1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Duyên Tình Một Đêm - Đậu Toa (C10) END

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 2.1 (18+)
      Edit: Mẹ Mìn
      Trọng Suất Ngụy ngồi dậy, ánh mắt bình tĩnh nhìn Cổ Tinh Nhã, đôi môi khẽ đường cong ôn nhu.

      ta phải say rượu sao, sao đột nhiên lại thế này? Khẽ nhíu mày, Cổ Tinh Nhã thầm suy nghĩ, bước chân lui dần ra cửa. . . . . . .

      "Nhã nhi." thấp giọng gọi .

      "Ai, ai là Nhã nhi, đừng có gọi loạn." Nghe gọi làm thấy hoảng loạn vội vàng phản bác .

      "A. . . . . . hiểu sao?" Trọng Suất Ngụy mị hoặc cười cười.

      đứng dậy về phía . lui bước, tiến bước cho đến khi lưng chạm vào tường, còn đường lui nữa.

      Lưng chạm tường mà lại đứng ngay trước mặt. Cổ Tinh Nhã hoảng loạn cố lấy dũng khí : “Trọng tổng tài, uống say rồi, . . . . . . A ——"

      đợi xong, Trọng Suất Ngụy cường thế ôm kéo sát lại, bốn mắt nhìn nhau.

      ", , . . . . . ." Bị ôm chặt làm nên lời.

      "Tôi làm sao….. "

      Cự ly gần, hơi thở phả vào má làm lúng túng.

      vất vả khôi phục chút tỉnh táo, Cổ Tinh Nhã cuối cùng phun ra câu đầy đủ: "Bỏ tôi ra."

      "A! là buồn! Chưa có nào lại muốn được ở trong vòng tay tôi nha." ác ý bên lỗ tai mẫn cảm của .

      "Vậy tôi là người đầu tiên." Cố gắng nhẫn nhìn ác ý cưa , trấn tĩnh lại.

      "Àm vậy sao?Tôi chờ mong điều đó ." Trọng Suất Ngụy đưa đầu lưỡi lướt qua môi ."Ân! ngọt." liếm liếm môi………….

      "! biết thẹn!"Má phút chốc ửng hồng đáng .

      "Đáng chết !" Nhìn thẹn thùng, ánh mắt lập tức sáng lên, dục vọngtrỗi dậy.

      Trọng Suất Ngụy ôm về phía giường. Bàn tay vòng ra sau lấy kẹp tóc của làm làn tóc xõa xuống trông như thác nước. Mềm mại, mượt mà.

      "……. được làm càn……"

      "Làm người của tôi, Nhã nhi!"

      Mặc dù hiểu chính mình vì sao chỉ mới gặp mặt chút mà khát vọng mãnh liệt. Hơn nữa còn cảm thấy rất quen thuộc với . Sao có thể vậy được?

      "! thể!" Cổ Tinh Nhã cuống cuồng trả lời. Thân mình bắt đầu vẫy vùng mong thoát ra.

      Trọng Suất Ngụy đè xuống giường, giữ chặt hai tay . "Vì sao thể?"

      Cho dù hai tay cách nào hoạt động, vẫn cật lực muốn thoát khỏi .

      Xem ngừng giẫy giụa, Trọng Suất Ngụy liền trèo lên giường, trực tiếp ngồi lên , hoàn toàn hạn chế hành động của .

      nghĩ chờ đợi, cúi xuống hôn . Thừa dịp phản kháng liền đưa lưỡi vào miệng thăm dò.

      ", cần, ngô. . . . . ." Nhìn hôn đầy quen thuộc, nhớ tới đoạn đối thoại mấy ngày trước trong thư phòng, thôi vùng vẫy, để mặc hôn mình.

      Quên ! Để chính mình phóng túng lần ! Cảm giác thấy buông lỏng, tự nhiên nâng mặt lên hôn càng sâu.

      biết qua bao lâu, dời môi . Hai người cùng thở dốc nhìn nhau.

      " bỏ tay ra được . Tôi muốn chạm vào ." Nhìn thẳng mắt .

      Trọng Suất Ngụy vội buông tay ra, nhìn thích thú.

      xấu hổ quá, dám nhìn lại .

      "Ngụy. . . . . ."

      kiều mị gọi làm chút lý trí còn lại của bay mất. Trọng Suất Ngụy vội vàng cởi bỏ quần áo của . Nháy mắt, khỏa thân nằm dưới người .

      Cổ Tinh Nhã e thẹn dùng hai bàn tay cản trước ngực, thân thể phiếm chút hồng.

      "Đừng che, Nhã nhi." gỡ bàn tay che trước ngực, ánh mắt mê đắm nhìn hai ngọn núi tuyết trắng lâu. Bất ngờ cúi xuống hôn lên bên đỉnh núi. Cái lưỡi thơm tho ướt át liếm láp hạt châu đỉnh núi làm nó căng cứng, đứng thẳng lên. Ngon núi còn lại bị đưa tay nắm lấy. ngừng xoa nắn thành đủ hình dạng. Hai ngón tay vân vê hạt châu vui đùa. . . . . .

      "A. . . . . ." chỉ có thể ngừng rên rỉ.

      Nghe tiếng kêu vui thích của , càng ngừng trái phải dùng môi lưỡi cùng tay thương hai ngọn núi cho đến khi chúng nhuộm màu hồng rực sáng mới từ từ hôn dần xuống dưới.

      Trọng Suất Ngụy hôn xuống bụng . Cái lưỡi linh hoạt lướt theo. đến đâu liền để lại vệt nước đến đó.

      "A! cần, cần như vậy. . . . . ." Cảm giác được muốn làm gì, động đậy muốn ngăn cản.

      Tay bá đạo giữ chặt eo cho làm loạn.

      "Ngoan, làm cho em thoải mái." Trọng Suất Ngụy thấp giọng khe khẽ.

      Chậm rãi dùng đầu gối tách hai chân ra, để nơi tư mật của trước mắt .

      "Đẹp quá. . . . . ."

      Khu rừng rậm rạp dính chút chất lỏng, lộ ra hấp dẫn tới cực điểm. đưa hai ngón tay thô ráp khẽ đẩy hai cánh hoa hồng. Ánh mắt mê đắm nhìn hoa huyệt  chậm rãi khép mở.

      " nên nhìn. . . . . ." Phát nhìn nơi đó, Cổ Tinh Nhã nỉ non cầu xin.

      Trọng Suất Ngụy cười cười, tiếp theo vươn lưỡi thăm dò vào hoa huyệt có phần ướt át. Nghe thở gấp, lại dùng đầu lưỡi ngừng kích thích tiểu hạch mẫn cảm, làm cho nó càng chảy ra càng nhiều hoa mật.

      "A. . . . . . Ngụy. . . . . . cần. . . . . ." chịu được xoay động thắt lưng, lớn tiếng gọi tên của , mười ngón níu chặt bờ vai của , "Xin . . . . . ."

      Trọng Suất Ngụy dừng lại động tác, nhìn đổ mồ hôi đầm đìa, rồi mới thô bạo hôn lên môi , ngón tay to dài báo trước đâm thẳng vào hoa huyệt ướt đẫm.

      "A! ! . . . . . . . . . . . . Vô lại . . . . . ." Ngón tay khuấy đảo trong hoa huyệt làm Cổ Tinh Nhã bật thốt ra câu mắng .

      "A. . . . . . Vô lại sao ?" Ngón tay càng nhanh ra vào trong hoa huyệt .

      Cảm nhận được từng cỗ khoái cảm ngừng dâng lên trong người , Cổ Tinh Nhã nắm chặt ga giường, thừa nhận dục vọng mang lại.

      "Thế nào, Nhã nhi của , chịu nổi sao, cầu !" Mồ hôi từng giọt lên người . cúi đầu cười, nhìn phiếm hồng mê muội.

      "Ân. . . . . . Xin. . . . . .   dừng tay. . . . . ."

      "Kêu to lên." Tay lại nhanh thêm.

      "A a. . . . . . Xin . . . . . . dừng tay. . . . . ." Đành phải cầu xin. Cổ Tinh Nhã chỉ mong được giải thoát.

      Nghe thút thít cầu xin, Trọng Suất Ngụy nhanh chóng nhảy xuống giường, cởi bỏ hết trói buộc. Vật nam tính dũng mãnh xông lên. Động thân cái, nam căn to lớn tiến thẳng vào hoa huyệt. Vách tường chật hẹp của lập tức bao chặt lấy dục vọng của làm cách nào khống chế dục vọng của mình.

      "A. . . . . . Ân. . . . . ." Của lớn, cứng rắn, cường thế ở trong hoa huyệt của ngừng ra vào. Mỗi lần đều đâm vào sâu làm khoái cảm rất lâu ngủ yên trong người trỗi dậy. Tiếng ngâm nga kiều mị ngừng vang lên bên tai Trọng Suất Ngụy. nhịn được khoái cảm mang lại, mãnh liệt hôn lên người , để lại nhiều dấu vết khác lạ.

      xoay người lại, để ôm lấy đầu giường, mới từ phía sau nâng mông lên. tiếng gầm , nam căn to lớn đâm thẳng vào hoa huyệt sưng đỏ của . Hai bàn tay nhàn rỗi, ôm lấy hai ngọn núi tuyết trắng. Từ phía sau đâm mạnh vào , hai bàn tay cũng ra sức nhào lặn.

      "A a. . . . . ."

      Với tư thế này, mối lần ra vào đều là sâu, cũng làm hai người càng thân mật kết hợp.

      Tay xuống thăm dò vào nơi hai người kết hợp, xoa nắn hạt châu mẫn cảm, làm khoái cảm của càng lớn hơn.

      Cuối cùng đâm vào mạnh, sâu vào hoa huyệt của . Hoa huyệt ngừng co bóp. Trong chỗ sâu nhất, phun ra dòng nhiệt lưu mãnh liệt đưa cùng lên thiên đường.

      P/S: Do có nhầm lẫn nên bắt đầu từ chương này, nữ chính từ Quang Đăng Nhã đổi thành Cổ Tinh Nhã. Mong các bạn thông cảm….

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 2.2:

      Cổ Tinh Nhã vào phòng làm việc. Gần đây trong đầu toàn những ý nghĩ dứt bỏ được. lắc đầu thở dài.

      Vừa vào phòng, điện thoại reo. nhìn lên đồng hồ, vừa đúng thời gian. đứng trước điện thoại do dự nhưng cuối cùng vẫn phải cầm lên.

      "Alô , "

      "Em nghe rồi." Tiếng cười của Trọng Suất Ngụy từ đầu dây bên kia truyền tới.

      "Răng rắc!" tiếng, bàn tay nắm chặt.

      Cổ Tinh Nhã nghe điện thoại mà cảm thấy đau đầu. xoa xoa huyệt thái dương cho mình chút thư thái.

      "Có việc sao? " chờ đợi, vào thẳng vấn đề.

      "Hi. . . . . . cần lãnh đạm vậy đâu. Em làm tổn thương lòng tự trọng của đấy." làm ra vẻ đáng thương mong mủi lòng.

      "Vậy chết !" chính là lạnh lùng .

      "Em nhẫn tâm!"

      Là sao, mềm thích lại thích cứng sao?

      " tưởng ngày đó, em ở dưới thân nhiệt tình như lửa . . . . . ." cố ý dùng thanh khiêu khích, gợi nhớ lại đêm đó.

      "Im miệng! Trọng tổng tài, bất quá đấy chỉ là nhu cầu sinh lý là mà thôi!" ngắt lời , cố ý coi đêm đó chỉ là chuyện thường tình. "Huống chi, Trọng tổng tài hoa tâm, việc này cũng tính là gì."

      câu của làm nghẹn lời. Quá hồi, mói được: "Tôi biết trước đây tôi hoa tâm, nhưng là. . . . . ."

      "Nhưng là gì cũng vậy mà thôi. Trọng tổng tài, bông hoa mà bỏ cả rừng hoa ." Cổ Tinh Nhã trào phúng tiếp: "Đối với lên giường có nghĩa gì cả. Với tôi cũng vậy. Chỉ cần nhìn thuận mắt, tôi đều có thể lên giường được."

      "Em cần cố ý làm xấu mình để ngăn cản tôi. Hơn nữa tôi tin em phải loại người đó."

      đau lòng phủ quyết.

      Nghĩ đến hình ảnh ở dưới thân người đàn ông khác ngâm nga kiều mị, hận thể đem nhốt lại cho riêng mình.

      "Tôi đúnglà như vậy." Cố kích động , Cổ Tinh Nhã mặt đổi sắc tiếp tục dối.

      Đêm hôm đó rất tốt đẹp. Nhưng điều đó biểu cái gì.

      phủ nhận cho hạnh phúc, nhưng cũng thể chấp nhận . Dời xa là điều tốt nhất.

      ", Nhã nhi, em dối tôi có đúng ." lo lắng muốn phủ nhận.

      Chỉ tiếc đáp án lại được như mong đợi.

      "Tôi lừa , cũng cố ý lừa . Với tôi cũng như những người đàn ông khác mà thôi."

      ", tôi là người đầu tiên của em mới đúng!" gầm .

      "Trọng tổng tài, tình của giá trị bao nhiêu. Quy tắc tình đêm phải biết. Bất quá chúng ta chỉ là tình đêm, có thể nào còn có tình cảm với nhau? Nếu chỉ vì ngủ với nhau đêm mà đòi hỏi sợi dây tình cảm, vậy Trọng tổng tài biết bao nhiêu sợi dây rồi! xin lỗi, tôi phải làm rồi. Xin chào!" đợi thêm, trực tiếp tắt điện thoại.

      . . . . . . gọi lại chứ? xuất thần nhìn điện thoại, trong lòng ngừng hỏi chính mình. làm vậy có đúng ?

      Mà thôi, co và vốn phải là hai người cùng thế giới! Nếu thể cùng nhau, tốt nhất nên sớm rời xa.

      Nhưng là, lòng của thấy đau . . . . . .

      Nhìn điện thoại tay, Trọng Suất Ngụy ngạc nhiên đứng thẳng, vẫn cách nào chấp nhận được lời .

      Trọng tổng tài, tìnhcủa giá trị bao nhiêu?

      Quy tắc tình đêm? Này là . . . . . . . Là . . . . . . Là . . . . . .

      Những lời vẫn ngừng vang lên bên tai , giống như là muốn chết tâm, quên , coi như nhầm người, dụng tâm đúng nơi.

      "Ha ha ha! Trọng Suất Ngụy. Trước kia là cần phụ nữ, tại lại vì phụ nữ mà phiền lòng, mà cầu xin. Đây là quả báo sao?" nổi điên vừa cười vừa : "Thiệt tình, chân tình của ngươi dâng cho người ta, người ta lại khinh thường . . . . . . Ha ha. . . . . ."

      Trọng Suất Ngụy điên cuồng gạt tay lên bàn, đẩy tất cả đồ vật bàn xuống đất. Cả phòng làm việc ngăn nắp lập tức trở nên bừa bãi lộn xộn.

      thanh đổ vỡ trong phòng làm việc ngừng vang lên, làm mọi người bên ngoài sợ hãi ngừng nhìn nhau.

      Có người bạo dạn hé cửa nhìn vào. Nhưng vừa hé cửa bị chiếc gạt tàn thuốc lá bằng thủy tinh bay thẳng đến. Người nọ sợ hãi vội đóng cửa lại chạy mất.

      "Trời ạ! Tổng tài rất giận dữ!"

      "Hai mắt đỏ ngầu. đầu tóc rối bù……. Trông như quỷ ấy!"

      "Chính là, chính là! Hơn nữa vừa trường tóc rối tung, rất giống kiến quỷ như!"

      đám người thảo luận xong liền quay lại với công việc mà bị việc kia ảnh hưởng đến.

      vất vả chờ đợi đến lúc tan tầm, mọi người ai cũng vội vã ra về. Rất sợ tổng tài nổi điên bỗng nhiên chạy ra khỏi phòng làm việc phát cuồng.

      Chỉ có Liễu Thuần Đình vẫn nhàn nhã ngồi trong văn phòng, miệng tủm tỉm cười, rút điện thoại ra gọi.

      có chờ lâu lắm, đầu dây bên kia bắt máy.

      "Tinh Nhã sao? Mình nghĩ việc hợp tác chắc thành công rồi!" Giọng đều đều ý.

      "Thế nào rồi hả ?" Bên đối tác chưa duyệt dự án sao? Cổ Tinh Nhã phân vân.

      "Ha ha! Cậu biết sao, sáng nay sau khi Trọng Suất Ngụy nghe xong điện thoại liền nổi điên, đập phá hết phòng làm việc. Theo tớ thấy cứ tình hình thế này, việc hợp tác biết đến khi nào nha!"

      ngoài ý muốn, Liễu Thuần Đình nghe thấy tiếng bút rơi ở đầu dây bên kia.

      " ta. . . . . . Bị sao vậy?" Cổ Tinh Nhã lo lắng hỏi.

      "Ai biết! ta luôn mồm kêu tại ta tình chưa đủ, đáng giá mấy tiền vân vân . . . . . . Tám phần là bị ả kia đá rồi! Đúng! Tối hôm nay cậu có rảnh ? Chúng ta ra ngoài uống chén !"

      ". . . . . .Buổi tối tớ có việc, để lần sau !" Tâm tình yên, Cổ Tinh Nhã vội vàng từ chối.

      "Nga, vậy sao? Vậy lần sau !" Tắt điện thoại, Liễu Thuần Đình khẽ cười.

      Kimiko, Friendangel2727, Nga Nhi6 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      P/S: Từ phần này mình đổi cách xưng hô của hai chị nhé.

      Chương 2.3:

      Đêm dài tĩnh mịch, đường người lại thưa thớt.

      bóng đen nhanh chóng  tiến vào trụ sở tập đoàn NUS.

      Bằng vào bản lĩnh Cổ Tinh Nhã nhanh tróng tránh được bảo vệ tuần tra, hướng thẳng phòng làm việc của tổng tài đến.

      Ở ngoài cửa phòng, do dự hồi lâu chưa dám bước vào. tự an ủi mình: “Chỉ là xem chút thôi, có gì cả.” hít vào, khẽ hé cánh cửa, đưa mắt nhìn vào trong.

      Cổ Tinh Nhã khỏi giật mình.

      Văn kiện vứt đầy sàn nhà. Thủy tinh nát vụn. Rượu đổ lênh láng. Rèm cửa sổ cũng bị kéo xuống phân nửa. Cả căn phòng trông như bãi chiến trường.

      đâu? ở đâu? để ý tới những thứ bừa bãi dưới sàn nhà, Cổ Tinh Nhã lo lắng tìm . Cuối cùng cũng tìm thấy dưới bàn làm việc.

      Hình ảnh lọt vào mắt khiến ngừng cả hô hấp.

      "Ngụy. . . . . ." lo lắng gọi .

      Ngồi dựa vào dưới bàn làm việc, hình ảnh Trọng Suất Ngụy chỉ có thể dùng chữ thảm để hình dung.

      Đầu tóc rối tung, quần áo xốc xếch, mặt huyết sắc, ánh mắt vô hồn.

      "Ngụy, nhìn em . . . . . ." Em là Nhã nhi đây! Cổ Tinh Nhã ôm lấy mặt để nhìn thẳng .

      Lúc này, còn tĩnh táo nữa, chỉ có sợ hãi, có tức giận, trong lòng còn thấy đau đớn.

      "Nhã nhi . . . . . .Nhã nhi. . . . . ." ý thức lầm bầm , ánh mắt tiêu cự."Nhã nhi. . . . . .. . . . . . ấy để ý đến tôi . . . . . ."

      "Em có! Em có! Ngụy, em ở đây!" Cổ Tinh Nhã vội vàng phủ nhận, nâng mặt lên để nhìn hơn.

      "….. ấy đến...... quan tâm đến tôi. . . . . . quan tâm tôi có thực tâm hay . . . . . . quan tâm tôi ấy . . . . . ." mệt mỏi .

      Nghe , Cổ Tinh Nhã khỏi nghẹn ngào, ". . . . . . Em muốn. . . . . . Em muốn . . . . . ."

      " hiểu. . . . . . ấy muốn . . . . . . Vì sao, vì sao, vì sao ấy tin tôi lòng ấy. từ lần đầu gặp mặt. . . . . . . Vi cái gì lại tin tôi !" Hốc mắt phiếm hồng, khuôn mặt vẻ yếu ớt. Lúc đầu thào, cuối cùng là khàn rống lên.

      Qua hồi cuồng loạn, ánh mắt mới chậm rãi tìm về tiêu cự. Trọng Suất Ngụy hồi thất thần, liền ôm lấy má , thấp thanh khóc nức nở.

      "Em . . . . . . Em đến đây làm gì," chật vật nghĩ bị nhìn thấy. Cổ Tinh Nhã , chỉ biết ngừng khóc nức nở.

      Nhìn khóc nức nở, cảm thấy đau lòng.

      Đối với , muốn phải rơi giọt lệ chứ đừng để khóc nức nở như vầy.

      "Ai, muốn em nhìn thấy như vầy đâu!" khỏi thỏa mãn thở dài.

      "Vì sao?" nghẹn ngào hỏi.

      " ;"

      " đáng. Em đáng để phải như vầy đâu!" Khẽ đẩy ra, nhìn vào mắt .

      "Vì sao?" khó hiểu, bàn tay to lại lần nữa ôm chặt , cho thoát khỏi cái ôm của .

      "Đừng hỏi. Xin đừng hỏi. . . . . ." Cổ Tinh Nhã lắc đầu, càng khóc lớn hơn.

      ", muốn hỏi, muốn biết." nắm hai vai , kiên trì muốn có đáp án, "Em có phải hay , nếu , em đến đây. Đúng Nhã nhi!"

      ". . . . . . . . . . . . Em . . . . . ." kịch liệt lắc đầu phản đối, "Người là gánh nặng của em, nhất là người như em. Em nổi, nghĩ có ai mình, cũng muốn ai."

      Thấy kiên quyết phủ nhận, Trọng Suất Ngụy vừa có chút hy vọng lại bị dập tắt ngay tức . thô lỗ đẩy ra.

      "Em ! vĩnh viễn! Tốt nhất đừng gặp lại nữa." đau đớn đẩy ra cửa rồi quay lưng để khỏi nhìn thấy dời . . . . . . .

      Kết thúc, tất cả đều kết thúc. nắm chặt hai tay, cắn răng chờ đợi thời khắc ra khỏi cánh cửa kia, ra khỏi cuộc đời .

      Mãi nghe thấy tiếng đóng cửa, hoang mang quay lại. Chỉ thấy vẫn đứng đó, khuôn mặt đẫm lệ bình tĩnh nhìn .

      Ánh mắt hai người giao nhau!

      Hai người nhìn nhau lâu như tìm kiếm điều gì đó. Rồi bất chợt, cả hai cùng lao vào nhau. Trong vòng tay nhau họ tìm thấy thương mà từ lâu chưa ai có được.

      Trọng Suất Ngụy nâng mặt lên, ôn nhu hôn lên môi của .

      Hai người lưỡi cùng lưỡi ngừng trong miệng nhau giao quấn.

      Quần áo hai người nhanh chóng được cởi bỏ. ôm đặt lên bàn làm việc thông thoáng. cần gì, cúi xuống hôn .

      "Gọi tên !" Tay ngừng xoa nắn đôi nhũ hoa mềm mại.

      "Ân. . . . . . Ngụy. . . . . . Ngụy. . . . . ." Cổ Tinh Nhã ngừng gọi .

      có báo trước, ngón tay lập tức thăm dò vào hoa huyệt có phần ướt át của .

      "Ngụy. . . . . . Ngụy. . . . . . Có thể rồi. . . . . ."

      Trọng Suất Ngụy rút tay ra. Nam căn cứng rắn để trước lối vào hoa huyệt.

      "Ngụy!" đáng thương gọi , thắt lưng động đậy muốn đưa vào.

      "Nhã nhi. . . . . . Ngoan, hứa với . . . . . . liền cho em . . . . . ." thở gấp. Cố gắng đè nén dục hỏa thiêu đốt trong người.

      "Cái gì. . . . . . Hứa cái gì . . . . . ." chủ động nâng lên thắt lưng cọ xát vào , chờ mong cho .

      "Em hứa cho em." Mặt đầy mồ hôi, chống lại hấp dẫn của đến phát điên.

      "Em rời khỏi . . . . . . A ——" miễn cưỡng hứa với xong, nam căn to lớn của vọt vào trong , làm thét chói tai.

      "Nhã nhi. . . . . . Hứa với . . . . . . bỏ nữa . . . . . ."

      Trọng Suất Ngụy càng cuồng dã đong đưa, mỗi lần ra vào đều là chạm đến chỗ sâu nhất mẫn cảm. muốn ở dưới thân mà điên cuồng thừa nhận.

      " !" Ánh mắt đỏ ngầu tràn đầy dục vọng, nhìn rên rỉ dưới thân .

      " . . . . . . A a. . . . . ."

      " ai? Em xem, ân, " Nhìn vào mắt , muốn biết là ai làm điên cuồng.

      " . . . . . . Trọng Suất Ngụy. . . . . ."

      Có được đáp án như mong muốn, lại càng thêm phấn khích. Mỗi lần ra vào đều là dùng hết sức đâm vào tận cùng hoa huyệt, chạm đến hoa tâm. Khiến luôn miệng cầu xin.

      "A ——" đến cuối cùng cao trào, ở trong hoa huyệt bắn ra dòng nhiệt lưu nóng hổi của mình. chìm đắm trong khoái cảm mang lại, khóe mắt rơi ra những giọt lệ vui sướng và hạnh phúc.

      Cả đêm, phòng làm việc ngừng vang ra thanh rên rỉ và những tiếng gầm . Xuân ý dạt dào, làm người ta đỏ mặt.

      Kimiko, Friendangel2727, Nga Nhi6 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 3.1:

      Cổ Tinh Nhã tỉnh dậy dụi dụi hai mắt, cảm thấy toàn thân mệt mỏi cứng đờ cử động được.Tối hôm qua, bọn họ làm từ phòng làm việc rồi sang đến phòng nghỉ ngay bên cạnh. Cả đêm miệt mài.

      Di động đổ chuông báo thức. Mở mắt ra điều đầu tiên đập vào mắt Cổ Tinh Nhã là lồng ngực quen thuộc. Thắt lưng bị bá đạo ôm chặt. Chân vòng qua kẹp chặt lấy chân làm cách nào cử động được.

      Ngẩng đầu nhìn . vẫn ngủ, môi luôn nở nụ cười thỏa mãn.

      A! này, trông như đứa trẻ vậy! Nhìn cũng cười theo. Đột nhiên, mở mắt.

      "Sớm!" cười rồi nhàng hôn cái.

      " đủ!" Bất mãn với nụ hôn chuồn chuồn lướt nước, Trọng Xuất Ngụy ôm lấy má , dùng cách thức quen thuộc hôn . Cho đến khi hai người đều hít thở thông mới buông ra.

      Trọng Suất Ngụy ý cười đầy mắt, ôm người con mềm mại trong tay lâu. Sáng sớm có ở bên làm thấy hạnh phúc, muốn rời . Trước đây như vậy. Nhưng đối với lại hoàn toàn ngược lại.

      ngờ rằng có ngày lại có ý nghĩ muốn độc chiếm đến vậy. Lúc mới bắt đầu chỉ nghĩ muốn chuyện với mà thôi. nghĩ quan hệ lại quá xa như vậy. Đến nỗi giờ chỉ muốn là của mãi mãi.

      Với , đặc biệt, tốt. Dù có thế nào cũng chỉ chiều mỗi mà thôi. Nghĩ đến đât, bất giác nở nụ cười hạnh phúc.

      "Thế nào, thế nào lại cười vui vẻ vậy?" Cổ Tinh Nhã ôn nhu hỏi.

      " có, chỉ là đột nhiên cảm thấy rất hạnh phúc, ha ha. . . . . ." xong, lại ngừng ngây ngô cười .

      "Tốt lắm, biết làm nũng rồi!"

      kéo bàn tay ôm chặt thắt lưng mình, ý đồ muốn đứng dậy. Chỉ là vừa mới đứng lên lại lập tức ngã xuống.

      "Sao, thế nào? " Vội vội vàng vàng nhảy xuống giường, lo lắng hỏi.

      "Đều là tại …….. !" Cổ Tinh Nhã hai má ửng hồng giận dữ .

      Ngẩn ra hồi mới ý thức được gì. Khóe miệng khẽ nhếch lên cười tà nhìn .

      "Xem ra Nhã nhi của , tối hôm qua là mệt rồi! Ân?" , tà ác ghé vào tai thổi khí. Khiến cho trận tê rùng mình.

      " lui ra. Em muốn tắm!" Hai tay bé cuả cố đẩy ra.

      "Ây! lui ra liệu em có được vào phòng tắm nhỉ? " cười gian trá làm tức điên.

      " cần lo!"

      "Nhưng rất muốn lo cho Tiểu Tinh nhi của !"

      vô lại đáp. Vòng tay ôm lên đưa vào phòng tắm, mặc cho phản đối. Bỏ đứng xuống vẫn làm Cổ Tinh Nhã lại lần nữa tức giận.

      " ra ngoài!" chỉ tay ra cửa muốn ra.

      "Em cứ mặc , hầu hạ em!" Trọng Suất Ngụy vô lại , chính là chịu .

      Trừng mắt nhìn , Cổ Tinh Nhã đành phải rửa mặt chải đầu, mặc kệ đứng bên cạnh.

      Ây da! Tiểu Tinh nhi tức giận rồi ! Nhìn đánh răng chải đầu làm hai ngọn tuyết phong đung đưa trước mắt , nơi nào đó liền rục rịch ngóc đầu dậy. Bàn tay to thừa dịp bận rộn liền chụp lấy tuyết phong sờ nắn.

      "Trọng Suất Ngụy, làm gì đó, bỏ tay ra." Cổ Tinh Nhã vội bước lùi tránh.

      " a! có làm gì đâu." giả ngốc.

      "Vậy tay để đâu đó?" Miễn cưỡng lui từng bước, cẩn thận hỏi.

      "Ha ha! Tại muốn em mà thôi." Trọng Suất Ngụy lưu manh cười.

      " cần, đêm qua làm nhiều lần rồi mà." Lưng chạm tường.

      "Có thể thấy đủ, em vẫn xuống giường được mà. Đúng Nhã nhi của !" bước bước ép vào tường.

      "Em… ngô. . . . . ."

      bá đạo cúi xuống hôn . Hai tay bắt đầu vuốt ve kích thích……..

      "Chúng ta tiếp tục nhé!"

      Qua hồi, trong phòng tắm vang ra những tiếng rên rỉ kiều và những tiếng gầm đầy sung mãn.

      Ba ngày liên tiếp, Cổ Tinh Nhã làm mà Trọng Suất Ngụy cũng bước ra khỏi cửa phòng làm việc. Tất cả mọi việc đều do Liễu Thuần Đình sắp xếp. Ai cũng tưởng Tổng tài vẫn nổi giận nên ai dám đến gần.

      Ngẩng đầu nhìn trời xanh ngoài cửa sổ, Liễu Thuần Đình cười cười.

      Mùa xuân, đến rồi!

      Đứng ở trước nhà Cổ Tinh Nhã, Trọng Suất Ngụy trong lòng vừa mừng vừa lo.

      Mừng vì, chấp nhận .

      Lo vì, có hai con, biết chúng có thích nữa.

      Dù sao, vẫn rất ích kỷ .

      tự nhận là người đàn ông bình thường nên cũng có khúc mắc như người bình thường.

      Khi còn đứng ngoài do dự bên trong, qua camera theo dõi, ba tranh luận. "Này, cậu xem ta muốn đứng bên ngoài bao lâu nữa vậy?" Sở Thiến nằm nghiêng ghế daiof thoải mái hỏi.

      "Đại khái phải lúc nữa !" Đẩy đẩy kính mắt, Liễu Thuần Đình .

      có được đáp án, Sở Thiến chuyển qua Cổ Tinh Nhã: "Tinh Nhã, theo cậu mất bao lâu?"

      "Đừng để ý đến ấy. Đứng chán ấy vào thôi."

      "Nhưng là. . . . . ." Bẹt bẹt miệng, Sở Thiến bộ ủy khuất .

      "Mẹ, chú ấy chính là cha con sao?" đợi Sở Thiến lên tiếng, cậu bé ngồi bên cạnh nhẫn nại được nữa liền hỏi.

      "Mẹ, cha muốn đứng bên ngoài bao lâu nữa?"Cậu bé còn lại cũng lên tiếng.

      "Tinh Nhã, tớ đói sắp chết rồi !"

      "Mẹ, cha . . . . . ."

      "Tinh Nhã . . . . . ."

      Thở dài, Cổ Tinh Nhã cuối cùng cũng chịu được đành phải bỏ từ báo đọc dở cuống đứng dậy.

      "Ai! Tiểu động vật là khó hầu hạ!" Liễu Thuần Đình vu vơ.

      Cổ Tinh Nhã hung hăng trừng mắt nhìn .

      Liễu Thuần Đình để ý tới ánh mắt cảnh cáo kia, ánh mắt đùa cợt đắc ý .

      "Dì Sở, mẹ có con nuôi động vật sao?" Hai cậu bé khó hiểu hỏi .

      "TinhNhã có nuôi sủng vật sao, thế nào mình lại biết nhỉ? Thuần Đình, cậu có biết sao?" Tâm tư khó giải, Sở Thiến mang khuôn mặt nghi vấn.

      Nhìn vẻ mặt nghi hoặc của ba người, Liễu Thuần Đình rốt cuộc nhịn được ôm bụng cười cười to.

      Cổ Tinh Nhã ra mở cửa. Trọng Suất Ngụy nghệt mặt nhìn .

      " vào !"

      "Ân, nha!" hơi giật mình vội trả lời. Vô ý thức theo vào nhà.

      Vừa vào đến cửa, hình ảnh đầu tiên nhìn thấy là hai cậu bé trắng trẻo đáng . Nhưng là. . . . . .Bọn chúng nhìn rất quen. . . . . .

      Cổ Tinh Nhã ngồi xuống sofa cũng kéo Trọng Suất Ngụy ngồi theo.

      "Hai con chào cha !" nhìn hai con .

      Được mẹ đồng ý, hai em liền hướng Trọng Suất Ngụy đồng thanh chào.

      "Cha !"

      Trọng Suất Ngụy khó hiểu nhìn bọn chúng. Đột nhiên giật mình ngồi ngây tại chỗ. Đầu óc hoàn toàn trống rỗng………..

      "Nhã nhi, chúng, bọn chúng. . . . . ." dám khẳng định, chỉ biết quay sang Cổ Tinh Nhã chờ mong đáp án.

      "Bọn chúng là con ." bình tĩnh lên tiếng.

      "Con ?" nghi ngờ hỏi lại.

      "Hơn nữa là con ruột!" sợ đủ ràng, bổ sung thêm câu.

      "Ruột ? !" kinh ngạc hét lên.

      Con của là con của , hơn nữa lại là con ruột .

      Đầu óc trống rỗng,Trọng Suất Ngụy trong mắt chỉ nhìn thấy hai cậu bé giống nhau như đúc nhìn mỉn cười.

      thế nhưng vi sinh ra hai đứa , vì . . . . . .

      Hai đứng bên xem kịch vui thảo luận tại chỗ.

      "Cậu cảm thấy ta ngạc nhiên được bao lâu?" Sở Thiến hưng phấn hỏi.

      "Mình cược khoảng giờ, 200 tệ." Liễu Thuần Đình khôn khéo nhìn biểu của Trọng Suất Ngụy đặt cược.

      "Tớ đặt 100 tệ, chỉ vài phút thôi." Sở Thiến cười cười cũng vội vàng đặt cược.

      "Chỉ cần giây!" Cổ Tinh Nhã chịu nhân nhượng cũng đặt cược.

      Cổ Tinh Nhã vuốt lên cổ Trọng Suất Ngụy, rồi bào tai : " tỉnh lại em à!"

      vừa xong, Trọng Suất Ngụy tỉnh liền, vội ôm lấy sợ chạy mất như lần trước.

      Cổ Tinh Nhã cười cười đưa tay về phía hai người bạn. Sở Thiến nhìn vẻ mặt đắc ý của , tình nguyện rút tiền ra. Liễu Thuần Đình nhún vai cũng lập tức rút tiền đặt vào tay .

      Cổ Tinh Nhã vung vẩy mấy tờ tiền trong tay, vẻ mặt đắc ý cười nhạo các .

      "Có ai có thể giải thích chút chuyện này là sao ?" Trọng Suất Ngụy trầm thấp lên tiếng báo hiệu giông bão sắp đến.

      "A! Này Tinh Nhã, Tinh Nhã giải thích." Sở Thiến lo lắng .

      "Mẹ biết." Hai cậu bé cũng đồng thanh.

      "Hỏi cậu ấy." Liễu Thuần Đình liếc về phía Cổ Tinh Nhã ra vẻ quan tâm.

      Nhất thời mọi người đều chĩa mũi dùi về phía Cổ Tinh Nhã làm giật mình.

      "Ân. . . . . . Này, để em. . . . . . em giải thích. . . . . ." Giải thích phải đợi chút, 36 kế chuồn là thượng sách.

      "Tốt. chờ em giải thích." lãnh cười. Vươn tay liền bắt được ai đó muốn chạy.

      "A —— Bỏ em xuống!" Cổ Tinh Nhã ngừng đấm lưng , hai chân đạp lung tung. Vừa đấm, vừa đá, vừa kêu.

      "Phòng ấy ở đâu?" Trọng Suất Ngụy lạnh lùng hỏi. Mọi người cùng động tác chỉ về phía cầu thang.

      "Phòng đầu tiên tầng hai." Liễu Thuần Đình nhanh miệng bổ sung.

      Xem ra có nhiều bạn tốt nhỉ! Đưa bạn tốt vào miệng cọp.

      "Cám ơn." tỏ ra rất có thành ý rồi bế thẳng lên tầng.

      Cổ Tinh Nhã khuất sau cầu thang rồi mà mọi người vẫn còn nghe tiếng kêu la. Mọi người chỉ có thể thầm cầu nguyện cho giây. Sau đó liền thẳng đến bàn ăn dùng bữa chút hổ thẹn.
      Bưởi!!!, Kimiko, Friendangel27275 others thích bài này.

    5. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 3.2 (18+)

      Cửa phòng vừa mở, Trọng Suất Ngụy chút thương hoa tiếc ngọc ném xuống giường. Mặc kệ có đau hay , đứng yên bên giường, vẻ mặt trầm chờ giải thích.

      "Rốt cuộc mọi chuyện là thế nào?" nhìn , nhịn xuống ý muốn giết người.

      Cổ Tinh Nhã lấy hai tay bịt lỗ tai, lầm rầm oán giận, "Tại sao tiếng lớn vậy? Em bị điếc mà."

      "Em lại!" hết chịu đựng lại hét lên với .

      Nhịn xuống! Nhất định phải nhịn xuống! Bằng , nhất định vì mà gây ra tội sát nhân mất.

      Trọng Suất Ngụy ngừng tự trấn an, để tránh động thủ bóp chết .

      " làm gì mà quát to thế hả ?" lại sợ chết t.iếp tục .

      Nghe , Trọng Suất Ngụy tức hết chịu nổi.

      "Cổ Tinh Nhã. Em phải trả giá về chuyện này!"

      xoa tay hướng tới gần, bắt lấy muốn chạy đặt nằm sấp đùi mình. Rồi đánh mạnh lên mông .

      "Trọng Suất Ngụy, dám đánh em?" liều mình vùng vẫy, vất vả mới thoát khỏi , đau đến phát khóc.

      Nhìn khóc, lửa giận trong lòng Trọng Suất Ngụy cũng lập tức bị dập tắt. vội vàng ôm vào lòng an ủi.

      "Đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét. . . . . ." Cổ Tinh Nhã kháng cự, hai tay ngừng đấm lên người .

      "Là tại , tại . đáng ghét rồi !" ngừng nịnh nọt .

      vất vả an ủi , cuối cùng vẫn nhớ đến việc kia: "Em có thể giải thích cho được ?"

      "Ân. . . . . . Giải thích gì?" Vừa vừa pha trò.

      "Nhã nhi!" Lời ôn nhu xen lẫn uy hiếp.

      "Em là được mà!" chu miệng. tỏ vẻ tự nguyện.

      Cổ Tinh Nhã kể lại chuyện tám năm trước làm sao gặp dẫn đến chuyện tình đêm rồi chia tay. Sau đó mang thai, sợ biết chuyện, đoạt mất con nên mới gì.

      Nghe kể chuyện, Trọng Suất Ngụy khỏi đau lòng. Nghĩ đến bao năm vất vả lại càng thương .

      "Vì sao đến tìm ?" đau lòng hỏi.

      Cảm giác căng thẳng, khỏi ở trong lòng thở dài.

      tâm thích sao? "Con là do em sinh, quan hệ đến . Hơn nữa em đủ sức nuôi con, cần đến ."

      "Nhưng là. . . . . ." vẫn muốn níu kéo chút gì đó.

      "Hư! nghe, em nghe. Từ trước đến nay em vẫn mình cho đến khi gặp . Mặc dù chỉ là tình đêm nhưng đối với em đó là ký ức tốt đẹp nhất. Hơn nữa em còn có hai con là nguồn an ủi lớn nhất rồi. hiểu ?"

      "Ân, biết." Chính vì hiểu, mới càng thương hơn.

      biết người phải bao nhiêu. Nhưng đối với mỗi giây phút đều ngừng tăng lên.

      cách nào thể tình cảm, chỉ biết ôm chặt lấy để biểu đạt tình cảm trong lòng mình. Cổ Tinh Nhã nằm trong lòng mỉm cười hạnh phúc.

      người đàn ông có thể có nhiều bởi vì chưa có ai làm cho người đàn ông đó hết lòng thương. , có thể vì người mình dù phải khổ sở thế nào cũng đáng. Mà , vào thời khắc gặp nhau kia thuộc về nhau rồi.

      Cổ Tinh Nhã ngẩng đầu lên nhìn nở nụ cười. hôn lên mắt , hôn lên môi ……………..

      hôn dần xuống người . Hai tay lần cởi từng chiếc cúc áo, nhóm lên ngọn lửa dục vọng trong người .

      Bàn tay vuốt ve, dần xuống dưới, kéo khóa quần của xuống. Sờ thấy vật nam tính của dần cứng lên, mỉm cười cầm lấy vuốt ve khiêu khích. Quả nhiên vì hưng phấn mà rên lên tiếng thỏa mãn.

      Cổ Tinh Nhã rời khỏi người , đứng ở cạnh giường. mị hoặc nhìn cười cười rồi mới thong thả cởi áo ngoài cùng áo lót làm lộ ra hai ngọn tuyết trắng . Tiếp theo, lớn mật cởi tiếp chiếc váy hoa.

      "Nhã nhi. . . . . ." Trọng Suất Ngụy bước đến muốn ôm lại bị đẩy ra.

      Nhìn mắt đỏ ngầu tràn đầy dục vọng, cười càng kiều mị. Xoay người cái chiếc váy hoa liền rơi xuống đất.

      Nhìn tra tấn dục vọng của mình, kìm nén nổi lửa tình thiêu đốt trong người……..

      "Nhã nhi. . . . . . Cho . . . . . ." giọng Trọng Suất Ngụy tràn đầy ham muốn, bàn tay kiên nhẫn cởi nốt chiếc quần lót còn lại người .

      Cổ Tinh Nhã đẩy ngã ngửa ra giường rồi tự mình ngồi lên người . Hoa huyệt cọ xát nam căn cứng rắn, môi kề môi cùng nhau rên rỉ thở gấp.

      Rốt cuộc cách nào nhẫn nại được nữa, động thân cái xâm nhập vào hoa huyệt của . Ở nơi hai người ái ân chút kẽ hở.

      trở mình đem vị trí hai người hoán đổi, dục vọng ngập sâu trong hoa huyệt. liền mạnh mẽ ra vào.

      "A a ——" Cổ Tinh Nhã cắm sâu mười ngón tay vào vai .

      mãnh liệt ra vào. Mỗi lần đều làm hét lên đầy thỏa mãn. Hai ngọn tuyết phong cũng ngừng lay động làm càng mụ mị hơn. Con ngươi đen càng thêm trầm. cúi người, há miệng ngậm lấy vú ra sức mút cắn. Kích thích khoái cảm của tăng cao.

      "Ân. . . . . . Ngụy. . . . . . Qúa kích thích rồi. . . . . . A! !" Khoái cảm ngừng tấn công , tiểu huyệt cũng ngừng co bóp.

      Hai người điên cuồng ái ân. Mỗi lần đâm vào rút ra lại kéo theo rất nhiều nước mật làm ướt hết ga giường. Cả gian phòng tràn ngập hương vị hoan ái.

      đột nhiên kéo cao hai chân đặt lên vai . giũ chặt lấy rồi lại ra sức đâm vào. Cổ Tinh Nhã kìm lòng đậu ngâm nga.

      Tay lần tìm được tiểu hạch mẫn cảm, ngừng đùa bỡn .

      "Ân! !" điên cuồng chìm trong khoái hoạt mang đến.

      hồi hoan ái, thân thể chịu nổi cuồng dã của bắt đầu nhũn ra, xụi lơ xuống.

      "Nhã nhi, chưa xong đâu! còn muốn nữa!" nắm lấy hai mông chặt lại tiếp tục vào ra.

      "A. . . . . . cần. . . . . . Ngụy, cần. . . . . ." sợ hãi kêu lên.

      vẫn tiếp tục hoạt động, hai tay kéo lại gần, hôn lên môi cho phản đối nữa.

      Phút chốc, trận tê dại lan khắp người. hét lên tiếng, bắn ra dòng nhiệt nóng bỏng trong tận cùng hoa huyệt của . Cao trào đến, hai người nhìn nhau cùng mỉm cười!
      Last edited by a moderator: 4/8/14
      Bưởi!!!, Kimiko, Friendangel27277 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :