1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cùng thú triền miên - Nhàn Thính Lạc Vũ (57c+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Ngoại truyện 1:

      Luân Ân đứng đỉnh núi Thiên Thần, nhìn chợ ồn ào xung quanh. Lúc này núi Thiên Thần sớm phải là vùng đất hoang sơ ngày trước. Trong phạm vi mấy chục dặm quanh núi Thiên Thần đều thuộc về bộ lạc Hắc Sơn của họ. Bộ lạc vốn chừng trăm người bây giờ đạt tới mấy nghìn người, được xưng là trong những bộ lạc mạnh nhất dãy núi với bộ lạc Cự Mục.

      Kết hợp khuôn mặt xuất sắc của bốn người Arthur và Đường Lâm, tướng mạo Luân Ân đương nhiên phi phàm. Khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt luân như được điêu khắc, ngũ quan ràng, góc cạnh xuất chúng tuấn mỹ vô cùng, nhìn như phóng đãn kiềm chế được. Đáy mắt lơ đãng tỏa ra tinh quang khiến người ta dám khinh thường. Thừa kế mái tóc đen nhánh của Đường Lâm, đôi mày kiếm che đôi mắt hoa đào dài , tràn đầy tính cảm phong phú. Liếc mắt cái liền khiến người ta chìm đắm. Mũi cao thẳng, đôi môi mỏng khêu gợi hơi cong lên thành nụ cười say lòng người.

      Cậu khẽ thở dài, che thân thể hoàn mỹ dưới tán cây tươi tốt. Tứ chi thon dài có lực bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát ra lực sát thương kinh người. Các cha quá cưng chiều Tira, Duy Đạt và Vire trong bộ lạc cũng quá nuông chiều bé. May mà còn có mẹ quản, đúng là bé được cưng tận trời.

      Ngày mai là cậu có thể cử hành lễ trưởng thành. Những giống cái khác trong bộ lạc cậu nhìn vừa mắt. Cậu từng thề trong lòng rằng nhất định giống cái phải mỹ lệ như mẹ, đương nhiên phải là ác ma như Tira.

      Trong đầu nghĩ tới Tira, người nhịn được mà sợ hãi. Vì sao Tira đáng như lúc còn . Nho , mềm mềm, còn có thể theo sau lưng cậu, gọi cậu 'Luân Ân ca ca', giọng mềm mại nghe mà khiến người ta tê dại.

      "Sao Luân Ân lại trốn ở đây?" Đường Lâm ưu nhã duỗi người. Dưới ánh mặt trời, bộ lông màu trắng bạc tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Từ sau khi sinh Tira, có thể khống chế biến thân cách tự nhiên như giống đực.

      Tránh mấy người Arthur làm phiền, lười nhác biến thân nằm đỉnh núi Thiên Thần phơi nắng. Hôm nay bộ lạc Hắc Sơn thành bộ lạc lớn, hùng cứ cả dãy núi, cho dù là bộ lạc Cự Mục cũng dám xem thường. Đường Lâm lập tức thả lỏng, nghe tiếng thét to truyền tới từ chợ. Bộ lạc Hắc Sơn thu nhận ít bộ lạc yếu, sức mạnh cũng sánh ngang với bộ lạc Cự Mục.

      Chợ sầm uất, thấp thoáng còn sầm uất hơn chợ của bộ lạc Cự Mục mấy phần. Trẻ con đều trưởng thành! khom người, hóa thành hình người, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ hơi trẻ con của Luân Ân. Đường nét mấy người Arthur thấp thoáng để lại mặt cậu, bản lĩnh cũng là hạng nhất trong thanh niên ở bộ lạc, được công nhận là người mạnh nhất.

      "Mẹ!" Nhanh chóng thu hồi vẻ mặt chán chường, cậu nhảy xuống khỏi cành cây, cung kính tới bên cạnh Đường Lâm, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của đầy kính trọng. Qua nhiều năm như vậy mà d'd'l'q'đ mẹ vẫn mỹ lệ, thảo nào mấy người cha căng thẳng như vậy với mẹ, hận thể buộc mẹ bên người. Phải biết rằng cho dù là giống đực trẻ tuổi thế hệ sau cũng đều ngẩng đầu lên được với mẹ, chỉ sợ bị mẹ hấp dẫn.

      Vì vậy mấy người cha ra tay đánh lớn ít trận. Tuy cha Lord sớm làm y sư nhưng bộ lạc Hắc Sơn ai cũng biết lợi hại của cha, chỉnh chết người đền mạng. ra tay trực tiếp như cha Da La, cha Lord là tính kế người, tuyệt đối để người khác phát ra.

      "Ngày mai là lễ trưởng thành của on, có thể chọn giống cái. Có tính toán gì ?" Vuốt ve khuôn mặt xuất chúng của Luân Ân, đáy mắt Đường Lâm chứa đầy tự hào. Thiếu niên xuất sắc này là con trai của Đường Lâm .

      Luân Ân mím môi, quyến luyến mùi hương quen thuộc người mẹ. Cậu cân nhắc hồi lâu mới ngẩng đầu, : "Con muốn rời khỏi bộ lạc, ra ngoài rèn luyện thời gian, mang giống cái thuộc về con về."


      Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Luân Ân, Đường Lâm khỏi hơi ngạc nhiên, ngay sau đó phản ứng kịp, cười : "Được. Khi nào lên đường?" Trực tiếp gật đầu, biết Luân Ân kiêu ngạo, giống đực trưởng thành cần ra ngoài rèn luyện, truyền thống này có từ trước tới nay. ngăn cản. Bộ lạc Hắc Sơn ngày càng lớn mạnh, cần thổi luồng khí mới. Luân Ân ra ngoài cũng tốt. Nếu gặp bộ lạc yếu mang bọn họ về bộ lạc Hắc Sơn cũng tốt.

      "Bây giờ." Đứng trước gió núi Thiên Thần, trời xanh ngắt, thỉnh thoảng có đám mây bay qua, gió mát thổi qua khuôn mặt, thoải mái mà sảng khoái, mái tóc dài vẽ ra đường cong mê người. Lời Luân Ân vừa dứt, dáng người cường tráng lập tức chìm vào phương xa, tung người mấy cái liền biến mất trong tầm mắt Đường Lâm.

      Khóe miệng chứa ý cười nhàn nhạt, lặng lẽ nhìn bóng lưng xa chằm chằm, khẽ với góc tối phía sau: "Em còn tưởng rằng các ra ngoài gặp nó?" Lời mang theo vài phần trêu đùa.

      Khoảnh khắc Luân Ân ôm chặt lấy , có tiếng động truyền tới từ bóng tối phía sau cây. Mấy người này cho rằng và Luân Ân phát ra bọn họ à? Mấy năm trôi qua, mấy người này luôn giữ chặt. Nếu giống đực nào trong bộ lạc liếc nhiều thêm cái chắc chắn hôm sau mặt bị thương.

      "Tiểu tử kia sớm nên ra ngoài rèn luyện, tránh cho suốt ngày cứ quấn lấy em." Da La quệt miệng, tức giận bất bình . Khi còn bé ràng rất đáng , trưởng thành liền biến chất, vẫn luôn dán bên d.đ.l.q.đ cạnh Lâm, lại còn lời lớn mật: Sau này giống cái của nó nhất định phải xinh đẹp như Lâm. Lời này là sao? Lâm là của bọn , tiểu tử này nên bị đá từ lâu rồi.

      Da La vừa , những người khác rối rít gật đầu. Lâm càng ngày càng dễ nhìn, bọn họ hận thể giấu ở nơi chỉ có bọn họ biết, vậy cần phải đối mặt với ánh mắt của các giống đực khác.

      "Các ——" Đường Lâm lắc đầu đầy bất đắc dĩ. Bản lĩnh ghen tuông của mấy người này càng phát triển theo thời gian. dựa sát vào Bối Lý, nhìn bóng lưng xa của Luân Ân, có lẽ lần sau khi Luân Ân về mang tới tin tức bọn họ thể tưởng tượng được ••••••

      Luân Ân thẳng về phía bắc, vội vàng, dọc đường còn hơi nhàn nhã. Bộ lạc mới cũng dễ dàng phát như vậy. Rời khỏi bộ lạc nửa tháng Maya, tính tình Luân Ân càng thêm chín chắn, giết chóc càng thêm quả quyết.

      Phẩy mấy hạt bụi vai, ngửi mùi hương là lạ người, Luân Ân cau mày bất mãn. Cậu cởi da thú, ném tảng đá gần hồ nước, nhanh chóng nhảy vào giữa hồ, rửa sạch ghét của nửa tháng Maya. Nếu bị mẹ nhìn thấy dáng vẻ này nhất định nổi đóa.

      Cười ngượng ngập, lắc đầu, lặn sâu vào trong nước, để mặc nước hồ bao phủ lên đỉnh đầu.

      "Loạt soạt!"

      Bỗng, hồi tiếng động truyền tới, Luân Ân nhanh chóng giấu người sau tảng đá, lộ ra đôi mắt màu vàng kim thâm thúy mang theo thú tính, nhìn chằm chằm thú nhân tới bên bờ.

      Có khoảng sáu người, đầu đội mội cái mũ da thú đen thui, mặt tay cũng đen, nhìn ra diện mạo vốn có. Trong tay cầm chặt ít thịt khô, chỉ nhìn cũng biết là để dành nhiều ngày. Có điều cặp mắt màu xanh biếc đan xoay tròn kia mang theo vô cùng linh động, vóc người mảnh khảnh, khó nhìn ra hẳn là giống cái. Giống cái này hung tợn mà gặm thịt khô trong tay, để lộ hai hàng răng trắng bóc.

      Luân Ân nghi ngờ, quan sát giống cái trước mặt, hiểu vì sao ở đây lại có giống cái lui tới. Cậu nhìn hành động của giống cái chằm chằm động đậy, khóe môi nhếch lên thành nụ cười hiếm thấy, đôi mắt như lúc săn, lặng yên tiếng động giấu thân thể vào sâu hơn.

      Cleia cẩn thận bỏ hết thịt khô chưa ăn hết vào ngực, nhìn xung quanh hồi lâu mới cẩn thận mà cởi da thú người, định tắm cho sạch. rời tộc bảy ngày Maya, thức ăn cũng chỉ còn lại ít thịt khô trong ngực. Cuộc sống của bộ lạc càng ngày càng khó khăn. nhi, cha lại bỏ mình trong lần săn, mẹ cũng theo cách đây lâu, chỉ để lại mình .

      Thức ăn của bộ lạc cũng dư nhiều. Tuy tộc trưởng bọn họ gì nhưng cũng muốn liên lụy tới bộ lạc, liền lặng lẽ rời khỏi bộ lạc thân mình, dạo khắp nơi. Nhưng dám quá xa, chỉ dám sống ở xung quanh bộ lạc. Con mồi xung quanh đây sớm bị tàn sát hết, có dã thú hình lớn gì.

      Có tốt cũng có xấu. Tuy có thể được đảm bảo an toàn nhưng thức ăn xung quanh bộ lạc sớm bị săn hết. Mấy ngày nay Cleia dựa vào chút thịt khô mang theo khi rời tộc, hái chút quả dại để no bụng. Nhưng nếu tiếp tục như vậy sớm muộn gì cũng đói chết.

      vào hồ nước, nhìn cá bơi qua lại trong hồ chằm chằm, nuốt nước miếng cái. Nhìn bộ dáng bẩn thỉu trong nước, ý nghĩ tắm rửa càng mãnh liệt, tốt nhất có thể bắt sống hai con cá. Chỗ bộ lạc d;đ;l;q;đ Cleia là Miêu tộc, tuy giống cái cũng thể hóa hình thuận lợi nhưng bản tính chi phối khiến rất thích ăn cá. kéo hai ba cái da thú người xuống, nhảy vào trong hồ, còn quên nhặt cành cây bên bờ, định bắt hai con cá ăn.

      Luân Ân kinh ngạc mà nhìn Cleia sau khi tắm xong, cử chỉ vụng về khiến cậu ôm bụng cười to, đôi mắt nhìn chằm chằm mình ngọc cân xứng mảnh khảnh của Cleia đầy tham lam. Làn da màu lúa mì còn hơi non nớt, tản ra ý vị khỏe mạnh.

      Mái tóc dài màu xanh biếc bồng bềnh trong làn nước, tạo thành từng vòng sóng, bao lấy thân thể mềm mại hoàn mỹ đẫy đà này.

      Cậu vươn đầu lưỡi, liếm liếm đôi môi hơi khô, trong mắt tỏa tinh quang, tay tự chủ được mà luồn vào giữa hai chân. Thứ ở đó sớm ngẩng cao đầu. Cậu thở hổn hển, vuốt thứ đồ chơi đầy sức sống trong tay.

      Trong đầu nhớ lại cha Arthur từng , nhìn trúng giống cái phải nhanh chóng nhào tới. Ban đầu chính là người động tác chậm nên mới có mấy người cha kia gia nhập vào. Nhìn trúng giống cái phải hai lời mà trực tiếp ăn sạch .

      "Ăn sạch , cha Arthur, con thích những lời này." Buông bàn tay vuốt ra, cậu lặng yên tiếng động tới gần giống cái chơi đùa trong hồ nước, đôi mắt vàng ánh lên ánh sao khiến người ta sợ hãi. Thứ đồ chơi giữa hai chân ngẩng cao, lay động theo bước chân, vỗ vào hồ nước. Mắt cậu nhìn bụi ho dày rậm phần bụng dưới của giống cái chằm chằm, hận được lập tức cầm súng xông thẳng vào, thăm dò đào nguyên tỏa hương thơm mê người này.

      "A! Ai đó?" Đột nhiên bị ôm chặt từ phía sau, ngay sau đó hơi thở đầy mùi hormone nam tính phả vào mũi, Cleia sợ hãi dám quay đầu lại, đành phải kêu to. Cleia thân là giống cái, dù rời tộc cũng có người trong bộ lạc gì đó với . Chỉ cần mở miệng tự nhiên có giống đực bằng lòng lấy lòng . Nhưng Cleia kiêu ngạo, thích giống đực trong bộ lạc, vẫn luôn từ chối họ, khiến cuộc sống trong bộ lạc khá khẩm gì. Cuối cinfg thể chọn cách rời khỏi bộ tộc, sống cuộc sống lẻ loi.

      "Tiểu bảo bối, thơm quá!" Hương thơm xử nữ thoang thoảng khiến Luân Ân hơi trầm luân. Thú nhân biểu đạt tình cảm rất trực tiếp, thường gặp mặt lần đầu tiên xác định. Bàn tay mang theo vết lqđ chai mỏng chạy người Cleia cách thô bạo, nắn bóp véo lấy gò núi trắng nõn mềm mại. Thứ sớm ngẩng cao bên dưới thẳng vào, cọ vào đùi Cleia, cọ sát chút, quẹt qua lại, hưởng thụ mềm mại thấm tận xương, tê tê.

      " là ai?" Cleia áp chế hoảng loạn trong lòng, mãnh liệt chống lại đôi mắt vàng thâm thúy của Luân Ân, mất hồn ngay lập tức. Khuôn mặt Luân Ân tuấn mỹ cùng với nụ người này mê hoặc bao nhiêu người. Trong lúc Cleia chưa phản ứng kịp, cúi xuống ngậm lấy đôi môi , ngang ngược mà cạy môi ra, răng môi cùng cắn xé, cướp lấy nướng miếng ngọt ngào.

      "Ưm ưm •••••• "

      "Buông, buông ra —— "

      "Luân Ân, giống đực của em." giải thích, trực tiếp đè Cleia bên bờ hồ, chen vào giữa hai chân .

      Đôi mắt xanh biếc thấy bầu trời xanh ngắt, tiếng thét chói tai được thay thế bởi tiếng thở dốc, người cứng ngác từ từ trở nên mềm mại. Thân thể trần trụi sau khi tắm sạch tỏa ra ánh sáng ngũ sắc rực rỡ dưới ánh mặt trời khiến người ta khỏi si mê.

      khép chặt hai chân bị mở ra, dũng đạo dưới bụng trở nên mềm yếu, vảy từ từ lui , lộ ra u kính phấn nộn bên trong. Trong miệng tràn đầy mùi phái nam nồng đậm. Luân Ân bắt lấy cái mông tròn lẳn của , động thân cái, vọt vào.

      "A~ , sao •••••• lại như vậy. Á! Đau, đau quá ••••••" Đau đớn bất thình lình khiến Cleia trầm luân trong bể ham muốn tỉnh lại, người căng cứng, cảm nhận thứ to lớn trong hoa hành bé, thịt như còn mang theo màu đỏ, ôm chặt lấy thịt non trong hoa hành.

      "Em quen thôi, có phải rất lớn hay ? Có phải khiến em cảm thấy sung sướng hay ?" Luân Ân thấy tạm ngừng gần ổn, ngay sau đó đánh thẳng vào cách mãnh liệt, tay ôm eo Cleia, để lùi bước. Bên dưới đánh nhanh vào.

      "Ư, chậm, chậm chút ••••••" Cleia bị động mà ôm cổ Luân Ân, hơi híp mắt nhìn giống đực đè lên người mình vận động. Khuôn mặt tuấn mỹ thấm đẫm mồ hôi nóng bỏng, hấp dẫn xuất sắc hơn bất cứ giống đực nào trong bộ lạc.

      Luân Ân chạy nước rút mãnh liệt khiến lý trí cuối cùng của Cleia rời xa, chìm đắm vào ham muốn mà cậu tạo ra. Cây gậy ngừng chạm, đánh, đâm vào thịt mềm nơi cửa tử cung, kích thích Cleia lắc người ngừng, ngâm nga ngớt, hoa hành ngứa ngáy co rút lại ngừng. Người hơi co rút, vặn thứ trong hoa hành ngừng.

      Bị chất lỏng nóng bỏng của Cleia tưới lên, tiểu Luân Ân chôn sâu trong người càng cứng rắn, càng ngẩng cao, hai tay ôm chặt mông liều mạng tiến vào chỗ sâu nhất trong u kính.

      Cleia co rút ngừng, cảm nhận con rắn linh hoạt cọ sát ngừng trong người, tựa như hàng vạn xúc tua va chạm, "Ừm, Luân Ân, nhanh lên chút, nhanh hơn chút nữa •••••• "

      "Rất thoải mái có phải ? Vậy cố gắng cảm nhận, cảm nhận cảm giác sung sướng mang lại cho em." Vừa vừa dừng động tác lại chút nào, gậy thịt đâm vào tử cung, xông mạnh xông thẳng vào người Cleia, vuốt ve mỗi góc trong cơ thể .

      **chạm vào nhau tạo thành tiếng động có tiết tấu.

      Thời gian cũng chầm chậm trôi qua, chờ Luân Ân hoàn toàn thỏa mãn trăng treo ngọn cây, phía chân trời chỉ còn luồng ánh sáng. Lúc bạch trú có màn đêm chân chính. Màn đêm chỉ ngắn ngủi canh giờ, thoáng qua rồi biến mất.

      Rút linh xà chôn sâu trong người Cleia ra, thương nhìn bất tỉnh, đáy mắt tràn đầy nhu tình. Có lẽ rất nhanh là có thể trở về. Cậu vươn tay đè thứ tính là đầy đặn mềm mại trước ngực . Nếu là trước kia, có thể cậu cảm thấy quá xinh, nhưng hôm nay nhìn thế nào cũng cảm thấy đáng .

      Cúi đầu, kề vào trán Cleia, hôn khẽ, sau đó cậu nhặt da thú đất lên, bọc chặt lại, tùy ý tìm hang động, ôm vào.

      Mới nửa tháng Maya, về khỏi quá sớm. Cậu vươn tay đụng vào phần bụng bằng phẳng của . Có lẽ có thể cậu nên cân nhắc, chờ có thai rồi mới về. Dù sao về các cha cũng ngại cậu cản trở, làm trễ nải bọn họ chuyện đương với mẹ.

      Chờ Cleia tỉnh lại, hỏi tình hình bộ lạc của . Nếu như cậu nghĩ để bọn họ về bộ lạc Hắc Sơn với cậu. Cậu kéo thân thể xinh của Cleia qua, yên lặng nằm trong hang động. Làn gió đêm vô cùng mát mẻ.

      Mẹ, con cũng tìm được giống cái thuộc về mình rồi! Chờ chút con đưa ấy về bộ lạc. Trước lúc này •••••• hì hì, vẫn nên cố gắng tạo người quan trọng hơn. Chú Horry vẫn ngại nhân khẩu trong bộ lạc nhiều. Cậu phải cố gắng mới được.
      luongnhu96, FuuPhương Lăng thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Ngoại truyện hai:

      Tira cuộn tròn thân thể nho , dựa vào lòng Duy Đạt, ngửa đầu, chu cái miệng nhắn, "Duy Đạt, xem chừng nào đại ca mới về? Ca ấy rời tộc cũng sắp tháng Maya rồi." Tira phẫn uất quệt miệng, giấu lén ra ngoài. Biết vẫn luôn muốn ra ngoài mà còn mang cùng, Luân Ân, ca nhất định phải chết!

      hung hăng quơ quơ tay về phía chân trời, bộ dạng thở phì phò, khuôn mặt nhắn phấn nộn lập tức đầy thẹn thùng. Người Duy Đạt khỏi rụt lại, đồng tử Vire bên cạnh từ màu lam biến thành xanh da trời trong nháy mắt, nhìn chằm chằm Tira trong lòng Duy Đạt.

      Tira là tiểu công chúa trong bộ lạc, bình thường gây chuyện ít nhưng đều là chút chuyện vui đùa ảnh hưởng gì lớn. Mọi người trong bộ lạc vui mừng khi bị trêu đùa. Khuôn mặt Tira có tám phần giống Đường Lâm, tinh xảo đẹp đẽ, đường nét ràng, giơ tay nhấc chân mang theo phong tình ngây thơ mê người, mê đảo đông đảo giống đực trong bộ lạc. Có điều huynh đệ Vira cũng ghen. Nếu hai người liên thủ dù Luân Ân cũng phải nhượng bộ lui binh. Giống đực trưởng thành trong bộ lạc có mấy người có thể tránh được nắm đấm của bọn họ, đương nhiên nguyên nhân đều bởi vì Tira.

      Vira là em song sinh, có điều tính tình giống nhau lắm. Duy Đạt chín chắn nho nhã thực ra trong lòng phúc hắc xảo quyệt. Vire tà tứ nhếch mày nhưng lại nội liễm ngượng ngùng, tính cách hoàn toàn khác nhau, dù là Tira cũng hiểu hết.

      Duy Đạt nở nụ cười xấu xa, hơi nghiêng đầu chống lại khuôn mặt thẹn thùng của Vire, chớp mắt mấy cái. Tira là giống cái của bọn , là dì Lâm đồng ý hứa hẹn từ khi bọn họ chưa sinh ra. Mấy năm này bọn họ vẫn luôn che chở cho .

      Bàn tay to lặng lẽ tiếng động thầm luồn vào da thú của Tira, vuốt ve làn da mềm mại trơn bóng. Vire ở phía sau nhìn bàn tay to vuốt ve Tira, đồng tử khỏi càng sâu hơn, lưỡi to kiềm được mà vươn ra liếm đôi môi khô khốc, hô hấp từ từ trở nên nặng nề.

      Chờ Tira phản ứng kịp hơn phân nửa quần áo bị vén lên, váy thú trượt tới thắt lưng. Duy Đạt bắt đầu hôn tai , khí chất nho nhã xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất trong nháy mắt. Nụ cười xấu xa treo ở khóe môi, liếc nhìn Vire, " ra tay ca khởi động đấy." Gần đây những người kia trong bộ lạc càng ngày càng quan sát Tira trắng trợn khiến rất khó chịu. Tira là giống cái của và Vire, vất vả mới có được đồng ý của dì Lâm, sao có thể buông tha cơ hội khó có được.

      Đường Lâm thả lỏng, Duy Đạt liền lừa Tira tới trụ sở bí mật ba người bọn họ hay đến. Nhìn ngọc thể trắng tinh của Tira dưới thân, khỏi tâm viên ý mã.

      Khuôn mặt tuấn tú của Vire cứng ngắc, ôm chặt Tira xụi lơ đất, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của . Cái lưỡi to linh hoạt miêu tả đôi môi từ từ, thừa dịp ý loạn tình mê, nhanh chóng trượt vào miệng . Lưỡi to cạy môi ra, quấn lấy cái lưỡi , thưởng thức chất mật ngọt ngào.

      Bình thường ba người triền miên ít, chỉ điên cuồng như thế này. Cảm thấy Tira đáp lại, Vire càng thêm dữ dội. Duy Đạt vẫn nở nụ cười xấu xa, nhìn hai người trầm luân, bàn tay bắt đầu chạy ngọc thể của Tira, vuốt ve, kìm được khô nóng dưới đáy lòng. Tira hé mở đôi môi đỏ mọng, phát ra tiếng ngâm nga khe khẽ.

      Chỉ vài cái, váy thú người bị cởi sạch, thân thể mềm mại tinh tế trắng nõn bày ra sót chút nào trước mặt hai người. Thở dốc dồn dập kèm theo hành động thô bạo, Duy Đạt cắn đóa hồng mai bên phải, liếm mút cách thương. bàn tay khác dò vào hoa hành trở nên mềm mại bên dưới, vuốt ve qua lại, lên xuống. Vire nương theo chỉ bạc chảy xuống, gặm cắn uốn lượn, men theo cổ xuống, ấn lên vô số vết hôn đẹp đẽ, dường như muốn Tira hoàn toàn nhiễm hơi thở thuộc về bọn .

      "Lâm, đừng ngăn cản!" Bối Lý còn chững chạc nội liễm như thường ngày, gân xanh trán nổi lên, đôi mắt nhìn chằm chằm ba người dính vào nhau ở phía xa. Tira là cục cưng của bọn họ, lại bị hai dã tiểu tử này làm bẩn, bình thường nhìn thấy tính.

      hung tợn mà trừng Da La. Hơn phân nửa là người này thổi cái gì đó bên tai hai dã tiểu tử kia, nếu lqđ bọn chúng dám ra tay với Tira . Da La giả vờ biết, tùy ý mà nhún vai. cưng chiều Tira phải là giả, nhưng Tira quá dính Lâm, điều này khiến rất khó chịu. Cuối cùng Tira cũng là giống cái của hai tiểu tử này, sớm hay trễ cũng chẳng khác mấy.

      Đường Lâm hôn Bối Lý an ủi, vẻ mặt Lord và Arthur rất vô tội. Chuyện Tira và Duy Đạt bọn họ cũng muốn tham gia nhiều. Da La quang minh chính đại đoạt lấy Đường Lâm trong lòng Bối Lý.

      Đường Lâm lắc đầu, "Chuyện Tira, để chính nó tự quyết định. Tira nghịch ngợn nhưng quá đáng. Em tin Vire chăm sóc Tira tốt. Chúng ta thể che chở con bé cả đời. Con đường sau này con bé phải tự lựa chọn."

      Giọng nhàng, bao hàm tình với Tira, tựa như lúc ủng hộ Luân Ân rời khỏi bộ lạc, ra ngoài rèn luyện vậy. Đứa trẻ trưởng thành phải tự chọn con đường cho mình. Khóe môi nâng lên thành nụ cười mang theo lúm đồng tiền nhàn nhạt, dựa sát vào Da La, thả mềm người. năm năm trôi qua, bộ lạc Hắc Sơn xưa bằng nay, dù muối mỏ ở dưới núi bị lộ cũng cần lo lắng những bộ lạc khác vì tham lam mà làm bậy.

      để ý những người khác, Da La ôm Đường Lâm, vùi đầu vào cổ trắng nõn của , răng bén nhọn khẽ gặm cắn. Đồ chơi bên dưới ngẩng cao đầu, cách làn váy thú cọ sát mạnh, quẹt lên cái mông tròn lẳn của , cảm nhận cảm giác thoải mái mà nơi này mang lại. Gần đây vì chuyện Luân Ân và Tira, Lâm theo bọn họ thân thiết, vất vả mới đá văng hai người vướng chân này, hôm nay nên 'ăn cơm gia đình' rồi.

      nở nụ cười tà tứ, quét qua mấy người Arthur, bắt lấy thời cơ trong khoảnh khắc, khiêng Đường Lâm lên, tung người biến mấy trong rừng cây. Đợi mấy người Arthur phản ứng kịp ngay cả bóng lưng Da La và Đường Lâm cũng đều biến mất thấy gì nữa. Mấy người nhớ lại vẻ mặt Da La trước khi , lập tức biết nhất định tiểu tử Da La kia là lòng dạ xấu xa.

      Mấy người liếc nhìn nhau, nhanh chóng theo.

      Bước vào ao nước ấm áp trong hang động đá vôi, bởi vì nước ấm nhiều, cộng thêm cống hiến của Đường Lâm cho bộ lạc Hắc Sơn, chỗ nhà bọn họ cách suối nước nóng thiên nhiên rất gần. Nơi đây được coi là sở hữu riêng của Đường Lâm, dù là thú nhân khác muốn dùng cũng đều phải với bọn họ trước. Bây giờ chưa tới chính ngọ, hơn phân nửa người trong bộ lạc đều bận rộn làm việc, có mấy người ở ao nước ấm. Da La là biết điều này nên mới đè Đường Lâm dưới thân kiêng nể gì.

      vươn tay xé váy thú của ra, để lộ làn da trắng như tuyết. Đồng tử xanh thẫm lập tức tỏa ra ánh sáng rực rỡ mê hoặc người khác. Biết tính Da La nên đương nhiên Đường Lâm biết kế tiếp xảy ra chuyện gì ••••••

      đè dưới người, lưỡi rắn mảnh liếm gò núi trắng tinh trước ngực , tê dại ngứa ngáy ập tới, tản ra trong người. Đường Lâm thả lỏng thân thể, khẽ cắn răng, nhắm mắt lại để mặc Da La tách hai chân mình ra, bày thân thể che đậy ra trước mắt Da La khiến mắt người ta xấu hổ, khiến kiềm được mà đỏ mặt.

      Da La nhìn phản ứng của mà nhìn đào nguyên mê người bên dưới chằm chằm, cúi đầu liếm lên.

      "Ư a ••••••" Đường Lâm nhịn được mà kêu thành tiếng, có thế nào cũng ngờ Da La dùng lưỡi. Chấn động mãnh liệt khiến thất thần. Dường như Da La rất thích đào nguyen này, mút ngừng, hút lấy chất lỏng ngọt ngào, động tác cũng càng ngày càng cuồng loạn, hận thể chôn mình sâu vào giữa hai chân Đường Lâm. Cái lưỡi dài mảnh như tìm được kho báu, ra ra vào vào, cố gắng lấy được nhiều hơn.

      Đường Lâm khẽ nâng đầu, nhìn Da La đầu tóc rối bù chôn giữa hai chân mở rộng của mình, ra vào liên tục, khuôn mặt ửng đỏ càng đỏ hơn. Khoái cảm thấm tận xương như hút cả linh hồn , thể nào kiềm chế. nhắm mắt lại, mười ngón tay nắm chặt đầu Da La, để mặc khoái cảm vọt tới bụng dưới.

      Động tác thô bạo mà cuồng dã càng khiến Đường Lâm chống đỡ được hơn lúc bình thường. Khuôn mặt say đắm, cảm nhận Da La tăng lực ngừng, lấy lại tinh thần trong lúc thở dốc, cúi đầu nhìn Da La đè người. chợt thấy hai chân Da La lúc này hóa thành cái đuôi rắn tráng kiện lớn bằng chậu gỗ, quấn quanh đùi phải của , uốn lượn lên theo lòng bàn chân, cuối cùng dừng lại trong bắp đùi. Xúc cảm lạnh như băng khiến khỏi run rẩy.

      Đường Lâm sững sờ nhìn, muốn đẩy Da La áp người. Lúc này vẻ mặt hơi kỳ lạ. Đường Lâm nuốt nước miếng, mới nhớ ra hẳn là hôm nay là ngày động dục. cứng đờ, ngẩng dầu nhìn hành động thô lỗ mang theo điên cuồng của , nghênh hợp với , nâng hai chân lên, để u kính lộ ra hoàn toàn, nhắm mắt lại xoay đầu, chờ tiến vào. Hàng năm Lord đều dùng thuốc ngủ cực mạnh khiến Da La ngủ mê mệt. Lúc động dục thể dùng từ thô bạo để miêu tả Da La, nhất là sau khi trưởng thành, hai thứ ngăm đen dài bảy tấc dưới thân chui ra khỏi da, ngẩng đầu cao.

      cọ mấy cái đùi Đường Lâm, chợt đâm mạnh vào. Tuy chỉ vào được phần đầu nhưng lại khiến Đường Lâm cảm thấy người như bị xé rách. bị căng ra cách mạnh mẽ sinh đau, khiến khỏi hô to, người vô cùng cứng ngắc. vươn tay đẩy Da La mất lý trí. Nhưng lần này để ý tới, mãnh liệt mà va chạm, để ý tới khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn của , liền mạng đánh vào chỗ sâu nhất. Mà cự vật khác dao động bên cạnh, cam lòng yếu thứ, chen vào từ chỗ khác, máu tươi chói mắt nhuộm đỏ hơn nửa ao nước ấm trong nháy mắt.

      " ra, Da La, dừng lại ••••••" Tựa như cả linh hồn cũng bị nghiền nát, Đường Lâm vỗ Da La, đau nhức tê liệt khiến cuộn người. đợi thích ứng vội vã tiến lên.

      Đường Lâm đành phải cố gắng thả lỏng, vươn tay đặt lên người Da La, há miệng cắn cổ , cố gắng gọi tỉnh chút lý trí của . ngờ hành động này của giảm bớt đau đớn người được mà còn khiến cự vật tiến vào người càng sâu hơn.

      Vận động cứng ngắc cho Đường Lâm lên đỉnh mà là đau đớn khôn cùng. Nhưng mặt Da La lại trầm luân nên đành vô lực mà thừa hoan, để mặc Da La khiêng mình lên, tiến vào lần sau mạnh hơn lần trước.

      Hồi lâu sau, Da La vẫn lặp lặp lại vận động giống nhau. Sau mấy lần Đường Lâm ngất xỉu mới gầm khẽ tiếng, ôm chặt , cắm ngập cự xà vào. Sau khi khoảnh khắc co rút qua từ từ bình ổn nhịp tim còn tiết tấu.

      đợi Da La hoàn toàn thả lỏng, Arthur đuổi tới ném mạnh ra. Bởi vì vừa làm xong nên u kính sớm ướt đẫm, Arthur phí chút sức nào đẩy cực đại phía dưới vào trong người Đường Lâm, ra vào mãnh liệt.

      vừa vận động vừa mút lấy quả nho chín mọng trước ngực , lực đạo bên dưới giảm chút nào. Nước ấm trong ao khỏi dâng lên từng vòng sóng. Da La bị Arthur ném ra hồn nhiên thèm để ý, tiện thể ngồi xuống, nhìn chằm chằm hai người quấn lấy nhau bằng ánh mắt nóng bỏng, khóe môi nhếch lên thành đường cong xấu xa. Hai người kia cũng chạy tới rất nhanh.

      Nghe tiếng Lâm ngâm nga khe khẽ bên tai, ấm áp trong ao nước chỉ mới bắt đầu. Có lẽ dạ trú vô cùng dài, ít nhất bọn họ cho là như vậy ••••••
      Last edited by a moderator: 23/4/15
      huyendo, Elise Tuyen, luongnhu962 others thích bài này.

    3. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      O Mai got, c bi an the tham !
      Mh bi Mat mau rui, bn nao toi cuu mh di !!!

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :