1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Điền Văn] Phúc thê doanh môn - Thu Thủy Linh Nhi (Chương 84)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      đọc 1 lèo 33 chương TT thấm chút nào nàng editor ơi {{p´Д`q}}
      truyện dễ thương chết được, mỗi người vẻ, huuhuuu, thích tứ ▼ω▼
      nhà này ai cũng cưng và sủng chị hết, sướng phết í :v
      hẹn gặp lại bạn editor trong 10 chương kế tiếp, đọc từng chap đủ độ phê chút nào cả {*≧∀≦}

    2. Băng lãnh

      Băng lãnh Well-Known Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      503
      Chương 34: Chứng cớ

      Đến lúc Lí Mạn tiến vào, nhìn thấy tình cảnh này, có chút há hốc mồm.

      Thôn trường cũng ngở vợ mình làm chuyện như vậy, sợ lại đánh nhau, vội đứng dậy quát, "Bà này mới sáng sớm phát sinh cái gì, còn trở về phòng nấu cơm , tứ lang ở lại đây ăn cơm."

      "Người đàn bà thối này gần đây khoc tang, ta đây gột rửa xui xẻo cho nàng." Trương thị chán ghét nhìn Hạnh nương, nếu phải người đàn bà thối này câu dẫn con cả của mình, con dâu cũng sinh non, cháu đích tôn của nàng còn chưa còn chưa tới đời để nhìn được cái.

      " A, ta muốn sống nữa." Hạnh nương tỏ vẻ giận dữ, chớp mắt, thẳng tắp nằm mặt đất, thanh kêu khóc bén nhọn, "Đều khi dễ đại thuận nhà ta là ngốc tử, nhị thuận là phế vật, các ngươi đều muốn ta sống tới chết trong lãng phí a."

      "Nương tử nhị thuận, ngươi cái gì? Mau đứng lên." Thôn trường phiền muộn, lớn tiếng quát lớn.

      Lý Mạn nhìn thôn trường, nhớ tới chuyện tình tối ngày ấy, ngực run lên, có chút hơi sợ nhích lại gần bên cạnh Lý Mặc.

      Lý Mặc vừa vặn cúi đầu liền nhìn thấy khuôn mặt nhắn tái nhợt của nàng, đáy mắt ràng có ý sợ hãi, khỏi cầm tay bé của nàng, nắm chặt ở lòng bànangft, thấp giọng , "Đừng sợ, có ta ở đây."

      "Ừ." Lý Mạn ngửa đầu nhìn , ánh mắt kiên định của , như là có cổ lực lượng thần kỳ, nàng cảm thấy sợ nữa, chính là, ngực còn bang bang đập lợi hại.

      " Phát sinh chuyện gì?" Lý Họa đem thư cho Tam gia, vội vàng hỏi Lý Mặc ở bên này.

      Lý Mặc thần sắc có vài phần ngưng trọng, việc này có liên quan đến trong sạch của nữ nhân nhà mình, hôm nay phải lần làm kết thúc.

      Lí Họa liếc mắt nhìn Hạnh nương cái, nhớ tới đêm đó nàng ở nhà mình với Lý Mạn những lời này,đó,kia, trong lòng hiểu được bảy tám phần, liền lặng lẽ ở bên tai Lý Mặc dặn hai câu.

      Trong viện này còn có mấy nam nhân phải lòng Hạnh nương, giờ phút này, thấy nàng như thế, lại ai dám lên tiếng đở nàng, Hạnh nương đáy lòng đầy lửa giận chỗ phát, mặt đất lăn lộn, khóc đến mắt phen nước mũi phen," Tôi muốn sống nữa, làm cho cho tôi chết tại đây , dù sao, nhà của chúng ta người là ngốc tử, người là phế vật, ai bảo vệ ta, các ngươi giết ta ."

      Thôn trường tức giận râu run lên, với Lý Mặc, "Đại, kéo nàng đến, khóc lóc om sòm như vậy cho ai xem? Có chuyện gì đứng lên ."

