1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc Sư Đại Nhân, Bần Ni Có Thai - Nguyên Tử Nhất Sa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 43:Muốn chết, Bổn cung thành toàn cho ngươi!



      Tô Thanh Mạt nghiêng đầu nghĩ hồi gật gù: "Ừm. Hình như thế." Tiếp theo tiếp tục gặm đùi gà của nàng, giống như câu chuyện vừa rồi hề liên quan đến nàng, cái miệng dính đầy dầu mỡ kia làm người ta đau mắt.

      Lại những ngày bị người nào đó giam cầm trước đây, quả thực cực kì khổ sở. Tuy rằng món ăn kia xác thực nàng cũng rất thích ăn, nhưng đời này cái nàng thích ăn nhất lại chính là đùi gà!

      Ly Thanh xưa nay chưa từng nhìn thấy nữ nhân nào lại ăn uống cách mất hình tượng như thế, cho dù là thôn núi mới xuống, hay từ rừng mới ra chừng còn biết giữ hình tượng hơn cả nàng gấp trăm lần.

      Lẽ nào nàng ngay cả lễ nghĩa liêm sỉ cơ bản nhất cũng hiểu sao?

      rất muốn để đũa xuống ăn, chỉ cần nhìn cách ăn uống như thế của nàng, cho dù đói bụng đến đâu cũng no luôn. Nhưng trong lòng lại cực kì cam lòng, nơi này ràng chính là địa bàn của , tối hôm qua nàng chiếm lấy giường của mình cũng thôi , dù sao nàng cũng là nữ nhân, mà cá nhân lại có bệnh thích sạch nên muốn ra tay di chuyển nàng.

      Nhưng sáng sớm tinh mơ nàng lại chiếm lấy bữa sáng của mình, làm vậy biết xấu hổ à?

      Bắt đầu từ lúc nào Ly Thanh dễ bị người ta chiếm đoạt như thế?

      Còn nữa, nàng gì đó? Cái gì gọi là ‘hình như thế’? Giỏi giả vờ giả vịt thế sao? Sao nghe cách chuyện của nàng giống như việc mình vạch trần nàng nên nàng định chơi trò vò mẻ cho sứt luôn thế?

      Chiếc đũa trong tay bộp tiếng liền vỗ vào bàn, cười lạnh tiếng: "A, Bổn cung quả nhiên suy đoán sai, thân phận của ngươi cũng là giả."

      Bên trong yên tĩnh hề có tiếng động, nhiệt độ chung quanh phòng đột nhiên hạ thấp, ngay cả đứng bên cũng nhịn được rùng mình cái.

      Mỗi lần chủ nhân ra uy rất khủng bố, trong lòng bắt đầu có chút đồng tình với ni mặt đen thích gặm đùi gà kia. Hi vọng lát nữa nàng còn mạng để có thể ngắm mặt trời bên ngoài, lại , khí trời hôm nay đúng là cực kì tốt.

      Nhưng lại có người mực thờ ơ động lòng, Tô Thanh Mạt vẫn chuyên tâm gặm đùi gà của nàng, đùi gà trong tay này cũng gặm sắp xong rồi. Chỉ là có miếng gân gà dính ở kẽ răng lấy ra được, làm cho nàng rất thoải mái.

      Nàng đem xương gà ném sang bên, chắc chắc lưỡi mấy lần, phát vẫn thể dùng lưỡi đẩy gân gà ra, liền tìm tăm bàn. Sau đó chợt nhớ nơi này phải thế kỷ hai mươi mốt, có thứ này.

      Hết cách rồi, vậy cũng chỉ có thể dựa vào chính mình.

      bên bận rộn, bên trả lời câu: "Quốc Sư đại nhân suy đoán rất hay, vậy sao đoán thử xem lát nữa bần ni định làm gì? Nếu ngài đoán đúng, bần ni đáp ứng ngài điều kiện, thế nào?"

      Ly Thanh gì, tuy có chút động lòng, nhưng người rất tự biết mình biết ta.

      Trời mới biết nữ nhân này lát nữa có đem đống đáp án kì quái nào ra hay , đối với loại trò chơi ngốc nghếch này biểu thị có hứng thú, cũng phải trí giả toàn năng, cũng luôn có vài thứ am hiểu.

      Loại thiệt thòi này lần trước ăn qua lần là đủ, cần thiết phải ngã hai lần vào cùng cái hố.

      Vì thế lựa chọn quan tâm, nên cứ giả vờ nghe thấy là xong.

      "Quốc Sư đại nhân sao đoán nữa thế? Ban nãy phải đoán giỏi lắm sao?”

      "... Bổn cung có hứng thú chơi loại trò chơi tẻ nhạt này với ngươi." Ly Thanh bị ánh mắt khiêu khích của nàng làm có chút tức giận, lạnh mặt những vẫn trả lời câu.

      "Cho nên mới , tai nghe được nhất định là giả, mắt nhìn thấy cũng nhất định là . Quốc Sư đại nhân nếu chỉ dựa vào suy đoán mà muốn định tội cho bần ni, như vậy thể được, dù sao việc gì cũng cần phải chứng cớ đúng ? Nếu danh tiếng của bần ni cũng bởi vì những lời vừa rồi của ngài mà bị hao tổn, hậu quả đó nghiêm trọng lắm nha.”

      xong Tô Thanh Mạt liền bắt đầu dò xét mười đầu móng tay tay mình, cuối cùng chọn ngón út của bàn tay trái. Sau đó bắt đầu dùng móng tay ngón tay út tiến hành công việc xỉa răng.

      Sau khi xỉa xong, liếc mắt nhìn khiêu khích: "Nhìn thấy ? Chuyện bần ni cần làm đó là xỉa răng.”

      "Thô tục thể tả!" Ly Thanh thấy dáng vẻ hề có chút kiêng dè gì của nàng, sắc mặt càng thêm trầm. Mắng câu xong liền đứng dậy rời .

      lo nếu tiếp tục đứng đó nhìn bị lửa giận công tâm, khống chế được ra tay tiêu diệt món đồ chơi mới mất.

      Hình tượng vừa rồi của nàng, thực là... Quá khó để vào mắt.

      Cuối cùng hiểu ra, tại sao từ mình cực ghét loại sinh vật mang tên nữ nhân này, ngoại trừ sắc mặt của các nàng khó coi ra, hình tượng cá nhân của các nàng cũng liên quan rất lớn.

      Loại nữ nhân hề có chút hình tượng nào như thế còn sống đời làm cái gì? Nếu như đứa con như thế, chắc chắn trực tiếp ném vào trong bể nước cho chết chìm.

      nhanh chân theo ở phía sau, chờ ra đến cửa lớn liền cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Chủ nhân, thuộc hạ cho người chuẩn bị cho ngài bàn đồ ăn sáng nhé?"

      Ly Thanh đột nhiên ngừng chân, theo sát ở phía sau thiếu chút nữa va vào, kết quả cố miễn cưỡng đứng trụ lại.

      Ngước mắt liền thấy chủ nhân của mình xoay người thâm trầm nhìn mình chằm chằm, nhìn đến mức phát run, phía sau lưng bốc lên tầng tầng mồ hôi lạnh, nhanh chóng cúi đầu tách ra khỏi tầm mắt tra tấn của người nào đó: “Chủ nhân, nếu ngài muốn…”

      Ly Thanh trực tiếp cắt lời , giận dữ hét: "Đó là nội điện của Bổn cung, là đồ ăn sáng của Bổn cung, nàng ta dựa vào cái gì liền có thể ăn yên tâm thoải mái kiêng dè chút nào như thế? Lẽ nào lo lắng Bổn cung hạ độc ở bên trong sao?"

      "..." ngậm miệng , trong long thầm nghĩ chủ nhân lúc này bốc lửa, mình trả lời thế nào cũng đều là sai, vẫn là giả chết .

      Nhưng lại nghe lạnh lẽo hai chữ: "Trở về!"

      Ban nãy mình đúng là tức đến chập mạch rồi, ràng là địa bàn của , muốn cũng chỉ có thể là nàng , chạy ra ngoài này làm gì?

      Khi bọn họ trở lại bên trong điện lần thứ hai, đùi gà trong tay Tô Thanh Mạt lúc này cũng gặm sắp xong rồi. Đừng tưởng là chiếc đùi gà ban nãy, chỉ mới chốc thôi mà là chiếc thứ ba rồi.

      "Ai yo, Quốc Sư đại nhân trở về? Bần ni mà, sáng sớm nếu ăn sáng dạ dày tốt. Mời ngài ngồi, đúng lúc mấy món này bần ni thể ăn hết, bần ni còn tưởng lãng phí bỏ thừa chứ. May là ngài trở về. Xem ra Quốc Sư đại nhân cũng giống như bần ni, là người rất cần kiệm, như vậy rất tốt, như vậy rất tốt."

      Nhìn gân xanh trán người đối diện ngừng nhảy lên, Tô Thanh Mạt liền cảm thấy tâm tình của mình rất tốt.

      Cho dù đoán đúng thân thế mình sao? Kinh thế hãi tục thế nào? Cho dù ngươi biết, nhưng khi ra ngoài cũng phải có người tin mới được.

      Đồn đại sư thái của đạo quan có gian tình với trụ trì của tự, người nghe được đều cười đến rụng răng đúng ?

      Đương nhiên, tại vẫn còn chưa điều tra được ràng, thu được kết luận cũng chỉ có thể là hai suy đoán vừa rồi. Nếu tại nàng yếu ớt sợ sệt, ngược lại làm nghĩ rằng bắt được nhược điểm của mình, cho nên mới phải nhường nhịn .

      ràng sáng sớm liền rời , sao lại có khả năng cố ý trở về ăn bữa ăn sáng này? Trong lòng toan tính gì, Tô Thanh Mạt nàng làm sao có thể hiểu? phải muốn đến lừa mình, để củng cố thêm suy đoán của sao?

      Ha ha...

      Lừa nàng? Thực là chuyện cười. Lúc bà đây chơi trò này, chừng mi còn núp ở trong ngực mẹ làm nũng đó.

      Xem ta làm ngươi ói chết luôn!

      Mặt Ly Thanh trầm, thẳng đến trước mặt nàng, hai tay gắt gao bóp cổ của nàng, nghiến răng nghiến lợi hô: "Tô Thanh Mạt, ngươi muốn chết đúng ? Nếu thế, tại Bổn cung có thể tác thành ngươi!"

    2. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      a nong gian wa
      mai o vs c benh sach cua a het lun

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 44: Cãi nhau!


      Nữ nhân chết bầm, lại dám bảo đường đường là Thiên triều đệ nhất mỹ nam Ly đại Quốc Sư như ăn thức ăn thừa của nàng! Nàng ngại mạng quá dài đúng ? Vậy ngại giúp nàng tay, tiễn nàng !

      Bị người ta bóp cổ, cảm giác đương nhiên là khó chịu, mặt Tô Thanh Mạt giờ khắc này đỏ ửng, nhưng hơi thở của nàng hề loạn, nàng hề động thủ cố gạt đôi tay to bóp cổ mình ra, mà chỉ nhìn thẳng vào gương mặt có chút vặn vẹo trước mắt, rất bình tĩnh câu: "Quốc Sư đại nhân ngài sai rồi, pháp hiệu của bần ni là An Vân. Tô Thanh Mạt chỉ là cái tên trước khi xuất gia của bần ni."

      đứng bên cảm thấy bó tay, thầm nghĩ có phải đầu óc của ni này có vấn đề ? Loại thời khắc có lien quan đến mạng sống thế này, phải trước tiên nên nghĩ biện pháp tự cứu mình sao? Cũng đâu phải cái tên hay ho gì, có cần thiết phải nhắc nhắc lại như thế ?

      Phiền muộn đâu chỉ riêng mình , sắc mặt của Ly đại Quốc Sư lúc này cũng rất phức tạp.

      Đồng thời trong lòng lại có chút tức giận, nữ nhân này sợ !

      Nếu là trước đây, đúng là vẫn chưa thể xác định, nhưng tại hiểu, đây là .

      có thể nhìn bản thân trong đôi mắt trong veo chút sợ hãi của nàng, thấy ràng sắc mặt của mình giờ: Phẫn nộ, tà ác, dữ tợn, khát máu.

      Các loại vẻ mặt đó ngừng thay đổi liên tục mặt , nếu như ở trước kia, hoặc bất kì thuộc hạ nào bên cạnh nếu nhìn thấy thế chắc chắn run rẩy cả người, sợ hãi quỳ mặt đất.

      Nhưng nàng sao? chỉ hề giãy dụa, còn dám giương mắt thẳng tắp đối diện với , điều này làm cho trong lòng nay có loại cảm giác mình ở trong mắt nàng dường như có mặc quần áo.

      Chẳng lẽ hình tượng của mình ở trong mắt nàng là quá mềm yếu có thể bắt nạt?

      Ly Thanh có chút chật vật dời tầm mắt, tựa hồ trốn tránh từ chối đối diện với ‘mình’ trong mắt của nàng.

      Mới vừa dời tầm mắt, liền nhìn thấy dưới tay mình, có đôi bàn tay nắm miếng vải trắng như tuyết lên ngừng lau chùi, tựa hồ muốn đem vật bẩn thỉu tay lau sạch.

      Ly Thanh thấy thế trong lúc nhất thời còn chưa kịp phản ứng, nàng lau gì thế, miếng vải kia hình như có chút quen quen?

      Sau đó cẩn thận nhìn thêm lần nữa, và sắc mặt của đột nhiên đại biến, buông nàng ra vội vàng nhảy vọt về phía sau.

      Lần thứ hai nhìn thấy vết dầu mỡ dính đầy ống tay áo của mình, sắc mặt tái xanh, dùng sức cái liền đem ống tay áo dính đầy mỡ kia xé xuống vứt dưới chân. Trừng mắt nhìn nữ nhân ở đối diện nhìn mình cười xán lạn! Nhưng khi nhìn đến hàm răng trắng đều như bắp bên dưới gương mặt đen của nàng ánh mắt lại lay động chút.

      Sau đó lập tức khôi phục như cũ, híp mắt, nghiến răng nghiến lợi cả giận : "Tô Thanh Mạt, Bổn cung muốn lột sạch xiêm y của ngươi, xem ngươi rốt cuộc có phải là nữ nhân ?"

      Tô Thanh Mạt liếc mắt nhìn đôi tay sạch trước mắt, tại nàng mới phát , ra loại gấm Tuyết Vân mà gã chết tiệt kia mặc người lại có công dụng đặc biệt, hút dầu mỡ tốt như thế.

      Liếc mắt nhìn miễng vải vứt dưới chân Ly Thanh cảm thấy có chút đáng tiếc.

      Nàng quyết định, đợi nàng xuất cung, nhất định phải nhờ cha nàng làm cho nàng nhiều khăn bằng loại vải này để lau tay mới được.

      Có điều tại cơn đau từ cổ truyền xuống làm cho nàng muốn chửi tổ bà nó!

      Mama nhà ngươi! Dám ra tay nặng như thế, ngươi chờ đó cho bà, sớm muộn cũng ngày bà đây trả thù!

      Trong lòng nàng tức giận, đương nhiên lời ra cũng dễ nghe: "Bần ni có phải là nữ nhân hay , nếu Quốc Sư đại nhân biết, có thể trở về hỏi thử mẫu thân của ngài, tin rằng mẫu thân của Quốc Sư đại nhân tất nhiên cũng phải người bình thường, bà tất nhiên cho ngài câu trả lời thoả mãn."

      mắng đến mẫu thân, Ly Thanh thể nhịn nổi nữa, cho dù từ bị người nhà vứt bỏ, cho dù trong lòng hận thấu xương đối với cha mẹ của , nhưng cũng đến phiên người ngoài mắng như thế!

      "Ngươi..."

      Tô Thanh Mạt mặt đầy kiêu ngạo trực tiếp phất tay cắt lời: "Quốc Sư đại nhân, bây giờ bần ni rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng, phỏng chừng ngài cũng chịu đựng nổi, kính xin ngài tạm thời đừng lên tiếng!”

      "Làm càn!" Lời này là phát ra.

      Mà khi ngậm miệng liền cảm thấy có gì đó đúng, giương mắt liền nhìn thấy ánh mắt tràn ngập phẫn nộ của chủ nhân nhà mình, trái tim của bắt đầu run rẩy, lau mồ hôi lạnh trán, cúi đầu bắt đầu giả thành người câm.

      Vừa rồi đâu có lên tiếng đúng ? có đúng ?

      Trong lòng lại ảo não: Sao mình lại quên mất, mặt mũi của chủ nhân có mất cũng phải do chính chủ nhân tìm lại ngài ấy mới vừa long. Nếu mình cứ quản việc đâu, chừng lát nữa đến phiên cũng gặp xui xẻo.

      Ai... Thuộc hạ chịu nổi nữa!

      "Ha ha..." Ly Thanh cười giận dữ, từ đôi mắt khẽ híp phát ra tia sáng lạnh lẽo, giơ ngón tay ngọc lên chỉ về hướng nàng, trong thanh trong trẻo lạnh lung chứa đầy căm giận ngút trời: "Rất tốt, Tô Thanh Mạt, ngươi quả nhiên có dũng khí!"

      Tô Thanh Mạt nghe thế, cũng nở nụ cười theo: "Quốc Sư đại nhân đùa rồi, bần ni chỉ là nữ nhân, làm sao dám nhận lời khen của ngài. Chỉ là tình trạng giờ của Quốc Sư đại nhân làm bần ni có chút lo lắng, bần ni từng xem qua quyển sách thuốc, đó có viết cách điều dưỡng dương tinh thuật dành cho nam giới, bên trong hướng dẫn rất ràng, nếu như nam tử thường hay nổi giận, khiến cho tinh dịch tiết trong thời gian ngắn, rất bất lợi đối với chuyện phòng the. Vì thế, kính xin Quốc Sư đại nhân ngài..."

      Nghe nàng càng càng kỳ cục, Sắc mặt Ly Thanh lúc này càng đặc sắc vạn phần, thực nhịn được lên tiếng cắt ngang: "Vô liêm sỉ (*)! Tô Thanh Mạt, ngươi thân là nữ tử lại hề biết xấu hổ, trái lại còn..."

      "Quốc Sư đại nhân lại đùa nữa rồi, bần ni đâu chỉ có răng (*), mà lại còn trắng đẹp nữa đây này.” xong, còn cố ý hé miệng, khoe hàm răng chỉnh tề đều tăm tắp, đưa qua đưa lại cho xem, thấy sắc mặt quả nhiên lại thay đổi, lúc này mới thoả mãn khép miệng lại tiếp: "Còn về việc xấu hổ mà ngài , bần ni đúng biết, xin hỏi Quốc Sư đại nhân, xấu hổ mà ngài đó là thứ gì? Ngài có hay ?”

      (Vô liêm sỉ, câu mắng, chị lại cố tình hiểu là sỉ = răng, nên đáp là chị có răng)

      Lời muốn chỉ bị nàng lần lượt cắt ngang, cuối cùng còn bị nàng lầm thành đề tài để công kích, Ly Thanh giờ khắc này tức đến mức muốn ói máu.

      Rất muốn hét to, mắng to, nhưng lời mắng lại thể thốt ra khỏi miêng. Đành chịu thôi, có loại người có khí chất, nho nhã trời ban, huống chi lại còn là ở thời cổ đại này.

      dùng sức ở trong lòng ấp ủ nửa ngày, cuối cùng chỉ có thể thốt ra câu: "Đáng ghét, nữ nhân thối, ngươi câm miệng cho Bổn cung!"

      Câm miệng? Ngươi bảo ta câm miệng, ta liền phải nghe lời ngươi, vậy ta còn có mặt mũi gĩ nữa?

      Lại còn mắng nàng là nữ nhân thối, đúng là, chú có thể nhịn nhưng thím !

      Tô Thanh Mạt tại nổi giận.

      Từ trước tới nay nàng chưa từng gặp qua người lý lẽ như thế, có long tốt mời ăn điểm tâm, liền liều mạng bóp cổ của mình muốn giết mình. tại mình có lòng tốt muốn phổ cập kiến thức dưỡng tinh thuật cho , lại còn mắng mình là xú nữ nhân.

      Ma ma nhà ngươi! phải tối qua nàng tắm rồi sao? Nàng thối chỗ nào?

      Thân là nữ nhân cực thích sạch , đương nhiên thể chịu đựng người khác chỉ vào mũi của mình mình thối Tô Thanh Mạt cũng ngoại lệ!

      Đôi ‘chẻ’ cãi nhau :dai ca:

    4. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      c che a ko duoc :056::056::056:
      khong biet ve sau a co nho cho nay ko
      a trinh do thua c xa the no la dung rui
      Hằng Lê thích bài này.

    5. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Chặc chặc bạn quốc sư sau hối hận cho coi lại làm bạn bần ni tức giận dùi đây này nhưng mà m thích 2 bợn cãi nhau hoàng tráng như thế kekeke thanks @Hằng Lê nhé
      milktruyenkyHằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :