1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[DROP][Trọng Sinh] Hắc nữ phụ, Trà xanh biểu, Bạch liên hoa - Cửu Nguyệt Hy

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Syrena

      Syrena New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      6
      :yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      pisces_3943 thích bài này.

    2. pisces_3943

      pisces_3943 Active Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      108
      Chương mới ạ! Lâu rồi mới chồi lên, ngại quá! Vì dạo này nhà cứ bị mất mạng, thể dịch được! Nhưng giờ ổn định và tốc độ ổn định nhé! Mong mọi người tiếp tục ủng hộ :)


      Chương 11:

      Dịch: pisces_3943

      Nghê Lạc phản xạ có điệu kiện nhảy khỏi sopha, trực tiếp đẩy Trương Hinh lăn xuống đất, vừa vội vàng mặc quần áo, vừa gào thét trong phẫn nộ: “ có biết xấu hổ hả? Dám xem trộm người khác làm tình, đồ biến thái!”

      Trương Hinh lại chẳng có phản ứng kích động gì, vừa chầm chậm mặc nội y che kín cup 36D của mình, vừa nhìn Nghê Gia với ánh mắt đầy khiêu khích.

      Bộ dáng giống như muốn , ngại quá, người đàn ông này chẳng qua là đổ mồ hôi như mưa nằm người tôi thôi, cần phải ghen như thế đâu.

      Ầy, ngôi sao hạng hai cũng chạy đến masquerade rồi, lại còn ở chỗ với Nghê Lạc, bảy tám phần là có động cơ tốt.

      Nghê Gia ngồi xuống chiếc ghế cao, tà váy xẻ lộ ra đôi chân thon dài quyến rũ, ngay cả Trương Hinh khi nhìn vào cũng thấy ghen tị.

      Nghê Gia cười tiếng, : “Nghê Lạc, em căng thẳng như thế làm gì, dù chúng ta tính như từng trần trụi ngủ cùng nhau mười tháng, nhưng chị từ trước tới giờ cũng chưa bao giờ đem chuyện này em mà”.

      Lúc này, Nghê Lạc luống cuống kéo khóa quần bò, câu này của Nghê Gia khiến cậu kích động đến mức, suýt chút nữa khiến em trai mềm nhũn của cậu bị gẫy luôn rồi.

      Sắc mặt Nghê Lạc đen kịt, bộ dạng giống như vừa nuốt phải con ruồi vậy.

      Trương Hinh sắc mặt trắng bệch, Nghê Lạc từ trước chơi ai quá nửa tháng, nhưng trước mắt này sao có thể giỏi như vậy?

      Xem bộ dáng tức giận, trang phục tầm thường, khí chất lại phi phàm như vậy, Trương Hinh cảm thấy vô cùng thất bại. Đây chẳng lẽ là thanh mai trúc mã của Nghê Lạc, đại tiểu thư môn đăng hộ đối.

      dễ gì mới dụ được con cháu nhà giàu vừa có tâm cơ lại dễ gạt Nghê Lạc này, dễ gì mới khiến ta động tâm chút, Trương Hinh vội vàng: “Nghê Lạc, phải là, có người đàn bà nào khác sao?”

      Nghê Lạc mặt đỏ tía tai: “ ta với có quan hệ gì hết!”

      “Nhưng ta vừa ngủ cùng 10 tháng, ta rốt cuộc là ai?”

      Nghê Lạc:.....

      Cậu thiếu niên 19 tuổi cảm thấy xấu hổ khi cùng chị ngôi sao 24 tuổi này rằng: 19 tuổi trước mặt này là chị song sinh của cậu. Cũng cảm thấy xấu hổ khi rằng mười tháng đó là nằm trong bụng mẹ.

      Cậu có cần mặt mũi nữa ?

      xấu hổ chết người đó!

      Sao cái đồ sao chổi này lại đến nhà của cậu chứ?

      “Nghê Lạc, khiến em quá thất vọng rồi”. Trương Hinh ngay lập tức nước mắt như mưa, cầm lấy túi xách, muốn ra ngoài.

      “Hinh nhi!” Nghê Lạc lúc này giống như người đàn ông tốt, muốn đuổi theo người phụ nữ mình .

      Nghê Gia đứng dậy, thêm dầu vào lửa chọc tức Trương Hinh, đổi sang giọng của , dịu dàng :

      “Chị này ơi, trong giới giải trí bao năm như thế rồi, lại còn dụ dỗ bé trai vị thành niên, chị có biết xấu hổ vậy? Em trai Nghê Lạc của tôi vừa phải đạo diễn, càng phải phía đầu tư, cho chị được chỗ tốt gì đâu.”

      Vừa rồi Trương Hinh chỉ là cố tình muốn cho Nghê Lạc đuổi theo ta chạy ra ngoài, còn chạy đâu, con ranh này cũng quản được. Tuy nhiên, câu này của Nghê Gia triệt để thúc đẩy ta rồi. Dù gì ta cũng là ngôi sao có tiếng, con ranh này cũng như thế rồi, ta còn đứng đây , như vậy đúng là quá mất mặt rồi.

      Dù vậy ta vẫn có tia hy vọng rằng, ta phải chịu uất ức như thế, Nghê Lạc nhất định đau lòng đuổi theo ta. Cho nên, ta khiến cho thân ảnh của mình càng thêm quyết đoán mà bi thương rời khỏi.

      Đúng như ta dự đoán, Nghê Lạc càng thêm kiên quyết muốn đuổi theo.

      Chỉ là....

      “Nghê Lạc, cho phép em ”. Giọng của Nghê Gia nũng nịu, suýt chút nữa khiến người khác hóa đá, nghe giống như là lời mắng , là để cho Trương Hinh nghe thấy, nhưng ánh mắt mà nhìn Nghê Lạc, hung ác dị thường.

      Chân nhấc lên, cánh tay gập lại, bám vào cổ , đánh xuống.

      Nghê Lạc: TAT

      Thế là, chàng trai cao 181cm, lại lần nữa mắt mở trừng trừng trừng, ràng chỉ chút nữa thôi là theo đuổi được chị ngôi sao rồi, kết quả, kết quả, giữa đường xuất sát tinh Nghê Gia, kết quả, bị đánh cả người xuống sô pha.

      Nghê Lạc giận điên đến muốn chết luôn, cậu muốn bóp chết Nghê Gia người cậu.

      may là, cậu tại ngay cả cũng được, chỉ có thể nức nở rên rỉ. Bởi vì, Nghê Gia tuy dùng sức lớn, nhưng động tác kèm chặt lại rất đúng chỗ, hai khửu tay thon mảnh tạo hình chữ thập đặt cổ Nghê Lạc, cậu sắp bị giết chết rồi.

      Cậu muốn sống nữa, được chưa? Tại sao người đàn ông cường tráng mạnh mẽ như cậu lại liên tục bị mảnh mai gầy yếu liên tục áp đảo các kiểu vật ngã, đá ngã, ném ngã vậy?

      Mẹ ơi, trái đất nguy hiểm, con muốn về sao hỏa cơ! QAQ!

      Trương Hinh chạy đến bên cửa, Nghê Lạc lại đuổi theo kéo tay ta lại như ta nghĩ trước đó, quay đầu nhìn lại, suýt chút nữa bị tức chết.

      ta vẫn còn chưa đâu, thế mà hai người họ ôm nhau ngã xuống sô pha rồi.

      Đầu của họ dính sát vào nhau, chắc chắn là hôn nồng nhiệt, tay của tên nhóc Nghê Lạc này còn ôm lấy eo của , tên đàn ông này đúng là bạc tình mà! Mà tà váy xẻ của Nghê Gia hoàn toàn được mở ra, lộ ra đôi chân thon dài trắng ngần, nhìn thẳng vào đường cong đôi chân nó kìa, đứa con này là phóng đãng mà.

      Trương Hinh tức giận cắn môi, căm hận rời .

      Đường Tuyên từ bên ngoài vào, nhìn thấy Trương Hinh giận dữ rời khỏi, có chút kỳ lạ, mở cửa nhìn cái, Nghê Lạc lại có thể cùng thân hình bốc lửa nằm sô pha, ôm em ghì, quá nóng bỏng, quá cuồng nhiệt rồi.

      Đường Tuyên nheo mắt, dù chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng, nhưng lấy kinh niệm nhiều năm phong lưu của ta, người phụ nữ này nhất định là báu vật.

      Cái gáy xinh đẹp với nước da trắng ngần, cái eo thon gọn, quyến rũ nhất là đôi chân của , thon dài, trắng trẻo, khiến cho người khác chỉ nhìn thôi là muốn....

      Quan trọng là, người phụ nữ này lại có thể áp đảo thiếu gia hoa tâm Nghê Lạc, quá chủ động rồi, quá táo bạo rồi, Đường Tuyên vuốt cằm, đủ nóng bỏng, đủ kích thích nha!

      Nghê Gia cảm thấy Trương Hinh rồi lại có người đến, quay lại nhìn, là Đường Tuyên.

      Lúc này mới buông lỏng tay. Nghê Lạc mà áp phía dưới bị kìm đến mức mặt đỏ má hồng, ngay lập tức lần nữa được hít thở khí, suýt chút nữa bị ho chết.

      Đường Tuyên vô cùng ngạc nhiên, nhìn cái dáng vẻ này, vừa rồi phải rất nồng nhiệt sao, tại sao giờ nhìn giống như mưu sát vậy?

      Nhưng mà, ai thèm quản có phải mưu sát hay chứ, Đường Tuyên chút quan tâm đến “người em” Gia Lạc của , ánh mắt trực tiếp bay lên mặt Nghê Gia. phải vì Nghê Gia có khuôn mặt như loại hình Tống Nghiên Nhi đẹp đến mức chó cũng phải quay đầu nhìn, cũng phải Nghê Gia giống như Mạc Duẫn Nhi ngây thơ quyến rũ đàn ông ai cũng bị dụ dỗ đến tay.

      Mà bởi, chỉ cần là người phụ nữ hơi đẹp chút, Đường Tuyên nổi lên tâm tư công tử phong lưu.

      Huống chi, Nghê Gia đích thực là người đẹp, thế, lại còn là người đẹp có đôi chân mê người khiến người khác thèm muốn. cho cùng, ba người họ đều rất xinh đẹp, nhưng mà nếu muốn so sánh, đẹp nhất vẫn là Tống Nghiên Nhi, tiếp đó là Nghê Gia, cuối cùng là Mạc Duẫn Nhi.

      Đường Tuyên nhìn chằm chằm Nghê Gia lúc lâu, rất nhanh liền rút ra kết luận, chắc là, này vẫn còn rất đơn thuần, bị Nghê Lạc chơi chán rồi bỏ, cho nên mới chạy đến đây làm loạn. là vừa đáng thương vừa đáng mà, Đường Tuyên thầm nghĩ, vẫn là để cho tôi đến an ủi trái tim tan vỡ của này .

      Nghê Lạc đứng dậy khỏi chiếc sô pha, cậu muốn cãi nhau với Nghê Gia trước mặt Đường Tuyên, cho nên đen mặt, ra ngoài cửa.

      Nghê Gia lúc này, nếu như để cậu chạy mất, như vậy tối nay đến vô ích rồi, vì vậy nhanh chóng chạy đến, nắm chặt lấy tay cậu: “Nghê Lạc, em muốn đâu, về với chị.”

      Nghê Lạc sớm nhịn đến mức chịu nổi rồi.

      Bạn , có đứa em trai nào đến bar trong lúc cùng bạn XX, bị bà chị ruột bắt được lại còn ở bên bình luận?

      Có bà chị nào giả vờ là bạn em trai khiến cho bạn của em trai tức giận chạy mất ?

      Có bà chị nào vật ngã em trai rồi bóp cổ suýt chết, còn khiến cho người khác hiểu lầm là họ thân mật ?

      Mặt mũi của cậu hết lần này đến lần khác mất sạch rồi, được chưa?

      Nhà cậu từ chỗ nào nhảy ra bà chị cao cấp này chứ?

      Nghê Lạc nhìn thấy Nghê Gia vẫn còn nắm chặt lấy mình, giận giữ, đột ngột dùng lực giãy tay ra.

      “Cút”

      Nghê Gia dù sao cũng là con , sức lực bằng cậu, bị cậu giãy ra như thế nên bị đẩy lùi về phía sau, suýt chút nữa ngã, nhưng được Đường Tuyên đằng sau đỡ lấy.

      Đường Tuyên chút nào xấu hổ ôm eo , săn sóc : “Em đừng gấp như thế”.

      Nghê Gia sắc mặt tốt, vui đẩy ra, lại đuổi theo Nghê Lạc: “Nghê Lạc”

      “Này” Đường Tuyên nhìn muốn chạy,liền nắm lấy tay : “Nghê Lạc nó rất lăng nhăng, còn trai đây, lại rất chuyên tình đó.”

      Nghê Gia cũng nhiều câu, nhắm chuẩn vào □của , đá cái!

      “Á!” Đường Tuyên hét thảm tiếng, sắc mặt trắng như sắp chết che lấy vị trí quan trọng, ngã lăn xuống đất.

      Nghê Gia mặt lạnh như sương: “Lần sau còn dám động tay động chân, thiến cậu!”

      xong, chạy đuổi theo Nghê Lạc.

      Nghê Lạc bước nhanh đến bãi đỗ xe, lửa giận hừng hực, , cậu lúc đầu cũng chẳng thích Trương Hinh mấy, nhưng con người Trương Hinh rất tốt, vừa xinh đẹp vừa dịu dàng, lại là ngôi sao hạng hai, cũng được tính như là người phụ nữ có thành công trong nghiệp, quan trọng nhất là, ta mê tít cậu nha!

      Thời gian đó, lúc cậu còn ở chỗ với Liễu Phi Phi, Trương Hinh thích cậu rồi. Liễu Phi Phi và Nghê Lạc như nhau, chân đạp N thuyền, ngoại trừ lên giường, chẳng có chút con nào cả. Khác hẳn với Trương Hinh, thường xuyên nhắn tin săn sóc cậu: nào là hỏi thăm sức khỏe, nhắc nhở về thời tiết, chia sẻ tâm tình các loại.

      Thế tấn công ngọt ngào như vậy, người đàn ông làm sao có thể chống cự được lâu chứ. Cho nên, cậu kết giao với Trương Hinh. , Trương Hinh rất tốt, chuyện gì cũng đều nghe theo cậu, ngay cả cậu bar, ta là nhân vật của công chúng cũng lời nào theo cậu.

      Do đó, Nghê Gia khiến ta tức giận bỏ , Nghê Lạc ngay lúc này chấp nhận được.

      Tất nhiên phải bởi vì cậu rất Trương Hinh, mà là, người con mà bất cứ việc gì cũng nghe theo bạn, đột nhiên nghĩ đến về sau ấy quan tâm đến bạn nữa, là khó chấp nhận mà!

      cần biết thế nào, cậu cũng phải đuổi theo ấy rồi lại sau.

      Chỉ là, chưa được mấy bước, đằng sau vọng lại thanh phiền toái của đứa con đáng chết đó: “Nghê Lạc, em đứng lại cho chị.”

      Nghê Lạc tất nhiên đứng lại!!!

      “Em có tin chị đá em ?”

      Cậu tất nhiên tin!!!
      minhminhlequỳnhpinky thích bài này.

    3. pisces_3943

      pisces_3943 Active Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      108
      Chương 12:

      Dịch: pisces_3943



      chưa được mấy bước, đằng sau vọng lại thanh phiền toái của đứa con đáng chết đó: “Nghê Lạc, em đứng lại cho chị.”

      Nghê Lạc tất nhiên đứng lại!!!

      “Em có tin chị đá em ?”

      Cậu tất nhiên tin!!!

      Bước chân của Nghê Lạc phản ứng có điều kiện chậm lại, chậm dần, do dự ngập ngừng, chần chừ lưỡng lự, vô cùng khó khăn, vô cùng chán nản, cuối cùng vẫn là dừng lại.

      Trong bãi đỗ xe có camera, cậu cũng muốn mất mặt trong bar đâu.

      Mẹ nó, ngày mai cậu phải đăng ký học võ thuật Trung hoa được ? Taekwondo Karate Triệt quyền đạo đều nỗ lực tập luyện, nhất định phải đánh bại được .

      Nghê Gia đến đứng trước mặt cậu, ngẩng đầu nhìn cậu: “Chị cho phép em tìm Trương Hinh”.

      “Nghê Gia, quậy đủ chưa?” . Sắc mặt Nghê Lạc đen lại như muốn đánh người, “Tôi với ai lên giường cũng muốn quản sao?”

      “Trương Hinh ta phải là người tốt.”

      “Tốt hơn !” Nghê Lạc căm hận nhìn : “ có thể cướp tài sản của tôi, nhưng Trương Hinh ấy biết rằng tôi bắt đầu từ hôm nay còn tiền nữa, vẫn nguyện ý ở bên cạnh tôi, còn an ủi tôi nữa.”

      Nghê Gia còn gì để , não thằng ranh này có bị nước vào vậy? Mày mày có tiền, mọi người tin chắc? Cái loại lừa bịp nhoi này cũng khiến mày cảm động được, đúng là đầu để mọc cây mà!

      Nghê Lạc nhìn thấy Nghê Gia nghẹn lời, nghĩ rằng khiến tức giận rồi, cho nên càng thêm hả hê : “ thích tôi ở bên ấy, vậy tôi càng phải ở bên ấy!”

      Xong rồi, tâm lý phản nghịch rồi!

      Nghê Gia nghiến răng: “Trương Hinh, ta thích em, ta chỉ thích tiền của em thôi. Kể cả bây giờ em có có tiền nữa, ta cũng biết rằng em sau này nhất định thừa kế Hoa thị. Em cho rằng ta có động cơ, đơn thuần sao?”

      Nghê Lạc nhướng mày: “Nghê Gia, thể tự nhìn vào gương mình mà biết xấu hổ đánh giá người khác, tôi bây giờ phát ra rằng, người mưu mô nhất, đơn thuần nhất, chính là đó!”

      Nghê Gia chế giễu lại: “Đúng vậy, chị có trù tính xấu đó, nhưng chị ít nhất làm hại em, giống từng đứa con ở bên cạnh em, hết đứa này đến đứa khác lòng dạ còn sâu hơn đáy biển, còn giả bộ là hoa sen trắng, khó mà đề phòng được. Nếu phải số phận của chị về sau gắn liền chỗ với em, nếu phải sợ em làm Hoa thị phá sản, em có bị họ lừa đến mức xu dính túi chị cũng cóc thèm quan tâm đâu!”

      Nghê Lạc giận dữ: “Theo như , tôi chẳng có gì hấp dẫn được phụ nữ. Người nào thích tôi, đều là nhìn vào tiền của tôi, nhìn vào thân phận của tôi mà đến ?”

      Nghê Gia biểu tình ngạc nhiên nhìn cậu: “Nếu em cho là vì gì, cái loại công tử hư hỏng lăng nhăng vô dụng như em, lấy cái gì khiến cho phụ nữ phải tranh cướp chứ?”

      Nghê Lạc nhắm chặt mắt, khuôn mặt đẹp trai biến dạng nhiều lần, mẹ nó chứ, sức hấp dẫn của bản thân bị phủ định như thế, đúng là nhục nhã lớn nhất của đàn ông mà!

      Nhưng lời đả kích cậu của Nghê Gia vẫn chưa hết, lại còn lấy ra dẫn chứng thực tế: “Ví dụ như Liễu Phi Phi ý, nếu phải bởi bộ phim đó, Hoa thị là công ty chi tiền đầu tư, ta ở cùng em chắc? Còn giờ sao, em xem , người ta lại lấy lòng người khác rồi. Đúng là đối với em, muốn chết ha!”

      Lông mày của Nghê Lạc giật giật vài cái: “ chọc ngoáy đủ chưa? Đây là trò đùa của đấy à?”

      phải! Chị chỉ muốn là, Nghê Lạc, em cũng nên trưởng thành rồi.” Nghê Gia nhìn vào ánh mắt tức giận của cậu, nhàng mà nghiêm khắc .

      “Em cũng nên suy nghĩ nhiều hơn đến nhà họ Nghê và Hoa thị, em là người đàn ông duy nhất trong gia tộc của chúng ta. Hoa thị về sau toàn bộ đều dựa vào em. Hơn nữa, kể cả coi như em có hứng thú với việc của Hoa thị, cũng xin em ít nhất hãy trở thành người đàn ông đường hoàng, có thể ở ngoài duy trì hình tượng gia tộc của chúng ta. Mà phải cái dạng như nay!”

      Nghê Lạc đứng hình, những lời thế này, từ trước đến giờ chưa người nào với cậu, cậu cũng chưa từng nghĩ đến phương diện này. Nghê Gia luôn làm trái ý cậu, cậu cảm thấy bất mãn, cũng rất chán ghét, biết vì sao, lời này lại khiến cậu cảm thấy mặt có chút nóng.

      Trong lòng bất ngờ thấy hơi hổ thẹn mà cậu chưa bao giờ cảm nhận qua.

      Nghê Gia nhìn em trai mặt hơi hơi đỏ lên, chờ cậu trả lời, Nghê Lạc nhấc chân, quay lưng chạy : “Tôi tìm Trương Hinh”.

      Nghê Gia dường như muốn đánh người. Thằng nhóc chết tiệt này, đúng là cứng đầu mà.

      “Nghê Lạc, chúng ta đánh cuộc .” Nghê Gia còn cách nào, nhìn theo bóng lưng của cậu, hét lên câu.

      Sau đó, Nghê Lạc dừng lại: “Cái gì?”

      “Chị cá là, nếu em chủ động liên hệ với Trương Hinh, tìm ta, nhận điện thoại của ta, trả lời tin nhắn, trong vòng 1 tháng, ta nhất định chủ động tìm đến em, hoặc là nháo ra chuyện lớn. Ví dụ như: video cảnh nóng tống tiền các loại.”

      Nghê Gia cong môi, : “Đến lúc đó em thấy được, ta phải là người xinh đẹp thuần khiết mà em tưởng.”

      Đời trước, nhân vật Trương Hinh này cũng nháo ra hồi phong ba lớn đó thôi. Chẳng qua là, phụ nữ của Nghê Lạc rất nhiều, nhất thời Nghê Gia thể nhớ ra là ai.

      Mà lúc này, nắm chắc mười phần.

      Nghê Lạc quay người lại, ánh sáng màu trắng dưới hầm khiến cho bóng dáng của cậu trở nên đặc biệt cao lớn, cậu nhìn : “ ghét ấy đến thế sao?”

      phải là vấn đề ghét hay , mà là ta vốn dĩ phải là người tốt.” Nghê Gia tự tin cười: “Trực giác của phụ nữ, thể coi thường đâu.”

      “Thắng được gì?”

      Quả nhiên thứ cậu quan tâm nhất chính là đây, vừa rồi bảo vệ Trương Hinh, đa phần là muốn chạy trốn khỏi Nghê Gia rồi.

      “Nếu như em thua, em về sau phải ngoan ngoãn nghe lời chị, chăm chỉ học, học tốt quản lý; còn nếu chị thua, chị nghe lời em, trả lại hết những gì mà chị lấy của em như : tiền, nhà, xe, cổ phiếu, 1 xu cũng trả lại em.” Kết thúc, còn thêm câu: “Đúng rồi, viên kim cương đó chị trả lại được.”

      Nghê Gia cần suy nghĩ: “Được.”

      Nghê gia vừa lòng gật đầu, bổ sung thêm: “ Đương nhiên, được phép gian lận.”

      Nghê Lạc nhìn cái xem thường, ý chính là, lại dám tin tưởng nhân cách của tôi. Nhưng Nghê Gia lại cho rằng, nhân cách của cậu chẳng đáng xu, vẫn phải dùng cái gì trói buộc vẫn là tốt nhất.

      được phép lén lút liên hệ với Trương Hinh, nếu , cả đời này em cương được.”

      Biểu cảm của Nghê Lạc dễ gì mới bình tĩnh lại được, nghe xong câu này của , mặt cắt còn giọt máu, chị này đừng có độc miệng như thế được ? Tôi mặc dù cũng thường lời thô tục với bạn bè, nhưng là chị ruột tôi đó. Tôi chịu được đâu, hiểu vậy?

      Cậu ghét bỏ nhìn cái: “Còn sao? Nếu mua chuộc Trương Hinh sao?”

      Nghê Gia nhún nhún vai, thản nhiên : “Chị mà mua chuộc Trương Hinh, chị cả đời này đều cao trào được!”

      Sau khi về nhà, Nghê Gia kể lại việc xảy ra trong bữa tiệc.

      Bà nội yên lặng nghe xong, tỏ ý kiến gì mà cười: “Con nhóc này, bà ràng bảo cháu viết 150 triệu, cháu lại dám sửa thành 250 triệu. Nhà họ Việt lần này, bị cháu hố chết rồi.”

      Nghê Gia cười dí dỏm: “Như vậy mới khiến cho mọi người biết rằng, đồ vật ở nhà họ Nghê quý như thế nào chứ ạ.”

      “Hơn nữa, viên kim cương đó còn là do người nhà họ Nghê lấy mạng đổi được.” Giọng của dần thấp xuống, có chút đau thương: “Đồ vật dù có quý chăng nữa, cũng thể so được với bình an của người thân.”

      Hơi ngạc nhiên chút, ngờ rằng đứa cháu này lại ra lời như vậy, nhưng dù sao bà cũng phải là người dễ dàng bị cảm động, ngay sau đó liền bình tĩnh nhàng chuyển chủ đề: “Cháu làm như vậy, cũng tốt! Cũng khiến cho ông già nhà họ Việt, nhìn được dũng khí của con nhóc là cháu.”

      Nghê Gia : “Dạ?”

      Cũng giải thích, mà hỏi: “Cháu có nhìn thấy đứa cháu trai của ông Việt ?”

      “Bà , Việt Trạch ạ?”

      Gật gật đầu: “Cháu thấy, nó thế nào?”

      Nghê Gia mặt đỏ lên, xấu hổ : “Bà gì thế ạ?”

      nhịn được cười lên: “Bà là hỏi cháu, cháu thấy nó là người như thế nào, cũng hỏi cháu có tình cảm gì với nó ? Sao cháu lại căng thẳng thế?”

      Nghê Gia bối rối, mặt càng đỏ, vội vàng lấy tay quạt, ai bảo lúc trước và bà cùng thảo luận đến việc liên hôn chứ, chẳng may hiểu lầm cũng phải là có nguyên do, được hả!

      Cuối cùng, Nghê Gia bình tĩnh lại, đâu ra đấy: “ thể là tốt hay xấu, nhưng lại cảm thấy ấy là người rất lạnh lùng.”

      Bà nội cười, đầy thâm ý : “Nếu muốn che giấu, tất nhiên phải để người khác nhìn ra mới tốt. Trong thương trường, nếu như gặp phải đối thủ như vậy, là điều đáng sợ nhất!”

      Nghê Gia cảm thấy có gì là đúng, gật đầu: “Vậy cần làm đối thủ của ấy, làm đồng minh là được mà.”

      Trong ánh mắt lóe bà nội lóe lên tia sáng, lại biết được lời vừa rồi của Nghê Gia có ý nghĩa gì khác , cho nên cũng thêm nữa, mà bàn sang chủ đề khác:

      “Cháu với cụ Việt, 13 tháng, nhà chúng ta cố gắng thay đổi Hoa thị, nghe được lời này, bà cảm thấy rất vui mừng. Cháu có lòng tin chứ!”

      “Có ạ” Nghê Gia kiên định gật đầu, lại :

      “Cụ Việt chỉ ra rất nhiều vấn đề tồn tại ở Hoa thị, cháu cũng biết điều đó, nhưng cháu lại hiểu lắm, cũng chắc quản lý tốt được. Cho nên giờ cháu chỉ có thể dựa vào những gì cháu hiểu để giải quyết.”

      Tiếp đó, qua về cách của mình: “Năng lực sản xuất đủ, mua dây chuyền sản xuất; tiền vốn ít, vậy phải nghĩ cách tìm ngân hàng hoặc nguồn tài trợ cho vay; người giỏi mất, vậy phải cải thiện phúc lợi và môi trường phát triển, thuận tiện lôi kéo thêm càng nhiều người giỏi tay nghề cao. Cháu tại chỉ có thể nghĩ được như vậy. Nhưng mà” cúi đầu: “nghĩ đơn giản như thế, nhưng mà khi bắt đầu làm, nhất định xảy ra rất nhiều vấn đề.”

      Liên tục gật đầu nghe, rồi thở dài: “Những việc “đơn giản” mà cháu , hoàn toàn là những vấn đề trọng tâm của Hoa thị. Cháu có thể nghĩ được như thế, bà rất vui. Cháu đừng sợ, có vấn đề gì thắc mắc , cứ đến hỏi bà.”

      Nghê Gia lúc này mới yên tâm cười, cuối cùng, thở dài tiếng: “ hy vọng cái thằng nhóc Nghê Lạc chết tiệt có thể nhanh chóng hiểu chuyện. Như vậy, cháu còn phải làm những chuyện này rồi.”

      Nhắc đến Nghê Lạc, khuôn mặt bà nội lên chút vui mừng, : “Bà vừa nhìn thấy cháu mang nó về nhà, nó từ trước tới giờ chưa từng về nhà trước 12h đâu. Đây khởi đầu tốt mà”.

      Nghê Gia gật đầu, rất có tinh thần: “Đợi mấy ngày này cháu xử lý chút những việc trong phạm vi cháu có thể làm được, liệt kê ra cho bà xem, được thông qua, là cháu có thể yên tâm mạnh dạn tiếp tục làm ạ.” rồi, còn khoa trương làm bộ dạng người cách mạng thời đại luôn tiến lên phía trước.

      Bị chọc cười, bà nội vỗ vỗ đầu , : “Tốt lắm, bà rất mong đợi. Đúng rồi, ngày cuối tuần, cháu nhớ ra ngoài nhiều chút.”
      quỳnhpinky1012 thích bài này.

    4. pisces_3943

      pisces_3943 Active Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      108
      Chương 13:

      Dịch: pisces_3943

      Ngày thứ 2, bảy giờ sáng.

      Nghê Gia đánh răng rửa mặt, thu dọn đồ đạc, chuẩn bị học, nhìn thấy cửa phòng của Nghê Lạc vẫn còn đóng.

      Nghê Gia hỏi Trương Lan: “Mẹ ơi, Nghê Lạc dậy chưa ạ?”

      “Chưa đâu, hôm qua buổi tối nó chơi game suốt đêm đến sáng mới ngủ mà.”

      “Nhưng phải hôm nay nó phải học sao ạ?”

      “Bỏ , nó cũng mệt rồi, mà cũng chỉ có mấy tiết học thôi, hay cũng chẳng sao.”


      Nghê Gia nên lời: “... sao mẹ lại có thể như thế.”

      “Con gọi nó dậy” Nghê Gia xoay người vào phòng của Nghê Lạc.


      Trương Lan ngăn lại, nhìn theo bóng của Nghê Gia, biết rằng nghe thấy, giọng ngày càng : “Đừng nữa, mẹ vừa gọi nó rồi, nó bực tức lắm đấy...”

      Trương Lan cầm cốc trà, nhàn nhã uống ly trà sữa.

      Bảy phút sau, trong phòng Nghê Lạc vang lên tiếng thét chói tai:

      “A!!!!!!!!!!!!!!!”


      Trương Lan trượt tay, chiếc cốc lăn xuống, trà sữa trong cốc đổ hết ra bàn. Tim Trương Lan nhảy lên cái, vội vàng chạy đến xem xảy ra chuyện gì.

      Còn chưa bước vào cửa, thấy Nghê Gia ra ngoài, mỉm cười : “Mẹ, sao đâu, nó dậy rồi.” xong, chân phải người nào đó nâng lên , thong thả xoay xoay mắt cá chân của mình.

      Trương Lan tin được, trong nhà mình có người gọi được Nghê Gia thức dậy sao?

      Trương Lan hấp tấp chạy vào nhìn, đứa con trai quý chỉ mặc độc chiếc quần con ôm cái chân nằm lăn sàn, cả căn phòng tràn ngập tiếng là hét của cậu.

      Trương Lan mắt trợn tròn, chính là Nghê Gia ở vẫn còn ở bên ngoài nhàng nhắc nhở: “Nghê Lạc, mười lăm phút nha.”


      Mười lăm phút sau....

      Nghê Lạc sửa soạn xong, Nghê Lạc miệng ngậm cái bánh mì ngồi bàn ăn ngủ gà ngủ gật.

      Trương Lan trừng mắt nhìn Nghê Gia cái: “Con cũng là, nó muốn ngủ ....”

      “Mẹ, chúng con học đây.” Nghê Gia trực tiếp kéo Nghê Lạc đứng dậy.

      Nghê Lạc ngáp lên ngáp xuống, bực mình đẩy cái: “Hôm nay tôi nghỉ, học.”

      “Nghỉ cái đầu mày ý!”. Nghê Gia lập tức nhảy lên, lấy tay nắm cổ cậu, chỉ cái, Nghê Lạc bị kéo xuống bằng với Nghê Gia mang giày đế bằng, từ 1m81 còn 1m68.

      Đầu của cậu bị cánh tay thanh mảnh của kìm chặt, thể động đậy, cả người cong giống như con tôm khô, bị kéo .

      “Nghê Gia, buông tay ra.” Cái cổ bị kẹp chặt, hơi thở ổn đinh, tức giận lên tiếng.

      Nghê Gia ôm cậu, kèm chặt cái cổ: “Lên xe rồi chị buông.”

      Nghê Lạc đành phải bị Nghê Gia kéo như vậy lên xe.

      Vừa được giải thoát, Nghê Lạc nổ tung: “Nghê Gia, đừng cho rằng dùng vũ lực là giải quyết được vấn đề. Tôi kể cả có coi như có đến trường , chẳng lẽ ngày 10 tiếng đều ở bên cạnh tôi sao?”

      Nghê Gia nhìn phong cảnh di động bên ngoài cửa sổ, lên tiếng, giờ vẫn chưa nên với cậu, nộp đơn xin chuyển Nghê Lạc đến lớp thực nghiệm quân , với hình thức quả lý quân đội, đến lúc đó, trốn học cũng phải là muốn trốn là được nha!

      Tin tức đập nát tinh thần này, vẫn là để đợi lúc nó sau khi đến trường, tự mình biết tốt hơn .

      Nghê Gia thay đổi đề tài, nhàng dỗ dành: “Nghê Lạc, lần trước tụi mình ở bãi đỗ xe trong quán bar chẳng phải là ước hẹn rồi sao, em phải học tử tế còn gì!”

      Nghê Lạc khinh thường nhìn : “ cho rằng tôi là thằng đần à? Thời hạn đánh cược vẫn chưa hết, vẫn chưa thắng đâu.”

      Nghê Gia: .....

      Xem ra, thể xem nó là đứa trẻ có IQ bằng 0 rồi.

      Đến trường, Nghê Lạc xuống xe rồi đập mạnh cánh cửa.

      Nghê Gia xem xét đến bạn học xung quanh rất nhiều, lại nghĩ đến mình làm chuyện xấu sau lưng cậu, cho nên, cố nhịn xuống mong muốn đá cậu ngã lăn ra đất.

      chỉ như vậy, còn cười nịnh nọt: “Nghê Lạc, học vui vẻ nhé!”

      Nghê Lạc bị nụ cười này của kích động đến mức khuôn mặt biến dạng mấy lần, mang theo cái túi vai, nhanh như chớp chạy .

      Nghê Lạc nhìn theo hình bóng tràn đầy sức sống của cậu, chạy xa tiêu sái, thở dài hơi, quay người đến trường của mình.

      Học viện Nghệ Thuật Vị Ương mà Nghê Gia học và trường học quân của Nghê Lạc rất gần nhau, cổng sau của trường học chỉ cách nhau cái ngõ , thư viện của hai trường liền kề nhau, chia là khu đông và khu tây.

      Cũng bởi vì nguyên nhân này, những người đẹp của trường Nghệ Thuật đặc biệt thích học tập, ngày nào cũng chạy đến thư viện học lịch sử Trung Quốc, ai cũng đều trang điểm xinh đẹp, giống như thử vai vậy, kết quả là đọc sách hay tán bạn trai, ai mà biết được.

      Lúc Nghê Gia qua sạp báo chí, vô tình, nhìn thấy tên của mình: “Phòng vé Bí 3 ngày thu về 200 triệu, Tần Cảnh -Nghê Gia trường Vị Ương tạo nên bộ phim đồng thoại khoa học viễn tưởng về tình ”.

      cho cùng, Nghê gia và Tần Cảnh từng hợp tác vài lần, Bộ phim “ gian bí mật của chúng ta” mới được chiếu cuối tuần trước là do Nghê Gia viết.

      Ngày hôm qua dạo phố, lúc nhìn thấy poster phim ghi tên biên kịch là “Nghê Gia”, cảm thấy rất ngạc nhiên, vốn có nhiều ấn tượng lắm.

      Bộ phim kể về người con trai và người con quen biết nhau, xuyên đến thế giới khác, từ đối thủ trở thành người , cuối cùng quay trở lại thế giới thực, sống bên nhau hạnh phúc.

      Tình tiết và đối thoại đều rất thú vị.

      Sau khi Nghê Gia đọc xong, vô cùng chấn động, ngờ rằng, bộ phim khoa học viễn tưởng về tình qua phòng vé và dư luận đạt đến tầm cao như vậy, càng thể nghĩ rằng, bản thân mình lại có thể viết được tác phẩm vừa bi vừa hài lại lay động lòng người đến thế.

      Chẳng qua đời trước, bất ngờ xảy ra vấn đề về thân phận khiến cho Nghê Gia triệt để mất phương hướng, vứt cái tài năng biên kịch này.

      Mua tờ báo này, ánh mắt lại rơi xuống quyển tạp trí khác, trang bìa là “chị em tốt” Tống Nghiên Nhi và Mạc Duẫn Nhi, tiêu đề mặt báo ghi: “hai tiểu thư nhà họ Tống cùng nhau diễn bộ phim tình lay động lòng người: “Em của thiên đường.””

      Nghê Gia cười nhạo, năng lực thích ứng của phương tiện truyền thông mạnh, Mạc Duẫn hi cũng có thể coi là tiểu thư nhà họ Tống sao? Với cả, tiêu đề này cũng có vấn đề quá ? Nghe giống như phim đồng tính nữ ý.

      “Em của thiên đường”, Nghê Gia xem qua poster, Nam chính là diễn viên nổi tiếng Giang Tinh Vũ, hai nữ chính là diễn viên mới Tống Nghiên Nhi và Mạc Duẫn Nhi đảm nhiệm. xem qua giới thiệu, phim về lúc trưởng thành của thanh mai trúc mã nam hai nữ, nam chính và nữ trong đó nhau, nhưng đấy lại mắc bệnh nan y, vì vậy giao phó cho bạn thân phải chăm sóc tốt cho bạn trai mình.

      Sau đó, người bạn trai và bạn thân ở bên nhau, chỉ là nam chính luôn nhớ về người bạn cũ ở thiên đường của mình, lại, lại tiếc thương bạn tại, mà bạn thân đó, vừa người bạn trai, luôn tưởng nhớ đến bạn tốt của mình.

      Kết cục, nam chính lần qua đường, nhìn thấy hoa cúc mà bạn thích, liền chạy đến muốn mua, bị xe đâm chết.

      Nghê Gia cảm thấy nên lời, chỉ muốn hỏi biên kịch câu: rốt cuộc muốn lên điều gì vậy?

      Bước vào lớp học, cả phòng vốn ồn ào náo động bỗng chốc lặng im vài giây, Lúc những người như Diêu Phỉ nhìn thấy , dè dặt rất nhiều. Còn ánh mắt của những người bạn học khác, có đố kị, có ghen ghét, ngưỡng mộ hoặc hữu nghị, đều nhắm mắt làm ngơ, tìm chỗ ở hàng đầu tiên ngồi xuống.

      Môn học này là môn viết tiểu thuyết, vẫn cần phải ghi chép nhiều chút, học mới tốt được.

      Vừa ngồi xuống, có cuộc điện thoại gọi đến, là Nghê Lạc.

      Vừa mở ra nghe là tiếng hét đặc trưng của cậu: “Nghê Gia, lại tính kế tôi! Đưa tôi đến cái nơi như ngục tù thế này, có biết lỗi hả? muốn chết đúng ?”

      Nghê Gia ngồi trong lớp học, gương mặt tươi cười: “Ừ, được rồi, tạm biệt.”

      Quản lý theo hình thức khép kín, được sử dụng thông tin liên lạc, Nghê Lạc, người muốn chết là em có.

      Tắt máy, để điện thoại ở chế độ im lặng.

      Chưa được vài phút, có vài bạn nữ chạy đến, nhốn nháo hỏi: “Nghê Gia, hôm qua mình xem “ gian bí mật rồi”, từ lời thoại đến tình tiết, vừa hài hước vừa sâu sắc! Bạn là giỏi!”

      “Đúng vậy, phòng vé tốt như vậy, về sau nhất định có n thưởng đó!”

      “Nhưng mà bạn bây giờ là đại tiểu thư rồi, cũng thiếu tiền, tiền đấy cũng như là chút tiền lẻ thôi nhỉ?”

      Lấy tâm tình của Nghê Gia 29 tuổi đánh giá , những bạn nữ này nhiều chuyện mà. Nhưng, tại là sinh viên năm hai, mà mấy bạn nữ này trong lớp tính cách tương đối tốt, giống kẻ tâm trí bất thường như Diêu Phỉ. Cho nên Nghê Gia khá thân thiện trả lời đủ loại vấn đề của họ, thuận tiện giới thiệu mấy quyển sách hay để nâng cao khả năng ngôn ngữ.

      Trong lúc này, Nghê Gia rất vui vẻ, cười cười .

      San San cảm thán: “ ngưỡng mộ mà, kịch bản của bọn mình giờ cũng chưa được đạo diễn nào nhìn trúng, buồn chết được!”

      Nghê Gia an ủi: “Mới năm hai mà, cứ từ từ rồi đến, mình cũng chỉ là may mắn mà thôi.”

      Đúng là như vậy, người đạo diễn bình thường bao giờ tìm đến kịch bản của sinh viên năm hai viết, cho cùng, chuyển vào nhà họ Nghê gần được nửa năm, chưa bao giờ nghĩ đến việc viết kịch bản, mà hết sáng đến tối nghĩ cách làm thế nào để người nhà vui vẻ, làm cách nào để mọi người ghét Mạc Duẫn Nhi, làm sao để phát tiết hết vui của mình. đáng sợ mà.

      Nghê Gia mở quyển sách, lặng lẽ nghĩ, đời này, mình nhất định từ bỏ ước mơ, vì bọn họ mà từ bỏ ước mơ, đáng giá!

      Nghiêm túc nghe hết tiết học, tiếng chuông báo kết thúc vang lên, màn hình điện thoại sáng lên, là Từ Hiền.

      Dây chuyền sản xuất công nghệ cao của hoa thị cần được mở rộng, tại thiếu những trang thiết bị sản xuất.

      Hoa thị trước đây luôn trực tiếp hợp tác với công ty chế tạo trang thiết bị của nước Đức, ủy thác cho công ty đó tiến hành chế tạo trang thiết bị cho Hoa thị. Nhưng hạn hợp đồng của Hoa thị và công ty đó chỉ có 10 năm, mà giờ vừa đúng lúc hết hạn. Chỉ là, Nghê Gia lại phát , dây chuyền máy móc thiết bị sản xuất mà công ty đó cung cấp cho Hoa thị trong 10 năm này, năm ngoái có 5 cái, vì giao quá thời gian chuyển giao mà bị trả lại.

      Lúc Nghê Gia xem lại bản ghi chép, cảm thấy rất kỳ lạ, thời gian chuyển giao của loại hình máy móc đại hóa lớn này là do đơn vị đặt ra, lấy thiết bị trước đây, chuyên gia nước Đức mất 2 đến 3 năm, năm ngoái lại biết vì sao thời gian lại gấp như vậy, giống như là Hoa thị bội ước vậy.

      Nghê Gia lúc này tạm thời có tâm tư tìm hiểu những chuyện này, cho cùng, việc quan trọng nhất bây giờ là làm sao để cứu vãn.

      Chế tạo dây chuyền sản xuất và thiết bị cần đến ít nhất là năm. Hoa thị thể chờ được đến lúc đấy, cho nên Nghê Gia để Từ Hiền liên hệ với công ty với công ty bên đó, rằng Hoa thị đồng ý mua lại với giá gốc.

      Nhưng bây giờ, Từ Hiền lại gọi điện thoại đến rằng, cái công ty đó bị mua lại rồi. Mà cong ty mua lại đó lại là công ty Sith, chịu quản lý của nguồn năng lượng Trung Hoa.

      Sau khi báo lại tình hình, Từ Hiền thêm câu: “Người quản lý Sith là Việt Trạch, cho nên....”

      Cho nên có thể mua được 5 dây chuyền sản xuất kia , là phải xem ý của Việt Trạch.

      Nghê Gia nhớ đến gương mặt lạnh lùng thờ ơ của Việt Trạch, đột nhiên cảm thấy nặng nề.

      Binh đến tướng ngăn, nước lên đập chặn, kết quả dù có xấu có thể thế nào? Đời này chỉ cần đưa Nghê Lạc và Hoa thị vào con đường đúng đắn, muốn làm cái gì, đều thẳng tiến lùi.

      Nhưng đứng trước người như Việt Trạch, là khó mà.

      Nghê Gia nghĩ rồi, nếu thích rượu vang, tặng cho ta chai rượu lâu đời nhất; nếu thích sưu tầm xe, lấy những bảo bối của Nghê Lạc tặng cho , nếu thích người đẹp, đóng gói học muội, học tỉ khoa người mẫu dâng cho ta.

      Nhưng Từ Hiền lại là, tra được sở thích của ta.

      Nghê Gia 囧 rồi! , vậy ít nhất vẫn phải tìm xem ta ở đâu ý, đành phải đường vòng vậy, lấy tính lấy lý ra đả động ta, nhưng vẫn là có kết quả.

      Từ Hiền : Nhìn thấy ta còn khó hơn nhìn thấy cụ Việt.

      Lúc Nghê Gia còn cách nào, bỗng nghĩ đến việc hỏi Tần Cảnh, bọn họ là họ hàng, nhất định là có số điện thoại. Nhưng còn chưa kịp hỏi, Tần Cảnh lại hỏi chiều thứ 6 có cưỡi ngựa , rằng nên biết nhiều người chút.

      Nghe xong, giống như là Tần Cảnh muốn giúp hòa nhập vào cái xã hội thượng lưu này, Nghê Gia tất nhiê là đồng ý.

      Lần cưỡi ngựa này là do Trữ Cẩm Niên tổ chức, Nghê Gia nghĩ, có thể là gặp được Việt Trạch, chỉ là, lúc đến chỗ cưỡi ngựa, có chút bất ngờ.

      Mạc Duẫn Nhi chạy tới đây làm gì vậy?
      minhminhle1012 thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.