      Lí Mặc chưa trả lời, Lý Thư nở nụ cười xấu xa,"Để ta kéo."

      "Ngươi đừng chạm vào ta." Hạnh nương nghe thấy thanh của , hoảng sợ bò vội sang bên, hỗn đản này đến kéo nàng chắc có ý gì tốt, đến lúc xách nàng gãy xương trật khớp lại là ngoài ý muốn, nàng chẳng phải là thiệt thòi sao?

      "Ai u, còn tưởng rằng là muốn chết, nguyên lai lại tự mình đứng lên a." Lí Thư cười trào phúng.

      Mặt Hạnh nương sưng đỏ căng ra thành màu gan heo, quát,"Lí Thư, ngươi là cầm thú —"

      "Ngươi —"

      "Tam đệ." Lí Mặc gọi lại Tam đệ, với Hạnh nương, "Nương tử Nhị thuận, ngươi cũng đừng nháo, tại ở trước mặt thôn trường, chúng ta ràng mọi chuyện ."

      " ràng?" Hạnh nương kêu lên," , lão nương sợ a? Nương tử nhà ngươi chính là nương ở trong Hoa Lầu ra mà."

      "Đồ đàn bà thối — " Lý Thư phát hỏa.

      Lí Mặc tay kéo lấy , kéo ra phía sau, trầm giọng hỏi, "Ngươi có chứng cớ? "

      " Chứng cớ?" Hạnh nương sửng sốt, chỉ vào Lý Mạn," Các ngươi nhìn nàng lớn lên, xinh đẹp như đóa hoa, còn có làn da trắng nõn kia, tay vửa dài lại thon, giống người vất vả sao? Gia đình bình thường chiều chuộng con như vậy sao? Nếu chiều chuộng, sao lại đem bán?"

      " Đây phải là chứng cớ." Lí Mặc cảm thấy chuyện hoang đường này buồn cười, tuy rằng cũng biết lai lịch của Lí Mạn, nhưng tuyệt tin nàng nương trong Hoa Lầu.

    3. chau007153

      chau007153 Well-Known Member

      Bài viết:
      146
      Được thích:
      932
      Chương 35: Khế ước

      "Lớn lên xinh đẹp, da trắng, tay thon dài, nương thanh lâu sao? buồn cười, Mẫu Đan thôn chúng ta cũng xinh đẹp, da cũng trắng, tay thon dài, như vậy, nàng ta cũng vậy sao?" Hai tay Lý Thư chống nạnh, cười lạnh hỏi.

      Hạnh Nương trợn tròn mắt, "Ta, ý ta phải như vậy, hơn nữa, nàng, nàng sao có thể so với Mẫu Đan?"

      Lý Mặc để ý nàng ta, trực tiếp với thôn trưởng, "Thôn trưởng, đúng vậy là ta mua nàng, ta thể nào mua trong thanh lâu, đương nhiên, nàng cũng phải là người nhà bình thường - -"

      "Ai u, ta cứ ." Hạnh Nương như bắt được nhược điểm, lập tức kêu gào .

      Lý Mặc ngay cả mí mắt cũng chưa từng nhìn nàng ta, tiếp tục , "Nàng là nha hoàn gia đình nhà giàu."

      Lời vừa ra? Đồng loạt ánh mắt của mọi người đều nhìn Lý Mạn.

      Lý Mạn khó xử, mọi người nhìn nàng làm gì? Chẳng lẽ những người này có hoả nhãn kim tinh, có thể nhìn ra nàng là linh hồn đến từ thế giới khác sao? Nên buổi tối hôm đó tính hành hình nàng?

      Lý Mặc nắm tay nàng, nắm chặt, lại , "Cụ thể ra sao ta cũng , chỉ biết là cả nhà giàu đó chẳng biết phạm lỗi gì, cả nhà bị lưu đày, nô tài nha hoàn trong nhà đều bị bán, vừa lúc, ngày ấy ta chợ gặp được, liền mua nàng."

      "Ah." Mọi người gật đầu, ra là như vậy, ở sông thần nữ cũng tính gì ngạc nhiên, có gia đình bên thôn Triệu mua nữ nhân trong gia đình giàu có bị phá sản.

      Hơn nữa, mọi người đều nguyện ý mua những nữ nhân như vậy, xuất thân từ nhà giàu, dù là nha hoàn, nhưng cũng so với những nương nhà bình thường biết lễ hiểu chuyện nhiều hơn, chỉ là, cơ hội như vậy nhiều, thể , Lý Mặc may mắn, thậm chí có cơ hội bắt gặp chuyện như vậy, mua được nữ nhân vừa lòng.

      Những ánh mắt người đó từ chán ghét, trong nháy mắt chuyển sang hâm mộ, trong lòng Lý Mạn hoảng sợ, đây là muốn gì? Nàng chưa từng lời, nhìn nàng làm gì?

      "Nha hoàn nhà giàu?" Hạnh Nương thế nào cũng nghĩđến chân tướng lại như vậy.

      Xuân Ny nhìn trò hay nửa ngày, nhưng kết quả lại biến thành như vậy, cũng thấy Hạnh Nương quá ngu xuẩn, chỉ phải để bản thân hỏi câu, " có bằng chứng gì sao chúng ta tin được đây?"

      " quan tâm ngươi có tin hay ." Lý Thư .

      Lý Mặc phân phó Lý Họa, "Tứ đệ, đệ về mang khế ước qua đây."

      Đầu năm nay, mua người được coi là chuyện lớn, phải lập khế ước, như vậy, mặc dù người đó có chạy trốn, cũng bắt về được.

      Từ chợ mua được nữ nhân, thận phận khác nhau khế ước cũng khác nhau, giá mua cũng giống nhau, nhữ điều này trong khế ước đều viết ràng.

      Lý Họa đáp ứng, liền xoay người ra ngoài.

      Lý Mạn nhìn bóng lưng của , biết đâu, nhưng nàng cũng muốn với , như tay bị Lý Mặc nắm, trước mắt bao nhiêu người, nàng sợ chỉ cần động tác gây phiền toái cần thiết, chỉ phải nín thở yên lặng nhu thuận đứng bên cạnh Lý Mặc, hy vọng ai chú ý đến mình.

      Thôn trưởng và mọi người, kiên nhẫn chờ, bao lâu, quả nhiên Lý Họa cầm theo khế ước đến, đồng thời, trước mặt mọi người mở ra cho mọi người kiểm tra.

      Tất cả mọi người nhìn, tuy nhận ra chữ trong đó viết gì, nhưng đây là khế ước, sao có thể giả được? Hơn nữa, người ta lại dám lấy ra, càng thể nào giả.

      Ngay cả khế ước đều có, mọi người càng tin tưởng, thôn trưởng gật đầu, rằng, "Tứ lang, đem khế ước cất ." Rồi quay lại trừng Hạnh Nương, "Thứ bà nương , khắp nơi gây chuyện, bậy bạ, lần này còn lời gì ?"

      "Thôn trưởng, việc này thể trách tôi, tôi cũng là nghe lời Xuân Ny ." Hạnh Nương dần dần mất khí thế ban đầu, con mắt có ý tốt nhìn Xuân Ny, đều là nha đầu chết tiệt kia với mình.

      Hết chương 35

      Chương 36: Trừng phạt

      Xuân Ny lập tức giậm chân, "Nhị Thuận tẩu tử, tẩu nhảm gì đó? Ta gì với tẩu nào?"

      " phải ngươi Lý gia mới mua nương tử, rất lẳng lơ, như người từ trong thanh lâu ra sao, còn thông đồng với nam nhân gì gì đó sao."

      "Tẩu, tẩu ngậm máu phun người." Đôi mắt to của Xuân Ny lập tức đỏ lên, ủy khuất khóc , "Ta có, ta những lời này khi nào chứ."

      Hạnh Nương giận, chính tiểu nương này xúi giục mình, giờ lại thừa nhận, "Nha đầu chết tiệt kia? Ngươi mới trợn mắt dói, ràng ngày đó ngươi với ta, nữ nhân kia thông đồng với nam nhân, huynh đệ Lý gia bị nàng ta mê hoặc, cũng biết học được thủ đoạn dụ dỗ ở đâu, còn --"

      "Câm miệng." Lý Mặc lạnh giọng cắt đứt lời khó nghe của nàng ta, với thôn trưởng, "Thôn trưởng, chuyện này xin ngài hãy chủ trì công đạo."

      "Đúng vậy, thôn trưởng." Lý Thư cũng , "Nhị Thuận nương tử tát nước dơ lên người nương tử ta, lại nàng là nương thanh lâu, còn hãm hại ta cưỡng bức nàng ta, ông trời làm chứng, lão tử ta ngay cả đụng đầu ngón tay nàng ta cảm thấy mắc ói, còn có thể cưỡng bức nàng ta sao? Cũng về nhà tự mình soi gương --"

      "Tam đệ, nhiều như vậy làm gì? Thôn trưởng trả lại công đạo cho chúng ta." Lý Mặc quát bảo Lý Thư được nhiều.

      Lý Thư nhướng nhướng mày, chẳng hề để ý, dù sao cũng xong rồi.

      Thôn trưởng ho tiếng, nhìn Lý Mặc gật đầu, "Điều này là tất nhiên." Sau đó, uy nghiêm nhìn lướt qua những người khác vòng, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạnh Nương, "Hạnh Nương, có chứng cứ tùy ý vu oan tung tin nhảm nương tử nhà Lý gia, phá hư danh tiết của người khác, lần này, ta thôn trưởng cũng giúp được ."

      "Thôn trưởng, tôi --" Hạnh Nương bị bộ dáng nghiêm túc của thôn trưởng dọa sợ mà tim đập liên hồi.

      Thôn trưởng uy nghiêm trừng trị, "Đại Khuê, Nhị Cẩu Tử, đưa nàng ta đến từ đường, giao cho thần nữ xử trí."

      "Dạ." Hai hán tử trung niên đứng dậy đến chỗ Hạnh Nương.

      Hạnh Nương sợ hãi la lên, "Thôn trưởng đại nhân, phải tôi, mà là Xuân Ny dạy tôi như vậy, tôi phải cố ý, chỉ là hiểu lầm."

      "Tẩu bậy, ta chưa từng những điều này." Xuân Ny gấp gáp loạn, nếu như Họa ca ca biết mình xúi giục, sao này huynh ấy còn để ý đến mình sao?

      "Chính ngươi , thôn trưởng, muốn phạt cũng phải phạt nàng ta." Hạnh Nương chết sống kéo theo Xuân Ny cùng.

      "Cha." Liên Hoa mắt lạnh nhìn nãy giờ, cuối cùng lên tiếng, "Theo con thấy, đều đưa hai nàng đến thần nữ, thần nữ xử trí công bằng."

      "Liên Hoa tỷ, tỷ?" Xuân Ny hận hận trừng mắt Liên Hoa, lấy công trả thù riêng, trừ nàng ra, nàng ta có thể tiếp cận Họa ca ca sao? Tỷ nghĩ cũng hay, "Muội cho tỷ biết, Họa ca ca thích tỷ."

      "Ngươi?" Liên Hoa tức giận trừng mắt .

      Thôn trưởng tức giận, "Ồn ào gì thế? Xuân Ny, muốn gì, tự mà với thần nữ."

      "Thôn trưởng." Xuân Ny trợn tròn mắt, nàng là khuê nữ chưa lấy chồng, làm sao có thể vào từ đường đây? " muốn, ta ."

      Lúc này Hạnh Nương sợ, có người chịu tội với mình so với mình chịu tội tốt hơn.

      Xuân Ny tức giận, tiến lên kéo tóc Hạnh Nương, ấn nàng ta xuống đất.

      Hạnh Nương cũng phải là người dễ chọc, lập tức cùng nàng ta đánh nhau.

      Như thế này còn được gì nữa? Lý Mặc nhíu mày, nắm tay Lý Mạn, với đệ đệ mình, " thôi, chúng ta về nhà."

      Vậy mà bọn họ đếm xỉa đến mà sao? Trong lòng Xuân Ny ghen ghét, đặc biệt là Lý Họa bên cạnh Lý Mạn, như tên sứ giả bảo vệ đóa hoa, càng khiến tâm nàng ta như bị ai nhéo, bất chấp đánh nhau với Hạnh Nương, nàng ta bỗng nhiên tiến lên, đẩy Lý Họa ra, chặn ngang kéo lấy quần áo của Lý Mạn.

      Dùng sức rất mạnh, nửa tay áo của nàng kéo xuống, lộ ra phần lớn cánh tay trắng như ngọc, nốt chu sa màu đỏ ở giữa cánh tay xinh đẹp, rất dễ dàng thấy được.

      Hết chương 36

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      CHu sa là con gái có danh phận lắm mới có.....xì...cho bọn GATO tức chết........có khi nào dẫn thêm mấy con sói ko ta.....:yoyo53:
      sanone2112chau007153 thích bài này.

    5. chau007153

      chau007153 Well-Known Member

      Bài viết:
      146
      Được thích:
      932
      Chương 37: Tin tưởng.

      Lý Mạn sợ hãi hét lên tiếng vì bị tấn công bất ngờ, trốn vào trong lòng Lý Mặc.

      Lý Mặc ôm chặt nàng, Lý Họa nhanh chóng cởi áo ngoài của mình, bao lấy người nàng.

      Nhưng dù vậy, cánh tay trắng như ngọc vẫn bị nhìn thấy, đặc biệt là nốt chu sa, đập thẳng vào mắt mọi người, nó tượng trưng cho cái gì, trong lòng tất cả mọi người đều biết .

      có khế ước, chỉ cần cái này, cũng có thể chứng minh thân phận thuần khiết của Lý Mạn, tuyệt đối phải cái người từ nơi đó.

      Và điều này chứng tỏ Hạnh Nương bịa đặt, sao có thể nàng dùng thủ đoạn dụ dỗ mê hoặc huynh đệ Lý gia?

      Đột nhiên Xuân Ny có chút vui mừng, điều này phải , ít nhất Họa ca ca và nàng ấy còn trong sạch hay sao?

      Lý Mặc lạnh lùng trừng mắt nhìn Xuân Ny, ôm lấy Lý Mạn ra ngoài.

      Lý Thư tiểu Ngũ theo sát phía sau, Lý Họa vốn muốn theo, nhưng vẫn quay đầu chào thôn trưởng "Thôn trưởng, chuyện bên này còn phiền ngài phí tâm, về phần công văn của ngài, cháu cũng tính xong rồi, nếu như có vấn đề gì, đến nhà tìm cháu cháu sữa lại lần nữa, hơn nữa thư của những người khác cũng viết xong, nếu như có chuyện gì khác, cháu về trước."

      "Ăn cơm rồi ." Thôn trưởng khách khí , con của người ta từ sáng giờ bận rộn, ngay cả nước cũng chưa uống.

      Liên Hoa cũng nhanh tiến lên , "Họa ca ca, ở lại ăn cơm , nương ta chuẩn bị xong rồi."

      " được, cám ơn, ta về trước." Lý Họa khách khí từ chối, xoay người ra ngoài.

      "Họa --" Liên Hoa muốn đuổi theo, nhưng thôn trưởng ngăn lại, "Được rồi, để cậu ta về ." Xảy ra chuyện như vậy, con người ta sao có thể ngồi yên.

      "Đại Khuê, Nhị Cẩu Tử, đưa Nhị Thuận nương tử và Xuân Ny đến từ đường, canh cho kỹ."

      "Dạ."

      --

      Lý Mạn cảm giác mình như tằm cưng, được quần áo Lý Họa chặc chẽ bao lấy, ngay cả mắt đều lộ ra ngoài.

      Lý Mặc ôm nàng rất chặt, mặt nàng dán vào lồng ngực , có thể nghe tiếng tim đập mạnh mẽ.

      Chỉ chốc lát sau đến nhà, Lý Mặc trực tiếp ôm nàng lên giường ở Tây phòng.

      Lý Mạn gấp gáp kéo áo Lý Họa xuống, nó trùm lên nàng khiến nàng hít thở khó khăn.

      "Nàng sao chứ?" Lý Mặc dám nhìn cánh tay lộ ra bên ngoài của nàng, vội vàng kéo áo Lý Họa bao lấy nàng, "Khiến nàng sợ rồi."

      Thực ra Lý Mạn cũng cảm thấy gì, chỉ là đột nhiên bé kia túm lấy mình, khiến nàng hoảng sợ mà thôi, nàng cũng cảm thấy lộ cánh tay ra ngoài có gì to tát lắm.

      Thấy nàng , chỉ mờ mịt chớp đôi mắt to, Lý Mặc còn tưởng rằng nàng sợ hãi, lòng tràn đầy áy náy, lại biết làm sao an ủi nàng, may mà, lúc này, Lý Họa trở về, vội vàng đứng dậy, , "Tứ đệ, đệ khuyên nhủ nàng ."

      xong, dẫn theo Lý Thư Tiểu Ngũ ra ngoài.

      Lý Mạn mong chờ nhìn Lý Họa, sau đó, cầm lấy cành cây mà mình giữ lại để khung cửa sổ viết mặt đất, "Vừa rồi rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

      " sao, đều qua." Lý Họa thương tiếc nhìn nàng, bé này từ khi đến nhà chịu khổ nhiều rồi, trước đó xém chút nữa bị treo cổ, nghĩ tới hôm nay còn bị người ta hãm hại như vậy.

      "Những người đó hình như là nhằm vào ta?" Dù Lý Mạn có ngốc, nhưng cũng cảm giác thấy.

      Lý Họa cầm lấy cành cây trong tay nàng, viết hàng chữ, "Đừng sợ, có chúng ta ở đây." xong, hai tay nhàng nắm lấy vai nàng, ánh mắt dịu dàng mà kiên định nhìn nàng, "Tin tưởng ta ?"

      Hết chương 37

      Chương 38: Vết bớt

      Đôi mắt trong suốt sạch của thiếu niên, tựa như có thể làm sạch linh hồn, Lý Mạn đột nhiên cảm thấy trong lòng còn rối loạn nữa.

      Thấy sắc mặt nàng dần dần chuyển biến tốt đẹp, Lý Họa dịu dàng cười, "Được rồi, đừng nghĩ lung tung nữa, nghỉ ngơi lát, ta nấu cơm."

      Thấy xoay người , Lý Mạn luống cuống nắm tay , "Ngươi còn chưa cho ta biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

      "Sao thế?" Lý Họa quay đầu lại nhìn nàng.

      Lý Mạn chỉ chỉ phía trước hỏi, sau đó đưa cành cây cho , " cho ta biết."

      Đôi mắt Lý Họa hơi rầu rĩ, chuyện như vậy nàng biết là tốt nhất, liền viết, "Là mâu thuẫn giữa các hàng xóm, có liên quan đến nàng, giải quyết xong rồi."

      Mâu thuẫn giữa các hàng xóm? Lý Mạn quay đầu suy nghĩ lại những chuyện xảy ra, cảm thấy có lý, đêm đó nữ nhân kia vào nhà, có dáng vẻ đứng đắn, hôm này ở đường lại lôi kéo mình, dường như có ý tốt, sau đó, Lý Thư và nàng ta đánh nhau, lại gây gỗ đến nhà ông lão kia.

      Đúng rồi, chuyện vừa rồi nhất định là tranh cãi giữa xóm làng, mình là con nhà này, đương nhiên thể tránh gặp rắc rối.

      Nghĩ như thế, trong lòng Lý Mạn thoải mái hơn, thấy Lý Họa chỉ mặc quần áo phong phanh, quần áo đó gần như vá từng miếng vải mà thành, nó quá khi mặc người , để lộ ra phân nửa cánh tay, cổ áo sờn, dường như dây lưng còn cách nào cột lên nữa, hơi lỏng lẻo, lộ ra xương quai xanh tinh tế mà gầy gò, ra nốt chu sa bên trái xương quai xanh, giống như cánh hoa, đỏ như máu.

      "Sao thế?" Lý Họa thấy nàng nhìn chằm chằm, khỏi nghi hoặc.

      Lý Mạn vội vàng dời mắt , lấy áo ngoài người xuống đưa cho , "Trả áo cho ngươi này, cám ơn."

      Cánh tay tuyết trắng thoáng chốc ra trước mắt, mắt Lý Họa nóng lên, khuôn mặt thanh tú ửng hồng, nốt chu sa xương quai xanh, càng thêm diễm lệ vô cùng.

      "Ta cần, nàng mặc vào ." Lý Họa khoát áo lên người nàng, đầu ngón tay run rẩy, mặc dù muốn, nhưng ngờ ngoài ý muốn đụng phải da thịt mềm mại trắng tuyết của nàng, như bị điện giật cuống quít buông lỏng tay ra, áo ngoài theo đó mà rơi xuống đất.

      Hai người đồng thời khom lưng nhặt áo, mùi thơm ngát quanh chóp mũi , Lý Họa đầu óc mê muội chốc lát, áo được Lý Mạn cầm tay, chỉ là, rất nhanh nhét vào tay , "Ngươi mặc , trong tủ ta còn quần áo khác mà."

      Lý Họa bỗng nhiên dám nhìn nàng, ôm lấy áo hốt hoảng chạy ra ngoài.

      Sao lại chạy? Lý Mạn nhìn chạy trối chết, có chút buồn cười, nàng mở tủ ra, lấy ra cái áo.

      Cởi quần áo người xuống, nàng phát cánh tay phải nàng cũng có nốt chu sa, chỉ là đẹp bằng Lý Họa.

      Chẳng trách vừa nhìn thấy hơi quen mắt, chẳng lẽ nốt chu sa này là vết bớt mà mỗi người trong Lý gia đều có sao?

      ——

      Lý Họa vừa ra khỏi cửa, phát đại ca tam ca và tiểu đệ đều đợi ở trước cửa.

      "Nàng thế nào?" Lý Mặc lo lắng hỏi.

      Lý Họa cảm thấy miệng lưỡi hơi khô, nhấp mím môi, vừa định trả lời, Lý Thư liền đến trước mặt , nghi ngờ hỏi, "Sao mặt đệ lại đỏ như vậy?"

      "Hả." Lý Họa tự chủ lau mặt cái, "Có sao? chắc tại nóng nực quá."

      "Nóng?" Lý Thư nhìn từ xuống dưới, mặc phong phanh như thế, mà còn nóng? Lừa gạt quỷ sao, "Đệ mới vừa nhìn thấy thân thể nữ nhân?"

      Lý Họa vốn định phủ nhận, nhưng theo như mong đợi, mặt càng nóng hơn, chỉ phải thành khai báo, "Nàng trả lại áo cho đệ..."

      Hết chương 38

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :