Nhật kí trưởng thành của Nữ Oa _ Lăng Vũ Thủy Tụ

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. fumeina

      fumeina Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      47
      Nhật kí trưởng thành của Nữ Oa

      [​IMG]
      Tác giả: Lăng Vũ Thủy Tụ
      Thể loại: đại, huyền huyễn, hài, sủng,...
      Số chương: chưa , vừa đọc vừa edit (nhưng có thể khẳng định...nó dài khủng khiếp...)
      Nguồn: wattpad
      Edit+beta: it's me~~fumeina


      Giới thiệu:
      Bạn muốn tìm ai? Long Vương?

      A! Hôm nay siêu thị giảm giá, tranh mua...

      Nhị Lang Thần?

      Nghe hôm nay có tiệc xem mắt, dám , mẹ già lại liền khóc hai nháo ba thắt cổ cho xem.

      Thái Thượng Lão Quân?

      Của hàng bán đan dược của bị niêm phong, người xíu chút nữa bị tóm vào cục cảnh sát, trước mắt tạm thời trốn tránh đầu sóng ngọn gió.

      Bạn hỏi tôi là ai sao?! A! Tôi là Nữ Oa.

      banglangtrang123, 1012, quỳnhpinky3 others thích bài này.

    2. fumeina

      fumeina Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      47
      Chương 0:

      Trước 20 tuổi, Phong Tiểu Tiểu luôn nghĩ mình là con người bình thường, nhưng 20 tuổi trở về sau, hiểu biết này bị phủ nhận. Cái tay chỉ đạo đằng sau màn cho biết mọi chuyện, là người đàn ông nhận nuôi kia và luôn bắt gọi là thầy thay vì ba ba.

      Phong Tiểu Tiểu cũng hề tình nguyện vô cớ mà nhiều ra vị ba ba, chuyện này phải xuất phát từ vấn đề tôn trọng người cha ruột... , Phong Tiểu Tiểu là nhi, đối với khái niệm cha mẹ cũng quá ràng và cần thiết. Càng thể vì vị người qua đường Giáp, chưa từng gặp mặt, biết tròn méo mà thủ vững cái xưng hô ý nghĩa.

      Tuy rằng ăn cơm thiên hạ mà lớn lên, phiêu bạc giữa các nhà hàng xóm láng giềng, nhưng cũng phải loại người máu lạnh vô tình đến mức biết khao khát nửa điểm tình thân. Mà , sở dĩ có ý nhận cha này là có nguyên nhân...

      Đúng vậy, nguyên nhân này có lẽ mọi người nhận ra----- ăn cơm thiên hạ mà lớn!!

      Vì sao người đàn ông kia nhận nuôi Tiểu Tiểu, vậy mà lại để cho kiếm ăn ở nhà người ta?! Cái này cũng có nguyên nhân, nghe ông ta là nhà thám hiểm.

      Nhà thám hiểm có thể được xem như nghề chuyên nghiệp được ? Này rất khó , có ít người là xuất phát từ sở thích đơn thuần, có người lại được tổ chức hoặc tập đoàn thuê, cũng có những người chuyên khiêu chiến những nơi địa hình hiểm trở, còn có loại khác như vận động viên chẳng hạn.

      Phong Tiểu Tiểu biết chính xác thầy nhà mình là loại nào, nhưng có hai điểm khẳng định được, đầu tiên, nhà thám hiểm có khả năng dừng lại ở nơi lâu, cho nên đây cũng là nguyên nhân ông ta nhận nhưng tư mình nuôi nấng . Mà vì thất thường như thế, Phong Tiểu Tiểu cũng chẳng thể có cách nào liên lạc được với đối phương. chừng vừa lúc này, ông ta nằm bãi biển DuBai tắm nắng, ngay sau đó liền bay đến Nam Cực xem chim cánh cụt.

      Tiếp theo, thầy của có tiền, rất nhiều tiền, cực kì nhiều tiền...Chưa đến mỗi tháng gởi cho gia đình mà Phong Tiểu Tiểu ở nhờ khoản sinh hoạt phí, mà cứ cách vài đoạn thời gian lại thần bí xuất , sau đó lâu, lại nhanh chóng dùng các loại kĩ năng lão luyện biến mất. Mấy chuyện này, từng chuyện đều ông ta là lão bại gia có thực ngoài đời.

      Trước 20 tuổi, Phong Tiểu Tiểu luôn rối răm chuyện, chính là người đàn ông như vậy, sao có thể đột nhiên nhiệt huyết dâng trào nhận nuôi chính mình, còn là đứa ?

      Ngày sinh nhật 20 tuổi hôm đó, Phong Tiểu Tiểu mới nhận ra---- con bệnh thần kinh!!

      "Con 20 rồi, cũng đến lúc biết được " Người đàn ông vốn tuổi , lại thoạt nhìn chỉ như ba mươi bình tĩnh .

      Phong Tiểu Tiểu liếc mắt nhìn chiếc bánh cắm nến bàn:"Có thể để con thổi nến trước được ? nhanh cháy hết mất"

      "Mấy vấn đề này trọng yếu"

      Người đàn ông nghiêm túc nhìn Phong Tiểu Tiểu :"Chuyện ta sắp đây liên quan đến toàn thế giới"

      "..."

      Phong Tiểu Tiểu cũng nghiêm túc nhìn ông ta:"Con cảm thấy chuyện này cũng rất trọng yếu, nếu sáp nến rơi xuống, bánh ngọt ăn ngon, bây giờ hơn nửa đêm, con muốn phải đến nhà quả phụ trong thời kì mãn kinh ở phố bên cạnh gõ cửa khiêu chiến vì cái bánh ngọt"

      Người đàn ông gật đầu:"Tâm trạng của con ta có thể hiểu được, bởi con còn biết chính mình sắp tới phải gặp chuyện gì... quả phụ nho mà thôi, bà ta đáng kể gì so với chuyện ta định "

      Phong Tiểu Tiểu trầm mặc, thấy mình nên mong chờ có tiếng chung với con bệnh thần kinh.

      "Con nghe đến Nữ Oa chưa?"

      "..."

      "Nữ Oa trong truyền thuyết, Tam Hoàng chi nhất Hoàng ( trong ba vị thần cổ đại ), biệt hiệu Oa Hoàng. Bà lấy bùn đất tạo người, cho nên cũng coi như thủy tổ của loài người, sau tìm đá ngũ sắc, đội đá vá trời...Có thể , chỉ cần là nơi có đất, Nữ Oa chính là tồn tại tối cao, chẳng lẽ con chút cũng phát sao?! Con chơi bùn tốt hơn so với những đứa trẻ khác, đây chính là bằng chứng."

      "..."

      "Nữ Oa ,hào nữ Hi thị ( câu này có lẽ là con dòng tộc Hi chăng? bạn nào nếu biết làm ơn nhắn cho mình với nha), họ Phong, đây là lí do vì sao con tên là Phong Tiểu Tiểu...Phong Tiểu Tiểu, con chính là Nữ Oa trong truyền thuyết! Mà ta, là người giúp con thức tỉnh, ta là Thái Bạch Kim Tinh!"

      Người đàn ông trịnh trọng xong chữ cuối cùng, tiếp theo mang cõi lòng đầy khao khát chờ mong nhìn về phía Phong Tiểu Tiểu.

      "..."

      "..."

      Trầm mặc, trầm mặc lâu.

      Sau lúc lâu. Phong Tiểu Tiểu gật đầu tỏ vẻ thấu hiểu:"Thầy lúc vào cửa có phải bị đập đầu vào đâu?"

      "..."

      Ông ta hắc tuyến hồi lâu, tiếp theo thở dài:"từ ba ngàn năm trước đến nay, thần tiên quái còn thế, ngay cả chư thần thiên đình, đều cắt qua hư , di chuyển đến thế giới khác...cuối cùng, chư thần chỉ để lại ở thế giới này các tàn hồn, ngủ say trong pháp thân trần tục, nếu như có gì tác động đến, các tàn hồn ấy cuối cùng cũng tiêu thất trong hư . Chỉ có thượng cổ Tam Hoàng hoặc Đại Thánh mới có khả năng thức tỉnh tàn hồn trong pháp thân của chư thần. Mà con là thượng cổ thần duy nhất ta tìm được trong nhiều năm qua..."

      Người đàn ông cầm lấy con dao dài vốn muốn dùng để cắt bánh ngọt bàn, vẻ mặt đau thương xúc động lòng người:"Ta biết con tin, nhưng nhất định trong chốc lát đây con tin" xong giơ dao hướng Phong Tiểu Tiểu tới.

      "Thầy muốn làm gì?" Phong Tiểu Tiểu cảnh giác.

      "Đừng sợ, con chính là Nữ Oa! Chỉ cần tiếp xúc với nơi có đất, con chết" Tay còn lại của ông ta cầm miếng bùn đất:"Hoàn hảo ta có chuẩn bị, bùn để tu bổ cũng mang đến cho con, chỉ chút nữa thôi con có thể tự kiểm nghiệm thần lực của chính mình"

      Chuối tiêu ông cái đại dưa hấu!

      Phong Tiểu Tiểu sắc mặt tái nhợt, trơ mắt nhìn người kia giơ con dao dài vung đến mình... muốn tránh, Phong Tiểu Tiểu thề, muốn tránh, nhưng mà gừng càng già càng cay, lão già này thoạt nhìn là con bệnh thần kinh, thế nhưng cũng thể phủ nhận chuyện ông ta là thầy của mình.

      nên sớm nhận ra, ông thầy có thể đến võ quán chỉ đạo công phu người sao lại có?

      Cho nên con dao dài kia do dự, trì hoãn, mở đường vào bả vai của Phong Tiểu Tiểu, máu tươi trong phút chốc phun ra như suối.

      Phong Tiểu Tiểu trọng thương ngồi bệch xuống đất, cả người phát điên, ông ta lại hưng phấn ngồi xuống trước mặt , quăng dao, cầm bùn vui vẻ xem :"Mau! Mau vận dụng thần lực của con, sau đó con có thể phục hồi như cũ"

      Vẻ mặt chờ mong kia, ông ta như âu yếm nhìn nữ phù thủy chuẩn bị biến thân, chỉ kém thốt lên câu:"Tiếp theo chính là thời khắc kì tích ..."

      Phong Tiểu Tiểu cắn răng, cầm bùn đất trong ánh mắt chờ mong của ông thầy, hung hăng ném thẳng vào mặt ông ta, cuối cùng ra lời thoại mà muốn bộc lộ từ khi ông ta bước vào cửa:"TA X!!"
      Last edited: 4/5/15

    3. Mỳ Dễ Mến

      Mỳ Dễ Mến New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      0
      ủng hộ :3

    4. fumeina

      fumeina Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      47
      Chương 1: Được rồi ta là Nữ Oa

      thể khai phá thành công thần lực Phong Tiểu Tiểu cứ thế mà nhanh chóng bị xe cứu thương lôi . Đáng xấu hổ là, tên hung thủ giết người bất thành kia cư nhiên còn dám mang vẻ mặt bi thương cùng lên xe, lôi kéo tay Phong Tiểu Tiểu, như bị cái gì nghiêm trọng đả kích:"Tại sao lại như vậy, tai sao lại như vậy..."

      Người đàn ông cứ như vậy đường theo đến bệnh viện, đường ánh mắt hoàn toàn dại ra, cho đến khi Phong Tiểu Tiểu băng bó xong cũng chưa khôi phục, vẻ mặt bị đả kích mất hồn lạc phách này khiến cho bác sĩ vốn nhìn quen sinh tử cũng khỏi có chút cảm động.

      " là người nhà của bệnh nhân sao?" thầy thuốc thương cảm an ủi:"May mắn tổn thương đến động mạch chủ, tĩnh dưỡng thời gian ổn thôi. Vị tiểu thư này sao, cũng cần quá lo lắng."

      xong còn dùng ánh mắt nhìn bạn trai/ chú/ chồng/ bạn...vui vẻ liếc Phong Tiểu Tiểu, dù sao mặc kệ cái thân phận gì người đàn ông này cũng quan tâm .

      Tên vương bát đản nào ánh mắt quần chúng sáng như tuyết?! Phong Tiểu Tiểu vẻ mặt vặn vẹo, bi thiết:"...bác sĩ, có thể chúng tôi riêng với nhau vài câu ?"

      "Đương nhiên là được" thầy thuốc ánh mắt càng thêm vui mừng:"Hai người đến phòng bệnh "

      Thuận lợi chuyển đến phòng bệnh, y tá lần lượt ra ngoài, trầm mặc hồi, Phong Tiểu Tiểu tà tà, liếc mắt nhìn người đàn ông thất thần:"Vừa lòng?"

      Ông ta rốt cuộc hoàn hồn:"! ! phải như vậy! Con phải tin ta! Con là Nữ Oa còn ta là Thái Bạch Kim Tinh!"

      "..."

      cảm thấy ông ta là kẻ bệnh thần kinh ngây thơ...Phong Tiểu Tiểu ánh mắt cực kì phức tạp, phiêu mắt đến hướng khoa tâm thần, uyển chuyển đề nghị:" đến đây rồi, sao thầy tiện thể làm vài cái kiểm tra nhỉ?"

      "Con nghi ta bệnh thần kinh?!!" Người đàn ông phẫn nộ

      "..."

      , hoài nghi, là tin tưởng

      Phong Tiểu Tiểu thở dài:"Con nghỉ như vậy, chỉ thấy kiểm tra sức khỏe định kì là thói quen tốt mà thôi...thầy ngoan ngoãn kiểm tra, kiểm tra xong tỷ tỷ mua kẹo cho ăn nhé".

      Người đàn ông căm tức nhìn Phong Tiểu Tiểu, Phong Tiểu Tiểu đúng lí hợp tình nhìn lại. Mẹ nó, thân là người bị hại, chẳng lẽ còn có quyền vạch trần chân tướng sao?!!

      Ông ta cắn răng:"Ta còn biện pháp khác để chứng minh! Con tại có thể tin nhưng chốc lát phải tin!"

      Lời kịch này sao lại quen tai đến mức quỉ dị thế này

      Phong Tiểu Tiểu có chút dự cảm , sau đó giây, nhớ ra mình rốt cuộc nghe câu kia từ chỗ nào.

      "Thức tỉnh ! Nữ Oa!!"'

      Người đàn ông hét lớn tiếng, từ trong lòng lôi ra thứ gì đó huy đến

      Phong Tiểu sợ hãi, lần trước bị chém cũng là quá trình thế này.

      Người đàn ông biết ném ra cái gì, Phong Tiểu Tiểu chỉ cảm thấy đường ánh sáng vàng lên, tiếp theo đầu như bị búa tạ đập xuống mạnh muốn ngất , cơ thể dần dần xuất cảm giác bành trướng, giống như có thứ gì phá vỡ mà tuôn ra, thuận theo đó, hai chân kéo dài, cuối cùng mất ý thức trong nháy mắt, Phong Tiểu Tiểu thấy ảo giác, tựa hồ nhìn mình phá rách quần dài, tiếp theo đuôi rắn đạm màu trắng mấp máy dài hơn hai thước thay thế đôi chân, kết quả trước mắt mảnh hắc ám...

      giấc mộng có thể dài bao lâu?! Vấn đề này rất khó cho ra được câu trả lời chính xác, căn cứ vào mỗi người vào giấc ngủ sâu cạn giống nhau, cảnh trong mơ cùng ngoài đời thực lại càng trôi qua cùng biên độ thời gian, có giấc mộng có thể mộng được cả đời, có giấc mộng chỉ trôi qua vài ngày như sinh mệnh ngắn ngủi của con bướm, càng có khi bạn vừa nhìn đến khuôn mặt người mộng cũng xong.

      Phong Tiểu Tiểu gần đây mơ đoạn ngắn, có kéo đuôi rắn nặn tượng đất chán đến chết, có hai cha con bưu hãn đánh nhau đến thiên địa kịch liệt biến chuyển, còn có thái dương thần hỏa hừng hực thiêu đốt hòn đá nhiều màu...

      loạt mảnh hình ảnh lên, cuối cùng huy đao, thành những chùm sáng hướng về phía bay tới, còn có cái đuôi rắn màu trắng của lên mảnh trong bóng tối...

      Vào sáng sớm, Phong Tiểu Tiểu rốt cuộc mở mắt, mà người đàn ông ngồi bên giường luôn chơi điện thoại vui sướng tiến đến:"Con tỉnh rồi?"

      "..., con mộng du" Phong Tiểu Tiểu nhanh chóng nhắm mắt lại lần nữa.

      Ảo giác! Nhất định là ảo giác! Chính mình lúc này tuyệt đối phải ở bệnh viện, cho dù ở bệnh viện cũng tuyệt đối phải do mặt hàng này chém thương, cho dù bị chém thương cũng tuyệt đối nghe đến đối phương nổi điên mực chắc chắn mình là Nữ Oa, cho dù nghe được cũng tuyệt phải trước khi ngất thấy chân mình biến thành đuôi rắn...

      "Tỉnh rồi chúng ta chuyện cho tốt , tin chắc con thừa nhận chuyện rằng chính mình là Nữ Oa"

      "..."

      giằng co mười phút sau, Phong Tiểu Tiểu rốt cuộc nhận mệnh trợn mắt, trừng mắt nhìn người đàn ông cái:"Thầy cho con cái giải thích!!"

      Người đàn ông cầm ra tấm bùa:"ta còn dư tấm hoàng bùa, có thể cho con lại thử nghiệm hình thái Nữ Oa, muốn thử ?"

      "...Cái này cần, hôm qua làm ra động tĩnh lớn như vậy, bệnh viện đem hai ta vào phòng nghiên cứu động vật?" Phong Tiểu Tiểu thở dài, được người đàn ông đỡ nâng ngồi dậy, nhấp miếng nước nhuận yết hầu hỏi.

      "Lần đầu biến hóa kiểm soát tốt, con lại lập tức ngất , sau đó liền biến lại chân người..." tới đây ông ta khả nghi tạm dừng chút, ho khan hai tiếng xấu hổ quay :"Cho nên ai phát hình thái đuôi rắn của con, ta lấy đại cái cớ giải thích chút bọn họ liền , yên tâm ..."

      Ông ta cự tuyệt hồi tưởng chuyện đêm qua, ban y tá xông vào cửa phát quần dài rách nát dưới giường, kinh tủng nhìn ông ta với vẻ mặt biến thái, tuy rằng nhanh chóng lấy chăn che khi đuôi rắn lột xác trở lại chân người, để cho bạn học Nữ Oa bại lộ trước mắt người khác chút gì, nhưng cũng vô pháp che dấu dấu vết chứng cớ phần bị đuôi rắn lăn loạn giường.

      Làm cho suốt đời thể quên ánh mắt các y tá nhìn về phía lúc đó, hơn nữa đối phương nhìn tiểu nữ sinh giường lại chuyển trở về, cái loại sắc mặt khiển trách tên mặt người dạ thú này cho nếm được cái gì gọi là tuyệt vọng...

      Phong Tiểu Tiểu lúc này chú ý nhiều như vậy, toàn bộ lực chú ý của tập trung cho việc phân tích truyện thần thoại:" Được rồi,.. như vậy con thực là Nữ Oa?"

      Thừa nhận cũng khó, hơn nữa Phong Tiểu Tiểu nghĩ như vậy đối với cuộc sống của mình cũng có gì ảnh hưởng:" , mục đích của thầy khi cho con biết là gì?! trước, con phụ trách hòa bình thế giới"

      Người đàn ông lâm vào trạng thái tinh thần sa sút rốt cuộc tỉnh táo, bình phục chút cảm xúc sau vẻ mặt lại bình thường:"Ta cũng cần con là chuyện khó khăn như vậy..,kì rất đơn giản, ta hi vọng con có thể giúp đỡ pháp thân thần hồn của chư thần trùng tu đạo hạnh, chấn hưng thiên đình"

      "...Con thấy nếu chúng ta vẫn là cứu thế giới trước "

      "..."
      Last edited: 4/5/15
      Bé Muỗi dễ thương thích bài này.

    5. fumeina

      fumeina Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      47
      Chương 2: bước lên bánh xe định mệnh

      Sau khi trở thành thần tiên nên làm cái gì?

      Cho toàn thế giới biết bản thân có bao nhiêu trâu bò?! Cố gắng thăng cấp, đạp ngã hết thảy những nhân vật phản diện Giáp Ất Bính cả gan khiêu chiến?! Hưởng thụ ánh mắt kính ngưỡng xen lẫn ghen tị hận của mọi người đồng thời thu phục hoa đào ba năm bảy chín đóa?! Sau đó trở thành chủ thần tối cao bạch kim đại thần ngửa mặt cuồng tiếu rồi đạp toái hư , thọ ngang trời đất?

      Tất cả đều sai.

      Sau khi thức tỉnh, nửa thân biến rắn, thể chất Phong Tiểu Tiểu cũng theo đó mà biến đổi lớn. Nghỉ ngơi được đêm, miệng vết thương nguyên bản vốn dữ tợn sớm tự lành khép lại chỉ còn nhợt nhạt chút thịt hồng.

      Khi vừa phát chuyện này, Phong Tiểu Tiểu rất vui mừng, nhưng lúc y tá xinh đẹp bước vào nhắc nhở bệnh nhân sắp đến giờ kiểm tra và thay thuốc, nam nữ vừa câu thông trong phòng nhất thời rối rắm biết phải ứng phó thế nào.

      có miệng vết thương, giải thích với bác sĩ sao đây?!

      Dù sao Phong Tiểu Tiểu cũng tuyệt tài cán đến mức tự khảm mình thêm dao chỉ để người ta thuận mắt.

      "...trốn ?" Người đàn ông đau răng hồi lâu mới đưa ra đề nghị.

      "Con làm chuyện gì đuối lí mà phải trốn?!" Phong Tiểu Tiểu phát điên

      "Nhưng là con..."

      Vừa được nửa, của phòng bệnh bị đẩy ra, cả hai người đều bị dọa đồng thời quay đầu, sau đó phát , đứng bên ngoài phải là y tá họ khó đối mặt, mà là chú cảnh sát họ muốn đối mặt...

      " là nạn nhân tối qua bị thương phải ?" cảnh sát liếc mắt cái liền tập trung vào Phong Tiểu Tiểu giường bệnh.

      hổ là bệnh viện chính qui, để bác sĩ nơi này xử lí xong miệng vết thương nghiêm trọng như vậy mà báo nguy là có khả năng...

      Cảnh sát dường như để ý tẻ ngắt, theo thói quen nhìn phòng bệnh, rất chủ nghĩa nhân đạo bỏ qua người bị thương Phong Tiểu Tiểu, lễ phép hành lễ tiêu chuẩn:"Ông là người nhà nạn nhân?! Nếu phiền, mời ông thuyết minh lại chút tình huống vị tiểu thư này bị thương".

      Này, kì tình huống lúc đó khá là phức tạp...Người đàn ông liếc nhìn Phong Tiểu Tiểu giường giương mắt ngắm chuyên chú ngắm phong cảnh, nghĩ, nghĩ...

      khẳng định thể, nhưng muốn dối mà có sơ hở cũng khó khăn...người đàn ông lau mồ hôi lạnh, phỉ nhổ Phong Tiểu Tiểu thấy chết cứu, ngẩng đầu, cười gượng:" đoán ?!"

      "..."

      Cảnh sát lên mấy vạch hắc tuyến:"Tiên sinh, mong ông nghiêm túc phối hợp, dù sao đây cũng là vấn đề liên quan đến an toàn của thân nhân ông...tôi đoán đây là có người ác ý tấn công?"

      Dù sao nghe tình huống cùng vị trí băng vải, miệng vết thương hẳn là ở bả vai, nếu tự hành động là rất khó đạt đúng vị trí cùng hiệu quả.

      Kẻ hành hung tiếp tục lau mồ hôi lạnh:"... đoán tiếp"

      Cảnh sát:"..."

      Mắt thấy cảnh sát sắp nổi bão, Phong Tiểu Tiểu rốt cuộc quay đầu lại ngắt lời:"Kì đây là hiểu lầm!"

      "Hiểu lầm?!" cảnh sát cơ hồ nhe răng cười, hai vương bát đản này đừa giỡn vui lắm sao.

      "Đúng vậy, tìm lầm người" Phong Tiểu Tiểu chân thành xem cảnh sát:"Tôi nằm viện là bởi vì đột nhiên phát sốt, nơi này có ai bị thương cả, nạn nhân chừng nằm ở phòng bệnh khác."

      Người đàn ông trợn mắt há mồm, nghĩ em này viện lí do đều lười, trực tiếp đem trắng đen trộn lẫn.

      " phải người bị thương?" cảnh sát nhìn lại bản hồ sơ, đối chiếu thông tinh đầu giường bệnh:" Tên Phong Tiểu Tiểu, vai...đúng là mà"

      "Bác sĩ điền nhầm rồi" Phong Tiểu Tiểu rất kiên định, biết bác sĩ buổi tối đến sáng giao ban, có nhân chứng, thừa nhận thế nào.

      "Nhưng là vai ..." tầm mắt dời đến băng vải.

      "Cột chơi cho vui" Phong Tiểu Tiểu sảng khoái gỡ băng vải xuống. Da thịt mảnh bóng loáng, ngay cả điểm hồng nhạt cũng .

      "...nhưng lúc nãy ông ta phủ nhận..." cảnh sát vẫn thấy có chỗ nào đó đúng.

      "Trắc nghiệm IQ của ông ta là 80, thuộc nhóm người có trí tuệ thấp, phản ứng chậm chạp là chuyện bình thường" Phong Tiểu Tiểu rất bình tĩnh nhìn người đàn ông trợn mắt há mồm.

      Chú cảnh sát cho dù sức tưởng tượng có cao xa, cũng có khả năng liên tưởng đến Phong Tiểu Tiểu có thể chất siêu nhân được, miệng vết thương tồn tại là khách quan, có khả năng bài trừ, vậy chân tướng...khép lại vở, chú cảnh sát rất quyết đoán gật đầu:"Tốt, tôi hiểu"

      ra chân tướng chính là tên bác sĩ báo nguy kia mới là tên vương bát đản đùa giỡn .

      Cảnh sát vừa , Phong Tiểu Tiểu liền vội cởi quần áo người đàn ông:"Mau! Cởi quần!"

      "GÌ?!" Người đàn ông há hốc mồm.

      "Mẹ nó, thầy cũng thể để con thả rông chạy ra ngoài chứ?! Thừa lúc bác sĩ chưa tới, chúng ta chạy mau!"

      "Vậy còn ta...?"

      "Thầy mặc đồ bệnh nhân"

      "Gì?!"

      Phong Tiểu Tiểu híp mắt uy hiếp:"Cục diện này là ai gây ra? thầy nghĩ sao?"

      "...Ta mặc đồ bệnh nhân"

      Rất có hiệu suất trước khi bác sĩ đến kiểm tra thay thuốc liền làm thủ tục xuất viện, nam nữ nhanh chóng bỏ trốn mất dạng.

      Phong Tiểu Tiểu có căn phòng đứng tên , đây là quà sinh nhật năm 18 tuổi người đàn ông này tặng. Ngày sinh nhật 20 tuổi, Phong Tiểu Tiểu mang bánh ngọt đến nhà mới, tự yên lặng chúc mừng sinh nhật đồng thời ăn mừng chính thức chuyển vào nhà mới, nghĩ đến, lại gặp con hàng này, cho tới bây giờ mới rảnh trở về.

      "Thầy tính cho con làm cái gì?!" Phong Tiểu Tiểu mở cửa vào phòng hỏi người đàn ông:"Trước cho tốt, mặc kệ là cứu vớt thế giới hay chấn hưng thiên đình, đều chỉ có thể làm việc xem như nể mặt thầy, lao động có tiền lương cho dù ý nghĩa vĩ đại cũng tuyệt đối thể ảnh hưởng đến công việc chính của con. Nếu bởi vì sớm về muộn hoặc là thể hàng phục ma mà phải nghỉ làm, khiến cho ông chủ tương lai bất mãn với con, mọi vấn đề như khấu trừ tiền lương linh tinh thầy phải gánh toàn bộ trách nhiệm"

      Người đàn ông ngẫm lại:"Vấn đề cuộc sống ta có thể giúp con giải quyết."

      "Ý thầy là muốn bao dưỡng con để con bảo vệ hòa bình thế giới?"

      "...Ý ta là có thể cho con nhà mặt tiền tự kinh doanh, đổi lại con phải tích cực tìm kiếm pháp thân tàn hồn của các chư thần." Ông ta giải thích:" Sau khi nhận truyền thừa của thượng cổ đại thần, dùng lời trong tiểu thuyết mà chính là bánh xe vận mệnh bắt đầu lăn về phía trước. Sau này bên cạnh con lục tục xuất càng nhiều nhân vật đặc thù, có đủ thời gian, con căn bản có biện pháp tìm ra bọn họ, càng đừng đến việc trùng tu pháp thân"

      "Con cân nhắc, chúng ta ra ngoài ăn trước " Phong Tiểu Tiểu trở về phòng ngủ, thay quần áo rồi ra ngoài.

      Hai người bộ mấy trăm bước, ngang qua công viên bên đường, Phong Tiểu Tiểu thính lực trở nên nhạy bén ít, nghe được từ trong công viên truyền đến tiếng kêu đau đớn hòa với hỗn độn bước chân cùng thanh hô .

      "..."

      "..."

      Cùng dừng chân, người đàn ông nhíu mày hỏi:"Con nghe được?"

      "Bớt lo chuyện bao đồng , coi chừng gặp phải tên côn đồ nửa đêm thăm thầy đấy"

      " được" người đàn ông thái độ rất kiên quyết:"Ta cảm giác được, người kia cũng là thần tiên".

      "..."

      Theo lời người đàn ông mà , chính là bánh xe định mệnh lăn về phía trước...
      Last edited: 4/5/15
      quỳnhpinky thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.