Ác nương tử
Tác giả: Nguyên Nhu
Edit: ngocquynh520
Beta: thanhbt
Nguồn: sưu tầm
Số chương : 10 chương
Thể loại: xuyên
Nhận xét riêng:
Bộ truyện này
dài, đối với
bộ xuyên
như thế này có thể xem là ngắn. Tuy bộ truyện này
phải đấu tranh cung đình, xuyên qua làm tiểu thư trở thành phi tử...
có hậu cung giành nhau kịch liệt nhưng nó cũng có đặc sắc riêng. Các bạn đọc có thể có
cái nhìn mới hơn về những bộ xuyên
.
Nữ chính cũng thuộc tuýp 1 số tỷ điển hình hơi nhát gan, tấm lòng lương thiện nhưng
hiền lành lắm, cũng
kém phần kiên cường,
ngu ngốc. Nam chính có bá đạo, có ôn nhu, có thâm tình, có tài trí. Cốt truyện
quá mức rắc rối nhưng cũng có kịch tích vừa đủ, có cao trào, có cảm động, cũng có phần hài hước, ngược tâm (
nặng) và cũng có sủng. Tóm lại, tớ nghĩ bộ này đáng xem http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif
Giới Thiệu:
Trời ơi! Nàng chỉ là
mua đồ uống trong đêm bão, vì sao vừa ra khỏi cửa lại
đến Thanh triều?
Càng ly kỳ
vào cổ đại, ông trời lại khiến nàng biến thành “Ác nương tử”!
Nghe đồn chủ nhân của cái thể xác nàng
phụ thuộc vào này, mặc dù thân là Thiếu phu nhân của Hoàng Phủ sơn trang.
Nhưng lại là
thôn quê cứng rắn, tính cách táo bạo, hơi động
chút là đánh chửi hạ nhân,
được phu quân, người nhà
thích coi như xong, lại còn khoa trương đến mức muốn hồng hạnh ra tường [ngoại tình]?!
Oan uổng nha! Nàng căn bản
phải Thiếu phu nhân lúc đầu, đành phải giả mất trí nhớ
mực phủ nhận.
Nguyên tưởng rằng tiếng xấu của mình
ràng, có thể khiến phu quân hưu nàng,
Nhưng
nghĩ tới
luôn cố gắng chịu đựng, chỉ vì nhà Hoàng Phủ có giáo huấn
thể hưu thê [bỏ vợ]!
Bị buộc nóng nảy, nàng đành phải cố gắng cứu tế, nhanh chóng “Làm người
lần nữa”,
Biểu tiểu thư rơi xuống nước nàng thấy việc nghĩa hăng hái cứu giúp, kết quả hành động hô hấp nhân tạo lại dọa đến mọi người.
Khụ! Tóm lại nàng
quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân này,
để ý
có bằng lòng buông tay hay
.
ngờ, sớm chiều ở chung, phu quân
tuấn lạnh lùng lại dịu dàng khiến nàng động tâm,
Bị con ngươi đen giống như hiểu
hết thảy của
nhìn chăm chú, tim nàng lại đập dữ dội, vừa sợ lại vừa
,
Ah, sức quyến rũ của soái ca cổ đại cũng siêu cường,
là đáng chết, nhưng nàng còn muốn quay về
đại mà…
Mở đầu
Ngoài trời mưa to tầm tã
ngừng,
tivi
thông báo tin tức mới nhất về tình hình di chuyển của bão, trong phòng khách, có vài người
đứng và
ngồi.
Hôm nay là Tết Trung thu, tất cả mọi người tụ tập vui chơi giải trí,
chuyện phiếm.
Vài thanh niên ngồi vây quanh bốn phía của TV chơi bài xì phé giải buồn, bên cạnh là
cái sô pha, ngồi
đó là
thanh tú, nhìn qua ước chừng hai mươi tuổi.
“Khát... Tiểu Thực, em
mua đồ uống được
?” Các thanh niên
chơi vui vẻ nhưng
bắt đầu đói bụng,
người trong đó
với
xem tivi bên cạnh.
ngồi
ghế liếc bọn
cái, nhu thuận gật đầu, “Được.” Dù sao trong nhà
là
nhất, bị kêu
cũng đúng.
Mặc áo khoác màu bạc vào, cầm lấy cái ô bên cạnh,
đẩy cửa ra nhìn mưa gió bên ngoài
chút.
Thanh
mở cửa khiến cho
người phụ nữ ở trong phòng bếp ló đầu ra xem.
“Tiểu Thực, con muốn ra ngoài sao? Bên ngoài
mưa lớn.”
“Dạ! Mấy
khát, con ra cửa hàng tạp hóa ở phía sau mua rồi về ngay. Mẹ có muốn uống cái gì
?”
kéo khóa áo khoác lên, mở ô ra rồi
ra ngoài.
“
cần,
nhanh rồi về.” Người phụ nữ khoát tay bảo con
.
“Dạ!”
mở ô che đầu rồi
ra cửa.
Ở ngã tư đường, khắp nơi đều ngửi được hương thịt nướng, mưa gió chợt lớn chợt
,
dùng sức cầm chặt cái ô trong tay để tránh nó bay
, quẹo qua ngõ
, lôi kéo áo khoác
người,
bước nhanh
vào cửa hàng tạp hóa
.
“Hoan nghênh đến đây!” Thanh
ngọt ngào của nhân viên cửa hàng vang lên.
đến trước tủ đồ uống trong suốt,
cẩn thận chọn những loại đồ uống mà các
thích uống, sau đến quầy thanh toán tiền, lại mở ô ra
về nhà.
Ven đường ngõ
phía sau có
cái cống, bởi vì mưa to, nước trong cống lên cao, chỉ thiếu
chút liền tràn ra.
bên cạnh cống,
than thầm, hơi sợ hãi bước ra giữa đường vài bước.
cầm ô lên cao hơn chút, bước chân như trước, nhìn đèn đường cách đó
xa, trong đầu lại suy nghĩ về cảnh trong giấc mơ tối hôm qua.
Tối hôm qua khi ngủ,
mơ
giấc mộng rất kỳ quái, rốt cuộc thực tế mơ thấy cái gì
cũng
quên, loáng thoáng chỉ nhớ dường như... có
người, nhưng nghĩ như thế nào cũng
nghĩ ra đối phương là nữ hay là nam, giống như rất thương tâm, rất khổ sở nhìn
?
cũng kỳ quái,
thể nhớ bộ dáng của người nọ ra sao, nhưng đối phương
gì đó
lại nhớ rất
ràng, hình như là
——
“Xin sửa chữa lại... sai lầm của ta?”
nghĩ đến xuất thần,
thào tự
.
Muốn sửa chữa lại cái gì? Mình sao lại có thể vô duyên vô cớ có giấc mộng này?
“Ba”
tiếng, lòng bàn chân truyền đến
cảm xúc nát vụn, khuôn mặt
nhắn lập tức nhăn lại, có dự cảm
tốt.
chậm rãi cúi đầu, thấy lòng bàn chân của mình
dẫm lên
vũng nước bùn kinh tởm màu đen,
cỗ hơi tanh tưởi truyền đến...
“Ôi trời!” Khuôn mặt
nhắn nhăn lại khổ sở,
nâng chân
biết giẫm trúng cái gì lên cao, nhìn trái phải xung quanh, chậm rãi cọ lên cái cống bên cạnh, đem những vết bùn
lòng bàn chân chùi lên bờ cống.
“Rất thối nha...”
khó chịu che mũi, cúi đầu chuyên tâm làm sạch vết bẩn
chân.
Mưa to giàn giụa, tí tách liên tục rơi xuống.
mặt nhăn mày nhíu,
vừa lòng nhìn
ít bùn đen rất
còn
chân, mắt thấy nước trong cống
tràn ra, dứt khoát đưa tay chống vào cột điện, chân duỗi thẳng đạp đạp trong nước. Tuy rằng nước trong cống cũng
sạch
bao nhiêu, nhưng so với việc mang chân dính bùn
về nhà
tốt hơn nhiều.
Nước cống lên cao,
cố gắng duỗi thẳng chân,
cước hư huyễn [tức là chân
chạm đất,
có sức chống], tư thế này nguy hiểm cực kỳ, nhưng
lại
hề phát
ra.
Bỗng dưng, trượt chân ——
“Phanh”
tiếng nước bắn lên cao, bóng dáng
nhắn ngã vào trong dòng nước chảy xiết, trong chớp mắt, cả người
bị cuốn vào dòng nước xoáy trong cống!
“Cứu, cứu... mạng!”
bối rối thử hô to ở đáy nước, nhưng nước
ngừng tiến vào trong mũi miệng
, tiếng kêu mỏng manh vẻn vẹn chỉ truyền ra được hai câu
thân mình
nhắn
chìm xuống, dòng nước lạnh như băng liền cuốn lấy
, chậm rãi kéo
xuống đáy...