Hoa Vương, chờ em đến hái! - Khải ly (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      có mặt bạn ngay, cho mình giựt cái tem chương này lấy hên nhé hihihi. Cám ơn @ iu iu ko quên mìnn
      Betty thích bài này.

    2. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 8

      Đêm sương lạnh, Từ Dật Luân cùng Trang Khải Lam dạo trong hoa viên, hình ảnh này phải là tình thơ ý hoạ, nhưng chân mang dép lê há miệng, phát ra tiếng kêu ngừng phá hư bầu khí, cười cười :“Đồ tiện lợi tốt, đôi giày này cũng sắp bỏ rồi.”

      “Vậy ngồi xuống .” vỗ vỗ vai , hai người cùng nhau ngồi thành cầu, nghe dòng suối chảy róc rách, mùi hoa thoang thoảng.

      Tư thế ngồi xuống của cũng có dáng vẻ gì, chân đong đưa, ở dưới đèn đường cặp mắt to có chút linh động, nhưng biết chỉ là ngẩn người, người này chính là chịu để tâm, đem người khác chọc cho tâm hồn nhộn nhạo, bản thân lại chút nào biết đến.

      “Em gần đây khỏe ?”

      “Ăn ngon ngủ yên, có gì tốt.” Giọng của nhàng, bỗng nhiên lại nổi lên tính bà tám, chớp chớp mắt hỏi:“ sao? Cùng Lý tiểu thư tiến triển thế nào rồi?”

      “Cũng được.” thử qua quả có khác biệt, làm cho càng xác định bản thân mình muốn cái gì.

      “Từ từ quen, em rồi tình mà, nhưng em nghĩ nước chảy đá mòn có vẻ khá.” Tia sáng lóe lên như cái chớp mắt lướt qua, hy vọng lão đại thân ái có thể có được tình bền vững.

      “A Khải, em chuyển về .”

      “Nếu hai người phát triển thuận lợi, em chuyển về nếu làm hỏng chuyện lớn của ? Em là suy nghĩ cho nha!”

      tin tưởng thành ý của , bé ngốc này hiểu tâm cơ, có câu kêu lấy lùi để tiến, có lẽ hề suy nghĩ qua, cũng chính vì như thế càng bắt được tâm của , bảy ngày này ở bên cạnh , mọi thứ trở nên vô vị có cũng được mà có cũng sao, kể cả người hoa tiên mà từng ảo tưởng.

      và Lý tiểu thư tiến thêm bước nữa.”

      “Vì sao?”

      cảm thấy ấy hoàn mỹ, nhưng cũng nhàm chán.” Đúng vậy, Lý Cốc Lan cùng tiên nữ trong mộng của giống nhau, nhưng ràng càng thích người bình thường, sinh động có khuyết điểm, mới làm cho có cảm giác còn sống.

      “Tại sao có thể như vậy?” Biểu tình của Trang Khải Lam rất giống với khi phát phần thưởng kém cái dãy số, chặn ngang lại!

      biết, tóm lại, đối với ấy có biện pháp động lòng.”

      “Kia phải thực đáng tiếc sao? ấy bộ dáng xinh đẹpnhư vậy, lại cùng có sở thích giống nhau, hai người đứng chung chỗ rất xứng đôi, giống như câu chuyện cổ tích vậy!” Nếu phải thấy chị dâu xứng đôi với lão đại, cũng luyến tiếc việc tách ramấy ngày nay, ai biết kết quả vẫn là công dã tràng.

      “Chuyện tình cảm thể miễn cưỡng.” giống như kẻ ngốc nghếch vô tâm nào đó, thổi gió làm gợn sóng hồ nước mùa xuân mà vẫn ngu ngốc.

      bày tỏa vẻ mặt đồng tình, kéo hai tay của , so với đương còn ai oán hơn.

      “Ai, lão đại, em nên an ủi thế nào mới tốt?”

      cầm ngược lại tay , đôi tay này lại mềm, nhưng có thể làm cho lòng ấm áp.“Em chỉ còn hơn mười ngày nữa phải về Đài Bắc, cần suy nghĩ nhiều, quay về bên , hửm?”

      “Vâng! chờ chút em phải thu dọn này nọ, dù sao hành lý của em cũng rất ít.”

      “Vị thiếu gia kia làm khó dễ em chứ?”

      “Nơi này lớn nhất, cậu ta dám làm càn đâu!” vẫn là yên tâm, lại hỏi:“Nhưng mà lão đại thực hối hận sao? Em sợ về sau tìm thấy đối tượng tốt.”

      “ Có được là duyên số, được là do số mệnh của .” Tình cảm quả thể cưỡng cầu, tình bạn chưa chắc chuyển thành tình , dám cầu mong xa xôi nhiều lắm.

      “Mặc kệ như thế nào, vẫn luôn có em người em lòng này, yên tâm, em nhất định ủng hộ !”

      “Ừm, cũng được bỏ rơi .” có trở thành lão già đơn hay phải xem suy nghĩ của rồi.

      có kết luận, hai người tay trong tay trở về Hà viên, bước chân cũng trở nên nhàng, Trang Khải Lam bỗng nhiên dừng lại :“Đợi chút, đừng vào, em sợ thiếu gia đối nghịch với .”

      ở bên ngoài chờ em, có việc gì kêu lên tiếng, cần sợ.” Từ Dật Luân hy vọng tạo thành phiền toái của , nhưng là thể nhìn bị khi dễ.

      “Chờ em!” cho cái tươi cườikhẳng định, tha đôi dép lê hở miệng kia vào phòng.

      , chờ , chờ đến khi thông suốt, chờ hiểu ra, chờ nguyện ý cùng cùng nhau hết đoạn đường sau này.

      Vào cửa, Trang Khải Lam trực tiếp trở về phòng thu dọn này nọ, Ông Triển Phàm theo sau lưng , vừa nhìn liền biết là chuyện gì xảy ra, buồn bực hỏi:“ cứ như vậy vội vã muốn chuyển về Lan viên?”

      “Đúng vậy! Cậu chủ ấy cùng Lý tiểu thư hợp nhau, bảo tôi chuyển về an ủi tâm hồn bị tổn thương của ấy.”

      Ông Triển Phàm hai tay ôm ngực, trừng mắt ra.“ ta còn thêm gì ?”

      “Còn thời gian nhiều lắm, bảo tôi ở cạnh ta nhiều thêm.”

      “Hừ!” Sắc mặt cậu ta xanh mét, nhìn rất giống món đồ chơi của cậu ta bị người đoạt .

      Tính tình của cậu chủ còn biết sao? bày ra khuôn mặt tươi cười trấn an :“Triển Phàm thiếu gia cậu đừng tức giận mà mệt thân thể, chờ sau khi về Đài Bắc, phải tùy cậu xoa tròn hay bóp dẹp sao? Mấy ngày nay cậu trước nhịn chút thôi!”

      biết là tốt rồi”. Phép vua cũng thua lệ làng, thể tạm thời thỏa hiệp.

      “Tôi nha!” đem ba lô khiêng vai, hành lý chỉ có ítnhư vậy, muốn dùng nhiều thời gian thu dọn cũng khó.

      “A Khải...... theo ta xằng bậy chứ?” Kỳ quái vẫn là nhịn được biểu lộ ít tâm tư.

      “Làm ơn, cậu chủ căn bản xem tôi là con .” trợn mắt, hiểu vấn đề này của cậu ta từ đâu mà đến.

      “Vậy có xem ta là đàn ông ?”

      “Cậu chủ đương nhiên là đàn ông rồi, bất quá tôi cũng xem như con trai khác là mấy, cho nên kém a!”

      Ông Triển Phàm miễn cưỡng gật đầu, tình tốt nhất cứ đơn thuần như vậy, A Khải ngốc xem ra còn chưa có động dục, nhưng Hoa vương đại nhân khó , người con nhìn giống con trai, người con trai trông như con , vẫn là con trai và con , ai biết ngày nào đó phải mèo mù bắt được chuột chết......

      Kỳ nghỉ hè chỉ còn hơn mười ngày, Từ Dật Luân cùng Trang Khải Lam mỗi ngày đều ra vào đôi, ngay cả công việc cũng cố gắng thu xếp cùng nhau, tuy rằng Ông Triển Phàm thỉnh thoảng tới muốn xen vào, ngày ngày cũng xem như là yên bình .

      Lý Cốc Lan tới Hoa Uyển chơi hai lần, cũng là chuyện hợp tác, Từ Dật Luân đem chuyện này giao cho thư ký Lã xử lý, tận lực kéo ra khoảng cáchcủa hai người, đối Lý tiểu thư cảm thấy có lỗi, nhưng thể bởi vì có lỗi mà mềm lòng, như thế tạo thành thống khổ lớn hơn nữa với đối phương.

      Chạng vạng hôm nay trong nhà ấm, Từ Dật Luân dời bụi hoa hồng, Trang Khải Lam phụ giúp , hai người phân công hợp tác, rất ăn ý.

      Bỗng nhiên Lý Cốc Lan nhàng đến, Trang Khải Lam phát trước bóng hình xinh đẹp của , chủ động chào hỏi:“Lý tiểu thư, côkhỏe !”

      “Hi, A Khải.” Lý Cốc Lan xác định ăn mặc trung tính này làm như thế nào tồn tại, nghe ở trong phòng Từ Dật Luân, hai người luôn như hình với bóng, giống như em thất lạc nhiều năm, nhưng A Khải dù sao cũng là đó.

      Trang Khải Lam cười gượng vài tiếng, biết gì cho tốt, đành phải cúi đầu làm việc, đào đất trồng giống cây hoa hồng.

      “Dật Luân, gần đây rất bận à?” Lý Cốc Lan nhịn được vẻ chờ mong, hiểu, vì sao ngay từ đầu mọi việc đều tốt, bỗng nhiên đoạn đường bị chặt đứt?

      “Cũng ổn.” Từ Dật Luân nghiêm mặt, muốn tổn thương người, nhưng có số việc phải kiên trì, bằng chặt đứt để ý đến vẫn còn loạn.

      “Gần đây Hoa Uyển có rất nhiều việc, cùng mọi khi giống nhau, ngay cả tôi là người biết trồng hoa cũng phụ giúp, xem chúng ta có bận lắm !” Lão đại cũng quá nể mặt, Trang Khải Lam nhịn được thêm vài câu, chỉ trách có bộ dáng quốc sắc thiên hương, mới có thể rước lấy con bướm cùng ong mật.

      Lý Cốc Lan xấu hổ gật đầu.“ ra là như vậy.”

      “A Khải, giúp lấy khăn lông lại đây.” Từ Dật Luân cuối cùng cũng mở miệng, đáng tiếc phải đối với đóa U Lan kia.

      “Vâng.” Trang Khải Lam đương nhiên nghe lời, bỏ bao tay, lấy khăn lông sạch sẽđến.

      “Tay của bẩn, em lau giúp chút.”

      “Vâng!” Cậu chủ có lệnh, tiểu nhân viên ngoan ngoãn nghe lời, tuy rằng động tác có chút thô lỗ, vẫn là thay lau cả khuôn mặt.

      Lý Cốc Lan nhìn màn như vậy, trong lòng tất nhiên là hiểu , ra bản thân mình thua người được xem như là con này, thế giới này thiếu chuyện lạ, cũng chỉ có thể trách mình quá thục nữ.“Tôi làm phiền hai ngươi nữa, hẹn gặp lại.”

      Từ Dật Luân cũng chưa từng liếc mắt nhìn cái, Trang Khải Lam lại thay trả lời:“Lý tiểu thư thong thả nha!”

      Mắt thấy mỹ nữ đơn rời , phảng phất chạy về phía ánh trời chiều, đáng tiếc có vương tử đuổi theo, Trang Khải Lam nỡ lại tiếc hận, kéo kéo cánh tay người bên cạnh hỏi:“Lão đại, thực hối hận sao? Qua thôn này, có thể còn quán trọ nữa.”

      biết muốn cái gì.”

      muốn cái gì?” ra ta có khác tâm tư? Vì sao bọn họ ở chung sớm chiều, nhưng lại phát ra?

      “Bí mật.” cười đến bí hiểm.

      “Cắt!” cũng tiếp tục hỏi, tình cảm loại tình này hiểu, tóm lại mặc kệ ai làm chị dâu , lão đại vĩnh viễn là lão đại của .

      “A Khải có nghĩ tới muốn có bạn trai ?”

      “Muốn cũng vô dụng thôi, lại có người muốn em.” Từ khi qua thời kỳ trưởng thành liền chặt đứt suy nghĩ đó, lúc ấy tuổi còn còn có thể thầm mến nam sinh, nhưng ai chú ý đến vịt con xấu xí tồn tại, cần gì phải tự mình đa tình, tự tìm phiền não?

      “Nếu thực có người muốn em sao?” dè dặt cẩn trọng hỏi.

      “Trước dẫn đến bác sĩ thần khinh xem, xác định tất cả bình thường, vậy vui vẻ cùng nhau nha!”

      “Đơn giản như vậy? chút cũng lựa chọn?”

      “Em có gì tốt mà lựa chọn ? Có người muốn liền cám ơn trời đất rồi.” Lựa chọn nhiều lắm phải chuyện tốt, nếu thực có tình cảm, tin tưởng mình theo đến cuối cùng, bởi vì căn bản có lựa chọn nào khác cả!

      trầm mặc lát lại hỏi:“Nếu có hai đối tượng cho em chọn, em chọnthế nào?”

      “Nếu thực có chuyện lạ này, em đây bắt cá hai tay, làm lương tâm!”

      “Em đùa thôi phải ?” Gương mặt tuấn tú của nhất thời suy sụp.

      hất cằm cao ngạo :“Cơ hội khó có được nha! chừng trong đời của em cứ như vậy lần có thể bắt cá hai tay, thử uổng phí, chờ đến khi em già mới chuyện tình oạch tạc để a, nhớ năm đó, lão nương ta cũng vậy mọi việc đều thuận lợi người người mến!”

      Nhìn lộ ra bộ dáng si mê ngu ngốc, biết là mình hỏi vô ích rồi, đồ ngốc này chỉ biết mạnh miệng, căn bản nghiêm túc nghĩ tới, phải chờ đến khi thông suốt nhìn , chỉ sợ còn phải đợi lâu.

      Trong cuộc sống có tiệc nào mà tan, đêm trước khi , ở Hà Viên mở tiệc đưa tiễn, đưa là đưa sinh viên làm thêm Trang Khải Lam, còn có Ông Triển Phàm nửa đường chen vào, dù sao hai người này cũng làm ra chút thành tích.

      “A Khải, nếu có thời gian trở về chút.” Lã Tông Lâm nâng ly .

      “Vâng chắc chắn, em chờ uống rượu mừng của hai người.” Trang Khải Lam cười đến rất đắc ý, ra làm mai cảm giác đạt được lại lớn như vậy, sau này chừng có thể kiêm chức làm bà mối, đem lại hạnh phúc cho mọi người tốt nha.

      Lâm Y Hoa nhàng ôn nhu :“ và cậu chủ đều là bà mối, đến lúc đó còn phải để bao lì xì cho các ngươi nữa!”

      cần khách khí a, nhấc tay chi lao cần đến? Nhưng chỉ là lúc ấy gặp hai người đau khổ quá khó coi, mới có thể thuận tay đem hai người khóa cùng chỗ, thực có gì a!” trắng ra, chính là đối với bọn họ nhìn vừa mắt mà thôi.

      Lã Tông Lâm cùng Lâm Y Hoa cười khổ phen, ra là bọn họ tự xấu mặt rước lấy đau khổ, nhưng nguy cơ có thể chuyển biến, vẫn là phải cám ơn!

      Tâm tình Ông Triển Phàm cực tốt, uống hơn mấy ly, chút liền say, Lã Tông Lâm dìu cậu ta trở về phòng nghỉ ngơi trước, Lâm Y Hoa cũng theo chăm sóc, tại đôi chị dâu em chồng trước này là chia rẽ ra.

      Phòng khách chỉ còn Từ Dật Luân và Trang Khải Lam, hai người dĩ nhiên là ăn được vui vẻ, uống sảng khoái.

      “Ăn nhiều chút, trở về có miễn phí như vậy nữa.”

      ngừng thay gắp đồ ăn, cũng là ăn đầy miệng, nhai lúc lâu mới nuốt xuống cổ họng, lấy ra tờ giấy :“Lão đại, đây là phương thức liên lạc của em, có điện thoại, địa chỉ, trường học,e-mail, lúc nào cũng có thể tìm em.”

      nhất định tìm em.” nhận lấy tờ giấy xếp lại, bỏ vào túi áo trước ngực.

      “Chờ đến thời điểm nghỉ đông, em trở về Hoa Uyển làm thêm, nhớ là phải cho em chỗ tốt nha!”

      “Yên tâm , theo cam đoan ăn ngon uống tốt.”

      Trang Khải Lam buông chén đũa, đứng lên khom người sâu chào.“Hai tháng này cám ơn chăm sóc của , em thực rất vui, vì có thể biết được , là ông chủ duy nhất nguyện ý làm bạn với em, hơn nữa là chân chính quan tâm em, trân trọng em, em rất muốn cám ơn lại lần nữa!”

      Đồ ngốc này làm sao vậy? Sắp chia tay xong cảm nghĩ nghiêm túcnhư vậy, giống như là bọn họ gặp lại, Từ Dật Luân nghĩ rằng có thể biết, cho tới bây giờ có ý định làm cho phần quan hệ này kết thúc, tuy rằng khoảng cách xa tình cảm cũng chưa bày tỏ, dù sao cũng bỏ rơi được.

      “Đứng đắn như vậy giống em, vẫn là hài hước chút .” cầm tóc của , cưng chiều cười :“Qua vài ngày nữa Đài Bắc tìm em, cần rất nhớ .”

      nghe xong lại lắcđầu mạnh mẽ.“ Khi nào có việc gì nhàn chán đến, em cũng dám làm chậm trễ công việc của , danh tiếng Hoa vương cần phải bảo vệ tốt! Sau này có thời gian rảnh, thuận tiện dẫn theo chị dâu đến, em mời khách, đừng khách khí!”

      cái gì cũng biết, chỉ biết đả kích tâm hồn yếu ớt của , nhịn nhịn vẫn là phải chịu đựng.“Khi em còn chưa có tìm được lang quân như ý, lão đại có chị dâu.”

      “A? Vậy có thể phải đợi cả đời nha!” trợn to hai mắt, vì bất hạnh mà ai thán.

      “Chờ chờ, cam tâm tình nguyện.” Ai biểu so với còn ngốc hơn? nếu thông suốt, .

      Nam nhi nhiệt huyếtnhư thế làm cho cảm động thôi, nhịn được muốn lời thề non hẹn biển.“ Như vậy bằng, chúng ta cùng nhau hẹn trước vị trí ở viện dưỡng lão?”

      “Tốt! Cứ quyết định như vậy, chúng ta bên nhau đến già.”

      Gần nhau lời thề đến già ra miệng, đối với đôi oan gia vui vẻ này khi nào mới có thể ý hợp tâm đầu? Chỉ có trời mới biết!

      @LạcLạc ; @Bạch Xà , @Tiểu tinh ; @mal , @thanh thanh , @myuyen ; @Nhi Đặng

    3. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      TUNG HOA VÌ CHƯƠNG MỚI CỦA @Betty. NGHĨ LỄ VUI VE NHÉ CẢ NHÀ
      Betty thích bài này.

    4. doctruyen123

      doctruyen123 New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      9
      whoo hoo chương mới!!! hơi chậm nên mất tem :-(
      thanks bạn nhá!
      Betty thích bài này.

    5. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 9

      Từ Chương Hóa trở về Đài Bắc, Trang Khải Lam trở lại cuộc sống lúc trước, mỗi ngày đúng giờ đến phòng nghiên cứu báo danh, viết luận văn, chạy việc vặt bên ngoài , đánh máy, còn hoa cỏ nữa, khí cũng trong lành, hô hấp của cũng được thoải mái, ngồi ở phòng điều hòa liền cảm thấy buồn bực.

      Từ Dật Luân mỗi ngày đều gọi điện thoại cho , hai người vẫn có rất nhiều chuyện để , nhưng vẫn cảm thấy thiếu chút gì đó, vẫn là muốn gặp mặt tranh cãi mới cảm thấy đủ.

      Giáo sư Ông Kì Nam vẫn giống như trước kia, ngoại trừ lên lớp, việc vặt vãnh gì cũng đều quăng cho , dù sao có số chịu khổ, sớm thành thói quen.

      Phiền não lớn nhất của là Ông Triển Phàm thiếu gia, tên nhóc này biết bị cái gì, cả ngày ở phòng nghiên cứu lượn lờ, nhìn chằm chằm giống như là trông coi phạm nhân, sắc mặt thối vô cùng, giống như thiếu cậu ta cái gì.

      Thời gian ăn cơm trưa, Ông Triển Phàm tay phải cầm đũa ăn cơm hộp, ngón tay trái gõ mặt bàn.“A Khải, Hoa vương gần đây có liên lạc với ?”

      “Có gọi điện thoại.”Trang Khải Lam dám dối, Ông thiếu gia ánh mắt như điện, bất cứ lúc nào cũng có thể như thiên lôi đánh xuống.

      ta có muốn lên tìm sao?”

      “Phải chờ tới cuối tuần mới .” Hoa vương người ta nghiệp lớn như vậy, có thời gian đến gặp là cỡ nào nghĩa khí, chân thành, nghĩ lại Trang A Khải biết đời trước tích được công đức gì, đời này có thể gặp được lão đại có ý nghĩa như vậy!

      Ông Triển Phàm hừ hừ hai tiếng, ánh mắt tà khí.“ trở nên hấp dẫn như vậy, có phải rất đắc ý ?”

      “Tiểu nhân dám? Đây, thiếu gia mời ăn kem.” Thời tiết nóng cơn tức dễ dàng lớn, chủ động dâng kem sữa đậu đỏ.

      nhận lấy cắn miếng, vẫn là có ý rốt.“ có ông nội của tôi, đừng hòng tốt nghiệp.”

      “Đó là đương nhiên, cho nên tôi hầu hạ thiếu gia ngài tốt.”Bản thân tự biết, là thân phận gì, cậu ta có địa vị thế nào, đánh chết cũng thể quên.

      Cậu ta bỗng nhiên thở dài, thong thả .“ và tôi cũng chỉ có loại quan hệ này?”

      “A?” Ngoài quan hệ kẻ người dưới, còn có thể là cái quan hệ gì? Ngoại trừ Hoa vương đại nhân của tình nghĩa sâu nặng, bỏ qua giai cấp cùng soạn ra khúc ca tình bạn, còn chưa có gặp qua người chủ khác có thể làm bạn bè.

      cảm thấy ta thế nào?”

      đến vuốt mông ngựa có thể lợi hại, hai tay đdể trước ngực, làm ra biểu cảm sùng bái thần tượng, giọng mơ mộng:“Đẹp trai, tuấn, trí tuệ, thông minh, tài năng......”

      “Ta muốn nghe .”

      “Ách......” ra sợ cậu ta chịu nổi đả kích, muốn trở thành người làm tổn thương lòng của cậu ta.

      Sắc mặt vừa chuyển, lộ ra nụ cười bí hiểm.“A Khải, ra gặp lâu như vậy cũng xem như quá khó coi.”

      “Cảm ơn thiếu gia khen ngợi!Tiểu nhân cũng cảm thấy như vậy.” Đều con có vẻ đẹp từ bên trong, đến biết điều đẹp cũng thua ai, vẻ đẹp bên trong cũng là đều kiêu ngạo nhất, hừ hừ.

      “Dứt khoát như vậy , ta đây ủy khuất chút, cho làm thiếu phu nhân tốt lắm.”

      “Thiếu phu nhân?Đó phải vợ của thiếu gia sao?” Sau khi hỏi xong lập tức nghĩ ra đáp án, sợ tới mức bị sặc nước miếng của mình, liên tục ho khan vài tiếng, có thể nào, có thể nào, thiếu gia tuyệt đối là đầu bị chập mạch!

      “Thế nào? rốt cuộc có muốn tốt nghiệp ?”

      Cư nhiên dùng tốt nghiệp đến uy hiếp vào khuôn khổ, này ràng là cưỡng bức dân nữ! còn cách nào trong tình thế người mạnh hơn, phải thay cậu ta tìm cái bậc thang bước xuống.

      “Tôi đương nhiên muốn tốt nghiệp, nhưng là tôi xứng với thiếu gia người!Tôi so với cậu lớn hơn, so với cậu xấu hơn, lại ngốc hơn cậu, như vậy rất ủy khuất cậu, đừng tôi nỡ, ông của cậu cũng đồng ý!”

      có cách nào, ai bảo tấm lòng của ta mênh mông bát ngát, so với sông Nile còn lớn hơn, uất ức uất ức !” bộ dáng dũng hy sinh.

      “Thiếu gia cậu phải chứ?” có cách, người này gian xảo, biết lại bày trò gì đùa giỡn nữa?

      xem?” ngoài cười nhưng trong cười hỏi.

      “Tôi......” Đột nhiên điện thoại của reo lên, đúng là trong lúc nước sôi lửa bỏng điện thoại cứu người, lập tức tươi cười nhận máy.“Alo?Lão đại a? Được, em chờ ......”

      “Việc còn chưa xong đâu, tôi bỏ qua cho .”Ông Triển Phàm dùng sức trừng mắt nhìn cái, cắn kem cây bỏ .

      sợ tới mức thiếu chút nữa miệng sùi bọt mép, cái này làm thế nào thu dọn mới tốt đây? Trang Khải Lam hai mươi lăm năm qua người nghe hỏi, muốn xuống dốc (cho tới bây giờ cũng có từng leo dốc) bỗng nhiên hoa đào nở rộ, mà lại hoa đào hư!

      Tối thứ Sáu, Từ Dật Luân chạy như bay đến Đài Bắc, trong lòng thầm mong nhanh gặp A Khải của .

      còn do dự, cũngkhông còn mơ mộng nữa, biết mình muốn là cái gì, chỉ sợ hù dọa đến ngốc, chỉ phải từng bước , để cho có thói quen có bên cạnh, càng ngày càng ỷ lại , cần , thể .

      Xe dừngtại đầu ngõ nhà trọ của , phát mình có chút khẩn trương, giống như hoảng loạn trong tình , ra thực có chuyện như vậy.

      Gọi điện thoại, giọng của khàn khàn:“A Khải, đến rồi.”

      “Lên đây !Em ở tầng cao nhất, đừng thanthở nha, vận động rất có lợi cho sức khỏe.”

      Ân thanh của giống như thường ngày sang sảng, an ủi cảm xúc bất an của , vừa đến gần liền thấy, cửa nhà trọ mở, từng bước hướng lên , giống như muốn vào lòng của , so sánh này có chút cũ kỉ nhưng rất chuẩn xác.

      “Hello! Hoan nghênh đại giá quang lâm!” Vừa mở cửa, Trang Khải Lam quyền đánh vào vai , nhiệt tình tiếp đón:“ đường xa chắc là mệt rồi, còn chưa có ăn cơm phải ? Em nấu bữa tiệc lớn, cam đoan ăn xong bao giờ quên, sau này khi ăn cái gì cũng nhớ đến mùi vị này, lòng nhớ kỹ tay nghề của em!”

      “Em nấu cơm?” Đồ ngốc này lại tự thổi phồng bản thân, nhưng lại cảm thấy thỏa mãn, cảm giác giống như về nhà, có vợ làm cơm cho .

      có tiền, nên tự mình nấu cơm tiết kiệm được chút ít, nhưng có sơn hào hải vị, thể ghét bỏ nha!”

      “Ăn chết người là tốt rồi.” cao hứng còn kịp, làm sao ghét bỏ?

      Nhà trọ khoảng chừng 15m, sách vở để hai bên tường, kém xa Lan Viên thanh nhã rộng rãi, nhưng gian cũng có lợi thế, hai người ngồi xuống ăn cơm, đầu gối thỉnh thoảng đụng vào đối phương, gần thêm chút nữa dường như đều có thể hôn môi.

      “Ăn nhiều chút, đừng khách khí nha!” Trang Khải Lam mở hai chai bia, cần dùng ly, bọn họ thường là uống trực tiếp.

      “Em bình thường đều ăn như vậy?” Nhìn món mì thập cẩm trước mặt giống như chậu rửa mặt, Từ Dật Luân khỏi hoài nghi mình có thể ăn hết ?

      “Bình thường em mới nấu nhiều như vậy, bởi vì đến mới làm thêm, xem, có trứng tôm, bắp, còn có nấm kim châm nữa!”

      “Được được, nhất định ăn hết.” cũng hào phóng như vậy rồi, nếu ăn hết làm cho thất vọng? ra, tô mỳ bày biện quá hấp dẫn người, nhưng khi ăn vào miệng lại ngon hơn tưởng tượng rất nhiều, giống như bản thân của vậy, cái nhìn đầu tiên có gì đặc biệt, nhưng ở chung lâu ngày lại càng thấy nhiều điểm tốt.

      “Nào, cụng ly!” giơ chai bia lên, mười phần khí phách.

      “Được, hôm nay liền uống cho thoải mái!”Vài ngày gặp, liền ngóng trông giờ khắc này, có thể ở cùng chỗ với cùng vui vẻ.

      Chờ ăn uống no đủ, hai người thực tự nhiên cùng nhau dọn dẹp, rửa chén. Vai kề vai đứng trước bồn rửa chén, bỗng nhiên nhớ tới kiện lớn lớn, .“Cái kia...... Triển Phàm thiếu gia muốn cho em làm thiếu phu nhân.”

      “Cái gì?”Từ Dật Luân nghe được giận dữ, thiếu chút nữa cầm chén đập.

      “Em cũng bị dọa đến choáng váng, làm sao bây giờ?Làm sao bây giờ? Lão đại phải cứu cứu em nha! Cậu ta nếu đem em nhận làm thiếu phu nhân, nhất định ngược đãi em, độc hại em, chừng còn có thể bạo lực gia đình!” mặc kệ hai tay còn ẩm ướt ngần ngại, ôm cánh tay lắc mạnh.

      tình liên quan trọng đại, đương nhiên là muốn xen vào, dứt khoát :“ em có bạn trai.”

      “Bạn trai em ở đâu ra?”.

      chính là bạn trai em.” Điều này còn phải hỏi sao? Làm sao có loại bé ngốc này? Cố tình là đại ngốc, hai người xứng đôi.

      “Như vậy rất ủy khuất cho , cho dù muốn diễn trò cũng nên tìm người bình thường chút, và em đứng cùng chỗ rất thích hợp!”

      là lão đại của em, chuyện của em chính là chuyện của , em nếu cự tuyệt chính là xem như người nhà.”

      Từ trong mắt nhìn thấy nghĩa khí đàn đàn ông,cả người đều sáng rực, nhịn được ôm lấy cổ của :“Lão đại, em thực nhận sai người, đối với em tốt quá! Chờ sau khi em tốt nghiệp, nhất định về Chương Hóa với , sát cánh cùng nhau .”

      “Lời này sao?” Nước rửa chén tay chảy vào trong cổ áo , lại cảm thấy giờ phút này lãng mạn vô cùng, chưa bao giờ thích bị người đụng chạm , chỉ đối với là ước gì lúc nào cũng dính cùng chỗ.

      “Nếu như có chút giả dối, liền phạt em cả đời này được tốt nghiệp!”

      cười ha hả, ôm lấy xoay tròn vài vòng mới buông ra,chờđược tốt nghiệp đối với là việc hệ trọng, dùng để thề cũng coi như đủ ác, chẳng qua nếu như , thể tốt nghiệp được, đương nhiên có thể về Chương Hóa tìm , cho nên này lời thềrất có lợi.

      Mặc kệ như thế nào, trông chừng thẳng đến khi tốt nghiệp, chờ mở lòng ra để cho vào.

      tình được giải quyết, tâm tình của nhất thời thả lỏng, hai tay cũng buông ra.“Tối nay ở đây ! Giường của em quá , ngủ được, chỉ có thể ngủ bên dưới, nửa đêm cần thầm rơi lệ a.”

      “Ừ.” giữ lại qua đêm tự nhiênnhư vậy, đem xem như đàn ông mà?

      Đêm đó, ngủ giường, ngủ dưới sàn, chia xa gặp lại hai người trò chuyện cho tới đêm khuya, cuối cùng biết tại sao lăn xuống giường, nằm ở chăn trải ra sàn cùng mặt đối mặt mới thỏa nguyện.

      “Lão đại, bằng chúng ta kết nghĩa làm trai em .” bỗng nhiên nghĩ tới chủ ý này.

      được, em lại giống con .”

      “Chúng ta đây làm em tốt?”

      “Vẫn là ổn, em cũng phải con trai.”

      “Rống! Vậy rốt cuộc muốn như thế nào a?” nhịn được đánh vào ngực đấm, giữa hai người động tay động chân giống như thành thói quen.

      là gì cả, trước hết cứ như vậy.” nắm ngón trỏ cùng ngón cái lại, cố ý búng trán của .

      hừ tiếng, cam lòng, nhưng cũng dám phản kháng ý chỉ của lão đại, đề tài tiếp theo lại bắt đầu ngừng, thẳng đến còn thanh của nữa, hô hấp cũng trở nên đều đều, xác định ngủ say, mới vươn tay qua sờ trán của nàng, gương mặt cùng môi.

      Gương mặt tròn càng xem càng đáng , người tình trong mắt ra Tây Thi, người xưa chút cũng sai, trước ngực phập phồng nhìn ra được sóng lớn mãnh liệt, chưa từng quên hình ảnh cảnh xuân lần đó lộ ra, biết có ngày, cam tâm tình nguyện vì cởi áo tháo thắt lưng?

      “Đồ ngốc, muốn chỉ có em......” nhàng cho đáp án.

      Sáng sớm thời điểm rời giường, Trang Khải Lam quýnh quán cả lên, bởi vì cư nhiên ghé vào người Từ Dật Luân, vô cùng biết xấu hổ ăn đậu hủ của người ta.

      May mắn mỹ nam tử còn ngủ say, để cho có cơ hội thưởng thức vẻ đẹp của , haizz, vóc người hoàn mỹ chính là chiếm ưu thế nha, mặc kệ lúc tỉnh hay là ngủ đều mê người, nếu mê muội vì đúng là khó.

      , đối với rấttốt , từ Chương Hóa lái xe lên thăm , đem tô mì nước kia đều ăn sạch, còn cùng ngủ ở sàn, mặc kệ là xem là em , hay em trai hoặc là gì, quyết định cuộc đời này lòng trung thành với , chỉ có là boss sau cùng của .

      Chỉ tiếc xinh đẹp, nếu có thể lấy thân báo đáp tốt rồi, chỉ sợ nuốt nổi, còn có thể nôn hết ra.

      Thừa dịp còn chưa có thức, nhàng rời ôm ấp của , trước đứng dậy làm bữa sáng dinh dưỡng, mặc kệ như thế nào, có thể đối với tốt cố gắng hết sức, đây là phương thức báo đáp duy nhất mà có thể làm.

      Ước chừng mười phút sau, Từ Dật Luân xoa mắt rời giường, nhìn Trang Khải Lam ở phòng bếp lo liệu, khỏi lộ ra tươi cười thỏa mãn.

      Hai người hi hi ha ha ăn qua bữa sáng, sau đó ngồi xe Từ Dật Luân, cùng nhau đến trường họccủa Trang Khải Lam, công việc của trợ giáo và nghiên cứu sinh có ngày nghỉ, hơn nữa việc lặt vặt của Ông giáo sư, làm vĩnh viễn hết.

      Vào phòng nghiên cứu, vội vàng châm trà lấy bánh ngọt cho , khẩn trương hề hề hỏi:“Lão đại, em muốn làm báo cáo, muốn làm gì ?”

      “ Hôm nay đến là muốn giúp em, có việc cứnói .” Hai tay này của ngoài trừ có thể trồng hoa, cũng có thể giúp người phụ nữ của làm việc, mặc dù kia bây giờ còn chưa cảm thấy được.

      “Điều này sao được?” là Hoa vương đại nhân nha, làm công việc vặt rất lãng phí.

      “Em khách khí với , chính là xem là lão đại nha?”

      “Lão đại!” đương nhiên nghe theo, bĩu môi trừng .

      “Sớm chút làm xong, buổi tối đưa em gặp bạn , còn có thể ăn uống thả cửa.” nhịn được xoa bóp gương mặt tròn đáng của , biết nhược điểm duy nhất của là ăn uống, quả nhiên vừa nghe có ăn hai mắt liền sáng lên.

      “Vâng!”Nếu lão đại tốt bụng tâm lại động lòng người như thế, chỉ phải nhịn đau ít việc vặt cho .

      Từ Dật Luân ngồi vào trước bàn máy tính, nhớ tới chuyện quan trọng nhất.“Còn có, đừng quên chúng ta tại bắt đầu chính là người , mặc kệ gặp ai cũng đều em là bạn , thế giới này rất , ai cũng có thể quen biết nhau, chúng ta thể mạo hiểm.”

      “Nha.” đúng là có đạo lý, lại thở dài :“Lão đại, uất ức cho .”

      “Vì em, đáng giá.”

      Tình cùng nghĩa, giá trị ngàn vàng! Trang Khải Lam bỗng nhiên cảm thấy mình giàu có, bởi vì có tình cùng nghĩa của , làm cho biến thành tỷ phú!

      Hai người phân công hợp tác, phòng nghiên cứu ngoại trừ thanh đánh chữ, còn có thanh cười vui vẻ, ra chỉ cần hai người cùng nhau, việc vặt nhàm chán gì cũng biến thành lạc thú.

      Lúc giữa trưa,cửa phòng nghiên cứu chợt bị đẩy ra, Ông Triển Phàm thối nghiêm mặt vào.“A Khải, châm trà!”

      “Vâng!”Vịthiếu gia này vì sao thứ Bảy cũng đến trường học? Thanh niên phải là hướng bên ngoài nhiều chút sao! Trang Khải Lam đáy lòng lảm nhảm, vẫn là nhận lệnh rót trà.

      Ông Triển Phàm ánh mắt vừa chuyển, thình lình phát Từ Dật Luân ở đây.“ vì sao ở đây?”

      đến gặp bạn .” Từ Dật Luân mặt chút biểu cảm, hai tay còn bàn phím bay loạn .

      câu vô cùng đơn giản, làm cho Ông Triển Phàm đầu choáng mắt hoa, thiếu chút đứng vững.“Các người...... Khi nào bắt đầu kết giao ?”

      “Ngày hôm qua bắt đầu.”Từ Dật Luân vẫn là bình tĩnh tự nhiên, giống tên nhóc con này.

      “Ngày hôm qua......” Ông Triển Phàm trừng mắt hướng về nữ nhân vật chính tự giác kia, cảm giác bản thân bị đeo mũ xanh.“Ngày hôm qua ta mới muốn cho làm thiếu phu nhân, kết quả lựa chọn ta!”

      “Thiếu gia tôi......” Cuộc đờiTrang Khải Lam chưa từng xảy ra việc này, hai vị soái cathật là đúng tranh đoạt , người con giống con ?

      “Nếu muốn tốt nghiệp, nên làm thiếu phu nhân của ta!”

      Từ Dật Luân nhìn nổi nữa, tên nhóc này căn bản hiểu quý trọng cùng tôn trọng con .“Đủ! Em biết tự xấu hổ sao?Lại có thể dùng chuyện tốt nghiệp này để đe dọa ấy? Nếu em thích ấy, nên theo đuổi ấy đàng hoàng, dùng chân tình giành được tình của ấy, em thế này được xem là con trai sao?”

      nghĩ rằng em muốn sao? Bởi vì em biết ấy thích em, em làm cái gì cũng còn kịp rồi,bởi vì lòng của ấy người em!”

      Oa a! Cục diệnnày sao trở nên khó xử như vậy? Đánh chết Trang Khải Lam cũng nghĩ đến, Triển Phàm thiếu gia đối giống như......

      Còn rất thâm tình ? Nhưng cậu ta cho tới bây giờ cũng , chỉ biết ức hiếp , đùa bỡn , loại tình cảm này rất biến thái phải sao ?

      Ông Triển Phàm hai tay ôm đầu, vuốt kiểu tóc nhuộm hợp thời, thào lẩm bẩm:“Sớm biết như thế ta liền dẫn xuất ngoại, cho làm công việc đó, sớm biết thế ta liền sớm chút cho biết, kỳ thực ta luôn luôn vụng trộm thích ......”

      “Thực xin lỗi......” biết là mình cần xin lỗi thiếu gia, nhưng nhìn bộ dáng cậu ta chịu đủ suy sụp, quả có chút áy náy.

      @Tiểu tinh; @LạcLạc; @myuyen , @Bạch Xà , @thanh thanh , @mal , @Nhi Đặng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :