1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiếu gia phúc hắc săn vợ yêu - Minh Lam Phong (56) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Thiếu Gia Phúc Hắc Săn Vợ



      Nguồn convert: tangthuvien
      Edit: Nguyệt Dao
      Thể loại: Cán bộ cấp cao, hài hước, ngọt, sủng, thoải mái.
      Nữ chủ: Bạch Thù.
      Nam chủ: Lí Tô Mặc.
      Phối hợp diễn: Kỳ Liên, Mễ Tuyết Kỳ, Tiểu Mã,…

      Giới thiệu:



      Đây là bộ sủng văn ấm áp, cán bộ cấp cao, còn có thêm hài hước.

      Được rồi, là siêu cấp mỹ nữ, thế nhưng sao lại bị bắt cá hai tay?

      Nếu đối phương so với lại là người phụ nữ vĩ đại hơn, cố gắng cắn môi nuốt lại ngụm máu này mà nhịn, nhưng vì sao đó lại là người đàn ông?! Bại bởi xấu nữ cũng tốt hơn là bại bởi đàn ông ?!

      Cho nên thất tình là chuyện cẩu huyết, uống rượu lại khiến mọi chuyện càng cẩu huyết hơn. say rượu loạn tính, cùng tình đêm với người đàn ông, vậy mà người đó lại chính là đầu sỏ khiến thất tình – tình địch của !

      Cắn khăn tay, lệ rơi-ing, nhân sinh còn có cái gì bi kịch hơn , càng cẩu huyết!

      tháng sau, que hai vạch đỏ, người nào đó ngửa mặt lên trời rơi lệ lần nữa… mang bao hay nha, vì sao ngay lần đầu trúng thướng chứ…

      Vì thế người nào đó bị người nào đó lôi kéo đến Cục, sau khi ra, nhìn cuốn sổ màu đỏ tay, hậu tri hậu giác phát , chính mình vậy mà lại gả cho tình địch?

      Lí Tô Mặc: Em bây giờ là phụ nữ kết hôn, tự mình suy nghĩ, từ giờ trở , trong đầu
      em được phép xuất người đàn ông thứ hai!

      Bạch Thù: Con chúng ta cũng được?

      Lí Tô Mặc: Hừ hừ…Em nhất định sinh con !

      Bạch Thù: Lỡ như phải?

      Lí Tô Mặc: Vậy đem thiến nó!

      Bạch Thù hỗn độn-ing~

      ***

      Đêm khuya, JQ thiêu đốt cả phòng.

      Bạch Thù: Có thể để em ở được ?

      Lí Tô Mặc: Em ở có thể động sao?

      Bạch Thù nhăn mặt thầm oán, sao biết em thể động?

      Lí Tô Mặc: Em tại động được nữa.

      Mọi thứ qua , Bạch Thù: Lần sau em nhất định phải ở

      Lí Tô Mặc thần thái xán láng: Em , theo đấu?

      ***

      Bản bình thường:



      Bạch Thù điển hình là mĩ nữ dạng bình hoa, học đại học bốn năm, đối với những nam nhân lúc nào cũng chủ động cho đến bây giờ đều rất khinh thường ngoái lại nhìn, cho nên bị người gán cho cái danh hiệu “Khổng Tước Nữ Vương”. Vậy mà quan điểm khi học đại học của Bạch Thù tại năm thứ tư đại học lại thay đổi, trải qua mối tình đầu. Nhưng ai biết vị vương tử cưỡi bạch mã này nháy mắt lại biến thành Đường Tăng, cái gọi là mối tình đầu chỉ là thứ hư ảo có màu sắc rực rỡ xinh đẹp bên ngoài, xong rồi mới thấy được cái chân tướng xấu xí bên trong…

      Lí Tô Mặc là thiên kiêu chi tử, tính tình có chút đạm mạc cùng chút phúc hắc, từ đến lớn có gì là chiếm được, duy chỉ có . Vì tâm bị bắt làm tù binh, Lí Tô Mặc rất kiên nhẫn chờ đợi thời cơ, hơn nữa lại cẩn thận che giấu cho người khác biết, lại nghĩ rằng có người phát ra…

      ***

      Bạch Thù: dám, bằng đừng !

      Lí Tô Mặc: đến vô cùng, đồng cam cộng tử. Tình đến mênh mông, cùng sống cùng chết.

      Con đường của tình , có biết bao bụi gai chờ sẵn? Có thể cùng nhau chịu đau đớn, nhổ hết những bụi gai đó , dũng cảm bước tiếp, đón chờ phía trước chính là những bông hoa đẹp diễm lệ.

      ***

      Minh Lam Phong: Đây là câu chuyện về khổng tước cao ngạo bị đại sói xám phúc hắc ăn còn mống, chuyện xưa kích tình bắn ra bốn phía. Đây là câu chuyện về người đàn ông thâm tình nấu nước sôi luột ếch. Đây là câu chuyện mới bổ nhào bị gục trong đấy, tràn ngập gian tình cũng chuyện xưa.

      Hoan nghênh nhảy hố, đặt gạch!

      Hữu tình nhắc nhở: Nhảy hố nhớ mang cột thu lôi.​
      linhdiep17, Cố Huân Nhiên, Trâu3 others thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1
      Bị Phá?


      Bạch Thù nhắm mắt lại, chỉ thấy đầu đau nhức kịch liệt, thân mình cũng giống như bị nghìn tấn nghiền ép qua, đau nhức thôi. vừa tỉnh, ý thức vẫn còn chút mơ hồ, nhưng ngay sau đó trong lòng lại nổi lên suy nghĩ:

      Ưm… là bị làm sao đây? Hay là xuyên qua? Giống như trong vài cuốn tiểu thuyết, sau khi ngủ dậy liền phát bản thân ở thế giới lạ lẫm?

      Trong lòng lên hoảng sợ, Bạch Thù cố gắng mở cặp mắt nặng trịch của mình. Mất lúc lâu để thích ứng với ánh sáng chói mắt, mới nhìn xung quanh.

      Bốn phía trong phòng ngủ, chùm đèn trần tinh xảo tản ra ánh sáng trắng đỉnh đầu, ánh sáng đó rất mỏng manh, có thể là do bị ảnh hưởng bởi ánh sáng bên ngoài.

      Đại khái là cửa sổ bên giường đóng kín, gió rất mạnh, theo kẽ hở luồn thổi vào, làm rèm cửa ngừng phất phơ. Ánh sáng mặt trời cũng theo đó mà chiếu vào phòng, khiến cho mọi thứ đều lên rất .

      Bạch Thù ngốc thời gian dài, sau đó xoa xoa cái cổ nhức mỏi nhìn quanh bốn phía, lập tức trong lòng liền ổn định. Phòng ở có bố cục kết cấu lịch tao nhã, màu sắc chủ đạo là màu xanh da trời, nhìn thế nào cũng cảm thấy tinh xảo, đúng là theo cách bố trí điển hình đương thời.

      Bạch Thù như con gà trống mổ thóc liên tục gật đầu. Đúng, nơi này tuyệt đối phải là cổ đại! Hoàn hảo hoàn hảo, có xuyên qua!

      Trong lòng như buông xuống được tảng đá lớn đè nặng, thở dài nhõm rồi nằm xuống giường, thầm nghĩ có thể an tâm ngủ thêm lúc.

      Ánh sáng trắng đầu mang vẻ ôn hòa, hai mí mặt Bạch Thù vốn cảm thấy vô cùng nặng, tới phút, Bạch Thù liền mơ mơ màng màng.

      Trong lúc mơ hồ, Bạch Thù bắt đầu nhớ lại những chuyện xảy ra ngày hôm qua.

      Ngày hôm qua…ừm…tâm tình tốt lắm, sau dó bị bạn bè kéo bữa tiệc. Ở nơi đó, uống ít rượu.

      Nghĩ đến đây, gương mặt Bạch Thù lên nụ cười thản nhiên. A… ra đau đầu là vì uống rượu a! Haha… vừa rồi quả nhiên là suy nghĩ nhiều, tiểu thuyết xuyên qua hại chết người.

      Tiếp tục an tâm, Bạch Thù đem toàn bộ ý niệm trong đầu tống ra ngoài, sau đó điều chỉnh, tìm tư thế thoải mái nhất vào giấc ngủ. Đột nhiên, Bạch Thù cảm thấy có cái gì đó khoát lên cổ của , thực nặng. Vì thế, Bạch Thù mở mắt ra, thấy ràng là cánh tay thon dài trắng nõn vắt ngang trước mặt .

      Bạch Thù sợ tới mức cả ngươi giật cái.

      Gì đây? Sao lại có chuyện kì quái này? Vì sao thân thể xuất cánh tay kì lạ?!

      Mặc dù bình thường gan lớn, xem quỷ loạn thần gì đó, nhưng có nghĩa là thứ kì lạ này xuất lại sợ!

      Bạch Thù gắt gao nhắm mắt lại, trong lòng niệm chú trăm lần mới khẽ cắn môi làm liều, buộc chính mình mở mắt ra nhìn theo hướng cánh tay, nhìn thẳng đến lại thấy sườn mặt tinh xảo.

      Nằm bên kia giường là người đàn ông ngủ say, sợi tóc mềm mại đen như mực cắt tỉa gọn ngắn ngang tai, lại có thêm mấy sợi theo gió bay trước trán . Người đàn ông trước mắt này nhìn vô cùng thuận mắt, da thịt trắng mịn như bạch ngọc nhìn thấy được lỗ chân lông, lông mi đen dài lại cong lên vô cùng xinh đẹp, mũi thanh tú cao thẳng thở từng hơi đều đều, bạc môi giờ phút này lại mân thành độ cong giống tính đứa trẻ, tựa hồ trong mơ có cái gì đó tốt đẹp. (Tác giả tả đoạn này, ta có cảm tưởng đây là con a~ @_@)

      Bởi vì bộ dạng quá mức tinh xảo xinh đẹp, liền nhìn có vẻ thực nhưng thực.

      Cho nên Bạch Thù nháy mắt mấy cái, lắc đầu, lại xoa xoa mắt rồi nháy mắt thêm mấy cái! Nhưng trước mắt vẫn có cái gì biến mất, trước sau vẫn là nam nhân ngủ mang theo hương vị ngọt ngào.

      Mất nửa ngày, Bạch Thù lấy lại tinh thần, trong đầu xuất câu hỏi to: Tại sao lại ở chỗ này?

      Hồi lâu sau, mặt Bạch Thù vặn vẹo. Mọi người phải chú ý, mặt Bạch Thù là vặn vẹo, là loại bởi vì lòng phẫn nộ đến mức tận cùng nên sinh ra vặn vẹo. lát sau, Bạch Thù quyết định rồi, đối với mỹ nam ngủ trước mặt quyền đấm cước đá!

      Aiz…mọi người nhất định cảm thấy kỳ quái, đối mặt với mỹ nam ngủ có vô số người chết mê, bình thường nếu là phụ nữ đều kích động đến mức biến thành sói, hung hăng khi dễ . Vậy mà Bạch Thù lại làm ra hành vi đáng phẫn nộ như vậy!

      Khụ Khụ…nguyên nhân thực ra là như vầy, bởi vì mỹ nam ngủ tràn đầy hương vị ngọt ngào này…chính xác là… người gián tiếp đoạt mối tình đầu của Bạch Thù. Đương nhiên, đây là Bạch Thù đơn phương nhận định như thế, còn chân tướng tình ra sao, còn cần phải nghiên cứu thêm.

      Mọi người tại nhất định hoài nghi tính cách Bạch Thù. , đừng hoài nghi, , lại là siêu cấp mỹ nhân.

      Mỹ nhân có rất nhiều loại, thanh thuần, dã, khêu gợi, nóng bỏng, thanh tú… Nhưng Bạch thù lại thuộc dạng xinh đẹp, cũng chính là dạng bình hoa như mọi người vẫn gọi. Đương nhiên, dễ nghe là bình hoa, khó nghe chính là hồ ly tinh. Nếu vẫn hiểu hồ ly tinh là thế nào, có thể hình dung Bạch Thù thuộc loại hình giống như Đát Kỷ.

      Giới tính Bạch Thù rất ràng, mọi người nhất định vẫn còn cảm thấy kỳ quái, người đàn ông như thế nào mới có thể làm bạn trai ? Aiz… có biện pháp, thế giới này vẫn còn loại sinh vật tên là “Gay”.

      Tóm lại, là vì tên đàn ông này tồn tại mới làm Bạch Thù mất mối tình đầu.

      ra bạn trai trước đây của Bạch Thù kỳ thực là gay, lại người đàn ông trước mặt này, chứ phải Bạch Thù! Cho nên theo quan điểm thông thường, mỹ nam ngủ trước mắt này chính là tình địch của Bạch Thù!

      Bạch Thù đối với mỹ nam ngủ cực kì hung ác khiến cho khó chịu nhăn mặt, đại loại là vì mộng đẹp bị quấy rầy nên khó chịu . Nhưng mà Bạch Thù vẫn chưa kịp đánh thêm cái nữa, lại giống như gặp quỷ mà ngây dại.

      Rượu say loạn tính!

      Thân thể mảnh để trần, cả người đều là vết xanh xanh tím tím, nhìn thế nào cũng cảm thấy ghê người! Quan trọng nhất là bên dưới đau muốn chết. Khó trách cảm thấy chính mình như bị nghiền ép qua, đau nhức đến khó nhịn a!

      Chạy trốn nhanh, thoát khỏi cái nơi quỷ ám này!

      Lòng hoảng loạn lùi ra sau lại chú ý, “Ầm” mạnh tiếng, rớt từ giường xuống.

      Bạch Thù trong lòng kêu rên, cố hết sức đứng lên, nhưng hai đùi lại run run có chút lực, chỗ kia lại đau đến chết. Giữa hai đùi bạch ngọc có dấu vết màu hồng hồng nâu nâu, trong đầu Bạch Thù thể suy nghĩ thêm cái gì khác.

      Giờ phút này, ý niệm duy nhất trong đầu : màng!
      Chris, sanone2112, laula4 others thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2
      Khổng Tước Nữ Vương



      Tiết trời đầu thu vô cùng sảng khoái, ôn hòa, thích hợp làm.

      Bạch Thù vừa làm gia sư trở về tâm tình tốt lắm, bên ngâm nga điệu hát, bên mang theo chiếc túi xách LV mới mua, cước bộ nhàng dưới hàng cây mát mẻ trong khuôn viên trường. Vừa vừa liếc những người bên đường, đếm xem có bao nhiêu người vì mà phải ngoái đầu lại nhìn. Được rồi, Bạch Thù là mỹ nhân tự kỉ.

      Nhìn thấy ánh mắt kinh diễm mọi người nhìn mình, tâm hư vinh của Bạch Thù chưa từng kiêu ngạo.

      Lại Bạch Thù thích tên của , vì phát cùng chữ “Trư” vô cùng giống nhau.

      Ngọn nguồn của việc này còn phải kể đến cặp cha mẹ dở hơi của . Nghe hai mươi ba năm trước, cha mẹ Bạch Thù chạy đến Sơn Đông hưởng tuần trăng mật, chuyến nửa tháng ấy mà lại kéo dài đến nửa năm. là kết tinh sau lần mây mưa có chừng mực của hai vợ chồng bên thù nước (ta hiểu cái này, ai biết chỉ ta với) ban đêm, cảnh đẹp hữu tình khiến hai người bọn họ kiềm được, sau đó để kỷ niệm đoạn chuyện này mà sinh ra lại đặt tên Bạch Thù.

      Bạch Thù mỗi lần nghe lão mẹ kể lại đoạn truyền kỳ năm xưa này , đều im lặng cảm khái câu. Cũng may thù nước gọi là trư nước, bằng bây giờ tên chắc là Bạch Trư.

      “Aiz aiz…kia có phải là hoa khôi hệ truyền thông?”

      Bạch Thù vui tươi hớn hở tới, đột nhiên nghe thấy thanh vụn thảo luận về , lập tức dõng tai lên nghe. Chỉ thấy cước bộ Bạch Thù thả chậm lại, vì muốn nghe đoạn sau cuộc đối thoại của hai kia.

      “Phải, là ta, chỉ là khổng tước công công chúa kiêu ngạo.” Trong đó bảy tỏ khinh thường.

      Bạch Thù nhìn hai kia, thầm nghĩ: Aiz aiz…hai vị đồng học này, tại sao lại kiêu ngạo? Hai người muốn xinh đẹp cứ thôi, làm sao lại còn dối lòng mắng ? Lòng ghen tị mạnh mẽ quá lại tốt, đến lúc đó tính cách bị vặn vẹo, đến thần tiên cũng giúp được.

      “Cũng được tốt như trong truyền thuyết.” còn lại cũng cùng bộ dáng khinh thường.

      “Chính xác, bộ dạng dụ dỗ, đường còn uốn éo, vừa nhìn biết bị vô số người chơi đùa qua rồi. Nếu mẹ tôi biết tôi có bộ dạng như vậy khẳng định đánh chết tôi!”

      “Chỉ có thể mẹ ta xui!”

      Bạch Thud muốn rồi, kết quả là nghe đoạn chanh chua kia, nhất thời trong lòng dấy lên hừng hực lửa giận, dừng lại cước bộc quay đầu:

      “Tôi hiểu các làm gì? Chẳng lẽ tôi khó coi hai người đẹp mặt? Tôi ngủ với bao nhiêu đàn ông có liên quan gì đến các sao? Các muốn ngủ cùng đàn ông cũng ai thèm!”
      Sau đó, Bạch Thù lại nhìn bọn họ từ xuống dưới vài lần:

      “Hai người các , cái khô quắc giống đậu que, cái phì giống như con voi, tôi thực bội phục các có dũng khí, trông như thế mà lại tự sát cho rồi!”

      !” Mặt hai kia nháy mắt xanh mét đầy căm giận, gầy như đậu que to: “ thúi!”

      “Trái đất đáng sợ, hai người các vẫn là nên trở về hành tinh của mình !” Bạch Thù bỏ lại câu, liền hướng phòng ngủ của mình mà , lưu lại hai đứng tại chỗ kêu gào.

      “Tức giận cái gì, phải chỉ là ngực to thôi sao? Đồ đại bò sữa!” khô quắc như đậu que như trước đứng tại chỗ bất bình , trong khi mập mạp bên cạnh cup E sắc mặt rất khó coi.

      Bạch Thù lại tiếp tục hát vu vơ, hề bị chuyện vừa rồi ảnh hưởng đến tâm tình tốt của bản thân. Dọc theo đường , như trước vẫn có đám con trai dung ánh mắt đốt cháy người nhìn chằm chằm Bạch Thù, Bạch Thù tập mãi cũng thành thói quen. Trở về phòng ngủ, Tiểu Hoài cười hớ hớ với Bạch Thù:

      “Tiểu Thù, có người tặng hoa cho cậu.”

      Bạch Thù nháy mắt mặt mày hớn hở: “ ?”

      Tuy rằng trước giờ Bạch Thù đối với người theo đuổi luôn xa cách, nhưng đối với hoa mà bọn họ đưa tới, luôn là mặt mày hớn hở.

      Là phụ nữ, ai lại có lòng hư vinh?

      Bạch Thù thích nhất là người ta đưa hoa hồng, vì mỗi lần như thế đều có thể mang chúng đem bán, mỗi đóa giá 5 đồng, buôn bán kiếm tiền tiêu vặt. Cho nên mỗi lần lễ tình nhân hoặc các lễ to lễ khác, túi tiền của Bạch Thù luôn phình ra, đây cũng chính là lý do nhất.

      Chẳng qua lúc này đây, Bạch Thù suy nghĩ nhiều.

      Lúc Bạch thù nhận lấy hoa, khóe miệng tự giác co rút, khuôn mặt từ dầu đến cuối luôn duy trì nụ cười như Mona Lisa, nhưng nếu xem kĩ lại vẫn có thể phát ra biểu cứng ngắt của Bạch Thù.

      Khụ khụ…hoa này…nếu có thể kêu là hoa…quả nó là hoa…

      Hoa đuôi chó!

      Bạch Thù thầm mắng câu: S***! Đây là sáng kiến của ai? Keo kiệt cũng nên keo kiệt đến mức ấy chứ? Keo kiệt như thế mà cũng muốn theo đuổi bổn tiểu thư?! Tốt nhất lần sau ta đừng để cho bắt gặp, nếu bắt gặp mắng ta đến đầu rơi máu chảy, tuyệt đối gọi là Bạch Thù!!

      Hoa đuôi chó được bọc trong giấy kính màu tím, bên còn có tấm thiệp: “Bạch Thù tiểu thư thân ái, tôi chú ý đến em hơn ba năm, ba năm này dài đằng đẵng, tôi cho đến bay giờ dều chưa từng thấy em ở cửa hàng bán hoa nào với bộ dáng vui vẻ, vì thế tôi lớn mật đoán, em thích những thứ hoa cỏ phàm tục ấy…” Xem đến đây, Bạch Thù nhịn được tiếp tục thầm mắng: S***! Hoa đuôi chó của ngươi phải của phàm tục là thứ gì?

      “Vì thế, tôi đặc biệt chạy tới sơn thôn xa xôi, trải qua chín núi mười tám sông, trèo đèo lội suối, màn trời chiếu đất, rốt cuộc cũng tìm được loài hoa đuôi chó này!” Cái gì? tận chín núi mươi tám sông, hoa đuôi chó này chỉ cần huơ tay cái liền có bó to! Bạch Thù phát điên.

      “Tôi thực vui sướng, dùng chính hai tay của mình hái từng đóa , mỗi đóa đều chứa tấm lòng của tôi, tình của tôi…Rốt cuộc, tôi hái chừng 99 đóa hoa đuôi chó…”

      Xem tiếp đến đây, cảm thấy lười phải đọc tiếp, tùy tiện ném tấm thiệp cùng bó hoa đuôi chó vào thùng rác nằm ở ngoài phòng ngủ. Phủi phủi tay, quay trở vào trong.

      Bên trong kí túc xá chỉ có hai người, giờ phút này các ấy đều hóa trang, có lẽ là để dự buổi tiệc tối nào đó hoặc để kiếm “khoản thu nhập thêm”.

      “Tớ về rồi!”

      “Ừ.”

      “Ừm…”

      Hai tiếng đáp ứng phó mặn nhạt, Bạch Thù bĩu môi, cũng thèm để ý mà trở về giường, hỏi: “A La đâu?”

      “Bồi kim chủ của ấy rồi.” Tiểu Mật nhướng nhướng lông mi.

      Lúc này mới nhớ tới, hôm nay là thứ bảy, là ngày “Công tác” cố định của A La.

      Tiểu Mã nhấp đôi môi đào, nhìn vào gương chút, rốt cuộc cảm thấy bản thân hoàn mỹ mới có tâm tư rãnh rồi nhìn Bạch Thù: “Bạch Thù, người tặng hoa cho cậu hôm nay là ai vậy?”

      Bạch Thù vuốt vuốt sợi tóc: “Đừng nữa, biết ai bảo tên ngốc ấy tặng tớ hoa đuôi chó?”

      “Hử…lại còn có người ngốc đến như thế? Bây giờ là năm nào rồi mà còn dám dùng hoa đuôi chó theo đuổi hoa khôi hệ truyền thông?!” Tiểu Mật tuyệt đối thể tin được.

      “Có lẽ người ta cảm thấy chỉ cần tình là đủ, có thể chiến thắng bằng kỳ tích, nhưng nghĩ đến Bạch Thù của chúng ta lại là người rất thực tế.” Tiểu Mã thở dài.

      “Aiz…đừng tớ như thế, các cậu cũng vậy thôi.” Bạch Thù chán nản. Tại hệ truyền thông này, ai lại như thế? Tương lai nếu vào vòng giải trí mà mơ mộng như thế, có thể sao? Đừng đem giống như mấy mộng mơ, bên miệng lúc nào cũng chỉ có tình .

      “Tớ này Bạch Thù, cậu tiền như vậy, sao lại chịu như bọn tớ, tìm “khoản thu nhập thêm?” Tiểu Mã hỏi.

      thích thôi, làm gia sư lương cao hơn, lại giống cậu mỗi ngày đều mệt chết.” Tiểu Mật : “ Dù sao về sau vào vòng giải trí, cũng biết phát triển thế nào, còn bằng bây giờ hưởng thụ, làm cho bản thân thoải mái chút.”

      “A…các cậu rất hiểu nha! Làm trò lừ gạt chị đây, chị đây muốn giữ lại ‘màng’, tương lai câu rùa vàng.” Bạch Thù kiêu ngạo, mặc kệ là ai, đều ngờ, nữ sinh xinh đẹp như hồ ly như vậy, đến bây giờ đều rất bảo thủ! Đừng là bị phá thân, ngay cả nụ hôn đầu đến giờ vẫn còn giữ!

      “Hứ…làm trò! tại bây giờ xử nữ đáng giá tiền. Cậu cho dù có ‘màng’ cũng có vô số nam minh tinh cùng rùa vàng tìm đến thôi. Dáng vẻ của cậu có thể sánh với những người qua chỉnh dung, ngực cũng như những kẻ bơm qua, sợ gì chứ?”

      chỉ có thế, bây giờ nếu có ‘màng’ vẫn có thể làm lại cái kia mà.”

      Bạch Thù “hừ” tiếng, hai người chuyện kia cũng im lặng ngay sau đó, vì vậy cái đề tài thảo luận qua vô số lần này liền kết thúc, mà kết cuộc luôn là tiếng “hừ” của Bạch Thù.

      Cái này cũng có biện pháp, bên trong Bạch Thù, ngạo khí là , đến mức vì tiền mà cùng ông lão lăn lộn giường!
      sanone2112, emilia, laula4 others thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 3
      Thiếu Gia Phúc Hắc


      Tại hệ truyền thông, mỗi hoa khôi đều là phong tình vạn chủng, lay động lòng người, nhưng hoa hậu giảng đường thường ở hệ truyền thông, đơn giản vì hoa khôi hệ truyền thông có vẻ thanh thuần như hoa khôi các hệ khác. Cho nên , hoa khôi hệ truyền thông rất ủy khuất, bộ dạng tôi thanh thuần là tôi sai hay sao? Hơn nữa, loại thành thuần như vậy có thể sinh tồn trong vòng giải trí được ư?

      Nhưng mà hoa khôi hệ truyền thông Bạch Thù hoàn toàn xứng đáng làm hoa hậu giảng đường, nhìn thấy ai tranh luận đến nửa điểm, nhớ có lần nhà trường tổ chức liên hoan mừng năm mới, Bạch Thù chính là người chủ trì. mặc chiếc váy dài cổ chữ V màu hồng, phía trước đầu gối có đường xẻ, khi lộ ra đùi đẹp trắng nõn như như bên trong, hấp dẫn ánh mắt mọi người.

      Buổi tiệc lần đó có sáu người cùng nhau chủ trì, ba nam ba nữ, mặt khác có hai người là hoa khôi nhưng cùng khoa với Bạch Thù. đáng buồn là thời điểm khi các đứng bên cạnh Bạch Thù, lập tức bị Bạch Thù làm cho lu mờ, ngay cả muốn đánh trả tìm đường sống cũng thể.

      Bởi vì rất đẹp, cái này gọi là hoa hậu giảng đường bọn họ dù có đứng trước mặt cũng trở thành cháo ăn sáng có chút mùi vị. Qủa nhiên, mỹ nữ đứng cạnh nhau mới có thể so sánh, cho nên từ buổi tiệc tối hôm đó, Bạch Thù nổi danh, thành đệ nhất mỹ nhân đại học S.

      Bạch Thù đối với danh hiệu hoa hậu giảng đường này có cảm giác gì, dù sao từ đến lớn đều vậy, chẳng qua là tại đại học, có được danh hiệu này mọi việc cũng dễ làm hơn.

      Bình thường các buổi tiệc văn nghệ buổi tối, các tiết mục, người chủ trì, người tại đại học S đều đùn đẩy cho nhau. Dù sao đại học S cũng là đại học nổi tiếng cả nước, nếu bạn có được danh hiệu hoa khôi hoặc là hoa hậu giảng đường, những việc ấy tự nhiên rơi người bạn.

      Bạch Thù học chính là phát thanh truyền thông, lúc trước giáo sư hệ biểu diễn liền cố chết khuyên vào hệ biểu diễn, nhưng Bạch Thù chính là muốn. cho rằng ngành học của mình tại so với con hát, cấp bậc cao hơn nhiều.

      Có lẽ là cuộc sống hai mươi năm qua của Bạch Thù rất xuôi gió xuôi nước, Ngọc Hoàng đại đế nhìn thuận mắt, vì thế liền làm cho cuộc sống kế tiếp của Bạch Thù rơi vào con đường lầy lội.

      Thành tích của Bạch Thù nổi trội xuất sắc, lấy học bổng giải nhất giải nhì vẫn là chuyện dễ như trở bàn tay, cho nên giáo sư trong trường đối với khen dứt miệng. Đại khái là các giáo viên thấy Bạch Thù có dáng vẻ xinh đẹp như vậy mà vẫn kiên định theo đuổi con đường học tập nên có thái độ rất vừa lòng.

      nhóc Bạch Thù này cảm thấy, ai lại vô duyên vô cớ đối xử tốt với mình, cho dù là thầy . Thầy đối với tốt như vậy, đơn giản là nhìn trúng tiền đồ tương lai của , chừng ngày nào đó thành công, có thể vì đại học S hấp dẫn nhiều sinh viên tốt.

      Cho nên khi chủ nhiệm của hệ nắm trong tay hai suất thực tập tại đài truyền hình lại cho Bạch Thù suất, Bạch Thù cảm thấy con đường tương lai của mình có vẻ rộng mở, nhất định trở thành đề tài thường xuyên tại đại học S.

      Nhưng là, người tính bằng trời tính, thời điểm Bạch Thù cao hứng phấn chấn chạy thực tập tại đài truyền hình, người ta ràng hài lòng đối với , nhưng lúc sau lại hình tượng của phù hợp tiêu chuẩn phát thanh viên của chuyên mục “mục tiêu và khoảng cách”, sau đó liền đem phân vào vị trí tiểu biên tập, Bạch Thù tức giận đến ba ngày ăn ngon ngủ yên.

      Cạnh tranh vị trí phát thanh chuyên mục này cùng với người chút đặc điểm nữ tính, tại thời điểm phỏng vấn, người đó nhìn thấy Bạch Thù liền cảm thấy cơ hội vô cùng mong manh, kết quả Bạch Thù trúng tuyển, người trúng tuyển lại là ta.

      Vì thế, Bạch Thù càng cố gắng công tác, mục đích là để chứng minh cho vị chủ khảo phóng vấn mắt bị mù kia biết trông mặt mà bắt hình dong là được!

      Bạch Thù tại thuộc tổ tiểu biên tập chuyên mục “mục tiêu và khoảng cách”, phụ trách biên tập văn tự (Ack…là biên tập kịch bản :)]). Cho nên mỗi ngày vắt hết óc suy nghĩ lời kịch, liên tưởng xem xâu chuỗi các kiện cùng chỗ thế nào cho hợp lý, hận vì sao lúc trước đăng ký hệ Trung văn.

      Mệt mệt, thời điểm hoàn thành kỳ đầu tiên của chuyên mục, nhìn những dòng chữ chạy nhanh sau khi chuyên mục kết thúc có hai chữ Bạch Thù, vẫn cảm thấy có chút thành tựu, dù quá giây.

      Aiz…nhưng là khi thấy người kia ăn mặc cẩn thận tỉ mỉ, mặt lại chút thay đổi, khô khan chủ trì “mục tiêu và khoảng cách”, trong lòng Bạch Thù ngập tràn tư vị khó chịu. ràng chính mình so với ta tốt hơn rất nhiều, mặc kệ là năng lực hay bằng cấp, nhưng là kia vẫn được làm phát thanh của chuyên mục, mà lại ở phía sau làm tiểu biên tập! Gương mặt kia xuất lâu màn hình, mà tên của lại xuất đến giây!

      Cho nên mỗi lần đêm dài thanh tĩnh, Bạch Thù vô số lần chua xót tâm can, nguyền rủa cái người có ánh mắt chịu tuyển làm phát thanh trăm lần!

      ***

      Lại ngày ánh mặt trời chiếu rọi, tuy là đầu thu nhưng nhiệt độ khí vẫn rất cao.

      Buổi sáng, Bạch Thù mặc cái váy dài mới mua, sau đó đem mái tóc xoăn dài của mình cột lên, lại lấy cái kẹp tóc bằng gỗ kẹp mấy sợi tóc trước trán, sau đó đôi giày cao gót màu café 7cm vào, đứng trước gương xoay vòng. Tốt lắm, lại là ngày đẹp trời, cố gắng gấp bội!

      Bạn cùng phòng Tiểu Mật lúc này trang điểm, cũng muốn nhìn gương chút rồi ra cửa, lại thấy bộ dáng tự kỉ của Bạch Thù đẩy cái, đứng trước gương mân mân đôi môi đỏ mọng, thuận tiện than thở câu: “Cậu đẹp rồi, cần soi nữa, chạy làm nhanh .”

      “Tớ chỉ thưởng thức nhiều hơn khí chất giống thiên tiên của chính mình a!”

      “Thiên tiên?” Tiểu Mật dừng lại động tác, khẩu khí có chút hèn mọn, nhìn từ xuống dưới đánh giá Bạch Thù: “Cậu dù ăn mặc giống thiên tiên cũng chỉ thấy khí, thấy tiên khí đâu a!”

      A La mơ mơ màng màng còn ngủ giường cũng góp lời: “Tiểu Mật đúng, Bạch Thù cậu thế nào cũng thể che giấu nổi hương vị hồ ly tinh của mình đâu.”

      Bạch Thù giận: “Thế nào, thể lời nào dễ nghe hơn à?”

      “Vậy tinh cũng giống.” A La tiếp tục .

      Bạch Thù chịu thua, biết phải gì.

      “Từ hồ ly tinh này phải người phụ nữ bình thường nào cũng có thể dùng được, đến nay cũng chỉ có Đát Kỷ mới có thể dùng từ hồ ly tinh để xưng hô, cậu phải cẩm thấy cao hứng!” Tiểu Mật còn e sợ thiên hạ loạn.

      “Tớ , các cậu đều có văn hóa! tại phố lớn ngõ đều kêu tiểu tam là hồ ly tinh a! Các cậu được lắm!” Bạch Thù ghét nhất bị gọi là tiểu tam. Trời đất có thể thấy được, đến tình còn chưa nếm thử qua a! Cho đến nay vẫn là đơn thuần nha! ~(@^_^@)~

      “Tớ còn ước có người gọi tớ là hồ ly tinh!” Tiểu Mật ném mị nhãn.

      “Cũng chỉ có những người chung phòng ngủ như chúng ta mới biết nhân vật vạn người mê kỳ thô lỗ. Đáng tiếc a…nhất định bọn đàn ông bị cậu mê hoặc đều phát được chân lý này!” Tiểu Mã cũng gia nhập chiến cuộc, giờ phút này dặm phấn mặt.

      “Chính xác, đám đàn ông kia mắt đều hư hết, Tiểu Mễ tớ bộ dạng khuynh quốc khuynh thành lại ai hỏi thăm, aiz…các cậu xem đây là đạo lý gì?”

      “Bày đặt làm trò, người hỏi thăm? Ta phi…lúc trước ai chân đạp ba thuyền bị bạn trai trước phát a?” Tiểu Mã khinh bỉ Tiểu Mật.

      “Mã Thiến Thiến, cậu cũng cần nhắc lại chuyện xưa a, thực đáng ghét!” Tiểu Mật cho dù tức giận cũng phải giả bộ nũng nịu.

      “Được rồi, đều cần , trễ rồi, các cậu còn làm? Nếu , muộn đừng trách!” A La từ trong chăn vọng ra.

      Bạch Thù lúc này mới giật mình, gần bảy rưỡi. cầm túi xách LV bàn, la tiếng: “Ta trước”, liền hướng trạm xe buýt công cộng bên cạnh trường học chạy .

      Mới ra khỏi cửa phòng ngủ, liền thấy chiếc Porsche màu xanh ngọc đứng ở cửa, bên cạnh còn có người đàn ông mặc áo sơ-mi xanh cúi đầu cầm di động nghịch.

      đại khái nghĩ người mình chờ đến liền ngẩng đầu, đối diện là tầm mắt của Bạch Thù.

      Mặt mày như họa, khí chất thanh cao, quả mỹ nam!
      sanone2112, laula, Trâu3 others thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 4
      Tình Huống Này Là Gì?


      Khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, diện mạo diễm lệ, xa xem là họa, gần xem đẹp như tranh.

      Từ đến lớn, bạn bè bên người Bạch Thù ai bộ dạng khó coi, mặc kệ là nam hay là nữ, nhưng loại mỹ nam giống như làm cho trước mắt sáng ngời, luyến tiếc dời tầm mắt, cho tới bây giờ đều chưa từng gặp qua.

      Mỹ nam nhàng quét mắt liếc nhìn Bạch Thù cái, liền tiếp tục cúi đầu chơi di động tay.

      Bạch Thù trừng mắt to, thể tin, chẳng lẽ lực hấp dẫn của bằng cái điện thoại di động sao? Lại , thằng nhãi này rốt cuộc có phải đàn ông hay a, đối với tuyệt sắc mỹ nữ như chút động lòng, ngay cả ánh mắt kinh diễm cũng có? Có thể khẳng định điều thích phụ nữ! Vì thế, vị mỹ nam này bị Bạch Thù gán lên người cái mác “đồng tính luyến ái”.

      Bạch Thù cố ý tiếp, bước chân nhàng, làm cho váy trắng của từng hồi lay động. Khi qua , còn "Hừ" tiếng, sau đó cũng quay đầu lại mà tới trạm xe buýt công cộng.

      "Xuy ——" từ phía sau Bạch Thù truyền đến tiếng cười nhạo, nháy mắt làm Bạch Thù trước giờ sợ đao thương mặt cũng đỏ thành cà chua, Bạch Thù quay đầu, bởi vì giờ rất gấp còn thời gian cùng đôi co. (Heo: vậy mà còn dẹo trước mặt ng ta nữa pó tay)

      Cuối cùng cũng lên được xe buýt, chẳng qua là lúc này xe chật kín người, đến nửa chỗ ngồi cũng còn, mà còn phải hai mươi mấy phút nữa mới có thể tới đài truyền hình. Bạch Thù nhìn xuống đôi giày cao gót 7cm dưới chân, thở dài, lập tức bày ra bộ dáng ta là mảnh mai thục nữ .

      lâu sau, liền có gã thanh niên tốt bụng vỗ vỗ bả vai Bạch Thù "Tiểu thư, tôi xem thân thể tựa hồ tốt, chỗ ngồi này nhường cho ."

      Ngươi mới là tiểu thư, ngươi cả nhà đều là tiểu thư!

      Trong lòng nghĩ vậy nhưng mà Bạch Thù mặt lại bày ra bộ dáng"Ta thực cảm động, ta rất cảm động" với gã thanh niên kia "Cám ơn, là người tốt."

      Người nọ mặt nháy mắt đỏ, có chút ngốc lăng nhìn Bạch Thù. Bạch Thù nghĩ, ân, đây mới là biểu của nam nhân bình thường a, mỹ nam vừa rồi quả nhiên là đồng tính luyến ái.

      Bạch Thù lập tức ngồi vào vị trí kia, hề nhìn (gã thanh niên ý ạ) mà nhìn ra phong cảnh bên ngoài của sổ chầm chậm lùi về phía sau.

      xe có lão bà bà khó chịu, thở phì phì , "Người nào a, vừa mới cùng ta giành chỗ ngồi, tại lại làm bộ người tốt."

      *

      Đến đài truyền hình, Bạch Thù làm công việc mà trước đó có nhiều người khó hoàn thành. Người ở đây cũng thương hương tiếc ngọc, bắt đầu sai sử mỹ nữ giống như sai sử trâu bò.

      Bạch Thù cứ như vậy tiếp tục cần cù, thà, cẩn trọng làm tiểu biên tập tiết mục "mục tiêu và khoảng cách."

      "Tiểu Thù, đem phần văn kiện này đưa cho Siren tỷ." Biên tập tiểu Vương đầu cũng ngước lên đem phần tài liệu đưa cho Bạch Thù.

      Bạch Thù đứng dậy tiếp nhận văn kiện, "Được rồi, Vương biên tập." Trong lòng lại mắng tên Tiểu Vương kia dưới trăm lần. Kì tên Tiểu Vương này chính là lão phế vật, năng lực còn bằng thực tập sinh bình thường, chỉ là nhờ có mối quan hệ với cấp leo lên vị trí này nên mới được mọi người kêu tiếng "Vương biên tập".

      Siren tỷ là tổ trưởng tổ phụ trách chuyên mục “mục tiêu và khoảng cách”, chung là bản tính trời sinh ghen ghét nữ nhân xinh đẹp, Siren dù sao cũng thích Bạch Thù, cho nên trong lúc Bạch Thù thực tập thường xuyên bị vị thủ trưởng này hoạnh họe này nọ. Lúc trước Bạch Thù phỏng vấn bị loại, cũng thiếu công lao của người phụ nữ này. Kỳ nguyên nhân chủ yếu là vào ngày phỏng vấn đó, có vị chủ khảo luôn nhìn về phía Bạch thù, ánh mắt cũng luyến tiếc dời nơi khác, sau đó vị Siren tỷ khó chịu , liền bên tai chủ khảo trận, vị chủ khảo kia lập tức nghiêm túc , Bạch Thù phù hợp hình tượng của chương trình “mục tiêu và khoảng cách”.

      Siren tỷ đó là bộ dạng bà chồng khó tính, cặp kính đen, thân âu phục gọn gàng chỉnh tề cũng màu đen nốt, đúng với hình tượng bà già, cho nên mới ghen tị với các trẻ đẹp.

      Bạch Thù đem văn kiện giao cho Siren tỷ, vừa định ngoan ngoãn ra ngoài, liền bị Siren tỷ kêu lại, "Tiểu Thù à, tới nơi này bao lâu rồi ?"

      Ngươi mới là tiểu trư! (đại khái là cho bà Siren phát chữ Thù nghe giống chữ Trư) Nhưng mà ở dưới mái hiên nhà người ta, sao có thể cúi đầu, bọn họ thích kêu như vậy, cũng ngại. Đừng thấy là nữ vương trường đại học S, tại trong lòng lại nơm nớp lo sợ như con chuột , rất đáng buồn.

      "Siren tỷ, gần hai tháng." Bạch Thù cười tủm tỉm .

      "Lâu như vậy a, nhưng lâu như vậy, sao lại lập chút thành tích nào vậy?" Siren tỷ khó chịu nhìn Bạch Thù.

      chỉ là tiểu biên tập, ta còn muốn có nhiều thành tích a! Ý tưởng của bà chồng vừa già vừa khó tính này quả nhiên người thường thể hiểu nổi mà.

      "Siren tỷ, Lina tỷ ngày hôm qua còn tôi có tiến bộ."

      "Tôi là thủ trưởng của hay là ta? Đánh giá thực tập của ta ký?!" Lina là đối thủ mất còn của ta, bởi vì Lina từng là người mà lão công ta ái mộ, cho nên Siren tỷ đối với Lina tỷ là muốn chạm mặt, nhưng bây giờ người ta sắp trở thành vợ của phó giám đốc, cho dù ta muốn gặp Lina cũng có biện pháp, ai bảo hậu phương của người ta trâu như vậy chứ. (Heo: trâu là mạnh ý ak, có nhìu người hiểu rồi nhưng vẫn để)

      Mặc kệ người nào vòng luẩn quẩn, bối cảnh phía sau khẳng định là là quan trọng nhất, chỉ có bối cảnh càng trâu mới lăn lộn ngoài xã hội được, mà loại người 3 giống như Bạch Thù có tiền, quyền, thân phận nhất định là hạt cát chết chìm trong dòng nước xiết.

      "Siren tỷ phải, tôi nhất định cố gắng, tranh thủ tốt thành tích báo đáp ưu ái của Siren tỷ dành cho tôi."

      Thấy Bạch Thù ôn tồn, ăn khép nép như vậy, Siren tỷ gật gật đầu, "Tôi cũng làm khó , tự phải chú ý điều đó. Tốt lắm, xuống trước , làm tốt công tác, tôi vẫn quan sát đấy."

      Bạch Thù nghe xong những lời này, cảm thấy sau lưng mình bò đầy rắn, sau đó yên lặng : Siren tỷ, có thể cần để ý tôi .

      "Đúng rồi, đêm nay tôi muốn dự bữa tiệc, cùng với tôi , gặp gỡ làm quen chút." Thanh Siren tỷ lại lần nữa truyền đến.

      Trong lòng Bạch Thù nổi lên linh cảm, ta có lòng tốt như vậy sao? Nhưng mà mặc kệ như thế nào, đều chỉ có thể cười tủm tỉm "được" . Ai bảo đánh giá thực tập của còn tay ta .

      Ra khỏi văn phòng của Siren tỷ, Bạch Thù như là sống sót sau tai nạn, lập tức bước trở về chỗ ngồi của mình. Thực tập sinh ở bên kia cũng giống như Bạch Thù chịu đau khổ dưới “ách thống trị” của bà già giọng hỏi, "Siren tỷ có làm khó dễ ?"

      Bạch Thù gì, bởi vì làm tiểu nhân viên, kiêng kị nhất đó là thảo luận về thủ trưởng, bằng trong tương lai chính mình chết như thế nào cũng biết.
      laula, Friendangel2727, Mizuki2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :