Quân hôn: Tự rước lấy họa - Minh Lam Phong (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 49 : gặp người lớn

      Edit : Mẹ Mìn

      Tô Khả ra cổng trường, tâm tình rất tốt. lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Tô Cẩm Niên. Đầu dây chỉ có tiếng trả lời máy móc của tổng đài viên lặp lặp lại: "Số máy quý khách vừa gọi tắt máy, xin quý khách vui lòng gọi lại sau. ", làm cho Tô Khả hận thể quăng ngay điện thoại .

      Hôm nay mới vừa buổi sáng, cách ăn mặc của Tô Khả như đem cả ngươig mình ngâm trong nước lạnh vậy. Vừa vặn, chiếc Porsche màu trắng dừng ở trước mặt Tô Khả, cửa kính xe chậm rãi hạ xuống, Duẫn Nhạc Phong, Duẫn đại thiếu gia mang bộ mặt nghiệt xuất ở trước mặt Tô Khả.

      Duẫn Nhạc Phong vừa nhìn thấy Tô Khả, liền huýt sáo tiếng, mang theo chút nét du côn: "A, Khả Khả, hôm nay sao lại ăn mặc biến thái như vậy ?"

      Tô Khả trực tiếp đáp lại: "Cậu mới biến thái, cả nhà cậu đều biến thái!"

      "Được được được, Khả Khả ăn mặc nhìn rất đẹp: “ Duẫn Nhạc Phong cười hớ hớ, bàn tay chống ở cửa kính xe: "Đây là muốn gặp Cẩm Niên?"

      Tô Khả liếc cái xem thường: "Biết còn hỏi."

      " ấy ở doanh trại quân đội." Duẫn Nhạc Phong với Tô Khả.

      "Cậu rất ràng?"

      "Bộ tôi à?" Duẫn Nhạc Phong buồn cười nhìn Tô Khả.

      Tô Khả hèn mọn: “ ấy có , hôm nay ấy ở doanh trại quân đội."

      Mắt phượng của Duẫn Nhạc Phong có chút xoi mói: “À?" Lời có chút ý nhị, Tô Khả vô cùng có yys muốn đem túi xách của đập vào . "Nhưng mà hôm nay là đại thọ 80 của ông nội ấy, tôi đoán chừng là ấy về nhà rồi."

      Ánh măt Tô Khả sáng lên, mặt đầy ý cười nịnh nọt: “Tiểu Phong à, cậu quả nhiên là người tốt, hai ta hổ là bạn bè thân thiết, cái này cho cậu ăn."

      Tô Khả vừa , vừa lấy thỏi chocolate trong túi xách ra đưa cho Duẫn Nhạc Phong.

      Đầu lông mày Duẫn Nhạc Phong có chút co lại, ai cùng là bạn bè thân thiết, ai muốn ăn chocolate !

      "Phong Phong, Khả Khả, hai người đều ở đây." giọng con truyền đến tai hai người. Tô Khả cùng Duẫn Nhạc Phong đồng loạt quay đầu, chỉ thấy Duẫn Nhạc Hàm tay kéo theo cái túi lớn, lại đây, phía sau của coa hai chàng trai trẻ tuổi, trong tay bọn họ, cũng kéo hai thùng hành lý.

      Đầu Tô Khả đầy vạch đen: “Chị Hàm."

      Duẫn Nhạc Hàm đến bên Tô Khả cười cười, tiến lên xoa bóp mặt Tô Khả: “ miếng đậu hủ trắng nõn nha, xúc cảm sai." Sau đó, lui hai bước nhìn xe Duẫn Nhạc Phong, sau đó bùng nổ : “Duẫn Nhạc Phong! Chị phải em xe to sao, sao lại xe này? Em thấy chị nhiều đồ như vậy sao? Lại còn cái xe rởm này nữa, có thể mang được bao nhiêu đồ chứ!"

      Duẫn Nhạc Phong nhìn như nhìn cọng lông thỏ, có chút được gì : “Duẫn Nhạc Hàm, chị học năm thứ 4 rốt cuộc làm gì hả? tại sao có thể làm đồ vật lộn xộn vậy chứ!"

      Duẫn Nhạc Hàm giận: “Cái gì lộn xộn, đây đều là đồ dùng của chị để nghỉ hè đó!"

      "Vậy sao chị để về nhà rồi mua!"

      "Chị mua làm gì nữa, lãng phí có biết hay ? !"

      Đầu Duẫn Nhạc Phong đầy vạch đen: “Chị lộn xộn nhưa vậy còn kêu lãng phí."

      "Em còn dám câu, chị liền khâu miệng em lại! được, phải làm cho cha lấy gia pháp trừng phạt em!" Duẫn Nhạc Hàm trừng mắt nhìn Duẫn Nhạc Phong, sau đó quay đầu, vẻ mặt mỉm cười nhìn hai cậu nam sinh, dùng ngữ khí vô cùng ngọt ngào : “Cám ơn các bạn nha, các bạn vất vả rồi, chờ học kỳ sau, nhất định mời các bạn ăn cơm nha."

      "Ha ha, cần, cần." Hai cậu nam sinh nhìn nhau, với Duẫn Nhạc Hàm: “Chúng tôi trước đây." chờ Duẫn Nhạc Hàm gặp lại, hai cậu nam sinh liền bước như bay.

      "Chị, hai người kia bị chị dọa chạy!" Duẫn Nhạc Phong đứng tựa vào xe cười tủm tỉm, nhìn Duẫn Nhạc Hàm cố nhét từng cái hành lý của mình vào xe.

      "Ai cần em lo, mới chạy có hai người mà thôi, người thích chị xếp cả hàng dài, thiếu người cũng ít . Đúng , Khả Khả?"

      "Ha ha." Tô Khả đáp lại, nghĩ, Tô Cẩm Niên có phải cũng cảm thấy như vậy hay . Người thích rất nhiều, có cũng nhiều, mà thiếu cũng ít đâu?

      "Khả khả, hôm nay ăn mặc xinh đẹp như vậy, có phải hẹn hò với em trai chị ?" Duẫn Nhạc Hàm đột nhiên bay tới bên người Tô Khả, vẻ mặt bát quái nhìn Tô Khả.

      Tô Khả 囧: “Chị Hàm, chị nghĩ nhiều rồi."

      Lại tiếp, quan hệ của Tô Khả cùng Duẫn Nhạc Hàm là vô cùng tốt, có thể sánh ngang với ba bạn cung phòng.

      Duẫn Nhạc Hàm này, gia thế tốt, người xinh đẹp, tính tình rất cao ngạo, giống như nữ vương cao cao tại thượng, cho nên người như vậy, trong lớp có bạn bè, mà có thể cùng Tô Khả làm bạn tốt như vậy, còn có chút nguyên nhân .

      Thứ nhất, các hai người đều học khoa y học lâm sàng, tuy rằng Duẫn Nhạc Hàm học trước Tô Khả năm, nhưng Tô Khả vì để sớm tốt nghiệp, rất nhiều môn học đều là học trước, cho nên thường xuyên cùng Duẫn Nhạc Hàm lên giảng đường.

      Thứ hai, Duẫn Nhạc Hàm cảm thấy Tô Khả rất hợp với , đối khẩu vị, đều là sắc nữ dâm tà muốn chết, quan trọng nhất là, muốn sống theo mấy người lạnh lùng ở đại viện.

      Thứ ba, như thế nào Tô Khả cũng là người mà lần đầu tiên em trai có ý tứ, vì em trai, cũng phải tiếp cận Tô Khả tốt.

      Thường xuyên qua lại, hai người giống như "Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã" biến thành bạn tốt.

      Phải dùng đến sức lực của chín trâu mười bò, hai người Tô Khả cùng Duẫn Nhạc Phong cuối cùng cũng đem được mấy thùng hành lý của Duẫn Nhạc Hàm vào trong chiếc "xe rởm". Duẫn Nhạc Hàm đứng ở bên, cầm khăn tay bé lau lau mồ hôi, nhìn Duẫn Nhạc Phong sát qua người , Duẫn Nhạc Hàm tiến lên vào tai : "Duẫn Nhạc Phong, đầu to, óc bé bằng hạt nho, khó trách đuổi được Tô Khả."

      Duẫn Nhạc Phong trừng mắt liếc Duẫn Nhạc Hàm cái: “Còn nữa em liền ném chị đến biển Bột Hải bây giờ!"

      Tô Khả ngồi thẳng lên: “Chị Hàm, đồ của chị còn rất nhiều."

      "Hắc hắc, Khả Khả à, , hôm nay em ăn mặc tốt như vậy, thực phải cùng em trai chị hẹn hò chứ?"

      Tô Khả 囧: “Em tìm Cẩm Niên."

      Duẫn Nhạc Hàm "À" tiếng, sau đó dùng ánh mắt vô cùng đồng tình nhìn Duẫn Nhạc Phong, tiện đà quay đầu nhìn Tô Khả: “ Cẩm Niên nhìn có vẻ dữ tính quá, đến lúc đó —— "

      Tô Khả "Thẹn thùng" nở nụ cười: “Chị Hàm, mỗi lần chị đều có thể như vậy."

      "Làm sao nha, chị thôi, hôm nay em quả thực chính là đại mỹ nhân, là con trai ai nhìn chả thèm thuồng, đúng , Nhạc Phong?"

      Duẫn Nhạc Phong thiếu chút nữa phun máu, biết xấu hổ làm cho đau đầu, giờ lại thêm nữa, Duẫn Nhạc Phong có cảm giác như ngày tận thế.

      "Hai người còn lên xe? Nắng gắt như vậy, sợ đem da hai người biến thành than sao?"

      "Hắc hắc, chúng ta phơi nắng đen." Hai người trăm miệng lời.

      Thua các . Đợi cho hai người ngồi xe, Duẫn Nhạc Phong lái xe chạy thẳng, hai ở phía sau lại bắt đầu thảo luận.

      "Khả Khả, phải em muốn tìm Cẩm Niên sao?" Hậu tri hậu giác Duẫn Nhạc Hàm hỏi.

      Tô Khả gật đầu: “Vâng, gặp Cẩm Niên, hôm nay là ngày đại thọ của ông nội ấy."

      "Ha ha ha, em gặp người lớn. Ha ha ha ~ "

      Lúc này Tô Khả mới nhớ tới đ, là muốn "Gặp người lớn" nha, sao lại ăn mặc thành cái dạng này?

    2. Lonna

      Lonna Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      38
      :yoyo26::yoyo26: trông cho lúc chú ấy truy khả tỷ, khả tỷ trốn kỹ cho chừa
      Mẹ MìnHoa Hong Xanh _16 thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :