Quân hôn: Tự rước lấy họa - Minh Lam Phong (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chennie

      chennie Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      63
      biết sau vì sao chị trốn tránh ta
      Mẹ Mìn thích bài này.

    2. Chibumm

      Chibumm Member

      Bài viết:
      75
      Được thích:
      78
      siêu ngắn r đó :-((

    3. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 48 : Thời gian trôi mau

      Edit: Mẹ Mìn

      Hai năm sau

      "Tô Khả, cậu lại muốn đến doanh trại quân đội à?" Kiều Nhạc ngồi bên bàn học, tay cầm quyển nhân thể học, thấy Tô Khả đứng ở trước gương quay trái quay phải, nhịn được hỏi.

      Tô Khả xoay người, nhếch môi với Kiều Nhạc cười cười: "Ừ, có ý kiến ?"

      Trần Tĩnh Tĩnh còn nằm ngay đơ ở giường lập tức ngồi dậy : “Haizz, chúng tớ làm sao có thể có ý kiến chứ!"

      "Chỉ là!" Kiều Nhạc nhạc hát đệm.

      Vương Mộng Mộng vô cùng hèn mọn nhún nhún vai, với Tô Khả: “Chỉ là, chúng ta ai dám! , cậu thằng nhãi này, chết tiệt, đuổi theo Bạch Liên Hoa suốt hai năm rưỡi rồi, vậy mà, đến nay còn có đem ta ăn được vào bụng, cậu biết là mình vô dụng à."

      "Đúng vậy, Tô Khả” Trần Tĩnh Tĩnh : “Gần ba năm thanh xuân của cậu liền lãng phí ở người Tô Cẩm Niên mà còn biết có thể theo đuổi được hay , là rất xin lỗi cái danh sắc nữ của cậu!"

      "Chỉ là, Tô Khả, tại tất cả mọi người ử khu trường đại học này, ai còn biết Tô Khả cậu bị Tô Cẩm Niên dùng các loại đả kích đến thương tích đầy, vậy mà còn có thể tiếp tục cố gắng truy Tô Cẩm Niên, quả thực, cậu đúng là con gián đánh mãi chết, cậu như thế nào còn theo đuổi Bạch Liên Hoa nhà cậu? Cũng ba năm rồi!"

      "Mộng Mộng, cái này tính là gì, quan trọng nhất là, cư nhiên còn lừa gạt Duẫn đại thiếu gia!" Kiều Nhạc nhịn được tức giận bất bình: “Đuổi được Tô Cẩm Niên vậy đem Duẫn Nhạc Phong về tay! Cẩn thận chút, Duẫn đại thiếu vứt bỏ cậu mà , đến lúc đó lại mất cả chì lẫn chài đấy! như thế nào Duẫn đại thiếu chỉ nghiêng nước nghiêng thành mà còn là hoa thơm quả ngọt, chỉ cần liếc mắt, ngoắc ngón tay cái, mỹ nhân xếp hàng dài từ đầu phố đến cuối phố, còn cậu lại lãng phí tài nguyên!"

      "Đúng nha, Tô Khả, cậu là sắc nữ, như thế nào lại đem Duẫn Nhạc Phong nghiệt ném qua bên như vậy?" Vương Mộng Mộng thể lý giải, dựa theo đạo lý, Tô Khả cũng phải là loại con có nghị lực, như thế nào có thể kiên trì bền bỉ đuổi theo người vẫn đả kích , Tô Cẩm Niên?

      " , đám con ồn ào." Tô Khả tiếp tục soi gương, nhợt nhạt cười: “Haizz~ sai, tớ quả nhiên là mỹ nhân, oa ha ha ~ "

      "Cút, đồ tự kỷ !" Mọi người đồng thanh .

      Tô Khả tiếp tục soi gương, mái tóc quăn dài xõa xuống hai bên, khuôn mặt trang điểm vẫn trắng hồng, miệng lớn , đôi môi mầu hồng tươi, trông đẹp mắt.

      mặc áo ngắn tay màu xanh ngọc, gò ngực qua mấy năm được bồi dưỡng bằng đu đủ với sữa bò từ cúp B lên gần cúp C. cái quần soóc màu trắng làm lộ ra đôi chân dài thẳng tắp. đôi xăng ̣đan cao gót màu đen, làm cho lập tức cao lên tới 1m72.

      Tô Khả vừa lòng xoay người lấy túi xách: “Hi, tớ đây."

      "Cậu mặc như vậy gặp Tô Cẩm Niên?" Chết , đến doanh trại quân đội đấy, sao lại mặc thế kia?

      " ngại, hôm nay tớ đến doanh trại của ấy." Tô Khả cười hì hì : “Cẩm Niên , hôm nay ấy về thành phố B."

      Trần Tĩnh Tĩnh gật đầu: “ ấy có cùng cậu gặp mặt ?"

      "..."

      "Hừ, ấy chỉ là nhắc nhở cậu tiếng, để cậu cần doanh trại quân đội tìm ấy, cũng cùng cậu hẹn hò !" Vương Mộng Mộng nhịn được phun trào.

      "Chỉ là, như vậy, thiếu tá Tô về thánh phố B, khẳng định là có chuyện quan trọng, làm sao có thể tìm cậu." Kiều Nhạc lưu tình chút nào đả kích.

      "Tớ tự mình tìm ấy." Tô Khả nhìn mấy bạn đả kích mình, có chút buồn bực, nhịn được nhớ tới hai năm rưỡi trước kia ——

      Từ hai năm rưỡi trước, Tô Khả làm chuyện hoang đường đối với Tô Cẩm Niên, mặc dù sau lần vì chờ cả đêm mà bị bệnh làm tình hình dịu đôi chút, nhưng mà đối với , vẫn lạnh lùng thản nhiên, có tỏ vẻ gì khác biệt. Đương nhiên, nếu tỏ vẻ "Tôi tiếp nhận " cũng coi như tỏ vẻ, Tô Khả đem nó bỏ qua.

      Năm ấy, mỗi khi đến ngày cuối tuần Tô Khả nhất định đến trường quân giáo, nhưng nghênh đón , trừ bỏ khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của Tô Cẩm Niên, cũng chỉ là ánh mắt khinh bỉ của mấy nữ sinh trường quân giáo.

      Trong thời gian đó, Tô Cẩm Niên cũng vô số lần: “Tô Khả, hết hy vọng ." Tuy rằng trong lòng Tô Khả thấy thoải mái, nhưng vẫn như trước : “Tô Cẩm Niên, em làm sao có thể hết hy vọng." Dần dần, Tô Cẩm Niên cũng thêm nữa, kỳ là đàn gảy tai trâu, lời nào để , Tô Khả cũng tùy ý, chỉ lo theo phía sau , coi như mình theo để phòng ngừa mấy nữ sinh mơ ước Tô Cẩm Niên, mặc dù rất ràng, nếu Tô Cẩm Niên thực thích người khác, cũng biện pháp gì.

      Đảo mắt qua hai năm, tốt nghiệp, trực tiếp vào bộ đội, mà cũng biến đổi lớn vì đại học năm 2. Đại học năm 2 tình rất nhiều phần học, phải , Tô Khả học đại học năm 2 môn học tình nhiều! vì muốn sớm có ngày cùng Tô Cẩm Niên ở chung chỗ, hạ quyết định quyết tâm muốn tốt nghiệp sớm, nên đem năm 3, năm 4 đều bắt đầu học, có chút chọn lựa môn học, thậm chí xin miễn học, quả thực giống như người điên, cho mình lấy chút thời gian.

      Mà hai ngày nghỉ cuối tuần, Tô Khả còn lấy đống lớn đồ ăn, chạy đến doanh trại quân đội của Tô Cẩm Niên.

      Tô Cẩm Niên đương nhiên cho Tô Khả biết, doanh trại quân đội của ở chỗ nào, nhưng mà có Triệu Lâm làm "Nội ứng", Tô Khả tất nhiên là biết, còn phải dễ dàng chuyện tình, cho nên lần đầu tiên Tô Khả xuất , Tô Cẩm Niên mặt mày nhăn nhó, nghi hoặc biết làm sao Tô Khả có thể đuổi đến nơi đây, nhưng nhìn đến bộ dạng chân chó dạng của Triệu Lâm, nháy mắt liền hiểu được ngọn nguồn.

      Vì nữ nhân, Triệu Lâm chém huynh đệ hai đao, sau này tất nhiên bị Tô Cẩm Niên thu thập thực thảm, nhưng mà việc này Tô Khả đương nhiên biết. ╮(╯_╰)╭

      Từ trường Tô Khả đến doanh trại bộ đội hơi xa, cũng may đoạn đường từ trường học đến nhà ga có chiếc xe chạy qua doanh trại bộ đội, cho nên Tô Khả cũng có cảm thấy phiền toái. Cứ như vậy, mỗi khi đến thời gian người nhà thăm hỏi, Tô Khả liền vui tươi hớn hở , thời gian cứ vậy trôi qua, Tô Khả nhanh học đến năm thứ 4 đại học.

      "À này, Tô Khả, năm nay nghỉ hè, cậu vẫn ở lại đây sao?" Nhìn thấy Tô Khả đột nhiên lời nào, Trần Tĩnh Tĩnh lại hỏi.

      Tô Khả nhìn vào mắt Trần Tĩnh Tĩnh: “ biết nữa."

      Nghỉ hè năm thứ nhất, thứ 2 đều ở lại đây, chỉ vì muốn gặp Tô Cẩm Niên. Năm nay, bề ngoài giống như có chút ra vẻ có chút đáng tin cậy, bởi vì nếu lại trở về nhà, Thái Hậu nhà muốn lật bàn .

      "Ai, nháy mắt chúng ta đều đều lên năm 4 rồi." Mọi người cảm khái, là năm tháng vội vàng, trôi còn quay lại nữa. Sau đó lại nghĩ tới năm tháng sau này, trừ bỏ nếp nhăn, cái gì cũng lưu lại, nhịn được lại buồn bực .

      "Người ta năm 4 tất cả đều bận rộn thực tập cùng tốt nghiệp, chúng ta còn ở đây sửa học phân, buồn bực." Vương Mộng Mộng chu miệng: “Tớ chờ năm thớ 5 thực tập, đến lúc đó tớ có thể mỗi ngày đều được nhìn cúc hoa." Vương Mộng Mộng lại mơ tưởng.

      "Đúng vậy đúng vậy, năm thứ 5 thực tập, sớm chút xem cúc hoa!" Kiều Nhạc cùng Trần Tĩnh Tĩnh cũng kích động gật đầu.

      Tô Khả đổ mồ hôi.

      Vương Mộng Mộng lại nghĩ đến cái gì, hỏi Tô Khả: “Tô Khả, cậu muốn tốt nghiệp vào năm thứ 4 à?"

      Tô Khả đắc chí nở nụ cười: “Đúng vậy, tớ học phần đủ, đề cương luận văn giáo sư cũng tìm cho tốt lắm, chờ bằng giờ này sang năm bảo vệ luận văn tốt nghiệp, sau đó lấy bằng tốt nghiệp." Sau đó, Tô Khả lại "Khanh khách" cười ra tiếng: “Học kỳ sau tớ có thể bệnh viện thực tập, so với các cậu, tớ sớm được nhìn đến tiểu ** a. Ha ha ha ha —— , , tớ thực gặp Bạch Liên Hoa nhà tớ, bái bai nha, các bạn thân ."

      --------------------------- Lời của tác giả --------------------------

      Khụ khụ, Tô Khả thực cố gắng đuổi theo Bạch Liên Hoa, cho nên trong nháy mắt qua ba năm, chỉ là Bạch Liên Hoa còn chưa bị Tô Khả đuổi tới.

      ╮(╯_╰)╭

      Nhưng mà, Tô Khả ra có thể sớm chút làm bác sĩ . Khụ khụ...
      béo xinh, Yoolirm Park, Chibumm3 others thích bài này.

    4. Màn Thầu

      Màn Thầu Trái tim đã lạc lối, vô tâm với thiên hạ (✿◡‿◡) Trial Moderator Editor

      Bài viết:
      1,092
      Được thích:
      5,974
      Chờ mong cảnh 2 chị gặp lại nhau trong văn án quá
      Mẹ Mìn thích bài này.

    5. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      đọc chương này chắc là sắp đến cảnh Tô huấn luyện truy Tô Khả rùi nhỉ @ Thanks bạn @Mẹ Mìn nhé
      Mẹ Mìn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :