1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Áo Mũ Chỉnh Tề - Độc Độc C76 [Tác giả của "Phù Hiểu, anh yêu em"] drop

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      ÁO MŨ CHỈNH TỀ

      [​IMG]

      Tác giả: Độc Độc
      Thể loại: Cán bộ cao cấp
      Tấn Giang (Vip): Hoàn
      Số chương: 105c + 5NT
      Edit: Vin
      Bìa: Hana

      Nguồn: touchursoul.wordpress.com

      Giới thiệu

      Thương Tịnh gặp ́ Thùy Vũ lần đầu tiên tại hiện trường khu mộ ̉ mới khai quật ở vùng ngoại ô.

      cùng thủ trưởng tiểu binh.

      là một trong các thủ trưởng đó.

      mới 23 cái xuân xanh.

      Còn đã ngoài 30

      chưa kết hôn.

      Còn đã lập gia ̀nh.

      P.S: Tác giả của Phù Hiểu, em
      Last edited: 29/4/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1:

      Edit: Vin

      touchursoul.wordpress.com

      FB: TYS quotes

      Lần đầu tiên Thương Tịnh gặp ́ Thùy Vũ, hề đặt trong lòng, chỉ coi đó là một lần cùng làm nhiệm vụ thông thường.

      Thành phố S là ̣a danh hiếm hoi khai quật được một khu mộ ̉ lịch sử, sau đó, nơi đây lập tức được cán bộ cao cấp coi trọng và lãnh đạo đã phái các phân đội binh sĩ tới đây trợ giúp khai quật, đã tiếp đã hai ba đợt đồng chí thủ trưởng rồi, có điều, đợt sau lại càng long trọng hơn đợt trước.


      Lần này, người đứng đầuthành phố và hai ông phó cùng lúc ‘đại giá quang lâm’.

      Nghe được tin này, có người vui, có người buồn. Thương Tịnh thuộc vào nhóm người buồn, nhìn vào gương, chỉnh trang quân phục, tự dưng lại phải lãng phí một ngày đẹp trời thế này, còn ̣nh tới sân tập bắn nữa chứ.

      Tiểu đội trưởng Vu Lỵ 36 tuổi, là trợ lý bộ tuyên truyền trong quân đội, chị ta vô cùng hăng hái về chuyện các lãnh đạo về thị sát, chị nhanh chóng thu xếp một tiểu đội để lo việc tiếp khách, nhìn nét mặt quan tâm của Thương Tịnh, chị nói một cách bất đắc dĩ: “Em ở cạnh chị để chụp ảnh nhé”

      “Hả?”

      “Hả cái gì mà hả? Đây là công việc nhẹ nhàng nhất rồi, chị bảo em chụp thì cứ chụp , tách tách mấy pô là xong ý mà” Tiểu đội trưởng nói gì nữa, nhất quyết choàng cái máy ảnh cơ vào ̉ .

      Thương Tịnh tớiphòng tiếp khách, các nhân viên vội vàng quét dọn, đun nước, thấy giúp đỡ được gì bèn cúi đầu nghiên cứu cái máy ảnh cơ, một lát sau, đứng trước cửa sổ, hướng ống kính xuống cái hố dưới đất, chụp mấy pô.

      Phụ nữ nhiều tự nhiên sẽ có chuyện Bát quái, mà trọng tâm câu chuyện Bát quái lần này dĩ nhiên là về đàn ông.

      “Ôi chao, nghe nói năm ngoái Phó thị trưởng ́ được điều về đây đấy, ấy còn trẻ tuổi, mới ngoài 30 thôi”

      Hơn 30 mà còn trẻ ư, Thương Tịnh ngầm phản đối.

      “Thật sao? Dù chúng ta chỉ là một thành phố cấp quận, nhưng 30 tuổi thì quá trẻ, có phải ấy có người chống lưng ?”

      “Chuyện này sao có thể cho biết được chứ? Nhưng việc ấy cũng phải chắc chắn tám chín phần, hơn nữa, nghe nói, ấy rất đẹp trai! Tôi có một đồng nghiệp vừa tới Tòa thị chính hai ngày trước, lúc ấy quay về thì ngừng ồn ào”

      “Chắc là ấy gặp được vài lãnh đạo cao cấp chứ gì?” Nghe nói các cán bộ cao cấp đẹp trai vô cùng.

      “Ai mà biết được, đợi một lát nữa ngắm thật kỹ xem”

      “…Khỏi cần đợi, bọn họ tới rồi” Xuyên qua ống kính máy ảnh, hai chiếc xe Jeep cuốn theo bụi tung đầy trời, dừng lại ở hàng rào bên ngoài.

      Khung cảnh này tệ. nhân tiện chụp một pô ảnh.

      Người phụ trách chính ở khu khai quật dẫn theo một nhóm nhỏ mỉm cười ra nghênh đón lãnh đạo và vài đồng chí phóng viên vào, sau khi khách sáo vài câu, người phụ trách mời đoàn người vào trong phòng, nhưng Thị trưởng Lý, người đeo kính trắng gọng vàng lại từ chối, người phụ trách lập tức chuyển chủ đề, dẫn bọn họ tới khu khai quật.

      Thương Tịnh theo Vu Lỵ gia nhập vào đoàn người, để lại nhóm tiếp khách ngây ngốc nhìn theo bóng lưng của bọn họ, mãi lâu sau, một nàng mới chọc chọc khuỷu tay đồng nghiệp: “Bạn của cậu… bình tĩnh nổi là đúng”

      “Ôi, sớm biết thế này thì đã giành lấy việc của Thương Tịnh rồi”

      Ngược lại, Thương Tịnh, người được hâm mộ lại chẳng cảm thấy công việc này tốt chỗ nào, cầm máy ảnh, nhưng quả thực biết lúc nào nên “ra tay” nữa, mỗi lần chụp đều là Vu Lỵ quay đầu, huých một cái, lúc ấy theo phản xạ, giơ máy ảnh và bấm nút chụp, thị sát một vòng, cảm thấy hông của mình sắp bị ấy huých cho xanh tím rồi.

      Thị trưởng và đám phóng viên ở đằng trước rất vui vẻ, cảm khái về nền văn minh đã qua, Phó thị trưởng thì ngồi xổm cạnh bờ hố, cúi xuống quan sát các nhóm nhỏ khảo ̉ làm việc, Vu Lỵ nhân cơ hội này, thì thầm với Thương Tịnh: “Nhanh, nhanh, nhân lúc này chụp một bức ảnh của Phó thị trưởng ́

      Thương Tịnh có ý kiến gì, nhưng vừa mới nâng máy ảnh lên thì thấy đối tượng mình ̣nh chụp đứng lên, để lại cho một bóng lưng, đành cất tiếng nói trong trẻo của mình, gọi: “Thủ trưởng!”

      ́ Thùy Vũ quay đầu, nghe thấy “tách” một tiếng.

      …Vu Lỵ lập tức tới bên cạnh, nói: “Tiểu Thương, hôm qua đã bàn giao tài liệu chưa”, ấy làm như nhìn thấy, hề có một chút quan hệ nào với !

      ́ Thùy Vũ hơi nhíu mày, buồn cười nhìn gương mặt trắng trẻo, mềm mại, xinh đẹp lộ ra phía sau ống kính.

      Thương Tịnh cười híp mắt, vô cùng bình tĩnh nói: “Thủ trưởng, coi chừng dưới chân”

      “..Cảm ơn” Hóa ra bé này dọc đường làm việc đàng hoàng, nếu phải cấp nhắc thì bé này có lẽ quên cả chụp ảnh, làn da trắng như thế, có lẽ thắt lưng kia xanh tím hết cả lên rồi nhỉ.

      Lúc này, Thương Tịnh mới nhìn thẳng ́ Thùy Vũ. thể thừa nhận rằng, với phụ nữ, đúng là tai họa. Giai đoạn hoàng kim cua rmột người đàn ông là vào khoảng 30 có lẻ, còn thì chắc chắn ở trong giai đoạn ấy, thể nghi ngờ. Dưới mái tóc đen nhánh là một gương mặt nho nhã, khôi ngô tuấn tú, dù chỉ mặc áo sơ mi và quân tây rất đơn giản nhưng từng động tác giơ tay nhấc chân của đều tỏa ra sức hấp dẫn của một người đàn ông trưởng thành, tuyệt đối là đối tượng khiến phụ nữ phải mơ mộng.

      “Đừng khách khí”

      Đợi ́ Thùy Vũ quay lại hàng, bộ dạng Vu Lỵ đúng kiểu hận thể rèn sắt thành thép, chạy về phía , trừng mắt nhìn Thương Tịnh: “Em nói xem em đã làm gì rồi!”

      gì cả, ta coi việc chụp ảnh giống như cơm bữa ấy mà, ấy sẽ để bụng đâu” Điều Thương Tịnh lo lắng phải việc này, “Có điều so với ảnh chụp những người khác, bức ảnh chụp ấy thể hiện được rằng ấy thị sát, như thế có thể dùng được ?”

      “Có thể” Vu Lỵ khẽ ho một tiếng.

      Thấy bộ dạng chột dạ của chị, Thương Tịnh híp mắt, “Lợi dụng việc công để làm việc tư à?”

      “Sao có thể như thế chứ” Vu Lỵ đột ngột lên giọng, sau đó cười híp mắt, giảm bớt lượng, “Ôi chà, chỉ là để phục vụ chị em phụ nữ thôi mà”

      …Còn là vì nghĩa quên mình sao!!!

      Kết thúc thị sát, Thị trưởng Lý làm một bài phát biểu tổng kết, sau đó cười nói với người phụ trách: “Về sau ở đây sẽ do Phó thị trưởng ́ toàn quyền phụ trách, các có vấn đề gì thì cứ trực tiếp báo cáo cho ấy, các phải phối hợp cho tốt nhé”

      Người phụ trách liên tục tâng bốc, ta phải có mắt nhìn, Phó thị trưởng ́ này tới chưa được bao lâu, tuy dọc đường nói gì, nhưng ai dám khinh thường , thế cũng đủ thấy khí thế mạnh mẽ của rồi, hơn nữa khi Thị trưởng Lý nói chuyện với đều rất nhẹ nhàng ấm áp, chắc có lai lịch hề nhỏ.

      ́ Thùy Vũ hỏi tên đầy đủ và chức vụ của người phụ trách, đoàn người hàn huyên đôi ba câu xong thì ̣nh rời , chợt nghe thấy cách đó xa có tiếng thét to: “Bắt trộm!”

      Thỉnh thoảng ở khu khai quật có kẻ có mắt như mù ̣nh đục nước béo cò, tất cả sự chú ý của mọi người trong chốc lát tụ về một chỗ, bóng hình mảnh khảnh của ́ Thùy Vũ từ phía sau xông lên, phi nhanh về phía trước.

      ́ Thùy Vũ tập trung tinh thần, nhíu mày nhìn.

      Thương Tịnh chạy phía trước, nhanh chóng đuổi theo,thấy còn cách một đoạn, chút nghĩ ngợi gỡ chiếc máy ảnh ở ̉ xuống, nhắm thẳng người phía trước mà ném.

      Rất nhanh, rất dứt khoát.

      Vu Lỵ thiếu chút nữa thì hôn mê, đây là chiếc máy ảnh chị vất vả lắm mới xin được.

      ́ Thùy Vũ vô cùng kinh ngạc, cười khẽ.

      Tên trộm bị đập trúng, lảo đảo vài bước, sau đó trẹo chân, ngã nhào xuống đất.

      Thương Tịnh bước hai ba bước tiến lên, dứt khoát, nhanh nhẹn tóm lấy tay tên trộm, cho hắn một chút cơ hội nào để phản kháng.

      ngờ ở văn phòng này của các chị nhân tài cũng đông đúc tới vậy” Thị trưởng Chu tán thưởng, cười nói.

      Trong lòng Vu Lỵ rỉ máu nhưng vẫn phải gượng cười đáp: “Thương Tịnh là nữ binh ưu tú ở bộ truyền thông của chúng tôi, ấy vừa mới tham dự đợt huấn luyện kết hợp giữa hải, lục và quân quốc tế trở về, Đại đội trưởng Chu muốn ấy nghỉ ngơi một thời gian nên đã điều ấy tới đây”

      “Thì ra là vậy, bé kia trông còn rất trẻ”

      ấy chưa tới 24 đâu ạ, ấy là sinh viên đại học được tuyển dụng đặc biệt vào quân đội, nhưng thân thủ của ấy rất khá, những đàn như chúng tôi cũng coi ấy như bảo bối vậy” Đúng là bệnh nghề nghiệp của bộ tuyên truyền, hễ có lợi cho sản xuất và xây dựng, thì liền khoe khoang!

      “Khoa thể thao?” ́ Thùy Vũ đột nhiên mở miệng.

      phải, là khoa Xã hội, chuyên gì ý nhỉ….” Vu Lỵ chợt nhớ ra nổi.

      Thương Tịnh giao người cho tổ bảo vệ, rồi nhặt chiếc máy ảnh cơ lên, kiểm tra thấy ống kính tối đen. mang theo gương mặt sám hối, tới trước mặt Vu Lỵ, “Đội trưởng Vu, ống kính bị hỏng rồi”

      biết. Vu Lỵ thiếu chút nữa là khóc.

      ́ Thùy Vũ buông một câu rất tự nhiên:”Vậy là nó hỏng vì việc công rồi, tiền sửa chữa cứ báo cáo lên

      Thương Tịnh cảm kích nhìn .

      ́ Thùy Vũ cười với , vỗ vỗ vai , “ bé, tinh thần hăng hái lắm”

      Nếu đổi lại là một người khác, một nụ cười của , một cái vỗ vai của cũng có thể khiến cho người phụ nữ đã kết hôn lập tức nảy sinh loại cảm giác kích động muốn ly hôn, tiếc rằng dây ăng ten tiếp thu Thương Tịnh quá kém, “Cảm ơn thủ trưởng”
      Anhdva, xukem, Phong nguyet10 others thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2

      [​IMG]

      Editor: Vin​



      FB: TYS QUOTE

      Buổi tối một tháng sau, ́ Thùy Vũ ngồi ở vườn hoa trong căn nhà tại thành phố S nhận điện thoại của vợ, Chu Vân: “Thùy Vũ, chủ nhật có rảnh ?”

      “Ừ, có chuyện gì, có thể phải tới văn phòng một lát” ́ Thùy Vũ vừa phải tiếp rượu khách về, đã tắm táp nhưng mùi rượu vẫn chưa tỏa hết, lười biếng ngồi ghế mát xa, khẽ lắc mái tóc ẩm ướt, vừa xem tài liệu, vừa nghe điện thoại của ta.

      phải quá nhàm chán sao?” Chu Vân cười khẽ.

      “Vậy sao?”

      Hai người khẽ cười, rồi trầm mặc trong giây lát, Chu Vân tiếp tục chủ đề: “Việc ấy, có chuyện này, em muốn nhờ giúp”

      “Em nói xem”

      “Chu Trì, thằng bé nói muốn xem mắt” Giọng nói của Chu Vân rất lo lắng cho em trai ruột của mình.

      “Xem mắt?” Từ lồng ngực của ́ Thùy Vũ rung lên vì cười, cậu em vợ này phải vừa mói lên đại học thôi sao? Vả lại, lúc ở thành phố S, Chu Vân cũng từng nhắc qua nhưng lại quên mất.

      “Ôi, biết nó nghĩ cái gì nữa, đột nhiên nói muốn xem mắt, lại còn nói đã hẹn thời gian gặp mặt, cái gì mà gái nó hẹn lần này rất đáng tin, nó nhất ̣nh phải gặp lần này…mẹ nghe được cũng biết phải làm gì, mẹ khuyên được nó, sợ nó nhất thời kích động, chớp nhoáng tổ chức đám cưới thì chết”

      Đám trẻ bây giờ nghĩ gì thê biết? ́ Thùy Vũ cảm thấy mình thật sự già rồi, ngay cả bản thân 10 năm về trước cũng làm gì có suy nghĩ sẽ kết hôn đâu? Ngay cả nghĩ liều cũng !

      “Vì thế….Thùy Vũ, có thể….tới ngó qua một chút, tiện thể nói với nó, sao nó có thể tìm bạn gái ở thành phố S được, nó bị ba mẹ chiều thành hư rồi, giờ có nói gì cũng lọt được vào đầu nó, chỉ có lời nói của thì nó may ra còn nghe lọt” nói một cách tương đối uyển chuyển, lấy nhau đã hai năm, Chu Trì và ́ Thùy Vũ ở cùng nhau tổng ̣ng quá hai mươi bốn tiếng đồng hồ, Chu Trì phải phục , mà là sợ .

      ́ Thùy Vũ suy nghĩ một lúc, rồi đồng ý: “Khi nào?”

      “Chủ nhật tuần này”

      “Được, em cho số nó”

      Chu Vân vội vàng nói: “Tốt quá, cảm ơn , Thùy Vũ”

      “Ừm, chốc nữa gọi điện cho nó”

      Chu Trì nhận điện thoại với nét mặt đau khổ, cậu ta vốn cảm thấy cuộc sống đại học quá buồn tẻ nên đã đánh cược với đám bạn xấu, cậu ta đánh cược rằng mình liệu có thể qua lại khoảng 3 tháng với một người phụ nữ trưởng thành trong độ tuổi phù hợp để kết hôn hay , đồng thời, xong xuôi cậu ta có thể thành công rút lui mà bị ép hôn. Cậu ta chỉ ̣nh trêu chọc mẹ một chút thôi, ai dè, mẹ và chị lại mời cái vị tượng Phật kia xuất đầu lộ diện. Khi cậu ở Hoàng Thành đã từng nghe nói về “công lao vĩ đại” của ông rể mình trước kia rồi, nhân vật như vậy đơn giản chỉ có trong truyền thuyết, dù bây giờ cậu gọi ấy một tiếng “ rể”, nhưng vẫn cứ…..run sợ.

      Trưa chủ nhật, Chu Trì tới quán cà phê hẹn gặp mặt thì trông thấy ́ Thùy Vũ đã ở đó rồi. để tóc một cách tự nhiên, đeo kính đen, mặc một bộ âu phục thoải mái, ngồi cạnh cửa sổ, nhàn nhã lật tờ báo, dáng vẻ tao nhã, ung dung khiến cho phái nữ trong quán ngừng phải liếc mắt nhìn, Chu Trì hâm mộ, thở dài, bản thân cậu ta lúc nào mới có thể trở thành một người đàn ông chuẩn mực như đây.

      rể” Cậu cung kính gọi.

      ́ Thùy Vũ ngẩng đầu, nhìn cậu em rể: “Tới rồi à?”

      “Vâng”

      “Uống gì thì tự mình gọi

      “Vâng, được” Cậu ta có chút khẩn trương, ngồi vào vị trí đối diện .

      ́ Thùy Vũ nhướng mày nhìn bộ dạng ngoan ngoãn của cậu ta, khỏi bật cười: “Cậu ngồi bên đó làm gì? phải lát nữa bé kia sẽ ngồi đó sao?” Cũng trách được tại sao nhà Chu Vân lại thương cậu ta tới vậy, Chu Trì có một gương mặt nhìn rất trẻ con, dù đã lên đại học rồi, cậu chàng vẫn chẳng khác gì đứa bé.

      Chu Trì vội vàng chuyển qua ngồi cạnh , vừa gọi một ́c cà phê thì nghe thấy tiếng chuông cửa thanh thúy vọng tới, cậu ta quay lại nhìn thì thấy có hai gái trang điểm nhẹ bước vào.

      Đó chính là Thương Tịnh và bạn thân của , Hứa Oánh Oánh, ấy bị kéo cùng tới buổi hẹn này. Lúc bước vào quán cà phê, Hứa Oánh Oánh vẫn còn lẩm bẩm: “Sao trẻ thế mà đã muốn xem mặt rồi”

      “Trời, cậu cũng biết tiêu chuẩn chọn bạn đời của mình là nhân lúc tuổi còn trẻ thì phải tìm khẩn trương” Hơn nữa, hiện tại thường ở trong quân đội nên cũng chỉ có thể dựa vào con đường xem mặt này thôi. Thương Tịnh nhìn ngang nhìn dọc, trông thấy ám hiệu trước mặt Chu Trì – một chiếc máy bay bằng giấy, mắt sáng lên, ông trời đúng là ưu ái mà!

      vui mừng khấp khởi tới trước mặt Chu Trì, “Chào , tôi là Thương Tịnh”

      Chi Trì đã sớm quan sát , mặt mũi ổn, ăn mặc ok, giọng nói trong trẻo, lanh lợi, cậu ta có phần vui mừng ngoài ý muốn, “Chào em, tôi là Chu Trì”

      ́ Thùy Vũ có việc gì làm bèn ngẩng đầu liếc mắt nhìn, dường như nhớ tới chuyện gì nên nhíu mày, gái này, phải là nàng gặp ở mộ ̉ lần trước hay sao?

      Đợi hai gái ổn ̣nh chỗ ngồi, Chu Trì giới thiệu qua ́ Thùy Vũ, “Đây là rể tôi”

      “Chào ” Thương Tĩnh lễ phép cười, hề nhìn thêm lấy một giây, “Đây là bạn tôi, Hứa Oánh Oánh”

      Rõ ràng hề nhận ra . ́ Thùy Vũ cảm thấy buồn cười, một câu chuyện vốn vô vị giờ đã biến thành thú vị rồi.

      Hứa Oánh Oánh để ý tới người Thương Tịnh hẹn gặp mặt, nhưng khi nàng trông thấy ́ Thùy Vũ thì lại ngây người ra, trông thật là đàn ông!

      Người trẻ tuổi làm quen với nhau rất nhanh, Chu Trì vốn có khả năng tán gẫu, Thương Tịnh cũng là người hướng ngoại, chỉ một lát sau hai người đã trò chuyện với nhau rất vui vẻ, nói chuyện như được mùa.

      “Em trông có vẻ nhỏ tuổi hơn tôi, rốt cục là bao nhiêu tuổi thế, hay là nói dối tuổi tới trêu chọc đây hả?” Chu Trì hỏi vu vơ.

      nghĩ thế nào thì nó là thế ấy” Thương Tịnh nháy mắt một cái.

      Tờ báo che mất nửa khuôn mặt của ́ Thùy Vũ, khóe môi vô thức tạo thành một độ cong, da mặt căng ra.

      “Có phải em vẫn còn học ?” Chu Trì chưa từ bỏ ý ̣nh.

      “Vậy còn ? thì sao?”

      “Tôi học năm hai đại học” Chu Trì thả con săn sắt bắt con cá rô.

      “Vậy hả?” Vớ bở rồi! Trong lòng Thương Tịnh cười như điên, “Tôi biết là được rồi, nên hỏi tuổi của phụ nữ đâu”

      “…”

      “..” nhóc này có vẻ rất vui vẻ.

      Hứa Oánh Oánh thèm đếm xỉa tới chuyện gì, nàng chỉ chăm chú nhìn ́ Thùy Vũ. Đáng tiếc, người đàn ông này lại kết hôn mất rồi.

      Thương, thích đọc sách gì?” ́ Thùy Vũ chợt lên tiếng hỏi.

      Đôi mắt Thương Tịnh lóe lên, “Ừm, nỗi đau của chàng Werther”

      “Phim điện ảnh?”

      “Harry Potter!”

      “Còn gì nữa?”

      “Ở nhà một mình”

      thích minh tinh nào?”

      “Justin Bieber”

      “…”

      Màn hỏi nhanh đáp nhanh này khiến Hứa Oánh Oánh cảm thấy muốn chen vào cũng khó, thấy ánh mắt hai con người trước mặt thật là quá kỳ quái, bèn khỏi che trán thở dài. Loại thích này, có một cách giải thích hề dễ nghe, mà xã hội thường hai gọi bằng danh từ ~

      Ấu dâm!

      ́ Thùy Vũ cười lớn, bé này, giống như chú hề vậy.

      Chu Trì thì cười nổi, hóa ra ấy nhiệt tình như thế chủ yếu vì thích gương mặt trẻ con của cậu ta sao?

      Thương Tịnh thấy người ta cười rộn rã tới vậy nên cuối cùng cũng mỉm cười, nhìn về phía người khách cùng “nhà trai”, trời, người đàn ông này nhìn thoáng qua thì cảm thấy chỉ là người dưng, nhưng giờ sao lại thấy quen quen vậy nhỉ? híp mắt, ́ gắng nhớ lại xem mình đã gặp chàng có khuôn mặt vui tai vui mắt này ở đâu, đột nhiên giật nảy mình, người này phải là Phó thị trưởng ́, người mà khiến đám phụ nữ có chồng phải điên cuồng đây sao?

      Chú già cũng thịnh hành mốt giả bộ non nớt à? Đã lớn tuổi rồi mà còn đeo kính đen! Hơn nữa, phải ta nên giữ gìn hình tượng của mình à, sao tự dưng lại buông tóc xuống thế kia! Thương Tịnh hoàn toàn muốn truy cứu, đành vô liêm sỉ tự mắng thầm trong lòng.

      ́ Thùy Vũ tháy biểu tình cứng ngắc của , khóe miệng mơ hồ giật giật, biết nhất ̣nh đã nhận ra mình, tò mò tiếp theo sẽ phản ứng thế nào thì đã thấy làm như có chuyện gì xảy ra, nghiêng đầu, lại nhìn cậu em rể của , ngầm cắn răng nghiến lợi cười cười, “ rể đối xử với thật tốt” Hừm, giờ còn có ông rể nào bận tâm tới chuyện chung thân đại sự của em rể sao!

      bé này tâm lý đúng là vững vàng thật đấy. Thị Trưởng ́ hiếm khi biểu dương một người nào đấy.

      Thật ra, Thương Tịnh cũng có cái lý của mình, dân thường có thể nhớ Quan lớn, nhưng Quan lớn nhất thiết phải nhớ dân thường. đường đường là Phó thị trưởng, cả ngày biết phải gặp bao nhiêu người xa lạ, bọn họ gặp nhau từ một tháng trước, hoàn toàn nên tự mình đa tình cho rằng còn nhớ . Hoàn cảnh này, vẫn cứ là 36 kế, chạy là thượng sách!

      Quyết ̣nh xong, Thương Tịnh nói đôi ba câu, tìm cớ kéo Hứa Oánh Oánh mất. Bàn tay Chu Trì cứng đờ giữa trung, trơ mắt nhìn hai người chạy biến mất sau cánh cửa kính.

      ́ Thùy Vũ cuối cùng nhịn được, cười phá lên.

      Chu Trì hiểu nổi rể cười cái gì, nhưng cậu ta có cảm giác ấy hiếm khi vui vẻ như thế, vì vậy cậu có phần “thụ sủng nhược kinh”.

      ́ Thùy Vũ cười, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trông thấy bóng dáng ai đó đã băng qua đường chạy mất, nơi đáy mắt thoáng lóe sáng.

      Ở bên này, Hứa Oánh Oánh cũng hiểu tại sao mình bị cưỡng chế kéo ra ngoài, dọc đường ngừng la lên, “Này, này, cậu gặp quỷ hả? Sao đột nhiên lại chạy ra ngoài? Rốt cục xảy ra chuyện gì hả?!”

      Thương Tịnh xác ̣nh còn trông thấy quán cà phê nữa mới thở phào nhẹ nhõm, chán nản buông cánh tay Hứa Oánh Oánh ra, “Ôi, đừng hỏi nữa, mình phiền chết được” Hiếm khi gặp dược một người có gương mặt trẻ con hợp ý mình, vậy mà ta lại là em rể của Phó thị trưởng, với nổi!

      “Thần kinh!” Hứa Oánh Oánh kết luận.
      Last edited: 4/5/15
      Anhdva, xukem, Phong nguyet8 others thích bài này.

    4. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      truyện thú vị :yoyo1::yoyo1::yoyo1: nhất là đoạn bà nữ 9 bị gọi là ấu dâm :yoyo36::yoyo36::yoyo36:
      yunafr thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      @Chris bộ này hay đó nàng :3 bên wp bạn này ta đọc c6 ròi. Do up sau 5 ngày nên mới repost đc c2 thôi :3 nam 9 mặt dày vô sỉ y như Đường Học Chính z :v
      Dion, yunafrChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :