũng kể cho già nô nghe chút."


      Lý ma ma là bà vú của Tạ thị, từ nhìn Tạ thị lớn lên, phần nhân tình này so với tình cảm mẫu thân giành cho con , cũng khác nhau là mấy, bà như vậy, Tạ thị cũng trách mắng, chỉ là vừa rồi bà buồn cười chuyện của Hoàng hậu, cũng thể ra, đó là đại nghịch bất đạo, vì thế uống ngụm trà, rồi quay sang nhìn Lý ma ma : "Ta là cười, Vân Khanh sinh ra chuẩn, muộn mấy tháng, nếu phải tham gia tuyển tú rồi."


      Về chuyện tuyển tú, Lý ma ma cũng biết, bà giống với những hạ nhân khác, năm đó là người ở trong phủ Đế sư (thầy của vua), biết nơi cung vàng ngói đỏ kia phải là chỗ tốt lành gì, ngay lần trước theo Tạ thị tiến cung, thấy được Hoàng hậu cũng phải là người lòng dạ rộng rãi, có thể chứa được hậu cung 3000 giai lệ.


      Với bộ dáng xuất chúng như tiểu thư, lại là nữ tử thông tuệ, vào cung, cũng sợ bệ hạ thích, chỉ là nhiều người mơ ước bệ hạ như vậy, tiểu thư có thể khó chịu sao?


      Lý ma ma nhìn Tạ thị trước kia vì những di nương của Thẩm Mậu, mà thầm đau lòng rơi lệ, trong lòng bà thấm thía, chỉ là ba bốn di nương, phu nhân khổ sở thương tâm thành như vậy, hoàng đế nhiều nữ nhân thế kia, nhớ còn nhớ hết, tiểu thư còn đau lòng khổ sở gấp trăm lần hay sao.


      Tình cảm bà dành cho Vân Khanh, so với Tạ thị, tuy rằng thể giống mẫu thân như chân với tay, nhưng bà xem Vân Khanh như cháu mình, bèn tỏ ý tán thành gật đầu : "Đúng vậy a, nếu tiến cung, phu nhân khó nhìn thấy tiểu thư rồi. Cho nên già nô trước kia qua, tiểu thư là người có phúc, về sau khẳng định gả cho gia rất tốt."


      Tạ thị nghe xong lời Lý ma ma , hơi than tiếng, "Đúng vậy a, nhớ ngày nào con bé vẫn còn phấn nộn đáng , mới vừa chớp mắt cái, nó lớn như vậy rồi." Nhưng lại thông minh hơn lúc còn khiến cho người làm mẫu thân như bà cảm thấy bằng con bé nữa rồi.


      "Nương, người nghĩ tới ai vậy, sao con lại nghe thấy câu ‘chớp mắt lớn như vậy rồi’?" Từ ngoài cửa truyền vào giọng của thiếu nữ lảnh lót trong trẻo, rèm cửa màu lam nhạt được nha hoàn vén lên, Vân Khanh đến, Lưu Thúy và Thanh Liên theo phía sau.


      "Còn có thể ai, nương ngoài nữ nhi là con từ đứa bé bụ bẫm đáng thoáng cái trưởng thành còn ai nữa, hai đứa còn lại vẫn bi bô bập bẹ kìa." Tạ thị nheo mắt cười, nhìn nữ nhi, phát ra hôm nay tâm tình con tựa hồ cũng tệ lắm, khuôn mặt nhắn xinh xắn, từ sau khi đến kinh thành, chưa bao giờ bà thấy con bé vui vẻ như lúc này.


      Đợi sau khi Vân Khanh ngồi xuống, bà liền hỏi: "Như thế nào, con hôm nay đến tìm nương vào lúc này, có phải có chuyện tốt gì hay ?"


      Vân Khanh biết mình ở trước mặt Tạ thị luôn thể ra vui giận như lúc khoác lên chiếc mặt nạ khi đối diện với người khác, thế nhưng lúc này đuôi lông mày cũng giấu được vui vẻ, nàng tiếp nhận lấy trà mật ong hương bưởi mà Phỉ Thúy đưa tới, uống ngay, mà quay đầu nhìn Tạ thị, : "Nương, nữ nhi vừa nhận được tin tức từ Tuyết Oánh, là cả nhà bọn họ tới kinh thành rồi."


      Tạ thị nghe xong đáy mắt cũng lộ ra chút kinh ngạc, hàng mày ngài nhếch lên : "Cả nhà bọn họ sao lại tới kinh thành?"


      "Là như vậy, phụ thân của Tuyết Oánh được bệ hạ thăng chức làm Hộ bộ thượng thư, nay công việc bàn giao xong toàn bộ, nên cả phủ bọn họ đều dời tới kinh thành." An Tri phủ ở Dương Châu nhậm chức Tri phủ sáu năm, Đề hình án sát sử ti bất ngờ tới khảo sát thành tích, phủ Dương Châu hàng năm vào mùa thu hoạch, dân chúng cơm no áo ấm, hơn nữa bệ hạ năm nay Nam tuần, mặc dù ở Lâm Giang Lầu gặp chuyện may, nhưng có Vân Khanh lao ra cứu giá, cũng coi như gây ra sai lầm lớn gì, thêm vào đó Thẩm Mậu liên hợp với những thương nhân Dương Châu quyên tiền cứu trợ nạn hạn hán phương Bắc, cũng được ghi vào công trạng của An Tri phủ, cứ như vậy, ông ấy liền đủ tư cách được điều lên kinh thăng chức rồi.


      tại, nhìn thấy ông ấy, thể gọi An Tri phủ nữa, mà phải gọi là An Thượng Thư rồi.


      Lúc trước Cảnh Hựu Thần chỉ giữ chức Hộ Bộ Thị Lang, nhưng được mọi người tôn kính, trừ bỏ biết có Tứ hoàng tử chống lưng, còn nguyên nhân khác đó là chức Hộ bộ thượng thư vẫn bỏ trống, Thị Lang là chức quan lớn nhất trong Hộ bộ, tất nhiên uy phong, lần này Cảnh Hựu Thần ở điện trạng cáo trạng nguyên, nhắm thẳng vào Tả Đô ngự sử đương nhiệm, làm cho Minh Đế nhận ra được khiếm khuyết trong Hộ bộ, mới hạ chỉ thăng chức cho phụ thân của Tuyết Oánh là An Quân Chiếu làm Hộ bộ thượng thư.


      Hộ Bộ là tên gọi của cơ quan hành chính thời kỳ phong kiến tại số quốc gia Đông Á như Trung Quốc, Việt Nam v.v... Bộ Hộ tương đương với Bộ Tài chính ngày nay, quan đứng đầu bộ Hộ là Thượng thư với hàm chánh tam phẩm, dưới là 2 Thị lang hàm chánh tứ phẩm hạ, quản lý việc đất đai, dân số, tiền, lương thực, sưu thuế, cống nạp. Bộ Hộ chia ra làm 4 ti:

      · Hộ bộ ti: Tuần quan 2 người, chủ 4 người. Quản lý hộ khẩu, ruộng đất, phú dịch, cống hiến, quyên miễn, các vấn đề liên quan tới hôn nhân và thừa kế.

      · Độ chi ti: Chủ 2 người. Quản lý thuế ruộng

      · Kim bộ ti: Chủ 3 người. Quản lý xuất-nhập kho tàng

      · Thương bộ ti: Chủ 3 người. Quản lý tô thuế, xuất nhập quân lương.



      Mà trừ bỏ điểm ấy ra, còn bởi vì Tuyết Oánh là đích nữ duy nhất của An Thượng Thư, An phu nhân cũng hy vọng nữ nhi của mình tiến cung, cho nên An Thượng Thư thu xếp công vụ nhanh như vậy, cũng là vì tránh tuyển tú, mau chóng đến kinh thành, tìm nhà môn đăng hộ đối, định chuyện hôn cho Tuyết Oánh, tranh giành sủng ái tiến thân như ‘hoa trong gương trăng trong nước’* của chốn hậu cung kia, để tránh việc nữ nhi sau khi vào cung, mấy tháng tới nửa năm cũng thấy được mặt.

      *hoa trong gương trăng trong nước: diễn tả điều gì đó hư ảo, có thực


      "Khó trách con vui vẻ như vậy, ra là bạn tốt tới kinh thành rồi." Tạ thị mỉm cười, đáy mắt có chút hiểu , sau khi đến kinh thành, nữ nhi cũng kết giao thêm bằng hữu mới, chỉ có vài quan hệ hời hợt mà thôi, chút lời khách sáo, xã giao, làm sao có thể so sánh được với bạn tốt khuê phòng thoải mái lại tự nhiên tâm .


      Đương nhiên, bà biết, nguyên nhân Vân Khanh cao hứng như vậy, còn có cái nữa, đó chính là việc Hoàng hậu tự bê đá đập chân mình, nay Thánh Thượng tuyển tú, đến lúc đó ít nhất cũng có mấy chục thiếu nữ trẻ tuổi được đưa vào, làm cho bà ta cũng nếm thử tư vị bị người khác tranh giành tình cảm là thế nào.


      Bất quá nàng nghĩ tới, chuyện này tiến hành là quá thuận lợi, theo như lời Vi Trầm Uyên với nàng, thời điểm huynh ấy ra đề nghị này của nàng với Trương các lão, trong lòng Trương các lão cũng có ý tứ này, sau đó lại có Ngự Phượng Đàn phối hợp, đương nhiên dễ dàng hơn nhiều, cũng biết trong lòng Minh Đế có nghi ngờ gì hay , dù sao chuyện lúc đó quả thực quá mức trùng hợp.


      Nhưng Minh Đế chắc chắn thể nghĩ tới Vân Khanh nàng rồi, chuyện này quanh co khúc chiết, ra mặt đều là người có phân lượng trong triều, như thế nào cũng thể có quan hệ với nữ tử chân yếu tay mềm, căn cơ chưa vừng, lại vừa mới đến kinh thành như nàng được.


      Minh Đế tuy rằng biết, nhưng vẫn có người hoài nghi đến Vân Khanh, Tứ hoàng tử phái người giám sát hoạt động của An Bá phủ mấy ngày liền, phát sau khi Hoàng hậu truyền khẩu dụ tới Thẩm gia, Thẩm Vân Khanh từng xuất môn, tìm Vi Trầm Uyên, mà Vi Trầm Uyên ngày hôm sau vào triều, liền cùng Trương các lão xin gặp riêng bệ hạ.


      Gộp chung tất cả những việc này lại, liền làm cho Tứ hoàng tử xác định, chủ ý tuyển tú này xác là ý tứ của Vân Khanh.


      Lúc đoán ra được điều này, Tứ hoàng tử phát ý nghĩ đầu tiên của mình, phải là tra xét Thẩm Vân Khanh làm thế nào biết được khẩu dụ của Hoàng hậu, mà là nghĩ đến, thiếu nữ này, thực cảm thấy hứng thú, loại diễm lệ tỏa sang này làm cho người lần đầu tiên nhìn thấy nàng, bị vẻ đẹp thiếu nữ bên ngoài hấp dẫn, giống như những nữ tử khác, nàng cho chỉ có vẻ ngoài, mà nét đẹp nội tâm của nàng, thậm chí so với bề ngoài còn muốn làm cho nam nhân quyền cao chức trọng cảm thấy hấp dẫn nhiều hơn.

    3. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Cuoi cung co truyen rui:yoyo55:
      thanks
      Alice Huynh thích bài này.

    4. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Thấy cái tựa đề "tú nữ Vân Khanh" làm hết hồn. :yoyo66::yoyo66::yoyo66:
      Tôm Thỏ, Alice HuynhPhương Lăng thích bài này.

    5. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Sáng mở mắt thấy có chương mới, mừng rớt nước mắt :ex10::ex10:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :