1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 10: Công khai tranh giành

      Chương 172: Trình bày chi tiết xuất sắc

      Từng ở Vence, chỗ này khiến con người thể tới, vì nơi đây lưu lại chuyện cũ khó quên hay những việc từng trải qua.

      Kỳ Hinh chính là người như vậy, mùi hoa nồng đậm của nơi này quấn quanh thân thể , tâm tư lúc nào cũng thế, trải qua việc này nhiều ngày, có lẽ nhớ đến tận nửa đời sau.

      Vòng cạnh tranh cuối cùng cũng bắt đầu, dựa theo quy định của ban giám khảo từng người phụ trách hạng mục của mỗi tài phiệt có 15 phút trình bày chi tiết, chỉ vậy, từng người trong tổ phụ trách hạng mục còn bị sắp xếp để trả lời những câu hỏi nhanh của phóng viên .

      Nơi này chưa bao giờ nóng như thế, cả quá trình được truyền hình trực tiếp, thế giới chưa từng có cuộc đấu thầu được truyền hình trực tiếp như vậy.

      Bởi thế, toàn bộ cuộc đấu thầu đều trong sạch, công bằng .

      Kỳ Hinh hơi bất an, bàn tay bé xuất vài giọt mồ hôi, ngay sau đó, tay bé của được Lăng Thiếu Đường nắm chặt, bàn tay cứng rắn nắm trọn đôi tay bé đặt lên đùi .

      ngước mắt lên, nhìn Lăng Thiếu Đường ngồi ở bên cạnh mình, trong lòng cũng dần cảm thấy an tâm.

      Người đàn ông này, giống như người có đầy đủ phẩm chất tốt đẹp, tự tin ngạo mạn, trí tuệ, ngang ngược và chút dịu dàng, chỉ cần có ở bên, vấn đề gì cũng có thể giải quyết cách dễ dàng, giống như được uống thuốc an thần vậy.

      Lăng Thiếu Đường vươn tay ra, nhàng ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Kỳ Hinh, con ngươi tập trung nhìn mọi thứ xung quanh mang theo nụ cười ấm áp: " đứng cùng em, phải sợ!" Giọng trầm thấp mang theo loại ngôn ngữ quái dị thể hiểu được.

      Kỳ Hinh gật đầu, nhìn trong mắt Lăng Thiếu Đường tràn ngập dịu dàng, cười hạnh phúc, giống như giọt mực đơn giản, rơi vào nước, rồi sau đó chậm rãi lan rộng ra, khiến nước trở thành màu đen.

      Thời gian trôi rất nhanh, cuối cùng đến lượt Kỳ Hinh.

      Những người có mặt ở đây, người nào có máy ảnh đều tập trung chụp từng khoảnh khắc của khiến càng thấy căng thẳng hơn, theo bản năng kiếm tìm gương mặt quen thuộc kia.

      Lăng Thiếu Đường mỉm cười nhìn Kỳ Hinh, nâng mày lên cao, tăng thêm vài phần kiêu ngạo và khí phách.

      Kỳ Hinh ngay, nhìn xung quanh lượt, trái tim cũng dần trở nên yên tĩnh.

      Toàn bộ người ở buổi đấu thầu đều yên lặng, bởi vì ở hai vòng cạnh tranh trước, người phụ nữ này thua hề thua kém đấng mày râu, khiến bọn họ phải nhìn với con mắt khác xưa.

      giơ tay nhấc chân đầy tự tin, giọng mềm lại rất kiên định, giống như bông cúc, lạnh nhạt nở rộ, khiến tất cả mọi người phải ngưỡng mộ.

      Kỳ Hinh cũng biết vào lúc này mình khiến rất nhiều đại gia sinh ra ham muốn trong lòng lớn như thế nào, chỉ cho rằng, cố gắng lâu như vậy , cuối cùng tới hôm nay, nhất định cho chính mình, cho Lăng Thiếu Đường, cho Lăng thị câu trả lời đầy thuyết phục.

      Theo bản năng bàn tay nhàng xoa bụng, cục cưng, chúc mẹ may mắn !

      Nghĩ đến đây, Kỳ Hinh cầm bản kế hoạch sớm chuẩn bị tốt, khẽ xé rách——

      Toàn bộ đổ mồ hôi, trong lòng bọn họ khỏi nghi ngơ, tại sao lại xé bản kế hoạch trình bày chi tiết? Chẳng lẽ làm giống những người khác sao?

      Lại ngẩng đầu, con ngươi của tràn ngập ánh sáng——

      "Con người chưa từng trải qua tai họa phía trước, rất khó để hiểu được ý nghĩa của sinh tồn hay tính mạng của bản thân, cũng rất ít khi nghĩ xem phải làm cách nào để kiên trì hay cố gắng tồn tại. Thông thường, mạng sống chỉ do tai nạn bên ngoài gây ra, mà còn do tình cảm giữa con người với nhau."

      Kỳ Hinh chậm rãi , thanh ràng giống như đóa hoa nhàng cho nước đẩy trôi .

      Toàn bộ khán giả đều tập trung chú ý người .

      ràng cả thế giới đều tập trung vào cuộc đấu thầu, nhưng giờ phút này, Kỳ Hinh dửng dưng tranh đời.

      tạm dừng chút, nhìn quanh bốn phía chút.

      Ý nghĩa của mạng sống đối với mỗi người đều rất quý giá, bất chợt, nhớ tới ba kẻ kia tối hôm qua kết thúc mạng sống.

      Than tiếng, lần nữa :

      "Trong cuộc sống có rất nhiều điều quan trọng, ai từng chịu đựng đau khổ giày vò mới hiểu được cái gọi là: "Có đôi khi, phải trải qua đau khổ tột cùng, mới có thể lên được cảm giác chân của thứ được gọi là tình , mới có thể thức tỉnh bản tính lương thiện vốn có trong mỗi con người. Con người phải có can đảm, phải dũng cảm chịu đựng đau khổ, mới có thể rèn luyện ý chí kiên cường có gì là thể hoàn thành, mới có thể tăng thêm dũng khí và đạo đức sống, chỉ như vậy bản thân mới cảm thấy sợ hãi khi phải đối mặt với cái chết." ".

      Kỳ Hinh nhàng nhắm mắt lại, ở trong đầu lại xuất hình ảnh những người đó.

      "Trong số các nhóm ngồi ở đây, nhiều người tôi chính là đối thủ cạnh tranh cuối cùng trong vòng trình bày chi tiết, trong sâu thẳm tôi hiểu được, tôi cũng muốn dùng thời gian 15 phút để làm trang hoàng cho lời của mình, 15 phút đối với người sống chỉ là hạt cát sa mạc, nhưng đối với người sắp rời xa thế giới này lại là hưởng thụ xa xỉ, cảm ơn những công ty cạnh tranh ngày hôm nay đưa ra những bản kế hoạch hay, cảm ơn mọi người!"

      Kỳ Hinh nhàng xong, tự tin, ung dung và bình tĩnh .

      Trong suốt quá trình Kỳ Hinh , mọi người trong hội trường đều lời . Nhưng khi xong câu cuối cùng, cúi người chào mọi người nhiệt liệt vỗ tay!

      Lúc ngước mắt lên, lập tức thấy được Lăng Thiếu Đường nhấc mày cười.

      Vẻ cương nghị mặt được che kín bởi thứ tình cảm dành cho sân khấu kia.

      Kỳ Hinh, nếu biết chỉ là người phụ nữ vô cùng đơn giản, nhất định cho rằng người phụ nữ khôn ngoan.

      Lúc trình bày tuy ngắn nhưng lại cực kỳ xuất sắc, mỗi câu mỗi từ đều ngấm vào sâu trong người để chứng minh rằng người hiểu biết rộng.

      biết, những lời vừa đều xuất phát từ sâu trong nội tâm của , có lẽ, chỉ có tâm hồn trong sáng và tài năng mới có thể làm được như vậy! Xem ra, trận này chắc chắn thành công.

      Kỳ Hinh, cuối cùng em làm được!
      Last edited by a moderator: 12/4/15
      dungggthienbinh2388 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 11: Sóng tình

      Chương 173: Thi thể ngoài ý muốn

      Beta: Meo Miu Ciu

      Trói buộc tiếng của em, chịu khuất phục loại hành động

      có biết về tình , em quên mà sợ hãi

      Nếu như xuất suy nghĩ thương mếm nhau

      Chìm đắm trong lời người

      Hơn nữa vẽ bóng dáng của

      Tình, giống như biển, lại tạo nên sóng gió. . . . . .

      Lúc Kỳ Hinh trả lời câu hỏi của phóng viên, Cung Quý Dương, Lãnh Thiên Dục cùng Hoàng Phủ Ngạn Tước đồng thời đến bên Lăng Thiếu Đường, Hoàng Phủ Ngạn Tước dùng bàn tay to vỗ vai Lăng Thiếu Đường: "Mình nghĩ thương trường với tình trường đều vừa ý, đúng lời của cậu chứ?"

      Lăng Thiếu Đường cười to: "Tước, mình nghe lời của cậu có mùi chua phải ?"

      Cung Quý Dương lại nhếch mép, cười đen tối, : "Thiếu Đường, việc vui xem ra còn xa nữa!"

      " Đúng là chỉ có các cậu hiểu mình! ngại quá, cuối cùng cũng cướp được của các cậu!"

      Lăng Thiếu Đường nhếch môi, giọng trầm thấp vẫn mang theo vẻ điên cuồng như trước.

      Lúc này, Lãnh Thiên Dục cũng lên phía trước, nhưng lại câu khác: "Thiếu Đường, cho cậu này!"

      viên thạch xuất trong lòng bàn tay của Lãnh Thiên Dục.
      Lăng Thiếu Đường khép hờ mắt, cầm lấy viên thạch , bàn tay to nắm chặt: " điều tra ra rồi?"

      Hai người kia cũng biết ít nhiều chuyện Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh gặp phải sát thủ ở khu khảo sát thực tế, cũng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Lãnh Thiên Dục.

      Lãnh Thiên Dục than chút, ánh mắt lạnh lùng khẽ nhăn lại:

      " việc so với suy đoán của cậu giống nhau!"

      "Ồ?" Lăng Thiếu Đường hơi nhíu mày.

      "Cậu nhìn qua thi thể biết, nhưng đề nghị cậu đừng cho ấy nhìn ——"

      Giọng của Lãnh Thiên Dục lạnh như băng, khi đến ‘ ấy ’ đôi mắt lạnh lùng có độ ấm quét qua Kỳ Hinh đứng sân khấu.

      Lăng Thiếu Đường hỏi lại, bạn bè nhiều năm như vậy, tự nhiên ăn ý với nhau, vì thế, cầm điện thoại, ấn dãy số:

      "Chad, cậu lập tức bay đến Provence giúp Kỳ Hinh giải quyết việc!"

      Bình tĩnh ra mệnh lệnh bí mật, cất điện thoại, với Lãnh Thiên Dục: "Ở đâu?"

      "Italy —— Milan!" Lãnh Thiên Dục nhàn nhạt ra từng từ.

      Máy bay vững chắc vượt qua nghìn thước trời cao!

      Tòa nhà cao vút xa hoa nhất của khu công nghiệp thủy tinh đứng vững ở Milan, nhưng cũng hề khiến con người lạnh như băng kia dừng bước.

      Nơi này là MX—CL, cũng là căn cứ bí mật của tổ chức Mafia.

      Máy bay tư nhân của Lãnh Thiên Dục trực tiếp đáp xuống đỉnh chóp toà kiến trúc này, qua đường riêng, cùng Lăng Thiếu Đường vào thang máy.

      Bởi vì nơi này là tổ chức đặc biệt, bởi vậy, mỗi cao ốc đều là đỉnh cao của khoa học kỹ thuật.

      Bốn phía thang máy đều là gương phản chiếu hình ảnh của Lãnh Thiên Dục và Lăng Thiếu Đường, đây phải là thang máy bình thường, chung quanh đều sáng bóng, nhưng hề có nút để bấm.

      Chỉ thấy Lãnh Thiên Dục vững vàng đứng ở đó, lúc này, luồng sáng trực chiếu người , khẽ ngẩng đầu, trong mắt lên tia sáng chói loá ——

      Thang máy chậm rãi xuống, hóa ra đây là thang máy cần mật mã, mà mật mã đó là —— đồng tử của con người!

      Lăng Thiếu Đường hề ngạc nhiên với việc này, rất ràng, là khách quen của nơi này!

      Thang máy trong nháy mắt dừng lại, cửa thang máy sáng bóng từ từ mở ra ——
      Trước mặt bọn họ là hành lang chỉ có thể dành cho hai người , là hành lang, nhưng ra nên gọi là cầu thủy tinh đúng hơn.

      Nó là kiến trúc cho cao ốc ở giữa trung, phía dưới là độ cao của 50 tầng.

      Lãnh Thiên Dục cùng Lăng Thiếu Đường lập tức hành lang thủy tinh, trang bị công nghệ cao, các hệ thống làm việc lập tức được khởi động, ánh sáng quét qua.
      Bằng tốc độ nhanh nhất các số liệu chính xác được truyền tới hệ thống bên trong, thực tế hành lang thuỷ tinh này chính là thiết bị ghi lại tự động tối tân nhất thế giới.

      Cả tòa nhà lớn yên tĩnh.

      Lãnh Thiên Dục đến phòng, thoáng dừng bước: "Đến!"

      xong, tiến hành kiểm tra vân tay xong, cửa thuỷ tinh từ từ mở ra.

      Phòng lớn, cũng có gì vật gì trang trí, chỉ có màu đen lạnh lùng, ở chính giữa phòng thi thể nằm chiếc giường trắng, toàn thân bọc vải trắng.

      Lãnh Thiên Dục dừng bước, bước vào phòng, bình tĩnh đứng ở bên.

      Còn Lăng Thiếu Đường lại nhanh chóng lên, bàn tay to vươn ra, giật tấm vải trắng thi thể ra ——

      Mày kiếm, mắt sáng, cho dù nhắm chặt hai mắt, vẫn lộ ra hào khí, toàn bộ khuôn mặt có nét vương tử trông rất tao nhã và bình thản.

      Cả thi thể có bất cứ vết thương bên ngoài nào, im lặng giống như ngủ.
      Sao lại là ta?

      Trong lòng Lăng Thiếu Đường kinh hãi, vì nguyên nhân này mà mày nhíu chặt lại.
      Thi thể trước mắt dĩ nhiên là ——

      Tuyên Tử Dương!

      "Dục? ta ——" Lăng thiếu đường dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Lãnh Thiên Dục.

      "Đây phải là do mình động tay, khi mình nhìn thấy thi thể!"

      Lãnh Thiên Dục sảng khoái trả lời bác bỏ nghi ngờ của Lăng Thiếu Đường.

      xong, đến dưới giường, nhàng ấn nút, từ bên trong ra phần tư liệu.
      thienbinh2388Fuu thích bài này.

    3. uthi

      uthi New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      15
      Có chương mới rồi mà =D

    4. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      Sau minh k thay chuong moi dau vay

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Hồi 11: Sóng tình

      Chương 174: Chờ đợi

      Beta: Meo Miu Ciu

      Lãnh Thiên Dục biểu cảm nhìn vào ánh mắt của Lăng Thiếu Đường:

      "Thiếu Đường, tất cả những tư liệu điều tra được về Tuyên Tử Dương, trắng ra, báo cáo cho thấy, cùng MCN có quan hệ mật thiết, chỉ vậy, còn giết Boss MCN !"

      Sau khi xong, ánh mắt Lãnh Thiên Dục lạnh như băng quét qua thi thể trước mặt.

      "Cậu tin?"Lăng Thiếu Đường hỏi ngược lại.

      "Mình tin!" Lãnh Thiên Dục câu:

      "Báo cáo này cung cấp thông tin rất chính xác nên dù người này chết cũng có cách nào để minh oan!"

      Lăng Thiếu Đường quay lại nhìn kỹ thi thể Tuyên Tử Dương, tuy rằng và Kỳ Hinh có quan hệ với nhau nên chán ghét , nhưng mà ở trong thương trường, Tuyên Tử Dương vẫn là tuổi trẻ đầy hứa hẹn.

      Lăng Thiếu Đường tự kiềm chế con mắt nhìn người rất chuẩn, còn nhớ Tuyên Tử Dương rất phong độ khi nhướn mày, con ngươi đen sâu thẳm thấy đáy như con sông tĩnh lặng, người như vậy, lại có bối cảnh phức tạp vậy sao?

      Khách sạn, trong phòng tổng thống, ánh nắng ấm áp qua cửa sổ chiếu tới mọi nơi, cũng chiếu lên bóng dáng mệt mỏi ghế sô pha.

      Kỳ Hinh có tính trẻ con ôm đầu dựa vào ghế sô pha to, lông mi dài che giấu đôi mắt xinh đẹp, mệt mỏi khuôn mặt , thức suốt đêm, thực chịu được nữa mới ngủ thiếp .

      Cửa phòng nhàng mở ra, thân hình cao lớn của Chad xuất ở trong phòng khách, đôi mắt màu lam nhìn thấy Kỳ Hinh trở nên tức giận.

      nhìn Kỳ Hinh rồi chuyển sang nhìn những người vệ sĩ: "Vì sao các cậu sớm cho tôi biết?"

      trong những vệ sĩ khó xử :

      "Chad tiên sinh, chúng tôi có cách, tiểu thư Kỳ nhìn thấy ngài vội vàng lo chuyện kí hợp đồng với ủy ban đấu thầu, với chúng tôi cần làm phiền ngài, tuy nhiên, từ tối hôm qua đến sáng sớm nay, tiểu thư luôn ngồi chờ Lăng tiên sinh trở về, chúng tôi khuyên nhủ, nhưng lay chuyển được ấy!"

      Chad bất đắc dĩ gật đầu, sau đó, ánh mắt chuyển sang nhìn Kỳ Hinh ngủ ghế sô pha, haiz! Sao có thể ngủ như vậy?

      nhàng tiến tới, nhìn ngủ say, mặt lên vẻ khó xử.

      ôm lên giường ngủ, lo lắng khó ngủ, ôm đến giường, trong lòng cũng sợ hãi, dù sao cũng là người phụ nữ Lăng tiên sinh, ai dám chạm vào !

      Vì thế, than tiếng, thuận tay lấy cái gối đầu, để Kỳ Hinh có thể ngủ với tư thế thoải mái.

      "Ưm —— Đường?"

      Kỳ Hinh thiu thiu ngủ, ở giữa ánh nắng mờ ảo cảm thấy đôi tay đỡ đầu mình, theo phản xạ, lập tức tỉnh lại.

      "Kỳ Hinh, là tôi!" Chad thấy Kỳ Hinh tỉnh lại, rút tay lại, nhàng .

      Kỳ Hinh lập tức tỉnh lại, nhanh chóng vui mừng hỏi Chad: "Lăng tiên sinh trở lại sao?"

      Chad lắc đầu.

      Khuôn mặt nhắn vốn vui sướng của Kỳ Hinh lập tức trở nên im bặt:

      "Còn chưa về!" thanh mềm mại như có lại như , mi tâm nhíu lại, vẻ mặt ngỡ ngàng.

      Lập tức, lại ngẩng đầu: "Chad, có biết ấy đâu ?"

      Chad thấy bộ dạng nghĩ ngợi của Kỳ Hinh, trong lòng cũng dâng lên tia đành lòng:

      "Kỳ Hinh, lần này Lăng tiên sinh lịch trình của ngài ấy cho tôi biết!"

      Đáy mắt Kỳ Hinh càng ngày càng mờ mịt, co thân thể,ôm đầu gối chặt, cắn chặt môi, sau khi nhận phỏng vấn của phóng viên, thấy bóng hình của Lăng Thiếu Đường đâu, Kỳ Hinh trở lại khách sạn, chờ đợi ngày đêm trong phòng khách, tại là giữa trưa , nhưng vẫn chưa thấy trở lại.

      Cuối cùng có chuyện gì xảy ra?Sao Thiếu Đường có thể vội vàng như vậy?

      Trái tim của , bất chợt đập loạn.

      "Chad, công ty xảy ra chuyện gì chứ?" Kỳ Hinh cố nén ý nghĩ muốn khóc, với Chad.

      Chad nhàng cười:

      "Kỳ Hinh, yên tâm , Lăng tiên sinh có việc gì , nếu tính toán chính xác bây giờ là thời điểm ngài ấy trở về!"

      còn chưa xong, phía cửa phòng vang lên tiếng mở cửa ——

      Kỳ Hinh đột nhiên giật mình, hình ảnh Lăng Thiếu Đường xuất ở cửa phòng, giống như chú chim hạnh phúc nhào tới ——

      "Đường!"Kỳ Hinh vui mừng gọi tên .

      Con ngươi Lăng Thiếu Đường lên vẻ mệt mỏi nhưng nhìn thấy bóng dáng củ Kỳ Hinh lập tức tươi cười, vươn hai tay ra đằng trước, mạnh mẽ ôm thân hình mảnh khảnh của Kỳ Hinh vào trong ngực.

      "Lăng tiên sinh trở lại, chúng ta lui !" mặt Chad cũng mang ý cười, nhanh chóng với vệ sĩ.

      Đợi bọn họ ra khỏi phòng, Kỳ Hinh từ trong lòng Lăng Thiếu Đường nâng khuôn mặt nhắn lên, ra vẻ tức giận : " vừa đâu về?"

      Lăng Thiếu Đường thương hôn lên mũi Kỳ Hinh, giọng :

      " việc hơi gấp gáp, thấy em trả lời phóng viên nên chưa kịp với em tiếng! xin lỗi!"

      ra, phần lớn thời gian của dành ra là để di chuyển từ nơi này sang nơi khác, vì Kỳ Hinh, dùng tốc độ nhanh nhất bay từ Milan về đây.

      Kỳ Hinh cười lắc đầu, giọng tràn đầy tình cảm nồng thắm: "Chỉ cần có việc gì là tốt rồi, em chỉ sợ xảy ra chuyện!"

      chút đau lòng lướt qua đôi mắt Lăng Thiếu Đường, bàn tay to của xoa mặt : "Cho nên, cả đêm em ngủ chỉ vì chờ ư?"

      Khi vừa vào cửa thấy bộ dạng Kỳ Hinh ôm gối ngủ, biết ngay bé ngốc này vẫn chờ đợi mình.

      Trong lòng Lăng Thiếu Đường cảm thấy khó xử, về chuyện của Tuyên Tử Dương, biết có nên cho Kỳ Hinh hay .
      dungggFuu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :