1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xuân ngốc - Phó Du (70C full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      NGƯỢC chết a ........tội cho V loli.....bọn khốn nào nỡ đối xử với bé như thế......hixhix
      ChrisLạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 9

      Trương Thiết Ngưu đương nhiên có đối tượng, cảm thấy cuộc đời giống như vở kịch tràn ngập bất ngờ, mặc kệ kế hoạch của ra sao, kết quả luôn luôn ngoài dự đoán.

      Lúc này, đứng ngay cổng lớn bệnh viện, mất nửa tiếng rồi.

      cũng chẳng biết làm thế nào tới đây, có việc gì liền tới.

      Ngẩng đầu, thoáng nhìn cửa sổ lầu ba, khép rất chặc, có loại cảm giác nặng nề và mãnh liệt kháng cự người bên ngoài tới.

      Trương Nghiêu ngưỡng cao đầu, tự với mình, chỉ liếc nhìn thôi.

      Quả thực, Trương Nghiêu cũng chỉ thoáng nhìn.

      Vết sưng đỏ mặt Từ Tái Xuân tiêu bớt, bất quá mặt vốn trắng nõn, máu bầm có vẻ càng rệt.

      Trương Nghiêu ngồi ở mép giường hồi, cuối cùng đem túi con gấu ra, khẽ đặt bên cạnh gối Từ Tái Xuân.

      “Đồ của em, trả cho em. Còn nữa, bánh quy hơi khó ăn.”

      Từ Tái Xuân trong giấc mơ thoáng nhíu mày, song rốt cuộc tỉnh lại.

      ngủ cực kỳ an ổn.

      Cả đêm nay, ngủ an ổn còn có Cố Tây Dương.

      Trước đó, mới ầm ỉ trận ở quán bar, tình trạng tối nay của tốt lắm, bị mấy người đẹp đổ rượu lên đầu, về tới nhà định ngã lưng xuống ngủ, lại bị trận chuông cửa kinh hồn bạt vía làm tỉnh giấc.

      “Mẹ, tên khốn khiếp nào, hơn nửa đêm quấy phá giấc mộng người ta!”

      Ngoài cửa, Trương Nghiêu lạnh lùng nhìn , trực tiếp ném câu.

      “Mày có quen ai bên giao thông ?”

      Hiển nhiên Cố Tây Dương vẫn chưa tỉnh rượu, nhưng nghe Trương Nghiêu hỏi vậy, theo thói quen gật đầu.

      “Biết. Sao thế?”

      Ánh trăng lờ mờ, video giám sát lắm, nhưng vẫn có thể nhìn ra mấy người đàn ông đánh .

      Vì vấn đề góc quay, nên Cố Tây Dương thể nhìn khuôn mặt những người đó. đẩy Trương Nghiêu cái, “Mày cần video giám sát này làm gì? Chả thấy người…”

      Trương Nghiêu im lặng, chỉ chăm chú nhìn hình ảnh ấy.

      Cố Tây Dương xoay đầu còn muốn điều gì đó, cúi đầu lại phát nắm tay Trương Nghiêu, từ từ siết chặt.

      Ra khỏi cửa, sắc mặt Trương Nghiêu vẫn khó coi.

      Cố Tây Dương vuốt đầu, phía sau, đưa điếu thuốc cho Trương Nghiêu, “Đó là Từ Tái Xuân hả?”

      Trương Nghiêu mồi thuốc lá, hút hơi, trả lời.

      Cố Tây Dương kéo Trương Nghiêu, “ phải mày muốn thoát khỏi ta sao, ba năm trước mày cũng mày ra tay nữa, ê, mày là người có tiền án đó…”

      Thấy sắc mặt Trương Nghiêu vẫn cực kỳ khó coi, Cố Tây Dương buông Trương Nghiêu, “Tao biết mấy thằng đó là cặn bã, có thể ra tay ác độc với đứa ngu ngốc, bất quá hành động đó của mày…”

      Cố Tây Dương còn muốn điều gì, Trương Nghiêu dập tắt điếu thuốc, hình như lầm bầm câu.

      “Haha, bánh quy khó ăn.”

      “Hả…” Cố Tây Dương chẳng đoán được chuyện gì xảy ra, “Cái gì với cái gì…”

      Trương Nghiêu đẩy , giọng trở nên lạnh lẽo, “Nếu phải đưa bánh quy cho tao, ấy …”

      Trương Nghiêu còn chưa hết, xoay người rời .Cố Tây Dương dừng chút, tiến lên theo, “Được rồi, tao giúp mày tìm mấy thằng cặn bã đó, nhưng mày phải hứa với tao, đừng làm lớn chuyện này quá, ê! Mày rốt cuộc có nghe tao …”

      Gần đây tâm trạng Trương Nghiêu tốt.

      Cố Tây Dương biết, đối với người đàn ông mà , tâm trạng tốt, nhất là nản lòng về mặt người phụ nữ, chắc có hai kết quả.

      gượng dậy nổi, từ nay về sau biến mất khỏi giang hồ. Hai là hăm hở vươn lên, trở thành kẻ cuồng công việc, như Trương Nghiêu đây.

      Trương Nghiêu cố gắng kiếm tiền, đếm tiền đến bong gân, phải chuyện hay ho gì.

      Bất quá điều khiến Cố Tây Dương buồn bực là, vất vả luyện tập thành mãnh nam cơ bắp, song tất cả người đẹp đều thét chói tai khi cổ áo Trương Nghiêu mơ hồ để lộ xương quai xanh, thực xong rồi.

      “Tao nè mày tính ở chỗ tao đến khi nào?”

      Ban ngày Trương Nghiêu vẫn đến tiệm sửa xe làm, buổi tối lại tới quán bar này.

      Nhưng Trương Nghiêu về nhà.

      hơn tháng rồi, mấy thằng cặn bã cũng bị dạy dỗ thể nào thảm hơn nữa, chả lẽ chuyện này vẫn chưa xong?

      “Mày thực cạch mặt với Từ lão hổ ư?”

      Trương Nghiêu chuyển ly rượu, ánh mắt thoáng mờ ảo.

      Đúng rồi, đúng rồi, chính là ánh mắt sương mù này, ràng dáng vẻ như lạc vào cõi tiên quá yếu đuối, nhưng cứ được người đẹp ví là ánh mắt mê ly gợi cảm.

      Ngẫm lại, Cố Tây Dương cũng say mất.

      “Ê… Tao nè mày muốn thành bộ dáng này đến khi nào?” Trong lúc Cố Tây Dương hết mực khuyên nhủ Trương Nghiêu, lúc này người phục vụ tới, nhàng tiến đến bên tai gì đó.

      “Cái gì? Người ở bên ngoài?”

      Người phục vụ chỉ phòng khách bên ngoài, “ ở bên ngoài.”

      Kỳ thực Từ Tái Xuân tức giận chút nào. Mặc dù ngày đó Trương Nghiêu thực khiến người ta tức giận, nhưng phải em thù dai, mà buổi tối xảy ra chuyện, đến quá nhanh, cũng quá đau đớn, cho nên quên hết chuyện vui.

      Chẳng qua cảm thấy rất đau, mỗi ngày bị dì Thái nhốt giường rất khó chịu.

      Vất vả lắm mới nhịn đến lúc xuống giường được, Từ Tái Xuân lại phát .

      thấy Trương Nghiêu đâu cả.

      Cẩn thận suy nghĩ chút, hình như từ ngày đó trở , Trương Nghiêu chưa từng xuất trước mặt .

      Thực thích đồ làm sao?

      Từ Tái Xuân nghiêm túc tự hỏi, sau này nên tùy tiện xuống bếp.

      Về nhà lâu, Trương Nghiêu vẫn chưa trở về.

      Từ Tái Xuân hơi nhớ Trương Nghiêu. Mặc dù Trương Nghiêu thích chuyện, thỉnh thoảng hơi hung dữ với , song nửa đêm tỉnh giấc là người đắp chăn cho , Từ Tái Xuân chắc chắn là người tốt.

      Từ Tái Xuân tin tưởng cảm giác của mình, chẳng biết có phải mình làm sai thấy Trương Nghiêu đâu.

      Hôm nay, dì Thái chuẩn bị điểm tâm ngọt ở nhà bếp, mình xem tivi trong phòng khách, bỗng nhiên thấy trẻ tuổi khóc tivi, rằng con trai ấy bỏ nhà ra .

      Từ Tái Xuân chợt nhạy bén, chả lẽ Trương Nghiêu bỏ nhà ra .

      Vậy ——

      tìm về là được.

      Từ Tái Xuân dễ dàng tìm được địa chỉ quán bar của Cố Tây Dương, nhưng khi tới cửa, bọn họ ngăn cho vào, cho dù dùng bánh quy nướng mới ra lò hối lộ bọn họ, bọn họ cũng cho.

      Từ Tái Xuân hơi thất vọng, ba bước xoay đầu lại, quyến luyến thôi.

      Chả biết bao nhiêu bước, xoay đầu bao nhiêu lần, rốt cuộc người muốn gặp cũng xuất .

      ơi…” Giờ phút này, Từ Tái Xuân mừng rỡ như điên, nhào tới.

      Cố Tây Dương ràng muốn trêu Trương Nghiêu, gần đây thực chịu đủ Trương Nghiêu trưng bản mặt than rồi.

      Mặt than có cái gì tốt, hệt như ông trai cuồng ma mặt lạnh ấy, vẫn là trêu tên ngốc này vui hơn.

      “Thiết Ngưu à, A Hổ cho tao biết chuyện buồn cười nè. Mày biết gì ? Con ngốc nhà mày vậy mà vác túi xách con gấu tới tìm mày đó… Hahahaha, mày xem có buồn cười , con ngốc dạo chơi quán bar, việc này chẳng phải phá hỏng danh tiếng quán bar của chúng ta sao?”

      Cố Tây Dương vừa vừa quan sát nét mặt Trương Nghiêu. Chỉ thấy giây trước Trương Nghiêu kinh ngạc, ngay sau đó lập tức khôi phục gương mặt than.

      “Mày nhiều quá.”

      “Hả… Thế lưu luyến tình cũ à…” Cố Tây Dương cười haha, ngoắc tay gọi A Hổ, “Đuổi con ngốc ấy cho tao.”

      Trương Nghiêu sửng sờ, song chỉ trong nháy mắt, trong nháy mắt khôi phục bình tĩnh.

      Bất quá, câu của A Hổ khiến bình tĩnh mặt Trương Nghiêu bị quét sạch.

      đó, hình như sắp khóc.”

      “…”

      Cố Tây Dương rất bất đắc dĩ, khóc khóc , lẽ nào chưa từng thấy phụ nữ khóc? Nhưng còn chưa hết, lại phát Trương Nghiêu sải bước ra ngoài.

      phải chớ… vậy cũng được nữa…”

      Cố Tây Dương vuốt cằm, mẹ nó, Trương Thiết Ngưu có cái thẩm mỹ gì vậy, chả lẽ ở trong tù ba năm heo mẹ cũng biến thành Điêu Thuyền, ngay cả con ngốc Từ Tái Xuân cũng coi trọng.

      !” Cố Tây Dương ngửi được loại hơi thở nhiều chuyệnlâu ngày gặp, chút nghĩ ngợi, đứng dậy, đuổi theo, “Chúng ta xem kịch vui!”

      Lúc này, Từ Tái Xuân nhào vào lòng Trương Nghiêu, ôm eo .

      ơi…”

      Trương Nghiêu muốn đẩy ra, đây là cửa quán bar người đến kẻ . Song Từ Tái Xuân ôm quá chặt, như bạch tuộc vậy, “ à… đừng buông… đừng bỏ mờ…”

      Tay Trương Nghiêu giơ lên, cuối cùng bất lực để xuống.

      “Em tới đây khi nào? Có thể buông trước ?”

      buông!” Từ Tái Xuân kịch liệt lắc đầu, “Ba đồ của mình phải ôm chặt, mới bị người khác cướp.”

      Từ lão hổ này ngụy biện… hình như cũng rất có đạo lý.

      “Em nắm tay , cũng chạy được.” Trương Nghiêu hận chính mình, câu cương quyết ‘buông ra’, cuối cùng lại trở nên dịu dàng dỗ bé ngốc.

      Thực mấy cái kiềm chế gì đó chẳng biết chạy đâu mất rồi.

      Từ Tái Xuân thoáng suy nghĩ, nhìn tay Trương Nghiêu chút, sau đó gật đầu: “Được ạ.”

      Cùng lúc đó, tay nắm bàn tay to của Trương Nghiêu. Động tác ấy rất nhanh khiến Trương Nghiêu hơi trố mắt ngoác mồm.

      Bất quá càng khiến kinh ngạc là, sau khi quan sát tỉ mỉ lần, liền phát vấn đề.

      “Em ốm từ lúc nào thế?”

      Từ Tái Xuân kéo tay Trương Nghiêu rất thỏa mãn, còn lúc nào ốm, có trời mới biết. Chẳng qua bất cứ chuyện gì đều rất nghiêm túc.

      Cho nên khi Trương Nghiêu hỏi, cũng rất nghiêm túc suy nghĩ, cũng rất nghiêm túc trả lời.

      “Em… em ăn vô, ở đây… Em nhớ , ăn hổng ngon…”

      câu tình cảm kéo dài thế, đủ để Trương Thiết Ngưu ôm danh hiệu xử nam đại học mặt đỏ tận mang tai, Cố Tây Dương rốt cuộc nhịn nổi nữa, vèo cái, cười bò đất, lại còn ôm bắp đùi thô kệch của A Hổ, khe khẽ : “ ơi, em nhớ , ăn hổng ngon…”

      Sắc mặt Trương Nghiêu xám xịt trước nay chưa từng có, siết chặt quả đấm, chuẩn bị tiến lên cho Cố Tây Dương trận no đòn ‘hữu nghị’, nhưng sắc mặt Từ Tái Xuân càng thêm kỳ quái, “ ơi, chú kia bị bệnh hả?”

      Từ Tái Xuân còn vừa , vừa nhìn Trương Nghiêu, nghiêm túc chỉ chỉ đầu mình.

      Trong nháy mắt, Trương Nghiêu kỳ dị cảm thấy có gì phải nổi nóng hết, nắm tay Từ Tái Xuân, cả người đều ấm áp.

      Cố Tây Dương sửng sốt tại chỗ, rốt cục phản ứng kịp.

      “Vãi, tao bị con ngốc khinh bỉ?”
      Last edited: 14/2/16

    4. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      Quá khinh bỉ :yoyo52: trẻ nhỏ nói dối ahhh...:yoyo43::yoyo43::yoyo43::yoyo43:
      LạcLạc thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      NGHẹn chết ông D đê........loli dễ dạy......đáng iu qúa đê....:yoyo40:
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :